Chương 6: Người khác cũng tốt phết đấy chứ.

Thời gian chờ năm giây kết thúc.

Khung cảnh thay đổi, nhân vật Khinh Chu Dĩ Quá mở mắt ra, trước mặt đã là một dãy núi tuyết trắng xóa.

Trì Chân không vội làm nhiệm vụ, mà trước tiên mở bảng thuộc tính trang bị để cho người xem trong phòng livestream xem. Cậu di chuột đến phần vũ khí, một đoạn giới thiệu về Sa Đường Mộc Chi dần dần hiện lên.

Trì Chân chậm rãi lên tiếng: "Sách Sơn Hải Kinh có viết: 'Quả của cây Sa Đường, ăn vào có thể khiến người không bị chìm.' Vũ khí của linh tu chúng tôi chính là nhánh cây thần thụ, dù rời xa thần thụ vẫn không khô héo hay chết, lại còn có thể tiếp tục ra hoa kết trái. Dù rằng mỗi lần chỉ ra một quả, và ăn một quả chỉ có tác dụng không chìm trong nước trong 10 giây, nhưng để vẽ một trận pháp truyền tống thì quá đủ rồi."

"Không ngờ đúng không? Sa Đường Mộc Chi không có lực tấn công cao, nhưng hiệu ứng đặc biệt này lại vô cùng quý giá. Tuy nhiên, hiệu ứng này hiếm khi được dùng đến, nói thật thì đây là lần đầu tiên tôi dùng nó kể từ khi nhận được món vũ khí này."

"Hê hê, nhớ hôm qua tôi đã nói với mọi người không? Trong mười đại chức nghiệp nghiệp thì chọn Thực Ảnh Đàm là chuẩn rồi. Độ linh hoạt của linh tu chúng tôi thì các nghề khác không thể nào so bì được ~"

"Đi làm nốt nhiệm vụ hàng ngày cuối cùng nào ~"

[Đáng ghét, tôi thừa nhận lần này cậu khoe khoang thành công rồi đó!]

[Nói thật nhé, kỹ năng của streamer đỉnh vãi, tốc độ tay nhanh cực kỳ!]

[Tôi còn chưa kịp nhìn rõ, từ lúc nào mà cái môn phái Vô Lượng Đạo Tông xuất hiện vậy?]

[Này, vừa rồi đường thoát thân đó tính toán kiểu gì thế? Một cú lao tới, một chiêu cuối, tiện thể giết luôn ba con quái hoàn thành nhiệm vụ hàng ngày, bị đánh bay vừa hay rơi xuống nước chạy thoát?]

[Streamer có tiềm năng, tôi theo dõi rồi.]

Trì Chân: "À, cảm ơn, cảm ơn anh em nhé. Tính toán kiểu gì à? Không có gì đâu, chỉ là tay quen thôi. Ở ngoài dùng chiêu cuối này để quét sạch mấy đám quái nhỏ vài lần, bạn sẽ nắm được tinh túy của việc 'bị đánh bay' ngay thôi."

[Streamer thao tác thế này thì lên chiến trường mà chơi đi, thế mới hút người xem!]

[Đừng, mới đến hả? Mấy người xem lâu năm trong phòng livestream này thích xem Tiểu Trì chơi kiểu thư giãn thôi. Nhìn cậu ấy nhặt từng nguyên liệu, từng ô trong túi được lấp đầy, đúng là giảm stress.]

Trì Chân vội nói: "Sẽ chơi hết mà, sẽ chơi hết. Thực ra tôi livestream không nghĩ nhiều, chỉ chơi sao thì stream vậy thôi. Không phải là không đánh chiến trường, mà là không có thời gian. Ban ngày tôi phải đi học, thường chỉ rảnh vào buổi tối hoặc cuối tuần. Các bạn cũng biết cơ chế của game Vấn Đạo rồi, có lúc đang làm nhiệm vụ hàng ngày thì quên luôn ý định ban đầu, cứ thế chạy khắp bản đồ hái cỏ lung tung."

[Không đánh chiến trường chẳng lẽ là vì cậu không muốn hả? #hài]

[Còn nhớ lần trước xem Tiểu Trì đánh chiến trường, tức điên mà không làm được gì được không? #hài]

[Chơi game mà còn không kiếm nổi đội cố định, đúng là Tiểu Trì mắc chứng sợ xã giao #hài]

Chế độ chiến trường trong Vấn Đạo chia thành hai loại: PK cá nhân và PK đội 5 người. Những người chơi không có đội cố định có thể chọn ghép đội ngẫu nhiên qua hệ thống.

Nhưng các đội ghép ngẫu nhiên thường không quen biết nhau, không có ăn ý, rất dễ thua trước các đội có phối hợp cố định.

"Khụ khụ, núi tuyết lạnh quá, tụt máu rồi, ăn cái gì đi đã." Trì Chân chuyển chủ đề một cách chiến lược, mở túi đồ, chọn món cá nướng vừa "tiện tay nhặt được".

[Cá nướng hương tiêu: Sinh tại Dực Trạch Thủy, được ướp cùng tiêu, thì là, nguyệt quế, quế chi,... nướng chậm trên lửa, mùi thơm nức mũi, ăn vào không ngại rét lạnh.]

Nhấp chuột phải, ăn.

Khinh Chu Dĩ Quá rút ra con cá nướng, ăn ngấu nghiến.

Nhận được hiệu ứng ấm áp, thời gian duy trì: 5 phút.

[Thật luôn? Tôi biết ngay không phải tự dưng cậu bắt con cá nướng này, nhưng mà keo kiệt quá đấy?]

[Mang theo 99 viên thuốc tăng nhiệt độ mà vẫn phải "vặt lông" đám quái nhỏ này hả?]

[Tiểu Trì của chúng ta là kiểu tận dụng triệt để mọi thứ đó!]

[Streamer keo kiệt nhất tôi từng thấy.]

Khinh Chu Dĩ Quá không bận tâm, ăn xong cá nướng, tiếp tục cất bước, bắt đầu hành trình trong dãy núi tuyết mênh mông.

Nhiệm vụ hàng ngày cuối cùng: Bắt Thần thú Tranh.

Tranh là một loài thần thú xuất hiện tại núi tuyết Cô Quán, có chỉ số tấn công và phòng thủ cực cao, không cùng đẳng cấp với đám ma vật ở Dực Trạch Thủy, và được coi như tiểu Boss trên bản đồ.

"Tôi chưa từng làm nhiệm vụ này." Trì Chân mở chi tiết nhiệm vụ xem kỹ, "Lâu lắm rồi mới ngẫu nhiên nhận được một nhiệm vụ mới, thích ghê."

Đây là điểm đặc biệt trong thiết kế của game Vấn Đạo Thanh Thiên: thỉnh thoảng khi làm nhiệm vụ hàng ngày, người chơi có thể nhận được một nhiệm vụ mới ngẫu nhiên.

Nhưng nhiệm vụ mới là niềm vui hay nỗi sợ thì còn phải xem.

[Tranh á? Tranh không phải là Boss bản đồ à? Trời ơi, Tiểu Trì định một mình đi đánh nó thật sao???]

[Loại quái như Tranh, ít nhất cũng phải tổ đội ba người nhé? Chưa nói đến cần tank hay không, chứ chắc chắn cần healer rồi.]

[Mà nhận nhiệm vụ kiểu này từ hàng ngày á? Không đùa chứ, streamer có cái vận may gì thế? Tôi lang thang nửa tháng ở núi Cô Quán còn chẳng gặp được Tranh, cậu ta chỉ nhận đại một nhiệm vụ mà dính luôn?!]

[Thực ra, tôi cảm thấy vận may của Tiểu Trì có hơi kỳ lạ từ lâu rồi...]

[Kỳ lạ tới mức bị hai bang hội lớn truy sát à?]

[Chế giễu tối đa #hài]

"Thử xem sao, tôi nghĩ là được, linh tu có kỹ năng chữa trị, thêm mấy bình thuốc nhỏ nữa, đủ để giữ mạng rồi." Trì Chân suy nghĩ một chút rồi nói, "Một mình tấn công thì có hơi thiếu, nhưng DPS không đủ thì thời gian sẽ bù đắp, đánh chậm chút thôi mà."

Khinh Chu Dĩ Quá chật vật leo lên đến đỉnh núi tuyết, cuối cùng cũng đến được địa điểm chỉ định mà nhiệm vụ yêu cầu.

Mô tả nhiệm vụ viết rằng có một loài thú tên là Tranh, hình dáng giống báo đỏ, năm đuôi một sừng, thích ăn thịt nướng, nếu đốt lửa nướng thịt, có thể thu hút nó tới.

Khinh Chu Dĩ Quá lấy củi ra, chuẩn bị nhóm lửa nướng thịt, không thể chần chừ, sợ bị truy sát đến tận đỉnh núi tuyết.

Không ngờ, đã có người ở trên đó rồi.

Một bóng dáng màu đen hiện lên rõ ràng, phát ra ánh sáng nhàn nhạt.

Bầu trời thay đổi, tuyết nhẹ nhàng rơi xuống.

Trước khi xác định người kia là ai, Khinh Chu Dĩ Quá đã nhận ra thanh Côn Ngữ đao đang phát sáng.

Lưỡi kiếm toàn thân đen nhánh, ngay cả khi cách một khoảng cách không ngắn, Khinh Chu Dĩ Quá vẫn có thể nhìn thấy ánh sáng từ những đường nét tỉ mỉ trên lưỡi kiếm.

Kiếm và người hòa làm một, ngồi im lặng trong bão tuyết.

Giữa mảnh tuyết trắng mênh mông, chỉ có vệt đen kia và đống lửa đỏ rực bên cạnh.

"Ngầu quá..." Trì Chân vô tình thốt lên.

[???]

[Cậu vất vả leo lên làm nhiệm vụ, kết quả lại có người tới trước rồi, mà cậu còn nói người ta ngầu?]

[Mà lại là người của Thiên Chi Đạo nữa chứ, không chạy đi còn ở đó chờ bị giết à?]

"Tôi nói là Côn Ngữ đao ngầu mà." Trì Chân giải thích, "Với lại tôi đã xin lỗi Vô Tẫn Thời rồi, anh ấy bảo không sao."

[Kiến thức hữu ích: Cậu cũng đã xin lỗi Vi Vũ Ngưng Thu và còn tặng cô ấy bảy bông hoa Mê Cốc.]

[Kết quả là người ta dẫn theo cả một đội quân đến truy sát cậu.]

[Chỉ có học sinh tiểu học mới tin 'không sao' là thật đấy.]

Trì Chân động chuột: "Vô Tẫn Thời không có thêm tôi vào danh sách thù địch mà."

[Ôi, cậu đúng là cứng đầu quá vậy!]

[Tôi thề, Tiểu Trì thích thầm Vô Tẫn Thời chắc luôn.]

[Cậu không châm lửa làm nhiệm vụ mà ngồi đây làm gì? Thấy cảnh tuyết đẹp quá, lên đây đi dạo à?]

Khinh Chu Dĩ Quá lề mề đứng đó, không đi cũng không nhóm lửa.

"Vô Tẫn Thời có phải nhận cùng nhiệm vụ không nhỉ? Anh ấy đang nướng thịt, chắc là đang đợi Tranh. Nếu tôi bắt đầu nướng thịt bây giờ, Tranh đến, thì nhiệm vụ tính cho ai?"

"Giả sử tôi nhóm lửa, anh ấy nghĩ tôi đang tranh nhiệm vụ với anh ấy, thì làm sao?"

"Tôi không đánh lại Côn Ngữ đao đâu."

"Hay là tôi cứ đợi anh ấy làm xong nhiệm vụ rồi làm sau."

"Á, hiệu ứng ấm áp hết rồi, tôi uống một bình thuốc nhỏ trước vậy."

[Không chịu nổi nữa, tôi block streamer này đây, cứ lải nhải mãi!]

[Nói thật, mỗi lần gặp Vô Tẫn Thời Tiểu Trì lại có chút không bình thường.]

[Bình thường 10 phút mới nói một câu, giờ một phút nói 10 câu.]

Không biết từ khi nào, số người xem trong phòng livestream đã vượt qua 500 và vẫn còn tiếp tục tăng.

Trì Chân không để ý, anh lo lắng điều khiển Khinh Chu Dĩ Quá, đứng ngồi không yên. Một lúc sau, cuối cùng cũng thu hút được sự chú ý của Vô Tẫn Thời.

[Phụ cận] Vô Tẫn Thời: ?

Khinh Chu Dĩ Quá vì quá căng thẳng, đã vô tình làm rơi đống củi trong tay.

[Phụ cận] Khinh Chu Dĩ Quá: Tôi cũng làm nhiệm vụ hàng ngày, cũng đánh Tranh. Anh làm trước đi, làm xong tôi làm tiếp.

[Phụ cận] Vô Tẫn Thời: Không cần, cậu cứ tự nhiên đi.

Nói xong, Vô Tẫn Thời vẫn ngồi im ở chỗ cũ, thỉnh thoảng lại rắc gia vị lên thịt nướng, hy vọng thu hút Tranh.

Khinh Chu Dĩ Quá thấy Vô Tẫn Thời không để tâm, bèn nhóm lửa và ném một miếng thịt thú vào, rắc gia vị lên.

Chốc lát sau, hai người mỗi người ngồi một bên, im lặng nướng thịt.

[Cậu làm gì vậy? Kiểu "Khổng Dung nhường lê*" này làm tôi nổi hết cả da gà rồi này!]

*một điển cố, mọi người gg đọc nhe hehe

[Không ngờ Vô Tẫn Thời lại tốt như vậy.]

[Tôi tưởng cậu ấy vừa thấy streamer là chém một nhát chứ, ai ngờ lại không làm vậy? Cậu ấy không phải người của Thiên Chi Đạo sao? Không phải toàn bộ bang Thiên Chi Đạo đều truy sát streamer sao?]

[Câu chuyện nói ra thì dài lắm. Mà, có thể nói chuyện về các bang hội khác trong phòng livestream của streamer không nhỉ? Sẽ không bị cấm chứ?]

[Mau kể đi, cậu không thấy là cậu ấy hoàn toàn không để ý đến làn đạn hả? Một phút quay đầu nhìn Vô Tẫn Thời năm trăm lần, sắp gãy luôn cổ rồi!]

[Ai muốn biết thêm thì lên diễn đàn tìm hiểu đi, nhưng nói đơn giản là, Vô Tẫn Thời là cao thủ được Thiên Chi Đạo thờ phụng, nhưng trong bang anh ta hành sự rất độc lập, ngoài bang chủ ra, mặt mũi ai cũng không nể.]

[Đúng rồi, tôi cũng thấy trên diễn đàn có người của Thiên Chi Đạo than phiền, bảo Vô Tẫn Thời rất kiêu ngạo trong bang, chẳng thèm để ý ai. Nhưng nhìn cậu ấy nói chuyện với Tiểu Trì lại rất lịch sự, chẳng có vẻ gì giận dữ vì chuyện hôm qua cả.]

[Khó nói lắm, đàn ông mà, không dễ gì nổi giận chỉ vì bị livestream từ chối người ta đâu. Huống hồ, lần đó anh ta còn là người được theo đuổi, vậy lại càng có mặt mũi.]

"Khụ khụ, đừng nói chuyện về người khác trong phòng livestream của tôi nhe." Trì Chân cuối cùng cũng lấy lại bình tĩnh và ngừng những cuộc trò chuyện về các bang hội khác trong làn đạn.

Sau đó, cậu nghĩ một lát rồi bổ sung thêm: "Vô Tẫn Thời là người rất tốt."

[?? Có ai hỏi bộ trưởng đâu?]

[Cậu đâu phải người của Thiên Chi Đạo, sao biết cậu ấy tốt?]

[Vì cậu ấy thầm thích Vô Tẫn Thời chứ sao.]

[Bí mật đã bị bật mí!]

"Không phải, không có, đừng nói bậy." Trì Chân hơi luống cuống, "Tôi chỉ từng bán vật phẩm cho anh ấy mà thôi, thực ra anh ấy rất tốt, rất lịch sự."

Trì Chân đang giải thích loạn xạ, bỗng nhiên một tiếng gào sắc lạnh vang lên khắp núi tuyết.

Một vệt đỏ như tia chớp lao về phía núi tuyết, nhảy vài cái rồi lao thẳng về phía Khinh Chu Dĩ Quá!

-----------------

Tác giả có lời muốn nói:

Một số thiết lập dựa trên "Sơn Hải Kinh" và "Bách Khoa Toàn Thư", nhưng vì cần viết về game nên tôi đã sửa đổi khá nhiều, các bạn đừng quá để ý nha...

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top