Chương 11

Những ngày hôm sau hắn và cậu vẫn như mọi ngày, cậu vẫn đi sau hắn, hắn vẫn bắt nạt cậu. Cả 2 cứ như vậy trong 10 tháng dài dằng dẳng luyện tập của cậu, trong 10 tháng đó cậu và hắn cũng ít khi gặp nhau hầu như là gặp trên lớp. Hắn cảm thấy khó chịu, bình thường hắn đi chơi thì cậu cũng lẽo đẽo theo sau nhưng trong 10 tháng này hắn lại không thấy cậu trong những chuyến đi nữa. Điều này làm hắn khó chịu, cũng cố tìm hiểu xem cậu làm gì nhưng với bản tính cọc cằn, tự cao của hắn thì hắn lại không cho phép, bắt cậu phải tìm tới hắn trước.

Đến ngày diễn ra bài thi nhập học của UA thì hắn mới gặp được cậu. Hắn cục súc, tức giận khi thấy cậu ở đây vì đã phá vỡ giấc mơ là người đầu tiên ở trường cũ thi vào trường UA của hắn. Nhưng hắn vẫn vui vì đã thấy cậu. Hắn đã kéo cậu vào dưới gốc cây để hỏi

Baku: Thằng kia mày đã đi đâu trong gần 1 năm qua tao chỉ gặp mày ở trên lớp thời gian còn lại gần như chẳng thấy đâu

Hắn gằn giọng, mặt tối đen lại làm cậu sợ hãi đổ hôi mà run rẩy đáp

Deku: M...mình đi luyện tập

Baku: Luyện tập????Mày có tố chất làm hề thật. Đồ vô năng

Deku: Mình nói thật mà không tin cậu nhìn này

Baku: Hở

Cậu từ từ cởi bỏ chiếc áo bên ngoài dù rằng đang ở sân trường và có rất nhiều người nhưng vì đã bị cây tre đi nên cũng chẳng mấy ai để. Cậu cởi bỏ chiếc áo, hắn bất ngờ khi đó không còn là một con người mảnh khảnh, gầy gò, trắng trẻo, yếu đuối nữa mà giờ nó đã có một cơ thể săn trắc, làn da khoẻ khoắn toát lên vê nam tính, bụng 6 múi, cơ ngực đủ cả nhưng có một điều vẫn không đổi đó chính là 2 nhụy hoa đỏ ửng trước ngực cậu, nó vẫn thế vẫn toát lên sự khiêu gợi khó tả với hắn, hắn nhìn mà nuốt nước bọt nhưng vẫn cố trấn an rằng mình là men chính hiệu, không cong tuy vậy với sự khiêu gợi của cậu vẫn làm đũng quần của cậu bé đang tuổi ăn tuổi lớn cộm lên. Cảm thấy tính nghiêm trọng của vấn đề hắn đã cố gắng phát bực lên và lấy lí do là cậu thì vào UA để đánh cậu. Hắn dơ tay chuẩn bị cho cậu ăn pháo thì bị thầy xoá năng ngăn lại.(Do chưa thuộc hết tên nên mk để tên năng lực ha) Thấy vậy thì hắn bỏ đi để lại cậu và thầy. Khi thầy định hỏi thăm cậu thì thấy nhụy hoa đỏ ửng của cậu cũng phọt máu mũi rồi chạy đi để lại cậu ngơ ngắc nhìn theo. Cậu chợt nhận ra mình còn đăng cởi trần nên vội vàng nhặt chiếc áo bị rơi lên mặc xong chạy vào hội trường diễn ra buổi khai trường năm học mới của UA. Cậu chọn chỗ ngồi cao nhất để có thể nhìn được toàn cảnh. Cậu chăm chú đến lời phát biểu của thầy loa cậu không để ý đến người bạn nối khố đã ngồi cạnh cậu từ bao giờ. Hắn nhìn chăm chú cậu, từng biểu cảm hiện lên trên mặt cậu đều được hắn thưởng thức không sót thứ gì. Hắn cũng bất giác đỏ mặt mà không biết rằng cậu cũng đang rất ngượng, hắn ngồi cạch cậu biết hết nhưng vì hắn nhìn cậu chằm chằm nên cậu phải cố tỏ ra bình tĩnh trước ánh mắt của hắn. Bề ngoài tỏ ra chẳng quan tâm nhưng nội tâm thì đang kêu gào vì ngại. Đến lúc thầy kết thúc bài phát biểu và kêu gọi mọi người ra địa điểm của bài thi đầu thì hắn mới lạnh lùng bỏ đi và cậu cũng cảm thấy may mắn vì không phải đối mặt với hắn nữa. Đang đi thì đột nhiên cậu thấy khó chịu ở ngực, ngực cậu đau như bị bùa đập vào vậy, cậu trốn vào trong con hẻm nhỏ cạnh đó và ngồi rạp xuống chịu đựng nỗi đau thấu trời này. Đột nhiên có một vài tia năng lượng ( giống năng lực roi đen á nhưng màu tím đen) màu tím trào ra khỏi ngực cậu. Nó phát ra một cách đau đớn khiến cậu suýt ngất đi mắt cậu đã chuẩn bị khóc, lúc cậu đau nhất thì Todoroki đã đến và đóng băng ngực cậu lại điều này khiến ngực cậu tê lại làm thứ năng lượng đó biến mất

Todo: cậu sao vậy???.. có sao không???.. thứ năng lực kia là gì??

Một loạt câu hỏi đến làm cậu không kịp phản ứng nhưng cậu đã hết đau nên trả lời mạch lạc lại

Deku: Mình không sao, thứ năng lực kia mình cũng không chắc là của mình vì mình vô năng

Anh cũng bất ngờ tột độvì câu trả lời của cậu

Todo: VÔ NĂNG!!! Cậu biết đây là UA chứ. Nơi đào tạo anh hùng có năng lực. Cậu ko có năng lực cũng dám thi vào đây.

Deku: Mình yêu thích các anh hùng nên chắc chắn mình sẽ làm được

Todo: vậy chúc may mắn

Nói xong anh rời đi bỏ lại cậu ở đấy rồi rời đi đến nơi làm kiểm tra. Ở lại cậu vẫn thắc mắc về thứ vừa nãy cậu nghĩ " Chả lẽ là Ofa nó đang tuôn trào sao hay là thứ gì mà thôi đi đến điểm thi đã ko nghĩ nữa chắc đó là ofa có lẽ mình dùng được nó rồi"xong đó cậu đến chỗ kt ( sự việc như trong phim, manga nhá). Cậu ở trong phòng y tế mà không biết hắn đứng bên ngoài và đang vô cùng tức giận, tức giận tột cùng khi hắn nghĩ cậu, mẹ cậu lừa hắn về chuyện năng lực của cậu mà không vào một phần vì kiêu hãnh, một phần vì sự tức giận vì nghĩ mình bị lừa. Đúng vậy hắn cực ghét bản thân bị lừa, hắn ghét điều trái ngược với anh hùng, hân làm anh hùng một phần vì đam mê còn phần còn lại cậu ghét sự lừa dối nên hắn mới từ chối con đường tội phạm vì nó toàn sự lừa gạt. Vào cái hôm cậu nhận được thư nhập học từ UA thì hắn đã đứng trước nhà cậu định vào để hỏi kết quả, thăm cậu thì nhớ ra sự lừa dối của 2 mẹ con cậu cùng với ý nghĩ "chắc chắn nó sẽ trượt vì nó có ghi đc điểm nào đâu nên hắn đã ra về". Hắn cứ hậm hực cậu vì nghĩ cậu lừa hắn đến lúc được cậu giải thích trong buổi chiều hôm đó thì hắn mới bình tĩnh lại và ko còn căm ghét 2 mẹ con cậu nữa mà thay vào đó hắn lại ngày càng yêu cậu hơn yêu 1 cách mãnh liệt vì sự cố gắng tiến lên phía trước của cậu. Mọi chuyện sảy ra bình thường( như trên phim nhá mọi từ những vụ tấn công đến cuộc vui của mọi người) nó sẽ rất bình thường cho đến 1 buổi tối giáng sinh của mọi người ở năm 2. Mọi người đang chú tâm vào việc chuẩn bị cho đêm thánh. Cô nàng axit thì đang cô mặc áo ông già Noen vào cho hắn nhưng đều bị hắn từ chối, một vài người đang chuẩn bị đồ ăn, trang trí. Đến lượt cậu ra dụ hắn mặc thế mà hắn lại chịu mặc mà không tốn tí sức lực nào. Mọi người cũng bất ngờ nhưng đều nghĩ do 2 người là bạn từ nhỏ nên dễ hơn vì vậy cũng không nghĩ nữa. Lửa băng đang chuẩn bị nắm tay cậu một cách bất ngờ rồi lấy lí do là" chúng ta là bạn mà"để biện minh vào đúng giữa đêm còn 1s nữa là đến thì đột nhiên cánh cửa của kí túc xá bị đạp tung trước sự ngỡ ngàng của mọi người. Trong lúc mọi người đang hoang mang thì ả ta vứt cơ thể của Allmight vào trước sự ngỡ ngàng của mọi người. Allmight thì thào một câu

Allmight : M...midiria chạy đi nhanh lên

1p trước

Ở nơi tụ tập của các thầy cô chuông cảnh báo vừa vang lên thì có 1 người tóc trắng bước vào một cách hiên ngang. Cô mùi hương cố gắng lết theo giọng nói yếu ớt

Mùi hương: Ả ta đã phá tuyến phòng thủ của trường trong tích tắc chúng tôi ko kịp làm gì

Cô nói xong thì ngất đi. Ả ta bước đến chỗ cô một dẵm khiến cô đứt lìa cơ thể chính thức đăng xuất khỏi địa cầu. Các thầy cô nhìn thấy thế chưa kịp làm gì thì đã bị đánh gục hết. Chỉ còn thấy Allmight với kinh nghiệm phong phú là né được cú đấm của ả. Ông bàng hoàng" chưa đến 2s mà ả ta đánh gục hết toàn bộ anh hùng chuyên nghiệp ư không thể nào"

Sáng hôm đó

Thầy chuột đã gửi thư mời đến toàn bộ anh hùng chuyên nghiệp trên nhật bản nhưng chỉ có nửa số họ là chịu tham gia vào bữa tiệt. Trong đó có toàn bộ top 10 anh hùng chuyên nghiệp mạnh nhất lúc bấy giờ

Thực tại

" Ả ta đánh gục toàn bộ anh hùng mạnh nhất nhật bản với chưa đầy 2 giây". Ả ta tiến lại chỗ thầy, dù đã cố chạy nỗi tuyện vọng vẫn vẫy gọi ông. Ả ta mở đôi mắt đầy tà khì của mình hỏi ông

Ả: Tên đó ở đâu?

Allmight sợ hãi trả lời: tên đó

Ông chết lặng khi nghe câu trả lời của ả

Ả: Izuku

Chưa kịp trả lời ả đã đứng trước cửa lớp 1-A. Thấy vậy ông bất ngờ " chưa chưa đến 1s không thể"

Hiện tại

Allmight hét lên: Izuku chạy đi nhanh lênnnnn


Mọi người ơi vì vc gấp nên có lẽ mình sẽ đẩy nhanh tiến độ chap nhá mình sẽ thu gọn chạp lại có lẽ chỉ 20 chap thôi

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top