Chương 15+16

Cảm giác một bộ phận trong cơ thể bị kéo ra ngoài, khoái cảm kì lạ khiến hắn không thể suy nghĩ được gì nữa.

Khối thịt mềm mại bị bàn tay lạnh lẽo của Thái Vũ nắm lấy, xoa nắn. Nó ướt át, trơn trượt như thạch, chỉ cần ấn nhẹ là lõm vào, buông ra lại đàn hồi trở lại.

Thái Vũ như tìm được món đồ chơi mới, không ngừng đùa bỡn nó. Ngón tay bóp chặt, đẩy qua đẩy lại, dâm thủy từ cửa tử cung chảy ra ào ạt.

Ly Hằng như con búp bê rách nát, mặc cho anh đùa bỡn cơ thể, ánh mắt vô hồn, cơ thể run rẩy theo từng động tác của ngón tay anh.

Hắn chẳng muốn làm gì nữa, cũng chẳng muốn tìm hiểu lý do tại sao mình lại trở thành như thế này. Hắn chỉ muốn ngủ một giấc thật ngon, giao phó tất cả cho Thái Vũ, kể cả bản thân mình.

Khi tỉnh lại, hắn đã không còn ở đó nữa. Trước mắt hắn là bầu trời xanh thẳm, ánh nắng ấm áp xua tan đi cái lạnh lẽo, hương hoa thoang thoảng bay trong gió. Cảm giác khó chịu trên người đã biến mất.

“Tỉnh rồi?”

Một giọng nói bình thản vang lên, khiến hắn nhận ra mình đang nằm trên đùi ai đó.

Gương mặt xinh đẹp hiện ra trước mắt, đầu hắn gối lên đùi người kia, cảm nhận được hơi ấm. Đôi mắt màu trà nhạt kia khẽ gợn sóng khi thấy hắn tỉnh lại.

“Đây là đâu?”

Thái Vũ vuốt ve một lọn tóc dài của hắn: “Ngự Hoa Viên.”

Hắn vùng vẫy, muốn ngồi dậy, nhưng hạ thân lại truyền đến một trận đau buốt, tê dại. Dòng điện chạy dọc theo bắp đùi, khiến eo hắn mềm nhũn, ngã xuống.

“Ưm… Tử cung… Tử cung ta…”

Hắn nhớ ra, lúc sinh con, tử cung hắn bị thứ gì đó kéo ra ngoài.

Hắn cố gắng ngồi dậy, bất chấp cơn đau, tách hai chân ra. Một khối thịt màu đỏ tươi nằm giữa hai chân hắn, ướt đẫm dâm thủy, cửa tử cung vẫn đang co rút, dịch nhờn trong suốt chảy ra không ngừng.

“Ưm… Ta… Ta không muốn như vậy…”

Vẻ kiêu ngạo ngày nào đã biến mất, nước mắt hắn cứ thế tuôn rơi, hắn khóc như một đứa trẻ.

Thái Vũ không chịu nổi cảnh hắn khóc lóc, liền dùng tay áo che mắt hắn, lau đi nước mắt.

“Ngoan ngoãn nghe lời thì ta sẽ trả lại cho ngươi.”

“Ta… Ưm… Ta sẽ ngoan…”

Hắn vừa khóc, vừa thở dốc. Trải qua chuyện này, hắn biết mình không thể nào rời xa Thái Vũ.

Thấy hắn ngừng khóc, Thái Vũ thở phào nhẹ nhõm.

“Đi thôi.” Anh đứng dậy, nói với Ly Hằng, “Hôm nay còn việc phải làm.”

Ly Hằng cũng ngoan ngoãn đứng dậy theo, nhưng do vô ý cọ đùi vào tử cung đang thò ra ngoài nên hắn ngã phịch xuống đất.

“A a a… Không được… Ưm… Ưm…”

Hắn quỳ sấp trên mặt đất, hai chân dạng rộng, mông cong lên cao, để tránh cọ xát vào tử cung đang thò ra ngoài. Khối thịt màu hồng tươi run rẩy, dịch lỏng trong suốt chảy ra tí tách, chẳng mấy chốc đã làm ướt đẫm sàn nhà.

Truyện đăng tại wordpress Azora Han: https://azorahan.wordpress.com/2024/08/31/song-tinh-h-nang-tho-tuc-ly-hang/

Thái Vũ ngồi xổm xuống, chống cằm nhìn hắn: “Hôm nay chỉ cần bò một vòng quanh Ngự Hoa Viên, về nhà ta sẽ nhét tử cung lại cho ngươi.”

Lời hứa của Thái Vũ chính là động lực to lớn với hắn, để được trả lại tử cung, dù phải làm gì hắn cũng sẽ làm.

Ly Hằng cắn răng, giữ nguyên tư thế, chậm rãi bò về phía trước.

Cơ thể trần trụi, trắng nõn dưới ánh mặt trời thật quyến rũ. Eo nhỏ thắt lại, tạo thành một đường cong gợi cảm. Hai chân hắn dạng rộng, mông tròn lắc lư theo từng nhịp bò, mời gọi người ta đến xoa nắn, thưởng thức. Khối thịt nơi cửa lồn như một cái đuôi, lắc lư theo từng động tác, dâm thủy trong suốt bắn ra tung tóe.

Tiếng rên rỉ ngọt ngào bật ra khỏi miệng. Dù hắn đã cố gắng dạng chân, nhưng hai mép lồn vẫn cọ xát vào tử cung đang thò ra ngoài. Cơn khoái cảm tê dại, mãnh liệt như sóng triều, cuồn cuộn không ngừng, dâm thủy từ cửa tử cung chảy ra ào ạt như suối.

Cơ thể nhạy cảm bị kích thích, hột le sưng to, bị chiếc khuyên kéo xuống, thỉnh thoảng lại cọ xát vào cửa lồn. Hai bầu ngực từ khi mang thai trở nên mềm mại, căng tròn hơn. Quầng vú sưng to, đầu vú cứng ngắc, sữa trắng đục theo đó mà chảy ra không ngừng.

Để tránh cọ xát vào tử cung, hắn phải hạ thấp người, khiến hai đầu vú cương cứng cọ xát vào mặt đất gồ ghề. Mỗi lần cọ xát, hắn đều run rẩy, dâm thủy từ cửa tử cung bắn ra.

Dòng sữa trắng đục và dâm thủy trong suốt theo đường bò của hắn tạo thành những vệt nước loang lổ trên mặt đất, hương hoa hòa lẫn mùi tanh ngọt, dâm mĩ tràn ngập khắp Ngự Hoa Viên vắng vẻ.

“Ưm a a a a…”

Đầu vú lại một lần nữa cọ xát vào mặt đất, dòng điện tê dại chạy khắp cơ thể, hắn kiệt sức, mông to quỳ rạp xuống đất, thở dốc không ngừng.

“Mệt quá… Ta bò không nổi nữa…”

Dù nghe thấy lời Thái Vũ nói, nhưng bản tính kiêu ngạo ăn sâu vào máu khiến hắn không thể thay đổi. Dù chỉ còn một chút nữa, hắn cũng không muốn nhúc nhích.

“A a a a!!!”

Hắn vừa quỳ trên mặt đất một lúc, thì bỗng nhiên cảm thấy một vật lạnh lẽo chạm vào cửa tử cung. Một cây roi da màu đen xuất hiện trong tay Thái Vũ.

Đầu roi bằng cao su, hình vuông, chọc vào cửa tử cung đang thò ra ngoài, dâm thủy ướt đẫm cây roi.

“Cái đó… A a a… Là cái gì… Hưm…”

Hắn định quay đầu lại nhìn, thì đầu roi đã di chuyển, cọ xát vào lớp thịt non mẫn cảm.

“Còn một chút nữa thôi, bò tiếp đi.”

Thái Vũ dường như không biết hành động này mang đến khoái cảm mãnh liệt thế nào cho Ly Hằng, cây roi trong tay anh di chuyển ngày càng nhanh, miệng thì vô tình giục giã.

Lúc này, Ly Hằng chẳng còn nghe rõ anh nói gì nữa, cơ thể nhạy cảm của hắn chìm đắm trong khoái cảm, không thể kiềm chế.

Cây roi đang cọ xát cửa tử cung bỗng nhiên bị kéo mạnh, dù Thái Vũ không dùng nhiều sức, nhưng khối thịt non mềm mại vẫn bị kéo căng ra, run rẩy, bắn ra dòng dịch trong suốt.

“A a a a a a!!!”

Cái mông cong vểnh run rẩy, một vệt đỏ hằn lên cửa tử cung. Hai mép lồn co rút, lỗ niệu đạo cũng theo đó mà co thắt, bắn ra một tia nước tiểu. Cặc nhỏ run rẩy, bắn ra một ít dịch trắng đục.

Hắn quỳ rạp trên mặt đất, cơ thể run lên bần bật, hai dòng sữa trắng đục từ đầu vú phun ra. Cơn kích thích mãnh liệt khiến hắn choáng váng, thậm chí còn không nhận ra mình đã bị một roi kia đánh đến mức mất kiểm soát, nước tiểu, tinh dịch, dâm thủy cùng lúc bắn ra tung tóe.

“A ư ư… Ưm a a a…”

Hắn há hốc miệng, rên rỉ, gần như bất tỉnh. Đúng lúc này, tiếng bước chân vang lên kéo hắn về thực tại.

“An đại nhân sao lại đến Ngự Hoa Viên thế này?”

Một tên thái giám nịnh nọt hỏi Thái Vũ.

Thấy có người ngoài đến, Ly Hằng sợ hãi, không dám ngẩng đầu.

“Bắt mèo.”

Ánh mắt Thái Vũ dừng lại trên người Ly Hằng. Vì căng thẳng, cơ thể hắn cứng đờ, chỉ có cái mông cong vểnh là vẫn đang run rẩy, dâm thủy tí tách nhỏ giọt.

Trong mắt tên thái giám, đó là một con mèo (*) to lớn, đầy lông lá đang rúc vào chân Thái Vũ. Hắn thấy kì lạ: “Sao cả mèo cũng phải ra ngoài dạo chơi nữa?”

(*) mấy bà đừng quên là Thái Vũ là người của Hệ thống, có “phép” thần thông nhé!

Thái Vũ cười khẽ, đôi mắt hơi cong lên.

“Nó hung dữ lắm, không cho nó ra ngoài mỗi ngày là nó cào cấu đấy.”

Tuy không hiểu, nhưng tên thái giám cũng không dám hỏi thêm, dù sao đây cũng là An đại nhân đang được Hoàng thượng sủng ái.

Nghĩ vậy, hắn nhỏ giọng hỏi: “An đại nhân có biết dạo này Hoàng thượng ngày nào cũng triệu phi tần nào vào cung không?”

Thái Vũ nhướng mày: “Phi tần?”

“Vâng.”

Tên thái giám cười ha hả, giải thích với vẻ mặt hiểu biết: “Chẳng phải hậu cung lâu rồi không có ai chết, mà dạo này Hoàng thượng ngày nào cũng ở lì trong tẩm cung, mọi người đều đoán chắc là Hoàng thượng đã tìm được chân mệnh thiên nữ, nên giấu nàng trong cung, ngày đêm sủng ái.”

Thái Vũ bật cười, hóa ra lúc anh không để ý, trong cung lại có tin đồn như vậy.

Nghe những lời nhảm nhí đó, Ly Hằng tức đến run người. Sau khi tên thái giám kia rời đi, hắn liền trừng mắt nhìn Thái Vũ.

“Ta không phải phi tần gì hết!”

Thái Vũ bế thốc hắn lên.

“Ừ, ngươi không phải, ta mới là.”

Vết bẩn trên người biến mất, Ly Hằng vùi mặt vào lòng Thái Vũ, mặc cho anh ôm.

Chuyện hắn chưa bò hết Ngự Hoa Viên, hai người cũng chẳng ai nhắc đến nữa.

Trở về cung điện, Ly Hằng nhìn Thái Vũ với ánh mắt đầy mong đợi.

Anh đã hứa sẽ giúp hắn nhét tử cung lại, tuy hắn chưa bò hết Ngự Hoa Viên, nhưng chắc anh sẽ không nuốt lời chứ?

Hắn nhìn Thái Vũ chằm chằm, dù muốn giả vờ như không thấy, nhưng ánh mắt khẩn cầu kia đã nói lên tất cả.

Thái Vũ nắm tay hắn, kéo hắn xuống giường.

“Ta không quên.”

Ly Hằng đang nghĩ xem Thái Vũ sẽ dùng cách nào để giúp hắn. Có lẽ Thái Vũ chỉ cần phẩy tay là hắn sẽ trở lại bình thường.

Nhưng tiếc là, chờ đợi hắn không phải là phép thuật thần kỳ nào cả, mà là cặc nóng bỏng đang kề sát vào giữa hai chân.

“Chờ đã… Ưm a a…”

Đầu cặc cứng rắn chọc vào cửa tử cung mềm mại. Cửa tử cung dễ dàng bị đầu cặc tách ra, nhưng anh lại chỉ trêu chọc ở đó, không chịu tiến vào sâu hơn.

Cảm giác cọ xát vào cửa tử cung đã khiến hắn sung sướng, nhưng cặc anh cứ chần chừ ở đó, không chịu tiến vào, khoái cảm dồn nén khiến hắn phát điên. Eo nhỏ vô thức lắc lư, mời gọi cặc to tiến vào tử cung.

Truyện đăng tại wordpress Azora Han: https://azorahan.wordpress.com/2024/08/31/song-tinh-h-nang-tho-tuc-ly-hang/

Nhìn bộ dạng dâm đãng của hắn, Thái Vũ vẫn thong thả, không vội vàng đâm vào. Anh rút cặc ra, cọ xát đầu cặc vào tử cung đang thò ra ngoài.

Cửa tử cung mềm mại, ướt át, chỉ cần chạm nhẹ, đã lõm vào một hố sâu.

“A a a…”

Khoái cảm tê dại chạy dọc sống lưng, hắn run rẩy lên đỉnh. Cửa tử cung mở rộng, co rút, bắn ra một dòng dâm thủy mạnh mẽ.

“Đừng… Ưm… Đừng đụ chỗ đó…”

Cơn khoái cảm dữ dội khiến hắn mất hết lý trí. Hắn chẳng còn quan tâm đến tử cung đang thò ra ngoài nữa, banh rộng hai chân, đưa cái lồn mềm mại đến trước mặt Thái Vũ.

“Nhanh lên… Ưm a a!”

Cặc to đột nhiên đâm vào trong, cửa tử cung mềm mại mút chặt lấy cặc anh, dâm thủy từ khối thịt non mềm mại bên ngoài chảy ra không ngừng. Cái lồn trống rỗng rốt cuộc cũng được lấp đầy, cảm giác no căng, sung sướng, tê dại khó tả lan ra khắp cơ thể.

“A… Ưm… Ưm a a…”

Nước mắt tràn mi, hắn há hốc miệng, đầu lưỡi hồng hào run rẩy, thò ra ngoài, nước bọt theo khóe miệng chảy xuống. Chỉ cần bị cặc đâm vào, hắn đã cảm nhận được khoái cảm tột độ.

Cặc anh bị lớp thịt mềm mại bao bọc, cảm giác khác lạ khiến Thái Vũ hưng phấn, sự mềm mại, ấm áp như dòng suối bao trùm lấy anh. Hắn không nhịn được nữa, ra sức đâm rút trong cái lồn nhỏ bé.

“Ưm… Mềm quá…”

Thái Vũ ôm lấy eo nhỏ của hắn, đẩy mạnh cặc vào trong, ghé sát vào tai hắn, liếm đi nước mắt.

“Thích không?”

Cặc anh vẫn đang ra vào trong lồn hắn, ngón tay Thái Vũ nắm lấy cửa tử cung đang bao bọc lấy cặc anh.

Khối thịt non mềm mại bị bóp đến biến dạng, lớp thịt mềm mại từ khe hở ngón tay tràn ra, siết chặt lấy cặc anh, mút mạnh vào trong, dâm thủy từ sâu bên trong phun ra, ướt đẫm đầu cặc.

“A a a… Thích… A a a… Sướng quá a a a…”

Như không hài lòng với câu trả lời của hắn, bàn tay nắm lấy cửa tử cung siết chặt hơn.

“Vậy thích ta không?”

“A a a… Thích… Thích… Ưm… Ưm… Thích ngươi…”

Một nụ cười nhàn nhạt hiện lên trên môi Thái Vũ. Cảm giác trống rỗng trong lòng anh được lấp đầy, như thể sợ hắn biến mất khỏi tầm mắt mình, anh ôm chặt lấy Ly Hằng.

Cặc anh ra vào ngày càng nhanh, lớp thịt mềm mại bao bọc lấy cặc anh cũng siết chặt hơn, dòng tinh dịch nóng bỏng bắn vào tử cung đang thò ra ngoài. Dương vật đột ngột rút ra, cửa tử cung co rút liên hồi, tinh dịch đặc sệt hòa lẫn dâm thủy từ cửa tử cung hồng hào chảy xuống.

Ngay khi Ly Hằng nghĩ rằng mọi chuyện đã kết thúc, thì cặc anh lại một lần nữa đâm vào cửa tử cung.

Cửa tử cung mềm mại bị đầu cặc đẩy ngược vào trong, cặc anh ra vào bên trong cơ thể. Nhìn từ bên ngoài, cơ thể hắn đã trở lại bình thường, nhưng bên trong, tử cung của hắn lại di chuyển lên xuống theo nhịp nắc của Thái Vũ. Mỗi lần bị đẩy vào sâu bên trong, nó lại bị cặc anh kéo xuống dưới, chạm vào cửa lồn.

Tinh dịch trong tử cung theo cặc anh chảy ra ngoài, theo từng nhịp đâm rút mà trào ra từ khe hở, hai mép lồn ướt đẫm tinh dịch và dâm thủy.

“A a a… Nhanh quá… Ưm a a a…”

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #abc