26+27

26.

Bởi vì ban ngày ơi trên đại điện, sứ giả Xích Đằng quốc Nặc Ni Ba nhiều lần thất bại, nên ở trong Yến hội buổi tối sứ đoàn hắn thu liễm không ít. Trừ bỏ người nào đó...

" Hoàng thượng, kẻ hèn lần này thật là biết thêm rất nhiều kiến thức, không nghĩ tới hoạn quan của quý quốc cũng lợi hại như vậy, thật sự là bội phục! Bội phục!"

Nặc Ni Ba đối với Hách Liên Thương nói xong liền hướng Phong Nhược Vân nói: " Phong công công thật là trí tuệ hơn người, kẻ hèn này hổ thẹn không bằng. Nhân cơ hội này , kẻ hèn này muốn kính người một ly."

Nặc Ni Ba không có kính Hách Liên Thương trước , ngược lại lại hướng Phong Nhược Vân kính rượu trước, làm nàng nháy mắt trở thành tiêu điểm.

Phong Nhược Vân tức giận cắn chặt răng, hận không thể giết chết gia hoạt này.

Nha, cái gì mà kêu đến hoạn quan còn lợi hại như vậy? Hoạn quan chính là bị cắt phía dưới, nhưng đầu óc không có hỏng? Hắn rốt cuộc có biết hay không thưởng thức a?

Ghê tởm chính là , hắn cư nhiên trước mặt mọi người nâng nàng lên , hoàn toàn không đem Hách Liên Thương để vào mắt . Chính là muốn nói, Hách Liên Thương ngay cả thái giám cũng không bằng.

Đây rõ ràng là muốn mượn đai giết người, dưới tình huống Hách Liên Thương thẹn quá hoá giận, đem nàng chém đầu.

Đối với hoàng đế mà nói, một cái nô tài không khác gì một con kiến. Nếu không phải Hách Liên Thương đối với nàng có tình cảm đặc thù, nàng tuyệt đối là chết chắc rồi.

Hách Liên Thương cũng hiển nhiên nhìn ra ý đồ của Nặc Ni Ba, sắc mặt lập tức liền trở nên rất khó xem.
Mọi người đều cho rằng, Hách Liên Thương bởi vì năng lực của Phong Nhược Vân mà sinh khí, mà không biết rằng, hắn là vì ý đồ hãm hại Phong Nhược Vân của Nặc Ni Ba mà bực tức, bởi vậy mọi người đều thay Phong Nhược Vân toát mồ hôi lạnh.
Nặc Ni Ba nhìn đến sắc mặt của Hách Liên Thương, cho rằng ý đồ của mình đã đạt được, âm thầm đắc ta không thôi. Cố ý thúc giục Phong Nhược Vân, nói : " Phong công công, ngươi vì sao không uống? Không phải là xem thường kẻ hèn này đi?"

Phong Nhược Vân lạnh lùng mà liếc Nặc Ni Ba một cái, trên mặt tươi cười tràn đầy mà nói: " Sứ giả nói quá lời! Nô tài nào có tốt như sứ giả nói, ly rượu này thật thất lễ."

" Ha ha... Phong công công, người quá khiêm tốn rồi, người nếu không xứng thì còn có ai xứng?" Nặc Ni Ba cười đến sảng khoái, chính là ý chí giục rất rõ ràng.

" Sứ giả nói lời này sai rồi." Phong Nhược Vân sắc mặt biến đổi hướng Nặc Ni Ba nói : " Nô tài từ nhỏ tiến cung, ở bên cạnh hoàng thượng mưa dầm thấm đất nhiều năm, mới có chút ít thông minh. Sứ giả tán thưởng như vậy, nô tài thấy thật xấu hổ."

" Ha ha... Phong công công quả nhiên giỏi ăn nói, kẻ hèn này bội phục! Bội phục!"Nặc Ni Ba nói xong liền hướng Phong Nhược Vân làm một động tác kính rượu, cũng mặc kệ đối phương có tiếp thu hay không, trực tiếp đưa rượu trên tay uống hết, sau đó dốc ngược ly xuống dưới.

Phong Nhược Vân quả thật tức sắp chết rồi, thề nhất định phải khiến gia hoạt này biết mặt.

Yến hội tiến hành được một nửa, Hách Liên Thương bởi vì trong lòng khó chịu, rời đi trước, Phong Nhược Vân tự nhiên cũng theo hắn rời đi.

Sau khi trở lại Long Ngâm cung, Phong Nhược Vân đột nhiên phát hiện ngọc bội nàng đeo trên cổ không thấy đâu, kia chính là đi vật mẫu thân để lại cho nàng.

Để tìm ngọc bội, Phong Nhược Vân đành phải trở lại cung điện tổ chức Yến hội để tìm.

Ai ngờ , khi nàng đi ngang qua Ngự hoa viên, xa xa thấy được hai cái thân ảnh. Dưới ánh trăng, không thấy rõ diện mạo hai người, chỉ mơ hồ nhìn ra hình dáng một năm một nữ. Bởi vì cảm giác không khí có chút không đúng, theo trực giác nàng tráng qua một bên .

" Nặc Ni Ba, ngươi đột nhiên ngăn bổn cung lại là có ý gì?" Hai thân ảnh một trước một sau đi tới, Phong Nhược Vân khiếp sợ phát hiện, hai người này cư nhiên là Trinh quý phi cùng Nặc Ni Ba.

" Quý phi không muốn gặp ta, ta đành bất đắc dĩ đưa ra hạ sách này, mong quý phi đừng trách."

27.

Nặc Ni Ba nói để Trinh quý phi không tiếp tục xoắn xuýt vấn đề này, Trinh quý phi tự nhiên cũng nghe ra tới, lạnh lùng mà nhỏ giọng nói: " Người ở đây nhiều, không tiện nói chuyện. Đêm nay canh ba, ngươi tới tẩm cung gặp ta."

Nói xong, Trinh quý phi liền mang theo cung nữ , ma ma bên người rời đi.

Nghe xong cuộc đối thoại, Phong Nhược Vân không khỏi bổ não một phen. Nghĩ  đến bộ đang kiêu ngạo của Nặc Ni Ba, trong mắt nàng không cấm được hiện lên một tí hưng phấn quang mang.

Chờ Trinh quý phi cùng Nặc Ni Ba đi xa, Phong Nhược Vân nhanh chóng đi tìm ngọc bội của mình, rốt cuộc cũng tìm thấy ơi cửa cung điện nơi tổ chức Yến hội.

Tìm được ngọc bội, Phong Nhược Vân nhanh chân chạy về Long Ngâm cung.

Thấy Phong Nhược Vân trở lại, Hách Liên Thương nhanh chóng lấy cớ đuổi hết mọi người ra ngoài.

Đợi trong phòng chỉ còn lại hai người bọn họ, Hách Liên Thương liền hỏi nói: " Tiểu Vân tử, ngươi tìm được ngọc bội rồi sao?"

" Tìn được rồi!" Phong Nhược Vân gật gật đầu.

" Cáu người Nặc Ni Ba kia thật quá đáng ghét! Tiểu Vân tử, ngươi yên tâm, trẫm nhất định sẽ thay ngươi trút giận." Hách Liên Thương ôm Phong Nhược Vân thề son sắt nói.

" Hoàng thượng không cần người vì nô tài trút giận, chỉ cần người để nói tài bồi người ta ngoài đi một chút là được. Nô tài vừa rồi phát hiện một việc rất thú vị, muốn cùng hoàng thượng chia sẻ ."

Hách Liên Thương liếc mắt nhìn Phong Nhược Vân đang cười đến giải hoạt bên cạnh, lòng Hiếu kì tức khắc bị câu lên, không chút do dự gật gật đầu, quả thật đi theo Phong Nhược Vân đi ra ngoài.

Phong Nhược Vân mang theo Hách Liên Thương lén lút đi vào tẩm điện của Trinh quý phi. Ngờ thị vệ bên người Hách Liên Thương hỗ trợ, hai người bọn họ lặng yên không một tiếng động tiến vào bên ngoài phòng ngủ của Trinh quý phi, tìm một cái địa phương lẩn trốn.

Hách Liên Thương có chút mê hoặc lại có chút mê luyến mà nhìn Phong Nhược Vân, mĩ quan tinh xảo của nàng dưới ánh trăng Mông lung mà như mĩ, rất động lòng người. Nhưng mà điều hấp dẫn hắn nhất chính là bộ dáng nàng yên lặng ngồi xổm trong bụi cỏ, vẻ mặt đầy chờ mong hướng tẩm điện Trinh quý phi nhìn tới. Bộ dáng đó thật sự là quá manh.

Hắn thấy mình thật sự điên rồi, thân là Cửu ngũ chí tôn, cư nhiên lại cùng một thái giám ngồi xổm ở góc tường bên ngoài tẩm cung quý phi của mình. Mấu chốt hắn còn không biết tại sao phải ngồi xổm ở đây, nhưng hắn vẫn như cũ cam tâm tình nguyện bồi nàng làm bậy.

Lại mạc danh cảm thấy có chút hưng phấn cùng chờ mong, không biết Phong Nhược Vân dẫn hắn tới nhìn cái gì?

Lúc này đã gần canh ba, Hách Liên Thương rất nhanh sẽ liền biết đáp án.
Chỉ thấy một thân ảnh màu đen của nam nhân như quỷ mị tiến vào, gõ nhẹ cửa phòng ngủ của quý phi vài cái, sau đó cung nữ cùng mà mà bên người Trinh quý phi liền từ bên trong đi ra, để hắc y nhân kia đi vào. Mà các nàng lại quỳ quỳ củ củ canh ở ngoài cửa.

Phong Nhược Vân đối với Hách Liên Thương làm một cái thủ thế, dùng ánh mắt ý bảo hắn dựa qua góc tường nghe.

Nhìn thấy có nam tử , đêm khuya lên vào phòng ngủ của Trinh quý phi, liền tính Phong Nhược Vân không nói, Hách Liên Thương cũng muốn xem đến tột cùng là chuyện gì xảy ra.

Vì thế hắn lén lút ẩn nấp ở nơi ánh sáng không chiếu tới, cùng thị vệ bên người đánh một cái thủ thế, bọn họ liền nhanh chóng đánh gục cung nữ cùng mà mà canh cửa, không một tiếng động kéo người đi.

Giải quyết người trông cửa, Hách Liên Thương cùng Phong Nhược Vân lén lút đi đến cửa sổ bên ngoài phòng ngủ nghe lên người bên trong nói chuyện.

" Ta muốn ngươi cứu hai người điều khiển thú bị Hách Liên Thương bắt ." Nặc Ni Ba không nói lời với nghĩa, trực tiếp đưa ra yêu cầu.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top