1.
phòng thu tĩnh lặng, ánh sáng vàng nhạt từ chiếc đèn bàn hắt lên gương mặt martin, tay anh run run khi rút cuộn phim cũ từ kệ, bìa đã ố vàng, chữ cortis pre-debut mờ nhòe theo năm tháng. tim anh đập nhanh, nhịp rung nhẹ dội khắp cơ thể
martin đặt cuộn phim vào máy chiếu, nhấn nút play, tiếng máy cọt kẹt vang lên hòa cùng nhịp tim rộn ràng. màn hình sáng lên, những thước phim vụn vỡ xuất hiện, đưa anh trở lại những năm tháng thanh xuân, vừa muốn níu giữ vừa sợ chạm vào
cảnh đầu tiên, buổi tối khuya martin nhìn seonghyeon đứng bên cạnh, mồ hôi đẫm trên trán, mắt sáng rực năng lượng. seonghyeon cười trêu "lần này đừng quên bước chân nhé!" tim martin nhói lên lồng ngực căng, hơi thở gấp, môi khẽ run. một luồng ấm áp lan từ tim lên cổ nhưng đồng thời nhói nhói nơi ngực
anh muốn tiến tới cười theo, chạm vào khoảnh khắc ấy nhưng biết rằng nó đã là quá khứ. martin hít sâu, cảm giác nhói đó lan khắp cơ thể khiến anh vừa đau vừa thấy ngọt ngào
clip tiếp theo là phòng tập riêng, hai người hát sai nhịp cười khúc khích. martin bật cười theo, tim rung lên, tay siết nhẹ vô thức, hơi thở gấp, nghẹn nơi cổ họng. nụ cười seonghyeon dường như len lỏi vào từng tế bào, vừa quen vừa lạ, vừa ấm vừa đau
chuyển cảnh quay sau sân khấu bằng handy-cam, martin đứng dưới ánh đèn, nhịp tim rộn ràng, seonghyeon đứng phía sau cánh gà lặng lẽ quan sát. ánh mắt ấy chứa đựng niềm tin, lo lắng, và một tình cảm martin chưa từng gọi tên. tim anh nhói từng nhịp, hơi thở nặng, tay run run. martin cảm giác vừa muốn tiến tới vừa sợ chạm vào thực tại đã trôi qua
những đoạn tranh cãi nho nhỏ xuất hiện, giọng nói hơi lớn nhưng nhanh chóng dịu lại. luồng hơi nóng lan khắp ngực, mắt nhấp nháy, môi run run. khi ánh mắt seonghyeon dịu dàng nhìn martin, tim anh tan ra, nhịp tim chậm hơn nhưng vẫn hồi hộp, vừa hạnh phúc vừa tiếc nuối.
clip cuối cùng là hai người trong phòng tập nhỏ, cười khúc khích, hát sai nhịp, trêu nhau. tim martin rung lên theo nhịp tim lồng ngực căng, bụng thắt lại, tay run khi chạm ghế, mắt ươn ướt, môi khẽ run. anh hít sâu, cơ thể căng cứng rồi mềm ra, cảm giác vừa trống trải vừa ấm, vừa ngọt ngào vừa đau nhói
martin nhắm mắt, để ký ức lan tỏa khắp cơ thể, từng nụ cười, ánh mắt, tiếng cười vụng về, tất cả hiện về sống động, vừa đau vừa ngọt, khiến anh nhận ra thanh xuân ấy dù đã qua vẫn tồn tại trong từng hơi thở
kể từ khi martin chọn lựa con đường riêng cho sự nghiệp thì đã đổi nghệ danh–edwards. edwards ngồi trong phòng thu, ánh sáng mờ hắt lên khuôn mặt nghiêm nghị, tay anh run run đặt điện thoại xuống. vừa xem xong cuộn phim, tim anh vẫn nhói lên từng nhịp, mắt ươn ướt. ký ức pre-debut martin – những khoảnh khắc cùng seonghyeon, cùng cortis – vẫn sống lại trong cơ thể anh
anh nhấc điện thoại, tay run run gõ dòng tin nhắn
"seonghyeon... cũng đã lâu rồi chẳng biết vì sao nay anh tìm thấy thước phim cũ. anh nhớ em, mình có thể gặp nhau không?"
edwards nhìn màn hình chiếu, nơi hình ảnh martin và seonghyeon trẻ trung, tràn đầy năng lượng, nở nụ cười vụng về. tim anh vừa đau vừa ấm, cơ thể rung run, nước mắt ươn ướt khóe mắt. cuộn phim cũ không chỉ là ký ức – nó là nhịp thở, là thanh xuân, là tất cả những gì họ từng có, vừa đẹp, vừa luyến tiếc, vừa man mác buồn.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top