CHƯƠNG 28: RANH GIỚI SINH TỬ
Bầu không khí trong căn phòng ngập tràn sự căng thẳng, và tiếng súng nổ vẫn văng vẳng trong không gian. Seokmin và Joshua đứng đối diện với những kẻ đối đầu, họ không còn là hai thế lực riêng biệt nữa, mà là một thể thống nhất. Tình cảm của họ đã dần thay đổi thành một thứ tình yêu mãnh liệt, không thể lý giải bằng những lý do đơn giản.
Seokmin dồn hết sức mạnh vào những cú đấm, từng chiêu thức như một lời khẳng định rằng anh sẽ không để Joshua một mình trong cuộc chiến này. Còn Joshua, dù là một thành viên của mafia, nhưng từng động tác của hắn giờ đây đầy quyết tâm và sự kiên cường. Tình yêu trong mắt hắn không còn là sự mờ mịt hay mâu thuẫn, mà là ánh sáng dẫn đường.
"Cẩn thận!" Seokmin hét lên khi một tên sát thủ lao đến gần Joshua, tay cầm súng. Anh lao vào giữa, hất văng tên sát thủ ra, nhưng không kịp tránh khỏi cú đấm từ một kẻ khác. Vết thương cũ lại đau nhức, nhưng Seokmin không để điều đó làm anh chùn bước.
Joshua đứng lùi lại, ánh mắt hừng hực quyết tâm. Hắn không thể để Seokmin một mình đối mặt với tất cả. Hắn lao vào, tấn công một tên đối thủ phía bên trái, sức mạnh của hắn không chỉ đến từ thể xác mà còn từ tình cảm mãnh liệt mà hắn dành cho Seokmin. Cả hai người bọn họ không chỉ chiến đấu để sống sót, mà còn chiến đấu để bảo vệ tình yêu này.
"Joshua!" Seokmin thét lên, khi một viên đạn lại bay đến gần người hắn. Nhưng lần này, Joshua không hề né tránh. Hắn chỉ dừng lại một giây, và rồi quay lại, mỉm cười nhìn Seokmin.
"Đừng lo," hắn nói, giọng trầm và đầy kiên định. "Tao không sợ."
Mặc dù môi vẫn mỉm cười, nhưng trong đôi mắt của Joshua, có một điều gì đó không thể diễn tả bằng lời. Cảm giác rằng hắn sẽ không bao giờ bỏ rơi Seokmin, dù có bất cứ điều gì xảy ra. Đó là lời thề âm thầm mà hắn không cần phải nói ra.
Khi cuộc chiến leo thang, hai người đã trở thành một cặp đôi không thể tách rời. Mỗi cú đấm của Seokmin đều được Joshua bảo vệ. Mỗi bước đi của Joshua đều có Seokmin ở bên. Họ không cần phải nói thêm lời nào, bởi vì trong lòng mỗi người đều đã hiểu rõ.
Một phút ngắn ngủi, nhưng lại đầy quyết liệt, khi một tên sát thủ tiến lại gần, nhắm vào Seokmin. Joshua đứng chắn giữa, tay hắn chạm vào tay Seokmin. Không nói một lời, hắn dùng cơ thể mình làm lá chắn.
"Mày không thể làm hại anh ấy," Joshua nói, giọng đầy sát khí.
Tên sát thủ chớp mắt một cái, rồi nổ súng. Viên đạn xuyên qua không khí, và chỉ cách Joshua vài inch. Nhưng Seokmin không chờ đợi thêm. Anh lao đến, kéo Joshua ra khỏi tầm đạn, và lăn người xuống sàn. Mùi thuốc súng nồng nặc, nhưng họ không quan tâm nữa. Họ chỉ có nhau.
"Cảm ơn..." Joshua lẩm bẩm, nhưng giọng hắn đầy lo lắng. "Mày không cần phải hy sinh cho tao."
"Không phải hy sinh," Seokmin đáp lại, hơi thở gấp gáp. "Chúng ta là đồng đội. Mày là người quan trọng nhất với tao."
Cả hai không có thời gian để suy nghĩ thêm. Cuộc chiến không ngừng lại, và bọn mafia đã bắt đầu có động thái cuối cùng. Một tên trùm mafia, cao lớn và đầy nguy hiểm, bước vào, tay hắn cầm súng, và ánh mắt sắc lẹm như dao cạo.
"Hết rồi," hắn nói, giọng hắn lạnh như băng. "Các người đã thua."
Seokmin và Joshua đứng lên, tuy hơi thở có phần khó nhọc, nhưng không ai trong họ tỏ ra yếu thế. Họ nhìn nhau, đôi mắt chứa đựng sự quyết tâm và lòng tin không thể lay chuyển.
"Chưa đâu, chưa hết đâu," Seokmin nói, giọng lạnh băng. "Chúng ta còn chưa kết thúc."
Joshua mỉm cười nhẹ, rồi quay lại nhìn Seokmin. "Tao đồng ý."
Đó là khoảnh khắc mà cả hai người nhận ra, dù cuộc chiến này có kéo dài đến đâu, họ sẽ không bao giờ rời nhau. Trong đêm tối, họ không chỉ chiến đấu với những kẻ thù phía trước, mà còn chiến đấu để bảo vệ thứ tình cảm đã gắn kết họ lại với nhau, dù cho có phải đối mặt với bất kỳ nguy hiểm nào.
Cuộc chiến chưa kết thúc, nhưng ít nhất, họ đã tìm thấy sức mạnh từ nhau, để bước tiếp vào những giây phút còn lại của cuộc đời mình.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top