CHƯƠNG ĐẶC BIỆT: HẠNH PHÚC GIA ĐÌNH MỚI

Sau lễ cưới, cuộc sống của Seokmin và Joshua bước vào một giai đoạn mới. Không còn là những chiến binh hay những kẻ phải đối mặt với sự tàn nhẫn của thế giới ngầm, họ giờ đây là một gia đình. Một gia đình nhỏ, đầy ắp tình yêu và sự ấm áp.

Buổi sáng hôm đó, Seokmin thức dậy sớm, như một thói quen đã hình thành trong suốt nhiều năm. Nhưng khác với mọi ngày, hôm nay anh cảm thấy thật sự bình yên. Anh nằm lặng lẽ trên giường, nhìn vào Joshua, người đang nằm bên cạnh, khuôn mặt hắn bình thản trong giấc ngủ. Một nụ cười nhẹ nở trên môi Seokmin khi anh nghĩ về những ngày tháng đã qua và những gì đang chờ đợi họ phía trước.

Anh nhẹ nhàng cử động, không muốn làm tỉnh giấc Joshua. Tuy nhiên, Joshua có lẽ cảm nhận được sự thay đổi, hắn mở mắt và mỉm cười, nụ cười mà Seokmin đã luôn yêu thích.

"Chào buổi sáng," Joshua thì thầm, giọng hắn còn ngái ngủ nhưng vẫn đầy ấm áp.

"Chào buổi sáng, em yêu," Seokmin trả lời, đưa tay vén mấy sợi tóc rối trên trán Joshua. Anh không thể tin rằng mình đang sống trong một giấc mơ hạnh phúc thế này.

Joshua quay lại, ôm chặt lấy Seokmin và kéo anh vào lòng. Cả hai nằm đó một lúc, chẳng nói gì, chỉ tận hưởng sự yên bình của khoảnh khắc này. Mọi thứ đã quá mệt mỏi, nhưng giờ đây, họ có thể tự do yêu thương nhau mà không phải lo lắng về bất kỳ điều gì.

Sau khi rời giường, cả hai cùng vào bếp để chuẩn bị bữa sáng. Không gian trong nhà thật ấm cúng, mỗi góc phòng đều được trang trí đơn giản nhưng tinh tế. Mùi cà phê thơm lừng hòa cùng với tiếng động xào nấu trong bếp tạo nên một không gian đầy thân mật và gần gũi.

"Anh làm món gì cho chúng ta hôm nay?" Joshua hỏi, ánh mắt hắn lấp lánh khi nhìn Seokmin đứng nấu ăn.

"Chỉ là món đơn giản thôi. Anh không cần lo đâu." Seokmin cười, đùa lại một cách nhẹ nhàng.

Mọi thứ diễn ra tự nhiên, không có sự hối hả hay lo âu. Đây chính là cuộc sống mà họ mơ ước bấy lâu nay - cuộc sống của một gia đình hạnh phúc, với những khoảnh khắc giản đơn nhưng đầy ý nghĩa. Cả hai đã không còn phải sống trong những đêm tối tăm của chiến tranh, mà là những buổi sáng ấm áp bên nhau, nhìn ngắm tương lai phía trước.

Khi bữa sáng đã xong, họ ngồi lại bàn ăn, ánh mắt trao nhau những lời yêu thương không cần phải nói ra. Dù là một bữa ăn đơn giản, nhưng với họ, đây là khoảnh khắc vô giá. Họ cùng cười đùa, cùng ăn, không còn bóng dáng của những gánh nặng mà họ từng phải mang.

Sau bữa sáng, Seokmin và Joshua đi dạo trong công viên gần nhà, nơi mà họ thường lui tới để tận hưởng những giờ phút yên tĩnh. Cả hai đi bên nhau, tay trong tay, nói về tương lai, về những ước mơ mà họ muốn chia sẻ cùng nhau.

"Em có nghĩ rằng chúng ta sẽ luôn hạnh phúc thế này không?" Joshua hỏi, ánh mắt hắn nhìn vào Seokmin đầy sự chân thành.

"Chắc chắn rồi," Seokmin trả lời, nắm chặt tay Joshua. "Dù có chuyện gì xảy ra, chỉ cần chúng ta còn bên nhau, mọi thứ sẽ ổn thôi."

Họ dừng lại dưới một tán cây lớn, ngẩng đầu lên nhìn bầu trời xanh thẳm. Một cơn gió nhẹ thổi qua, làm tóc Seokmin bay nhẹ, và hắn không thể không cười khi nhìn thấy Joshua vẫn nắm chặt tay mình.

"Anh yêu em," Seokmin nói, và Joshua đáp lại ngay lập tức, "Anh cũng yêu em."

Cuối cùng, họ quay trở lại nhà, nơi gia đình của họ đang đợi chờ. Tình yêu giữa họ không chỉ là những lời nói, mà là những hành động, là sự chăm sóc và yêu thương mà họ dành cho nhau từng ngày. Họ đã tìm thấy nhau trong những hoàn cảnh đầy khó khăn, và giờ đây, họ có thể tận hưởng một cuộc sống bình yên, trọn vẹn.

Ngày hôm ấy, như bao ngày khác, Seokmin và Joshua bên nhau, trong một gia đình nhỏ nhưng đầy hạnh phúc, tràn ngập tình yêu. Tương lai của họ sẽ không còn những chiến tranh, chỉ có những ngày tháng trọn vẹn và bình yên, nơi tình yêu của họ sẽ mãi mãi không phai nhạt.

Và với Seokmin và Joshua, đó chính là định mệnh, là sự đền đáp xứng đáng cho tất cả những gì họ đã hy sinh vì nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top