11.1

 Một năm, nói dài cũng không dài, bảo ngắn cũng không ngắn, thế nhưng Giản Tùy Anh trong một năm này lại trải qua giai đoạn kịch tính nhất của đời người, từ thiên đường tới địa ngục chỉ cần một tuần lễ. Một tuần lễ trước, hắn còn cảm thấy mình là người hạnh phúc nhất thế giới, một tuần lễ sau, hắn phát hiện cuộc đời hắn cũng như mẹ mình đều là một câu chuyện tiếu lâm.


Giản Tùy Anh hắn lại xem người làm cho mình mất đi tất cả, kéo mình từ trên mây xuống thành người cứu chuộc duy nhất của mình, ngu ngốc hồ đồ để cho y biến đổi giới tính của mình, sau đó chuyện khôi hài nhất là lại còn mang thai con của y, mặc dù đã phá, nhưng Lý Ngọc đã nói sẽ  khiến hắn mang thai nữa. Lý Ngọc coi hắn là một cái máy sinh sản, phá bao nhiêu mang thai bấy nhiêu loại chuyện này cũng có thể nói ra miệng. Hắn thật rất muốn hỏi trời cao một chút, hắn đời trước rốt cuộc là làm biết bao nhiêu chuyện ác không thể tha thứ mới khiến cho đời này của hắn gặp tất cả mọi chuyện này. Đường Tăng đi thỉnh kinh gặp phải chín chín tám mốt kiếp nạn, Giản Tùy Anh hắn không phải chỉ yêu đương một lần thôi sao, có cần phải thành ra dáng vẻ bây giờ không?


Ngày hôm qua ở bệnh viện cùng Lý Ngọc cuồng loạn một trận, nói cho đúng là hắn nổi điên, Lý Ngọc nhìn hắn nháo. Sau khi hắn nói cho Lý Ngọc mình muốn ly dị, Lý Ngọc bắt đầu phát điên, trực tiếp đánh hắn bất tỉnh mang về.


Giản Tùy Anh nhìn chằm chằm Lý Ngọc, gương mặt này quả thật là đẹp kinh người, mỗi một chi tiết đều giống như theo sở thích của hắn mà điêu khắc tinh tế, lúc ngủ nhìn cậu đẹp an tĩnh, lộ ra một nét vô tội thanh thuần, nhìn chỗ nào ra được là người làm ra chuyện không bằng cầm thú.

Giống như là cảm nhận được ánh mắt của hắn, Lý Ngọc mở mắt ra, lộ ra nụ cười nhàn nhạt, "Chào buổi sáng."


Hắn chán ghét quay đầu. Hắn thật là mắt mù năm đó xem Lý Ngọc như một cậu học sinh giỏi đơn thuần.


Lý Ngọc tựa hồ rất muốn đem tất cả mọi chuyện xem như chưa phát sinh, năng lực dối gạt mình lấn hiếp người đặc biệt mạnh, nếu không phải người này ngày hôm qua ở trước mặt hắn lộ ra mặt mũi thực, hắn cũng tin Lý Ngọc là vô tội thật. Hắn cắt đứt giấc mộng ban ngày của Lý Ngọc, "Giả bộ tình thánh cái rắm, ngày hôm qua tôi nói gì cậu quên rồi à? Chúng ta ly dị mau, lão tử bây giờ nhìn cậu chỉ cảm thấy chán ghét."


Lý Ngọc trong lòng đau xót, cậu thật không hiểu Giản Tùy Anh nói trở mặt thì liền trở mặt, thái độ đối với cậu chỉ sau một đêm đã đảo lộn trời đất. Một người đã quen người khác đối tốt với mình rất khó thích ứng cảm giác không còn cần mình nữa. Cậu hẳn biết, tình yêu không phải giống như thẻ tín dụng cha mẹ cho, có thể vĩnh viễn chi nhiều hơn thu.


Cậu cho tới bây giờ không học qua làm thế nào để yêu một người, cậu từ nhỏ được giáo dục chính là làm sao đi xâm lược, làm sao chiếm làm của riêng. Tất cả hành động của cậu đều là noi theo cha mẹ mình, hôn nhân của Lý phu nhân và Lý Lan là hôn nhân chính trị, tự nhiên không có bao nhiêu tình yêu. Mặc dù lịch sử loài người một mực mỹ hóa tình yêu giữa Alpha và Omega, thế nhưng Alpha cho tới bây giờ là một đám dã thú, ký hiệu nói cho cùng chính là đóng dấu quyền sở hữu cho con mồi của họ, huống chi sự thật là một Alpha có thể ký hiệu rất nhiều Omega. Cho tới nay, Omega đều phải sống ở một xã hội ăn thịt người, lâu như vậy sự phản kháng cũng biến thành không quan trọng, họ chỉ cầu hèn mọn để sống.

Lý Ngọc không biết làm sao mới có thể giữ lại một người, cậu nhớ tới mẹ dạy mình, "Ngọc Ngọc, con là Alpha, muốn cái gì thì phải đoạt lấy, bọn họ nhược thất phản kháng thì phải trấn áp, muốn chạy trốn thì giam lại, để cho bọn họ biến thành đồ của con." Cậu đem Giản Tùy Anh làm của riêng mình, cho là chỉ cần khiến cho hắn cái gì cũng không có chỉ có thể dựa vào một mình cậu liền có thể cả đời không rời đi. Cậu cho tới bây giờ không cảm thấy để cho Giản Tùy Anh trở thành Omega của mình là sai lầm gì, Giản Tùy Anh nếu như vĩnh viễn là Alpha, một ngày nào đó hắn sẽ rời đi. Chỉ có liên kết giữa Alpha và Omega mới là vĩnh viễn sẽ không thay đổi, cậu không tin có người sẽ thật không mục đích, vô điều kiện yêu mình, đối với mình tốt, cậu chỉ tin tưởng chính bản thân mình.


Nếu như tình cảm trị giá 100 đồng, cậu cho Giản Tùy Anh 5 đồng, thế nhưng không thể nói rằng cậu không yêu Giản Tùy Anh, bởi vì cậu tổng cộng chỉ có 5 đồng.


"Anh hình như quên rồi, chỉ cần em không đồng ý, anh vĩnh viễn không thể rời đi, " Lý Ngọc thu hồi sự dịu dàng ngụy trang, không có lớp vỏ này, cậu lãnh khốc lại sắc bén. Giản Tùy Anh trong cổ họng giống như mọc gai, lúc hắn yêu Lý Ngọc giống như bị ngăn cách với xã hội vậy. Hắn sớm nên phát hiện, người đàn ông này thời kỳ học sinh đã từng tuyệt tình bao nhiêu, sau khi kết hôn tại sao biến thành một người khác. Hắn làm sao có thể dễ dàng mắc lừa như vậy chứ.


"Hay là chúng ta xem lại luật hôn nhân mà chúng ta cùng nhau đặt ra." Hắn mờ mịt bị Lý Ngọc ôm vào trong ngực, hắn nhớ ra, là hắn tiếp tay cho giặc, hại bao nhiêu Omega.


Hắn trước kia rất xem thường Omega, cũng không hiểu tại sao Omega phải sống thấp hèn như vậy, tựa như rời đi Alpha của mình là không thể sống nổi, hắn thậm chí cảm thấy loại sinh vật này thật đáng buồn nhưng là tự làm tự chịu, nếu khó chịu như vậy tại sao còn thế nào cũng phải ở lại bên cạnh chồng, chịu đựng hành hạ hết lần này đến lần khác. Cho nên mỗi lần thấy Omega khóc lóc kể những bất công của bọn họ, hắn đều lựa chọn làm như không thấy, chờ lúc chính mình biến thành Omega, hắn mới hiểu được thống khổ của bọn họ. Không phải là không muốn rời đi, mà là không thể rời đi. Ký hiệu là một loại gông xiềng, khiến cho bọn họ muốn sống không được, muốn chết không xong.


"Anh nếu như thích em trước đây, vậy cũng nên tha thứ cho em bây giờ, " Lý Ngọc hôn lên cổ hắn, da Giản Tùy Anh thông qua tuyến thể mang mùi hương hoa hồng dễ chịu khiến cho cậu chìm đắm say mê, "Chúng ta quên đi chuyện hai ngày nay được không, giống như trước không phải tốt sao?"


Giản Tùy Anh nhìn Lý Ngọc khó có thể tin được, Lý Ngọc tại sao sau khi làm tất cả chuyện này với hắn vẫn có thể hời hợt nói ra giống như trước đây.

"Mày đi chết đi!" Hắn giùng giằng muốn thoát ra từ trong ngực Lý Ngọc lại bị Lý Ngọc nắm được cằm.


"Nhìn anh vẫn còn có khí lực lắm." Lý Ngọc muốn cởi quần áo Giản Tùy Anh, bổn ý của cậu là muốn nhìn một chút sau phẫu thuật hắn còn lưu lại vết thương nào không, hành động này lại bị hiểu lầm. Giản Tùy Anh chặt chẽ bảo vệ quần áo, không để cho cậu động thủ. Trong nháy mắt, tức giận, khó chịu còn có ủy khuất hỗn hợp phức tạp sắp ép điên Lý Ngọc, cậu đỏ mắt nhìn chằm chằm Giản Tùy Anh, môi run run, "Anh mới phẫu thuật xong thân thể không tốt, em sao có thể muốn cùng anh làm, ở trong mắt anh Lý Ngọc em là loại người như vậy sao!"


Giản Tùy Anh trầm mặc nghiêng đầu qua một bên không nhìn tới cậu, chữ tín của Lý Ngọc trong lòng hắn đã về số không, nhưng hết lần này tới lần khác vẫn còn muốn tìm hắn vay tiền.


Lý Ngọc thấy bộ dạng bất chấp của Giản Tùy Anh, đem hắn kéo trở lại, "Nói chuyện!"


Hắn chán ghét nhìn chằm chằm người đàn ông này, "Cậu không phải là thích Giản Tùy Lâm à? Đồ lấy được từ tôi cũng đưa cho nó, nó hẳn rất cảm kích cậu đi?"


Trong con ngươi Lý Ngọc thoáng qua ánh sáng lạnh lẽo, "Là cậu ta nói cho anh?"


"Là ai có quan trọng không?"


Lý Ngọc khinh thường giải thích, "Em sao lại thích cậu ta chứ? Bất quá chỉ là một Omega thấp kém."


Sắc mặt Giản Tùy Anh tái nhợt, Lý Ngọc đang giễu cợt Giản Tùy Lâm đồng thời cũng cho hắn một cái tát vang dội, Giản Tùy Lâm là Omega thấp kém, vậy hắn là cái gì?


Thấy Giản Tùy Anh trên mặt không có chút huyết sắc nào, Lý Ngọc cắn răng, thấp giọng nói: "Em không phải ý đó."


Giản Tùy Anh chỉ buồn cười, "Cậu muốn nói tôi không phải "Omega không thể ngồi mâm trên" trong miệng cậu sao? Vậy tôi bây giờ là cái gì? Đồ chơi của cậu à?"


"Anh và bọn họ không giống nhau!" Lý Ngọc nhìn ngũ quan đẹp đẽ của hắn, "Để cho anh trở thành Omega chỉ là muốn giữ anh ở lại bên cạnh em."


"Cút con mẹ cậu đi!" Hắn tức miệng mắng to, "Cậu cảm thấy tôi không phải Omega thì không xứng với cậu? !"


Lý Ngọc lãnh đạm nói: "Hai Alpha không có kết quả, nếu như một ngày kia anh gặp phải một Omega có tin tức tố phù hợp, anh định trước sẽ theo đuổi hắn, đây là quy luật tự nhiên, cũng là thiên tính của tất cả Alpha."


Giản Tùy Anh mất hết ý chí, giờ khắc này nói là ngàn câu nghẹn lời cũng không quá đáng. Thì ra là như vậy, Lý Ngọc lại là nhìn hắn như vậy. 

Hắn đời này chán ghét nhất chính là cái gọi là ký hiệu giữa Alpha và Omega. Những tác phẩm văn học đều nói ký hiệu một người chính là yêu người đó. Tình yêu đó theo hắn hoàn toàn là lý luận của kẻ cướp, chỉ là lý do hợp pháp để Alpha biến Omega thành của riêng mà thôi, đến nỗi sự hấp dẫn giữa tin tức tố là tràn đầy bản chất nguyên thủy của động vật chưa khai hóa. Hai người yêu nhau không phải là bởi vì linh hồn mà là bởi vì những nhu cầu sinh lý chó má này, thật nực cười.

Mẹ hắn cũng là bởi vì ký hiệu AO mới rơi vào cảnh bị tiểu tam từ ngoài đường trèo vào nhà, uất ức đến chết, Lý Ngọc bây giờ nói cho hắn, y ban đầu cũng không tin giữa bọn họ có tình yêu, ở trong mắt Lý Ngọc, Giản Tùy Anh yêu y chẳng qua là bức tranh tươi đẹp, vui đùa một chút mà thôi. Yêu lâu như vậy, nguyên lai ở chỗ Lý Ngọc không đáng giá một đồng. Hắn ban đầu đối với sự kết hợp giữa mình và Lý Ngọc là kiêu ngạo lẫn đắc ý, hắn cảm thấy bọn họ đột phá trói buộc của tự nhiên, là linh hồn bạn lữ, cái gọi là tin tức tố của AO ở giữa bọn họ căn bản không tạo thành ngăn cách. Nguyên lai khi đó hắn điên cuồng theo đuổi Lý Ngọc, Lý Ngọc lạnh giọng hỏi hắn: "Anh có mục đích gì?" biểu đạt là cái ý này, Lý Ngọc đối với sự thu hút linh hồn giữa bọn họ là khinh thường cũng như không coi trọng, nhìn hắn giống như một tên hề giậm chân múa may khoác lác ở bên cạnh mình.

Hắn và Lý Ngọc đi đến bây giờ cũng là đáng đời.


"Cậu tha cho tôi đi, " Giản Tùy Anh mệt mỏi ngắm nhìn hoa văn trên ra trải giường, "Cõi đời này còn có cả đống Omega có tin tức tố thuần khiết hơn tôi, bọn họ hẳn rất nguyện ý sinh con cho cậu." Hắn ngắn ngủi hai câu, đem mình chê bai không còn gì, vài ba lời xóa đi kiên trì của hắn vài năm, chỉ hy vọng Lý Ngọc có thể để cho hắn một con đường sống.


"Tha cho anh?" Lý Ngọc châm biếm, "Ai sẽ tha cho em? Giản Tùy Anh, là anh trêu chọc em trước, anh cho là anh có thể muốn là đi sao?"


Lúc này, điện thoại di động của Giản Tùy Anh vang lên, màn hình hiện ra hai chữ "Thiệu Quần", hắn lanh tay lẹ mắt cắt đứt. Nghĩ tới Thiệu Quần, lòng hắn giống như bị xé ra, Thiệu Quần đã sớm cảnh cáo hắn Lý Ngọc không tốt như hắn nghĩ, thế nhưng hắn lại xem thường. Ngày hôm qua nhìn biểu hiện của bọn Thiệu Quần, hẳn là đã biết đi. Hắn lần lượt đẩy ra những người chân chính đối tốt với mình, lại đem ma quỷ coi là thánh thần.


Động tác của Giản Tùy Anh rất nhanh, nhưng Lý Ngọc đã nhanh mắt nhìn thấy, "Sao thế? Sợ em nghe được bí mật của hai người?"


Hắn bây giờ chỉ cảm thấy Lý Ngọc là kẻ điên, cùng với thiếu niên trong trẻo lạnh lùng mà hắn biết giống như hai người, nếu như ban đầu cho hắn thấy một mặt này của Lý Ngọc, cho dù có đẹp đi nữa hắn cũng sẽ lùi bước.


Giọng của Lý Ngọc cao một chút, "Hắn ta sao lại thích tìm anh như vậy, hắn không có chuyện gì phải làm à?" Cậu chặt chẽ nhìn chằm chằm Giản Tùy Anh, hạt giống ghen tỵ vào giờ khắc này rốt cuộc từ dưới đất chui lên, nở ra đóa hoa ác ý, "Em xem ra hắn đối với anh còn quan tâm hơn cả đối với vợ hắn. Anh không thích Omega, hắn lại là Alpha. Các người đã ngủ với nhau chưa?"


Rất dễ dàng khiến người ta tưởng tượng vô cùng cao quý, sau đó rất nhanh lại phát hiện chỗ bỉ ổi, một lần lại một lần, ảo tưởng tan biến.


Giản Tùy Anh đối với Lý Ngọc chỉ còn có một chút niệm tưởng như vậy, giờ phút này đã biến mất không còn gì cả.


Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top