Chương 196: Rơi đáy vực sâu, bỗng có người đưa nón che mưa (1)
Tạ Liên gay gắt Äáp trả: "Ta biêÌt sẽ không ai Äến. Mắc má» gì tá»i ngÆ°Æ¡i."
Bạch Vô TÆ°á»ng thong thả há»i ngược lại: "Váºy tại sao ngÆ°Æ¡i lại bà y Äặt Äâm mình má»t kiếm? Giáºn há»n vá»i ai sao? Hiá»n tại cÅ©ng không có ngÆ°á»i nà o Äau lòng vì ngÆ°Æ¡i Äâu."
Tạ Liên tiếp tục Äáp lại: "Ta tình nguyá»n. Mắc má» gì tá»i ngÆ°Æ¡i."
Bạch Vô TÆ°á»ng nói: "Giả sá» có ngÆ°á»i tá»i giúp ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i Äá»nh là m gì; không ai Äến giúp ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i Äá»nh là m gì?"
". . . . . ."
Tạ Liên mắng chá»i: "NgÆ°Æ¡i nói nhiá»u nhÆ° váºy là m gì??? Ta nhá» và o! Mắc má» gì tá»i ngÆ°Æ¡i, mắc má» gì tá»i ngÆ°Æ¡i hả!!!"
Lá»i nói của y cà ng ngà y cà ng vô lá» thô tục, khẩu khà cuÌng cà ng lúc cà ng táo bạo, nhÆ°ng mắng Äến mắng Äi Äá»u chá» có thá» mắng mấy chữ nà y, Bạch Vô TÆ°á»ng giá»ng nhÆ° bá» y chá»c cho cÆ°á»i ha ha ra tiếng, than thá»: "Thằng nhá» ngá»c."
Hắn quay ngÆ°á»i, nói: "Thôi. Dù sao cÅ©ng chá» còn ngà y cuá»i, cho ngÆ°Æ¡i ngá»c lâu má»t chút vùng vẫy má»t chút cÅ©ng không sao. Dù sao cÅ©ng sẽ không có ngÆ°á»i lại Äây cho ngÆ°Æ¡i má»t chén nÆ°á»c, hoặc là giúp ngÆ°Æ¡i cầm hắc kiếm nà y rút ra. Nhá» kỹ -"
Bạch Vô TÆ°á»ng lại nhắc nhá» má»t lần nữa: "Ngà y mai sau khi mặt trá»i xuá»ng núi, nếu ngÆ°Æ¡i vẫn không phát Äá»ng dá»ch mặt ngÆ°á»i, nguyá»n rủa sẽ giáng lên ngÆ°á»i ngÆ°Æ¡i Äấy."
Tạ Liên im lặng nghe, không nhúc nhÃch.
Ngà y thứ ba, Tạ Liên vẫn nằm trong há» sâu hình ngÆ°á»i á» ngã ba ÄÆ°á»ng kia, tÆ° thế giữ nguyên không thay Äá»i.
Äoà n ngÆ°á»i hôm nay cùng Äoà n ngÆ°á»i ngà y hôm qua cÅ©ng không có gì khác biá»t, Äá»u Äi voÌng qua y tháºt xa, tất cả Äá»u Äi ÄÆ°á»ng của mình. Tuy rằng chuyá»n có quái nhân từ trên trá»i rÆ¡i xuá»ng Äã báo lên quan phủ, nhÆ°ng Äá»i vá»i ngÆ°á»i nghe nói rất có thá» là ôn thần, hÆ¡n nữa cuÌng không phạm phải chuyá»n gì, chá» là nằm nhÆ° ngÆ°á»i chết, không chá»u rá»i Äi, quan viên Äá»u miá» n cưỡng nói qua mấy ngà y nữa sẽ lại xem xét. à nà y nói thẳng ra chÃnh là mặc ká» . Ai biết mấy ngà y tá»i sẽ biến thà nh cái dạng gì?
Có mấy Äứa bé tò mò chạy tá»i, ngá»i xá»m á» mép nhìn ngÆ°á»i trong há» , lượm caÌi cà nh cây, lén lút Äâm Äâm chá»c chá»c, mà Tạ Liên lại nhÆ° con cá chết không có má»t chút phản ứng. Bá»n chúng cảm thấy má»i mẻ không thôi, còn muá»n thá» ném thứ gì Äó và o y thì bá» cha mẹ phát hiá»n, mắng xá»i xả má»t tráºn xong xách cá» vá» nhà .
Tiá»u thÆ°Æ¡ng bán nÆ°á»c ngà y hôm qua cuÌng liên tục nhìn vá» hÆ°á»ng bên nà y. ÄỠý Tạ Liên má»t ngà y má»t Äêm Äã không uá»ng má»t giá»t nÆ°á»c, trên môi khô khá»c bong tróc má»t tầng da chết, tiá»u thÆ°Æ¡ng nhìn mà thÆ°Æ¡ng xót, tá»±a há» Äá»nh múc má»t chén nÆ°á»c ÄÆ°a ra, bá»ng bá» khuá»·u tay lão bà chá»c má»t cái, bát láºt úp xuá»ng, Äà nh phải coi nhÆ° không thấy gì.
Không biết trá»i có phải hay không cÅ©ng muá»n tá»i góp má»t chút náo nhiá»t, qua buá»i trÆ°a, bắt Äầu có từng hạt mÆ°a nhá» tà tách tà tách rÆ¡i xuá»ng.
Tiá»u thÆ°Æ¡ng trên ÄÆ°á»ng vá»i vã thu dá»n sạp hà ng, những ngÆ°á»i Äi ÄÆ°á»ng cuÌng la to mau mau vá» nhà , dá»n dáºp chạy. Qua má»t há»i, mÆ°a rÆ¡i xuá»ng cà ng lúc cà ng lá»n, khuôn mặt Tạ Liên bá» nÆ°á»c mÆ°a dá»i má»t lượt, cà ng lúc cà ng nhợt nhạt, cả ngÆ°á»i Æ°á»t Äẫm.
Thân ảnh bạch y nhân lặng yên không má»t tiếng Äá»ng xuất hiá»n trÆ°á»c ngÆ°á»i Tạ Liên.
Những ngÆ°á»i khác trên ÄÆ°á»ng giá»ng nhÆ° không có chú ý tá»i bóng ngÆ°á»i quái dá» nà y. Bạch Vô TÆ°á»ng từ trên cao nhìn xuá»ng y, nói: "Mặt trá»i sắp lặn rá»i."
Tạ Liên trầm mặc không nói.
Bạch Vô TÆ°á»ng nói: "NgÆ°Æ¡i cÅ©ng không phải ôn thần, nhÆ°ng bá»n há» thà rằng tin ngÆ°Æ¡i phải, cÅ©ng không nguyá»n tin ngÆ°Æ¡i không phải. Lúc trÆ°á»c ngÆ°Æ¡i nghá»ch thiên chá»ng trá»i vì muá»n mÆ°a xuá»ng VÄ©nh An, thế nhÆ°ng bây giá» ngay cả má»t chén nÆ°á»c bá»n há» cÅ©ng keo kiá»t vá»i ngÆ°Æ¡i; bách kiếm xuyên tâm, cÅ©ng chá» vì hoà n toà n bất Äắc dÄ©, thế nhÆ°ng bây giá» chuyá»n ÄÆ¡n giản nhÆ° giúp ngÆ°Æ¡i cầm má»t thanh kiếm rút ra bá»n há» cÅ©ng không muá»n là m, Äá»u cho rằng viá»c Äó rất khó khÄn."
Hắn thÆ°Æ¡ng hại nói: "Ta Äã nói vá»i ngÆ°Æ¡i, sẽ không có ai giúp ngÆ°Æ¡i Äâu."
Trong lòng Tạ Liên có âm thanh Äiên cuá»ng kêu to: Thừa nháºn Äi. Hắn nói Äúng. Không có, không có, không có! Tháºt sá»± không có, không có má»t ai hết!
Giá»ng nhÆ° nghe Äược tiếng gà o thét trong lòng y, Bạch Vô TÆ°á»ng tá»±a tiếu phi tiếu, ÄÆ°a tay ra nắm chặt cán kiếm, nói: "NhÆ°ng không sao. Bá»n há» không giúp ngÆ°Æ¡i, ta sẽ giúp."
Nói xong, hắn hÆ¡i dùng sức, khoát tay má»t cái liá»n Äem thanh hắc kiếm nà y rút ra khá»i bụng Tạ Liên , "Keng" má»t tiếng, vứt xuá»ng bên cạnh y.
Láºp tức, nhân ảnh bạch y trong mà n mÆ°a nhẹ giá»ng cÆ°á»i, giá»ng nhÆ° hoà n thà nh mục ÄÃch nên lui thân, giao lại nhiá»m vụ cho ngÆ°á»i y há»t hắn, sau biến mất.
Sau khi rút ra thanh hắc kiếm, vết thÆ°Æ¡ng của Tạ Liên liá»n lá» rõ , bá» mÆ°a to bừa bãi giá»i rá»a, cảm giác Äau Äá»n tê dại lần thứ hai khuếch tán khắp ngÆ°á»i. Äây là cảm giác duy nhất của y và o thá»i Äiá»m nà y.
Äá bá» Äạp vang lên tiếng vỡ vụn, bá»ng má»t tiếng Äạp nÆ°á»c lao nhanh truyá»n Äến, tá»±a há» lại có ngÆ°á»i Äi ÄÆ°á»ng vá»i vã chạy mÆ°a. Có Äiá»u, Tạ Liên Äã không thỠâm thầm ÄỠý nhÆ° lúc trÆ°á»c nữa.
Y cháºm rãi ngá»i dáºy, ai ngá», má»i vừa Äứng lên Äã nghe thấy má»t tiếng "A!!!" thảm thiết, má»t ngÆ°á»i ngay bên cạnh y té lá»n mèo má»t vòng.
NgÆ°á»i kia vác trên lÆ°ng má»t thứ Äá» rất lá»n, trên Äầu mang theo cái nón che mÆ°a rá»ng và nh. Äại khái là bá»i vì mÆ°a quá lá»n nên hắn không thấy rõ trên ÄÆ°á»ng có ngÆ°á»i Äang nằm, Äến gần Tạ Liên Äá»t nhiên ngá»i dáºy má»i phát giác ra, thêm và o hắn chạy trá»n mÆ°a cá»±c nhanh, nên má»t té nà y rất nặng, cả ngÆ°á»i bá» nhà o xuá»ng mép há» hình ngÆ°á»i, tại chá» chá»i ầm lên: "TA THAO MẸ NGÆ¯Æ I! ! !"
Nón rá»ng và nh bay lên, rá» sá»t trên lÆ°ng cuÌng láºt ra, má»t mảnh gạo trắng toát Äá» hết xuá»ng má»t chá». NgÆ°á»i kia ngá»i dÆ°á»i Äất ảo não Äến Äá» kêu to, má»t cái tát vá» mạnh xuá»ng, khiến gạo cùng Äất bùn Æ°á»t dầm dá» bắn tung tóe lên mặt Tạ Liên. Hắn giáºn dữ không thôi, nhảy dá»±ng cao ba thÆ°á»c, chá» thẳng và o mÅ©i Tạ Liên quát tháo: "Cái quái gì Äây?! Lão tá» nhá»c nhằn khá» sá» má»t muá»n chết má»i lá»i Äược Ãt tiá»n mua gạo, cứ nhÆ° váºy mất cả rá»i, còn ngã chảy máu môi nữa chứ! Bá»i thÆ°á»ng tiá»n!!! Äừng có mà giả bá» chết, bá»i thÆ°á»ng tiá»n!!!"
Tạ Liên trong mắt cÄn bản không có hắn, cÅ©ng không có ý Äá»nh ÄỠý tá»i. NgÆ°á»i kia má»t má»±c không buông tha, má»t tay tóm lấy cỠáo Tạ Liên: "Ta há»i ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i có phải muá»n chết không?"
Tạ Liên lạnh lùng thá»t: "Phải."
NgÆ°á»i kia xì xì nói: "Váºy con mẹ nó ngÆ°Æ¡i muá»n chết thì lÄn sang má»t bên yên lặng mà chết Äi, á» giữa Äại lá» chặn ÄÆ°á»ng ngÆ°á»i khác lạm gì, chết cÅ©ng không an pháºn, Äá» thiếu Äạo Äức!!!"
Tạ Liên mặc hắn rung lắc cỠáo chÃnh mình Äiên cuá»ng, mặt không há» có chút cảm xúc, cá»±c kỳ tê dại.
Mắng chá»i Äi, mắng chá»i Äi. Chẳng sao, cứ tùy tiá»n mắng chá»i Äi.
Chẳng bao lâu nữa toà n bá» sẽ biến mất rá»i.
Mặt trá»i cÅ©ng sắp lặn rá»i.
NgÆ°á»i kia nắm cá» Tạ Liên Äòi y phải thÆ°á»ng tiá»n, thấy không bá»i liá»n Äem y mắng lâm Äầu cẩu huyết vẫn không hả giáºn, Äẩy xô xô Äẩy ná»a ngà y má»i nhặt nón lá từ trên Äất Äeo lên, hùng hùng há» há» Äi vá» phÃa trÆ°á»c. Tạ Liên bá» hắn "bá»ch" má»t tiếng vÆ°Ìt vá» trong há», dần dần, tiếng mÆ°a rÆ¡i nghe Äược so vá»i tiếng ầm Ä© còn lá»n hÆ¡n.
Äó là tiếng haÌng ngaÌn, haÌng vaÌ£n vong linh bá» phong bế á» hắc bên trong hắc kiếm rÃt gà o.
Theo tà dÆ°Æ¡ng từng chút từng chút lặn vá» phÃa Tây, á» trong Äầu Tạ Liên chúng nó nhÆ° Äang lên cÆ¡n Äiên, vì sắp Äược tá»± do cùng báo thù mà hoan hô.
Tạ Liên giÆ¡ lên má»t tay, bÆ°ng kÃn mặt.
Giữa lúc y run rẩy duá»i ra má»t cái tay khác, muá»n nắm lấy thanh kiếm nà y, bá»ng nhiên, y phát hiá»n ra má»t chuyá»n kỳ quái.
MÆ°a dÆ°á»ng nhÆ° ngừng rá»i.
Không Äúng.
Không phải hết mÆ°a, mà là có thứ gì che phÃa trên Äầu y, giúp y chặn cÆ¡m mÆ°a to!
Tạ Liên Äá»t nhiên má» mắt ngẩng Äầu, chá» thấy trÆ°á»c mặt có má»t ngÆ°á»i Äang ngá»i xá»m, Äem nón trên Äầu mình Äặt sang Äầu y.
. . . . . . Lại là ngÆ°á»i khi nãy chá»i y lên trá»i xuá»ng Äất!
Hắn trừng Äá»i phÆ°Æ¡ng, Äá»i phÆ°Æ¡ng cuÌng trừng hắn, nói: "NgÆ°Æ¡i trừng ta là m gì? Sao nà o, mắng ngÆ°Æ¡i hai câu liá»n muá»n chết luôn hả?" NgÆ°ng lại nhá» bãi nÆ°á»c bá»t, rá»i lại nói tiếp, "Mang cái mặt khóc tang có thấy xúi quẩy không kia chứ?"
". . . . . ."
NgÆ°á»i kia má»i lúc nãy thôi còn bá»c lá» khuôn mặt hung ác, giÆ¡Ì khÄÌc naÌy há»i tÆ°á»ng lại thì có chút chá»t dạ, nói thầm và i câu, liá»n biá»n giải cho chÃnh mình: "Äược rá»i Äược rá»i, vừa nãy coi nhÆ° ta không phải. NhÆ°ng ta mắng ngÆ°Æ¡i cÅ©ng bá»i vì ngÆ°Æ¡i Äáng bá» mắng, ai bảo tá»± dÆ°ng phát bá»nh cÆ¡? Nói câu nữa, có ai mà chÆ°a từng bá» mắng qua Äâu?"
Tạ Liên hai mắt trợn tròn, thá»t không ra lá»i.
NgÆ°á»i kia mất kiên nhẫn nói: "Äược Äược Äược Äược, coi nhÆ° ta xui xẻo Äi, không cần ngÆ°Æ¡i bá»i thÆ°á»ng nữa. Mà ngÆ°Æ¡i còn nằm á» nÆ¡i nà y là m gì? Lá»n vầy rá»i nhá» bé gì nữa, muá»n chá» cha mẹ tá»i kéo dáºy hay sao hả? Lên lên lên lên."
Hắn vừa há»i giục, vừa lôi lôi kéo kéo, Äem Tạ Liên từ dÆ°á»i Äất kéo lên, dùng sức vá» cả hai tay và o sau lÆ°ng y, nói: "Äứng lên, mau mau vá» nhà Äi thôi!"
Tạ Liên cứ nhÆ° váºy Äược kéo dáºy khá»i cái há» hình ngÆ°á»i, xong bá» hai bà n tay kia Äáºp ÄêÌn suýt té trá» lại mặt Äất, sững sá» rá»i lại sững sá». Chá» lúc y phục há»i lại tinh thần, ngÆ°á»i kia Äã sá»m Äi mất rá»i.
Chá» còn má»i chiếc nón lá rá»ng và nh Äá»i lại trên Äầu, nhÆ° má»t lá»i nhắc nhỠấm áp, má»i vừa rá»i không phải là ảo giác, y tháºt sá»± Äược ngÆ°á»i kéo ra.
Không biết qua bao lâu, Bạch Vô TÆ°á»ng lại xuất hiá»n á» phÃa sau y.
Lần nà y, hắn không ná» nụ cÆ°á»i, ngữ khà cuÌng không còn Äiá»m nhiên tá»± Äắc nhÆ° trÆ°á»c, ngược lại mÆ¡ há» có chút cháºm chạp cùng bất an, há»i, "NgÆ°Æ¡i Äang là m gì á» Äây?"
MÆ°a còn à o à o rÆ¡i xuá»ng Äất, Tạ Liên Äá»i trên Äầu chiếc nón lá rá»ng và nh mà ngÆ°á»i ná» ÄÆ°a, tuy rằng ngÆ°á»i Äã sá»m bá» nhiá» m Æ°á»t, bù lại gÆ°Æ¡ng mặt không dÃnh chút nÆ°á»c mÆ°a nà o.
NhÆ°ng maÌ, gò má của y vẫn Æ°á»t Äẫm nhÆ° cÅ©.
Thấy Tạ Liên không có Äáp lá»i mình, Bạch Vô TÆ°á»ng lại trầm giá»ng nói: "Mặt trá»i sắp sá»a lặn, mau cầm kiếm của ngÆ°Æ¡i Äi, bằng không, ngÆ°Æ¡i biết sẽ phát sinh ra chuyá»n gì rá»i Äấy."
Tạ Liên cÅ©ng không quay Äầu lại, nhẹ giá»ng chá»i: "Ta thao mẹ ngÆ°Æ¡i."
Ngữ khà Bạch Vô TÆ°á»ng mang theo tia lạnh lẽo: "NgÆ°Æ¡i vừa nói cái gì?"
Tạ Liên chuyá»n hÆ°á»ng hắn, bình tÄ©nh nói: "NgÆ°Æ¡i nghe không rõ sao? Váºy thì ta lặp lại lần nữa."
Äá»t nhiên y bay lên cao, giÆ¡ chân Äạp má»t cú lôi Äình và o Bạch Vô TÆ°á»ng, khiến cả thân thá» hắn bay vá» Äằng sau mấy trượng!
Má»t cÆ°á»c hạ xuá»ng Äất, Tạ Liên lấy má»t tay bá»t vết thÆ°Æ¡ng, tay kia chá» vá» phÃa Bạch Vô TÆ°á»ng vừa bay ra, dùng âm thanh lá»n nhất của mình toà n lá»±c mắng: "Ta thao mẹ ngÆ°Æ¡i !!! NgÆ°Æ¡i cho rằng ngÆ°Æ¡i là ai mà dám nói chuyá»n vá»i ta nhÆ° váºy?! Ta Äây chÃnh laÌ Thái tá» Äiá»n hạ, rõ chÆ°a!!!"
Trên gÆ°Æ¡ng mặt y lúc nà y, hai hà ng nÆ°á»c mắt Äã trà n mi tuôn rÆ¡i.
Má»t ngÆ°á»i. Chá» cần má»t ngÆ°á»i.
Tháºt sá»±, chá» cần má»t ngÆ°á»i thôi, là Äủ rá»i!
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top