deux

Cánh cửa bật mở không chút khách khí, anh không màng lễ nghi, bất chấp mà xô cửa tiến vào, chẳng buồn nói một lời xã giao. Anh xông thẳng về phía bàn làm việc, nơi có người đang ngồi. Jisoo thầm nén lại tiếng thở dài, chậm rãi hạ mông ngồi lên đùi hắn. Bàn tay anh nhẹ nhàng lướt một đường trên cơ ngực rắn chắc, rồi lách vào dưới cổ áo, lần mò xuống những hàng cúc áo đóng kín. Anh liếm môi trong khi ánh mắt lóe lên một tia gian manh, đầy khiêu khích hướng về phía hắn.

"Sir~ Người của em thật to gan khi dám chặn tôi ngoài cửa chỉ vì vài cây kim châm cứu," anh vòng tay ôm lấy cổ hắn, đôi môi bĩu xuống đầy vẻ dỗi hờn.

"Đó chẳng phải là quy định sao?" Hắn nhẹ nhàng đỡ lấy eo anh bằng tay phải, tay trái thong thả gấp lại tệp tài liệu, đặt chúng ngay ngắn lên kệ nhỏ bên góc bàn. Hắn tiếp tục, giọng điềm tĩnh: "Ngày mai sẽ tiến hành nhiệm vụ số bảy, nhưng tôi không định để anh tham gia đâu."

"Sao cơ? Lee Seokmin, tôi là đặc công hàng đầu của tổ chức tình báo quốc gia SVT đấy, lại còn đứng đầu bảng xếp hạng! Không đi nhận nhiệm vụ thì có khi người khác sẽ chiếm vị trí của tôi mất."

"Hừm? Vậy anh quên mất mình còn là phu nhân của Tổng cục Tư lệnh sao?"

"Tất nhiên là không, nhưng sẽ không có chuyện đó xảy ra. Thế này đi, chúng ta cá cược một chút nhé? Nếu tôi thắng, em không được cản trở tôi tiếp nhận nhiệm vụ, còn nếu tôi thua, mọi thứ đều sẽ theo ý của em."

"Giờ này sao? Vậy anh muốn thử cử tạ hay hít đất?" Hắn nói, trong khi giây trước đã gạt anh qua một bên. Thoát khỏi vùng đùi êm ái, anh đứng thẳng, sau ngồi hờ trên mép bàn làm việc, bày ra nét mặt phong tình lại cười lên rung rúc.

"Ai bảo là hít đất...Tôi muốn hít em cơ mà, hubby".

Anh chậm rãi tháo đôi boot cổ cao đầy phiền toái, để chúng rơi xuống sàn không chút do dự. Hai tay Jisoo vuốt ve mép áo vest RD của hắn, rồi nhẹ nhàng nắm lấy chiếc cà vạt sẫm màu. Với chân, anh kéo chiếc ghế hắn, kéo nó lại gần hơn. Miệng anh mở ra, cái lưỡi hồng bóng bên trong vẫy vùng khỏi đôi môi. Anh nâng bàn tay hắn lên, cúi xuống và cố tình liếm nhẹ từng đầu ngón tay thon dài, trong khi ánh mắt trong veo, thơ ngây của anh hướng thẳng về hắn. Quả thật là cám dỗ! Chẳng hợp chút nào!

Hắn hắng giọng, "Sao đấy, lại có ý định nện tôi? Chỉnh đốn lại đi, ở đây là phòng làm việc, anh nhiều trò trẻ con quá rồi."

"Lại trẻ con cơ chứ, em đáng yêu quá thể rồi này~".

Anh bật cười khúc khích, còn Seokmin thì phải cố nuốt xuống một ngụm nước bọt, nhắm mắt hít sâu để giữ vững sự bình tâm, như thể đang tìm chút ánh sáng trong tình cảnh đầy cám dỗ này. Hắn đưa tay gỡ lấy bàn chân nhỏ nhắn không ý tứ bám trên đũng quần của mình. Đôi mắt Jisoo chợt thoáng lên vẻ mừng rỡ, vẻ mặt hân hoan khi thứ đưa vào miệng anh không chỉ là những ngón tay thon dài, mà còn là cái lưỡi của hắn, mang theo dư vị ngọt ngào khó cưỡng.

Seokmin phó mặc cho anh quấn lấy lưỡi hắn một cách đói khát. Anh ngân lên trong sung sướng, nhiệt tình đón nhận chiếc lưỡi ướt át. Đôi tay đuổi theo lên mái tóc của hắn, bám lấy mớ tóc thật chặt khiến da đầu hắn tê dại và từng lọn tóc rối rắm cả lên.

Hai tay hắn bám lấy vòng eo mảnh đang áp sát vào người. Để anh ngoan ngoãn ngồi trên đùi mình, chân bật mở ra, xoay vòng qua thành ghế để kẹp lấy hông hắn rồi cuốn lại. Bàn tay gân guốc xoa vuốt sống lưng anh một cách cuồng nhiệt để anh cảm nhận sự va chạm nóng rờn của vải áo và da thịt. Họ chỉ quấn lấy nhau và hôn. Nụ hôn mạnh bạo, hoang dại đầy tính chiếm hữu! Cho đến khi khớp hàm cả hai đầu hàng vì mỏi rã rời. Dứt khỏi bờ môi ngọt ngào, hắn cố sức rút lưỡi về nhưng Jisoo lại càng mút chặt.

Hắn không có men như rượu, nhưng cũng làm anh say.

Hắn còn chẳng phải nicotine nhưng lại khiến anh phát nghiện.

Nước bọt vì nụ hôn cuồng nhiệt mà trượt xuống khóe môi, nhẹ nhàng chảy dọc cạnh hàm và thấm vào chiếc áo cổ lọ mềm mịn.

Say mê đến không thể thở. Cũng chẳng phải, vì khi anh thực hiện nhiệm vụ trong vòng một tháng dài day dẳng, hắn cảm nhận một cái gì đó trống vắng đầy ngứa ngáy đến cả việc hít thở cũng là điều quá xa xỉ.

Seokmin nhìn anh, nhẫn tâm rút chiếc lưỡi về khi Jisoo vẫn muốn day dưa mấy bận. Kéo chiếc cổ áo thấp xuống, hắn lướt đôi môi ẩm ướt dọc cần cổ trắng ngần của anh, đầu lưỡi như xung điện ngoằn ngoèo lê thê khắp nơi khiến anh chỉ ngửa cổ mặc hắn làm loạn. Đôi môi dần dần di chuyển lên vành tai, phả hơi thở nóng bừng, đầu lưỡi ve vởn khuyên tai trái, cuốn lấy, nhiệt tình liếm mút, day cắn. Anh vò xoắn mái tóc hắn. Yết hầu tinh nghịch trượt lên xuống, hắn gửi lên đó một nụ hôn và thô bạo mút mạnh.

Hai tay ẩn hiện gân xanh chạy dọc lưng anh, nó mon men rồi dừng lại ở cặp mông được chiếc quần da bó chặt, hắn bóp mạnh rồi bế thốc anh đặt lên bàn. Anh rên rỉ từng âm thanh khe khẽ đầy khêu gợi, đôi mắt lung linh ngập áng nước và cả dục vọng đang chiếm lĩnh toàn bộ khung cửa sổ tâm hồn.

Jisoo thoải mái cọ cằm vào mái tóc hắn, cảm nhận từng tất da thịt được vuốt ve, mơn trớn đến tê rần.

"Không làm nhiệm vụ được chứ, Joshua?"

"Hông! AH~! Sao em lại gọi tôi là Joshua, hông thích thế đâu..."

Hắn hít vào một hơi, nhẫn nhịn quá đủ, mạnh tay vén tấm áo gò bó thân trên của anh lên, rồi thuận tay kéo xuống một lớp quần bên phải, hắn đánh một cái thật kêu.

"CHÁT!"

"AH~!" Jisoo thốt lên trong bất ngờ, chiếc lưỡi hồng lại vươn ra liếm lấy bờ môi quyến rũ của hắn. Seokmin nhếch mày, không hề phối hợp với anh bằng việc hắn mím chặt môi chẳng chừa một khe hở nào. Jisoo bực bội, đấm nhẹ vào ngực hắn rồi nắm chặt cằm hắn, nhìn thẳng vào mắt Seokmin với vẻ tức giận. "Đồ xấu xa..." Giọng anh trở nên run rẩy, pha chút trách móc.

Hắn bật cười, âm thanh đó như một làn sóng mềm mại, cuốn lấy từng sợi dây thần kinh của anh. Cơ thể anh mềm nhũn, đôi vai run lên khi hắn nhẹ nhàng luồn tay vào vạt áo, siết chặt vòng eo mảnh dẻ. Các khối cơ bụng của anh như co thắt lại dưới bàn tay hắn, những cái cắn nhè nhẹ ở vành tai khiến anh mất hết lí trí. Giọng hắn trầm ấm, như mật ngọt thầm thì bên tai:

"Nhớ, là anh mời gọi tôi trước! Chúng ta làm tình nhé! Tôi sẽ cho phép anh nện tôi." - Hắn đùa cợt.

"A! Không! T-Tôi chỉ muốn làm một chú mèo nhỏ nhắn được em chiều chuộng và âu yếm."

"Meow~"

Hắn như không kiềm chế nổi thú tính đang bộc phát điên cuồng trong người mình. Cứ thế nụ hôn nóng bỏng nở rộ, hắn tham lam ngậm lấy phiến cổ áo, để nó trượt xuống lộ ra bờ vai mềm mại và xương quai xanh ngon nghẻ. Hắn say mê mò mẫm làn da nóng hổi bên dưới, bàn tay đi dọc theo đường cong của cơ thể, tay liên tục vuốt ve bên mạng sườn.

Jisoo chỉ biết ngửa cổ ra sau, ưỡn ngực lên, hai tay lại vò xé tấm áo trên lưng hắn, cuốn ngược nó lên cao. Một mảng lưng trần nam tính và cơ bụng săn chắc vì thế lộ ra, nước da bánh mật lại càng thôi thúc anh muốn chiếm lấy hắn. Ồ không, phải là muốn hắn chiếm lấy anh một cách mạnh bạo và thô thiển nhất.

Seokmin cúi đầu, cắn mạnh vào dãy xương quai xanh khêu gợi, chiếc áo cổ lọ bị hắn vứt xuống sàn. Trong một loạt hành động vừa rồi, Jisoo luôn giương ánh mắt khát khao cùng khuôn mặt ửng đỏ hứng tình nhìn hắn. Khốn kiếp! Anh lại đưa chiếc lưỡi xấu xa rong ruổi ra ngoài. Lần này thì anh tự liếm lấy bờ môi ngọt lịm của mình thay vì đợi hắn âu yếm nó. Cơ thể anh cọ xát vào người nọ, bàn tay xinh đẹp vuốt lấy bả vai rộng, anh tựa cằm vào hõm cổ hắn, thở mạnh.

Jisoo chậm rãi cởi chiếc quần bó sát, hắn nghiêng đầu để có thể trông thấy bờ mông căng đầy từ từ lộ ra. Ôi Chúa ơi! Anh biết cách trêu ngươi Hubby kia mà, khi chỉ cởi mỗi quần ngoài. Anh ngửa ra sau, ưỡn ngực lên, thả hai chân xuống khỏi mép bàn, bàn tay cũng không lưu luyến níu lấy lưng quần hắn nữa.

"Con mẹ nó! Anh-!" Hắn bất đắc dĩ chửi đổng lên vì không kìm nén nổi sự rộn rạo trong lòng.

Jisoo cười khanh khách. Trông kìa, anh hệt một thiên thần sa ngã trong biển dục vọng. Ngón trỏ và ngón giữa được đưa vào miệng, khốn thật anh tự mút nó. Nước bọt dính nhớp cả hai ngón tay, lại đưa nó vẽ vời trên bờ ngực rắn chắc hắn. Jisoo từ bỏ nó rồi chuyển sang gặm lấy ngón tay hắn, mơn trớn tận sâu trong vòm họng, ánh mắt lại tình si hào hứng, một cái gì đó đầy khao khát mãnh liệt. Trong khi, đôi chân thon thả kia đặt lên thắt lưng hắn, thúc giục hông hắn vào giữa hai chân mình.

"Muốn mà~"

"Đồ hư hỏng!" Hắn thì thầm cọ sát môi vào tai anh, "Anh lại câu dẫn Sir của mình ngay phòng làm việc sao? Huh".

Hắn cúi lưng hôn lấy đùi trong khiến cho anh bật cười vì nhột. Jisoo bám hai tay lên vai hắn, ngửa cổ nhẫn nhịn cơn ngứa ngáy bên dưới.

Seokmin nắm cổ chân anh giật mạnh về phía mình. Hắn bao trọn cơ thể anh trong hơi thở của hắn, nghe tiếng chú mèo con mềm mại ngửa cổ kêu lên trong thỏa mãn vì được ôm, bụng dưới hắn lại căng cứng. Anh hít thật sâu như muốn đem mùi hương hoàng đàn lắp đầy lá phổi. Seokmin vì thế cúi đầu để một dấu hôn chói mắt ở cổ anh. Bế gọn anh đến chiếc giường ở phòng nghỉ. Hắn đẩy ngửa anh ra tấm chăn êm ái, thoải mái chọc ngoáy lưỡi vào rốn anh, khiến tiếng rên sung sướng ngày một vang xa hơn.

"Hah!" Jisoo rít lên, hai tay bám vào mái tóc đã lấm tấm mồ hôi của hắn, bấu chặt. Đôi chân xinh đẹp cong lên thuần thục gác qua tấm vai trần cường bạo.

Hắn nhếch môi cười khoái trá, mạnh mẽ giật quần lót của anh xuống. Nắm chặt vào góc được thợ may khéo léo từng đường kim mũi chỉ. Hung hãn giật mạnh khiến chỉ tứa ra, một tiếng rách toẹt trộn vào loạt âm thanh ám muội. Lại nhẫn tâm vứt nó xuống sàn lạnh không thương tiếc.

Nâng lấy cằm anh, hắn luồn tay đỡ lấy hông anh lên cao. Sự run rẩy trong cơ thể nhỏ nhắn khiến nửa người dưới của hắn quặn thắt. Thả lỏng các thớ cơ để giữ lấy vòng eo mềm, hắn đẩy mạnh một cái. Anh trợn to mắt, mở lớn miệng. Cuộc làm tình trở nên thú vị hơn vì hắn lúc lại chậm rãi nâng niu, lúc thì mạnh bạo nhiệt tình và đầy hoang dại, một cách nào đó khiến anh chỉ ngửa cổ để hưởng thụ và không hề nghĩ ngợi việc thắng thua như đã định.

"Anh sẽ phải ở lại căn cứ vì chiếc hông đau nhức này đấy, Shua~!"

Chồm cả người, để một chân xuống sàn, chân kia chống đầu gối lên thành giường, hắn như hóa thành một loài mãnh thú mà kịch liệt lấn át. Jisoo đột nhiên nhổm lên, anh bám hai tay quanh hông hắn, run rẩy hít vào một hơi thật sâu. Bàn tay bé nhỏ của anh co lại thành một nắm đấm nhỏ đánh vào ngực hắn, đổ dồn sức vào cánh tay để nén lại cảm giác sung sướng tột cùng.

"Sẽ kh-không...không! Ah! Tên chó chết nhà em!"

Tìm được vị trí phù hợp hơn, hắn để hai chân của Jisoo co gập lại, các tất da thịt ửng đỏ vì sự cọ xát, ép đầu gối của anh đến trước ngực mình. Rồi thoải mái nhấp hông.

"Urg"

Đôi mắt trong veo đã ngấn nước, e lệ nhìn hắn như một vị thần tối cao, anh đưa cánh tay che mắt khi thấy người bên trên nhìn châm trọc vào mình.

Jisoo mê mẩn trong sự khoái lạc, thở một hơi đầy thỏa mãn. Trong khi, đôi môi căng mọng đang bị dày vò bởi hàm răng nọ đến rướm máu. Bờ môi dưới vặn vẹo tẩu thoát khỏi cái đai nghiến từ những chiếc răng trắng.

"Đau! Đcm"

Ngực hắn rộn rạo, thề với Chúa rằng chưa từng có lời chửi mắng nào lại thanh thoát và dễ nghe đến thế. Mỗi âm điệu mà anh thốt ra như một sợi tơ vô hình mà thâu chặt trái tim hắn, khiến hắn trở nên mềm yếu.

"T-tôi nhất định sẽ kh-không thua em...! Urg!"

"Thế thì, tôi phải khiến bé cưng mệt mỏi hơn nữa rồi! Wifey à, xin lỗi nhé~". Dứt lời, hắn đẩy hông dần mạnh hơn một chút. Nhịp điệu vẫn cứ độ như cũ, vừa chậm rãi lại vừa cuồng bạo. Jisoo cố gắng nhịn lại từng đợt khoái cảm cuộn thành từng cơn trong lòng. Là một đặc công đứng đầu bảng, anh không cho phép mình vì một trận mây mưa mà có thể đổ gục.

Nhưng không, hắn thong dong nhấp từng cú đâm mạnh, cái nào cũng làm anh phải nhếch mông cao lên, đến thở cũng chẳng nổi.

"Um! Ah! Hah! Ah!..." Để chấm dứt những tiếng mèo kêu mềm mại đó, anh lại cắt đứt quãng âm thanh ngọt ngào bằng cách cắn chặt môi. Rồi anh nhổm dậy, áp môi mình vào môi hắn nhằm ngăn chặn nó triệt để.

Hắn bắt thóp, nắm lấy gáy anh, vô tình kéo đôi môi kia ra khỏi. Chẳng còn thứ gì để chặn miệng, Jisoo lập tức nhíu mày rên rỉ thật lớn, cơ thể anh vặn vẹo bấu chặt quanh hông hắn. Rồi anh chìa tay tạo một vòng ôm trong không trung, nhìn hắn đầy tủi hờn. Hắn lại nhẹ nhàng cúi người xuống, hưởng thụ cái ôm trần trụi của anh. Jisoo lại rên tỉ tê rồi bật khóc nức nở.

Một cái gì đó đầy ngứa ngáy, chẳng còn phân bại thắng hay thua. Hắn mặc kệ tất cả, giải tỏa nhu cầu thể xác đang từng cơn dấy lên. Cặp mông anh rung rinh liên tục, nảy từng đợt đến ửng đỏ và âm thanh cuồng nhiệt khi nó đập vào đùi hắn thanh thoát. Chỉ trong một vài giây, anh đã đổi cả ngàn kiểu tư thế, các ngón chân và tay co quắp chịu đợt sóng xác thịt đổ đến. Cảm giác đê mê đến điên dại và khoái lạc bồng bềnh như trên mây. Ồ không, anh là người đến đón mình binh trên đỉnh Olympus trước hắn.

Khi phía dưới vẫn từng đợt hối thúc, hắn thoải mái đâm hông vài lần nữa rồi thật sự trút bỏ tất cả ứ đọng vào bên trong anh. Ngã sấp xuống, dụi mặt vào hõm cổ anh, hắn hôn vào đấy lại há miệng cắn lấy vai của anh. Cả hai phó mặc cho sự sung sướng bao phủ toàn bộ cơ thể nóng bừng như phát sốt.

Hắn thỏ thẻ bên vành tai anh, khi xác định rằng con mèo nhỏ chẳng còn sức để chống đối nữa, "Ở lại! Đó là mệnh lệnh cấp trên, đặc công Josh đã nghe rõ chưa?"

"Kh-không hề... A-anh vẫn còn sức.. Do em yếu quá, Seokminie~"

À ha, Jisoo chính là tự chuốt khổ vào thân. Khi không lại thêm dừa vào lẩu. Hắn phát tiết kéo lê một nửa người anh khỏi giường, một lần nữa đưa đẩy. Hắn ban cho hạ thân anh cú trượt khá sâu và khoái lạc, cơ thể vì thế nảy lên từng đợt như co giật và thân ảnh gọn ghẽ nằm trên giường.

"A! Hiệp nữa là tao sẽ chết đấy! LEE-SEOK-MIN!"

"Anh còn sức mà, đúng chứ? Nhưng.. Chết vì sướng thích hơn bé yêu nhỉ? Anh không thích sao?".

Tiếng anh nỉ non cầu xin chút nhẹ nhàng từ hắn. Thế nhưng điều đó lại làm người nọ điên cuồng hơn nữa, chóng hai tay song song vai anh, hắn lượn sóng lưng, liên tục dồn dập.

Cuối cùng, anh vẫn là lết chiếc hông đau nhức đi nhận nhiệm vụ. Còn hắn thì tức điên lên rồi viết thêm một điều vào quy định ở căn cứ.

---Là cấp dưới phải biết tuân lệnh và phục tùng cấp trên, đó là lẽ thường, chứ không phải quyến rũ, dụ dỗ cấp trên lên giường rồi lại chẳng chịu thừa nhận...

"Hong Jisoo, anh lại còn dám chối bỏ chồng mình?"

[end.]

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top