Humans called her Mad Hattie, her Animal Friends called her Miss Harriet , and her mother used to call her as a Princess because according to the stories she was told as a child ,she was supposed to be born as a Princess and it was her destiny to be one.
" Always keep the promise you made to someone " had been her mother's final words before she died ,and back then she didn't know it will lead her to an adventure of her own . Where her destiny awaits in an haunted castle filled with mysterious voices and a beast.
The Story is inspired from , Beauty and The Beast written by Gabrielle-Suzanne de Villeneuve / Jeanne-Marie Leprince de Beaumont .
Tác giả: Mộc DaoThể loại: đam mỹ, chủ công, xuyên đến dị thế, chủng điền, sinh tửBản gốc: hoàn 53 chương + 2 phiên ngoạiLink nhà: WATTPAD PUPANDATrans: PUPANDATRUYỆN DỊCH PHI THƯƠNG MẠI CHƯA XIN PHÉP, CHỈ ĐĂNG TẠI WATTPAD PUPANDA, TRANG KHÁC LÀ ĂN CẮP…
Editor: Raining☘️☘️☘️Nam chủ bề ngoài băng lãnh cấm dục thực tế lại là tên lưu manh côn thịt lớn tràn đầy sức sống ham muốn thể xác.vs Nữ chủ: Bề ngoài tinh khiết yếu đuối nhút nhát nhưng nội tâm bên trong lại dâm đãng3S, CaoH, 1vs1, yêu qua mạng.Số chương: 16 chương + 1 Phiên ngoại#Raining🍀🍀🍀Truyện chỉ được đăng trên wattpad. Yêu cầu không tự do reup hay chuyển ver khi chưa được sự đồng ý của editor. 😊😊😊…
Cậu ôm tôi một chút (你抱我一下)Tác giả: Y Nha (咿芽)Văn án:Tạ Gia Nhiên mắc chứng khao khát da thịt nhẹ nhưng mắc bệnh sạch sẽ rất nặng, chỉ cần muốn bắt tay người khác trước hết cũng phải nghĩ xem mình có mang khăn ướt theo không.Cứ thế, mỗi khi chứng khát da thịt tái phát, cậu chỉ có thể miễn cưỡng dùng giấc ngủ để thôi miên chính mình, may mà cậu bị nhẹ, không tính là quá khó chịu.Nhưng mà trạng thái này từ sau khi Lương Túc Niên dọn vào ký túc xá liền vô tình bị phá vỡ.Vậy mà cậu lại không bài xích người này tới gần.Thậm chí khi Lương Túc Niên vừa chơi bóng rổ xong, vén vạt áo đứng ở bên ngoài sân uống nước, cậu không thể kìm chế mà sinh ra một loại kích động muốn được hắn ôm vào trong ngực.Giải pháp ngủ tuyên bố mất tác dụng, chứng khát da thịt của cậu càng nặng thêm.. . .Đêm khuya một ngày nào đó, vì nóng đến mất ngủ mà Lương Túc Niên cởi trần đứng hóng mát tại ban công, ngơ ngác mắt to trừng mắt nhỏ với Tạ Gia Nhiên."Cái gì?" Lương Túc Niên cảm thấy mình bị nóng đến váng đầu nên nghe nhầm rồi.Cái người xưa nay được xưng là không dính khói bụi trần gian, nhìn bạn cùng phòng như hắn một cái cũng như đang bố thí sao lại nói những lời này với hắn? ? ?Tạ Gia Nhiên trầm mặc một lát.Cậu dùng âm thanh bình tĩnh đều đều nói lại một lần, nỗ lực trấn tĩnh, còn có chút tự giận bản thân mình."Lương Túc Niên, cậu có thể ôm tôi một chút không?"Mô tả: Thả thính người ta mà không biết, sủng người yêu, dương quang công x Mắc bệnh sạch sẽ nặng, mỹ nhân lạnh lùng thụ…
《 Không nói nổi 》- Tác giả: Lê Hoa Đường- Số chương: 45 chương + 12 phiên ngoại- Tình trạng: Đã hoàn- Ngược thụ, rất ngược thụ.*Warning: Sinh tử văn, có miêu tả đoạn sinh nở.-------- Nội dung truyện (do tui tự biên):Có một chú Cá Con dùng cả một đời để làm hài lòng người khác, nhưng sao không một ai để ý đến cậu? Tại sao không một ai tin tưởng cậu? À phải rồi, cậu là tai tinh. Là kẻ mang đến điềm xấu nên ba mẹ không thương, người cậu yêu cũng không yêu cậu, đến cả con gái cũng chán ghét cậu.Cậu muốn lặng lẽ chết đi, muốn tình cảm của mình không còn phiền hà đến ai nhưng ông trời trớ trêu đưa Hồ Lô Nhỏ đến với cậu. Nhưng mà cậu thông suốt rồi, trên thế giới này không có nơi nào thuộc về cậu, vậy sau khi sinh con rồi, cậu cũng nên biến mất. Một gia đình chỉ nên có ba người, có thêm cậu chỉ là thừa thãi.- Truyện được up tại:terroirhuongvidattroi.wordpress.comwattpad.com/user/YuiPhan(Chỉ đọc bản edit của mình tại hai nơi này. Đừng đọc ở nơi reup, mình cám ơn!)- Nếu thấy bản edit của mình bị re-up, xin hãy báo cho mình ^^! TUYỆT DỐI KHÔNG ĐƯỢC CHUYỂN VER BẰNG BẢN EDIT CỦA MÌNH !KHÔNG CẦN INBOX XIN MÌNH LÀM CHI CHO MẮC CÔNG VÌ MÌNH KHÔNG PHẢI TÁC GIẢ GỐC, MÌNH KHÔNG CÓ QUYỀN CHO CÁC BẠN CHUYỂN VER VÀ CÁC BẠN CŨNG KHÔNG CÓ QUYỀN CHUYỂN VER. ......XIN ĐỪNG MANG CUỘC ĐỜI CỦA CÁ CON THAY BẰNG NGƯỜI KHÁC. CÁM ƠN!…