Có một loại tương tư mang tên mãi mãi

Tôi thương em khi trời vừa đổ nắng
Nắng dịu dàng và thuần khiết
Trong lòng tôi nắng chưa từng gay gắt
Chẳng chói chang, chẳng gay gắt tâm hồn
Là một cơn nắng nhẹ, dịu dàng và dai dẳng
Nắng khi le lói khi như muốn tắt
Thế mà sao nắng chẳng tắt em ơi
Nếu một mai toi không thấy nắng nữa
Chẳng phải quên em đâu chỉ là tôi giấu em đi rồi
Một tia nắng in trên trang kỉ niệm
Tôi qua bao mùa mưa nắng trang kỉ niệm sao vẫn hằn tên em
Tôi thương em chưa từng chấm dứt
Chỉ là thương ít đi để bớt chút tương tư
Lỡ mai này toi gặp cơn nắng gắt
Toi chợt quên em trong một phút vô tình
Thì khi tôi về nơi đất mẹ
Là khi tôi nhớ ra một cơn nắng nhẹ giữa đời
Là nắng nhẹ giữa một buổi thanh xuân
Là một lời tỏ tình chưa một lời hồi đáp
Là từng thương, từng tiếc nuối
Mối tương tư chưa từng chấm dứt
Một lời từ biệt chưa từng gửi đến em,
Mối tương tư đầu đời

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top