Chương 11+12
Ly Hằng dường như đã hoàn toàn từ bỏ chống cự. Từ khi bị đeo khuyên vào hột le, hắn trở nên ngoan ngoãn hơn rất nhiều, còn cái bụng song thai của hắn thì ngày càng to ra.
“Hơ… Ưm… Ta mệt quá…”
Hắn ngồi phịch xuống đất, thở dốc, ôm bụng. Từ khi bụng ngày càng to, nhiệm vụ mà Thái Vũ giao cho hắn chính là bò trên sàn nhà trong phòng ngủ.
Cái bụng to lớn hơn cả eo hắn, nhìn từ phía sau có thể thấy rõ cái bụng tròn trịa, nặng nề. Hắn phải dùng hai tay ôm lấy bụng, sợ sơ ý một chút là ngã nhào.
Hai mép lồn múp míp bị ép dẹt khi hắn ngồi xuống đất, để lộ cửa lồn đang không ngừng rỉ nước. Cửa lỗ niệu đạo cũng mở rộng, nước tiểu theo đó mà chảy ra. Càng ngày, bụng càng to, hai cái lỗ đó như bị hỏng, ngày nào cũng chảy nước. Hạ thân hắn lúc nào cũng ướt át, nhớp nháp, dâm thủy dính đầy hai chân hắn.
Một sợi dây xích được nối từ giữa hai chân hắn đến tay Thái Vũ. Sợi dây xích được móc vào chiếc khuyên trên hột le. Thái Vũ nhẹ nhàng kéo sợi xích, kéo căng lớp da thịt quanh hột le.
Cơn đau tê dại lan ra từ hột le, dòng điện chạy dọc theo bắp đùi, dâm thủy tuôn ra ào ạt, làm ướt đẫm sàn nhà.
Thái Vũ vừa kéo sợi xích, vừa giục: “Bò thêm một vòng nữa.”
“A a a… Đừng kéo… A…”
Hắn run rẩy bò dậy, dâm thủy từ lồn nhỏ chảy ra, kéo theo một sợi chỉ bạc. Cái bụng to như quả dưa hấu treo lủng lẳng trên eo, nặng nề, gần như chạm đất. Hột le bị dây xích kéo căng, cơn đau tê dại lan ra khắp người, hắn theo bản năng bò về phía trước.
Hai bầu ngực nhỏ cũng to lên, đầu vú và hột le đều sưng to, cứng ngắc. Chúng lắc lư theo từng động tác của hắn, sữa theo đó mà chảy ra, nhỏ giọt xuống sàn nhà, tạo thành những vệt trắng dâm mĩ trên bầu ngực.
Cái lồn nhỏ co rút liên hồi, cửa lồn bị chơi đến mức không thể khép lại, lúc đóng lúc mở, dâm thủy chảy ra, nhỏ giọt xuống sàn.
“Ưm…”
Hắn đang run rẩy bò trên sàn, bỗng nhiên cảm thấy một cơn đau buốt ở hạ thân. Lỗ nhỏ co rút mạnh mẽ, phun ra một dòng nước.
Hắn rên rỉ một tiếng, cùng lúc đó, trên giường cũng vang lên một tiếng rên rỉ ngọt ngào.
Con búp bê đang ngồi trên giường, tay cầm một cây dương vật giả to dài, nhét vào lồn. Hai cánh môi âm hộ bao bọc lấy cặc giả, dâm thủy từ khe hở chảy ra, bắn tung tóe.
Mọi cảm giác của nó đều được truyền đến Ly Hằng. Cái bụng to lắc lư, cái lồn trống rỗng co rút liên hồi, thậm chí cả lỗ niệu đạo cũng phun nước theo.
Hắn thở hổn hển, một tay ôm lấy cái bụng to, ngẩng đầu hỏi Thái Vũ: “Tại sao… Hưm… Sao nó không phải bò?”
“Trong bụng nó đâu có con.”
Hai cái thai giả đều được đặt trong tử cung của Ly Hằng, nhưng mọi cảm giác trên người Ly Hằng đều được truyền đến con rối, nên dù nó không mang thai, nó vẫn cảm nhận được sức nặng, cơn đau ở bụng.
Thái Vũ lại kéo sợi xích: “Còn nửa vòng nữa.”
Không còn cách nào khác, Ly Hằng đành phải vừa chịu đựng cảm giác bị cặc to đâm vào lồn, vừa bò tiếp.
Mỗi bước bò, hột le đều cọ xát vào sàn nhà, cái bụng to tròn thỉnh thoảng chạm đất, khiến hắn run rẩy. Dâm thủy và nước tiểu chảy ra không ngừng. Hắn vừa bò, vừa lên đỉnh, đến những bước cuối cùng, hắn gần như bị Thái Vũ kéo đi. Sau khi bò xong một vòng, hắn liền ngã gục xuống sàn.
Dịch lỏng nhớp nháp và sữa trắng đục loang lổ trên sàn nhà, mùi tanh ngọt, dâm mĩ tràn ngập căn phòng.
Ly Hằng ngã xuống sàn, cơ thể vẫn co giật. Cái bụng to tròn, nặng nề treo lủng lẳng trên eo mảnh khảnh của hắn, lớn hơn cả quả dưa hấu, thậm chí cả rốn cũng bị đẩy ra ngoài.
Mặc dù hắn mang cái bụng nặng nề như vậy, Thái Vũ vẫn dễ dàng bế hắn lên. Bàn tay lạnh lẽo của anh vuốt ve cái bụng căng tròn, khó có thể tin được chỉ trong một thời gian ngắn, cái bụng phẳng lì kia lại có thể phồng to như vậy.
“Buông tay ra, lấy tay ra!”
Hắn vừa rên rỉ, vừa đẩy tay Thái Vũ ra. Sau khi mang thai, cái bụng to tròn này trở nên vô cùng nhạy cảm, chỉ cần chạm nhẹ vào cũng khiến hắn sướng đến run rẩy. Cái bụng nặng nề đè lên bàng quang, khiến cặc nhỏ và lỗ niệu đạo đều không thể nhịn được, nước tiểu cứ thế mà chảy ra ngoài.
“Cả chỗ này cũng trở nên nhạy cảm như vậy sao?”
Thái Vũ quen thuộc cơ thể hắn hơn cả chính bản thân hắn. Anh dùng ngón tay cọ xát vào rốn hắn, cái bụng to như quả dưa hấu run lên bần bật, nước tiểu lại một lần nữa phun ra từ lỗ niệu đạo.
“Đừng… đừng sờ… Ưm…”
Hắn quay đầu nhìn Thái Vũ, đuôi mắt ửng đỏ vì dục vọng, như đang mời gọi anh.
“Bên trong ngứa quá…”
Hắn nắm tay anh, đưa vào giữa hai chân. Hai cánh môi âm hộ ướt át, nhớp nháp, mấp máy, ngậm lấy ngón tay thon dài của anh. Đầu ngón tay vô tình chạm vào lỗ niệu đạo đang co rút, lại một dòng nước tiểu phun ra, dòng dâm thủy từ cái lồn nhỏ cũng tuôn ra ào ạt, hạ thân hắn ướt đẫm.
“A a a a… Lạnh quá…”
Hắn kéo tay Thái Vũ, ấn vào lồn mình. Đầu ngón tay lạnh lẽo chạm vào lớp thịt nóng bỏng bên trong, xoa dịu cơn ngứa ngáy mà hắn phải chịu đựng từ khi mang thai. Ngón tay anh khuấy đảo bên trong, chạm vào một điểm mềm mại trên thành lồn, rồi ấn mạnh xuống.
“A a a a a a!!!”
Hắn hét lên một tiếng, toàn bộ lồn hắn co rút dữ dội, dâm thủy từ sâu bên trong phun ra ào ạt.
Thái Vũ khuấy đảo vài cái rồi rút tay ra, bàn tay dính đầy dâm thủy, tỏa ra mùi hương dâm mĩ.
“Mỗi ngày đều đụ ngươi, vẫn chưa đủ sao? Chảy nhiều nước thế này.”
Thái Vũ cố tình đưa bàn tay dính đầy dâm thủy ra trước mặt hắn. Ly Hằng dù xấu hổ, nhưng vẫn mím môi, liếm sạch dâm thủy trên tay anh.
Thái Vũ rất hưởng thụ sự ngoan ngoãn, nghe lời của hắn, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của hắn.
Ngón tay trắng nõn luồn vào mái tóc đen nhánh, sự im lặng, ngoan ngoãn của Ly Hằng khiến Thái Vũ cũng thấy vui vẻ.
“Có muốn thưởng cho mèo con ngoan ngoãn một chút gì đó không?”
Ánh mắt Ly Hằng sáng lên, hắn không hề che giấu mục đích của mình, nói thẳng: “Ta muốn thượng triều.”
Thái Vũ im lặng nhìn hắn, cười khẽ.
Hắn quả nhiên vẫn vậy.
“Được.”
Mặc dù không biết hắn muốn làm gì, nhưng Thái Vũ vui vẻ đồng ý. Dù sao cũng còn một khoảng thời gian nữa mới đến ngày thượng triều, chơi đùa với hắn một chút cũng chẳng sao.
Ly Hằng vui mừng khôn xiết, nhưng ngay sau đó, cơ thể hắn đã bị Thái Vũ lật lại.
Cái bụng to tròn nằm giữa hai người, cơ thể Thái Vũ đè lên bụng hắn, khiến hắn đau nhức.
Tiếng rên rỉ bật ra khỏi miệng, cặc anh không chút lưu tình mà đút vào trong.
Cái lồn mềm mại, mọng nước, lớp thịt non bên trong mút chặt lấy cặc anh. Cái lồn trống rỗng bị lấp đầy, cảm giác sung sướng khiến hắn không nhịn được mà rên rỉ.
Tử cung bị hai cái thai giả lấp đầy, hạ thấp xuống, khiến cái lồn của hắn trở nên nông hơn. Cặc Thái Vũ chỉ đâm vào được một nửa đã không thể nào tiến sâu hơn, nhưng như vậy cũng rất tiện lợi, chỉ cần đẩy nhẹ là có thể chạm đến tử cung.
“Ưm a a a…”
Cặc bự của Thái Vũ bỗng nhiên đâm vào, đầu cặc tách cửa tử cung, sau khi mang thai, cửa tử cung trở nên mềm nhũn, đầu cặc anh chỉ cần dùng một chút lực đã chui vào được bên trong.
Một lớp màng mỏng ngăn cản cặc anh tiến vào sâu hơn. Thái Vũ biết đó là màng ối của thai giả, phải nói là đạo cụ của hệ thống rất chân thực. Nhưng việc cái bụng to như sắp sinh này khi nào sinh thì do anh quyết định.
“Chưa đút hết vào mà đã mút chặt thế này rồi, ngày nào cũng cho ngươi ăn tinh dịch mà lồn vẫn thèm như vậy.”
Thái Vũ vừa trêu chọc, vừa ra sức đâm rút, như muốn khảm chặt cơ thể Ly Hằng vào người mình. Đầu cặc cố gắng tiến vào sâu bên trong. Cái lồn sau khi mang thai càng thêm nhạy cảm, lớp thịt mềm mại bao bọc lấy cặc anh, co rút liên hồi, dâm thủy tuôn ra không ngừng.
Hai mép lồn căng mọng ngậm lấy nửa cây cặc lộ ra bên ngoài. Cặc anh ra vào trong lồn hắn, đầu cặc cọ xát vào điểm dâm, chỉ cần đâm sâu một cái là cả đầu cặc đã chui vào tử cung.
Cửa lồn bị đụ đến mức lộn ra ngoài, lớp thịt hồng hào bị cặc anh chơi đùa cả ngày, dần chuyển sang màu đỏ sẫm. Dương vật ra vào mang theo lớp thịt non mềm mại, dâm thủy theo đó mà bắn tung tóe, làm ướt đẫm cả nửa cây cặc còn lại.
Mỗi lần cặc anh đâm vào, không chỉ chạm đến tử cung, mà còn khiến cái bụng to tròn của hắn lắc lư dữ dội. Cảm giác đau đớn, tê dại, sung sướng xen lẫn nhau, chạy dọc theo sống lưng, xông thẳng lên não. Hắn choáng váng, đầu óc trống rỗng.
Cơ thể nhạy cảm chìm đắm trong khoái cảm vô tận, hắn chỉ có thể dùng hai tay run rẩy ôm lấy vai Thái Vũ, để không bị ngã xuống khi cặc anh rút ra.
Dâm thủy tuôn ra không ngừng, đến mức nước tiểu cũng không thể chảy ra ngoài, Thái Vũ mới dừng lại.
Cặc lớn của anh vẫn còn cắm trong lồn hắn, cửa tử cung mềm mại mút chặt lấy đầu cặc. Thái Vũ dùng sức đâm vào sâu bên trong, xuyên qua lớp màng mỏng, bắn dòng tinh dịch đặc sệt vào trong.
Dòng tinh dịch đặc nóng khiến lồn hắn run rẩy, lớp thịt non bên trong co rút, mấp máy, cơ thể hắn run lên.
“Hơ a a…”
Ly Hằng rên rỉ, thần trí dần dần trở lại. Hắn run rẩy đẩy Thái Vũ ra.
“Đủ… Ưm… Đủ rồi… Mau… Mau đi đi…”
Hắn ôm cái bụng to tròn, run rẩy đứng dậy. Cặc Thái Vũ theo đó mà trượt ra ngoài, cửa tử cung luyến tiếc mút chặt lấy đầu cặc, nhưng vì bị chơi đến mềm nhũn, nên đành phải để nó rời đi. Tinh dịch đặc sệt từ tử cung chảy ra, cảm giác trong lồn được truyền đến rõ ràng, thậm chí hắn còn cảm nhận được dòng tinh dịch chảy dọc theo thành lồn.
Tinh dịch trắng đục hòa lẫn dâm thủy từ cửa lồn hồng hào chảy ra, hạ thân hắn ướt đẫm, nhớp nháp.
Mặc dù khó chịu, nhưng Ly Hằng vẫn chưa quên mục đích của mình. Hắn run rẩy mặc quần áo, nhưng bị Thái Vũ ngăn lại.
Hắn khó chịu nhìn anh: “Làm gì?”
“Không cần mặc, sẽ không ai nhìn thấy ngươi đâu.”
Ly Hằng ngẩn người, hắn nhớ ra Thái Vũ có cách làm được điều đó, nhưng hắn nhớ đến thứ mình đã chuẩn bị, liền lén lút xé một góc áo.
“Chờ đã.” Thái Vũ gọi hắn lại, nhét một cây dương vật giả to dài vào cái lồn đang mở rộng của hắn.
“A a a…”
Cơ thể hắn vẫn đang chìm đắm trong dư vị cao trào, bị đút cặc giả bất ngờ kia khiến hắn run lên, dục vọng chưa kịp lắng xuống lại bùng cháy. Lớp thịt mềm mại mút lấy dương vật giả, nhưng vì bị chơi đến lỏng lẻo, nên không thể ngậm chặt lấy nó, cặc giả theo dâm thủy và tinh dịch trượt ra ngoài.
Thái Vũ nhanh tay đẩy cặc giả vào sâu bên trong, dặn dò: “Nếu như lúc đi mà lồn ngươi lỏng quá, để cặc giả rơi ra, thì ta sẽ cho mọi người chiêm ngưỡng cái bụng bầu của Hoàng thượng đấy.”
Dĩ nhiên là anh sẽ không làm thế, nhưng nếu không nói vậy thì làm sao có thể khiến Ly Hằng ngoan ngoãn kẹp chặt lồn, ngậm chặt cặc giả được?
“Ngươi… A a a…”
Ly Hằng thực sự sợ hãi, một tay ôm bụng, một tay luồn xuống dưới, giữ lấy cặc giả.
Sợi dây xích móc vào hột le vẫn nằm trong tay Thái Vũ. Hắn chỉ cần hơi kéo, là hột le sẽ bị kéo căng. Ly Hằng ôm cái bụng bầu to tướng, khó khăn bước đi. Mỗi bước đi, cặc giả đều chọc vào cửa tử cung, dòng điện tê dại chạy dọc bên trong, tinh dịch đặc sệt bị cặc giả chặn lại, không thể chảy ra ngoài. Dâm thủy theo từng bước chân mà tuôn ra ngày càng nhiều.
Trong triều, mọi người đều biết rõ thân phận bù nhìn của vị hoàng đế này, nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra cung kính. Các quan viên đang chờ đợi hắn lâm triều.
Dù biết rõ chẳng ma nào để ý đến cái sự khác thường của mình, nhưng cái bụng bầu tròn ủm khiến Ly Hằng cứ thấy ngượng ngượng, ngại ngại. Hắn phải dạng chân ra, lê từng bước, khổ sở vô cùng. Chưa hết, hắn còn phải lấy tay giữ khư khư cái cặc giả, sợ nó tuột ra ngoài.
Mới đi được có một đoạn, mà hắn đã cao trào đến mấy lần. Đến lúc lê lết được đến long ỷ, chân hắn đã mềm nhũn như bún.
Hắn thở hổn hển, ôm bụng, ngồi phịch xuống ghế. Cái ghế cứng đè lên cái bụng nặng trịch, khiến hắn đau ê ẩm, nước tiểu cứ thế mà trào ra. Dương vật giả trong lồn cũng bị đẩy vào sâu hơn, đầu cặc chọc thẳng vào tử cung, sướng đến mức hắn run bắn người, một tiếng rên ngọt ngào bật ra khỏi miệng.
Hắn sợ hãi nhìn xuống dưới, nhưng may thay, các đại thần đều cúi gằm mặt, như chẳng thấy gì.
Thấy vậy Ly Hằng mới thở phào, nhưng cái cảm giác tê tái, sung sướng từ cái lồn vẫn cứ đeo bám.
Buổi thượng triều diễn ra y như mọi khi, các đại thần chỉ tâu mấy chuyện vặt vãnh, chẳng có gì quan trọng, để hắn quyết định. Nhưng đến gần cuối buổi, lại có thêm một màn trình diễn.
“Truyền Võ Trạng Nguyên Lưu Cảnh Nguyên vào triều!”
Một chàng trai tuấn tú, vạm vỡ sải bước vào trong điện.
Ly Hằng cố gắng kìm nén sự kích động trong lòng. Hắn đã giả vờ ngoan ngoãn bên cạnh Thái Vũ bấy lâu nay, cuối cùng cũng đến ngày này.
Lưu Cảnh Nguyên là Võ Trạng Nguyên mà hắn đã nhắm từ trước. Hôm nay là ngày hắn chính thức được phong chức. Ly Hằng muốn nhân lúc Lưu Cảnh Nguyên còn chưa bị Thái Vũ lợi dụng, nhờ hắn cứu mình thoát khỏi tên khốn nạn kia.
Vị tân khoa Trạng Nguyên đang đứng cách hắn chỉ vài bước chân. Ly Hằng nắm chặt mảnh vải trong tay, nhân lúc đưa áo bào cho hắn, liền lén lút nhét mảnh vải vào tay Lưu Cảnh Nguyên.
Mảnh vải ướt đẫm mồ hôi, Ly Hằng nín thở, căng thẳng chờ đợi. Khi cảm nhận được mảnh vải đã nằm trong tay Lưu Cảnh Nguyên, hắn mới thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng sau khi hắn trao áo bào, sự im lặng quen thuộc lại bao trùm.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top