Nhất Tiếu Khuynh Thành - Uông Tô Lang

我总是轻描淡写告诉你我的愿望
Wǒ zǒng shì qīngmiáodànxiě gàosù nǐ wǒ de yuànwàng
Tôi vẫn luôn hững hờ nói cho em nghe ước vọng của mình

也给你千言万语都说不尽的目光
yě gěi nǐ qiānyán wàn yǔ dōu shuō bu jìn de mùguāng
dành cho em ánh mắt mà ngàn câu vạn chữ cũng không thể tả xiết

这世界总有人在忙忙碌碌寻宝藏
zhè shìjiè zǒng yǒurén zài máng mang lùlù xúnbǎo zàng
thế giới này lúc nào cũng có người vội vã chạy đi tìm kho báu

却误了浮世骄阳 也错过人间万象
què wùle fúshì jiāoyáng yě cuòguò rénjiān wànxiàng
thế nhưng họ lại bỏ lỡ ánh mặt trời rực rỡ, cũng để vuột mất vạn vật trên trần gian

古城里长桥上
gǔchéng lǐ cháng qiáo shàng
trên chiếc cầu dài vắt ngang qua thành cổ

人如海车成行
rén rú hǎi chē chéngháng
cả người lẫn xe tấp nập thành hàng

你笑得像光芒
nǐ xiào dé xiàng guāngmáng
nụ cười của em tựa như ánh sáng

蓦然把我照亮
mòrán bǎ wǒ zhào liàng
bỗng nhiên soi rọi đến nơi tôi

风轻扬夏未央
fēng qīngyáng xià wèiyāng
gió đầu hè khẽ thổi ngang qua

林荫路单车响
lín yīn lù dānchē xiǎng
con đường dưới hàng cây bỗng vang lên tiếng xe đạp

原来所谓爱情
yuánlái suǒwèi àiqíng
thì ra thứ gọi là tình yêu

是这模样
shì zhè múyàng
lại có dáng hình như thế

就承认一笑倾城一见自难忘
jiù chéngrèn yīxiào qīngchéng yī jiàn zì nánwàng
tôi thừa nhận rằng nụ cười khuynh thành của em, vừa gặp đã thấy khó quên

说什么情深似海我却不敢当
shuō shénme qíng shēn sì hǎi wǒ què bù gǎndāng
tôi không dám nhận tình yêu của mình sâu tựa biển cả

最浪漫不过与你并肩看夕阳
zuì làngmàn bùguò yǔ nǐ bìngjiān kàn xīyáng
lãng mạn nhất chính là khi tôi và em sóng vai nhau cùng ngắm hoàng hôn

我心之所向
wǒ xīn zhī suǒ xiàng
tôi chỉ mong có chừng ấy

想和你游四方赏晴雨的风光
xiǎng yóu sìfāng shǎng qíngyǔ de fēngguāng
muốn cùng em ngao du khắp nơi để thưởng thức phong cảnh đẹp đẽ

想和你铺纸笔写余生的篇章
xiǎng hé nǐ pù zhǐ bǐ xiě yúshēng de piānzhāng
muốn cùng em trải giấy cầm bút viết nên chương cuối trong cuộc đời đôi mình

笑与泪都分享管情节多跌宕
xiào yǔ lèi dōu fēnxiǎng guǎn qíngjié duō diēdàng
dù có thế nào đi nữa cũng cùng chia sẻ niềm vui lẫn nỗi buồn

我们不散场
wǒmen bú sànchǎng
chúng ta sẽ mãi không chia lìa

你是我偶然听闻铭感于心的歌唱
nǐ shì wǒ ǒurán tīngwén mínggǎn yú xīn de gēchàng
em là khúc ca khắc sâu trong lòng mà tôi vô tình nghe được

也是我惊鸿一瞥而后拥抱的芬芳
yěshì wǒ jīng hóng yīpiē érhòu yǒngbào de fēnfāng
em cũng là hương thơm thoáng qua khiến cho tôi mãi vấn vương

这世界风华正茂可别辜负好时光
zhè shìjiè fēnghuá zhèng mào kě bié gūfù hǎo shíguāng
dẫu cho có bao nhiêu hào hoa phong nhã trên đời cũng đừng phụ quãng thời gian tươi đẹp

六月风走街穿巷 六月花陌上盛放
liù yuè fēng zǒu jiē chuān xiàng liù yuè huā mò shàng shèng fàng
gió tháng sáu thổi ngang qua khắp
phố phường, hoa tháng sáu nở rộ trên mọi lối đi

古城里长桥上
gǔchéng lǐ cháng qiáo shàng
trên chiếc cầu dài vắt ngang qua thành cổ

人如海车成行
rén rú hǎi chē chéngháng
cả người lẫn xe tấp nập thành hàng

你笑得像光芒
nǐ xiào dé xiàng guāngmáng
nụ cười của em tựa như ánh sáng

蓦然把我照亮
mòrán bǎ wǒ zhào liàng
bỗng nhiên soi rọi đến nơi tôi

风轻扬夏未央
fēng qīngyáng xià wèiyāng
gió đầu hè khẽ thổi ngang qua

林荫路单车响
lín yīn lù dānchē xiǎng
con đường dưới hàng cây bỗng vang lên tiếng xe đạp

原来所谓爱情
yuánlái suǒwèi àiqíng
thì ra thứ gọi là tình yêu

是这模样
shì zhè múyàng
lại có dáng hình như thế

就承认一笑倾城一见自难忘
jiù chéngrèn yīxiào qīngchéng yī jiàn zì nánwàng
tôi thừa nhận rằng nụ cười khuynh thành của em, vừa gặp đã thấy khó quên

说什么情深似海我却不敢当
shuō shénme qíng shēn sì hǎi wǒ què bù gǎndāng
tôi không dám nhận tình yêu của mình sâu tựa biển cả

最浪漫不过与你并肩看夕阳
zuì làngmàn bùguò yǔ nǐ bìngjiān kàn xīyáng
lãng mạn nhất chính là khi tôi và em sóng vai nhau cùng ngắm hoàng hôn

我心之所向
wǒ xīn zhī suǒ xiàng
tôi chỉ mong có chừng ấy

想和你游四方赏晴雨的风光
xiǎng hé nǐ yóu sìfāng shǎng qíngyǔ de fēngguāng
muốn cùng em ngao du khắp nơi để thưởng thức phong cảnh đẹp đẽ

想和你铺纸笔写余生的篇章
xiǎng hé nǐ pù zhǐ bǐ xiě yúshēng de piānzhāng
muốn cùng em trải giấy cầm bút viết nên chương cuối trong cuộc đời đôi mình

笑与泪都分享管情节多跌宕
xiào yǔ lèi dōu fēnxiǎng guǎn qíngjié duō diēdàng
dù có thế nào đi nữa cũng cùng chia sẻ niềm vui lẫn nỗi buồn

我们不散场
wǒmen bú sànchǎng
chúng ta sẽ mãi không chia lìa

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top