chương 15

Plan tung tăng trên phố, cậu ghé vào hết cữa hàng này đến cữa hàng khác, chủ yếu là cữa hàng bán thức ăn vặt , nói bao tử của cậu như  cái động không đáy là đúng ,  ông nội của máy say sinh tố, cái miệng cứ liên tục nhét đồ ăn vào không có khái niệm ngừng nghỉ. Mean chỉ mỗi việc đi theo sau nhìn cậu ăn và trả tiền từ đầu phố đến cuối phố, người đi đường cũng quang ngại cho cái ví tiền của anh. Mean nhìn cái miệng cứ chu chu tống đồ ăn vào của cậu liền muốn tự hỏi có khi nào đồ ăn trào ngược từ dạ dày ra không?
Bước chân nhanh đến kéo Plan đang muốn ghé vào một quày hàng bán bao tử cá:" ăn ít thôi"
Plan nhăn mặt, tránh bàn tay của Mean:" ăn nhiều là lỗi của tao, nhưng việc mày trả tiền đồ ăn để tao ăn nhiều là lỗi của mày" (^^)
Mean khinh thường nhìn Plan:" tại sao cậu không nói là trả tiền đồ ăn là lỗi của tôi, còn việc cậu ăn quá nhiều để tôi phải trả là lỗi của cậu"
Plan cứng họng, miệng còn ngậm một cục bò viên cậu khó khăn nuốt xuống :" này, mày nhại theo câu của tao làm gì"
Mean lạnh mặt vẫn một câu anh hay dùng :" đó là sự thật"
Plan cho viên bò viên cuối cùng vào miệng vừa ăn vừa nói làm cho hai má của cậu phồng phồng :" từ giờ đến lúc mua được quà cho mẹ, tao không ăn nữa là được chứ gì"
Mean không nói gì , bước nhanh về phía trước:" có tin nỗi không?"
Plan bước chân nhanh hơn để bắt kịp anh, đúng là đồ chân dài bước nhanh như thế để làm gì, ỷ ta đây cao chứ gì, mà nó cũng đâu cao hơn mình bao nhiêu đâu chỉ 1 cái đầu thôi (-.-) , nhưng sao mình không đuổi kịp nó vậy nè trời, cậu từ đi chuyển thành chạy tiến đến đi sát cạnh bên anh rồi lơ luôn câu hỏi của Mean, miệng bắt đầu họat động không ngừng:
" Mean, mày nghỉ tao nên mua cái gì tặng mẹ đây"
" mua một bộ áo dài truyền thống của Việt Nam, hay mua một túi sách, hay mua đôi giày, mua đồ ăn , mua một cái váy,.....ôi khó nghỉ quá, mày  chọn giúp tao đi"
Mean bước chậm lại để cậu theo kịp, nghe cậu càm ràm bên cạnh một lúc mới không nhanh không chậm nói:" cậu tặng cái giấy chứng nhận đậu đại học của mình là được"
Plan trừng mắt nhìn Mean:" Mean , ý mày là đá séo tao học không giỏi chứ gì"
Mean đánh ánh mắt như mẹ hiền nhìn sang:" cuối cùng cũng thông suốt rồi"
Plan giận muốn thổ huyết ,bực bội vùng vẫy, ghé vào một shop mĩ phẩm lúc đầu cậu đã nhắm khi mua đồ ăn:" hừm, không thèm nói với mày nữa, tao vào mua quà ".
Mean nhìn con người nhỏ nhỏ, không giấu được ánh mắt ôn nhu hướng vào Plan, Plan nhìn Mean đứng ngoài quán mà không vào mua cậu cảm thấy lúng túng khi được chị nhân viên xinh đẹp nhiệt tình giới thiệu sản phẩm, còn một số nhân viên khác cậu nhìn ra là họ đang hướng ánh mắt thèm thuồng về Mean, cũng phải Mean rất đẹp trai, nước da không phải là quá trắng như bạch tạng mà là trắng hồng, méo hiểu thế nào khi hắn là dân chơi bóng rỗ thường xuyên luyện tập ở sân khi trời nắng mà vẫn trắng như thế được nhìn lại  bản thân Plan  phải công nhận rằng mình đen hơn thằng em à không bây giờ là thằng chồng, còn nữa xem đôi mắt của nó kìa nhỏ nhưng rất đào hoa, nhìn vào rất dễ bị hút vào trong, cánh mũi kia còn cao hơn cả mũi mình, còn nữa còn nữa khuôn miệng kia bình thường đã làm điêu đứng bao nhiêu người , ngay cả Plan sống chung nhiều năm cũng có chút ngẩng ngơ, nếu mà còn nhếch lên, hoặc cong cong vành môi một chút thôi sảy ra án  mạng như chơi đấy!, Plan đã  rất nhiều lần thầm khen Mean bởi cái vẻ đẹp trai chết người đó, nhiều lúc đem hình ảnh của Mean đi so sánh với ca sĩ diễn viên trên truyền hình ,  bất kì mảng nào quái lạ cậu vẫn thấy Mean đẹp hơn bọn họ. Plan chỉ có thể dùng từ đẹp nhất  và không có đẹp hơn để hình dung vẻ đẹp của Mean.
Plan bắt đầu cảm thấy khó chịu rồi đấy nhé, người của cậu muốn tia thế nào thì tia à, cả cái chị nhân viên này nữa miệng vẫn nói mà mắt cứ dán lên người Mean là sao, Plan rời khỏi quán , cậu tiến đến bên cạnh Mean, đưa tay trước mặt anh, môi mím mím như có như không muốn nói điều gì đó.
Mean nhìn biểu cảm của cậu , rồi lại lướt qua biểu cảm của nhân viên trong quán , nhếch nhẹ khóe môi, kéo cậu vào lòng trực tiếp hôn lên khóe môi cậu , Plan đứng hình, nhân viên trong quán hóa đá, Mean hài lòng kéo cậu rời đi, đi được 1 đoạn Plan mới ú ớ lên tiếng:
" mày hôn tao làm gì"
Mean không quay người vẫn kéo cậu đi về phía trước:" một đám màu mè kia nói gì với cậu?"
Plan thật thà trả lời:" thì có nói gì đâu"
Mean nhìn ra cậu nói dối, lạnh mặt:" cơ hội cuối cùng, cậu muốn nói hay muốn ngay tại đây tôi hôn cậu"
Plan dãy nãy:" aw lúc nãy mày cũng hôn còn gì"
Mean lạnh lùng nghiêm mặt:" lúc nãy là khác hiện tại là khác"
Plan tránh né mặt anh:"  mày có nhiều cái khác thế ,tao không biết, kệ mày"
Mean thấy cậu tránh né liền nhanh tay bắt lại tay cậu, kéo cậu vào một nhà vệ sinh công cộng , hai người đứng chung một phòng  có chút chật chội, Plan sợ hãi lùi ra sau:" Mean.....Mean...mày muốn làm gì"
" Hôn cậu" _ dứt lời Mean không để Plan trả lời liền áp cậu vào tường mà hôn xuống, bàn tay như thế mà vói vào áo cậu, vuốt ve eo của cậu, xoa xoa khuôn ngực của  cậu, chấm dứt nụ hôn Plan như cọng bún mềm nhũng dựa vào ngực Mean, người cậu lại đỏ như tôm nữa rồi, Mean hài lòng nhìn biểu cảm ngu ngơ của cậu, nhéo nhéo mũi cậu
" vừa rồi trong shop mĩ phẩm kia bọn họ nói gì cậu"
Plan từ trong ngực Mean lắc đầu không nói, cậu mà nói ra gì cũng bị Mean cười vào mặt cho coi, cắn lưỡi cậu cũng không nói. Mean bắt đầu cảm thấy khó chịu, tay anh lại tiến vào Plan xoa xoa chỗ mẫn cảm của cậu, tay còn lại liền hướng quần cậu tiến đến. Plan giật mình sợ sệt cậu hai tay nắm lấy tay Mean đang hướng vào quần mình đỏ mặt sốt sắng:" tao nói, tao nói mà, mày không được cười tao"
Mean lấy tay ra hất cằm ý bảo cậu nói. Plan cúi thấp đầu, lưỡng lự:" tao...tao....."
"....a...a...nhẹ thôi, sâu quá...lão công a~~"
Plan: "......"
Mean:"-.-"
Cả hai ngây ra khi phòng bên cạnh phát ra tiếng lại còn là của nam nhân, Plan xấu hổ đến muốn độn thổ, liền liều mạng mà xông cữa  chạy ra ngoài  , Mean nhanh chóng bình tĩnh đuổi theo cậu, Plan trong cuộc đời này  chưa bao giờ căm thù chiều cao của mình như hôm nay, cậu cho rằng mình đã thoát khỏi Mean, nhưng cuối cùng vẫn bị  anh bắt lại , hai người tiến đến một ghế đá trong công viên củ, Mean vẫn chưa từ bỏ ý kiến tra hỏi cậu :
" giờ thì nói cho tôi biết được chứ?"
Plan ngập ngừng quay mặt đi:" tao không nói , mất mặt lắm"
" vậy tôi đến tìm bọn họ hỏi"
" đừng, đừng đi , tao nói là được chứ gì"
Plan nắm tay Mean khi thấy Mean có ý định muốn quay đi, cậu ngẩng mặt nhìn anh, cảm tưởng như Mean là người khổng lồ, còn nữa hai má của cậu sao nóng dữ vậy nè:
Mean cuối xuống nhìn cập ngập ngừng không nói, liền có chút buồn cười thúc giục:
" nói đi"
Plan hít một hơi thật sâu , mặt cậu như đang chiên trên chảo dầu:
" là bọn họ xin line của mày  , tao không cho, bọn họ cứ nhìn mày, tao khó chịu".
Mean nghe Plan nói xong không giấu được niềm vui, ánh mắt cong cong xoa xoa đầu  cậu:
" túm lại là cậu đang ghen?"
" aw, sớm biết thế này tao không nói cho rồi"
" sao phải giấu, tôi thích cậu như vậy, rất đáng yêu dù hơi ngu"
" này, đáng yêu rồi hơi ngu mày là đang chửi hay đang khen tao thế hả"
Plan lại chạy theo Mean chân dài đi phía trước, í ới gọi anh
" Mean, lúc nãy tau nhìn thấy quán kem ốc quế bên lề đường ngon lắm"
" ừ"
" qua mua kem ăn với tau nhé"
" ừ"
" này, quán kem bên lề đường mày đi về hướng đó làm gì"
" ừ"
" rút cuộc mày có nghe tau nói không thế"
" ừ"
" này, mày cứ ừ hoài thế à"
" ừ"
" này mày lại trả lời cho có nữa chứ gì, sao mày không bỏ cái tật đó đi nhỉ, mua kem ăn với tao thôi mà cũng khó khăn à, mày phải ......."
"Tôi không muốn nữa đêm phải dẫn cậu đi gặp bác Tào Tháo"!😊
"........."

.....................................................
Xie xie nha, cảm ơn đã ủng hộ yu💙💚💙💚💙💚
~Yu~

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top