Ngoại truyện 1: Hạnh phúc ngắn ngủi

Tối hôm trước khi anh đi du học,cô đã nhớ lại những khoảnh khắc hạnh phúc nhất khi ở cùng anh.

Cách đây ba tháng trước......

Tại trường XXX lần này tổ chức chuyến đi chơi ngoại khóa 3 ngày làm các bạn vui muốn chết, đặc biệt hơn nữa là đi vào ngay sinh nhật của Hạ Lạc Thi. Cô cực kì phấn khởi, nhảy nhớ điên cuồng từ ngày này qua ngày khác, Từ Thiên Nghĩa cũng lắc đầu, anh quản cũng hết nổi, cô nhóc này tăng động như con heo con sắp được thả tự do tới nơi vậy=))))

Trên xe đi đến điểm du lịch, cô đứng ngồi không yên, anh kế bên phì cười:

-Em nhoi quá đi heo, ngồi yên tí xem, té rồi lại không đi chơi được.

-Anh đừng có nói như vậy, em đây không bao giờ bị thương nhá hahahaha=)))

Từ Thiên Nghĩa kéo cô vào lòng, ôm lấy rồi bảo:

-Ngủ đi cô nương, em nhoi như vậy chiều không có sức đâu. Ngủ ngoan thương thương nào.

Anh vừa nói, vừa vỗ nhè nhẹ cho cô ngủ. Cảnh tượng màu hồng lấp lánh làm hao tổn bao trái tim của con dân TvT

(P/s: tôi sẽ kiện hau người vì tội bán bánh gato quá nhiều, tụi tôi không chống cự lại được TvT, hư hư. Sao có thể đáng yêu tới mức độ này cơ chứ >~<)

Đến nơi, dọn dẹo vali, cô tranh thủ thay đồ sửa soạn, chơi vài ván bài với đám bạn rồi kéo súp lơ của mình đi khắp nơi. Đến chạng vạng tối, anh nhờ bạn dẫn cô đi chơi. Anh bảo anh có việc, cô hơi buồn rồi thôi cũng đi chơi tiếp tục, hôm nay là ngày vui của mình mà.

Đang đứng mua trà sữa thì điện thoại reng: 'Alooo..'

-Cậu vào khách sạn H, tôi đứng đợi cậu ở đó rồi dẫn cậu đi gặp Thiên Nghĩa.

Là giọng của Hoàng Vũ, cô có chút ấn tượng với tên này nên đi theo. Vừa đến nơi thì cô bị hắn kêu vào đây đợi, cái phòng không người, một mình cô đứng đó, nhìn qua nhìn lại, xem xét một lượt thì ..

-Happy birthday to you~ happy birthday to you~ ...

Nhìn ra phía cửa thì Từ Thiên Nghĩa bước vào, trên tay cầm cái bánh kem to đùng:

-Chúc em sinh nhật vui vẻ. Những điều tốt đẹp nhất sẽ đến với em.

Hạ Lạc Thi vui hết cỡ, Từ Thiên Nghĩa lần đầu tiên thấy cô cười tươi đến vậy, đẹp lắm, nụ cười như mặt trời sưởi ấm trái tim anh. Cô quẹt tí kem rồi bôi lên mặt anh, cười ha hả:

-Bánh kem lát nữa em cầm về, anh cất đi. Bây giờ mình đi chơi.

Vừa dứt câu, cô kéo anh đi thật nhanh. Hai người đi hết chỗ này đến chỗ khác, đi mua đồ ăn, đi chợ đêm, ăn kem dưới cái thời tiết lạnh, mọi thứ hôm nay, thật tuyệt vời.

Cô nắm lấy tay anh:

-Hôm nay là ngày vui nhất đời em, c trước, em còn chẳng biết tới việc thổi nến bánh kem nữa. Aaaaaaaa yêu anh nhất. Moahhh moahh~

Từ Thiên Nghĩa dịu dàng nhìn cô:

-Chỉ cần em vui là được rồi.

Cô kéo anh tới một con hẻm nhỏ, đi sâu vào một chút thì thấy sợ nên cô chạy ra.
Bỗng nhiên bị kéo ngược về phía sau, chỉ trong tích tắc, cả thân thể của cô đều bị anh ôm lấy, môi anh đã chạm vào môi cô từ khi nào rồi. Một nụ hôn dài nhưng nhẹ nhàng, anh không muốn cô bị đau. Day dứt mãi một lúc mới rời, đôi môi của Lạc Thi bị anh làm cho ê ẩm, đầu lưỡi bị mút đến tê dại. Cô đỏ mặt, cúi xuống nhìn đất:

-Anh không thấy ngại sao? Hư hư ngại chết mất>~<

Anh xoa đầu cô, nhìn hai quả cà chua nhỏ xuất hiện hai bên má của Lạc Thi:

-Em đáng yêu lắm đấy, biết không hả? Thôi đi về nào, trễ rồi.

Nói rồi anh nắm tay dẫn cô về. Hôm đó là ngày cô không thể nào quên được, thật hạnh phúc. Ngày hôm sau, mọi người được dẫn đến lễ hội của người dân tộc, anh bị chuốc rượu đến say khướt không biết gì, nhảy nhót điên cuồng trên đường về, bất chấp xe nghiêng ngả các thứ, đúng là say đến mất não== cô cực khổ lắm mới dỗ được anh ngủ, thề là không bao giờ cho anh uống nhiều đến vậy lần nào nữa!

Cuộc đi chơi rất thú vị và vui vẻ, mọi người ai cũng cảm thấy thoải mái. Chỉ là Từ Thiên Nghĩa bây giờ sợ rượu còn hơn sợ bị bạn gái giận luôn rồi! =)))))

(P/s: anh chị cứ như vậy hoài, tụi em biết sống sao TvT )

Chợt nhớ lại mai anh đi, lòng cô đau như cắt, nhưng mà không sao, chỉ đợi 10 năm thôi mà, cô đợi.......

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top