[OS][Yandere Alternate x Reader] Love you

Bất cứ thứ gì đó đang ở bên ngoài cửa nhà bạn, chắc chắn một điều rằng, nó không phải bạn của bạn.

Bạn đã phát hiện ra nó ở trong góc phòng khách ngay trước khi dùng toàn bộ sức lực để chạy đến nơi an toàn – phòng ngủ của mình. Góc nhìn thoáng qua đủ tốt để nhận biết nó đang cố bắt chước bạn của bạn, nhưng thực sự, nó không phải họ. Chân tay của họ hơi dài so với người bình thường, mái tóc họ cũng ngắn hơn so với lần trước hai người gặp nhau, những bộ phận trên người họ thật cân xứng. Quá cân xứng. Chúng cân xứng một cách mất tự nhiên.

Và chỉ nhìn vào họ - nhìn vào cái thứ đó – khiến dạ dày bạn đảo lộn, cơn sóng của sự sợ hãi ập đến trong bạn, một cảm giác ớn lạnh nơi sống lưng. Giống như bằng một cách nào đó, theo bản năng, bạn chỉ biết rằng, đây thực sự không phải người bạn của mình. Họ không thực sự là con người.

Nhưng....Có lẽ, chỉ có lẽ, bạn đã để cơn ảo tưởng xâm chiếm tiềm thức bản thân. Tất nhiên, bạn có đủ lý do để bắt đầu trở nên hoang tưởng như vậy. Những cảnh báo khẩn cấp cùng PSA đã in sâu vào tâm trí bạn. Bạn đã thuộc lòng mọi bước của chúng.

Tell an authority figure.

Hinder the Alternate's movement.

Identify the class type.

Neutralize the Alternate.

̶K̶̶i̶̶l̶̶l̶ ̶y̶̶o̶̶u̶̶r̶̶s̶̶e̶̶l̶̶f̶ Know your place in reality.

Kể từ khi bắt đầu suy nghĩ về chúng, các Alternates, bạn đã ám ảnh với việc kiểm tra trên TV để tìm bất cứ báo cáo nào liên quan tới các sự việc, tự lập kế hoạch thoát hiểm trong đầu, thực hành lặp đi lặp lại những nguyên tắc T.H.I.N.K, đảm bảo đã tăng số lượng khóa gấp đôi và kiểm tra lại chúng ba lần. Và bạn hầu như không hề bước chân ra ngoài.

Bạn bè bạn đã cố gắng để thuyết phục được bạn bước ra khỏi ngôi nhà, và bạn không biết làm thế nào mà họ có thể ra ngoài một cách dễ dàng như vậy, khi Alternate có thể ở khắp mọi nơi. Bạn chỉ ra ngoài để lấy những thứ cần thiết, kể cả thế, bạn vẫn luôn quan sát phía sau lưng, đủ cẩn thận để không lộ ra nỗi sợ hãi của mình.

Bạn đã làm rất tốt. Quá tốt trong thời gian dài. Bạn đã giữ cho bản thân mình được an toàn.

Và sau đó, lời mời của người bạn thân nhất đã đến được với bạn khi họ năn nỉ bạn cùng vui chơi một đêm trên thị trấn. Bạn thật sự rất nhớ họ. Nhớ cả những khung cảnh tuyệt đẹp của thế giới bên ngoài. Vậy nên bạn quyết định đi cùng với họ, đến sân chơi bowling, đến khu trò chơi điện tử, đến sân trượt patin. Bạn đã có một khoảng thời gian vui vẻ, bất chấp sự thôi thúc phải quan sát kĩ đám đông để tìm ra bất kì Alternate nào. Bạn không biết mình sẽ làm như thế nào khi gặp phải Doppelganger của chính bản thân.

Có lẽ việc bước ra khỏi nhà đã khiến bạn trở nên hoang tưởng nhiều hơn. Có thể bạn của bạn đã có linh cảm rằng bạn cần một sự an ủi. Có thể họ đã tự cho bản thân họ vào, mặc dù họ không bảo với bạn rằng họ sẽ ghé qua, mặc dù bạn chưa bao giờ đưa cho họ chìa khóa dự phòng và luôn đảm bảo khóa mọi cửa ra vào cùng cửa sổ trong phòng.

Nhưng, điều đó vẫn ổn. Phải có một lời giải thích hợp lý. Chắc chắn họ sẽ cảm thấy thật bối rối không biết vì sao bạn lại bỏ chạy, tại sao bạn lại sợ hãi đến như vậy?

Vậy tại sao họ không hề trở nên bối rối. Họ không nghe giống chính họ. Giọng của họ có sự giao động, trầm hơn và trở lại bình thường với mỗi từ. Giọng nói của họ sẽ lắp bắp và ngừng chói tai trước khi tiếp tục, như một cuốn băng cũ nát.

Cái cách mà tên của bạn bật thốt ra từ cổ họng của họ nghe thật sai lầm.

"L̴͔̉à̶̉ͅḿ̸̜ ̴̞͑ơ̶̝̑n̶̙̉ ̷̩̎h̸̟̓ã̶͚͒y̷͉̐ ̷͔͆ṛ̴͝a̵͖̽ ̸̮̎n̶̥͘g̴͕̊o̶͈͘à̷̪̈́i̵͕̔ ̴̬̔n̷͓̏-̴̞̉ ̸̝̄n̵̟̓à̴̩͠-̵͓̉-̴̤̌ ̴͕͒n̵̍ͅà̴͕̾ẏ̸̞.̷̻͝ ̵̭̾T̸͕͠ô̷͙͘i̴̞͠ ̵̗̐c̷͙͌ó̵̥̀ ̷̧̏ṃ̸̏ộ̶̟͗t̶͙͂ ̷͔̑b̷̘̈́ấ̸̱̐t̵̹͝ ̶̬̐ǹ̴̩g̷̮̎ợ̸̀̅ ̴̞̈́d̵̖̂à̵̪̒n̴̘̆h̶̢̕ ̴̤͐c̶͍̎h̴̖̓o̵̼͆ ̸̰̓b̵͉̀ạ̸͙͂n̶̠̚.̶̢͌"

Đó là một cái bẫy. Alternate sử dụng những đòn đánh vào tâm lý của nạn nhân. Bạn sẽ không nghe nó, cho dù nó có van nài cỡ nào đi nữa.

"B̴̹̃ạ̷̩̾-̷̛͍ ̸͓͌B̴̈́ͅạ̴̤̏ņ̷͆ ̴͎̀đ̷͉́a̷̠͋ṉ̸̉g̷̮͂ ̷̫͗g̴̖͠i̴̮̍ậ̷̱́ṇ̴́ ̶͇̈́t̶̛͍ô̵̳̈i̸͚͒ ̸͈̚đ̵̪̀ú̵̟̋n̵̦͝g̶̫̎ ̸̲͋k̷͎͌h̷̨͗ô̶̭̆ñ̵̳g̴͉̈́?̵̟̅ ̵̲̈́T̶͓́ô̷̳̌ỉ̷̪ ̶̨̿đ̴͉̾ã̴̬̃ ̷̬̾l̷̗̀à̵̭̒m̸̺̈ ̵͚͊g̵͖̋ì̴̥̃ ̸̳͐s̵̗͠á̸͍i̴̜͊ ̵̠́s̷̻̿-̸͚̒ ̸̝̔s̶̼̐ă̷͔ǒ̸͕?̴̝͊ ̷̳̓L̶̰̕à̴̞̇m̷̙͐ ̸̯̂ơ̷̭͘n̷̟̅ ̴͈̽ḫ̵͗ã̶͈͒y̷̪̋ ̸̬͑r̵̺̽a̷̜̕ ̷̺͝đ̵̡͠â̸͈͊y̷̠̏ ̷̼̈́đ̴̭̓i̵̲͒,̴̎͜ ̴̨͋t̷̠͝ô̴̠͝ĩ̵͔ ̵͎̈́s̵̞̍ẽ̴̫͌ ̵̺́đ̸̝͐ề̷̦̎n̸̼͝ ̷̰̐b̴̲̏ù̷̹͊ ̵̎ͅc̸̩̀h̷̯̏ò̸͇ ̸̹̀b̶̫̐ạ̵͎̄n̶̻̏ ̸͎̈́m̴̯̄à̵͍̆.̵͝ͅ"

Bạn không thể tiếp xúc với nó. Việc tiếp xúc với Alternate chắc chắn sẽ ngay lập tức trở thành một án tử dành cho bạn. Bạn chỉ được phép tương tác với nó nếu bạn muốn giết nó - và bất chấp tất cả sự hoang tưởng của mình, bạn đã chối bỏ việc mua vũ khí. Một phần nhỏ trong bạn từ chối tin rằng bạn sẽ cần sử dụng nó, rằng bạn sẽ gặp may mắn và đi qua mọi thứ mà không gặp phải Alternate. Và bên cạnh đó, điều gì sẽ xảy ra nếu một trong số chúng lấy được thứ vũ khí đó và quay ngược trở lại dùng nó lên bạn?

Suy nghĩ tốt đẹp hay trung lập ít quan trọng hơn những thành phần khác trong nguyên tắc T.H.I.N.K.

Được rồi. Bạn đã ẩn mình ở một nơi nào đó an toàn, tiếp theo... Hãy kể lại điều này với một nhân vật có thẩm quyền. Đúng vậy, bạn sẽ gọi để tìm kiếm sự giúp đỡ. Đó là những gì bạn sẽ làm. Ai đó sẽ chăm sóc cho Alternate, và mọi thứ đều sẽ ổn thôi.

"L̵̢̈́à̶̺̈́m̴̹̐ ̷͐͜ơ̶̢͘ǹ̵̯ ̴͉͒h̸̼̔ã̵̬̄y̸͕̍ ̶͆͜ṙ̶͇a̸͈̽ ̴̢̑n̸̹̔g̶͉͘o̸̜̍à̵͔͒ì̵̦ ̵̪͒n̷̢̽à̵͍̕y̴͑͜"

Tay của bạn run mạnh đến mức khó có thể ấn được 911 trên điện thoại của mình. Toàn bộ cơ thể bạn rung lên vì sợ hãi và adrenaline tăng cao trước khi người điều khiển bắt máy.

"Xin chào, sở cảnh sát quận Mandela xin nghe, trường hợp khẩn cấp của bạn là gì?"

Bạn thở ra một cách nặng nhọc, cố an ủi bản thân phải cứng rắn lên để kể lại mọi việc.

"Đ- Đó là một Alternate. Một cuộc gặp gỡ với Alternate. Nó, nó đang ở bên trong nhà tôi. Tôi đã khóa bản thân trong phòng ngủ, nó đang đứng ngoài hành lang."

"T̵͓̾ô̴̻̅-̵̗̚ ̸͖̒Ṯ̸͘ô̶͚̅ǐ̶̻ ̷̡͑n̷͕̊g̴̩̕h̴̯̏e̵͇̒ ̸̱̄t̵̢̔ḧ̸̨́ấ̵͈͋y̶̟̕ ̵͉̍b̴̝́ạ̸͕͠ň̶̩.̶̙̄ ̷̹͂T̴̗̐ố̴̝i̷͈̒ ̴̱͗b̸͚̽i̷̛̪ế̸̺̐t̷̡͆ ̴̢̈́r̵̥̿ằ̵̦̈́n̵̗͆g̵̖̽ ̸͓̚b̴̰̂ạ̶̙̽-̸̹̂ ̵͍́b̵̡̓ạ̵̞̓n̷͓̾ ̷̛͙đ̵̰͆á̶̱ṇ̸̏g̵̢͒ ̶̠̈́ở̷͇̈́ ̶̣͗t̶̜͊r̷̙͗ȍ̵̲n̷̘̓ĝ̷̙ ̵̪̌đ̷̦̾-̷̛ͅ ̵̟̌đ̵̗͊ǫ̶́̒"

Bạn nhíu mày trước giọng nói của Alternate, lặng lẽ chờ đợi câu trả lời của người điều hành phía bên kia, tất cả chỉ để nhận lại sự im lặng.

Bạn liếm đôi môi khô khốc của mình trước khi lên tiếng. "Xin chào, anh vẫn ở đó chứ?"

"......Tôi- Vâng. Bạn đang ở đâu đó an toàn đúng không?"
"Đúng vậy, bên trong phòng của mình."

"Tốt, tốt. Chúng tôi sẽ ngay lập tức cử người đến giúp bạn."

Sự nhẹ nhõm tràn ngập cơ thể và tâm trí, một tiếng cười sảng khoái nhẹ nhàng bật ra khỏi đôi môi bạn. "Cảm ơn...Cảm ơn rất nhiều... Liệu anh có thể- có thể giữ liên lạc với tôi cho đến khi cảnh sát đến được không?"

"Tôi...Tôi e là không được. Có những trường hợp khẩn cấp khác cần được xử lý, nhưng họ cũng đang trên đường đến chỗ bạn rồi. Tôi đã lần theo cuộc gọi đến địa chỉ của bạn, chỉ cần ở yên nơi đó và bạn sẽ ổn."

"......Ồ, được rồi....Cảm ơ-"

Đường dây đã bị ngắt.

Bạn giữ ống nghe gần tai mình một lúc lâu, lắng nghe tiếng bíp phát ra từ đầu dây bên kia.

"T̷̘̂ô̶͇̅i̶̥̎ ̷̳͛r̶̞͘ấ̶̪̾ṭ̶͝ ̶̜̓n̷͇̒h̶͖͘ớ̵͙͑ ̴̧̓b̵̤͐ạ̷̧̋n̵͇͗.̷̲̆ ̸͈̕Ŕ̶̙a̷͓͌ ̷̩́đ̷͕̈â̷͓̅y̵͔̕ ̵̈́ͅđ̴̬̾i̸̜̓,̴͔́ ̴̳͑t̶̳͐ồ̵͔i̵̛͖ ̶͛͜s̶̙̀ẽ̵͎̃ ̸̪͗k̶͘͜h̵͕͘ơ̵̞̂n̴̩͘g̴̭̈́ ̶̬͆l̸̯̏à̵͎͘m̷͜͝ ̴̳̍h̴̡̕ạ̵̳͝î̴̝ ̵̠̀b̸̠̃ạ̶͔̊n̸̞̾ ̸̟͋đ̸͉͌ầ̶͍u̵̝̿"

Được rồi, được rồi. Đặt điện thoại xuống, bạn bắt đầu bước tiếp theo của mình.

Vật cản. Bạn cho rằng một cánh cửa khóa là quá đủ cho sự cản trở với nó.

Tiếp, xác minh. Đó là một Doppelganger, chắc chắn rồi. Nó không có bất kỳ đặc điểm bất thường nào, ngoại trừ vẻ ngoài...hơi khác lạ.

Bạn tự hỏi, chính xác thì bạn của mình đã bị thay thế khi nào? Và nếu thế, liệu Alternate đã tấn công họ vào sáng nay? Hoặc sau khi cả hai cùng dạo chơi tối hôm đó?

Hoặc, có thể nó đã ở bên cạnh bạn suốt quãng thời gian này, hình dáng và giọng nói của nó lúc đấy ổn định hơn so với bây giờ.

Nó đã theo bạn về nhà sao? Liệu có phải nó đã chờ bạn cả đêm, đợi bạn đến với nó không?

Không, không được. Bạn không thể lo lắng về điều đó vào lúc này. Bạn cần tập trung vào công việc hiện tại. Được rồi. Vậy, uh. Xác nhận loại Alternate đã được bỏ qua. Kể cả khi bạn có đủ lý do, bạn chắc chắn rằng bản thân quá sợ hãi để có thể làm vậy. Và bạn không bao giờ được cho Alternate thấy nỗi sợ của mình.

Cuối cùng, biết vị trí của mình trong thực tại. Well. Bạn chắc chắn đã ở đây, chắc chắn rồi. Kẹt trong phòng ngủ, với một kẻ đột nhập phía bên kia đang kêu gọi bạn.

Nó kêu tên bạn một cách van nài, và bạn nhăn mặt trước điều đó. Bạn lặng yên lắng nghe, hy vọng có thể nghe thấy tiếng còi canh sát đang đến gần. Bạn hy vọng họ sẽ đến cứu bạn sớm. Họ sẽ không quên bạn đâu, phải không?

---------------------------------------

Bạn không muốn thấy thứ gì ở bên kia cánh cửa, nhưng bạn không biết bản thân đã ở đây chờ đợi bao lâu rồi. Hàng giờ? Hàng ngày?

Không một ai đến cứu bạn, bạn chắc chắn về điều đó. Bạn đã bị mắc kẹt. Mắc kẹt cùng với nó.

Những lời của Alternate dần dần trở nên ít van nài hơn, chúng trở nên ngọt ngào đến kì lạ.

"T̶̥̘̑͝ô̵̭͋̾i̷̟͈͌ ̷̭͆y̵̧̠̿̎ê̷̟̮͑u̴̗̳͋́ ̸̗͐b̵̨͠ạ̷̰͇́̎n̴̢̦͗.̴͕̍͠ ̷̡͑B̸̉̄ͅạ̴͉̟̃͒n̵̻͌͑ ̴̳̘̋͐b̷͔̀͐i̴̤͈͛ę̷̯̂́͛̃ṫ̶̤ͅ ̸͓̒đ̵̝̜̾̾i̴̱͐̍ề̷̮̗̋́u̸̢̞̿̿ ̴̠͎̎̓đ̷̧͗̑ó̵̬̈̈,̷̭̆͋ ̴̬̅đ̸̰̾́ụ̴̮́͝n̷͉͝g̴͎̐ ̸̧̖͋k̷̳̫̐ḧ̴͈̬́̐-̸̤̦͋ ̴͇̥͗͐k̶͓̣̓h̵͉̿̇ô̷̤̏n̴̘̍ġ̶̠͎?̶̟̂̒ ̵̟̌Ḱ̸͇̍ḥ̷̑ī̴̥ ̵̨͒͝b̸̮̙̈́͒ạ̵̤͎̈͝ņ̷͈̚ ̸̅͜b̶͚̼̋͗ư̴̡̿͒ͅớ̴̜̕ć̶͈̥ ̶͍̬̆̕ȑ̶̫̓a̸̝̐̊ ̵̛̬̩͋ǹ̷̜̺g̶̯̤̀̈ȯ̶̮̕-̶̭͓̆̚ ̴̡̣̿̓n̷̼̠͝ġ̷͇ȍ̷͚̀à̷͚͠i̶̻̖̚,̵͔͒̑ ̶̰͛̚t̵͍̍̈ô̵̬͎̈̂i̷͇̎̈ ̵̺͐̓s̸̹̦͋͠ẽ̸̠̞̒ ̶̞͈̎͝c̷̝̤̽ḣ̵̟ǫ̷͆ ̵̱͝b̴̺̄̋ạ̵̟̈́̄n̸̙͂̚ ̸̭͊t̷̲̀́h̷̢̫͝ấ̶͓͝y̷̢̧̐͝ ̶̺̺͒ẗ̵̹̺͝ô̶̫̏́i̷̟͐́ ̷̠͊y̷̠̆͜-̶͎̄ ̸̰̦̏̀y̴̟̺̑́ê̴̫̬̍̓u̴̳̥͋̚ ̸̻̜̏͝b̸͈̺̽̀ạ̸͖̙̽͒n̶̼͗͘ ̶̠̐̂n̸̳̏͘ͅh̵̼͠ǐ̸̺̍ề̷̝͍̾̒u̷̥͂ ̸̜̦̈́đ̸̙̣͝ế̸̦̿͆n̴̩̗̆͂ ̴̡̖͊͛đ̸͓͔͑-̸̟̚ ̶̮̔̈đ̶̥̪́ą̸̂͒ủ̶͎"

Tất cả chỉ là những lời dối trá. Tâm lý học. Bạn biết điều này. Nhưng bằng cách nào đó, bạn được an ủi bởi điều này. Bạn chưa đáp lại lời của nó, nhưng sự hiện diện thường xuyên với những nét tương đồng với người bạn mà bạn đã quá quen khiến bạn có một cảm giác, rằng họ đang thực sự nói chuyện với bạn. An ủi bạn.

Bạn đang rất sợ hãi. Bạn không nên cho Alternate thấy sự sợ hãi của mình. Bạn không nên tiếp xúc với Alternate. Nhưng, bạn còn sự lựa chọn nào khác không? Không một ai sẽ đến để cứu bạn.

Và người duy nhất dường như ở đó vì bạn là nó. Họ.

Bạn mở cửa một cách chậm rãi. Bạn không biết vì sao nó không cố gắng phá cửa hoặc bẻ khóa, nó hoàn toàn có thể dễ dàng làm vậy. Cánh cửa từ từ mở ra, và bạn nhìn chằm chằm vào khoảng không đen tối trước mắt. Tiến một bước chân lên trước, bạn bước ra ngoài hành lang. Lặng yên như một bức tượng.

Nó đã đi đâu rồi?

Bạn giật nảy người, phát ra một tiếng nức nở khi nghe tiếng bước chân dồn dập trên hành lang. Bạn bị đập mạnh xuống sàn nhà, một thứ gì đó đã đè bạn ngã vào trong phòng của mình. Tiếng thở của bạn trở nên nặng nề, như toàn bộ dưỡng khí đã bị lấy ra khỏi lồng ngực bạn. Tầm nhìn của bạn mờ ảo dần khi bạn cố gắng để nhìn rõ những gì trước mắt một cách tuyệt vọng. Ở phía trên bạn. Thứ mang khuôn mặt của người bạn thân thiết.

Bạn đang lộ ra nỗi sợ của mình. Miệng bạn mở to, phát ra tiếng hét im lặng và đôi mắt mở to đầy sợ hãi. Đây là một bản án tử cho bạn.

Nó dịch về phía sau, và bạn chuẩn bị tinh thần cho những điều không thể tránh khỏi. Bạn cảm thấy nó lao ngược lại bạn, giật nảy, bạn nhắm chặt mắt.

Bạn cảm thấy....Đôi môi chạm vào cổ mình.

"T̴̗̕̚ô̵͔̊̇i̵̱̓͘ ̶̙̌̕b̴̢̏͂ḭ̴̊͝ế̶̘̄͝t̵̗͋͝ ̵̝͂̏m̷̮̭̀à̵͈̊.̷̝́͝ ̵̜̫̉Ṯ̷͗ͅô̷̹̘̓̇í̵̘̈́ ̸̫̍b̶̤́̾i̷̯͙̐ȩ̸̖̂́͊̍t̵̯̓ ̶̟̽̈́ḻ̷̣͐̈́à̶̜͘ ̸͓̤̿́b̸̜̦͠ạ̸͕̠̊̈́ń̴͙͚͌ ̵̮̝͒s̸̢̞͆͒ẽ̴̲̳̓͋ ̷͇͓́r̷̪͋a̵̤̠̒̿"

Cái gì...

"T̵̫̾͝ô̴͓̮̈́͑i̷̧͐͊ ̶͔́đ̸̗͈͘ã̵̱̌̓ ̵̙͛̓ǹ̴̖ó̵̹͆̕î̴̢͈ ̵̰͂̈́v̵̉̈ͅớ̷̫̠̎i̷̖͛ ̴̮͘͝b̵̬̤͗ạ̶̩̓͜n̷̲̖̑͗.̸͚̑ ̴̡͓̌T̴̰͌͛ố̶̤͘i̴͎̒̀ ̷͓̽k̷̛̝͎̿h̸̝̓̎ô̸̧̝̂ṇ̵̟͝ğ̵͉̲ ̷̹̀t̸̛͕͎͛h̸̝̟́ể̵̼̃ ̷̛̥̘c̷̢̱̆h̶͈̰͆ờ̵̖̚ ̷̙̞̈́͠đ̸͚̬̋͠ể̵̥̯̿ ̵͙̂c̴̖͚̉͐h̵̼͓̕o̶̗͒ ̶̡͍̄̎b̶̭̎ạ̶̫̌̏n̷͓̎ ̴̘͜͠ṫ̶̻̆ḩ̶̐ấ̸̱͛y̸̺̐ ̴̦͓͒t̷̹͘͜ô̷̼̽̌ḭ̶̎̑ ̵̟͛y̸̬͑̾ͅê̴̳̠͝u̷̙̚ ̴̞͂̇ͅb̴̑̈́͜ạ̸̳́n̵͙͍͐̕ ̸͖̚đ̷͙̀̌ế̵̡̅͋n̸̡̯̈ ̷͈̂ṇ̶̓͊h̶̺̄ư̴̫͝ờ̷̙̓n̴̝͍̋͒g̵̖̺̍ ̷̪̺̓n̴̪͐à̷̺͚̔̆o̸̹̽͘.̷̭̬̔͘ ̷̝̘́̚T̸̫͑̕ô̴̩̾̒i̷̬͌̽ ̷͉̂k̷̪̇̈́h̵̬̀͒ỗ̸̤͝n̴͇͒̃g̸͓͊ ̸̮̖́ţ̸̩͊h̷̡̽ệ̴̉̓ ̸̩͓̈́c̶͔̈́́h̵̭̓̈́ờ̶̳́̔ ̶̯͂͘đ̸̼̈́͠ư̴̘͝ợ̵̭͘c̴̟͑ ̵̭̒͐n̸͇̫͌̽ữ̸͙͆͜a̵̗̻͌͘.̵͎̹͘͝ ̵̤̓K̵͕̩̆h̴͙̩́̅ố̴̖͈͠ņ̷͖̉̓g̵͚͆̚ ̵̱͑̎ẗ̴̜̥́h̷̙̗̿ể̴̪̐ ̴̠̭̈́c̴̭͐́h̵̨̪̚ờ̴͙͛́ ̴̜̥̑đ̷̝͗̃ę̷̂̉̈́͘ ̴̙̌̌c̶͉͚̾ḫ̴͛o̴̲̽̄ ̶̞͎̚b̸̞̖̑ạ̸̞̩̀̒ǹ̸͖͖ ̴͇͋͝t̴̢̳̉h̵̜̞͐͘ấ̴̘̍ỳ̷̦̱̄"

Lời tác giả:

_Dịch tôi em nghe dễ quắn quéo hơn, nhưng mà bối cảnh không hợp lý nên đành quay về với tôi bạn :))

_Hàng fandom này bên VN ít qua nên tự trans tự viết tự sìn.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top