Chap 5 : Bitch - sensei có ích ghê
Hôm nay tôi đến lớp sớm hơn mọi ngày, là vì tôi vừa kiếm được công việc là đi giao báo buổi sáng mà Isogai giới thiệu, có chỗ ở nhưng mấy thứ khác vẫn còn thiếu nên tôi phải tự thân vân động. Karma lúc biết truyện này đã cười bảo tôi kiểu gì cũng bị đuổi việc hoặc không làm nổi, đúng là không làm bạn bè gì được, sáng nào cũng đạp xe vài vòng quanh khu phố có khi còn giúp tôi luyện tập để thắng được cậu ta nhưng suy nghĩ kĩ thì chuyện này là bất khả thi. Dậy từ lúc 4 giờ sáng mà vẫn chưa ăn gì nên bụng đang sôi sùng sục, đành chịu đến chưa để ăn bento Nagisa chuẩn bị may là hôm qua đã lấy được máy của Karma để nhắn tin nhưng chắc là tôi sẽ bị xử nếu bị phát hiện. Nghĩ thôi đã thấy lạnh cả người rồi. Vừa đi sang đường đã thấy Koro-sensei đang hóa trang thành thầy giáo bình thường nhưng nhìn cứ kì kì, đặc biệt bên cạnh thầy là mĩ nhân tóc vàng mà truyện này thú vị à nha. Tôi chạy đến chỗ Koro-sensei định trêu thầy nhưng ngay lúc đó người bên cạnh đã quay đầu lại lườm tôi một cái với ý bảo tránh xa ra rồi quay lại nhìn thầy như bình thường. Rõ ràng không gây ra tiếng động nào mà từ khoảng cách đó có thể nhận biết được, không biết mĩ nhân này là ai nhỉ?. Mải xuy nghĩ nên tôi không nhận ra Karma đã đứng đằng sau từ lúc nào.
"con nhóc ngu ngốc này!" hắn đánh tôi một cái mạnh vào đầu mà tên này khỏe hơn người bình thường đấy, tôi chưa vào bệnh viên cấp cứu là may mắn lắm rồi.
"đồ Bakarma! ai là nhóc?! có biết đánh vào đầu là ngu đi không hả?!!!!" tôi hét nhưng thấy Nagisa đằng sau liền im luôn thề muốn chui xuống hố cho đỡ xấu hổ quá.
"chào buổi sáng, Haruka" Nagisa chào tôi như bình thường tôi cũng đáp lại, trong lòng đang mừng thấm vì Nagisa không để ý đến câu nói của tôi vừa rồi. Karma tự nhiên bực mình ném vào mặt tôi một cái túi rồi kéo Nagisa đi tiếp, rốt cuộc tôi đã gây tội tình gì để hôm nay bị ăn đánh đến hai lần trong một buối sáng vậy. Trong lòng khôn ngừng chửi đời nhưng vẫn mở cái túi ra, bên trong là cái điện thoại iphone6 mới toanh, tôi cảm động đến mức suýt khóc nhìn thấy có cả lời nhắn tôi liền cầm lên đọc. Chỉ ghi vỏn vẹn một câu 'lần sau đừng có lấy máy tôi nhắn tin cho Nagisa không thì chết đấy'... cảm xúc bay đi hết luôn.
"vì lo có người tranh mất Nagisa nên mới tốt bụng thế này đây mà" tôi nghĩ thầm rồi đi cũng đến lớp, biết tôi lấy máy nhưng chỉ đánh có một cái là may rồi. Nhìn qua chỗ Koro-sensei đã không thấy người đâu nữa rồi mà thầy bị quyến rũ dễ vậy, còn người kia không biết có thể giữ được cái bộ dạng đấy bao lâu.
....
"từ hôm nay Irina Jelavic sẽ là giáo viên tiếng anh của lớp ta" Karasuma đứng trên bảng thông báo trong khi bả đang bận ôm Koro-sensei còn nói mấy câu sến sẩm, cái gì mà 'em rất thích những cái khớp không xác định được của anh' kinh phát khiếp đi được, ngoại trừ yaoi ra còn lại tôi đều phán là kinh khủng nhưng đôi khi cũng có vài trường hợp ngoại lệ. Cả lớp đều biết là bà không phải là người tốt đẹp gì và cũng không phải người bình thường, nhất là khi chuyển vào trong thời gian này. Cả lớp di chuyển ra ngoài học tiếng anh do Koro-sensei dạy trong khi Karasuma và cô giáo mới đang nói truyện. Theo những gì tôi nhớ thì Irina Jelavic là một sát thủ có thể nói được rất nhiều ngôn ngữ, bả có khả năng tiếp cận những mục tiêu được bảo vệ kĩ càng rồi xử lí nhanh gọn, vậy mà lại tiếp cận Koro-sensei bằng chiêu quyến rũ, chắc là đang tự mãn lập kế hoạch đây. Bỏ chuyện đó qua một bên, tôi phải tập chung vào việc vừa đá bóng vừa ám sát Koro-sensei nhưng đá bóng trong lúc mặc váy thì không tốt chút nào.
"hey, ansatsu!" Karma đá quả bóng đồng thời bắn Koro-sensei nhưng thầy vẫn tránh rất dễ dàng. Đến lượt tôi thì bả xuất hiện khiến mọi người mất tập chung luôn.
"Koro-sensei ~ thầy có thể giúp tôi mua một cà phê ở Việt Nam khi tôi dạy Tiếng Anh không?" còn giả bộ dễ thương nữa tôi đang ước đây là giao thật để giết người rồi đấy.
"đương nhiên là được rồi, tôi biết một tiệm cà phê rất ngon ở Việt Nam" nói xong thầy đi luôn khuôn mặt còn chuyển sang màu hồng, có cần phải thể hiện rõ như thế không ?.
Ngay khi Koro-sensei bà cũng trở lại với tính cách thật không cho gọi tên thì thôi còn bảo gọi là Irina onee-sama, bả nghĩ mình là ai, mà chắc bả sẽ không dạy học tử tế gì đâu. Karma đặt luôn biệt hiệu cho bả là Bitch-onesan đi kèm với mấy câu khiêu khích như thường, Karma cảm ơn vì đã lên tiếng hộ lớp.
"em là Nagisa Shiota phải không ?" bà nói rồi tiến đến chỗ Nagisa mà phải chặn lại không thì nguy mất.
"hey, pass !" tôi đá quả bóng vào đầu bả khi bả chuẩn bị hôn Nagisa, đây là đoạn tôi không bao giờ quên được nên lần này nhất định phải thay đổi.
"con nhóc kia! cấm đá bóng vào đầu người khác!" bà quay lại nói, tôi giả vở vô tội nhìn ra cho khác. Bả hét xong cũng quay trở lại bình thường đi đe dạ người khác bằng mấy sát thủ đang tiến về phía này.
"những ai có thông tin có ích thì ta sẽ trả công hậu hĩnh, các bạn nữ cũng có thể mượn trợ thủ của ta làm gì cũng được. Tuyệt đối không được cản trở kế hoạch của ta, không thì chết đấy" lời nói đe dọa và khả năng hạ gục người khác chỉ với một nụ hôn theo nhận xét của Nagisa nhưng đối thì với tôi thì bả bị cả lớp ghét rồi đấy.
Nửa tiết tiếng anh còn lại do Bitch-onesan dạy nhưng bả ngồi lên kế hoạch sau khi ép tôi cung cấp thông tin cho bả, cái quái gì mà bồi thường vì đã bóng vào đầu một mĩ nhân chứ kinh chết đi được. Cuối cùng tôi vẫn cung cấp cho bả biết vì nếu không cho thì bà sẽ đến tìm Nagisa và dùng cái chiêu đó... Tiết học chán kinh khủng nên tôi liền lấy giấy ra vẽ linh inh trờ người lên tiếng hộ mình
"Bitch-onesan chị không định dạy à?" một mũi tên
"đúng đó Bitch-onesan, có dạy không đây?" hai mũi tên
"Bitch-onesan không dạy hay có đây?" ba mũi tên
"Bitch-onesan..." và bả đã bị hạ đo ván còn ngã khỏi ghế, đáng đời.
Đoạn sau đó thế nào thì tôi không biết bởi vì nhân lúc bả không để ý tui nhảy ra ngoài cửa sổ rồi kiếm chỗ nghỉ ngơi, trừ khi bả có ý định dạy nghiêm túc còn không thì đừng mong tôi ngồi trong lớp. Tiết sau là tiết tập bắn súng một trong những tiết tôi thích bởi vì lúc này tôi có thể thoải mái bắn mà không lo Karasuma phạt vì những lí do rất dở hơi. Chỉ cần tưởng tượng là cơ thể này sẽ hoạt động y như vậy, giả thuyết vô lí này đã được chứng mình bằng cách bắn 10 phát đều trúng cùng một chỗ.
"cậu có thể cho tớ biết bí quyết không?" Hayami và Chiba đồng thanh, hiếm khi thấy hai người này nói truyện đấy. Tôi nghĩ đi nghĩ lại cũng không biết nói gì vì nói dối thì không tốt mà nói sự thật lại khiến người ta mất lòng may mà lúc này có Takaoka-san thu hút sự chú ý của mọi người về phía Koro-sensei với Bitch-onesan đang đi vào nhà kho. Tôi nhân cơ hội chạy ra chỗ Nagisa trốn rồi mới liếc về phía nhà kho, tiếng bắn súng xong là một loạt tiếng động ám muội không biết Koro-sensei đang làm cái gì nữa.
"mau đi xem đi" Maehara kéo cả lớp đi còn tôi thì nhờ Nagisa chụp ảnh hộ rồi trốn vào lớp lấy hộp cơm ăn cũng đến giờ nghỉ trưa rồi mà. Tôi trèo lên một cái cây gần chỗ Koro-sensei hay ngồi xử lí hộp cơm trưa một cách nhanh gọn lẹ, lúc nhảy từ trên xuống thì ngã lên người Karasuma xem ra kiếp trước tôi mắc nợ hơi nhiều người thì phải. Cúi đầu xin lỗi xong tôi liền hướng lớp đang chơi bóng chuyền mà đi, tôi chỉ xin lỗi thôi mà bị nhìn như sinh vật lạ. Tôi không nhớ rõ sau đó Karasuma đã nói gì với Bitch-onesan để bả đồng ý dạy học nghiêm túc trong lúc tôi ghi 30 điểm trong trận bóng, chiến thắng áp đảo luôn.
"từ nay mong Bitch-sensei giúp đỡ nhé!" bà ném viên phấn về phía tôi nhưng tôi lại né kịp, ra là không thích bị gọi như thế. Lớp sôi nổi hẳn lên chắc là bả được chấp nhận rồi đấy. Lớp 3-E có nhiệm vụ ám sát Koro-sensei với tốc độ 20march vừa tiếp nhận một giáo viên đồng thời là sát thủ khét tiếng, chỉ còn chờ 2 thành viên nữa thôi là đầy đủ rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top