CÔ TÔ

CÔ TÔ (Tiếng Trung 姑苏; pinyin: Gūsū)

Cô Tô là một khu (quận) và là khu vực trung tâm đô thị chính của địa cấp thị Tô Châu thuộc tỉnh Giang Tô. Khu Cô Tô bao trùm khu vực thành cổ của Tô Châu, đây là một khu vực văn hóa-lịch sử cấp quốc gia của Trung Quốc. Cô Tô là cái nôi của văn hóa Ngô, có lịch sử lâu đời. Nơi đây từ lâu là địa khu chính trị, kinh tế, trung tâm văn hóa của vùng Giang Nam.

Thời kỳ Xuân Thu, nơi này là đô thành nước Ngô, đến nay còn bảo lưu rất nhiều di tích cổ có quan hệ Tây Thi, Ngũ Tử Tư... Sau, nước Ngô bị nước Việt chiếm (ai biết về Tây Thi sẽ rành cái này). Qua thời Chiến Quốc, nước Việt bị Sở diệt, mất tên trên bản đồ.

Trong thành Cô Tô mương nước dày đặc, là "Venice của phương Đông". Cô Tô có vẻ đẹp lâm viên, có sông nước tự nhiên, có người cảnh hài hòa, lại thêm lịch đại văn nhân mặc khách đề vịnh ngâm xướng, khiến cho Cô Tô trở thành "Thiên đường nhân gian".

Cô Tô có tiếng địa phương đến nay vẫn bảo lưu khá nhiều âm cổ, phảng phất có thể đem người kéo về đến ngàn năm. Tiếng địa phương Tô Châu ngữ điệu bình thản, ngữ tốc vừa phải, cho người cảm giác luôn luôn là ngâm thơ khẽ hát, giọng nói quê hương nồng đậm.

Tô Châu nằm ở hạ lưu sông Dương Tử (Trường Giang), bên bờ Thái Hồ. Đại bộ phận Giang Tô là đồng bằng phù sa hạ du Trường Giang và Hoài Hà, địa thế toàn tỉnh nhìn chung là khá thấp và bằng phẳng. Nơi cao nhất Giang Tô thuộc Hoa Quả Sơn (vâng, là nguyên mẫu của Hoa Quả Sơn trong Tây du ký!). Nếu Vân Mộng là vùng trũng nhiều đầm hồ thì Cô Tô là các sông và kênh rạch hình thành một mạng lưới vô cùng dày đặc.

Hầu hết Giang Tô nằm trong đới khí hậu cận nhiệt đới ẩm và bắt đầu chuyển sang đới khí hậu lục địa ẩm. Giữa các mùa có sự phân biệt rõ ràng, với nhiệt độ trung bình từ −1 đến 4 °C vào tháng 1 và 26 đến 29 °C vào tháng 7. Mưa rơi thường xuyên giữa mùa xuân và mùa hè (mai vũ), các cơn bão nhiệt đới cùng với mưa bão xuất hiện vào cuối mùa hè và đầu mùa thu. Lượng mưa hàng năm tập trung chủ yếu vào mùa hè, khi có gió mùa đông nam.

Theo truyền thống, Giang Tô hướng theo phát triển các ngành công nghiệp nhẹ như dệt may và công nghiệp thực phẩm. Giang Tô là khu vực sản xuất nông nghiệp trọng yếu tại Trung Quốc trong một thời gian dài, trồng lúa gạo và lúa mì, sau đó đến ngô và lúa miến. Các loại cây hoa lợi khác bao gồm bông, đỗ tương, lạc, cải dầu, vừng, gai dầu, chè. Các cây trồng để phục vụ cho các mục đích khác bao gồm bạc hà, bạc hà lục, tre, thảo mộc. Các loại cây ăn quả được trồng tại Giang Tô là táo tây, lê, đào, nhót tây, bạch quả, dâu tằm

Đặc sản Cô Tô có hội họa, thư pháp, thi từ, phường thêu Tô Tú, lụa gấm Tô Châu, trà Bích Loa Xuân, lâm viên Tô Châu...Có thể nói đây là vùng có thực lực văn hóa nhất nhì Trung Quốc!

Bàn luận:

Vì Tô Châu là trung tâm sản xuất tơ lụa nên trong Ma Đạo mới có trấn Thải Y (trang phục rực rỡ) và hồ Bích Linh lấy cảm hứng từ Thái Hồ. Phong thái của người Cô Tô nói chung và Lam gia nói riêng đều lấy mẫu từ con người Tô Châu của vùng Giang Nam thơ mộng. Ngụy Anh cũng nhận xét ngữ âm Cô Tô rất dịu dàng êm tai.

Một lưu ý khác, hình như nhiều bạn viết đồng nhân nhầm lẫn Vân Mộng thuộc vùng Giang Nam. Giang Nam là chỉ vùng hạ lưu Trường Giang, nằm phía Đông Nam Trung Nguyên nha. Còn Vân Mộng Hồ Bắc nằm phía Tây Nam Trung Nguyên. Cô Tô mới là trung tâm vùng Giang Nam!

Thêm chút lịch sử cho Ma Đạo. Hạng Vũ đã bắt đầu sự nổi dậy lịch sử của mình tại đây vào năm 209 TCN và nó đã góp phần vào sự sụp đổ nhanh chóng của nhà Tần. Cũng gợi đến Lam thị tập hợp bách gia khởi đầu cho cuộc chiến Xạ Nhật.

https://vi.wikipedia.org/wiki/T%C3%B4_Ch%C3%A2u
https://vi.wikipedia.org/wiki/Giang_T%C3%B4
https://baike.baidu.com/item/%E5%A7%91%E8%8B%8F%E6%96%87%E5%8C%96
https://baike.baidu.com/item/%E5%A7%91%E8%8B%8F%E5%9F%8E/120228

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #mđts