Chương 8: Cuộc chiến

Hashirama đi qua đi lại trong phòng không biết bao nhiêu lần, Tobirama nhìn nãy giờ cũng thấy chóng mặt luôn rồi.

"Huynh có thể ngồi xuống được không?"

"Tobirama, đệ biết ta đang lo lắm không? Sao giờ vẫn chưa có tin tức gì?"

"Huynh.."

Tobirama chưa kịp nói hết câu thì bên ngoài có tiếng gõ cửa. Cả hai đều quay đầu lại nhìn.

"Nhanh, mau vào"

Là một tộc nhân Senju có vẻ đang rất vội, khuôn mặt lấm tấm mồ hôi. Người đó vội chìa tay đang cầm lá thư ra.

"Tộc trưởng, đây là thư hồi âm của Uchiha"

"Tốt. Vất vả cho ngươi rồi."

Hashirama mặt mày hí hửng, ánh mắt luôn hướng nhìn về lá thư đang nằm trong tay mình. Tobirama cảm thấy cả người căng cứng, cậu cũng có chút hồi hộp cùng mong đợi. Hai người cùng ghé đầu vào nhìn chầm chầm lá thư. Hashirama đôi tay run run mở bức thư ra, trong đó vỏn vẹn bốn chữ: ' từ chối liên minh'. Phút chốc cả hai chìm vào im lặng. Khuôn mặt đang tươi cười của Hashirama cũng biến mất, anh cụp xuống đôi mắt, hai tay buông thõng không còn sức lực. Tobirama tuy đã đoán trước được phần nào nhưng cũng không kiềm được sự thất vọng. Cậu lên tiếng an ủi gia huynh nhưng cậu cũng không biết lời nói này là cậu đang an ủi chính mình hay là cho gia huynh nữa.

"Huynh cũng đừng quá thất vọng. Chuyện này sớm đã biết không dễ dàng gì mà. Huynh đã cố hết sức rồi."

"Cảm ơn đệ, Tobirama. Haizz.. vẫn là không thay đổi được gì."

"Huynh cũng đừng ủ rũ nữa. Trước mắt là trận chiến quan trọng chúng ta không được sơ suất"

"Được. Nhanh chóng lấy lại tinh thần. Quyết chiến một trận nào"

Hashirama nhanh chóng lấy lại tinh thần nhiệt huyết của mình. Tobirama thấy vậy cũng bớt lo. Nhưng mà nếu không thể liên minh vậy tức là chỉ còn hai ngày nữa cuộc chiến sẽ bắt đầu.

Tobirama đang sắp xếp lại mấy cuộn giấy công văn chất thành đống trên bàn. Cậu thở dài một cái, đã ba ngày cậu không ngủ giấc nào. Cả người không khỏi uể oải, cậu dùng ngón tay day day mi tâm. Sắp xếp xong xuôi cậu ngồi vào chiếc giường êm ái đã ba ngày không dùng tới. Tuy rất mệt mỏi nhưng cậu lại không hề cảm thấy buồn ngủ, đôi mắt cậu đảo quanh căn phòng nhỏ; trong phòng chỉ vỏn vẹn một bàn làm việc, một chiếc giường, một kệ đựng đầy sách cùng nhiều cuộn giấy xếp chồng lên nhau. Căn phòng được sắp xếp rất gọn gàng ngăn nắp. Tobirama cảm thấy có chút không nỡ, căn phòng này cũng đã đồng hành cùng cậu gần 20 năm, nếu thật sự phải rời xa nơi này cũng thật không đành lòng. Mấy ngày nay cậu cũng dùng hết thời gian để xử lí hết mấy vấn đề trong tộc từ lớn đến bé, cậu cũng lập sẵn kế hoạch cho tương lai của tộc trong vòng 2 năm nữa. Làm xong hết những chuyện này trong lòng Tobirama mới có thể an tâm. Hết đêm nay cuộc chiến sẽ chính thức diễn ra, đương nhiên cậu có chuẩn bị một nhẫn thuật mới để đương đầu với sharingan của Uchiha, nhưng mà cậu cũng chuẩn bị tinh thần hi sinh cho vận mệnh gia tộc. Hashirama từng nói sẽ bảo vệ cậu bằng bất cứ giá nào nhưng cậu biết trên chiến trường không thể nói trước được điều gì.

________________________

Hashirama mặc một bộ phục chiến màu đỏ đôi mắt kiên định hướng về phía trước. Phía sau lưng anh là một đoàn người mặc áo giáp trên trán đeo một băng bảo vệ khắc huy hiệu tộc Senju, ai ai cũng hừng hực khí thế. Ngay bên cạnh anh là Tobirama, khuôn mặt lạnh lùng đang dùng tay áp xuống mặt đất. Cậu đang sử dụng năng lực cảm nhận hơn người của mình để thâm dò động tĩnh. Tobirama đứng dậy phủi phủi tay, cất giọng nói:

"Đến rồi"

Ngay sau đó là sự xuất hiện của một đội quân Uchiha. Trên mặt người nào cũng nở nụ cười nham hiểm. Đứng đầu đội quân là Uchiha Madara, tộc trưởng Uchiha. Đứng bên cạnh là Uchiha Izuna, phó tộc trưởng Uchiha. Hai bên không ai chịu lép vế, một khoảng không rộng lớn ngay lập tức tràn ngập sát khí.

Nhưng tầm mắt Madara từ lúc xuất hiện đến giờ đều chỉ hướng đến duy nhất một người. Mọi khung cảnh xung quanh, tiếng người la hét, tiếng kim loại va chạm, mùi máu tanh tưởi buồn nôn, sát khí bao trùm không gian cũng không khiến hắn bận tâm. Cậu bé mà hắn mong nhớ hằng đêm giờ đây đang đứng trước mặt hắn. Chỉ khác một điều họ là kẻ thù của nhau. Cậu bé ngày nào giờ đã trưởng thành trở thành một chàng trai cao lớn nhưng vóc người vẫn không đổi, vẫn gầy như trước. Cậu hôm nay mặc một áo giáp màu xanh dương cùng cổ lông áo trắng tuyết kia, toát lên một cỗ thuần khiết, một sự thanh tao lại khó đoán. Kết hợp với mái tóc bạch kim thật nổi bật làm sao. Hắn nhìn đến ngay người ra, có người lao đến hắn cũng tùy tiện mà vun đao giết chết. Nhưng điều Madara chú ý nhất vẫn là khuôn mặt xinh đẹp năm xưa giờ đây xinh đẹp hơn bội phần. Làn da trắng như sứ cùng đường nét thanh tao tạo cảm giác rất mềm mại, đôi hồng ngọc như ruby đó vẫn là không thay đổi, vẫn sáng trong như ngày nào. Chỉ có khác một điều chính là trên khuôn mặt ấy có thêm ba vệt đỏ. Nó không làm mất vẻ đẹp mà càng làm cho khuôn mặt cậu càng thêm diễm lệ. Madara nở một nụ cười ôn nhu về phía cậu, hắn không quan tâm bây giờ là chiến tranh hay không chiến tranh. Trong mắt hắn chỉ có cậu thôi, chỉ có Tobirama. Madara đặt một bàn tay lên lòng ngực, nó đang đập rất mạnh mẽ từng hồi từng hồi liên tiếp. Lại là cảm giác đó, cảm giác run động của hắn khi nhìn thấy cậu hơn 10 năm trước, bây giờ gặp lại vẫn không hề thay đổi.

Tobirama thành thạo dùng nhẫn thuật hệ thủy dễ dàng khống chế được hỏa độn của vài tên Uchiha. Cậu lạnh lùng giết chết chúng, có vài vệt máu bắn lên mặt cậu. Tobirama không bận quan tâm, cậu lia mắt nhìn nhanh cục diện chiến trường. Hai bên đang ngang tài ngang sức, trên mặt đất cũng không ít thi thể của tộc nhân hai bên. Cậu thu lại cảm xúc bi thương trong lòng, cậu tìm kiếm bóng dáng vị đại ca tóc nâu của mình. Hashirama đang dùng mộc độn tạo ra rất nhiều rễ cây quấn quanh thân một đám người Uchiha. Chúng vùng vẫy yếu ớt rồi nhanh chóng bất động. Bên đó có vẻ đang rất ổn đi, cậu là lo thừa rồi. Chợt Tobirama nhận ra có ánh mắt đang nhìn chằm chằm về phía mình. Cậu quay người lại liền thấy ngay vị tộc trưởng khét tiếng được mệnh danh là atula chiến trường kia. Nói đúng hơn là hắn đang bất động, cậu khó hiểu ' hắn rốt cuộc là đang có mưu tính gì đây?'

Trong phút cậu đang lơ là liền có ngay một kunai bay thẳng về phía cậu, cùng với đó là giọng nói đầy giễu cợt có chút khinh bỉ:

"Ngươi là Senju Tobirama đó sao? Nghe nói ngươi luôn nấp sau lưng vị huynh trưởng kia, giờ cũng dám mò ra chiến trường à."

"..."

"Ta nói đúng nên im lặng rồi sao?"

"Ngươi cũng quá bao đồng rồi không? Ta là ghét nhất kẻ nói nhiều như ngươi"

"Ngươi....đáng ghét"

Izuna thẹn quá hóa giận, nghiến răng ken két lao nhanh về phía Tobirama. Cậu nhanh nhẹn né được một đòn kiếm vung thẳng vào mạng sườn. Izuna liên tiếp lấy tay kết ấn tạo ra hàng loạt các quả cầu lửa.

"Hỏa độn - Hào hỏa cầu chi thuật"

Ba quả cầu lửa nóng rực bay thẳng về phía cậu. Tobirama không hề tỏ ra sợ hãi, cậu cũng sử dụng nhẫn thuật hệ thủy đặc trưng của mình ra áp chế nhẫn thuật hệ hỏa của Izuna. Thủy là khắc tinh của hỏa.

"Thủy độn - thủy long đạn"

Hai nguyên tố với sức mạnh khắc chế nhau cùng va chạm tạo thành một màn sương dày đặc, bao trọn cả một vùng. Tobirama bị vài tia lửa làm cho tầm mắt có chút nhói, lúc cậu đang loạng choạng Izuna thừa cơ vung một cước thành công đá cậu đi xa một đoạn. Lưng Tobirama đập mạnh vào một tảng đá lớn khiến cậu đau điếng. Izuna tay cầm thanh kiếm chĩa thẳng vào mặt cậu, y đi từng bước chậm rãi như muốn khiến cậu cảm nhận được sự bất lực cùng sợ hãi trước khi chết. Tobirama đau đến mức đôi chân mày nhăn lại, trên trán đã lấm tấm mồ hôi. Rồi cậu khẽ nhếch môi, trước khi Izuna kịp vung kiếm cậu đã đứng dậy lao vào khoảng sương mù. Izuna thấy cậu chạy cũng đuổi theo sau ' muốn trốn? không dễ vậy đâu'. Bây giờ cả hai giờ đều ẩn mình trong làn sương dày đặc.

Bên phía Madara, hắn đã nhìn thấy hết mọi việc bên kia. Hai người quan trọng nhất đời hắn đang quyết chiến với nhau. Ngay khoảng khắc Tobirama bị văng vào tảng đá đến lúc Izuna cầm kiếm định kết liễu cậu, trái tim hắn như ngừng đập. Mọi dây thần kinh đều kêu gọi hắn mau đến đó. Nhưng chưa kịp nhấc chân lên thì trước mặt hắn đã xuất hiện một bóng người với áo giáp đỏ. Trên mặt Madara nổi đầy hắc tuyến, cất giọng lạnh lùng về phía người bạn thân lâu ngày không gặp kia.

"Tránh ra."

"Không. Bây giờ cậu và ta là đối thủ. Vì vậy, nghiêm túc mà đánh với ta một trận đi Madara"

"Cái tên chết tiệt nhà cậu, MAU TRÁNH RA CHO TA"

Madara gằn từng chữ một, sợi dây kiên nhẫn của hắn chính thức đứt phặt. Madara lao thẳng về phía Hashirama, Hashirama cũng lao thẳng về phía Madara. Hai thanh kiếm chạm nhau tạo thành vô vàn tia lửa nhỏ. Đôi mắt hai người nhìn nhau như thể hận không giết chết đối phương bằng ánh nhìn này. Rất nhanh là hình ảnh hai nhẫn giả mạnh nhất giới shinobi một sống một còn với nhau. Madara đang đứng bên trong một sunanoo màu lam, đối diện là Hashirama đang đứng trên một mộc nhân cao lớn. Vừa đánh Madara vừa nhìn xuống trận chiến bên kia, nhưng hắn không tài nào thấy được bên trong đang xảy ra chuyện gì, hắn sốt ruột ' chết tiệt, không thể nhìn thấy gì cả, sương mù quá dày ngay cả sharingan cũng không nhìn xuyên được".

Trong làn sương mù, tuy không nhìn thấy gì nhưng với năng lực cảm nhận nhạy bén, Tobirama vẫn có thể dễ dàng xác nhận được vị trí của đối phương. Về phía Izuna, y có đôi sharingan vô cùng có lợi thế khi chiến đấu trong môi trường như thế này. Điều này làm y nảy sinh ra ý khinh địch, Izuna nhếch mép cười ' ngu ngốc, một tên Senju chỉ có vậy thôi sao, lại còn đám đương đầu với tộc nhân Uchiha trong khi không thể nhìn thấy. Này là muốn tìm đường chết sao?'

Trong màn sương có hàng loạt thanh kunai hướng về phía y, nhờ có sharingan Izuna dễ dàng né được hết các kunai. Bỗng dưng y nhìn thấy có một kunai khác lạ, nó được khắc một kí tự đặc biệt gì đó. Nó bay sượt qua một bên mặt y, ngay thời điểm đó là một bóng người xuất hiện ngay trước mặt Izuna.

Phập

Hai thân ảnh cùng đứng yên bất động. Máu chảy ướt đẫm cả một mảng đất dưới chân hai người. Thanh kiếm của Tobirama đang cầm trên tay ướt đẫm máu, cậu vừa chém ngang mạn sườn của Izuna. Nhẫn thuật lúc nãy cậu dùng là thuật thời không dịch chuyển tức thời đến nơi đã được đánh dấu. Trên thanh kunai đó là kí hiệu của nhẫn thuật này. Được Tobirama gọi là 'Phi lôi thần thuật'.

Nhưng chỉ thấy Izuna nở nụ cười tự mãn. Y cũng thành công đã thương Tobirama. Thanh kiếm của y đang ghim thẳng vào ngực trái của cậu. Bàn tay cầm kiếm của Tobirama khẽ run rồi rơi thẳng xuống đất. Từ miệng cậu trào ra một ngụm máu tươi. Tobirama dùng hết sức lực cuối cùng rút người ra khỏi thanh kiếm, chân cậu vô lực mà quỳ xuống đất, tay nấm lấy nơi ngực áo. Izuna cũng không khá khẩm gì hơn, y loạng choạng mà ngã xuống nền đất.

Lúc này sương mù cũng đã tan đi phần nào. Madara đôi mắt mở lớn nhìn hai thân ảnh đầy máu cùng lúc ngã xuống.

"KHÔNG"

Hắn thu hồi sunanoo phi nhanh hết cỡ về phía bên kia. Mặc cho Hashirama ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì xảy ra, anh chỉ kịp nghe hắn hét lớn một tiếng rồi biến mất. Anh cũng bất giác nhìn về hướng Madara chạy tới. Anh trợn tròn mắt nhìn cảnh tượng phía trước.

Madara nâng đỡ cơ thể đầy máu của Izuna lên tựa vào người mình, tay đặt vào nơi miệng vết thương hi vọng cầm được máu.

"Izuna, đệ nhất định sẽ không sao"

Hashirama cũng nhanh chóng đến nơi, đôi tay run rẩy đỡ đệ đệ mình xuống đất. Tobirama vì đau mà thở dốc, trên mặt toàn mồ hôi lạnh. Hashirama từ từ cởi bỏ lớp áo giáp của cậu, nơi ngực trái là một vết thương của kiếm sâu hoắm.

"To..Tobirama, đệ cố gắng một chút, huynh nhất định không để đệ xảy ra chuyện"

Hashirama vừa là một nhẫn giả vừa là một y nhẫn có năng lực nhất giới shinobi. Chakra màu xanh lá bao bọc quanh bàn tay anh phủ lên bề mặt vết thương. ' vết thương rất sâu nhưng cũng may không nhắm vào tim' Hashirama thở phào nhẹ nhõm, tuy không trúng tim nhưng chỉ cách vị trí tim gần 3 cm, máu cũng đã chảy không ít. Nhất định không được khinh suất bằng không sẽ nguy hiểm đến tính mạng. Hashirama quay sang nhìn cảnh tình bên kia, Madara đang luống cuống lấy tay bịt miệng vết thương của Izuna. Hashirama không chần chừ tạo ra một phân thân đến bên Izuna.

"Cậu không muốn nhìn đệ đệ mình chết thì hãy để ta giúp"

Madara nhìn Hashirama rồi lại quay xuống nhìn Izuna. Hắn đương nhiên không muốn y chết.

"Ta...hãy đảm bảo cứu được đệ đệ ta"

"Được"

Vừa dứt lời phân thân liền ra tay cứu chữa. ' kì lạ, vết thương này rõ ràng không nhắm trúng chỗ hiểm. Là Tobirama cố tình sao?'.

Madara trong lòng rối bời, Izuna đang bất tỉnh nhân sự nằm trong lòng hắn. Còn phía bên kia là thân ảnh đầy máu của người hắn yêu. Hắn có thể sẽ mất cả hai người, lòng hắn lo sợ vô cùng.

Madara cố gắng lắm mới thấy được khuôn mặt vốn đã trắng bây giờ lại trắng bạch không huyết sắc của Tobirama. Cậu nằm đó vô lực, lòng ngực phập phồng hơi thở yếu ớt. Khoảnh khắc đó như đất trời đều sụp đổ xuống trướt mắt hắn.

Trong lúc hắn nhìn chằm chằm vào người con trai tóc bạch kim. Hắn bỗng giật mình khi thấy cậu quay một bên mặt sang phía hắn. Đôi mắt cậu từ từ mở ra, nhìn vào đôi mắt sợ hãi của hắn. Madara như nín thở, đôi mắt hai người chạm vào nhau. Một làn sóng cảm xúc khó tả trào dâng trong lòng ngực hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top