Chương 54: Phạt (1)

Nó mệt rã rời ôm mông lên phòng, điện thoại không có... tiền lại càng không, nó không biết làm như nào sau 1 tháng kết thúc, nghĩ đến cảnh tự mình đi làm nó càng nản thêm nhưng biết đâu bây giờ mình ngoan tới lúc đó hai chị suy nghĩ lại thì sao

- Haizzz bây giờ chỉ nằm đây chờ toà phán thì đâu được gì, mình phải làm gì đó thôi. Mà làm gì bây giờ...ui da rướm máu rồi hai chị mạnh tay thật chứ, mong hai chị thương tình mà không đuổi mình đi *nó cứ nằm đó xoa mông vừa nói linh tinh vừa nghĩ cách để đối phó

- A mình còn 1 cái điện thoại nữa mà, giờ liên lạc được với chị người yêu là mình sẽ ổn thôi *nói liền làm, nó ib cho chị Hương kể lễ khóc lóc

_____

- Chị ơi bé đau 😭

- Sao nữa rồi lại làm gì sai à *chị hiểu rõ nó, miễn nói đau thì chỉ có bị đòn thôi

- Em bị cấm túc luôn rồi 😭 điện thoại cũng bị đập còn thẻ cũng bị bẻ gãy luôn

- Trời!!! em phá gì dữ vậy Nguyệt

- Em đâu có phá đâu, em tò mò xíu thôi mà sơ xuất nên chị Vy phát hiện xong bị đem ra xử luôn

- Em tò mò cái gì mà để ra nông nổi vậy.? Rồi giờ em ib chị bằng gì.? Bị đánh bao nhiêu roi

- Dạ em chỉ tò mò mấy cái app trên mạng thôi à. Còn điện thoại thì em 2 cái lận với ăn cả trăm roi á chị 😭 *chuyện nó làm nó cũng không nói cho chị biết chỉ nói cho qua loa, nó chụp ảnh gửi những vết roi trên người nó cho chị xem

- Trời!!!

- Hai chị nói tháng sau em phải tự tìm việc để làm, chị ơi cứu em đi em không biết phải đi đâu hết

- Hai chị hù em đó không nỡ để út cưng đi đâu

- Hong có đâu, hai chị lớn nên toàn nói sự thật thuiii 🥺

- Có gì qua nhà chị ở khỏi phải lo chỗ ở rồi

- Dạ hihi vậy là mình được sống chung òi ha. Chị nuôi bé nha

- Rồi rồi tôi nuôi cô

______

Nó nằm đó nhõng nhẽo với người yêu quên luôn mình không mặc quần cứ phơi cái mông trần ra đó mặc kệ sự đời cho tới khi nghe tiếng bước chân thì mới hoảng hốt vội giấu điện thoại rồi kiếm chai dầu giả bộ xoa

Cạch

- Làm gì kêu không lên tiếng *chị Vy kêu nó xuống ăn cơm nảy giờ mà nó lo nhõng nhẽo rồi có để ý đâu

- Dạ.. dạ em hông nghe, em xin lỗi chị *nó làm nét mặt đáng thương cho chị thương tình bỏ qua chứ nó đuối lắm rồi

- Xuống ăn cơm *mới đánh con người ta xong còn bắt ăn cơm ai mà chịu nổi

- Dạ...

- Sao

- Em ăn sau được hong chị...em hong đi nổi *chị nhìn nó gương mặt sưng húp lên vì khóc nhiều nhưng chị không mềm lòng với nó nữa

- Bao nhiêu roi nữa mới chịu xuống

- Dạ em xuống liền đây *chị hông chiều nó nữa nên nó có phần hơi tủi thân nhưng chỉ giấu trong lòng thôi chứ nào dám bọc lộ ra

Nó theo chị xuống nhà ăn, ngồi ăn chung với hung thủ bạo lực cái mông của mình thiệt sự nuốt không dô đã vậy mặt bà chị nào cũng căng như dây đàn đến thở cũng không dám thở mạnh, nó thì đó giờ từ lúc dọn qua sống với chị Vy là nó được đặt cách ngồi kế chị rồi nên muốn trốn cũng không được, nay thêm bà chị võ công cao cường nữa càng áp lực hơn, ăn mà nó cứ lắc qua lắc lại mặt mày nhăn nhó

- Ăn xong lên phòng trống trên lầu tôi nói chuyện *cái phòng đó dùng để treo mấy cái dụng cụ spank loại nào cũng có

- Dạ...em biết rồi *nó nghe xong chỉ muốn ngồi đây ăn tới sáng nhưng nhây thì hậu quả khó gánh dù gì cũng ăn cây rồi không lẽ lại thêm trận nữa sao

Mấy chị nghe xong cũng thấy thương cho nó nhưng cản thì không thể, đợi hai chị lớn đi lên lầu mấy chị dưới này mới bắt đầu an ủi nó

- Tí nói chuyện cho cẩn thận vào đó, ăn nói lung tung chỉ có cái mông mình đau thôi

- Chị 2 nói chồng của 2 đi, trưa chị Hằng đánh em hỏng kịp thở luôn

- Chị mà lên tiếng có khi ăn đòn cả đôi ấy *vì tối nào chị cũng được giáo huấn nên nó mà áp lực 1 chị áp lực tới 100
- Chị còn chưa tính sổ với em đâu đấy ở đó mà đòi tui bênh

- Dạ...
- Chị ba với chị Lan cứu em đi huhu. Hai chị không phạt chị Lan đâu

- Hai chị đập luôn chứ đâu có phạt đâu

- Nhưng mà đó giờ hai chị đâu có phạt chị Lan đâu

- Hai chị phạt cưng không biết được đâu, còn ghê gớm hơn cưng nhiều

- Hicc

- Ăn nhanh đi nhơi một hồi là cây dô đít nữa đấy

- Dạ

Nó ăn trong áp lực nuốt thôi cũng thấy khó, một tí lại phải đối mặt với hai đại tỷ

Cốc..cốc

- Vào đi

- Dạ...hai chị kêu em

- Lại đây quỳ xuống

Nó nhanh chân đi về phía chị rồi quỳ xuống

- Từ nay em ở đây không được phép ra khỏi cửa cho tới đúng 1 tháng

- Chịiii *nó nghe xong là mếu máo liền

- Quyết định như vậy. Tôi cũng không muốn nói nhiều

- Chị ơi em biết lỗi rồi chị đừng nhốt em mà, chị đừng đuổi em đi

- Lời tôi nói ra chưa bao giờ phải bát bỏ vì một lí do nào hết

- Chị ơi em xin chị em sẽ ngoan mà chị đừng đuổi em, chị Vy ơi chị đừng đuổi em đi mà *nó cứ nhào qua đây nhào qua kia ôm chân hai chị năn nỉ

- Bò lại đó lấy cây roi mây lại đây

- Chị ơi em đau lắm, chị đừng đánh em nữa, chị cho em nợ nha

- Nhanh

- Chịiiii *nó thấy chị trợn mắt nhìn chằm chằm vào nó nên lủi thủi bò lại kia lấy roi

- Ra giữa phòng quỳ lên nâng roi thẳng tay

Nó im lặng làm theo, giờ chỉ biết nghe lời thôi

- Quỳ im đó, tới 21:00 tự động đi ngủ. Nghe rõ

- Dạ nghe *giờ mới 19:30 thôi tận 1 tiếng rưỡi nữa mới được tha

- Nên nhớ, những gì em làm tôi điều giám sát được

- Dạ em biết rồi

Nó quỳ đó một mình giữa căn phòng đầy vũ khí vừa đau mông vừa đau đầu gối, nó không muốn quỳ nữa nhưng nghĩ tới khi nảy chị nói nó chỉ biết cắn răng chịu đựng, được một tiếng chân nó bắt đầu run lên vì quá đau, tay thì mỏi nhừ ra không trụ được nữa nên nó ngồi bẹp xuống sàn xoa hai đầu gối tuy sợ hai chị vào bất ngờ thật vì nó lúc nào làm chuyện mờ ám cũng bị phát hiện hết nên rén lắm nhưng vì quá đau nên cứ ngồi đây mọi hậu quả tính sau. Hai chị bên phòng nhìn camera thấy nó đang ngồi xoa thì nhìn nhau bỗng chị Hằng đứng dậy

- Mày đi đâu vậy, ngồi xuống*chị Vy biết bạn mình sẽ làm gì tiếp theo nên chị cản liền chứ út cưng của chị mà phạt cũng tội nghiệp

- Mày không thấy gì à

- Thôi để nó xoa đi dù gì cũng phạt sáng giờ rồi *út cưng của chị nên chị sót lắm

- Thế làm vậy là nó không coi lời nói tau ra gì à, ngồi đến giờ cũng 20' rồi *chị dữ quá hèn gì chị hai từ lúc đám cưới đến giờ ngoan như mèo ý

- Lần này cho tau xin đi, em tau tau cũng sót mà

- Cứ mềm lòng hỏi sao nó cứ sai hết lần này tới lần khác *tính chị là vậy làm là phải làm cho nghiêm túc

- Con nít mà *chị chưa nói hết chị Hằng đã sắn ngang khi nghe hai từ con nít

- Mày biết nó bao nhiêu tuổi không mà bảo con nít

- Dù bao nhiêu tuổi thì trong mắt tau Nguyệt vẫn là con nít thôi, còn chuyện cho Nguyệt ra ngoài ở và đi làm một mình mày nên suy nghĩ lại đi*chị Vy tuy nghiêm với nó nhất nhưng cũng là người thương nó nhất

- Chẳng lẽ mày không định cho em mày trưởng thành à, kỷ luật tạo nên một tính cách tốt mày cứ mềm lòng như thế thì bao giờ nó mới chịu thay đổi, không lẽ mày định bảo bọc Nguyệt suốt đời à

- Nhưng tau sợ...lỡ có chuyện gì tau ân hận suốt đời chính vì tau ám ảnh quá khứ nên tau mới quyết định rước Nguyệt về đây để chăm sóc, lúc trước nó bị bắt cóc tau đã sợ lắm rồi nên tau không muốn lịch sử lặp lại với em tau đâu

- Mày yên tâm tau cho người theo dõi bảo vệ Nguyệt 24/24 không ai đụng được cộng lông nào của nó hết

- Nhưng...

- Cách làm việc tau đó giờ mày không thấy uy tín à, chuyện tau làm sẽ không để sơ xuất dù là vấn đề nhỏ

- Tau tin nhưng tau vẫn không nỡ

- Quyết định vậy mày mà ý kiến tau đấm cho vài phát đấy

- Nàyyyyy từ khi nào mày bạo lực với tau luôn vậy hả, em gái tau dô tay mày thiệt là xui xẻo

- Không thấy cục cưng của mày ngoan như mèo à, vào tay tau thì chỉ có ngoan thôi

- Đáng sợ thật

- Giờ tau qua với cục cưng bé nhỏ của mày

- Này !! không được đánh nó đâu nhá, đánh nữa tau xử mày đấy

- Để xem

Chị nói rồi quay đi với tâm trạng vui vẻ, nó bên này cũng chưa biết gì cứ ngồi đó xoa cho tới khi cửa mở

- Ngồi đấy à

- Aa em.. tại em đau quá nên em...*nó vừa luống cuống quỳ dậy vừa giải thích

- Nên em ngồi xoa cả nửa tiếng à? 5' nữa 21:00 rồi còn gì

- Em xin lỗi...em quỳ thêm 1 tiếng nữa để bù ạ *nó dù rất đau nhưng vì không muốn bị đòn nữa nên đành nói đại 1 tiếng

Chị nhìn nó một lúc lâu rồi lên tiếng

- Lên giường nằm sấp xuống

- Chị ơi em xin lỗi em quỳ đến 23h cũng được chị đừng đánh em nữa, em sẽ quỳ đàng hoàng không ngồi như nảy đâu chị* nó đau lắm rồi giờ mà đánh nữa chắc nó xỉu mất

- Hình như tôi nói một lần em không bao giờ làm liền nhỉ

- Em đau lắm chị ơi, em sai rồi em hông dám nữa chị tha cho em lần này nha

- Nhiều lời nhỉ

Nó thấy chị có vẻ cương quyết nên đành lên giường nằm chờ roi vậy

- Cởi hết quần ra

- Dạ *dù nó không muốn nhưng giờ có ngại hay không chịu thì cũng phải làm thôi

Nó cởi xong xếp gọn để đầu giường rồi lên giường nằm cúi, nằm một lúc lâu nó không thấy cây roi nào đáp xuống mông nó hết chỉ nghe tiếng đồ vật đụng nhau. Một lúc sau nó cảm giác mát mát từ mông thì ra chị chỉ muốn sát trùng dùm nó, máu khi nảy chị đánh dính hết vào quần rồi giờ chỉ còn những cục máu đông

- Aa... hức rát chị ơi

- Rát mới hết được *chị ngồi nặng máu bầm cho nó rồi lau bằng nước sát trùng

- Xong rồi đó, ngủ đi

- Dạ

.....

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #huan#sp