Chương 7: Có phải mang thai hay không

Thẩm Thần xoay người, nhìn thấy Hoắc Nam Phong nổi giận đùng đùng chất vấn mình, cậu cảm thấy có điểm buồn cười, lãnh đạm nói:
- "Như anh thấy đó, đánh dấu đã bị tôi xoá đi."

- "Ai cho phép cậu xoá đi?" Hoắc Nam Phong cắn răng, mắt đen âm trầm, bàn tay to nhéo sau cổ Thẩm Thần, phảng phất giây tiếp theo liền sẽ bóp gãy chiếc cổ mảnh khảnh này.

Thẩm Thần lại không chút để ý nào mà cười cười, khuôn mặt tái nhợt tức thêm vài phần thanh lệ, nhìn đã xinh đẹp lại yếu ớt.

Hoắc Nam Phong giật mình, tay khẽ buông lỏng, làn da mềm mại khiến hắn không muốn buông tay.

Ngay sau đó nghe thấy Thẩm Thần nói:
-" Liên quan đến anh , anh quản được sao."

Lời này quả thực chính là khiêu khích!

Hoắc Nam Phong vốn dĩ tâm đã mềm xuống, lại lần nữa bị Thẩm Thần chọc giận: -" Cậu là Omega của tôi , không có sự cho phép của tôi sao dám đi xoá đánh dấu"

Thẩm Thần cười nhạo:
- "Anh có muốn xem lại đơn ly hôn một chút hay không ? Ha, anh xem bên kia, anh làm cô ta chờ lâu đó, anh không sợ chọc cô ta thương tâm sao ?"

Hoắc Nam Phong không để ý tới, một đôi mắt đen như mực gắt gao mà nhìn chằm chằm người trước mắt, cổ tay chậm rãi dùng sức, tựa hồ thật sự muốn bóp chết Thẩm Thần.

Alpha trời sinh chiếm hữu dục mãnh liệt, Hoắc Nam Phong tự nhiên không ngoại lệ.

Hắn luôn xem người bị hắn đánh dấu thì chính là người của hắn, ly hôn cũng là của hắn!

Tưởng tượng đến lúc Thẩm Thần xoá đi dấu đánh dấu hắn , chờ tiếp theo đến kỳ động dục , Thẩm Thần sẽ bị Alpha khác đánh dấu, Hoắc Nam Phong thật muốn giết người.

Một loại vô hình,mùi tin tức tố Alpha từ trên người Hoắc Nam Phong phát tán ra , thân là Omega Thẩm Thần không tự chủ được mà sinh ra ý niệm thuần phục.

Đây là trời sinh.

Alpha có thể áp chế Omega, trái lại, Omega cũng có thể trấn an Alpha.

Đổi lại là ngày thường, giữa AO có thể coi là tình thú.

Nhưng hiện tại Thẩm Thần chỉ cảm thấy nhục nhã Để, sắc mặt so vừa rồi còn trắng vài phần, khiêu khích nói:
"Kỳ thật dư tình chưa dứt chính là anh đi?"

Quả nhiên, Hoắc Nam Phong thẹn quá hoá giận, bỗng chốc buông ra tay, như là ghét bỏ cái gì :
- " Câụ mẹ nó thật là tự mình đa tình, tôi đã sớm vứt bỏ cậu!"

Đường đường là tổng tài tập đoàn Hoắc Thị, trưởng tử Hoắc gia, lời thô tục đều ra tới, có thể thấy được bị Thẩm Thần chọc tức đến không nhẹ.

Này còn chưa đủ.

Hoắc Nam Phong lại ác liệt mà nói:
- "Liền tính cậu xoá sạch đánh dấu thì thế nào? Tôi thật muốn nhìn, một Omega sinh không sinh được con, còn có Alpha sẽ đánh dấu ngươi. Chờ cậu đến kỳ động dục kỳ , đừng tới cầu tôi đánh dấu cậu"

"- Đủ rồi!" Thẩm Thần nước mắt cố gắng không chảy xuống dưới.

Từ quen biết hiểu nhau, lại đến kết hôn lại ly hôn, Thẩm Thần chưa bao giờ biết Hoắc Nam Phong thế nhưng có thể tàn nhẫn như vậy, một lần lại một lần mà đem hắn xuống dẫm đạp.

Cậu cố nén nước mắt , không nghĩ ở trước mặt đối phương ném tôn nghiêm, từng câu từng chữ mà nói:
- "Hoắc Nam Phong, tôi thà chết, cũng không bao giờ cầu xin anh!"

- " Cậu!" Hoắc Nam Phong quát to.

Mặc kệ là từ trước đến hiện tại, Thẩm Thần luôn có bản lĩnh đem hắn tức giận đến chết , có đôi khi Hoắc Nam Phong thật muốn bóp chết cậu , đỡ phải chính mình nén giận.

Thấy hai người giương cung bạt kiếm, Tô Tiêu rốt cuộc không nhịn được chạy tới, ôm chặt cánh tay Hoắc Nam Phong, mềm giọng nói làm nũng:
- "Nam Phong ca ca, anh cùng Thẩm Thần ca ca nói cái gì thế? Các anh nói chuyện lau lâm rồi đó."

Hoắc Nam Phong cùng Thẩm Thần cũng chưa nói chuyện, nhìn chằm chằm đối phương, giống kẻ thù của nhau.

Tô Tiêu nhìn nhìn hai người, lại hỏi:
- "Nam Phong ca ca, anh có phải đang nói chuyện chúng ta đính hôn với Thẩm Thần ca ca không ? Ai nha, vừa rồi ở cửa em cũng quên nói cho Thẩm Thần ca ca."

Nói xong Tô Tiêu hướng Thẩm Thần ngọt ngào nói:
"Thẩm Thần ca ca, ta cùng Nam Phong ca ca hôm nay là tới làm kiểm tra sức khoẻ trước, lễ đính hôn của bọn em sẽ cử hành vào tháng 5 tới, hy vọng đến lúc đó anh có thể tự mình tới chúc phúc bọn em"

Thẩm Thần rốt cuộc đem tầm mắt từ Hoắc Nam Phong trên người dời đi, dừng ở trên mặt Tô Tiêu, hơi hơi mỉm cười:
- "Phải không? Tôi đây trước tiên chúc các người bách niên hảo hợp, sớm sinh quý tử!"

Thái độ của cậu dứt khoát lưu loát làm Tô Tiêu sửng sốt.

Sau một lúc lâu, Tô Tiêu bỗng nhiên giữ chặt Thẩm Thần tay, đầy mặt áy náy nói:
- "Thẩm Thần ca ca, anh có phải đang rất khó chịu không? Thực xin lỗi, em rất cao hứng, đã quên anh cùng Nam Phong ca ca vừa ly hôn. Nếu làm anh khó chịu, anh hãy khóc một chút đi, em cùng Nam Phong ca ca sẽ không chê cười anh đâu."

Thẩm Thần cười nhạo, một phen hất tay cô ta ra , cái gì cũng chưa nói, xoay người đi nhanh đến chỗ gọi xe.

Hắn biết, Hoắc Nam Phong cùng Tô Tiêu đang ở phía sau nhìn, muốn nhìn hắn xấu mặt, xem hắn ngã xuống, xem hắn ở trước mặt bọn lộ ra vẻ yếu ớt.

Hắn càng không!

Thẩm Thần gắt gao mà nắm tay chặt , thẳng lưng, chịu đựng đau nhức, từng bước một đi đến chiếc xe trước mặt.

Mới vừa tới gần cửa xe, đột nhiên một trận buồn nôn, đồ ăn buổi sáng tất cả đều phun ra.

Hắn rốt cuộc nhịn không được, hai chân mềm nhũn, ngã mặt đất, cả người ngăn không ngăn được mà run rẩy.

Có mấy người đi tới, quan tâm hỏi:
- "Tiên sinh, cậu làm sao vậy?"

Thẩm Thần lắc đầu, tỏ vẻ mình không có việc gì, nhưng dạ dày lại lần nữa quay cuồng lên, bức cho hắn một trận nôn khan.

Có người chần chờ nói:
- "Có phải mang thai hay không?"

Mặt khác có một người là Alpha, nhẹ nhàng ngửi ngửi, nói:
"Hẳn là mang thai rồi , Omega nhà tôi lúc mang thai cũng thế."

Thẩm Thần nhắm hai mắt, vô lực mà dựa vào trên xe, nghĩ thầm:
- Mình túi dựng bị hỏng rồi , sao có thể mang thai.

Ai có thể giải thích túi dựng cho mình là gì không ? Tại tôi mới edit í lại k có nhiều kiến thức về ABO mà dám đua đòi tập tành edit í.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top