Chap 2: Tôi nuôi được cô!
Kiệt đứng lên nhìn mặt Thơ nói:
- Tui ăn xong rồi, giờ tui vô làm, cô ngồi yên ở đây, đừng đi đâu hết đó nha!
- Biết rồi, nói quài!
Nói chuyện với Thơ xong Kiệt đi vô trong tiếp tục công việc.
Cho đến 18h chiều tất cả nhân viên đều về hết, trong quán chỉ mỗi Kiệt và Thơ, Thơ quay mặt vô quầy rồi hỏi:
- Sao không đi về?
- Tui phải làm thêm để nuôi cô chứ!
- Vậy để tui vô làm giúp cho!
- Thôi không cần, cô toàn phá phách không chứ làm gì
Thơ tới bên quầy rồi nói:
- Thì để tui làm giúp cho!
Kiệt cũng không nói gì, Thơ đứng kế bên Kiệt, nhưng chẳng biết làm gì xoay qua hỏi:
- Mà làm gì vậy?
Anh phì cười rồi nói:
- Cô chỉ cần làm đồ uống mới là được, mà đừng có phá hư đó, cô mà phá người chịu là tui đó!
- Biết rồi, nói nhiều quá à!
Kiệt đứng đó nhìn Thơ làm, sau 1 hồi Thơ đưa món nước đấy cho Kiệt nói:
- Nếm thử đi!
- Nếm làm gì, nhìn là biết dở rồi
- Không nếm sao biết được, nè nếm đi!
Kiệt lấy tay cầm chiếc muỗng để vào ly nước nghậm 1 hồi thì cảm nhận được 1 hương vị rất kì lạ đây là lần đầu tiên anh thử 1 món ngon như này.
- Sao ngon không?
- Cũng tạm được!
Thơ trề môi ra rồi nói:
- Đi về được chưa, cái bụng tui đói meo rồi này
- Ờ, vậy đi ăn ha, cô muốn ăn gì?
- Ăn gì cũng được, về nhà ăn đi
- Nhà hết đồ ăn rồi!
- Nấu mì gói!
- Sáng còn gói mì tui nấu cô ăn rồi, giờ nhà không còn gì để ăn hết
- Vậy đi ăn thôi!
Cả 2 ra khỏi quán, Kiệt dẫn Thơ đến 1 quán ăn mì tương đen ở lề đường, Kiệt và Thơ vô trong ngồi vào 1 chiếc ghế gỗ gần đó, Kiệt kêu:
- Anh ơi cho em 2 phần mì tương đen!
Nói xong nhân viên đem ra 2 phần tương đen cho Kiệt và Thơ, Thơ cứ nhìn chằm chằm vào dĩa mì không ăn, Giọng nói của Kiệt cất lên:
- Ăn đi! Nhìn quài, không có thuốc độc đâu
Thơ cầm đũa lên ăn, bỏ 1 miếng vào miệng, sao lại ngon thế này Thơ tiếp tục ăn rất nhanh, Kiệt nói:
- Ăn gì mà nhanh dữ vậy, từ từ thôi mắc nghẹn bây giờ.
Thơ ăn xong đặt tô mì xuống, Kiệt ngước mặt lên nhìn Thơ rồi lại phì cười, trên miệng Thơ dính tương đen nhìn hài chết đi được, Kiệt lấy 1 miếng khăn giấy rồi lau miệng cho Thơ:
- Để tui lau cho cô, con gái con đứa mà ăn uống không cẩn thận gì hết
Lúc này tự nhiên tim của Thơ lại đập mạnh thế này, chỉ là lau miệng dùm thôi mà, nhưng cô cảm giác không bình thường chút nào, Kiệt đang lau thì mắt của Thơ lại nhìn về phía đối diện mắt Kiệt cả 2 nhìn chằm chằm nhau như vậy, Thơ chớp mắt 1 cái Kiệt cũng chớp theo, Thơ đứng lên nói:
- Đi về thôi, trễ rồi!
Nói xong cô quay lưng lại bước đi từng bước ra khỏi quán, Kiệt tính tiền xong cũng đi ra chung với Thơ.
Cả 2 cùng đi về nhà sau 1 ngày mệt mõi. Về tới nhà Kiệt nói với Thơ:
- Tối nay cô ngủ phòng tui đi, tui ra sofa ngủ cho!
- Thôi phòng anh, anh ngủ ở đó đi tui ngủ ở đây được rồi
- Tui con trai mà, cô con gái sao tui để cô ngủ dưới sofa được, quyết định vậy đi
Nói xong Kiệt quay mặt lại đi thẳng vào nhà tắm, Thơ đi lên trên gác vì nhà quá nhỏ nên cô phải chèo lên vất vả mới lên được. Xung quanh phòng rất cũ kĩ toàn làm bằng gỗ không, cũng may là có cái nệm ở đây nếu không có chắc tối nay khỏi ngủ luôn quá.
Cô tắm rửa sạch sẽ rồi lên lại trên gác, nằm xuống chiếc nệm êm đấy, phải đi làm rồi dọn ra khỏi đây mới được chứ ở đây thật là khó chịu mà từ nhỏ cho đến giờ Thơ rất hay sợ ma khi ngủ 1 mình nên cả đêm cứ xoay qua xoay lại rồi thiếp đi hồi nào khum hay.
Cho đến 6h sáng tiếng chuông báo thức của Kiệt cứ kêu inh ỏi Kiệt bật dậy tắt tiếng chuông rồi vào toilet vệ sinh cá nhân, thay đồ chuẩn bị đi làm thêm để nuôi Thơ. Kiệt đi lên gác coi Thơ như nào, hoá ra là vẫn còn ngủ à, anh tiến lại gần đắp chăn lại cho Thơ sợ cô bị lạnh. Xong thì Kiệt chạy bộ tới chỗ làm.
Đến 8h Thơ thức dậy thấy nhà trống trơn chẳng 1 bóng người nào, Thơ kêu to lên:
- KIỆT ƠI!
Đi đâu rồi ta sao không trả lời gì hết, chắc là đi làm rồi, cô vô bếp nhìn lên bàn ăn thì thấy đồ ăn Kiệt đã chuẩn bị sẵn trên bàn, Thơ ngồi xuống cầm đũa lên rồi ăn rất nhanh, 1 hồi ăn xong chán quá, chẳng có gì để làm tên kia cũng đi rồi cũng không có ai cho mình bắt nạt cả, cô nảy ra 1 ý hay là tới chỗ của Kiệt làm cho đỡ chán, cũng may là cô nhớ đường đi.
Đi 1 hồi tới nơi nhìn vào thấy quán rất đông, chẳng thấy Kiệt đâu, Thơ bước vào đã gặp 1 nhóm trai, 1 nguoi trong nhóm đó nắm lấy tay Thơ lại nói với Thơ:
- Này cô em, đi đâu thế lại đây chơi với tụi anh nè!
- Anh là ai vậy tui có quen biết gì anh đâu, bỏ tay tui ra!
Thơ giật tay ra mà tên đó vẫn cứ nắm lại chặt, cho đến khi 1 chàng trai bước ra giựt mạnh tay của tên đó ra, thì ra chàng trai đó là Tuấn Kiệt, anh nói với tên đó:
- Đừng đụng đến cô ấy!
Nói rồi anh nắm tay Thơ đi ra khỏi quán mọi người trong quán đều nhìn 2 người và đám giang hồ đó.
Kiệt kéo tay Thơ đi đến công viên thì Thơ kêu;
- Nè thả tay tui ra, đau quá à!
Kiệt thả tay Thơ ra, Thơ nói tiếp:
- Anh dẫn tui đi đâu vậy, biết đau tay không?
- Sao cô lại để tụi nó ăn hiếp cô vậy?
- Tui là con gái sao mà tui đánh lại nỗi 7 thằng
- Cô không phải con trai hả?
- Anh nói gì vậy, tui con gái nhìn sao ra con trai vậy?
- Tính tình cô chẳng khác gì 1 đứa con trai cả
Thơ lấy tay kẹp cổ Kiệt lại lấy tay gõ lên đầu anh nói:
- Này thì con trai nè
Kiệt cười nói:
- Được rồi con gái được chưa!
Thơ bỏ tay ra nói:
- Vậy phải được không?
Cả 2 đi dạo quanh trong công viên, Thơ nhìn thấy Kiệt cứ cười cười hoài cô quay mặt qua hỏi:
- Mà nè sao nãy giờ anh cứ cười hoài vậy?
Kiệt quay qua nói:
- Cảm ơn cô nha!
- Cảm ơn vụ gì?
- Thì cảm ơn cô đã giúp tui được tăng lương
- Tui giúp anh cái gì mà anh được tăng lương vậy?
- Hôm nay quán tui cần 1 loại nước uống mới nên hôm qua tui ở lại để làm thì cô đòi làm, nước uống mà cô làm rất ngon đấy 1 mùi vị kì lạ lắm, tui đâu nỡ đem đi vứt mà tui để lại trong tủ lạnh, sáng đưa cho khách uống họ khen nước của quán làm ngon nên tui được tăng lương.
- Cũng nhờ công sức của tui không
- Rồi rồi cảm ơn công sức của cô nha!
- Mà anh định làm gì với số tiền đó?
- Thì tui nuôi cô dù gì cũng là công sức của cô mà
Kiệt và Thơ đi tiếp vô tình thấy 1 quán trà sữa, Thơ nói với Kiệt:
- Ê vô đó uống gì đi tui khát quá à
- Khát thì về nhà uống, chứ mua tốn tiền lắm
- Anh lấy 1 ít số tiền lương đó đi rồi mua trà sữa cho tui.
- Ok vậy thì đi vô!
Cả 2 bước vào quán, Thơ ngồi vào 1 cái ghế bên kia, Kiệt hỏi:
- Cô uống gì?
- Uống gì cũng được
Kiệt vào quầy order cho Thơ 1 ly trà sữa, đi ra chỗ ngồi của cô đặt ly trà sữa lên bàn nói:
- Nè uống đi!
- Ủa mà sao có 1 ly vậy?
- Tui không uống
- Lỡ vô rồi thì uống đi!
- Để dành tiền để nuôi cô nữa, nên cô uống đi!
- Vậy tui với anh uống chung đi!
- Tui không uống đâu!
- Uống chung đâu có tốn tiền đâu!
Kiệt nghe vậy cũng đành gật đầu. Thơ cầm ống hút đâm vào ly cầm lên rồi đưa trước miệng của Kiệt nói:
- Nè uống đi!
Kiệt để miệng vào ống hút rồi uống, Thơ rút ra nói:
- Ê ê được rồi, uống gì mà dữ vậy, chừa cho tui nữa chứ, thèm mà không vô trỏng mua
- Ai mượn cô không giựt ra làm gì
Kiệt nói xong liền phì cười, Thơ đá vào chân Kiệt 1 cái rồi uống tiếp ly trà sữa, Kiệt và Thơ uống cho đến trưa Kiệt nói:
- Về nhà đi, tui nấu cơm cho ăn!
- Rồi tính không tính tiền à?
- Tui tính rồi mà tính gì nữa cái đồ ngốc
- Tui đâu có ngốc lắm đâu!
- Thôi đi về nè!
Kiệt kéo tay Thơ đi ra cửa quán cả 2 đi về.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top