Chương 13.1 - Mười lăm bức thư tình
Bức thứ thứ nhất.
Chào em, một ngày nắng đẹp.
Em sẽ thật bất ngờ khi nhận lá thư này và tò mò không biết người gửi là ai. Nhưng anh không nói em nghe đâu. Vì anh chính là thiên thần luôn bên cạnh em.
Anh muốn cảm ơn chúa trời, cảm ơn tạo hoá, cảm ơn định mệnh đã gửi vị thần mặt trời đẹp nhất của thiên đường vào cuộc sống của anh. Anh nguyện mãi là thiên thần nhỏ theo bước chân em.
Gửi nghìn lời yêu, gửi ngàn nỗi nhớ.
Hi vọng sớm gặp lại em, thần của anh.
——
Bức thư thứ hai.
Gửi tới Apo,
Chào em, một ngày mưa tầm tã.
Hình như bức thư trước không để tên người gửi nên không đến được tay em. Anh sẽ ghi chú và sẽ luôn nhớ điều này.
Hôm nay mưa thật lớn, trước cửa công ty anh có một bà cụ lớn tuổi đứng trú mưa. Anh đưa bà chiếc ô rồi chạy ra xe. Một đoạn dầm mưa như ngày còn nhỏ. Vui lắm, mà anh bị cảm mất rồi.
Nhưng em đừng lo, uống thuốc nghỉ ngơi một chốc rồi anh sẽ khỏi ngay thôi.
Bệnh nào cũng có thuốc chữa cả, nhưng không tồn tại trên đời thuốc chữa bệnh yêu em.
Lời yêu đã nói ra nhưng anh vẫn muốn ngỏ.
Yêu em không phải bệnh.
Yêu em là bản năng.
Mile.
.
Bức thư ẩn danh gửi lại không thành công.
Gửi anh Mile,
Đi viện khám sớm ha anh dai. Cẩn thận mắc bệnh hâm hấp.
Từ bác sĩ tương lai.
——
Bức thư thứ ba.
Gửi Apo,
Chào em, một ngày âm u.
Có vẻ bức thư trước cũng không đến tay em, lần này anh sẽ gửi thẳng vào nhà, qua khe cửa nhỏ, vì thùng thư nhà em đã đầy mất rồi. Mong em sớm nhìn thấy.
Hãy giữ gìn sức khoẻ em nhé, trời đã đổi gió. Đông sắp đến. Nóng nực cuối cùng cũng qua đi.
Lần trước cảm lạnh anh thấy mệt mỏi lắm, đó không phải trải nghiệm vui vẻ gì cả. Mặc áo ấm và choàng khăn cẩn thận nhé em. Uống thật nhiều nước và đừng quên đắp chăn khi ngủ.
Thời tiết sẽ không vì em mà nhẹ nhàng đối xử, nhưng anh thì sẽ luôn và mãi mãi.
Giữ gìn sức khoẻ thật tốt nhé.
Mile.
——
Bức thư thứ tư.
Gửi Apo,
Chào em, một tối êm đềm.
Hãy ngủ thật ngon giấc đêm nay nhé. Nghỉ ngơi và ăn uống đầy đủ sau khi quay phim. Anh ở đây sẽ luôn đợi em.
Anh đợi em đã nhiều năm, đợi thêm một chút thời gian có đáng là bao nhiêu.
Cuộc đời anh là một giấc mộng kéo dài. Nó trôi qua rất êm đềm và tĩnh lặng. Anh chìm đắm trong cơn mơ tưởng như không bao giờ tỉnh giấc.
Nhưng rồi vào một ngày, anh chợt choàng tỉnh khỏi cơn mơ đó. Vì có một người đến đánh thức tình yêu đang ngủ say của anh dậy. Người ấy chính là em.
Mơ thật đẹp em nhé.
Mile.
——
Bức thư thứ năm.
Gửi Apo,
Chào em, một buổi sáng tốt lành.
Chân em có đau không khi đã chạy suốt trong giấc mơ anh đêm qua?
Chân em có mỏi không khi đã luôn vòng quanh trong đầu anh mỗi khắc?
Nếu em mệt, hãy cứ đứng yên đó, anh sẽ đến bên em.
Mile.
——
Bức thư thứ sáu.
Gửi Apo,
Chào em, một buổi trưa liu diu cơn buồn ngủ.
Hôm nay anh gặp một chú mèo đen mắt xanh trên đường gặp em. Cậu ta từ từ đi trên bờ tường như một ông vua vi hành. Người ta bảo mèo đen xui xẻo, nhưng anh chẳng nghĩ vậy. Xui rủi may mắn đều do chính mình làm ra. Chẳng việc gì phải trông chờ vào thứ vô hình đó em nhỉ.
Mèo đáng yêu lắm. Anh nghĩ em sẽ thích.
Anh chụp lại tấm hình, gửi cùng với thư tay, em xem thử nhé.
Anh sẽ là đôi mắt của em, nhìn vạn vật trên thế gian, rồi gửi đến em tình cảm yêu thương nhất.
Mile.
——
Bức thư thứ bảy.
Gửi Apo,
Chào em, một chiều nổi gió.
Đêm qua ngủ muộn mà sáng phải dậy sớm, em có mệt không?
Anh thì không mệt một giây nào cả. Anh có hai lý do để thức dậy vào mỗi buổi sáng, một vì đồng hồ báo thức và hai vì em.
Vì em, mọi thứ khác đều dễ dàng trải qua. Vì em, anh không ngại làm những điều điên rồ hơn nữa.
Anh luôn ở bên em.
Đừng quên, em có anh ở phía sau. Luôn luôn.
Mile.
——
Bức thư thứ tám.
Gửi Apo,
Chào em, một ngày thật nóng.
Thời tiết đã chuyển lạnh mà anh vẫn thấy nóng lạ thường. Nóng vì nhìn em với người ta thân thiết, nóng vì cái nắm tay ấm áp đó không dành cho anh, nóng vì lời nói mật ngọt ấy không có tên mình. Nóng quá mức là nóng.
Hôm nay thư đến vậy thôi.
Nóng quá khiến anh phải dừng bút.
Trời nóng rồi, cho cái cậu kia nghỉ việc thôi.
Mile.
——
Bức thư thứ chín.
Gửi Apo,
Chào em, một ngày hiếm có chút nắng dịu dàng.
Em nói, anh nợ em một ân tình. Em nói, sẽ đợi anh trả đủ những nợ nần.
Nhưng em ơi, cái nhìn đầu tiên của em đã cướp đi linh hồn anh, đến cái nhìn thứ hai thân xác anh đã thuộc về em. Giờ đây anh không còn gì để cho em nữa cả. Anh sẽ gán nợ này đến cuối cuộc đời.
Chủ nợ lớn nhất của anh, đừng quên điều này nhé.
Mile.
——
Bức thư thứ mười.
Gửi Apo,
Chào em, một ngày mây mù giăng lối.
Cả đoạn đường mệt mỏi em đã ngủ đủ chưa vậy? Anh thấy em lim dim suốt cả chiều, hãy chắc chắn ngủ đủ giấc mỗi ngày em nhé.
Nếu những điều này em không thể đảm bảo, anh nhất định sẽ giờ giờ theo em làm phiền mãi không đó. Sẽ hôn em, ôm em, yêu em, phiền nhiễu em không ngừng.
Anh nói được làm được. Em hứa được cũng đừng quên.
Mile.
——
Bức thư thứ mười một.
Gửi Apo,
Chào em, một ngày nắng thật chói mắt.
Nắng cũng chẳng làm ánh hào quang của em lu mờ. Họ chẳng hề hay biết, cuộc sống có cố gắng nghiền nát em đến như nào nhưng lại chỉ đang tạo ra một viên kim cương lấp lánh.
Em là tất cả niềm tự hào của anh, em xứng đáng có tất cả sự hoan hô cổ vũ trên đời.
Người yêu anh ơi, nếu mai này em có từ bỏ đam mê của mình, anh hi vọng khi ấy em vẫn cảm thấy hạnh phúc, và cũng xin đừng quên, còn một người luôn ở bên cạnh em.
Anh tin em, và yêu em rất nhiều.
Mile.
——
Bức thư thứ mười hai.
Gửi Apo,
Chào em, một ngày mưa nhè nhẹ.
Thời tiết thật đẹp để ra ngoài chơi hôm nay.
Anh thấy em đã dừng ở cửa hàng đồ chơi thật lâu. Nếu có con trai, em hi vọng tên nhóc con sẽ là gì? Còn con gái, em đã nghĩ ra tên bé con chưa?
Anh sẽ đều nghe em hết.
Đừng buồn như vậy, đôi mắt em luôn lấp lánh ánh sáng. Ánh sáng của đời anh, không gì có thể dập tắt.
Anh có thể đem cho em tất cả những gì em muốn. Dù vượt sông rời biển, dù phải trèo lên hái lấy vì sao trời.
Đừng buồn em nhé, anh luôn ở đây thôi.
Mile.
——
Bức thư thứ mười ba.
Gửi Apo,
Chào em, một ngày lạnh thấu xương.
Khăn của em để quên trên xe anh rồi, lần tới đừng quên lấy lại em nhé.
Chiếc ô nhỏ màu ghi, em cũng để quên mất rồi.
Cả chiếc túi xách cũng nằm gọn ở hàng ghế sau.
Và trái tim em nữa, nhưng vật này, anh sẽ không trả lại. Nếu muốn, giúp anh tìm lại trái tim đã để ở chỗ em từ lâu nhé.
Em giấu cũng thật kỹ. Anh tìm mãi chẳng ra.
Anh hi vọng, em đừng bao giờ trả lại anh. Anh sẽ không nhận đâu. Trả về phí công lắm. Hãy giữ nó thật kỹ, mãi mãi nhé.
Mile.
——
Bức thư thứ mười bốn.
Gửi Apo,
Chào em, một ngày vui.
Hôm nay trông em thật đẹp trong bộ vest trắng. Niềm vui lan rộng trên khoé mắt em, lan nhanh đến tận trái tim anh.
Ngưỡng mộ, chúc phúc, vui mừng.
Rồi sẽ có ngày chúng ta như họ.
Hi vọng đến lúc đó, em có thể thật hạnh phúc cùng anh nắm chặt tay nhau đi nốt quãng đường còn lại.
Hôm nay là một ngày vui.
Nằm xuống giường êm ấm và ngủ thật ngon em nhé.
Mile.
——
Bức thư thứ mười lăm.
Gửi Apo Nattawin Wattanagitiphat,
Nếu tặng một bông hồng xanh, em sẽ đồng ý lấy anh chứ?
Mile Phakphum Romsaithong.
________
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top