Tác phẩm: Lục Xuất Phi Hoa Tác giả: Tú Bùi Thể loại: Ngôn tình cổ đại, cung đình hầu tước, đấu trí đấu quyền, tranh quyền đoạt vị. Truyện nằm trong hệ liệt TỨ QUÝ TẦM MINH ("tầm" nghĩa là tìm kiếm, "minh" trong liên minh-đồng minh, "Tứ quý tầm minh" nghĩa là "Bốn mùa tìm kiếm đồng minh" hay còn nghĩa là "Cả đời đi tìm người cùng chung chí hướng") của mình gồm 4 truyện: Hoa mãn đường (Mùa Xuân), Ngân hà lạc cửu thiên (Mùa hạ), Thiên giai dạ sắc (Mùa thu), Lục xuất phi hoa (Mùa đông). Thể loại: ngôn tình, cổ đại, cung đình - hầu tước, đấu trí - đấu quyền, tranh quyền đoạt vị. " Lục Xuất Phi Hoa" được lấy cảm hứng từ bài thơ Dạ Tuyết của nhà thơ Cao Biền. *Dịch thơ: "Lục xuất phi hoa nhập hộ thì Tọa khan thanh trúc biến quỳnh chi Như kim hảo thướng cao lâu vọng Cái tận nhân gian ác lộ kỳ." *Dịch nghĩa: " Hoa tuyết sáu cánh bay lất phất vào trong nhà Ngồi nhìn trúc xanh biến thành quỳnh trắng Hôm nay thích lên lầu cao ngắm phong cảnh Nhân gian tuyết phủ khắp hang cùng ngõ ngách." ***** Nếu cuộc đời là một ván cờ, người nào làm chủ được ván cờ thì người đó sẽ giành được chiến thắng. Cũng như trong cuộc tranh đấu quyền lực, người nào nắm được toàn thế cục thì người đó sẽ có được cả thiên hạ. Nam nữ chính trong truyện không phải là người "chơi cờ", cũng chẳng phải là người trực tiếp tranh đấu quyền lực, họ chỉ là người mong muốn đứng ngoài cuộc ngắm nhìn thiên hạ thái bình nhưng lại bị buộc kéo vào thế trận, chỉ đường dẫn lối giúp người trong cuộc tìm ra đường đi nước bước mong muốn mà thôi.
Yến Yến bẩm sinh không cảm nhận được cơn đau, Cố gia sợ bảo bối của mình bị thương mà không biết nên lấy lý do này để kiểm tra toàn thân mỗi ngày. Khi Yến Yến tham gia chương trình, có phân đoạn gọi điện cho người lớn trong nhà, Yến Yến gọi cho Cố gia. Cố gia cười và giải thích với tổ chương trình: Nhờ mọi người chăm sóc đứa nhỏ nhà tôi. Đúng rồi tôi không phải là cha, mà là chồng của em ấy.…
Gặp đã là một cái duyên và cùng nhau đi hết chặng đường dài lại là một cái duyên lớn.Kết hôn với chính khách nhưng cô chỉ làm dâu nhà hào môn trong chín mươi ngày. Đêm tân hôn, chồng cô uống rượu say bí tỉ. Một tháng sau, anh bận rộn tranh cử, vui vẻ với những người đẹp vây quanh. Ba tháng sau khi kết hôn, anh đặt cô dưới thân, biến cô thành “nửa người” thuộc về mình.Cô yêu thương, quan tâm từng li từng tí đến anh. Cô chua xót đau khổ nhưng vẫn ép bản thân ra vẻ hạnh phúc. Rồi ba cô bất ngờ nhảy lầu, biến cố hào môn xảy đến, khiến cô ra đi lặng lẽ với đôi bông ngọc trai đen. Nhiều năm trôi qua, cô trở thành tác giả tiểu thuyết ăn khách với quyển "Hào môn kinh mộng". Vào buổi tiệc mừng công của mình, trông thấy người đàn ông ngồi trên hàng ghế nhà đầu tư, cô đột nhiên hoang mang hoảng sợ...Người đó vươn tay tháo đôi bông ngọc trai đen của cô, cô muốn lấy lại, nhưng người đó thu tay về, nở nụ cười với cô, “Muốn lấy? Đêm nay đến phòng làm việc của tôi mà lấy.”.Cô ngỡ ngàng lùi từng bước về sau. Đôi mắt người đó vẫn sâu thẳm như ngày xưa, “Còn chín ngày nữa mới hết nghĩa vụ làm vợ của cô.”…
*Nội dung phụ thuộc vào trí tưởng tượng của tác giả hay tham khảo từ sách truyện khác. *Truyện sáng tác không phải edit. Muốn đem đi đâu phải hỏi ý khiến tác giả .*Số chương không rõ.*Tác giả sẽ cố gắng không bỏ hố.*Chán ghét thì đừng đọc, đọc rồi thì cũng đừng ném đá lung tung làm tổn thương trái tim mỏng manh yếu đuối của tác giả.*Cảnh báo lại lần nữa, tác giả không giới hạn tuổi đọc nhưng sẽ có H, vì tác giả là một đứa sắc nữ chính tông, nam nữ hay nam nam đều ăn.…