5.2

Giản Tùy Anh mở mắt ra, hắn lại nghĩ tới ngày đó mẹ bóp cổ hắn, trên cổ tựa như còn giữ vết bóp, mơ hồ đau. Hắn từ sau hôm đó đối với Omega đều bảo trì một loại thái độ bi quan. Giới tính của bọn họ dường như đã định trước một trận bi kịch. Hắn ghét Omega.


Hắn ngồi dậy, sờ vị trí bên cạnh, giường đã lạnh, Lý Ngọc đã sớm đi. Hắn cảm thấy nội tâm trống rỗng. Bất quá hắn rất nhanh liền không có tâm tư nghĩ những chuyện này, bởi vì hôm nay lại là thời gian họp Quốc hội. Vừa nghĩ tới đám người đó lại muốn gây gổ, đầu hắn cũng phình gấp đôi.


Hắn đến phòng họp, bên trong lại rất an tĩnh. Hắn nhìn một vòng, không thể tưởng tượng nổi: "Tống Cư Hàn đâu rồi?"


"Theo đuổi chân ái." Nguyên Dương cười nhạo.


"Cười chết tôi, " Yến Minh Tu lúc nói lời này mặt tê liệt, cùng với từ "cười chết" này vô cùng không tương xứng, quá quỷ dị, Giản Tùy Anh không nhịn được nhìn y mấy lần."Chân ái của hắn là một Beta."


"Beta thì sao, Beta chọc gì cậu?"


Mắt thấy bọn họ một lời không hợp lại muốn cãi vả, Giản Tùy Anh đánh trống lãng: "Tiếp tục đi, tiếp tục."


Nguyên Dương mặt mày hớn hở, hiển nhiên là thấy Tống Cư Hàn xui xẻo vô cùng vui vẻ, "Cái thứ con trai yêu của mẹ đó, không dám phản kháng ba mình an bài cho mình vị hôn thê, lại muốn ở bên ngoài nuôi chân ái." Cậu chửi một tiếng, "Đồ tra nam!"


Giản Tùy Anh: ". . ." Tống thiên vương, cậu lại bị chửi nữa rồi! Còn bị chửi là tra nam!


"Chân ái của hắn hình như gọi là Hà, Hà gì đó, Hà Cố đi, còn là một kỹ sư, tại sao không nhìn ra hắn tra như vậy chứ?"


"Hà Cố? Anh ta không phải là phụ tá của vợ tôi à?" Nguyên Dương lười biếng ngồi thẳng dậy.


Giản Tùy Anh bừng tỉnh hiểu ra, nguyên lai ngày đó người trẻ tuổi bên cạnh Cố Thanh Bùi chính là Hà Cố, khó trách trên mặt anh ta lại mang vẻ u buồn, một chút cũng không giống biểu hiện rơi vào bể tình.


"Tống Cư Hàn có biết không?"


"Biết sẽ bị tức chết đi."


"Nói thật " có một vị Alpha nói ra lời từ trong thâm tâm, "Tôi bây giờ hâm mộ nhất chính là Giản tổng, người yêu của tôi là Beta, tôi căn bản không dám để cho người nhà biết."


Giản Tùy Anh không nghĩ tới đề tài của bọn họ lại đột nhiên chuyển tới hắn.


Nguyên Dương cũng đồng ý, "Ba tôi nếu có thể có một nửa sáng suốt của Lý phu nhân, tôi và vợ cũng không đến nỗi che che giấu giấu, để cho anh ấy ngày ngày bị người ta mơ tưởng, cái tên Vương Tấn đó không biết anh ấy đã có người sao!"


"Không phải chứ? Hai người thật đang yêu đương? Với Cố Thanh Bùi? Ba cậu biết thì cậu không xong đâu."


Nguyên Dương nhìn về hướng khác, không trả lời.


"Người kết hôn sớm cũng rất tốt, mặc dù không tự do như độc thân, có vợ ở nhà chính là không giống nhau. Trong mấy người chúng ta hình như chỉ có Giản tổng ca, Thiệu tổng là kết hôn rồi đi?"


"Thiệu tổng tại sao hôm nay không thấy đâu?"


Cửa bị " Ầm" một tiếng mở ra, Thiệu Quần mừng rỡ như điên, mặt mũi hớn hở đi vào, xông thẳng đến chỗ Giản Tùy Anh, kích động ôm lấy bả vai hắn lớn tiếng nói: "Tùy Anh! Vợ tôi có rồi! Trình Tú có rồi!"


"Có? Có cái gì?" Hắn mờ mịt.


"Chúng tôi có con!"


Giản Tùy Anh trợn to hai mắt, ngay sau đó lập tức vui mừng quá đỗi, "Vậy quá tốt!"


Thiệu Quần vui vẻ cười ngoác tận mang tai, tên đại soái ca cao một mét tám tám lúc này lại có chút ngốc, "Tôi vừa nghe nói tin tức này là tới báo cho cậu liền, ây da, tối nay tôi phải làm một tiệc rượu chúc mừng mới được." Gã nói với một đám người đang trố mắt nghẹn họng trong phòng họp "Đều tới nhà tôi đi."


Bọn họ phục hồi tinh thần lại, rối rít nói: "Chúc mừng!"


Thiệu Quần trong lòng đều nở hoa, "Tôi cũng không họp nữa, về nhà bồi vợ. Mọi người nhớ tới đúng giờ đó, buổi tối bảy giờ." Gã đi nhanh như bay ra ngoài, cao hứng thậm chí vung tay múa chân. Chẳng được bao lâu, gã lại trở lại, nghiêm túc nói với Giản Tùy Anh "Không muốn thấy Lý Ngọc."


Giản Tùy Anh: ". . ."


Nguyên Dương không tưởng tượng nổi: "Có lúc tôi cảm thấy Thiệu Quần giống như ba anh vậy, Lý Nhị làm con rể thật khó khăn."


". . ."


Buổi tối nhà Thiệu Quần đèn đuốc sáng choang.


Thiệu Quần ở cửa tự mình nghênh đón, thấy Giản Tùy Anh gã cười một chút, nhưng nhìn đến Cố Thanh Bùi ở sau lưng hắn, vẻ mặt gã lặp tức cứng lại. "Tôi thật giống như không mời ngài đi, Cố tổng."


Cố Thanh Bùi ưu nhã nâng mắt kiếng, "Là tôn phu nhân mời tôi."


Giản Tùy Anh mau cười ra tiếng.


"Được" Thiệu Quần móc ra một chai thuốc ức chế tin tức tố Omega, hướng về phía Cố Thanh Bùi xịt xịt, "Chúng ta nơi này nhiều Alpha, sợ làm ngài bị thương."


Cố Thanh Bùi: ". . ."


Hắn cảm thấy Cố Thanh Bùi muốn đem Thiệu Quần treo lên cây.


Bọn họ vừa đi, Giản Tùy Anh nói: "Tôi đem hồ sơ cá nhân của anh cho Lý Ngọc nhìn, cậu ấy sẽ giúp các anh."


Cố Thanh Bùi ngạc nhiên mừng rỡ, "Vậy quá tốt."


Hắn có chút xấu hổ, "Tôi cảm thấy cứ như vậy đem thành quả của các anh đưa ra, không tốt lắm."


"Nơi nào, " Cố Thanh Bùi vỗ vỗ vai hắn, "Tôi tin tưởng ánh mắt của anh, người anh tín nhiệm nhất định có thể tin."


"Nếu như có cần tôi giúp gì ngàn vạn lần chớ khách khí."


"Thật là có, " Cố Thanh Bùi do dự một hồi, vẫn là nói ra, "Anh có thể lấy danh nghĩa của anh mua một ít thuốc ức chế không?"


Hắn kinh ngạc, "Tôi nhớ Omega có thể dùng thuốc ức chế miễn phí mà?"


Cố Thanh Bùi không cười, trong mắt là một tia khinh thường, "Xã hội phụ quyền của chúng ta có thể để cho Omega sử dụng thuốc ức chế miễn phí? Omega muốn dùng thuốc ức chế vào tháng sau cần xin trước thời hạn một năm, chờ phê duyệt xuống, bọn họ đã sớm bị tên Alpha nào đó cưỡng chế ký hiệu đi. Nguồn hàng hóa thuốc ức chế lại đang ở trong tay chính phủ khống chế, bọn họ xem Omega là công cụ sinh sản, những người này phải sinh con thật sớm, một chai thuốc ức chế bán so với vàng còn đắt hơn. Đến nỗi Omega đã lập gia đình thì càng thảm, bọn họ không phải là công cụ tiết dục sao. Cho dù là Omega trong đại gia tộc, muốn mua đều cần chồng đồng ý."


Hắn kinh hãi nhìn về phía Cố Thanh Bùi, hắn hoàn toàn không biết cảnh ngộ của Omega đã đến mức như vậy.


"Chán ghét đi, đây chính là thực tế, " Cố Thanh Bùi bi ai nói, "Mỗi lần trên Quốc hội có người nói lên muốn đề cao địa vị của Omega đều sẽ bị áp xuống tới.'Địa vị của Omega đã quá tốt, các người còn muốn thế nào?' Omega cho tới bây giờ cũng chưa có quyền phát biểu. Có thể biết anh và Nguyên Dương là may mắn đời này của tôi, có lẽ sau này còn phải cộng thêm Lý nhị công tử. Alpha quả thật không phải ai cũng giống nhau."


Hắn nghe nói xấu hổ không chịu nổi, "Tôi thật ra cũng chưa làm được gì, đều là anh và Nguyên tổng đang cố gắng."


Cố Thanh Bùi mỉm cười, dáng dấp anh dễ nhìn vô cùng, như vậy cười một tiếng càng thêm phần phong thái tri thức mê người."Nếu như có thể, gọi tên tôi đi, tôi có thể gọi anh là Tùy Anh không?"


Hắn gật đầu một cái.


"Cố tổng, Nguyên tổng tìm ngài."


Hắn quay đầu, đúng lúc là Hà Cố mà buổi sáng bọn họ mới nhắc tới.


Cố Thanh Bùi ừ một tiếng, anh đột nhiên cau mày, đến gần Hà Cố, "Cậu hôm nay không phải quên dùng thuốc ức chế chứ?"


Hà Cố mặt cứng đờ, "Rất rõ ràng sao?"


"Có chút rõ ràng, kỳ phát tình của cậu phỏng đoán trước thời hạn, khoảng thời gian này hãy ở bên cạnh tôi."


Giản Tùy Anh ngạc nhiên, hắn nhìn chằm chằm trên cổ Hà Cố day dưa một vòng lại một vòng băng vải, hắn cho là cậu bị thương, làm sao cũng không nghĩ tới nguyên lai là vì che giấu tuyến thể của Omega.


Hà Cố rất lúng túng, tay nắm ống tay áo."Cư Hàn không thích Omega. . . Cậu ấy cảm thấy Omega đến gần mình chẳng qua là vì tiền."


Giản Tùy Anh nhất thời không biết nên nói cái gì cho phải.


Cố Thanh Bùi lãnh khốc vô tình vạch trần Hà Cố, "Cho nên cậu liền giả bộ là Beta để cho hắn thượng đúng không? Dù sao thượng Beta không cần chịu trách nhiệm, lại cũng sẽ không mang thai, hắn dĩ nhiên thích."


Hốc mắt Hà Cố đo đỏ.


Giản Tùy Anh an ủi: "Cậu không có sai." Trong tình yêu, người ta quả thật mù quáng lại hèn mọn, đem mình đặt ở địa vị thấp nhất, ranh giới cuối cùng chính là lần lượt hạ xuống như vậy, bọn họ cũng không biết mình cuối cùng sẽ biến thành bộ dáng gì.


Cố Thanh Bùi cười nhạt, "Cậu quả thật còn có chút lý trí, biết uống thuốc ngừa thai, cũng chưa cho hắn ký hiệu. Nếu như bị ký hiệu, cậu đời này cũng xong. Tống Cư Hàn hắn có thể ký hiệu vô số Omega, cậu thì sao chứ? Cậu đi xóa sao? Xóa xong ký hiệu nửa cái mạng cũng không còn." Thấy Hà Cố cúi đầu không nói, anh vẫn là mềm lòng, chậm rãi nói, "Vô luận sau này kết cuộc của các cậu như thế nào, bảo vệ tốt tuyến thể, ngàn vạn lần chớ đầu óc nóng lên nghe người kia hoa ngôn xảo ngữ mà cho hắn. Omega trước và sau khi ký hiệu chính là hai người, căn bản không khống chế được mình, tôi gặp qua rất nhiều Omaga sau khi bị chồng vứt bỏ thì không sống nổi."


Giản Tùy Anh cũng nghĩ tới điều gì, ánh mắt trống rỗng.


"Ba người đứng ở chỗ này làm gì a!" Thiệu Quần ở phía xa kêu, "Anh Tử, cậu nhanh lên một chút tới giúp tôi! Tôi không làm được!" Không tới hai phút gã lại lớn tiếng mắng, "A a a Triệu Cẩm Tân, đó là bánh ngọt tao làm cho chị dâu mày, đừng đụng vào!"


Hắn cùng Cố Thanh Bùi hai mắt nhìn nhau một cái, Cố Thanh Bùi gật đầu, "Anh làm việc trước đi, tôi ở cùng cậu ấy."


Giản Tùy Anh đỡ trán, bước nhanh về hướng Thiệu Quần, cảm thấy Thiệu Quần không có hình tượng như vậy có chút mất mặt, người khác là đàn bà chửa ngu ba năm, gã thì vợ chửa não cũng thành quả dưa.


Hắn một bên trợn trắng mắt một bên không ngừng nói, "Quần Quần, ba ba tới đây."


"Cậu là ba ai chứ! Tôi cũng làm xong rồi, cần cậu có ích lợi gì nữa."


"Anh! Nhớ em không!" Một bóng người thoáng qua nhào tới ôm eo hắn, hắn nhìn một cái, mặt đầy gặp quỷ: "Bạch Tân Vũ? ! Mày tại sao lại trở về đây!" Hàng này không phải là bị hắn đưa đi nước M đi học rồi sao.


Khuôn mặt nhỏ nhắn của Bạch Tân Vũ đỏ bừng, "Nhớ anh quá!" Cậu kích động một cái, tin tức tố toàn bộ phóng ra.


Thiệu Quần điên cuồng phun thuốc ức chế, "Cậu có thể dạy cho em trai cậu có chút thường thức về sinh lý không, để cho một Omega như nó chú ý một chút!"


Giản Tùy Anh bĩu môi, lúc hắn đi học giờ sinh lý toàn trốn, hắn lại không thích O, ở phương diện này có thể nói là đơn thuần thiếu hiểu biết. Bất quá bị Thiệu Quần nói như vậy, hắn vỗ vỗ đầu em họ, "Đi xuống, mày nhìn mày xem ra cái giống gì?"


Bạch Tân Vũ ủy khuất, "Em nghe người khác nói chỉ cần ở chung với Alpha một hồi là có thể biến thành Alpha."


Giản Tùy Anh: ". . . Mày nghe ai nói?"


Cậu chớp chớp mắt to, "Cháu của Hoắc ca á! Em nói cho anh biết nha! Hắn ở nước M cứ luôn bắt nạt em!"


"Nó đang chiếm tiện nghi của mày, cái đồ ngu xuẩn này!" Hắn giận không chỗ phát tiết, hận không được đem Hoắc Kiều cùng cháu của hắn đẩy ra ngoài đánh một trận, Hoắc Kiều ghê tởm nhất, có người chiếu cố người khác như vậy sao?"Còn có, mày tại sao lại muốn trở thành Alpha?"


Bạch Tân Vũ ánh mắt sáng trong suốt, bên trong thật giống như có sao lấp lánh, "Biến thành Alpha mới có thể bảo vệ được anh! Lúc đó có ai khi dễ anh, em giúp anh đánh hắn!"


Hắn sửng sốt hồi lâu, mới cười mắng một câu: "Đứa nhỏ ngốc."


Thiệu Quần đẩy xe thức ăn tới, "Cũng tới ăn bánh ngọt đi! Hôm nay bánh ngọt đương nhiên là để cho nhân vật chính —— vợ khả ái nhất của tôi cắt!"


Lý Trình Tú mặt nóng đến bốc hơi, nhận lấy dao trong tay Thiệu Quần cẩn thận chia bánh. Giản Tùy Anh nhìn mọi người cười nói, cảm thấy hắn thật hạnh phúc, nếu như có Lý Ngọc ở đây thì càng tốt. Hắn mặc dù nửa đời trước rất khổ, nhưng là hắn bây giờ có nhiều bạn thân như vậy, Bạch Tân Vũ mặc dù ngốc nghếch nhưng đã bắt đầu hiểu chuyện, hắn còn có người yêu như Lý Ngọc. Trời cao đối với mỗi một người quả nhiên là công bằng.


Hắn không biết, cách đó mấy chục cây số bên ngoài viện nghiên cứu quốc gia, Lý Ngọc khoác áo choàng dài đến gần phòng thí nghiệm của Lạc Nghệ.


Lạc Nghệ cau mày, "Cơn gió nào thổi anh tới đây?"


Lý Ngọc mặt lạnh lùng, cầm trên tay văn kiện ném lên bàn, "Nhìn một chút trong đám thủ hạ của cậu có bao nhiêu con sâu lẫn vào."


Lạc Nghệ cúi đầu lật hai trang, ánh mắt thay đổi.


Lý Ngọc cười lạnh một tiếng, "Cậu nên vui mừng tin tức bị tôi biết, nếu không chờ bị dư luận đè chết đi, bên trong tùy tiện một cái cũng đủ cậu ăn mười mấy lần đạn."


Lạc Nghệ ngưng trọng nói: "Lần này là tôi khinh suất, tôi không nghĩ tới lại là bên phía Nguyên Lập Giang xảy ra vấn đề."


Ngón tay thon dài của Lý Ngọc gõ gõ túi giấy, "Phải nhanh một chút trừ sạch sẽ sâu bệnh."


"Cho nên phải nói cho Nguyên Lập Giang sao?"


Lý Ngọc suy tính một hồi, trên mặt hiện ra ý vị sâu xa cười khẽ, "Qua một đoạn thời gian đi, đây chính là một cái chuôi tốt, đưa tới cửa phải thật tốt lợi dụng."


Lạc Nghệ suy nghĩ, "Anh làm sao phát hiện ra? Ngay cả tôi đều bị lừa."


Điện thoại di động kêu mấy tiếng, Lý Ngọc lấy ra, trong tin nhắn Giản Tùy Anh gửi mấy tấm hình trong bữa tiệc của Thiệu Quần, trong hình hắn và Cố Thanh Bùi đứng chung một chỗ, dáng vẻ quan hệ rất tốt."Bảo bối, em nếu tới thì tốt rồi, hôm nay bánh ngọt ăn rất ngon, anh trộm mấy khối đem về cho em nếm thử một chút, Thiệu Quần thiếu chút nữa giết anh."


"Bởi vì tôi có một người vợ tốt."


Nụ cười của Lý Ngọc giống như pháo hoa mùa hè, cậu rất trẻ tuổi, thoạt nhìn như sinh viên đại học, giống như trong ảnh chụp tốt nghiệp của cậu vậy, chói mắt đến người khác nhìn vào phải nheo mắt lại.


Lúc cậu đi ra, có mấy nữ sinh làm thêm giờ nhìn thấy cậu, bị khuôn mặt tuấn mỹ trong trẻo lạnh lùng kia hấp dẫn,mấy nữ sinh muốn hỏi cậu phương thức liên lạc, cậu dè dặt tao nhã lịch sự cự tuyệt, "Tôi có vợ rồi."


Trong đó có người lá gan rất lớn hỏi, "Vậy cô ấy yêu anh không?"


Lý Ngọc giống như nghe thấy chuyện tiếu lâm tức cười nhất thế giới vậy, "Yêu ư? Sao lại không yêu được chứ."

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top