Vô sỉ thôi miên
Chương 1: Bắt đầu thôi miên, mệnh lệnh thôi miên, hầu hạ cặc cho thầy, ngậm tinh dịch đi học.
Vương Kiến Quốc năm nay 40 tuổi, tuy số tuổi không lớn lắm nhưng tóc trên đầu cũng không còn mấy, thế nên hay bị mọi người gọi là Vương đại gia. Ngoại hình Vương đại gia thường thường, một bộ trung niên đại thúc béo mập, nhưng hắn lại có một dị năng đặc biệt – thôi miên.
Hiện giờ hắn đang làm giáo viên ngữ văn ở một trường trung học phổ thông trọng điểm, mỗi ngày bị vây quanh bởi một đám thân thể tươi trẻ ngon lành, trong lòng xôn xao không thôi. Hôm nay, học sinh tên Lý Thương Bạch, là một đứa nhóc cứng đầu quậy phá nhất trong lớp lại đánh nhau, nguyên nhân là bạn gái cậu một chân dẫm hai thuyền, bị cậu chính mắt bắt gặp, cứ thế cùng tên nam sinh còn lại kia đánh một trận.
Xong việc, nhà trường liên hệ phụ huynh, thế nhưng cha mẹ cậu chậm chạp mãi không đến, sau đó mới gọi điện thoại báo mình phải họp không đến được, cũng nói là sau này nhất định đến nhà học sinh kia xin lỗi. Phụ huynh đối phương không đến, mẹ của nam sinh bị đánh kia chỉ có thể bực tức dẫn con nhà mình về.
Hiện tại trong văn phòng chỉ còn dư lại Vương Kiến Quốc và Lý Thương Bạch, lão thầy đã làm nghề giáo trong trường này nhiều năm, có thể có một văn phòng của riêng mình.
Vương Kiến Quốc ánh mắt dâm tà rà quét thiếu niên trước mắt từ trên xuống dưới, chỉ thấy trên gương mặt mềm mại nõn nà của Lý Thương Bạch có mấy chỗ bầm tím, cậu cắn chặt đôi môi đỏ tươi, vụng về che dấu sự bất an của mình, tấm lưng gầy yếu cố gắng đứng thẳng, vạt áo lộ ra cái eo nhỏ trắng mịn như đang âm thầm quyến rũ người khác. Phía dưới là quần jean bó sát, phát họa hoàn mỹ đường cong của thân thể, cái mông cong mẩy lay động trái phải, làm người ta hận không thể lập tức lột sạch quần áo cắm dương vật vào trong.
Dương vật Vương Kiến Quốc không nhịn được mà dựng thẳng, căng đến mức đũng quần phồng lên một khối lớn, đừng thấy Vương Kiến Quốc không còn bao nhiêu tóc mà nhầm, dinh dưỡng toàn bộ dồn đến dương vật, một khi cứng lên là to như cặc lừa, to đến mức khó tin. Lúc này nhờ có bàn làm việc chống đỡ, bằng không đũng quần sẽ cứ thế bại lộ.
“Thầy, nếu không còn việc thì thì em về đây ạ”
“Đợi đã!” Lý Thương Bạch sửng sốt nhìn về sau, chỉ thấy Vương Kiến Quốc giơ tay vỗ trước mắt cậu một cái, đầu óc nháy mắt trống rỗng, ánh mắt mơ màng.
“Từ nay về sau, mỗi khi nghe anh nói ‘Thương Bạch nghe lời’, em nhất định phải nghe theo tất cả mệnh lệnh của anh, hiểu chưa?”
“Hiểu ạ, chủ nhân” Ánh mắt Lý Thương Bạch dại ra mà đáp
“Được, giờ thì quỳ xuống, bò tới đũng quần của thầy nào”
Gương mặt tuấn mỹ của Lý Thương Bạch thoáng hiện một chút giãy giụa, nhưng chỉ chợt lóe mà qua, sau đó cậu lập tức quỳ sạp xuống, mông nhỏ nhếch lên cao, nghoe nguẩy mà bò đến, sau đó gương mặt trắng nõn dụi vào nơi đang sưng to của Vương kiến Quốc, miệng thở ra khí nóng, chỗ kia lại to thêm mấy lần.
“Khi anh nói mệnh lệnh thứ hai, là ‘Thương Bạch nhìn không thấy anh’, em sẽ không thấy anh, hơn nữa còn không phát hiện, không hề ý thức được bất cứ chuyện gì mà anh đang làm với em, hiểu chưa?” Một tay Vương Kiến Quốc vừa mò vào quần áo Lý Thương Bạch, âu yếm vuốt ve tấm lưng cậu, vừa nói.
“Hiểu ạ, chủ nhân” Thiếu niên ngoan ngoãn đáp.
Dứt lời, dương vật Vương Kiến Quốc đã cứng đến mức phát đau, ra lệnh: “Dùng miệng em hầu hạ c* bự của chủ nhân cho tốt nào”
“Dạ, chủ nhân” Lúc này, gương mặt nhỏ của Lý Thương Bạch đã đỏ ửng, trông vô cùng sắc tình, chỉ thấy thiếu niên lấy đầu lưỡi hồng hào của mình, cách một lớp quần mà không ngừng liếm láp dương vật của Vương Kiến Quốc, đến khi nó đã không thể nào sưng to hơn nữa. Tiếp theo dùng sức mà cắn dây kéo quần, một cái cặc to lớn lập tức nhảy ra đánh vào mặt Lý Thương Bạch cái “chóc”, chất lỏng dính nhớp dây đầy lên da mặt thiếu niên.
Lý Thương Bạch lớn lên thật sự tuấn tú, môi hồng răng trắng, bọn học sinh đều lén phong cậu thành giáo thảo, vừa đẹp trai mà trong nhà còn có tiền, tuy bình thường thái độ ngông nghênh không coi ai ra gì, nhưng vẫn có không ít nam nữ thích cậu, chỉ vì gương mặt kia quá đẹp, làm người ta muốn ngừng lại không được. Thế mà bây giờ, đóa hoa lạnh lùng của đám học sinh kia lại dùng môi lưỡi chật vật phun ra nuốt vào cặc bự của Vương Kiến Quốc, ngậm tới mức hai má căng phồng, ánh mắt thiếu niên nhìn lão thầy giáo lại mang theo vô tận thành kính, nhìn đến mức lửa trong long Vương Kiến Quốc đốt càng lớn, trong văn phòng không lớn lắm vang vọng tiếng nước lép nhép.
Lý Thương Bạch cố hết sức mút lấy con cặc dữ tợn kia, nuốt đến cổ họng, đầu lưỡi mềm mại dán sát cặc bự nóng hổi, mút mát đến mức cả gương mặt đỏ bừng, lông cặc liên tục đâm vào đôi môi mọng nước ướt át.
Thiếu niên dần chảy vài giọt nước mắt, rơi xuống con cặc đang được hầu hạ tận tình, cậu mang theo khóe mắt ướt đẫm nhìn lên Vương Kiến Quốc, làm lão thầy giáo càng nứng, không nhịn được mà điên cuồng đâm chọc vào khoang miệng cậu, tiếng nước dâm dục càng vang càng lớn trong không gian.
Qua thật lâu, Vương Kiến Quốc đâm mạnh một cái, cả gương mặt thiếu niên hoàn toàn chôn vào háng đầy lông cặc, cả người run rẩy, chất lỏng trắng đặc tràn ra bên khoa miệng, mà thiếu niên còn đang không ngừng gắng sức nuốt lấy.
Vương Kiến Quốc lộ ra biểu tình thỏa mãn, rút cặc ra khỏi cái miệng đỏ thắm của thiếu niên, dư vị lên đỉnh còn chưa tan đi, tinh dịch đang ào ào chảy ra khỏi lỗ sáo, nhỏ giọt lên gương mặt cậu. Ánh mắt Lý Thương Bạch mê ly, khóe môi đỏ tươi, trên mặt tràn đầy chất lỏng trắng đặc sệch, quần áo nhăn nhúm nửa che nửa hở, cả người tản ra khí chất dâm dục.
“Tiểu Bạch của anh, cởi sạch quần áo, nằm lên bàn, lộ lỗ đít ra, chậm rãi xoa nắn nó” Vương Kiến Quốc nhìn thiếu niên, yêu thích không thôi, mới lần đầu đã dâm tiện như thế, đúng là con điếm!
“Dạ, thưa chủ nhân” Lý Thương Bạch thanh âm còn hơi nghẹn ngào, đáp.
Cả mặt Lý Thương Bạch đã đỏ đến muốn xuất huyết, tự mình cởi ra từng cái nút áo, để lộ thân thể trần trụi, làn da non mềm trắng đến lóa mắt, không một tia tỳ vết. Cậu đi đến bàn làm việc của Vương Kiến Quốc, dương vật nho nhỏ hồng hồng hơi đung đưa theo từng bước chân loạng choạng, vừa nhìn đã biết chủ nhân của nó hãy còn non nớt lắm.
Thiếu niên nằm nửa người trên bàn, hai chân banh rộng, hoàn toàn triển lãm phong cảnh giữa đùi cho Vương Kiến Quốc xem, tiếp đó, đôi tay thon gầy trắng nõn bắt đầu chậm rãi xoa nắn lỗ đít, chỉ chốc lát sau nó đã trở nên đỏ bừng, trắng đỏ đan xen bày ra không khí sắc tình dâm dật.
“Mút đầu ngón tay của em, sau đó tự thọc vào lỗ đít”, Vương Kiến Quốc đầy mặt thô bỉ mà nói.
Thiếu niên dung miệng nhỏ mút mát từng ngón tay, đầu lưỡi hồng hào thi thoảng lộ ra, câu dẫn tới mức dương vật lão càng sưng to, tiếng nước bọt nhóp nhép vang lên không ngừng. Một lát sau, từng đầu ngón tay đang ánh lên lớp nước mỏng manh lần lượt cắm vào trong lỗ đít, bắt đầu tự mình thọc vào rút ra.
Cả gương mặt của Vương Kiến Quốc lúc này cách thiếu niên trần truồng chỉ một nắm tay, hai mắt đỏ bừng nhìn theo từng động tác ngây ngô của cậu, con cặc càng cứng bạo, bạch trọc không ngừng trào ra từ lỗ sáo, hận không thể lập tức cắm vào, hung ác địt nát thiếu niên.
Hai mắt Lý Thương Bạch hồng hồng, thần sắc mê người, so với đĩ còn dâm dục hơn, cảnh sắc bây giờ cho dù có là thánh nhân đều phải tuốt cặc lao lên.
Rốt cuộc Vương Kiến Quốc cũng không nhịn được nữa, hô hấp dồn dập lôi đôi tay thiếu niên ra đè lên đỉnh đầu, con cặc bự đen cứng nhắc chen vào lỗ đít đang ướt dầm dề, bắt đầu lấy sức mà đâm thọc, cả người đầy mỡ nằm sấp đè lên, hoàn toàn che phủ nam sinh gầy yếu phía dưới.
Lão cảm thụ được làn da trơn mềm như tơ lụa đặc thù hương vị tuổi trẻ của thiếu niên, hít ngửi mùi thơm tươi mát bên cổ cậu, thoải mái đến mức híp mắt, chỉ muốn địt đến nơi sâu nhất, khiến hai người hòa thành một thể.
Thế là con cặc thô to bằng cánh tay trẻ con càng nhấp càng sâu, eo nhỏ của Lý Thương Bạch khó chịu mà đong đưa lắc lư lại khiến con cặc trong lỗ đít thọc vào hơn một tấc, thọc đến mức thiếu niên không nhịn được mà rên lớn, không dám tự động đậy nữa, chỉ có thể nằm yên để lão nắc đẩy, há to miệng mà thở dốc.
Vương Kiến Quốc thấy vậy, đầu lưỡi vói vào trong miệng thiếu niên, liếm láp nhấm nuốt đầu lưỡi xinh xắn, làm cậu kêu rên ư ử không ngừng. Nước bọt phía trên trộn lẫn không thể phân biệt, con cặc to bự phía dưới không ngừng thọc từng cú vào lỗ đít, bàn làm việc liên tục phát ra tiếng kẽo kẹt, gò mông thiếu niên bị địt đến mức chảy nước ròng ròng, vòng eo mảnh khảnh uốn éo không thôi.
Thiếu niên bị địt tàn nhẫn đến mức mất trọng tâm, đôi tay phải ôm chặt lấy cổ Vương Kiến Quốc, môi răng cứ thế tự dâng vào trong miệng lão, thân thể gắt dao dán lên cả người đầy mỡ của lão, ẩn nhẫn rên rỉ cứ như còn chưa được địt đủ.
Chợt, có tiếng gõ cửa vang lên, lỗ đít thiếu niên vì khẩn trương mà co chặt, mút đến nỗi Vương Kiến Quốc suýt thì bắn.
“Thầy Vương, bài tập hôm nay em đã thu xong rồi ạ, em có thể vào không ạ?” Giọng nữ trong trẻo tryền đến từ ngoài cửa, là nữ chính trong sự kiện đánh nhau hôm nay, Khổng Tâm Nhiên.
“Bài tập em cứ cầm đó đi, mai nộp cho thầy” Vương Kiến Quốc vừa nói vừa lấy tay bóp chặt mông thịt Lý Thương Bạch, ôm cả người cậu lên, gò mông tròn trịa trắng nõn lập tức hằn đỏ dấu mười ngón tay.
Lý Thương Bạch chới với bị treo trên cặc lớn của Vương Kiến Quốc, bị địt mạnh đến nỗi nghiêng ngả trái phải, lúc này nỗi xấu hỗ mới chậm chạp ùa đến, thiếu niên sắc mặt ẩn nhẫn, mím chặt môi cố gắng để không phát ra tiếng. Vương Kiến Quốc thấy thế, ôm cậu đi đến cửa, đè mạnh cậu lên vách tường bên cạnh mà điên cuồng dộng cặc.
“Thầy ơi, cho em hỏi… Bạn Lý Thương Bạch còn ở đó không ạ?” Nữ sinh ấp a ấp úng hỏi, thiếu niên bên trong lại bị lão đè cả người đóng đinh vào đít nhỏ, chỉ có thể khóc rấm rứt.
Giờ phút này Vương Kiến Quốc chỉ thấy sướng điên người, cả mặt nhộn nhạo đáp: “Một lúc nữa trò ấy sẽ về, em đi trước đi”
Khổng Tâm Nhiên loáng thoáng nghe được tiếng khóc nức nở, không khỏi nghi hoặc, chẳng lẽ Lý Thương Bạch bị thầy mắng khóc? Ý nghĩ chỉ thoáng hiện, cô bé xoay người rời đi.
Tiếng bước chân ngoài cửa càng lúc càng xa, Vương Kiến Quốc trong phòng lại càng dồn sức mà đụ mấy phát cuối, Lý Thương Bạch đã bị đụ đến mức không còn biết được gì nữa, dâm đãng cực kì mà rên khóc không thôi, cái miệng nhỏ phát ra âm thanh cao vút diễm tình, da thịt va chạm mang theo từng tiếng lạch bạch hòa cùng tiếng thở dốc nặng nề của lão trung niên, hình thành một bản nhạc dâm dục khiến người ta nghe xong chỉ muốn chảy cả máu mũi.
Không lâu sau, Lý Thương Bạch chợt cảm nhận được một cỗ tinh dịch nóng bỏng bắn vào tận cùng tràng đạo, bắn đến mức bụng nhỏ cũng nóng muốn bỏng, đồng thời dương vật nhỏ hồng hào trước người cũng phun tinh dịch đầy tràn, chảy ròng xuống làn da dán sát của cả hai.
Sau khi bắn, thiếu niên mất lực xụi lơ trong lòng ngực Vương Kiến Quốc, lão ôm cậu ngồi xuống ghế làm việc, cậu tựa như còn đang trong cơn phê pha sau khi bắn, chưa hồi thần lại được, vẫn luôn thở dốc, miệng phun ra từng đợt khí nóng.
Đôi tay đáng khinh của lão còn đang không ngừng sờ mó xâm phạm thân thể nõn nà của thiếu niên, đặc biệt ngắt véo dày vò hai điểm đỏ trên ngực, khiến nó sưng lớn lên gấp mấy lần, đến mức lão chỉ cần dùng móng nhẹ gãi một cái, cả người thiếu niên liền như cá mất nước mà run rẩy uốn éo.
Bàn tay thô ráp chậm rãi mò đến nơi riêng tư phía dưới của cậu, cứ thế bắt đầu tuốt, xoa dương vật nhỏ vẫn còn đang mềm nhũn sau khi bắn tinh kia, thiếu niên lúc này hai tay bấu víu đầu xỏ gây tội, muốn ngăn nó chạm đến nơi riêng tư mẫn cảm vô cùng của mình, thế nhưng chút sức lực này thì đủ làm gì cơ chứ, chỉ có thể mặc cho mình bị bàn tay ác độc kia muốn làm gì thì làm.
“Ư… hức hức… a… a a a~” Thiếu niên ngửa cổ kêu dâm, dương vật dưới sự xoa nắn của lão mà cứng lên, đôi tay trắng nõn vẫn cứ yếu ớt víu lấy bàn tay to kia, chỉ càng góp sức cho lão tận lực cọ xát dương vật hồng hào. Thế nhưng Vương Kiến Quốc lại ác độc mà không làm đến cuối cùng, Lý Thương Bạch cả mặt ửng đỏ mềm mại lộ ra biểu cảm cầu mà không được, cái miệng nhỏ nhắn tự giác tiến đến gặm mút bên tai lão, tựa như đang năn nỉ lấy lòng lão thầy giáo.
Chỉ là Vương Kiến Quốc mặc kệ, ngón tay vói vào trong miệng thiếu niên quấy vài cái đã rút ra, Lý Thương Bạch đành ấm ức nhấp nhấp môi, từ bỏ.
“Tiểu bảo bối, liếm sạch tinh dịch đi, đây là thứ tốt đấy!”
Thế là thiếu niên yếu ớt mềm nhũn như không xương trong lòng ngực lão cố mà ngồi dậy, hai má ửng hồng chui đến dưới háng Vương Kiến Quốc, đầu lưỡi xinh xắn không ngừng liếm láp con cặc thô đen to lớn kia, chỉ trong chốc lát mà con cặc đã sáng một lớp nước bọt, tiếp theo, đầu cậu dần di động lên trên, ngừng ở phần bụng mập mạp đầy mỡ của lão trung niên, bắt đầu nhóp nhép mút nuốt tinh dịch dính trên thịt mỡ.
Vương Kiến Quốc nhìn thiếu niên ngoan ngoãn phục tùng mình, lại thỏa mãn tới mức muốn chịch thêm vài trận, tiếc là thời gian hôm nay đã trễ, hơn nữa còn là lần đầu khai bao của thiếu niên, thôi tạm tha cho nó vậy.
Vương Kiến Quốc cầm quần lót của Lý Thương Bạch lau sạch mớ tinh dịch đục ngầu dính nhớp trên gò mông cong vểnh của cậu, sau đó nặn quần lót thành một cục nhét vào trong lỗ đít thiếu niên, nói: “Bảo quản tinh dịch của thầy cho tốt, một giọt cũng không được phép chảy ra ngoài, ngày mai thầy kiểm tra”
“Dạ, thưa chủ nhân” Lý Thương Bạch khó chịu mà lắc lư thịt mông đãy đà, chỉ cảm thấy tinh dịch trong bụng cũng phát ra âm thanh òng ọc.
Sau đó Vương Kiến Quốc ra lệnh thiếu niên mặc quần áo rồi rời đi. Lý Thương Bạch kẹp chặt mông, run rẩy mặc quần áo sau đó mở cửa mà đi.
Chỉ là bước chân có hơi run, trên đường có vô số bạn học dùng ánh mắt kì lạ mà nhìn cậu, đây là bị thầy đánh mông ư?
Lý Thương Bạch xoa bụng, cảm giác bên trong nóng đến độ hốt hoảng, khó chịu lắm, không lẽ hôm nay ăn bậy bạ trúng đồ hỏng sao?
Mà thiếu niên lại không nhận thức được mình đang gắng kẹp chặt hai chân, lỗ đít bị dị vật lấp kín cố sức co bóp, sợ nó rơi khỏi thân thể của mình. Vương Kiến Quốc nhìn những ánh mắt ái mộ xung quanh đối với thiếu niên, nào có ai biết trên người cậu dính đầy tinh dịch tanh nồng, ngay cả bụng nhỏ cũng bị rót đầy tinh dịch, còn đang luyến tiếc mà ngậm trong lỗ đít đâu?
Chương 2: Ngậm cặc ăn cơm, vô thức nuốt tinh, dirty talk, bé cưng của thầy.
Vài ngày sau, trong tòa nhà nào đó, phòng khách được trang hoàng xa hoa lộng lẫy. Gia đình ba người đang dùng bữa, thế nhưng kì lạ là, đứa con trai cả mặt đỏ bừng, thân thể run rẩy nhấp nhô liên tục, thế nhưng đôi phụ huynh ngồi đối diện cứ như không hề phát hiện, còn đang dò hỏi tình hình học tập trên trường của con mình.
Đây đúng là nhà của Lý Thương Bạch, hiện tại cậu đang ngồi trên đùi Vương Kiến Quốc ăn cơm, miệng nhỏ phía dưới lại đang không ngừng phun ra nuốt vào con cặc thô to dữ tợn của lão, liên tục bị ép phải trải qua từng đợt cao trào vụn vặt.
Lý Thương Bạch chỉ thấy bữa cơm này ăn sao mà khó khăn quá, tay cầm đũa mãi không có sức, trên người rất ngứa, bụng nhỏ lại nóng muốn bỏng. Ba mẹ ngồi đối diện cũng dối trá chán ghét như thường, suốt ngày chỉ lo họp hành, chưa từng chú ý đến mình, thỉnh thoảng không đau không ngứa hỏi mấy câu. Còn mời thầy giáo ở trường học về làm gia sư cho mình, hại cậu không còn thời gian chơi game.
Vương Kiến Quốc đã thôi miên người nhà của Lý Thương Bạch, tình huống bây giờ là họ hoàn toàn không nhận thấy sự tồn tại của hắn.
Lý Thương Bạch cơm nước xong, cố sức mà đứng dậy.
“Chóc~” Tiếng cặc lớn bị rút ra khỏi lỗ đít mềm ướt nhẹp vang lên, nhưng ngoài Vương Kiến Quốc ra ai cũng chưa nghe thấy, mặc ai làm việc người nấy. Lý Thương Bạch run chân bước đi, giữa đùi không ngừng tràn ra chất lỏng trắng đục nhỏ giọt xuống sàn nhà phát ra thanh âm tí tách, về đến phòng mình liền đóng cửa đánh cái rầm.
Ba Lý nhìn con trai mình, nhíu mày lắc đầu, lại không hề thấy con trai ăn mặc quần hở đũng, lộ mông lộ đít, trong cái lỗ kia còn đang rũ một sợi tinh dịch đặc sệch.
Vương Kiến Quốc cảm thấy Lý Thương Bạch có tố chất làm đĩ kinh khủng, bị thôi miên thành công đến độ này, dù cho bị đụ địt ngày đêm vẫn không hề phát hiện, rõ ràng bản thân lên đỉnh phun tinh liên tù tì, quần lót ướt dầm ướt dề mà vẻ mặt chỉ đỏ bừng, đang làm gì thì vẫn làm nấy.
Sau khi vào phòng, Lý Thương Bạch bò lên giường chơi di động một chốc thì chợt lỗ đít có cảm giác ùa đến mãnh liệt, vội vã chạy vào WC, thả lỏng cơ vòng, chất nhầy trắng đục phía trong ùa ra như trào đê, ùng ục rơi xuống bồn.
Xong xuôi, Lý Thương Bạch nhìn chằm chằm bồn cầu thắc mắc cả buổi, sau lại quyết định chẳng quan tâm nữa, ấn xả nước rồi ra ngoài.
Một lát sau, Vương Kiến Quốc đi vào, ngồi trên giường, lúc này Lý Thương Bạch đang ngôi xoay lưng với lão ở trên bàn học, cắn bút ngơ ngác nhìn đề bài, Vương Kiến Quốc ho nhẹ một tiếng, cậu giật mình quay lại: “Thầy đến khi nào vậy ạ? Em không nghe gì hết?”
Vương Kiến Quốc tiến đến nắm lấy tay đang cầm bút của thiếu niên, nửa ôm cậu vào trong ngực mình, đáp: “Suốt từ nãy em cứ mất tập trung thả hồn đi đâu mất, làm sao thấy thầy vào được?” Lý Thương Bạch nâng mông, phiến đào nõn vừa lúc cọ lên cặc lớn của Vương Kiến Quốc, cứ như cặc lão đang vùi vào hai cái đồ thị hàm số cong mẩy, không chỉ vậy mà cái mông dâm kia còn đang vô thức cọ qua cọ lại lên thứ đang sưng to nóng hổi kia.
Thế nhưng lạ là Lý Thương Bạch vẫn còn nhìn về hướng giường để nói chuyện, cứ như lão còn đang ngồi ở kia. Chỉ là lúc này trên gương mặt non trẻ lại nhuốm đầy vẻ khoái cảm khi nơi riêng tư bị lấp đầy, con cặc lớn nóng tới mức muốn đốt cháy cả người cậu, gò mông dâm dục chỉ đành không ngừng tự mình dụi về sau mà cọ xát, thêm ánh mắt thất thần mơ màng kia tạo thành một khung cảnh thô bỉ mà đẹp đẽ.
“Bắt đầu học nhé, hôm nay Tiểu Bạch phải học cho tốt, đừng phụ lòng thầy “bồi dưỡng” cho em đấy” Vương Kiến Quốc ghé sát vào bên tai thiếu niên, vừa nói vừa phun từng hơi nóng bỏng.
“Dạ, thưa thầy” Lý Thương Bạch chợt cảm giác như tiếng của thầy đang ngay bên mình, hơi thở ẩm ướt phảng phất phun lên vành tai no đủ, bụng dưới lập tức căng chặt.
Trong lòng cậu hơi buồn bực, không lẽ đã lâu không thủ dâm nên giờ nghe thấy giọng của một tên trung niên cũng cứng lên được?
Ngồi ở bàn học Lý Thương Bạch cố khiến mình tập trung làm đề thi, nghiêm túc đọc đề. Thế nhưng phía dưới mặt bàn, hai phiến mông vẫn cứ liều mạng mà cọ vào con cặc thô to nọ, lỗ đít dâm đãng co rút đói khát như đang tìm kiếm cái gì đó lấp đầy chính mình.
Vương Kiến Quốc lè lưỡi, cả mồm tản ra hương vị khó tả nên lời, chậm rãi day cắn liếm láp vành tai thiếu niên, chỉ một lát mà lỗ tai cậu đã đỏ bừng, ướt dầm dề làm lão thấy đáng yêu vô cùng, lão lại dùng răng cắn, ma sát vành tai trắng mềm như thạch, mãi đến khi nó in đầy từng hàng dấu răng của lão mới thôi.
Qua hồi lâu, Lý Thương Bạch vẫn chưa viết được chữ nào trên bài thi, có làm thế nào cũng không tập trung nổi, tư duy cứ bị đánh gãy mãi.
Chợt, cả người Lý Thường Bạch đổ mạnh về trước, lộ ra đường cong thân thể đẹp đẽ, cái mông no đủ ngồi lên con cặc lớn, cái eo dựng thẳng, dương vật hồng hào phía trước vậy mà đang phun tinh không ngừng!
Vương Kiến Quốc cảm thán một tiếng, đúng là đĩ điếm đầu thai, dâm tiện hết mức, tự lấy mông cọ cặc cũng lên đỉnh được, trời sinh để cho đàn ông đè xuống đụ. May là gặp được lão, nếu không thì mai một bản tính mất.
Sau cơn cao trào, cả người Lý Thương Bạch không còn sức, chỉ thấy dưới mông sao mà nóng đến mức khó chịu, không khỏi nhúc nhích sang bên cạnh. Sao Vương Kiến Quốc để cậu đi cho được, hai tay lập tức đè cánh mông nộn thịt, nâng cặc đụ mạnh vào cái lỗ đói khát kia. Lý Thương Bạch hét lên một tiếng, nước dãi chảy ròng theo cần cổ thanh tú, chảy xuống đến ngực.
Mẹ Lý ở bên ngoài nghe thấy, lớn tiếng hỏi: “Thương Bạch, có chuyện gì vậy con?”
“Không có gì đâu mẹ” Lý Thương Bạch nghi hoặc đáp, cậu cũng không hiểu sao mình lại la lên thế, chỉ biết bây giờ cậu đang cực kì thoải mái, cảm giác chỗ sâu trong mình đang bị lấp đầy.
Vương Kiến Quốc nhìn thiếu niên mang vẻ mặt thỏa mãn mơ màng, hai chân mở rộng, ngón chân co rúm cả, toàn bộ trọng lượng cơ thể đè lên con cặc gân guốc đang chon sâu trong lỗ đít bị nong muốn tét ra, cứ như con cặc kia là nơi duy nhất mà thiếu niên có thể nương tựa vào.
“Thương Bạch nghe lời”, Vương Kiến Quốc phát ra mệnh lệnh.
Ánh mắt thiếu niên lập tức mơ hồ.
“Đúng là bé cưng của anh, ra sức hầu hạ nhún cặc thầy như vậy, thích ăn cặc của thầy lắm à?” Vương Kiến Quốc vừa ngắt nhéo đầu vú thiếu niên vừa nói.
“Vâng ạ, bé thích cặc bự của thầy nhất, cặc thầy to lắm, đụ bé sướng!” Lý Thương Bạch cả mặt dâm tiện đáp lời lão, cái miệng chu lên như đang cầu xin được hôn.
Vương Kiến Quốc nghe xong, hài lòng cười ha hả, con đĩ này cũng dâm ghê.
Tay lão không ngừng bóp lấy bộ ngực thiếu niên, bóp véo xoa nặn đến mức hai bầu ngực trướng lớn như vú thiếu nữ vừa phát dục, đầu ti đỏ bừng quyến rũ người khác gặm cắn hành hạ. Dưới háng lão, con cặc thô to đen tím vẫn đang điên cuồng hiếp cái lỗ dâm đáng thương đang chảy nước kia.
Bên này, thiếu niên còn đang không ngừng tự dâng hai vú đến bàn tay thô ráp của lão, dưới thân còn phối hợp đong đưa cái eo cho cặc lớn dập lút cán vào đít, cứ như làm thế sẽ khiến cái lỗ đói khát của mình bớt ngứa, thế nhưng càng làm thế càng khiến trong lòng thiếu niên xôn xao không còn lối thoát, hận con cặc kia không thể cứ thọc đụ mình thật mạnh một ngày một đêm, lấp đầy nỗi hư không của mình.
Thế là thiếu niên bắt đầu uốn éo vặn mông như điên như say, đôi tay thon dài trắng nõn cầm lấy hai tay to của Vương Kiến Quốc đè lên vú mình, hung ác xoa nắn, mông thịt đầy đặn gắt gao co bóp nuốt lấy cặc lớn, đong đưa lỗ nhỏ để cặc thọc vào rút ra, mép lỗ đít ướt đẫm sủi bọt dính bết, cái mông dâm tục bị địt sưng lên, quanh lỗ dâm chảy nhiễu tinh dịch trắng đục, trong lúc nhún cặc, phẳng phất còn có thể thấy vách thịt đỏ tươi không ngừng co bóp quay cuồng.
Lý Thương Bạch đã hoàn toàn biến thành tính nô, không màng tất cả mà tuận theo dục vọng nguyên thủy nhất, vứt hết liêm sỉ hổ thẹn ra sau đầu.
Vương Kiến Quốc như cái máy địt, lấy tốc độ nhanh đến khó tin được mà chọc ngoáy mông đít thiếu niên non mềm ngọt nước trong lòng, khiến thiếu niên liên tục oằn người lớn tiếng rên rỉ như bị điện giật.
Cuối cùng, theo một tiếng gầm khàn của lão trung niên, tinh dịch nóng như thiêu đốt cuồn cuộn bắn vào nơi sâu nhất trong lỗ đít của thiếu niên, cả cái lỗ dâm bị bắn đầy ứ, dương vật nhỏ của thiếu niên cũng lên đỉnh phun tinh, hơn phân nửa phun vào trong ly nước gần đó.
Con cặc to đen đầy gân chậm rãi rút ra, thế mà còn kéo theo thịt mềm đỏ tươi trong lỗ đít ra.
Cặc ra khỏi cái đít cắn chặt phát ra một tiếng chóc. Lỗ đít mất đi con cặc làm mình sướng, miệng lỗ không ngừng đóng mở, như đang cố gắng muốn giữ lại đống tinh dịch đang trào ra ngoài.
Giờ phút này Lý Thương Bạch chỉ còn cảm giác sướng muốn thăng thiên, đồng tử giãn to, khóe mắt trào ra từng dòng nước mắt, miệng mở lớn, nước dãi không ngừng trào ra ngoài, đã vậy còn vô lực ngâm nga tiếng rên rỉ thở dốc ưm ư ư, vẻ mặt còn có nét cười hạnh phúc ngây ngô. Hai chân dạng rộng còn đang run rẩy, đắm chìm trong cơn cao trào của tình dục mãnh liệt, chưa bình tĩnh lại được.
Vương Kiến Quốc nhét ngón tay còn dính dịch nước của mình vào miệng Lý Thương Bạch, thiếu niên tự giác ngậm mút lấy lòng như con nít được cho kẹo, đầu lưỡi hồng phấn mềm mại cẩn thận liếm nuốt từng chút ngón tay to béo dơ bẩn của lão.
Tiếp theo, mấy ngón tay lại bắt đầu đâm chọt trong cái miệng nhỏ nhắn của thiếu niên, tiếng nước nhèm nhẹp vang lên, cánh môi đẹp đẽ nọ như cái miệng lỗ dâm thứ hai mà chu ra, cái đầu tự giác lay động trái phải, hưởng thụ nhục nhã mà ngón tay thô ráp lão mang lại theo từng nhịp nhấp.
Nước dãi không thể khống chế, nhiễu nhão đầy khắp, trên mặt thiếu niên đẹp đẽ lại lộ ra vẻ mê man, như đang tự hỏi sao thanh kẹo trong miệng mút mãi mà không nhỏ đi?
Vương Kiến Quốc chơi chán cái miệng của Lý Thương Bạch, rút ngón tay ướt đẫm ra, thiếu niên còn đang tủi thân vì bị cướp “kẹo”, lưu luyến nhìn theo ngón tay thô tráng của lão.
Vương Kiến Quốc đến sát tai cậu, nói: “Được rồi, bé cưng ngoan thì phải làm bài tập”
Đôi mắt Lý Thương Bạch dần tỉnh, nhìn đề bài còn tắng trơn trên bàn, đầu còn hơi choáng, chưa xong bài nào mà mình đã thấy kiệt sức như vừa đi đánh trận về, quái lạ thật đấy.
Lý Thương Bạch quay đầu nhìn thầy, lại thấy chẳng biết từ khi nào mà thầy đã đang đứng bên cạnh, thế nhưng khoảng cách giữa hai người lại gần quá, gần đến mức cậu có thể cảm nhận hơi nóng từ thân thể của thầy, hun đến mức cả người cậu muốn nhũn ra.
“Lý Thương Bạch, còn chưa xong được bài nào cơ đấy, cả ngày nay em làm gì?”
Lý Thương Bạch xấu hổ, cầm ly nước uống mấy ngụm, tự nhiên thấy vị của nước hôm nay sao mà lạ quá, dính dính, hơi tanh.
“Em nói xem thầy phải phạt em thế nào đây?” Vương Kiến Quốc cười quỷ dị.
“Bây giờ em lập tức làm đây ạ!” Lý Thương Bạch còn muốn lý luận.
“Đã hư thì phải bị phạt, vậy thì thầy phạt em đứng trung bình tấn, vừa hay nghỉ ngơi đầu óc lại còn rèn luyện thân thể, tự điều chỉnh trạng thái một chút”.
Lý Thương Bạch thấy người mình mềm nhũn mất sức, không thể nào tập trung tinh thần làm bài, thế nên cũng nhận phạt, cả người nửa xổm xuống, nhìn thầy ra khỏi phòng rót nước.
Thật ra Vương Kiến Quốc vẫn còn ở trong phòng, thế nhưng thiếu niên hoàn toàn không nhận thức được sự tồn tại của lão.
Hai chân Lý Thương Bạch mở ra, nửa ngồi xổm, dưới mông tinh dịch trắng đục còn đang tí tách nhỏ xuống sàn, trên mặt lại chẳng có gì lạ lùng, chốc lát sau, Lý Thương Bạch chỉ thấy phải giữ tư thế này rất mất sức, không khỏi mở to miệng, thở dốc.
Thiếu niên chẳng hay biết, có một con cặc thô đen gân guốc đang kề trước mặt, nhiệt khí trong miệng đều phun lên cặc, thổi tới mức nó càng sưng to, đánh lên gương mặt nhỏ nhắn của thiếu niên.
Vương Kiến Quốc cầm cặc tát lên mặt Lý Thương Bạch, chỉ một lúc mà hai má cậu đã hằn mấy vết đỏ thô to.
Lý Thương Bạch phảng phất ngửi được một mùi vị tanh nồng, hơi quái lạ, thế nhưng ý nghĩ chỉ thoáng qua rồi biến mất.
Vương Kiến Quốc nhìn thiếu niên há mồm thở hổn hển, đầu lưỡi hồng phấn thấp thoáng, cảm thấy hay là con đĩ non này đang quyến rũ mình? Vậy thì không thể phụ lòng nó được.
Thế là lão dựng cặc lên cắm thẳng vào khuôn miệng nhỏ của thiếu niên, cái miệng mềm mại nháy mắt bao bọc lấy thân cặc, đầu lưỡi bên trong còn không ngừng quấy loạn cả lên, âm thanh chụt chụt nghèn nghẹn dâm dật nhanh chóng vang khắp vòng, cứ như đang được ăn thứ gì ngon lắm, càng ra sức hầu hạ con cặc sướng.
Cặc lớn dưới háng của lão thầy giáo được học trò cố sức hầu hạ, thế nhưng chỉ nuốt được một nửa, thế là Vương Kiến Quốc đưa tay ôm lấy đầu thiếu niên, chậm rãi chen cặc vào càng sâu, thiếu niên muốn ho khan nhưng lại bị cặc chặn kín, không thể nào thoát nổi.
Vương Kiến Quốc một nông một sâu mà đâm nắc trong miệng Lý Thương Bạch, cậu chỉ có thể bị động há to mồm để đón lấy sự xâm lấn của cặc lớn, nhìn con cặc tím đen xấu xí kia tùy ý chiếm lấy miệng mình.
Một lúc lâu sau, từng dòng tinh dịch đặc sệch ùn ùn phun vào cổ họng thiếu niên, khiến cậu chỉ đành thuận theo nuốt ừng ực, vội vàng uống lấy đóng tinh vọt tới.
Cái bụng non mềm của Lý Thương Bạch dần phình to, vừa rồi cơm ăn không bao nhiêu mà tinh dịch thì đầy một bụng, hiện giờ cho dù là miệng trên hay miệng dưới đều được đút tinh dịch no căng.
Vương Kiến Quốc rút cặc, lỗ sáo bên trên còn đang rỉ tinh, lại thấy thiếu niên lè lưỡi, gần như đón trọn lấy từng giọt tinh, xong rồi còn chép chép miệng, tựa như đang nhấm nháp hương vị của tinh dịch.
Lý Thương Bạch hơi khó thở, miệng há càng to, đầu lưỡi lè ra, hy vọng có thể hít được càng nhiều không khí hơn, thế nhưng chẳng hiểu sao nước bọt trong miệng càng ngày càng nhiều, đành phải nhóp nhép nuốt sạch, lại chẳng hiểu tại sao nước bọt của mình lại dính nhớp như thế.
Rốt cuộc Lý Thương Bạch cũng chẳng còn chút sức lực nào, chậm chạp bò đến giường, không biết lí do gì mà cả người mình mệt rã rời, giống như bị đào rỗng, bụng lại no căng dù bữa tối cậu ăn rất ít.
Thầy cũng thật là, đi rót nước cả buổi chẳng thấy đâu, học phí còn đắt như vậy. Nghĩ nghĩ, Lý Thương Bạch nặng nề chìm vào giấc ngủ.
Vương Kiến Quốc ngắm nhìn thân thể non mềm của Lý Thường Bạch phủ đầy từng vết đỏ tím, nơi đâu cũng có dấu răng gặm cắn, đặc biệt là hai đầu vú, sưng to cứ như đang phát dục lần thứ hai, thịt mông no đủ núng nính mang màu sắc khác hẳn với làn da trắng mịn trước đó, vừa đỏ thẫm vừa sưng lên, kẽ mông còn đang liên tục rỉ ra từng dòng chất lỏng trắng đục, có muốn kẹp cũng không dừng được.
Đêm dần khuya, Vương Kiến Quốc lại còn ở trong phòng ngủ chà đạp thân thể tươi ngon mơn mởn của thiếu niên, không vội về nhà chút nào. Chẳng phải là không thể về, mà vợ lão mất sớm, còn một đứa con gái đang học đại học xa nhà, cả năm trời không về được mấy lần, căn nhà trống trải chỉ có một mình lão, về cũng chẳng để làm gì. Chẳng bằng nằm đây ôm hít thân thể mềm mại thơm tho trong lòng cho thoải mái.
Chương 3: Ngậm cặc thầy ngủ suốt đêm, ăn sáng bằng tinh dịch thầy. Bị phát hiện đang ăn cặc thầy trong trường.
Sáng sớm, Lý Thương Bạch còn chưa tỉnh lại mà cả mặt lại hơi co rúm, thì ra là Vương Kiến Quốc chôn cặc vào trong lỗ đít thiếu niên suốt cả đêm, lúc này lão lại đang “chào cờ”, cặc dần cứng ngắc to tướng, căng lỗ đít của cậu đến mức không chịu nổi.
Nếu nhìn từ phía trước sẽ thấy dương vật hồng phấn của thiếu niên thế mà lại cương cứng, đang không ngừng rỉ nước, hình như là do lỗ đít bị kích thích tàn nhẫn quá nên dương vật không khống chế được.
Lý Thương Bạch dần bị hạ thân trướng đau nghẹn đến tỉnh, nhìn dương vật đang rỉ nước của mình mà nghĩ, có phải mình nhịn lâu quá rồi không, sao lại đói khát tới trình độ này. Cơ mà Lý Thương Bạch cũng không phải loại người mạnh mẽ tự kiềm chế mình, tay thon dò xuống dưới bắt đầu vuốt ve, miệng còn không ngừng phát ra tiếng thở dốc.
Vương Kiến Quốc vừa tỉnh đã đối mặt với cảnh tượng hương diễm đến độ này, lộ ra nụ cười tục tĩu: “Đúng là một con đĩ non mà!” Sau đó sờ nơi hai người đang kết hợp, điều chỉnh thành tư thế để cặc lão có thể cắm tới chỗ càng sâu, nói: “Bé cưng, đừng gấp, ba giúp bé ngay đây, đảm bảo làm bé có cơn cao trào sướng nhất từ trước tới giờ”.
Dứt lời, Vương Kiến Quốc bắt đầu hung bạo thọc cặc, lần nào cũng đâm vào nơi sâu nhất, đâm tới mức Lý Thương Bạch ứa mồ hôi.
Lý Thương Bạch lập tức cảm nhận được cơn sướng muốn nhũn cả xương cốt ập xuống thân thể, thoải mái không gì sánh được, tự thủ dâm hay gì khác đều không thể nào mang đến niềm sung sướng này.
Lý Thương Bạch không hiểu chuyện gì đã xảy ra, nhưng sướng quá, cậu liền cứ vậy mặc kệ không muốn tự hỏi nữa, trầm mình vào dục vọng không thể tự kiềm chế.
Vương Kiến Quốc chợt thấy thiếu niên trong lòng mình đã dừng tuốt dương vật, ngược lại điên cuồng vặn vẹo cái mông to, vòng eo xinh xắn không ngừng tiếp sức cho cặc của lão, giống như thiếu niên đang tự mình tìm nơi làm mình sướng nhất, trong miệng còn gào thét rên rỉ mấy tiếng ưm a ngọt lịm, dâm dục thoải mái hơn lần trước ở văn phòng của lão nhiều lắm, có lẽ vì đây là đang ở trong phòng ngủ của chính mình nên không hề sợ gì cả.
Dương vật hồng nhạt của Lý Thương Bạch bị bỏ rơi lẻ loi ở đằng trước không mềm xuống mà còn cứng thêm theo mỗi lần lỗ dâm bị nhồi đầy. Chợt có một bàn tay thô ráp vươn đến xoa nắn dương vật nhỏ đang dựng thẳng, thiếu niên hốt hoảng kêu to một tiếng rồi vội lấy tay che miệng, răng gắng sức cắn lên mu bàn tay, hy vọng có thể ức chế từng tiếng thở dốc rên rỉ liên tục của mình.
Thế nhưng con cặc đang thoải mái đụ địt đằng sau nào phải do cậu khống chế, nó thỏa sức đâm nát cái lỗ dâm đang nuốt chặt lấy nó, cái bụng nhỏ bằng phẳng bị địt thành hình cặc bự khiến thiếu niên gần như mất hết ý thức, chỉ còn bản năng thỏa sức kêu dâm, hai mắt mất đi tiêu cự, thân thể siêu vẹo theo đường đâm của cặc bự, toàn bộ cảm giác của thiếu niên lúc này chỉ tập trung vào con cặc đang tàn phá trong lỗ dâm, còn có thể rõ ràng nhận thấy được đường gân dữ tợn trên con cặc đang xâm phạm mình, mỗi lần cặc bự cọ xát với vách thịt mềm nộn đều khiến cậu sướng điên người, co giật uốn éo như rắn nước.
Lý Thương Bạch run lẩy bẩy, dương vật đằng trước chịu không nổi nữa mà bắn tinh, thế nhưng mọi việc còn chưa kết thúc, cả người thiếu niên cơ quắp, mỗi lần run rẩy thì lỗ đít lại theo đó mà co thắt, vách thịt ướt át bóp chặt cặc lớn khiến Vương Kiến Quốc vô cùng sướng.
Lý Thương Bạch chỉ còn có thể cảm thấy từng đợt lên đỉnh liên tiếp không ngừng làm cậu sướng muốn chết, tim đập thình thịch, toàn thân vừa ngứa ngáy vừa nóng như bị lửa thiêu đốt.
Con điếm non này thế mà có thể lên đỉnh liên tục, không hổ là bé cưng của hắn. Vương Kiến Quốc nhìn vẻ mặt dâm tiện của Lý Thương Bạch, trên eo tăng nhanh tốc độ, cặc lớn dữ tợn điên cuồng đâm thọc chinh phạt trong cơ thể bé cưng.
Bên này Lý Thương Bạch còn đang chìm trong dư vị của cơn cao trào mới xong đã bị từng cái dập cặc hung ác phía sau tập kích, thiếu niên khóc nức nở, thân thể giãy giụa kêu rên: “Ư! Ư! Hức…. a… a… không muốn nữa, đừng mà… ưm!”, thế nhưng chẳng có tác dụng gì, chỉ có thể bất lực để con cặc phía sau đóng đinh trên giường.
Bây giờ Vương Kiến Quốc nào có tâm tình quan tâm cảm thụ của bé đĩ, chỉ lo cho con cặc đang sướng điên của lão, liên tiếp từng cái dập mạnh không hề có kết cấu, chôn con cặc càng sâu vào trong, phảng phất như muốn địt thủng địt hư thiếu niên.
Lý Thương Bạch lúc này đã đang khóc nấc trên giường, từng giọt nước mắt nóng hổi trào ra, khuôn miệng nhỏ còn phát từng tiếng nức nở ấm ức đáng thương, khiến người ta nghe xong càng muốn ác liệt chà đạp cậu hơn nữa.
Lý Thương Bạch cảm thấy lúc này như đang kẹt giữa hai bờ băng hỏa, một bên như là có gì đó đang đâm tới mức cậu muốn thăng thiên, thế nhưng thứ đồ đó quá khổng lồ, căng tới mức cậu chịu không nổi, bụng muốn thủng tới nơi.
Thiếu niên cảm nhận thứ đồ khổng lồ kia đâm tới đâm lui loạn xạ trong cơ thể, vừa khó chịu vừa sướng dại cả người, nhất thời chẳng biết mình nên hùa theo nó hay nên trốn khỏi nó nên dứt khoát không lo nghĩ nữa, buông xuôi không giãy giụa. Một lúc sau, trong cơn hoảng hốt chợt cảm thấy trong thân thể đang có thứ đồ gì đó đang ùn ùn phun chất lỏng nóng bỏng vào, chỉ một chốc mà bụng đã bị bắn no, còn có thể loáng thoáng nghe được tiếng nước òng ọc trong bụng.
Vương Kiến Quốc vừa lòng thỏa mãn bắn tinh, chẳng thèm để ý gì mà rút cặc ra xoay người rời đi.
Lý Thương Bạch còn đang thần trí mê man nằm trên giường, đầu lưỡi đỏ hồng lè ra ngoài, mơ màng rầm rì ưm a, thân thể còn đang không ngừng co giật, cả người trần trụi loang lổ bạch trọc, bụng nhỏ hơi phồng lên, dương vật hồng hào xinh xắn mềm nhũn xụi lơ, giữa hai đùi còn đang thấm đãm từng dòng tinh dịch đặc sệch rỉ ra từ lỗ đít, chảy ướt cả mảng khăn trải giường, nhìn cứ như thiếu niên đang không biết xẩu hổ tè dầm.
Một lúc lâu sau Lý Thương Bạch mới có nổi sức mà bò dậy, ngây ngốc nghĩ hình như mình vừa quên mất chuyện gì đó rất quan trọng, chỉ mang máng đó là một việc cực kì sướng, là loại sung sướng mà cơ thể cậu từ trong ra ngoài không một tấc da thịt nào đã từng cảm nhận được, khiến cậu còn muốn nhung nhớ thật lâu.
Lý Thương Bạch cứ thế ngồi thừ trên giường, đến khi cả người đã thấy bình tĩnh lại từ dư vị của cơn cao trào mới mặc quần áo, xuống lầu ăn cơm.
Đi tới cửa, Lý Thương Bạch chợt dừng, quay đầu nhìn thoáng qua, thấy không có gì khác thường mới thôi, chỉ là cậu không biết trong lỗ đít của mình vừa mới bị nhét vào hơn nửa trái dưa chuột.
Vương Kiến Quốc ngồi xổm dưới mông thiếu niên thầm nghĩ, không thể để tinh dịch của lão chảy ra từ trong lỗ dâm của bé cưng được, đây là thành quả chiến đấu cả buổi sáng của hai ta cơ mà, bé cưng ngậm như vậy, mau mau hấp thu rồi mang thai sinh con cho lão đi.
Lý Thương Bạch không nhận thức được mà kẹp chặt mông, cứ thế lộ ra nửa trái dưa chuột loạng choạng bước đến bàn ăn, ngồi xuống ăn cơm ba mẹ chừa lại cho mình. Ba mẹ mỗi ngày đều rời khỏi nhà từ rất sớm, rất ít khi có thể cùng ăn với cậu.
Lý Thương Bạch khó chịu ngoáy mông, dưa chuột bị cậu rặn ra khỏi lỗ đít, rơi xuống đất.
Vương Kiến Quốc thấy thế, nói: “Tiểu Bạch không ngoan gì cả, dám để dưa chuột rớt ra. Bé hư thì phải chịu phạt”, sau đó lão đến bên cạnh bàn ăn, vuốt ve cặc, nhanh chóng bắn từng dòng tinh đặc sệt lên bữa sáng của thiếu niên.
Lý Thương Bạch vẫn vô tri vô giác ăn cơm, chỉ là bên trên chan một lớp tinh dịch trắng đục, thiếu niên vẫn thỏa thích nhai nuốt, không hề nhận thấy được điều gì không đúng. Ăn xong bên khóe miệng còn dính tinh dịch, lưỡi lè ra liếm hết, miệng còn nhấm nháp, cứ như vừa được ăn cái gì đó ngon lành lắm.
Mới đó mà một ngày đã trôi qua, chiều sau khi tan học, Lý Thương Bạch chủ động vào văn phòng của Vương Kiến Quốc, ngoan ngoãn chờ thầy trở về để học bổ túc.
Vương Kiến Quốc xong việc trở lại, thấy Lý Thương Bạch đang nhàm chán ngồi trên ghế, ác ý nổi lên, bắt đầu thôi miên ẩn thân, tuột quần thiếu niên xuống một nửa, chỉ kéo đến gò mông, lộ ra lỗ đít, nhanh chóng cắm cặc vào.
Thiếu niên vô tri ngồi đợi thầy, không hề biết thầy đang ngồi ngay dưới mông mình. Vương Kiến Quốc bắt đầu nắc đụ, thanh âm bạch bạch bạch nháy mắt vang vọng.
Lý Thương Bạch chỉ thấy mông mình chợt lạnh, tiếp đó lại bị một nguồn nhiệt nóng bỏng đánh úp, mang đến nỗi sung sướng mỹ mãn lạ kì, cái mông núng nính còn tự mình ủi về phía nguồn nhiệt, ý muốn được cảm nhận càng nhiều.
Tiếp đó, Vương Kiến Quốc bế Lý Thương Bạch lên trong tư thể trẻ con xi tiểu, mở cửa vừa đi vừa đụ ra ngoài. Thiếu niên trong lòng ngực cảm nhận gió lạnh, lỗ dâm siết lại, mút cho con cặc chôn phía trong càng sướng.
Văn phòng của lão thầy ở tầng ba, lan can thấp bé cũ nát không dễ hành động, thế là lão ôm bé cưng trong ngực đi đến góc rẽ chỗ thang lầu, ngoài hiên có một mặt kính trong suốt lớn, có thể nhìn không sót cảnh tượng ngoài sân trường.
Thời gian tan học đã qua rất lâu, trong trường cơ bản đã chẳng còn ai, thế nhưng cũng không loại trừ trường hợp ngoài ý muốn.
Lý Thương Bạch cứ vậy thân dưới trần trụi lộ thiên, vậy mà bắt đầu giãy giụa, cả mặt đỏ bừng run rẩy, như đang cực kì sợ hãi.
Vương Kiến Quốc lúc này chả rảnh chăm sóc tâm tình của thiếu niên, lão chỉ thấy con cặc được cái lỗ ướt dầm dề chặt chẽ nuốt lấy, thoải mái vô cùng, thêm cảm giác tùy thời sẽ bị người khác phát hiện kích thích cho cơn nứng tăng cao, điên cuồng tra tấn bé đĩ trong lòng.
Giờ phút này, trong mắt Lý Thương Bạch là phong cảnh sân trường dưới lầu, thế nhưng cậu lại cảm thấy sợ hãi không rõ lý do, mặc dù bản thân chẳng làm gì cả.
“Ưm!” Mặt Lý Thương Bạch bị lực đụ mạnh mẽ đằng sau ép lên mặt kính, nếu đứng dưới lầu nhìn lên sẽ thấy rõ thiếu niên mặt mày đỏ bừng, biểu tình dâm dục, cả người chật vật bị đè ép lên kính, lỗ đít đằng sau đón lấy con cặc đang điên cuồng nhồi càng ngày càng sâu vào trong.
Học sinh dưới lầu tốp năm tốp ba vội vàng về nhà, căn bản không ai ngẩng đầu lên, trong chốc lát đã đi hết, chỉ còn ông lão bảo vệ đang đi kiểm tra phòng học, xa xa thấy có hai bóng người còn ở hàng hiên nơi đó, la lớn: “Này! Hai người về mau! Trường học sắp đóng cửa!”
Thiếu niên bị người ta phát hiện, mặt đỏ muốn rỉ máu, lỗ dâm đằng sau khẩn trương co rút, cả người uốn éo về phía trước, hy vọng có thể thoát khỏi sự xâm lấn ác liệt của con cặc, mà mặt kính đằng trước lại chẳng để cậu như ý, khiến thiếu nhiên chỉ có thể bị kẹp giữa kính và thân hình béo núc đằng sau.
Lão bảo vệ ngày càng đến gần, mắt thấy đã đến ngay dưới lầu, Lý Thương Bạch vặn vẹo càng mạnh, nhưng cậu không biết ông lão bị lão thị và cận thị nặng, chỉ thấy lờ mờ hai thân ảnh đang ôm nhau gắt gao, còn không ngừng đong đưa, cho rằng đây là hai đứa học trò đang yêu đương vụng trộm, không khỏi cảm thán thói đời ngày nay, ban ngày ban mặt dám ở đây làm trò đồi phong bại tục.
Trên lầu, Vương Kiến Quốc đổi tư thế, mặt đối mặt tiếp tục nắc đụ, hai gò mông thiếu niên dính chặt vào cặc bự, cánh tay ôm vòng qua cổ Vương Kiến Quốc, hai chân quắp lấy eo lão, như đứa con nít treo trên người lão thầy giáo, vạt áo đồng phục to rộng vừa lúc che đi khung cảnh dâm loạn đang diễn ra.
Lão bảo vệ đã sắp lên đến đây, thế là Vương Kiến Quốc ôm Lý Thương Bạch đi về hướng văn phòng.
Ông lão bảo vệ đi được một nửa, thấy Vương Kiến Quốc đang ôm học sinh, hỏi: “Sao thế này? Sao mặt đứa nhỏ này đỏ thế, đã xảy ra chuyện gì?”
“À, bác Lý à, không có chuyện gì lớn cả đâu, em học sinh này bị trật chân không có sức tự đi, không cho tôi cõng, chỉ muốn ôm thế này, tôi cũng chẳng còn cách nào, vì sự an toàn của bọn học sinh cả mà”. Nói nói, Vương Kiến Quốc còn nâng nâng thiếu niên, như đnag điều chỉnh tư thế ôm cho thoải mái hơn, thân mình thiếu niên theo đó mà run lên.
“Ôi chao, thầy vất vả quá, đứa nhỏ này trông cũng không nhẹ đâu, thầy cẩn thận eo nhé, đừng gắng sức quá”.
“Không vất vả gì cả, đây là chuyện tôi nên làm thôi mà, hết thảy vì đám nhỏ”. Trên mặt Vk lộ ra nụ cười hiền hậu chất phát.
Bác Lý tiếp tục đi kiểm tra trường học, lòng còn khen ngợi không dứt, thầy Vương tốt quá, yêu thương học sinh thế này!
Vương Kiến Quốc vừa rồi suýt chút bắn tinh trước mặt bác Lý, bé dâm thấy có người khác, lỗ đít mềm nộn siết chặt muốn chết, bây giờ thấy không còn ai, trái lại tự mình bắt đầu chuyển động.
Lý Thương Bạch chịu kích thích, bị giày vò một trận, thế nhưng lại kì dị mà thấy cơn sung sướng xưa nay chưa từng trải qua càn quét thân thể, không khỏi đong đưa cái eo nhỏ.
Vương Kiến Quốc nhìn một màn biểu diễn của đĩ non, không nhịn được nữa nên chỉ phải phun tinh, thiếu niên bị bắn xong mà còn chưa thỏa mãn, tựa như ý thức được con cặc khủng nọ còn chưa dùng hết sức đụ mình.
Vương Kiến Quốc bế thiếu niên cả người xụi lơ về văn phòng, sửa sang lại quần áo, sau đó dừng thôi miên.
Lão một lần nữa đi vào văn phòng, Lý Thương Bạch đang ngồi trên ghế thấy thầy đã trở lại, nhanh chóng đứng nên, nhưng lại ngoài ý muốn thấy eo nhức mỏi kinh khủng, chân cũng mềm nhũn không còn sức nên cả người ngã quỵ.
Nhưng xấu hổ là sau khi ngã, mặt cậu vừa vặn đụng đến đũng quần của thầy, nhìn từ góc độ khác cứ như cậu đang hầu cặc cho lão thầy giáo.
Vương Kiến Quốc ngây người trước tình huống trước mắt, Lý Thương Bạch cũng lập tức đứng dậy rời xa chỗ kia, cả mặt đỏ bừng, ngượng đến mức muốn tìm cái khe dưới đất để chui vào.
Vương Kiến Quốc hoàn hồn rồi, hai tay luồn dưới nách Lý Thương Bạch, giống như ôm một đứa trẻ con mà nhấc cậu lên ghế.
Lý Thương Bạch còn đang thấy xấu hổ vô cùng, không biết vì sao mình lại eo đau chân mỏi, còn làm ra trò vừa rồi.
Vương Kiến Quốc đã thu dọn đồ đặc xong, quay lại thấy thiếu niên còn đang ngẩng người, hỏi: “Em sao thế? Có thể đứng lên không? Chúng ta đi thôi”.
“A? Vâng, vâng, em đứng được ạ” Lý Thương Bạch lắp bắp đáp.
Chương 4: Bị thầy đụ ở phòng khách, để ba ba ăn tinh dịch.
Sắc trời dần tối, cảnh sắc buổi đêm ngoài cửa sổ hiện ra, thoáng nhìn đây đó đều là ánh đèn sáng trưng, âm thanh ồn ào náo nhiệt, cuộc sống về đêm chỉ mới bắt đầu.
Trong nhà Lý Thương Bạch, trên sô pha phòng khách, hai thân hình trần trụi đan chéo triền miên bên nhau, tiếng da thịt va chạm điên cuồng, thiếu niên dưới thân không ngừng sung sướng rên rỉ, trầm mình trong cơn dục vọng không thấy lối thoát.
Chợt ngoài cửa truyền đến tiếng chìa khóa mở cửa, hai người trên sô pha vẫn không phát hiện, đong đưa dâm tục như cũ.
Ba Lý Thương Bạch về nhà, nhìn hai người đang kịch liệt trên sô pha, nói: “Thầy Vương vất vả quá, sao hôm nay lại học bổ túc ở phòng khách vậy?”
“Thầy… thầy nói.. Ư!! Hức… Học ở phòng… a a a!!! Ở phòng khách… ưm ưm ha… Hiệu quả tốt… tốt hơn- A a a a a!!!” Lý Thương Bạch thở hổn hển mà đáp.
Vương Kiến Quốc chải chuốt mấy cọc tóc trên đầu, lau mồ hôi, nói: “Đúng thế, hôm nay ngài về sớm quá”.
Ba Lý chỉ ừ một tiếng rồi thôi, nhìn hai người bọn họ, thấy trên sô pha cũng không còn chỗ để ngồi nghỉ, thế là bước thẳng vào phòng ngủ chính.
Vương Kiến Quốc đã thôi miên ba mẹ Lý, rằng việc đụ thiếu niên là một loại học tập, đụ địt càng mãnh liệt chắc hai vợ chồng còn vui mừng hơn ấy chứ!
Trong phòng khách một già một trẻ càng ngày càng kịch liệt, chất lỏng vẩy tung tóe, trên sô pha trên bàn trà đều dính nhớp vết tinh trắng đục, âm thanh da thịt dập vào nhau hòa cùng với tiếng thở dốc rên dâm yêu kiều của thiếu niên.
Qua hồi lâu, hai người cuối cùng cũng dừng lại, hai chân thiếu niên banh rộng nằm xụi lơ trên ghế, lỗ đít sưng đỏ nhầy nhụa bại lộ trong không khí, tinh dịch còn đang ùn ùn trào ra ngoài.
Vương Kiến Quốc thấy thế, quẹt hết tinh dịch chảy ra ngoài đút vào miệng thiếu niên, vậy mà cậu lại giống con nít thấy sữa, mút nuốt hết sạch, hai tay còn giữ chặt lấy “núm cao su” mà chóp chép.
Lúc này, ba Lý ra khỏi phòng ngủ, hình như đang muốn đi uống nước.
Vương Kiến Quốc chớp mắt, duỗi tay thôi miên người đàn ông kia: “Ngài xem, chỗ này chẳng phải có nhiều nước lắm đây sao? Mau đến uống đi!” Lão chỉ vào lỗ dâm đang trào tinh dịch của Lý Thương Bạch, nói.
“Thật vậy chăng?” Tuy người đàn ông nghi hoặc hỏi lại, nhưng bước chân vẫn đi đến, sau đó ngồi xổm xuống, kề mặt vào cái mông trần trụi của thiếu niên.
“Khà khà, đây là quỳnh tương ngọc lộ quý hiếm lắm đấy! Chỉ sợ cả đời này ngài chưa được nếm thử bao giờ đâu”.
Người đàn ông trung niên mặc đồ ngủ nghe thế, chôn đầu vào giữa đùi thiếu niên, lè lưỡi, hút một ngụm tinh dịch vào miệng.
“Hừm, cũng ngon đấy? Thầy mua ở đâu thế? Mai tôi đi mua một ít về” Ba Lý ngẩng đầu, vẻ mặt đứng đắn nhấm nháp, như đang thảo luận một việc vô cùng bình thường, nếu như xem nhẹ vết trắng đục còn dính bên khóe môi của ông.
“Cái này mua khó lắm đấy, nhưng may là ngài gặp được tôi, lúc nào muốn uống thì nói một tiếng, tôi xem tình huống rồi mang cho ngài nhiều một chút”, Vương Kiến Quốc vuốt trán, cười hiền hậu đáp lại.
Dứt lời, một trận âm thanh sột soạt vang lên, thì ra người đàn ông đã vùi đầu tiếp tục hút.
Vương Kiến Quốc thấy thế, quay người thiếu niên lại để tiện cho ba Lý uống.
Nhìn từ trước sô pha, Lý Thương Bạch giống con chó cái, nửa dưới cái mông nhếch cao, phía sau có nam nhân đang liếm láp lỗ đít cậu, nửa người trên được Vương Kiến Quốc ôm vào lòng, đầu cậu chôn vào háng lông tóc rậm rạp của lão, cái miệng mút mát chùn chụt.
Ba Lý vói đầu lưỡi vào trong lỗ đít, chăm sóc từng li từng tí vách thịt trơn mềm, sướng đến mức thiếu niên hạnh phúc run rẩy, mông ưỡn càng cao.
Đợi đến khi ba Lý hút sạch sẽ tinh dịch trong mông thiếu niên rồi, ngẩng đầu nhìn Vương Kiến Quốc, nói: “Ừm, hương vị rất đặc biệt”.
“Ha ha ha, uống ngon thì ngài cứ thoải mái uống nhiều một chút, ngài xem, nơi này còn đây, cứ hút bú vài cái là lại có ngay”. Vương Kiến Quốc vừa tuốt dương vật của thiếu niên vừa nói.
Ba Lý nghe xong, ngồi xổm bên cạnh sô pha, ngậm dương vật hồng phấn vào miệng, Lý Thương Bạch thấy thế còn nứng sảng hơn, ham muốn chinh phục trong lòng nahsy mắt dâng cao, nhìn ba ba ngày thường nghiêm khắc lạnh lùng giờ đang vùi đầu hầu hạ dương vật của mình, dục vọng cấm kị đan chéo vào nhau, sướng muốn thăng thiên.
Thế là thiếu niên dùng dương vật đút vào miệng ba ba, mỗi lần đều đút vào rất sau, khiến ba Lý sặc nước mắt nước mũi đều chảy ra.
Cuối cùng, dương vật bắn vào phía trong yếu hầu ba Lý, bắn xong dương vật còn xoay vài vòng mới chịu rút ra.
“Khụ, khụ khụ, nước này sao mà dễ làm người ta sặc thế?” Ba lý cau mày nói.
“Chắc ngài mới uống lần đầu, chưa quen, về sau không sao nữa đâu”
Người đàn ông nghe thế cũng không đáp gì, sửa sang lại quần áo của mình rồi về phòng ngủ.
Lý Thương Bạch bắn sướng rồi, còn đang chật vật nhắm mắt nằm trên sô pha hưởng thụ dư vị cơn cao trào. Vương Kiến Quốc liền ôm cậu về phòng ngủ, tắm táp dọn dẹp một phen, sau đó nhét cặc vào trong lỗ dâm vừa ướt vừa nóng của thiếu niên, hai thân thể cứ vậy gắt gao dán sát vào nhau mà ngủ.
Chương 5: Thân thể bị cải tạo nghiện mùi của thầy, nứng không chịu nổi mà xin thầy cho cưỡi cặc. Hoàn toàn trở thành bé cưng của thầy.
Dần dần, Vương Kiến Quốc và ba mẹ Lý ngày càng thân, lần nọ nói chuyện phiếm còn bày tỏ, hi vọng Vương Kiến Quốc ở trường cũng chăm sóc cho Lý Thương Bạch nhiều hơn, Vương Kiến Quốc nghe thế, cười đáp: “Không cần khách sáo như thế, tôi cũng rất thích đứa nhỏ này, không cần hai vị nói tôi cũng sẽ đặc biệt “yêu thương” bé mà”.
Thế là, ở trường học, hết thảy thời gian tự học Lý Thương Bạch đều ở trong văn phòng của Vương Kiến Quốc để “học bù”, mỗi ngày 24 tiếng chỉ trừ mấy giờ đồng hồ lên lớp, còn lại đều ở cùng với lão thầy giáo. Làm gì? Học bù à? Sao thế được?
Trong bụng Lý Thương Bạch mỗi ngày đều no căng tinh dịch, lỗ đít không bị cặc bự cắm thì miệng nhỏ cũng phải hầu cặc, mỗi ngày đều bị lăn lộn nắc đụ rã rời, toàn thân bị Vương Kiến Quốc lặp lại đùa bỡn khai phá, dẫn đến việc chỉ cần nghe mùi vị của Vương Kiến Quốc là phát nứng ngay.
Một tháng sau.
Trong phòng học, Vương Kiến Quốc đứng dựa vào trước bàn Lý Thương Bạch, dõng dạc hùng hồn giảng bài, nước miếng cũng muốn bắn đầy mặt Lý Thương Bạch.
Lý Thương Bạch chỉ cần ngẩng đầu nghe Vương Kiến Quốc giảng bài, cúi đầu là sẽ đối diện với đũng quần của lão thầy giáo.
Giờ phút này, hơi thở của thiếu niên không ngừng bị hương vị của Vương Kiến Quốc bao phủ đánh úp, đặc biệt là hương vị ở chỗ kia. Dần dà, Lý Thương Bạch cảm thấy không ổn lắm, cả người cậu nhanh chóng ngứa ngáy, đặc biệt là chỗ nọ ở phía sau, cảm giác hư không mãnh liệt, khiến cậu không thể tập trung nổi, cực kì khó chịu.
Lý Thương Bạch nghi hoặc, không biết chuyện gì đã xảy ra, chỉ thấy thân thể nóng như bị lửa đốt, liều mạng muốn chủ nhân giải tỏa an ủi nó, đành phải ngày càng hướng đến hương vị có thể giảm cơn thống khổ, thẳng đến khi cách đũng quần của Vương Kiến Quốc chỉ một nắm tay, thiếu niên há to mồm hít thở, như muốn đạt được càng nhiều hương vị làm cơ thể được giải thoát.
Rốt cuộc là sao thế này? Trong lòng Lý Thương Bạch khiếp sợ, vì sao cậu chỉ cần ngửi mùi vị này thì cả người vừa ngứa vừa nứng muốn nhũn cả ra, đáy lòng có nỗi khát vọng ngập tràn, khát vọng chủ nhân của hương vị này lấp đầy chính mình.
Lý Thương Bạch bị ý tưởng trong lòng dọa, nhưng dương vật trong quần lại chân thật mà cương lên.
Thiếu niên tựa như không thể tiếp thu hiện thực, đưa tay mạnh mẽ ngắt đùi, muốn thoát khỏi loại phản ứng này.
Nhưng làm Lý Thương Bạch thất vọng, hành động này chẳng có ích gì, hương vị kia như hoa anh túc, dụ dỗ cậu chìm đắm trong đầm lầy dục vọng dơ bẩn, càn lún càng sâu.
Lý Thương Bạch khó chịu vặn vẹo thân mình, đói khát có người đến lấp đầy, cậu chỉ có thể cảm nhận nỗi trống vắng đáng sợ, thế nhưng lí trí mỏng manh còn biết bản thân đang ở trong phòng học, đành phải không ngừng cọ xát hai cái đùi, tay không dám lộn xộn, sợ mình vô thức làm ra chuyện gì.
Bạn cùng bàn thấy Lý Thương Bạch mặt mày ửng hồng, hai đùi còn liên tục xoắn tới vặn lui, liền kề vào tai cậu nhỏ giọng nói: “Cậu buồn đi WC à? Nhìn cậu như đang nghẹn lắm rồi ấy”.
Lý Thương Bạch cảm nhận được một cơn gió lạnh thổi qua tai, sợ tới mức run người, suyễn thở ra một tiếng, nhưng âm thanh không lớn, chỉ có bạn cùng bàm nghe được.
Bạn cùng bàn là một nam sinh cao lớn thô kệch, nghe tiếng kêu mềm nhuyễn này không hiểu sao bụng dưới căng thẳng, nhìn Lý Thương Bạch lúc này phong tình vạn chủng, gương mặt xinh đẹp hồng hào, khóe mắt như có cái móc câu, quyến rũ mất hồn, như một con quỷ sắc tình, dương vật cậu ta nháy mắt cương cứng, nhất thời không dám nhìn Lý Thương Bạch thêm một giây nào nữa.
Căn bản là Lý Thương Bạch chẳng nghe được bạn cùng bàn nói gì, toàn bộ lực chú ý đang tập trung ở miệng lỗ nhỏ phía sau, nơi sâu trong thân thể không ngừng kêu gào đói khát, nhất thời khiến Lý Thương Bạch không biết nên làm sao cho phải.
Cuối cùng chuông tan học cũng vang lên, Lý Thương Bạch thấy mình đã sắp đến cực hạn, muốn tìm chỗ nào vắng vẻ để giải quyết, nhưng trường học có nơi nào như vậy?
Cậu chợt nghĩ đến văn phòng của Vương Kiến Quốc. Đến giờ học bù rồi, nhưng Vương Kiến Quốc phải đi họp, cậu có một tiếng đồng hồ rảnh rỗi, vậy là đủ rồi.
Lý Thương Bạch gian nan xiêu vẹo đi đến văn phòng của Vương Kiến Quốc, bên trong không có ai. Cậu đóng cửa, ngồi trên ghế, bắt đầu thủ dâm.
Nhưng khiến cậu tuyệt vọng là, mặc kệ cậu vuốt ve dương vật như thế nào đều không thấy đủ, dương vật không bắn được, lỗ đít cũng thấy vắng vẻ đến mức Lý Thương Bạch sắp sụp đổ.
“Lộp cộp—”
Thôi rồi!
Thầy không phải đi họp ư?
Lý Thương Bạch nhanh chóng kéo quần, hấp tấp kéo phải lông mu, đau đến mức nhe răng, ngay lúc cậu đứng dậy, tiếng gõ cửa vang lên.
Lý Thương Bạch mở cửa, quả nhiên là Vương Kiến Quốc, lão thầy giáo nghi ngờ hỏi: “Sao lại khóa cửa, em làm gì vậy?”
Lý Thương Bạch bối rối, loa qua đáp mấy câu, nhưng Vương Kiến Quốc cũng không hỏi kỹ hơn.
Sau đó hai người bắt đầu học bù.
Vương Kiến Quốc nhìn Lý Thương Bạch mặt mày xuân sắc, giả vờ không biết gì, bắt đầu giảng bài.
Lúc này khoảng cách hai người càng gần, khí vị của Vương Kiến Quốc thay nhau chui vào mũi Lý Thương Bạch, khiến thiếu niên càng ngứa không chịu nổi. Dục vọng trong lòng đã cháy thật lâu nhưng chậm chạp không được thỏa mãn, lý trí đã dần vỡ vụn.
Thiếu niên hoàn toàn quên mất phía sau là thầy giáo của mình, chỉ còn bản năng của thân thể, nó nói cho thiếu niên, chỉ có người phía sau mới có thể thỏa mãn dục vọng của cậu, nó chỉ muốn liều mạng chui vào trong lồng ngực rộng lớn kia.
Vương Kiến Quốc cúi đầu, thấy ánh mắt khát vọng của thiếu niên, bất động, tiếp tục giảng đề, chỉ là lão không ngờ, thiếu niên bị dục hỏa thiêu đốt, cả người không ngừng dựa vào trong ngực lão, cái mặt non mịn kia cũng gần như cọ đến sát mặt lão.
“Tiểu Bạch, em làm sao thế? Bệnh ư? Sao mặt hồng thế này?” Vừa nói, Vương Kiến Quốc vừa vuốt trán cậu.
“A~” Ngọn lửa hừng hực trong lòng thế mà bị một cái vuốt ve ép xuống, khiến thiếu niên không khống chế được mà rên ngọt một tiếng, “Thầy, thầy ơi… Em không biết nữa, em khó chịu quá”.
“Thế ư? Có muốn đi bác sĩ không?” Vương Kiến Quốc xoa nắn dọc theo sống lưng thiếu niên.
“Em.. Em không biết” Hai mắt Lý Thương Bạch mêm man, bị hơi thở Vương Kiến Quốc vây quanh, bị cơn khát cầu trong cơ thể đốt đến sắp tan rã, thiếu niên đã hoàn toàn biến thành nô lệ dục vọng, chỉ muốn thân hình to lớn dày rộng phía sau ôm chặt lấy mình.
Tuy miệng Lý Thương Bạch đáp không biết, nhưng thân thể lại nhớ rõ nơi nó thuộc về, bản năng ngồi xuống đùi Vương Kiến Quốc, nhét mình vào lồng ngực lão, cuối cùng dục vọng kêu gào trong cơ thể cũng ngừng, cái mông đói đụ tựa như đã tìm được chốn về, kẽ mông dừng trên con cặc khổng lồ, gắt gao kẹp chặt, cứ như tìm được bảo bối đã đánh mất, Lý Thương Bạch hạnh phúc kêu lên.
Thiếu niên ôm lấy cánh tay Vương Kiến Quốc, cái mông cong tròn mạnh mẽ vặn vẹo biên độ lớn cọ lấy cọ để con cặc bên dưới, nhưng cảm giác này còn lâu mới đủ, thế nên thiếu niên bạo lực lột quần của mình ra, hai bờ mông căng mọng trần trụi ngồi lên, cọ xát một hồi, khát vọng càng nhiều, còn chưa ăn được cặc nữa! Tiếp theo, Lý Thương Bạch quay đầu muốn cởi quần của thầy.
“Ôi, ôi Thương Bạch em làm cái gì đấy? Em cởi quần của thầy để làm gì?” Vương Kiến Quốc ngăn Lý Thương Bạch lại, nói.
Bây giờ Lý Thương Bạch đã nứng phát khóc, chỉ thấy cả người nóng tới mức chẳng nghĩ được gì khác ngoài con cặc của thầy, “Cặc, em muốn cặc bụ của thầy mà!”
“Sao cơ? Cặc của thầy? Không được!”
Lý Thương Bạch nghe thế, dẩu môi, cả người quấn lên Vương Kiến Quốc mà cọ xát, không ngừng hôn gương mặt của Vương Kiến Quốc, chỉ một chốc mà mặt Vương Kiến Quốc đã phủ đầy nước miếng của thiếu niên.
“Thầy ơi, em xin thầy, cho em cặc đi mà thầy, em muốn nó lắm”.
“Ôi chao! Chuyện này thầy không dám đâu, Tiểu Bạch rốt cuộc em làm sao thế? Không thì thầy đưa em đi bệnh viện nhé” Nói thế nhưng lão thầy giáo chẳng có bất cứ động tác nào, tùy ý thiếu niên lôi kéo quần của mình.
Lý Thương Bạch gấp không đợi nổi mà thả cặc thầy ra, cái mông vội vàng ngồi lên, “Ưm~ sướng quá đi~”
Cặc nóng ấm chôn sâu vào kẽ mông Lý Thương Bạch, nguồn nhiệt rốt cuộc khiến nỗi lòng ngứa ngáy trong cậu giảm bớt một chút, cảm xúc cứng rắn kia nghiền mài lên mông thịt núng nính mịn màng của thiếu niên.
Cọ xát một hồi lâu, thiếu niên xoay người, hơi thở phả lên mặt Vương Kiến Quốc, hai tay tự bẻ mông ra, lỗ đít nhắm ngay đầu cặc khổng lồ mà dập xuống.
“A!!” Thiếu niên mỹ mãn than một tiếng.
Tiếp theo, Lý Thương Bạch đôi tay vòng quanh cổ Vương Kiến Quốc, lưỡi vói vào trong miệng lão thầy, quấn quít mút mát đầu lưỡi dài rộng bên trong, cái eo nhỏ phía dưới đong đưa uốn éo như rắn nước, phập phồng lên xuống, âm thanh da thịt va chạm vang vọng trong văn phòng.
Lỗ dâm rốt cuộc cũng bị đâm tràn đầy, nỗi hư không tra tấn thiếu niên cuối cùng cũng biến mất, thay vào đó là cơn thỏa mãn sung sướng không gì sánh kịp, Lý Thương Bạch cảm thấy đây là thời khắc hạnh phúc nhất đời này của cậu, tự mình tàn nhẫn nhún cặc, hận không thể để con cặc lớn này vĩnh viễn cắm trong lỗ dâm, vì con cặc này là chốn về vĩnh cữu của cái lỗ dâm đãng đằng sau mình.
“A A A A!! Ư!” Lý Thương Bạch không ngừng rên dâm, la hét từng tiếng cao vút theo mỗi lần nhún cặc, Vương Kiến Quốc chỉ thấy Lý Thương Bạch giờ phút này thật sự là một con đĩ non dâm đến tận xương cốt, chẳng còn chút liêm sỉ nào nữa, đã trở thành một con tính nô thấp hèn dưới háng lão.
Lý Thương Bạch dâm tiện mà cưỡi cặc, phập phồng trên đùi thầy, xâm phạm người thầy vô tội, cảm giác thầy như thuốc kích thích nùng liệt, khiến cả người cậu tràn ngập dục vọng, thân thể theo bản năng mà hít ngửi hương vị của thầy, thuần thục nhún cặc, cứ như nó đã làm chuyện này vô số lần.
Cuối cùng dục vọng cũng được phóng thích hoàn toàn, dư vị rút đi, lý trí quay về, Lý Thương Bạch chợt bừng tỉnh, không dám tiếp thu sự thật, bản thân mình thế mà không có liêm sỉ xâm phạm lão thầy giáo vừa xấu vừa già của mình, lỗ đít còn tàn dư xúc cảm con cặc bự, bên trong co bóp sướng rơn, không lẽ mình là một tên biến thái thích mấy tên già?
Lý Thương Bạch không thể tin được, nhưng sự thật chính là vậy, Lý Thương Bạch co quắp bất an nhìn Vương Kiến Quốc: “Thầy, em… Em…” Ấp úng nửa ngày cũng không nói được một câu hoàn chỉnh, không biết nên xử lý tình huống này như thế nào.
Hết thảy xảy ra như mây trôi nước chảy, cậu không nhớ được dục vọng trong mình khi nào thì bắt đầu, chỉ biết mọi việc không thể vãn hồi, lỗ đít đã không thể nào sống thiếu con cặc của thầy được nữa, thực tủy biết vị, vách thịt còn tàn lưu xúc cảm con cặc bực khiến cái mông chín rục mềm mại, trong lòng trong não chỉ còn lại cặc lớn của thầy, mọi việc khác đều bị vứt bỏ trong khoảnh khắc da thịt kề cận vừa rồi.
“Không sao cả, Tiểu Bạch, thầy sẽ không nói chuyện này với ai khác, chỉ là về sau em không được thế nữa, thầy cũng muốn tốt cho em thôi”.
“Không…. Đừng mà, thầy! Em… về sau em… Thầy ơi….” Lý Thương Bạch nghe Vương Kiến Quốc nói thế, vừa sốt ruột vừa hoảng hốt lớn tiếng nói.
Thiếu niên thấy thầy không có phản ứng, tiến lên gắt gao ôm lấy Vương Kiến Quốc: “Thầy ơi… về sau em còn muốn… cái kia… Em….”.
Thiếu niên lắp bắp một chốc không nói rõ, liêm sỉ cắn xé lý trí, nhưng khát vọng của thân thể không thể nào chối bỏ.
Dường như thân thể thiếu niên đã không thuộc về chính mình, nó đã thành nô lệ cho dục vọng, con cặc khủng kia vừa cắm vào lỗ dâm là mọi thứ xung quanh đều bị đâm vỡ, đụ nát hết thảy, chỉ để lại cho thiếu niên một công năng duy nhất là làm tình.
Vương Kiến Quốc nhìn thiếu niên xinh đẹp mang vẻ bất an thấp thỏm thủ phục bên cổ mình, cười nói: “Chà, Tiểu Bạch em đã nói thế rồi, sao thầy nỡ không đồng ý được?”
Thiếu niên lập tức cười xán lạn, ôm hôn lên môi của thầy, hạnh phúc rúc vào trong ngực lão. Thiếu niên đã chẳng còn năng lực tự hỏi, đã quên mất Lý Thương Bạch trong quá khứ là như thế nào, chỉ thấy bây giờ mình hạnh phúc muốn chết đi được.
Từ đây, Lý Thương Bạch đã không thể quay đầu, mỗi ngày đều khóc xin thầy đụ mình, lỗ đít luôn vô cùng đói khát, chỉ cần một giây không có gì cắm vào đã thấy trống rỗng không chịu nổi.
Bạn cùng bàn nhìn Lý Thương Bạch, cảm thấy cậu càng ngày càng xinh đẹp, hơn nữa nó khác với loại xinh đẹp trước đây.
Lúc trước là nét đẹp thanh lệ, hiện tại chỉ còn hai chữ, quyến rũ, quyến rũ đến tận cùng, khí chất tươi trẻ nhưng pha lẫn với một tia sắc tình, ánh mắt cậu chỉ cần đảo một cái đã như con yêu tinh sống muốn hút sạch tinh dịch người ta, có thể hút mất hồn, đến mức ai thấy cũng hận không thể móc cặc ra nắc vào, đụ tới khi chết trên người cậu mới thôi.
Lỗ dâm Lý Thương Bạch nuốt lấy dương vật giả khổng lồ đi học, rung lắc đâm chọt không ngừng, mà bạn cùng bàn bên cạnh còn kì quái mà quan sát mình, khiến Lý Thương Bạch bị kích thích muốn phát điên, chỉ muốn to giọng kêu dâm.
Dần dà, phòng học, nhà ăn, phòng họp, …. Gần như mọi nơi trong trường học đều ghi lại biết bao cơn đụ địt kịch liệt của Lý Thương Bạch và Vương Kiến Quốc. Tiếp đến là xe buýt, công viên giải trí, …
Trong nhà Lý Thương Bạch thì càng quá quắt hơn, hai người gần như dính chặt vào nhau, lỗ đít Lý Thương Bạch vĩnh viễn đều phải bị cặc bự của Vương Kiến Quốc đâm vào.
Có khi nửa đêm Lý Thương Bạch sẽ bị lão thầy giáo đụ tỉnh, có khi đang ăn cơm một nửa Vương Kiến Quốc sẽ đem cặc nhét vào miệng Lý Thương Bạch mà đâm chọc, ….
Từ đây, Lý Thương Bạch trải qua cuộc sống chỉ biết ăn cặc không còn chút liêm sỉ, muốn làm thiếu niên vui vẻ rất đơn giản, chỉ cần được cặc lớn của thầy đụ đầy đụ nát lỗ dâm, thiếu niên liền hạnh phúc đến độ nhũn người nằm bò trên mặt đất.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top