Những Giây Phút Tạo Dựng

Chương 8: **Những Giây Phút Tạo Dựng**

Mùa thu đã dần chuyển mình sang đông, mang theo làn gió lạnh và không khí trong lành của cuối năm. Bobbie và May ngày càng trở nên gắn bó hơn, những buổi tối lạnh giá họ thường cùng nhau thưởng thức trà ấm và trò chuyện về những ước mơ và dự định trong tương lai. Mối quan hệ của họ đã tiến triển một cách tự nhiên và sâu sắc, khiến cả hai cảm thấy hạnh phúc tràn ngập.

Một buổi sáng cuối tuần, Bobbie bất ngờ xuất hiện trước cửa nhà May với một bó hoa hồng đỏ thắm. "Chào buổi sáng, May," anh nói, nở nụ cười tươi tắn. "Hôm nay anh có một kế hoạch nhỏ muốn chia sẻ với em."

May mở cửa, ánh mắt cô ngạc nhiên nhưng cũng đầy vui vẻ khi nhìn thấy bó hoa trong tay Bobbie. "Chào buổi sáng, Bobbie. Hoa đẹp quá. Kế hoạch gì vậy?"

"Anh muốn đưa em đi xem một triển lãm nghệ thuật," Bobbie đáp, ánh mắt anh lấp lánh sự phấn khích. "Có một triển lãm tranh tại trung tâm thành phố mà anh nghĩ em sẽ rất thích."

May không thể che giấu sự hào hứng. Cô nhận bó hoa từ tay Bobbie và cảm nhận được tình cảm chân thành từ anh. "Cảm ơn anh, Bobbie. Em rất thích nghệ thuật, và em rất vui khi được đi cùng anh."

Hai người lái xe vào thành phố, và không khí ngoài trời lạnh lẽo càng làm cho bầu không khí giữa họ thêm ấm áp. Họ đến trung tâm triển lãm, nơi được trang trí bằng những bức tranh và tác phẩm nghệ thuật đầy màu sắc. Bobbie và May cùng nhau khám phá từng gian phòng, dừng lại trước những tác phẩm mà họ cảm thấy ấn tượng.

Trong khi dừng lại trước một bức tranh lớn mô tả cảnh hoàng hôn, Bobbie quay sang May và nói, "Em biết không, mỗi bức tranh đều có một câu chuyện riêng. Cũng giống như chúng ta, mỗi khoảnh khắc chúng ta chia sẻ đều tạo nên câu chuyện của riêng mình."

May nhìn Bobbie, cảm nhận được sự chân thành trong lời nói của anh. "Em đồng ý. Những khoảnh khắc chúng ta trải qua cùng nhau tạo nên một bức tranh đẹp trong cuộc đời em."

Sau khi kết thúc buổi tham quan triển lãm, Bobbie và May dừng chân tại một quán cà phê nhỏ gần đó. Họ ngồi cạnh cửa sổ, nhìn ra ngoài và thưởng thức những món đồ uống ấm nóng. Cuộc trò chuyện của họ trở nên sâu lắng và chân thành hơn khi họ chia sẻ những suy nghĩ và cảm xúc của mình về nghệ thuật và cuộc sống.

Bobbie nhấp một ngụm cà phê, rồi nhìn May với ánh mắt đầy sự trìu mến. "May, anh biết rằng chúng ta đã trải qua nhiều điều cùng nhau, và mỗi khoảnh khắc ấy đều rất quý giá với anh. Anh muốn biết rằng em có thấy hạnh phúc khi ở bên anh không."

May mỉm cười, ánh mắt cô tràn đầy sự yêu thương. "Em rất hạnh phúc, Bobbie. Những gì chúng ta đã trải qua cùng nhau là những điều em trân trọng nhất. Anh đã mang đến cho em nhiều niềm vui và ý nghĩa trong cuộc sống."

Bobbie cảm thấy lòng mình tràn ngập niềm vui khi nghe những lời ấy. Anh nắm tay May, cảm nhận sự ấm áp từ cô truyền sang mình. "Anh cũng cảm thấy như vậy, May. Anh rất biết ơn vì em đã đến bên anh và cùng anh tạo nên những kỷ niệm đáng nhớ."

Một lúc sau, khi ánh hoàng hôn bắt đầu nhuộm đỏ bầu trời, Bobbie và May rời quán cà phê và đi dạo trên những con phố nhộn nhịp. Không khí trong lành của mùa đông khiến họ cảm thấy như đang ở trong một câu chuyện cổ tích.

Bobbie dừng lại trước một cửa hàng trang sức nhỏ, nơi có những chiếc vòng cổ và nhẫn đẹp mắt được trưng bày. Anh kéo May vào trong, khiến cô ngạc nhiên. "Anh muốn em chọn một món đồ trang sức mà em thích," Bobbie nói, nụ cười của anh không thể che giấu sự hồi hộp. "Đây là món quà nhỏ mà anh muốn dành tặng em."

May nhìn xung quanh, trái tim cô cảm thấy ấm áp trước sự chu đáo của Bobbie. Cô chọn một chiếc vòng cổ tinh xảo với viên đá quý màu xanh lam, ánh sáng phản chiếu từ viên đá khiến nó trở nên rực rỡ hơn bao giờ hết. "Chiếc vòng cổ này rất đẹp, Bobbie. Cảm ơn anh."

Bobbie lấy chiếc vòng cổ từ tay cô, cẩn thận đeo nó vào cổ May. "Anh nghĩ rằng nó sẽ rất phù hợp với em," anh nói, ánh mắt anh lấp lánh niềm hạnh phúc khi nhìn thấy May trông thật xinh đẹp với món quà này.

May cảm thấy trái tim mình như tan chảy trước sự quan tâm và yêu thương của Bobbie. Cô ôm lấy anh, cảm nhận sự ấm áp từ cơ thể anh. "Em cảm ơn anh rất nhiều, Bobbie. Em cảm thấy mình thật may mắn khi có anh bên cạnh."

Bobbie ôm chặt May, cảm giác như mọi lo lắng và mệt mỏi trong cuộc sống đều tan biến. Anh chỉ còn lại một niềm hạnh phúc sâu lắng khi có thể chia sẻ những khoảnh khắc đáng nhớ này với người mình yêu. "Em là tất cả đối với anh, May. Anh chỉ muốn thấy em hạnh phúc và làm mọi điều có thể để làm cho em vui."

Khi màn đêm buông xuống, Bobbie và May cùng nhau trở về nhà, trái tim họ đầy ắp những kỷ niệm và cảm xúc tuyệt vời. Họ biết rằng, dù cho tương lai có mang đến những thử thách gì, họ sẽ cùng nhau vượt qua và tiếp tục tạo dựng những khoảnh khắc đáng nhớ trong cuộc sống.

---

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top