C53 : xXx

Dùng lực lắc lắc thân thể, chẳng những cảm giác không thấy trong thân thể nhiệt độ giảm đi

Mà giờ phút này, hắn nhìn về phía nữ nhân , dáng người uốn ẹo nổi bậy , đột nhiên sinh ra một khát vọng muốn chiếm hữu

- Không được, khó chịu a.

Âu Dương hai tay dùng lực lau gương mặt, lại cảm giác trên thân càng ngày càng bỏng.

Trong lỗ mũi thở ra khí hơi thở, tựa như là nằm trong lò hấp , chính hắn cảm thấy lò hấp được thêm củi .

Ánh mắt nhìn về phía nữ nhân , trong lòng khát vọng càng tăng lên một bậc.

Trong thân thể hormone kích thích tố, đang không ngừng công kích lấy thần kinh hắn ,nội tâm thần rối loạn.

Đồng thời, dưới bụng một cột lều vải vươn mình, cứ như vậy đường hoàng chi lên, làm sao đều không giấu đi được.

Ba!

Một tiếng vang giòn, Âu Dương đưa bàn tay nặng nề   đập trên mông nữ nhân bên cạnh

Theo sau bàn tay khó mà nâng lên, cứ như vậy không chút kiêng kỵ dựng ở phía trên, bắt đầu rồi dùng lực vò bóp.

Trong lúc ngủ mơ, nữ nhân nhẹ nhàng khẻ ra một tiếng mê người , kích thích Âu Dương trong thân thể huyết dịch, càng thêm sôi trào.

Xoẹt xẹt!

Âu Dương đôi mắt đỏ ngầu, trong lỗ mũi thở hổn hển, một tay lấy tất chân màu đen xé thành nứt ra.

Lộ ra một mảng mông và đùitrắng nõn non đẹp , hô hấp của hắn tại kìm lòng không được gian, lại dồn dập không ít.

- Kết thúc kết thúc, lần này lão tử muốn lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn rồi.

- Lần sau tốt nhất không nên dùng nhân duyên này nữa aaaaaa

Trong tâm hắn lặng lẽ thở dài một tiếng, Âu Dương cắn răng một cái, lý trực khí tráng nghĩ:

- Ai mẹ nó, tại sao ngươi cản ở trên đường, còn để ta giúp ngươi, đây chính là chính ngươi đưa tới cửa, trách không được ta.

- Nhiệm vụ này ta còn định đi chọn người bán điếm , hừ

Xoay người đè ép, đem nữ nhân thân thể mềm mại đặt ở dưới thân mình .

Đưa tay vứt đi cái khẩu trang để lộ miệng của nàng, Âu Dương ngồi ngây người!

Khói lông mày tiếp theo song đóng chặt con ngươi, lông mi thật dài khoác lên cong cong trên ánh mắt, mũi ngọc cao thẳng tinh xảo, phi thường động lòng người.

Miệng nhỏ như anh đào nước nhuận mang theo một vòng mê người màu hồng, nửa khép nửa mở, khiến người huyết mạch phún trương.

Một làn da mặt tiểu xảo tinh xảo, tràn đầy non trượt như mỡ đông da thịt, không tỳ vết chút nào.

Phối hợp thêm mấy ngọn tóc tán loạn tại thái dương , để nàng cả người nhìn, tựa như là mỹ nhân ngư trong tranh

Nữ nhân này rất đẹp, nhìn khuôn mặt của nàng, không phải người thành đô , liền nên đây là con lai, một cỗ gợi cảm khí tức mê người, để Âu Dương căn bản là chống đỡ không nổi .

Đương nhiên, Âu Dương coi như không đến nổi bị tác dụng phụ chi phối, giờ phút này cũng không thể phủ nhận, đối với nàng hắn vẫn như cũ có một loại mãnh liệt ngấp nghé tâm tư, muốn thượng nàng!

- mẹ , ta nhanh chịu không nổi , nhịn không được!

Theo trong thân thể hormone kích thích tố tiếp tục diễn ra như phân tử hoạt động , Âu Dương khó chịu đến cực điểm.

Trong lòng kêu rên một tiếng, thở hổn hển, đem đầu dùng lực chôn vào cổ nàng liếm láp .

Phạm tội cũng tốt, lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn cũng được, hắn đã không quản được nhiều như vậy.

Trong phòng, ánh đèn màu đỏ nhạt  chiếu rọi xuống, quần áo từng miếng rơi tán loạn xuống .

Trong lúc ngủ mơ, nữ nhân một tiếng rên, đôi mi thanh tú nhẹ nhàng vặn.

Chỉ chốc lát sau, nàng bắt đầu trở nên hô hấp dồn dập, một đôi tay cánh sen ngọc gắt gao ghìm chặt Âu Dương , xong đuôi lông mày nàng giãn ra, nụ cười vui vẻ nhạt treo lên, trong cổ họng cũng thả ra vui sướng hừ nhẹ.

Chỉ một thoáng, một cỗ tà âm vang vọng cả gian phòng ốc, tràn đầy kiều diễm không khí.

Dạ khoác lụa mỏng, ánh trăng mông lung.

Ban đêm bực bội , phối hợp bên trên giai điệu âm mị , vũ động . Người nào cũng mang theo vẻ thư thoát mệt mỏi

Căn phòng cao cấp trang trí lộng lẫy , ánh đèn mông lung

Trên giường lớn hai người triền miên đến liều chết , không biết thời gian qua  bao lâu, im ắng chiến đấu, mới dần dần hơi thở dừng

Trên giường đơn, lạc hồng yêu diễm.

Nữ nhân dục cầu bất mãn ,  tự nhiên xoay người một cái , thế là đặt ở trên thân Âu Dương ,tự mình tìm tòi lấy.

- Còn tới ? Ngươi còn chịu nổi .

. . .

Sáng sớm ngày hôm sau , Địch Lệ Nhiệt Ba bị một màn  hạ thân đau đớn kịch liệt làm cho bừng tỉnh.

- Tê. . . Làm sao đau như thế  ?

Mở mắt ra, nàng dùng lực lung lay cái eo,lắc lắc tán loạn thanh tú cũng đi theo .

Sau đó, thân thể nhẹ nhàng khẽ động, chính là cảm thấy một màn nóng bỏng đau nhói.

Dư quang lướt qua, nàng phát hiện một cái sự tình làm nàng hoảng sợ.

- Nam nhân, nơi này tại sao có thể có nam nhân ?

Trong trí nhớ, chuyện hoang đường tối hôm qua mông lung nổi lên trong lòng.

Chỉ một thoáng,bên trên khuôn mặt tinh xảo , hiện lên một vòng kinh hoàng thần sắc, sắc mặt cũng đột nhiên trở nên trắng bệch không thôi.

Môi mỏng cắn chặt, trong mắt hiện ra sương mù cùng phẫn nộ, thân thể chịu đựng đau đớn mạnh ngồi xuống , bàn tay giơ lên cao, một bàn tay liền phiến tại trên má của   nam nhân .

Cảm giác chưa hết giận, nàng lại là hung hăng một cước dùng lực trên người hắn.

- Tại sao , ai mẹ nó đánh ta?

Đang trong mộng hắn còn đang mơ về cảnh sắc tối qua , xong bị một trận đau đớn làm cho bừng tỉnh .

Sau khi mở mắt ra , chưa kịp đi thăm dò nơi mình bị đánh , liền trong lòng run lên, đưa tay ngăn trở một cái tay bay tới lần nữa .

- Ngươi làm gì? Có bị bệnh không!

Âu Dương nhíu mày.

Địch Lệ Nhiệt Ba con mắt đot chót gắt gao nhìn chằm chằm hắn, nghiến răng nghiến lợi, giọng căm hận nói:

- Ta muốn giết ngươi!

Âu Dương ngẩn người, vừa định giải thích cái gì.

Nhưng một giây sau, một đôi chân dài trắng nõn nà liền đạp tới, bất đắc dĩ, hắn chỉ có thể đem cặp đùi đẹp nắm trong tay.

Sau đó, một cái túi xách, hai cái gối lục tục bay tới, Âu Dương đều vững vàng tiếp trong tay.

- Ô ô. . .

Hắn đang nghĩ là còn có một
sự tình điên cuồng hơn nữa .

Nhưng Âu Dương thất vọng rồi, Địch Lệ Nhiệt Ba bỗng nhiên chôn cái đầu, ngọn tóc bay tán loạn thanh tú, xong kéo qua cái chăn mền thương tâm khóc lên.

Lần này, Âu Dương có chút không cách nào.

Chuyện tối ngày hôm qua, là bởi vì thẻ nhân duyên cùng nhiệm vụ bắt buộc xong tác dụng phụ cho phép, hắn mới đối với nữ nhân trước mắt tàn phá như vậy .

Nói đến, lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn đều nhỏ, nếu như nữ nhân đi cáo hắn,chỉ sợ càng làm sợ tội này  là tránh không khỏi.

Nghĩ đến gốc rạ, Âu Dương liền đau cả đầu, trong lòng đối nàng có chút áy náy.

- Ai mỹ nữ, đừng khóc, chuyện này ta sẽ phụ trách.

Càng nghĩ, Âu Dương cũng chỉ có thể dạng này an ủi nàng.

Đich Lệ Nhiệt Ba tựa hồ không nghe thấy, tiếng khóc vẫn như cũ, cái kia tư thế lê hoa đái vũ , càng làm cho người ta đau lòng không thôi .

Âu Dương lại nói:

- Kỳ thật ngươi cũng không có thua thiệt đi, ta tuổi tác nhỏ hơn ngươi, cũng còn là lần đầu tiên. . .

- Sự tình đã sinh, khóc cũng không có thể giải quyết vấn đề nữa .

- Ngẩng đầu lên, chúng ta hảo hảo nói một chút, được không ?

- Ta để ngươi chớ khóc, được hay không?

Tiếng khóc vẫn như cũ.

Âu Dương bĩu môi, duỗi bàn tay, mãnh liệt mà đưa  chăn mền trên người nàng kéo ra.

- Hỗn đản, ngươi làm gì!

Khóc đến khởi kình mà Đich Lệ Nhiệt Ba bỗng nhiên giật mình, vội vàng muốn kéo lại chiếc chăn.

Âu Dương nắm lấy không thả, cười như không cười nhìn xem nàng:

- Sợ cái gì, tối hôm qua nên nhìn ta tất cả đều nhìn, còn thẹn thùng?

- Hảo ngôn hảo ngữ không thể nghe, vậy liền sử dụng biện pháp mạnh vậy .

Nói, Âu Dương trực tiếp đem chăn vung ra ném dưới giường, con mắt không ngừng dò xét trên người nàng .

Địch Lệ Nhiệt Ba hoảng loạn thò tay che khuất đi bộ vị trọng yếu trên người .

Nhìn chằm chằm hắn, hàm răng khẽ cắn nổi giận nói:

- Xoay người sang chỗ khác, không cho phép nhìn!

Liếc mắt cái , nàng gặp được một vật lớn xấu xí , cùng đường cong cơ bắp hoàn mỹ , trên gương mặt nàng trong nháy mắt xuất hiện đầy một màu đỏ chót .

Âu Dương cười cười, không nhúc nhích, con mắt cứ như vậy nhìn chằm chằm nàng.

Cắn răng một cái , Địch Lệ Nhiệt Ba trong lỗ mũi khẽ hừ một tiếng, lạnh lùng nhìn lướt qua Âu Dương, đứng dậy xuống giường.

Ngay tại lúc này, một cái thân thể cường tráng lại đánh tới, đưa nàng ép dưới thân thể.

Địch Lệ Nhiệt Ba trong lòng run lên:

-Ngươi, ngươi muốn làm gì, lăn đi.

- Còn mạnh miệng ?

- Ngươi dám còn đụng đến ta một cái, ta cắn chết ngươi.

- Vậy ta phải thử một chút.

. . .

- Van cầu ngươi, ta sai rồi, ngươi bỏ qua cho ta đi.

- Còn có sự việc này?

Âu Dương khóe môi treo một vòng cười nhạt.

- Ta cũng không dám nữa, không mắng ngươi, chúng ta  thương lượng một cái .

- Đáng tiếc, thân thể của ngươi bán rồi ngươi, ướt.

- Nói bậy, a. . . Lưu manh !

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top