Chương 32: Cơn thịnh nộ


Tại trung tâm thương mại, các chàng trai đang hào hứng chọn quà Valentine. Gia Khang, vẻ ngoài tuấn lãng và phong thái nhẹ nhàng, chọn một bó hồng đỏ nhung từ cửa hàng hoa nhập khẩu nổi tiếng. Anh nghiêng đầu quan sát từng bông hoa, tay chậm rãi chạm vào lớp giấy lụa mịn màng như muốn chắc rằng mọi thứ đều thật tinh tế.

Kỳ Phong, với đôi mắt sắc lạnh và dáng vẻ tự tin, đang thử chiếc vòng tay bằng vàng trắng, điểm xuyết vài viên đá quý nhỏ, vừa đủ để nổi bật mà không quá phô trương. Anh gật gù hài lòng, thầm nghĩ món quà này đủ để khiến người nhận ấn tượng nhưng vẫn giữ được nét tinh tế.

Thiếu Nam, nụ cười thoáng hiện trên gương mặt rạng rỡ, chọn một chiếc nhẫn vàng mảnh khảnh, đính viên ngọc trai tự nhiên. "Đơn giản mà sang trọng," anh tự nhủ, ánh mắt không rời khỏi món đồ vừa ý.

Tiến Minh thì khác, với nét tinh nghịch nhưng đầy cẩn thận, cậu đang chọn một chiếc charm bạc khắc hình trái tim nhỏ xinh, gắn thêm vài viên đá Swarovski lấp lánh. "Đủ đẹp mà không quá rườm rà, hợp phong cách của mình," cậu tươi cười khi ngắm nghía món quà.

Dù là những thiếu gia giàu có, họ vẫn dành sự quan tâm tỉ mỉ đến từng món quà, mỗi món đều mang theo sự chân thành và ý nghĩa riêng trong ngày đặc biệt này.

Mấy ông ơi, nhanh lên. Tụi nó mà về trước thì bất ngờ này coi như toi, – Thiếu Nam nhắc nhở, nhưng giọng không giấu nổi sự mong chờ.

Hải Long đứng một góc, nhìn chiếc váy thanh lịch trong tủ kính. Trong đầu anh, hình ảnh của cô hiện lên khiến khóe miệng anh khẽ cong.

Nhưng niềm vui ấy bị cắt ngang khi Tiến Minh bất ngờ nhận được cuộc gọi từ Hà Phương, nhưng đầu dây bên kia chỉ có tiếng thở hổn hển và vài âm thanh lạ.

Có chuyện gì vậy? – Gia Khang hỏi, vẻ mặt đầy lo lắng.

  Họ lập tức sử dụng thế lực ngầm của mình , và hình ảnh hiện lên khiến cả nhóm chết lặng: các cô gái bị trói và đưa lên một chiếc xe van cũ kỹ.

Chết tiệt! Lũ khốn này là ai? – Tiến Minh nghiến răng, tay siết chặt thành nắm đấm.

Kỳ Phong cố giữ bình tĩnh:

Không còn thời gian đâu. Mau đi tìm họ!

Hải Long im lặng, nhưng ánh mắt anh tối sầm lại. Bàn tay anh nắm chặt, gân xanh nổi lên rõ rệt. Anh rút điện thoại, nhanh chóng gọi một cuộc gọi lạ.

Định vị chiếc xe ngay lập tức. Tôi cần nó dừng lại ở nơi không người.

Cả nhóm nhanh chóng lên đường, với lòng đầy lo lắng và giận dữ

Khi đến nơi, cảnh tượng hiện ra khiến các chàng trai như muốn phát điên. Các cô gái bị trói chặt, quần áo xộc xệch, trên người đầy những vết bầm tím. Ánh Ngà vẫn không ngừng kêu la:

Hải Long! Anh đâu rồi? Mau cứu em!

Tiến Minh tức giận lao vào bọn xã hội đen, một mình hạ gục hai tên. Gia Khang và Kỳ Phong cũng không chịu thua, nhanh chóng giúp đỡ các cô gái.

Hải Long bước đến chậm rãi, ánh mắt như muốn giết người. Anh không nói một lời, chỉ lạnh lùng xử lý kẻ cầm đầu.

Khi mọi chuyện kết thúc, Gia Khang ôm lấy Quỳnh Thơ, bật khóc nức nở:

Xin lỗi. Đều tại tớ không ở bên cậu.

Kỳ Phong quỳ xuống bên Hà Phương, tay run rẩy chạm vào má cô:

Cậu có đau không? Là lỗi của mình...

Tiến Minh quay sang mắng Kim Hằng:

Đã bảo ở yên trong trường mà không chịu nghe lời! Tính mạng của em không phải để đùa!

Thiếu Nam không nói gì, nhưng ánh mắt đầy đau đớn khi nhìn Ánh Ngọc. Anh khẽ chạm vào tay cô, thì thầm:

Xin lỗi.

Hải Long bước đến bên Ánh Ngà, tháo dây trói cho cô. Không nói lời nào, anh nhẹ nhàng bế cô lên, ánh mắt vẫn lạnh lẽo.

Anh... cuối cùng cũng tới... Em biết mà... – Ánh Ngà thì thào, mắt lim dim vì kiệt sức.

Không ai nói thêm lời nào, nhưng trong lòng mỗi người đều chất chứa nỗi đau và căm hận. Valentine năm nay, thay vì những món quà ngọt ngào, lại là một kỷ niệm đầy sóng gió mà không ai có thể quên.

..............

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #hihi