Chương 18

Nói đến lão hổ, Lộ Bạch không khỏi nhớ tới vài con hổ vận mệnh nhấp nhô trên vườn thú trái đất kia, không biết bọn chúng hiện tại thế nào rồi.

Nếu nói mãnh thú Lộ Bạch tiếp xúc nhiều nhất trong vườn thú khi còn ở địa cầu thì chính là lão hổ, bởi vì trong vườn thú mấy con hổ rất hung ác, hơi bất cẩn một chút sẽ làm người bị thương.

Trong vườn thú nhiều lần muốn đem lão hổ tính cách hung hãn không chịu quản giáo đưa đi.

Phỏng chừng sau khi vườn thú đuổi việc cậu, lão hổ cũng phải đi nhà mới.

"Vâng, lão hổ a!" Lộ Bạch trước mắt nói hết dục vọng mãnh liệt, cậu hướng Samuel nói rằng: "Tôi cũng rất yêu thích hổ, trước đây công tác tại vườn thú, tôi bị phân công làm trong vườn hổ, quan hệ của tôi cùng bọn chúng cũng rất tốt, nếu như trong rừng có thể phát hiện hổ, nhất định sẽ chụp một bộ ảnh đưa cho ngài."

Samuel nhìn chằm chằm 'Tôi cũng rất yêu thích hổ' Lộ Bạch vài giây, anh không biết mình vì sao lại cảm thấy sung sướng, cũng không biết đồng tử của mình đang chầm chậm mở rộng.

Mà Lộ Bạch thực sự yêu thích lão hổ này, đích xác làm người ta cảm thấy sung sướng, đại khái là cảm giác anh hùng được đồng đang quấy phá đi.

"Ừm." Samuel không đành long nhìn Lộ Bạch thất vọng, nói cho cậu biết: "Lão hổ ở núi tuyết rất xa trong rừng, cậu sẽ không gặp phải."

Đúng, bản đồ của khu bảo vệ này Lộ Bạch đã xem qua, diện tích rất rộng, phần lớn bên trái là bình nguyên, đầm lầy, ở giữa là một mảnh rừng rậm nguyên thủy, đi qua là bồn địa, mà núi tuyết đã tới gần lề bản đồ.

Hổ đều ở bên kia sao?

Xác thực không có cơ hội gặp.

Trừ phi cố ý ngồi phi thuyền, đến điểm cứu trợ bên kia đặt chân.

Bất quá, hợp đồng công tác ký mười năm, Lộ Bạch tâm nguyện ngoại trừ làm việc cho tốt, chính là đi khắp khu bảo vệ rộng lớn vô ngần này, một ngày nào đó, cậu sẽ đến núi tuyết bên kia.

Lộ Bạch ở trong lòng âm thầm quyết định, chỉ là không có nói ra, dù sao làm việc cũng cần cẩn thận, cậu cười nói: "Vậy thì xem duyên phận đi."

Quả nhiên chuyện không chắc chắn, vậy thì giao cho duyên phận.

Duyên phận sao?

Thân vương điện hạ gật gật đầu, nhớ kỹ cái ước định lãng mạn này.

Nói là nghỉ ngơi, mà cơ hồ cả ngày Lộ Bạch đều ngồi chỉnh lại các tài liệu trước đó đã chụp được, nhân dịp không thời điểm không ra khỏi cửa xếp thành từng mục từng mục bài viết.

"Xem ra mình không làm nhân viên chăn nuôi động vật cũng sẽ không thất nghiệp." Lộ Bạch có chút cảm thán lẩm bẩm, sung sướng mang theo kỹ năng mới phát hiện, nếu quả thật thất nghiệp, cậu hoàn toàn có thể dựa vào việc làm phóng viên nhỏ viết bài kiếm cơm.

Màn đêm buông xuống, một ngày lại qua.

Trong rừng rậm dần dần xuất hiện âm thanh thú hoang, có vẻ đều ở phía xa xa, nghe không quá rõ ràng.

Báo đen cùng sư tử nghỉ ngơi suốt ban ngày, chậm rãi đi khỏi điểm cứu trợ, ra ngoài hoạt động gân cốt.

Có thể là đi săn. Cũng có thể là đi giải quyết vấn đề sinh lý.

"Không cho đánh nhau." Nhìn thấy bọn chúng trừng trừng nhìn lẫn nhau, đuôi lay động qua lại, Lộ Bạch lập tức lên tiếng ngăn lại.

Tận lực đè thấp âm thanh, mang theo một chút uy nghiêm.

May mà hai con mèo lớn rất nghe lời, tựa hồ cảm giác được Lộ Bạch không thích bọn chúng đánh nhau, vì vậy miễn miễn cưỡng cưỡng mà sống chung hòa bình, một con bên trái lao đi, một con lười biếng hướng bên phải đi đến.

Bên trong lãnh địa của hùng sư có một con báo đen nghỉ lại, đấy có thể là kỳ tích trong giới tự nhiên.

Nhân viên trung tâm giám sát đã chết lặng, bọn họ đem Lộ Bạch tôn sùng thành thần thoại trong rừng rậm, sau này phát sinh những chuyện tương tự, tựa hồ cũng không có cái gì kinh ngạc.

Chân trời chợt lóe một tia chớp, gió đột nhiên trở nên rối loạn.

Mảnh bình nguyên này hạn hán một đoạn thời gian, nghênh đón một cơn mưa lớn, đem nóng bức mấy ngày trước giội rửa hết sạch.

Trong sâm lâm động vật dồn dập trở lại sào huyệt, tìm chỗ tránh mưa, hai con mèo lớn đi ra ngoài thông khí như nhau lần lượt đội mưa trốn trở về.

Nhìn thấy hai con lông bù xù ướt nhẹp xông tới, Lộ Bạch vội vàng nói: "Không cho vẩy lông ——" thế nhưng vừa dứt lời, báo đen cùng sư tử liền một trước một sau mà run run thân thể, giọt nước tán lạc khắp mặt đất.

"Ai, là ta quá ngây thơ rồi." Bản năng của động vật làm sao có khả năng đơn giản như vậy bị mệnh lệnh ngăn lại.

Lộ Bạch nhận mệnh mà cầm khăn mặt từ lâu chuẩn bị kỹ càng, giúp bọn chúng lau khô nước mưa trên người.

Sư tử cùng báo đen lông ngắn mà gọn gàng, không dễ ướt đẫm, thời điểm Lộ Bạch giúp bọn chúng lau chùi thân thể, mò tới một chân bắp thịt, cảm giác tuyệt vời nhất.

"Ha thích!" Nước mưa xẹt qua mũi sư tử, đại sư tử cảm thấy mũi ngứa, nặng nề đối với Lộ Bạch đang lau chùi lông bờm hắt xì hơi một cái.

"A, ngươi cái gia hỏa bẩn thỉu này." Lộ Bạch cau mày, dùng khăn mặt lau mặt của mình, lại tiếp tục giúp sư tử lau lông.

Báo đen thập phần thích sạch sẽ, bộ lông bóng mượt trên người, lúc này nằm nhoài trên ghế salông kim loại, liếm móng vuốt, mà ánh mắt lại nhìn Lộ Bạch đang giúp sư tử lau chùi lông bờm.

Hai con mèo lớn đi ra ngoài không lâu bị nước mưa bắt trở về, đều đói bụng, Lộ Bạch lấy ra thịt Ban Linh ban ngày còn lại, làm đồ ăn đêm cho bọn chúng.

Trường Thọ mới vừa được lau khô lông bờm bẩn, Lộ Bạch cẩn thận giúp đối phương bện mấy cái bím tóc: "Rồi, ăn đi."

Một đại sư tử chỉnh tề, cực kì xinh đẹp cao lãnh, giống hệt vương tử cao quý, không giống sư tử trong thế giới động vật hoang dã.

Một nhà ba người ăn cơm xong, à không, một người hai thú, canh giữ ở cửa nghe mưa lớn như trút nước, tiếng gió vù vù.

Trận mưa này quá tuyệt, ngày hôm sau trong sâm lâm sinh cơ bừng bừng, rực rỡ tươi mới.

Thực vật được tưới đến, tiếp tục cuồng dã sinh trưởng, nảy ra mầm non xanh nhạt.

Nhóm hươu cao cổ dễ dàng hái lá cây trên tán cây, thản nhiên ăn uống, mà nhóm linh dương cũng dựng thẳng hai sừng, ló đầu ăn lá cây buông xuống.

Tổng thể mà nói, tháng sáu vẫn là một tháng không đói bụng.

Đợi đến mùa khô, trong sâm lâm sẽ có một phần động vật cùng thú con chết vì đói bụng.

Nước mưa mang đến sức sống mới cho rừng rậm.

Lộ Bạch nghỉ ngơi một ngày, không định tiếp tục trì hoãn, cậu quyết định mở vật tư ra tiếp tục hành trình mới.

Đi khắp khu bảo vệ là tâm nguyện của cậu, huống hồ phụ cận điểm cứu trợ con mồi ít ỏi, theo động vật ăn cỏ di chuyển, mùa khô đến càng ngày càng ít đồ ăn, hai con mèo lớn ở đây cùng cậu chỉ có thể đói bụng.

Lộ Bạch liên hệ Max: "Chào buổi sáng Max, đêm qua có mưa, hôm nay khí trời thật mát mẻ."

Max lập tức cười vui cởi mở nói: "Chào buổi sáng Lộ Bạch, thật ước được giống cậu ở trong rừng." Càng quan trọng hơn là bên người đối phương có thái tử điện hạ cùng Adonis tướng quân làm bạn, chỉ là ngẫm lại liền cảm thấy quá áp lực.

"Tôi quyết định vào sâu trong rừng nhìn chút, cho nên muốn hỏi anh một chút, anh biết trước đây lãnh địa của báo đen ở nơi nào không?" Lộ Bạch nói.

"Ồ nha, cậu muốn đưa nó về nhà sao?" Max một bên tìm kiếm lịch sử phạm vi hoạt động trước đây của báo đen, vừa cùng Lộ Bạch nói chuyện phiếm: "Báo đen thoạt nhìn rất thích sống cùng cậu, cậu xác định nó sẽ ngoan ngoãn về nhà sao?"

Đúng, Lộ Bạch liếc mắt nhìn báo đen, cũng không xác định: "Tôi chỉ muốn đi xem nhà nó như thế nào, nếu như nó yêu thích cùng ở cùng tôi vậy thì cùng đi, tôi đương nhiên không ngại."

Max ghen tị rồi, cơ hội này người khác nghĩ cũng không dám có được không?

"Ồ được rồi, vị trí tôi đã tìm được trực tiếp gửi đến máy truyền tin của cậu, cậu cài vào xe là có thể đi đến nơi."

"Được, cảm ơn Max." Lộ Bạch chỉnh trang xong, nhận được tọa độ lập tức xuất phát.

Hai con mèo lớn vì cơn mưa đêm qua bị tước đoạt quyền lợi tản bộ, sáng sớm hôm nay hai bên trái phải theo sát xe của Lộ Bạch, nện bước vững vàng thâm nhập rừng rậm.

Trên màn hình giám sát hai điểm đỏ điểm kẹp một điểm xanh biếc, hình thành hình tam giác xung phong đi tới.

Lộ Bạch thật sự khiến người ta đố kị.

Tọa độ Max gửi cách tầm mười km, Lộ Bạch đã từng đến gần địa phận lãnh địa của báo đen, có lẽ đây là nguyên nhân khiến đối phương chú ý.

Bốn mươi phút đủ để đi mười km trên bình địa, di chuyển trong rừng rậm lại cần thời gian tăng gấp đôi.

Báo đen phát hiện đây là đường về nhà, lỗ tai giật giật, con ngươi cũng trải qua một phen biến hóa, thoạt nhìn bộ dáng thập phần vui mừng, nó vui vẻ mà tăng nhanh nện bước, chạy ở trước mặt của xe việt dã, thỉnh thoảng quay đầu lại nhìn Lộ Bạch đi theo không.

"Rồi, biết là đến nhà ngươi, ta sẽ đi." Lộ Bạch phát hiện hành động của con báo, tâm lý một mảnh mềm mại, thế nhưng đường rừng thật sự không dễ đi, cậu chỉ có thể kiên trì giữ tốc độ cũ, tự lẩm bẩm nói: "Không nên gấp gáp, ngươi vội như vậy, hại ta lật xe thì tại ngươi a."

Đại sư tử sự chịu đựng không được, hoặc là tính cách lười nhác, thời điểm chạy được một nửa nó leo lên buồng xe nằm úp sấp, Lộ Bạch loạng choà loạng choạng biểu diễn kỹ năng lái xe, đại sư tử buồn ngủ, nhìn cực kì vui thích.

Xem ra nó còn không biết, đây là muốn đi sào huyệt của báo đen.

Xe việt dã tiến vòa một đoạn đường tương đối nhẹ nhàng, Lộ Bạch tâm thần thả lỏng, lập tức nhớ tới ngày hôm qua nhờ tác phẩm kiếm được khen thưởng phong phú.

Có câu nói quân tử ái tài, thủ chi hữu đạo, Lộ Bạch nhận được nhiều tiền như vậy, thật sự có loại ảo giác đang cướp tiền.

Lương tâm cậu bất an, bởi vậy nghĩ sẽ dùng tiền tặng lại một chút các đại lão vì cậu dùng tiền.

Hình ảnh bây giờ hài hòa như vậy, Lộ Bạch muốn chia sẻ với mọi người, vì thế cậu mở ra hệ thống phát sóng trực tiếp, lựa chọn góc nhìn thứ nhất, quay lại góc nhìn chính diện cách mình khoảng 1 mét quay lại.

Thời điểm những nhân viên cứu trợ khác tuần tra trong rừng rậm, cũng sẽ làm như vậy.

Phải biết, nhân viên cứu trợ động vật hoang dã thật sự là một công việc tương đối khô khan, bình thường lúc không có chuyện gì làm một người liền ngồi ngốc đến một người nói chuyện đều không có.

Treo một cái máy livestream coi như có người cùng mình nói chuyện, giải buồn một chút, thuận tiện ghi chép sinh hoạt cũng tốt.

Nhân viên kiểm duyệt kiểm tra qua phòng livestream của Lộ Bạch, phát hiện không có vấn đề gì, một giây sau, liền đem phòng livestream của Lộ Bạch trực tiếp đề cử lên trang đầu.

Lộ Bạch: "?"

Không biết còn nghĩ rằng quản lý đang ưu tiên cậu đi.

Mà thật không có.

Chỗ tốt của lên trang đầu, chính là người xem thẳng một đường tăng lên, Lộ Bạch nhìn mà bất ngờ.

Kiểm tra một trận Lộ Bạch rốt cục phát hiện điểm mấu chốt.

Nguyên lai là nhân viên quản lý dán cho cậu cái nhãn mác, trước tên phòng livestream thêm vào chữ 【 mãnh thú 】, chẳng trách hấp dẫn đông đảo khán giả.

Lộ Bạch tâm lý rất bình tĩnh, khách chen vào phòng livestream, đối với cậu mà nói tương đương với đám người này đó trên trái đất mua vé tham quan vườn thú, kỳ thực không có khác biệt lớn.

Cậu bình tĩnh, nhưng người xem lại không bình tĩnh.

Địa điểm của đối phương không phải vườn thú, là khu bảo vệ sinh tồn của nhóm mãnh thú, tỷ lệ lớn không phải giàu có thì cũng là các tinh anh của đế quốc.

Bọn họ xem phát sóng trực tiếp, ngoại trừ muốn xem xem thân nhân của mình, còn muốn nhìn một chút các vương tôn quý tử khác trong trạng thái thú, nếu vô tình nhìn được Thái tử điện quả thực có thể nói khoác một năm!

Hai chữ mãnh thú đem rất nhiều du khách lừa gạt tiến vào xâu xé, nhưng thực ra bọn họ cũng đều biết, tiêu đề giả rất lớn, bởi vì mãnh thú rất khó thấy, trong khu bảo vệ nào có ai phát sóng trực tiếp được mạnh thú?

Không có.

Bất quá nhìn cũng không chết, tệ lắm thì không dùng tiền là được, mọi người ôm lại tâm lý này mà vào xem, xem qua vài lần, chà chà, quả nhiên chỉ là phát sóng trực tiếp phong cảnh rừng rậm thôi.

Lộ Bạch đem đầu lộ ra cửa xe, liếc mắt nhìn báo đen, góc nhìn phát sóng livestream cũng quay theo cậu, một đầu báo đen dáng người mạnh mẽ thon dài đập vào mắt: "Hắc Đản, chạy chậm một chút."

Phòng trực tiếp khán giả: "? ? ?"

Phòng trực tiếp khán giả: "! ! !"

Làm được thật?

Đúng, đó thật sự là một đầu báo đen, đang chạy, còn phát ra thanh âm thật thấp, nghe được lời gọi của chủ phòng, báo đen dừng lại quay đầu lại nhìn bọn họ, tròng mắt màu vàng sậm, răng nanh sắc nhọn, cùng với da lông đen bóng trên người nó hình thành sự chênh lệch rõ ràng.

"A a a a! Thật sự là báo đen, mãnh thú! A a a a!" Cũng trong lúc đó, đông đảo người xem phát sóng trực tiếp trên tinh cầu điên cuồng rít gào, dáng dấp thích thú vây xem.

Làm sao vậy?

Bởi vì xung quanh có người, cũng không có giới hạn bọn họ quan sát, bằng không hẳn cũng sẽ rất kích động.

Cha mẹ, thân bằng hảo hữu của Adonis từ lúc hôm qua nhận được tin tức của Adonis, trang mạng nghiễm nhiên trở thanh địa phương thường trú của nhà bọn họ, thỉnh thoảng làm mới trang một chút.

"A —— Adonis!" Một tiếng gào của thanh thiếu niên, khiến Hayden bộ trưởng đang ở biệt thự thủ đô chú ý.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top