09
donghyuck đã khỏi bệnh rồi, hôm nay em đã được đi làm với các anh em nhưng minhyung vẫn không thể ngừng lo lắng.
sức khoẻ donghyuck không tốt, may mắn trong thời gian bệnh em không có nhiều biểu hiện nặng. minhyung ngày nào cũng gọi điện cho em, anh bảo anh nhớ em lắm, không có em cảm giác cứ không quen. lúc đó bé mặt trời cười khoái trí chọc anh, bảo anh đừng có sến như vậy.
"có phải lần đầu hai đứa xa nhau đâu"
"ừ nhưng anh chẳng ngừng nhớ em được"
donghyuck hay bị mất ngủ, cả ngày chạy lịch trình mệt rã rời tay chân, ai được đặt lưng xuống giường cũng nhắm mắt tới sáng luôn. thế mà mặt trời bé nhà minhyung lại không ngủ được. dù có nhắm chặt mắt thì em vẫn tỉnh tới sáng hôm sau.
đã vậy bây giờ còn dính con virus này, nghe người ta kể hậu covid mất ngủ mà minhyung lo muốn chết. ngày nào cũng phải đảm bảo bé em ngủ ngoan trong vòng tay mình, em còn chưa ngủ anh cũng chẳng thể tròn giấc ngủ ngon.
may thay donghyuck không bị mất ngủ, ngược lại em còn dễ ngủ hơn trước. gấu nhỏ bảo anh lớn không cần trông em thế nữa đâu nhưng anh vẫn không yên tâm được. ngày nào nhìn donghyuck yên giấc anh mới ngủ được ngon.
"sao anh còn chưa ngủ nữa. em bảo em sẽ về phòng muộn mà"
"anh chui vào đây thì anh mới ngủ được, nào đi ngủ thôi bé con"
donghyuck lắc đầu nhìn anh bạn trai dang tay đón em vào lòng. minhyung ôm được người yêu rồi mới hôn em một cái, nhắm mắt thầm thì "anh yêu em".
(17/06/2022)
—
trước dính covid mình ngủ nhiều lắm, cứ sợ khỏi xong mất ngủ mà trộm vía ngủ nhiều kinh khủng =) mình chưa bị mất ngủ bao giờ nên không hiểu rõ được tâm trạng gấu, chỉ mong em (và mọi người) luôn khoẻ mạnh bình an. trộm vía trộm vía.
cre: dailyhaechan
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top