Chương 4:

Em thấy tôi đến liền nở nụ cười: "P'Mark cuối cùng anh cũng tới rồi"

Tôi chạy đến ngồi bên cạnh em: "Ford sao trễ rồi còn ra phòng khám ngồi hả?"

Em ủ rũ: "Tại P'Mark đó"

Tôi đưa ánh mắt khó hiểu nhìn em.

"Anh biết em đợi anh lâu lắm rồi không hả?"

"Anh xin lỗi N'Ford nhé, hôm nay anh có việc không thể nghe máy được. Ford đừng giận anh nha"

Ford phồng má, bĩu môi rồi chả thèm nhìn mặt tôi: "Không, N'Ford giận anh rồi"

Tôi dỗ dành: "N'Ford cho anh xin lỗi nhá"

/Lắc Đầu/

Nhìn em tôi lại nhớ đến hình ảnh mèo con năm ấy, mà buộc miệng hỏi.

"Ford em có biết nhìn em lúc này giống với mèo con lắm không?"

Em nhìn tôi rồi lắc đầu.

"Bởi vì Ford dễ thương như một chú mèo con vậy. Nhìn đáng yêu chỉ muốn nựng thôi"

"Em đáng yêu hả?"

"Um đáng yêu lắm lắm lắm luôn. Nên là N'Mèo ngoan không giận anh nữa nhé"

"Không giận nữa, thế anh uống chung với em nha"

Chiều theo ý em tôi cầm lấy lon sữa (lúa mạch) rồi uống hết một hơi.

"Uống hết rồi nhé. Giờ thì cùng nhau về nhà nha"

"Em không muốn về nhà đâu"

"Tại sao Ford lại không muốn về nhà?"

"Về nhà cô đơn lắm"

"Cô đơn? Không phải Ford ở cùng gia đình sao"

Em buồn bã kể lại cho tôi: "không ạ. Em về một mình bố mẹ ở bên đấy chăm em trai nên không về cùng em được. Đến cả ngày sinh nhật của em bố mẹ cũng không thể về được thì nói chi là ngày thường ạ"

Nghe em nói vậy tôi không biết em đã phải chịu bao nhiêu tổn thương. Đã phải trải qua những chuyện như thế nào. Tôi không biết làm thế nào để có thể bù đắp được hết cho em. Chỉ biết ôm em vào lòng rồi nhẹ nhàng xoa đầu em.

"Ford anh không biết em đã phải trải qua những chuyện như thế nào. Nhưng bây giờ có anh rồi nhé. Nếu gặp phải chuyện gì cứ tìm đến anh, anh luôn sẵn lòng lắng nghe"

Nghe câu nói của tôi Ford mỉm cười: "P'Mark nói rồi đấy nhé. Không được nuốt lời đâu đấy"

"Nếu em không tin tôi thì chúng ta ngoắc tay nhé"

Em đồng ý rồi đưa ngón tay út của mình ra ngoắc với tay tôi.

"Bây giờ về nhà nhé. Về rồi anh cho uống tiếp đồng ý không?"

Em ra hiệu đồng ý rồi ngã lăn xuống. Cũng may tôi giữ kịp em chứ nếu không em đã ngã xuống đất mất rồi. Em ngủ say quá nên tôi cũng đành bế em vào trong xe nằm đợi.

Rồi tôi quay lại phòng khám dọn dẹp. Không biết em đã uống bao nhiêu rồi mà tôi dọn đếm mãi không xuể. Mà không phải nói tửu lượng của Ford còn cao hơn tôi gấp mất lần cơ. Tôi chỉ mới uống cùng em một lon thôi mà đã cảm thấy choáng váng rồi.

Đi được một đoạn thì Ford tỉnh giấc: "P'Mark đưa em đi đâu vậy ạ"

"Về nhà anh"

"HẢ? Về nhà anh?"

"Ừm cũng sắp đến rồi Ford ráng đợi tý nhé"

Tôi đang lái nhưng không quên nhìn ngó xem em có ổn không. Vừa nhìn sang tôi đã phải bật cười.

"Ford em làm gì vậy hả? Hahahha"

Em ấy lấy tay mình che lấy cơ thể rồi nhìn tôi như một kẻ biến thái: "P'Mark tính đưa em về nhà làm chuyện xấu đúng không?"

Tôi búng vào trán em: "Nhóc con trong đầu em đang nghĩ gì đen tối gì vậy hả? Tôi chỉ muốn đưa em về để tiện chăm sóc"

Tôi đã nói vậy mà em vẫn cứ nhìn tôi với ánh mắt ấy. Đây là lần đầu tôi đẫn ai đó đến căn hộ của mình nên có chút ngại ngùng.

Thấy em còn đang ngủ ngon tôi không nỡ đánh thức mà trực tiếp bế Ford lên tận phòng rồi đặt em xuống chiếc giường của mình.

"Ford em nằm đây nhé. Đợi anh đi chuẩn bị nước nóng rồi giúp em lau mình"

Tôi vừa quay đi thì em nắm lấy cánh tay tôi kéo tôi ngã đè lên người em.

"P'Mark ở đây với em nhé, đừng đi đâu hết"

"Anh đi chuẩn bị nước chút thôi rồi quay lại liền nha"

Em cương quyết không cho tôi rời khỏi cứ nắm lấy cánh tay tôi. Thấy em đã chìm vào giấc ngủ tôi nhẹ nhàng gỡ tay Ford ra. Ford mơ màng kéo lấy cánh tay tôi rồi đè lên cơ thể tôi.

"P'Mark em muốn..."

/Ực ực/

"Muốn..."

"Muốn...oẹ...oẹ"_ Em nôn hết lên người tôi rồi lăn ra ngủ.

Đúng là tôi không nên đặt niềm tin vào em mà. Tôi đứng bật dậy cởi chiếc áo đang mặc ra rồi quăng lên chiếc giường. Dù gì cũng đã dơ rồi nên sẵn tôi thay luôn cả bộ ga giường mới.

Chả hiểu sao tôi vừa quăng chiếc áo lên Ford liền tỉnh giấc rồi đi đến bên cạnh tôi.

"A~sầu riêng này"_ Ford lấy tay chỉ vào cơ bụng của tôi.

"Ford thích hả?"

"Ford thích sầu riêng, thích sầu riêng"

Tôi liền nảy ra ý định chọc ghẹo em: "Thế có muốn nếm thử không?"

Ford nghe tôi nói vui vẻ đáp: "Được ạ"

Tôi còn đang cười thầm trong bụng thì em há miệng thật lớn rồi cắn vào "Múi Sầu Riêng" trên bụng tôi. Tôi đau đớn la lớn: "Oiiiiiii ĐAU"

Ford vừa nhả ra thì bụng tôi đã hiện ra hàm răng của em. Cũng may là nó chỉ đau và sưng lên chứ không chảy máu không tý thì tôi đã bị mèo cắn đi viện rồi.

Dù đau rất đau nhưng vẫn phải bế Ford vào phòng tắm, tắm sạch sẽ cho em. Tắm rửa thay quần áo sạch sẽ cho em rồi bế Ford lên chiếc sopha nằm.

"Ford nằm đỡ ở đây, đợi anh thay xong chăn gối xong rồi mình lên giường nằm"

Chắc cũng đã tròn một tháng tôi chưa thay chăn gối mới rồi. Vì bình thường tôi không hay về nhà mà ngủ ở phòng khám. Không biết có phải do đã lớn tuổi rồi không mà chỉ mới dọn dẹp được một tiếng thôi mà lưng tôi đau nhức, mắt thì mở cũng chả lên. Nhìn chiếc đồng hồ thì đã 3:00 giờ sáng rồi. Tôi cũng nhanh chóng đưa Ford lên giường rồi cũng chìm vào giấc ngủ.

[12:00 Trưa]

Tôi còn đang chìm trong giấc ngủ thì điện thoại reo liên tục làm tôi chả thể nào ngủ được nữa.

"Alo"

"Ôi, Mark ông biết mấy giờ rồi không hả?"

"Thì mới 6:00 thôi chứ mấy"

"Ông bị điên à? Ông nhìn mặt trời lên tới đỉnh đầu rồi kìa"

"Hôm qua thức hơi muộn, nên giờ nhức hết cả đầu bà nhờ Kay trực phụ tui nhá"

"Ông quên mất hả? Kay hôm nay xin nghỉ đi tuần trăng mật với vợ rồi còn đâu"

"Ờ tui quên mất"

"Lên phòng khám đi tui đảm bảo ông sẽ khỏi luôn cơn nhức đầu"

"Cái gì mà làm tui khỏi luôn cơn nhức đầu hay thế hả?"

"Lên đây đi rồi biết. Vậy nhé"

"Ok ok tui lên liền. Hẹn gặp lại ở phòng khám"

Còn đang loay hoay tìm chìa khóa xe thì tôi để ý đến chiếc điện thoại màu hồng trên giường còn không biết của ai thì nhớ ra Ford . Chắc là điện thoại của em ấy rồi nên tôi cầm theo trả em.

Tôi đứng bên ngoài phòng khám nhìn qua tấm kính trong suốt thấy được bóng dáng của Jane và cả Ford.

Jane thấy tôi thì liền chạy đến khoác lấy cánh tay tôi.

"P'Mark hôm nay em đưa Puppy đến khám này"

Tôi nhìn Ford thấy sắc mặt em không được khoẻ, tôi liền gỡ cánh tay Jane ra rồi đi về phía em.

"Ford, em không khoẻ hả?"

"Chỉ hơi nhức đầu thôi ạ"

Tôi đến gần rồi lấy tay để lên trán em: "Không nóng lắm"

Em ngại ngùng đẩy tay tôi ra: "Dạ, P'Mark em có để quên điện thoại lại trong phòng anh không vậy ạ. Sáng giờ em tìm mà không thấy"

"Có anh đang cầm nè"

"Thế anh trả lại em nha~. Rồi em còn về không làm phiền anh với chị nói chuyện với nhau"

"Không phiền"

"Anh mau trả lại em đi ạ. Em năn nỉ anh đó"

"Không muốn"

"Thế anh muốn như nào ạ?"

"Thì em bắt đền đi chứ"

"Bắt đền cái gì ạ?"

"Thì vết cắn đó"

Em ngơ ngác nhìn tôi: "Vết cắn?"

Tôi nũng nịu: "Không chịu đâu, Ford chả có trách nhiệm gì cả"

May kéo tôi đến một góc rồi liên tục hỏi tôi."Ôi, Mark chuyện gì vậy hả? Jane tại sao lại quen biết ông rồi tại sao điện thoại Ford lại ở nhà ông"

"Có chuyện gì bất bình thường hả?"

"Thì Jane là người nổi tiếng cơ mà sao lại quen biết ông"

(Cho tui thay đổi về nhân vật Jane nha. Jane là diễn viên nổi tiếng và cô có làm về mảng Youtube nữa nha)

"Rồi còn Ford là sao?"

"Jane là người tôi được giới thiệu xem mắt. Còn về chuyện của Ford thì còn lâu mới cho bà biết"

"Vậy là ông quen biết Jane đúng không?"

"Ừm"

"Vậy bạn yêu giúp tui chuyện này nhá~"

__________HẾT_________

Chương 4 đến đây là hết rồi nha. Cảm ơn mọi người đã đọc!!!Chúc mọi người buổi tối/ buổi sáng vui vẻ.


Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top