chương 6: Hồi Ức- Tấn công
Trình Nguyệt ngẩng đầu lên, đôi mắt thâm trầm nhìn về phía xa, nơi bóng tối dày đặc bao trùm. Hắn đứng đó, y phục đen tuyền như hòa vào màn đêm, đôi mắt ẩn giấu trong bóng tối, nhưng Trình Nguyệt cảm nhận được rằng, dù không thể nhìn rõ, hắn vẫn đang dõi theo y. Cảm giác đó mạnh mẽ và rõ ràng, khiến cho không khí xung quanh trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết.
Ánh mắt của Thẩm Trạch không hề rời đi, và Trình Nguyệt có thể cảm nhận rõ ràng sự đe dọa từ hắn. Một sự hiện diện huyền bí và nguy hiểm, một mối đe dọa mà dù có đứng trên thiên giới, y cũng không thể coi thường.
Những quỷ vương và linh quái vẫn tiếp tục tấn công, nhưng chúng chỉ khiến các vị thần phải lãng phí sức lực và thời gian. Tuy nhiên, Trình Nguyệt biết rõ rằng, đó chỉ là phần nổi của vấn đề. Tình hình không đơn giản như vậy, và hắn, Hắc Y Quân Vương, mới chính là mối nguy hiểm thực sự.
Thuỷ Phong Lan, khi nhận thấy tình hình trở nên căng thẳng, giọng nói của nàng không còn giữ vẻ bình tĩnh như trước. "Nếu cứ tiếp tục, pháp lực sẽ cạn kiệt," nàng nói, đôi mắt nàng ánh lên sự lo lắng mà trước đó chưa bao giờ lộ rõ. Sự hăng hái trong chiến đấu đã dần nhường chỗ cho sự nghiêm trọng, khiến không khí giữa các vị thần càng thêm nặng nề.
Hoả Đức Quân, Lôi Hạc Thần, Phong Thiên Quân và Thổ Tinh Quân đều cảm nhận được sự thay đổi trong không khí. Mọi thứ, dù là các linh quái hay quỷ vương, giờ đây đều chỉ là sự phân tâm trong kế hoạch lớn mà Thẩm Trạch đang bày ra. Mọi sự chú ý đều phải dồn vào hắn, kẻ mà họ không thể đánh giá thấp.
Nguyệt Hoa Quân, với vẻ mặt đầy quyết đoán, lên tiếng: "Thuỷ Phong Lan, quay về báo với Thiên đế." Nàng biết rằng trận chiến này đã vượt quá tầm kiểm soát, và nếu không nhận được sự chỉ đạo từ Thiên đế, sự cân bằng của tam giới sẽ bị phá vỡ. Thuỷ Phong Lan gật đầu, nghiêm túc mở trận kết giới để quay về Thiên giới, mang theo tin tức khẩn cấp.
Nhưng ngay khi nàng vừa bắt đầu thực hiện động tác đó, một tiếng vỡ vụn lạnh lẽo vang lên. Một thanh gương đỏ đen, như màu của máu, đột ngột xuyên qua không gian, xé rách kết giới mà Thuỷ Phong Lan vừa dựng lên. Không khí xung quanh lập tức trở nên nặng nề và đầy sự đe dọa.
Ánh sáng từ thanh gương không giống bất cứ thứ gì mà họ từng thấy. Đó không phải là ánh sáng thông thường, mà là một loại năng lượng tối tăm và huyền bí, mang theo cảm giác chết chóc, khiến cho tất cả các vị thần đều phải ngừng lại, cảnh giác.
"Không xong rồi," Thuỷ Phong Lan thì thào, mắt nàng mở to kinh ngạc khi nhận thấy thanh gương đang tiến gần hơn. Sự đe dọa từ phía Thẩm Trạch không còn chỉ là một lời nói, mà đã biến thành hành động rõ ràng, uy hiếp trực tiếp đến tất cả những ai đang có mặt tại chiến trường này.
Kết giới bị xé rách, và ngay khi nó bị phá hủy, một luồng sức mạnh khủng khiếp từ thanh gương tràn ra, bao trùm toàn bộ chiến trường. Một cơn sóng khí mạnh mẽ khiến mọi thứ xung quanh như bị cuốn vào trong cơn lốc đen tối, khiến cho các vị thần không thể nào không cảm nhận được sự nguy hiểm đang đến gần.
Và trong giây phút ấy, sự căng thẳng đã đạt đến đỉnh điểm. Trận chiến này không chỉ là một cuộc đối đầu giữa hai thế giới, mà là cuộc chiến sống còn giữa ánh sáng và bóng tối, giữa sự sống và cái chết.
Trận chiến đang ở cao trào thì đột ngột, một bóng người lướt qua với tốc độ không thể thấy rõ. Trước Thuỷ Phong Lan, một người mặc áo giáp đen xuất hiện, đôi mắt đầy sát khí. Đó là một thủ vệ trung thành của Hắc Y Quân Vương, người được xem như cánh tay phải của hắn. Vân Dạ, là chiến binh đáng sợ, một kẻ không dễ bị đánh bại.
Vân Dạ nắm lấy thanh gươm đỏ thẫm, lưỡi kiếm tỏa ra ánh sáng màu máu đẫm. Gã không hề lãng phí một giây phút, vung kiếm về phía Thuỷ Phong Lan, giọng nói lạnh lùng vang lên: "Trốn?"
Thuỷ Phong Lan, bất ngờ trước sự xuất hiện của Vân Dạ, chưa kịp phản ứng. Nàng trợn mắt nhìn, nhưng không thể kịp làm gì. Mọi thứ diễn ra quá nhanh, và dù có là một thần linh, nàng cũng không thể tránh khỏi nhát chém này trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó.
Tuy nhiên, ngay khi thanh kiếm của Vân Dạ sắp chạm đến Thuỷ Phong Lan, một bóng dáng khác lao ra với tốc độ như chớp. Trình Nguyệt xuất hiện trước nàng, phản ứng thần tốc như một tia chớp, đẩy Thuỷ Phong Lan sang một bên. Hai thanh kiếm va chạm nhau với một tiếng vang mạnh mẽ, khiến không gian như nổ tung.
Ánh sáng của thanh Nguyệt Ảnh và thanh gươm đỏ thẫm của Vân Dạ giao thoa, tạo ra một vụ nổ ánh sáng dữ dội. Một là ánh sáng vô hình, lạnh lẽo như trăng sao, còn một là màu đỏ tươi, rực rỡ và đầy máu. Âm thanh mãnh liệt của chúng phát ra làm rung chuyển không gian, khiến các sinh linh và thần linh xung quanh đều phải dừng lại, chú ý vào trận đấu này.
Trình Nguyệt và Vân Dạ đối mặt nhau, ánh mắt của họ giao nhau trong không gian tràn ngập sự tĩnh lặng lạ thường. Trình Nguyệt không nói một lời, nhưng trong đôi mắt lạnh lùng của y, có thể cảm nhận được sự quyết tâm. Nguyệt Ảnh trong tay y tỏa sáng mạnh mẽ hơn, như muốn đâm thủng không gian mà nó chạm vào.
Vân Dạ, tuy không lộ vẻ sợ hãi, nhưng cũng không thể phủ nhận rằng, sự xuất hiện của Trình Nguyệt đã khiến gã phải chú ý hơn. Hắn cảm nhận được sức mạnh trong ánh sáng của thanh kiếm, và hiểu rằng đây không phải là một đối thủ dễ dàng. Cả hai đối diện nhau trong giây lát, ánh mắt không rời nhau, như đang chờ đợi một động tác quyết định.
Thuỷ Phong Lan, sau khi được Trình Nguyệt cứu, vội vàng lùi lại, ánh mắt đầy cảm kích, nhưng nàng cũng biết rằng, trận chiến chỉ mới bắt đầu. Vân Dạ, thủ vệ trung thành của Thẩm Trạch, không phải là một kẻ dễ dàng bị đánh bại. Nhưng giờ đây, nàng đã có Trình Nguyệt ở bên, và ánh sáng của Nguyệt Ảnh sẽ là hy vọng duy nhất để họ có thể đối phó với sự tàn ác của bóng tối đang bao trùm.
Phong Thiên Quân, với ánh mắt sắc bén và lòng căm phẫn, dồn hết sức mạnh vào cơ thể, chuẩn bị lao về phía Hắc Y Quân Vương. Từng động tác của hắn như một đòn đánh mạnh mẽ, tỏa ra sức mạnh cuồng nộ đáng sợ, như một cơn bão sẵn sàng quét sạch mọi thứ trước mặt.
Hắn vung tay, từng cơn gió cuộn lên từ bàn tay, tạo thành một sức mạnh khủng khiếp khiến các linh vật và quỷ vương xung quanh đều bay văng xa, như những con cờ bị thổi bay trong cơn gió dữ dội. Mỗi cú vung tay của Phong Thiên Quân đều khiến không khí vỡ vụn, từng đợt sóng khí mạnh mẽ tấn công trực diện, khiến đất trời phải chao đảo. Những sinh vật xung quanh không kịp phản ứng đã bị hất văng xa, cơ thể lảo đảo trước cơn cuồng phong mà hắn tạo ra.
Sức mạnh của hắn, mạnh mẽ và cuồng bạo như một trận cuồng phong, thổi bay tất cả những gì cản đường. Tuy nhiên, khi khoảng cách giữa Phong Thiên Quân và Hắc Y Quân Vương ngày càng gần, một sự thay đổi bất ngờ xảy ra. Mặc dù Phong Thiên Quân đang tấn công như vũ bão, nhưng khi chỉ còn một bước nữa, một sự tĩnh lặng bất thường xuất hiện giữa hai người. Hắc Y Quân Vương, với tư thế đứng im bất động, đôi mắt đen như vực thẳm vẫn không rời khỏi Phong Thiên Quân.
Một giây trôi qua, nhưng lại như một thế kỷ đối với Phong Thiên Quân. Hắn lao vào với tốc độ kinh hoàng, nhưng đột ngột cảm nhận được một sự chặn đứng vô hình. Đó là một lực lượng mạnh mẽ, như một vách tường vô hình, ngăn cản toàn bộ sức mạnh của hắn. Thời gian như bị đứt quãng, và Phong Thiên Quân chỉ cảm nhận được sức mạnh tàn bạo của Hắc Y Quân Vương đang bao phủ xung quanh.
Khi hắn đến gần đối thủ, dường như không có chút sơ hở nào để tấn công. Hắn cảm thấy một sức nặng vô hình, như thể thời gian và không gian đã bị bóp nghẹt. Mồ hôi toát ra trên trán Phong Thiên Quân, đôi mắt hắn lóe lên sự hoang mang. Không chỉ có sức mạnh vật lý, mà ngay cả tinh thần của hắn cũng bị đè nén, khiến mỗi bước tiến vào đều khó khăn và đau đớn.
Phong Thiên Quân thở hồng hộc, khó khăn cầm cự. Cơ thể hắn đã mệt mỏi, nhưng vẫn kiên quyết không lùi bước. Lực lượng cuồng nộ của hắn vẫn muốn xé tan mọi thứ, nhưng đối diện với Hắc Y Quân Vương, hắn không còn cảm nhận được sự tự do trong chiến đấu. Hắn, dù là một chiến binh mạnh mẽ, cũng không thể tránh khỏi sự tĩnh lặng và vô hình bao trùm xung quanh Thẩm Trạch.
Đúng lúc đó, Nguyệt Hoa Quân, người đang bị Vân Dạ giữ chân, cảm nhận được sự thay đổi trong trận chiến. Mặc dù y đang bị Vân Dạ cản trở, nhưng ánh mắt y vẫn không rời khỏi Phong Thiên Quân. Tình hình càng trở nên căng thẳng hơn, khi từng chiêu thức của Phong Thiên Quân dường như không còn hiệu quả. Những chiêu thức mạnh mẽ của hắn chỉ như những cơn sóng yếu ớt va vào vách đá, không thể phá vỡ được sự phòng thủ vô hình mà Hắc Y Quân Vương tạo ra.
Vân Dạ, trong lúc đang đối mặt với Nguyệt Hoa Quân, cũng cảm nhận được sự thay đổi của chiến trường. Cảm giác bất lực của Phong Thiên Quân truyền đến gã, khiến Vân Dạ càng thêm tự tin. Gã mỉm cười lạnh lùng, rồi quay về đối diện với Nguyệt Hoa Quân, ánh mắt như một con thú săn mồi sắp vồ lấy con mồi.
Lúc này, Trình Nguyệt nhìn mọi thứ từ xa, đôi mắt lạnh lẽo không rời khỏi Thẩm Trạch. Bất chợt, một cảm giác bất an dâng lên trong lòng y. Y biết rằng, nếu không nhanh chóng dập tắt thế lực của Hắc Y Quân Vương, tất cả sẽ rơi vào tình thế không thể cứu vãn.
Trong không gian chiến trường đầy hỗn loạn, Hắc Y Quân Vương không hề di chuyển, nhưng từ bóng tối xung quanh, các thủ hạ của hắn xuất hiện, mỗi người như một bóng ma đen, bao vây những vị thần của thiên giới, ép họ vào một thế trận sinh tử.
Các thủ hạ của Hắc Y Quân Vương, những sinh vật quái dị và khủng khiếp, lần lượt tiến ra từ bóng tối, như những quái linh, quỷ vương, và những sinh vật đã bị biến dị trong ma giới. Chúng không chỉ mạnh mẽ về thể chất mà còn sở hữu những sức mạnh huyền bí mà không ai có thể lường trước được. Mỗi sinh linh đều có một hình thái độc đáo, từ những con quái vật to lớn, cơ bắp cuồn cuộn đến những hình thù dị dạng, với đôi mắt đỏ rực đầy thù hận.
Thủ hạ của Hắc Y Quân Vương bao vây Phong Thuỷ Lan, Hoả Đức Quân và Lôi Hạc Thần. Phong Thuỷ Lan, dù với sức mạnh thượng thừa của mình, cũng cảm thấy sức ép ngày càng lớn. Một sinh vật to lớn, cơ thể đầy gai nhọn từ đầu đến chân Xích Thuỷ tiến đến trước mặt nàng. Xích Thủy, với đôi mắt vàng chói lòa, gầm lên một tiếng đinh tai nhức óc và vung những cánh tay khổng lồ của mình tấn công, khiến không gian xung quanh rung chuyển.
Thuỷ PhongLan phản ứng nhanh chóng, sử dụng linh lực mạnh mẽ tạo thành một bức tường bảo vệ mình. Tuy nhiên, Xích Thủy không dừng lại mà ngay lập tức vung ra một cú đấm mạnh mẽ, xuyên qua lớp bảo vệ của nàng. Một chùm ánh sáng mạnh mẽ phản xạ lại từ nước, nhưng lực đấm của Xích Thủy vẫn đẩy nàng lùi lại một bước, làm nàng cảm thấy như cơ thể đang bị xé nát.
Cùng lúc đó, một sinh vật có hình dáng như một con chim lớn với cánh đen huyền, bổ nhào xuống phía Hoả Đức Quân và Lôi Hạc Thần. Con chim này không chỉ mạnh mẽ mà còn có khả năng tạo ra những làn sóng xung lực, khiến mọi thứ xung quanh bị rung chuyển. Hoả Đức Quân, một vị thần của lửa, không thể để mình bị chặn đứng, liền vung tay tạo ra những đợt sóng lửa dữ dội, đáp trả lại. Tuy nhiên, Vũ Hoàng chỉ lượn lên và sử dụng đôi cánh tạo ra một cơn bão lửa cực kỳ mạnh mẽ, khiến Hoả Đức Quân và Lôi Hạc Thần cảm thấy như bị áp lực từ bốn phía. Nhiều lần bọn họ đã né tránh, nhưng những đợt tấn công không ngừng dồn ép.
Hoả Đức Quân lúc này không thể ngừng lại mà chỉ có thể liên tục phản công. Những đợt lửa lớn hắn phóng ra không thể tiêu diệt hết các quái vật bao quanh. Một lúc sau, hắn đã phải rút lui một bước, cơ thể mệt mỏi vì phải chống đỡ quá lâu. Các linh vật của Hắc Y Quân Vương không chỉ mạnh mẽ về thể chất mà còn vô cùng thông minh, biết cách dồn ép và tấn công vào điểm yếu của đối phương.
Lôi Hạc Thần cố gắng tấn công mạnh mẽ hơn, nhưng lúc này gã nhận ra, nếu cứ tiếp tục, sẽ chỉ lãng phí thêm sức lực mà không thể giành lại thế trận. Từng sinh linh trong đội quân của Hắc Y Quân Vương dường như không có điểm yếu, mỗi sinh vật lại có một năng lực đặc biệt khiến các vị thần không thể hoàn toàn áp đảo được.
Trận chiến này không chỉ là một cuộc đối đầu về sức mạnh, mà còn là một thử thách về trí tuệ và khả năng sinh tồn. Các vị thần không ngừng phản công, nhưng họ đang dần bị áp đảo. Những chiến binh dưới trướng Hắc Y Quân Vương đã hoàn toàn lấy thế chủ động, ép các vị thần vào một thế trận không có đường thoát.
Cả chiến trường như sụp đổ dưới sức mạnh của đội quân Hắc Y Quân Vương. Phong Thuỷ Lan, Hoả Đức Quân và Lôi Hạc Thần đã mất đi lợi thế, chỉ còn cách chống đỡ, tìm cơ hội để phản công khi một cánh cửa nhỏ xuất hiện.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top