Luận các bạn nhỏ mùa đông là như thế nào sưởi ấm


Mùa đông tới rồi, các bạn nhỏ đều vội vàng bận thêm quần áo cho chính mình, để ngăn ngừa cảm mạo, cho nên lúc này liền thể hiện cơ trí của các bạn nhỏ.

01. Đới Mạc

Khi tiểu Đới Manh trở lại phòng ngủ lớp S của nhà trẻ, thỏ con đã ở trên giường ngoan ngoãn nhìn truyện cổ tích bằng tranh vẽ. Sói con run run rẩy rẩy, gian nan đi đến trên giường.

"Có chuyện gì xảy ra với em vậy?"

Mạc thỏ thỏ tiểu bằng hữu tò mò hỏi Đới Manh tiểu bằng hữu, rõ ràng cô lúc đi ra ngoài khi vẫn là đặc biệt ấm áp, như thế nào trở lại trong phòng liền biến thành người đầy hàn khí đây?"

"Em vừa mới...đi ra ngoài...uống nước....bị.....bị....Khổng Tiếu Ngâm.....kéo đi lăn lộn trên nền tuyết."

"Em lạnh...em lạnh quá....."

Momo tiểu bẳng hữu cẩn thận nhìn Đới Manh tiểu bằng hữu, trên người cô còn tàn lưu một ít tuyết chưa phủi sạch sẽ. Tri kỷ thỏ con lập tức từ cặp sách nhỏ lấy ra quần áo mới, yêu cầu tiểu sói con thay.

"Manh Manh em trước thay quần áo."

"Chờ em thay quần áo xong liền tới giường cùng chị cùng nhau ngủ một lát."

"Trên giường thật ấm." Nói xong tiểu Mạc Hàn còn dịch sang hướng bên cạnh một chút.

"Đới Manh nhanh lên."

"Tới rồi !"

Tiểu Đới Manh bước một bước dài chạy tới bên cạnh giường, nhanh chóng đem giày cởi ra nằm xuống giường, Đới Mannh tiểu bằng hữu cảm nhận được ấm áp từ người bên cạnh truyền đến, thân thể cũng không có lạnh nữa.

"Tỷ, chị thật ấm áp ~"

"Tiểu sói con không lạnh a ~"

02. Tiếu Tiền

Mới từ bên ngoài nhảy nhót trở về tiểu Ngỗng Đông Bắc thấy tiểu Vịt Thượng Hải một người lẻ loi ngồi ở trên băng ghế nhỏ, đọc một trăm câu chuyện xưa về con ngựa. Tiểu Ngỗng đi đến lục soát xong, thì ngồi ở bên cạnh.

"Em làm gì đấy?"

"Em đang xem Tôn Nhuế đấy !" Nói xong Tiểu Tiền tiểu bằng hữu liền chỉ vào hắc mã ở trang thứ 15.

"Chính là cái này!"

Tiểu Khổng nhìn vào quyển sách mới phát hiện, rằng màu da này cùng Tôn Nhuế xác thật có chút phù hợp.

Tiểu Ngỗng nhìn đến tay tiểu Vịt đã đông lạnh đến đỏ bừng, liền kéo tay cô đi đến giường, Tiền Tiền tiểu bằng hữu còn ngốc ngốc không có phản ứng lại đây, thẳng đến lên giường mới hoãn lại đây.

"Tiểu Khổng chị làm cái gì a."

Tiền Tiền tiểu bằng hữu lúc đi còn không quên cầm một trăm chuyện xưa về con ngựa, khi đến giường trong tay vẫn còn cầm không chịu bỏ.

"Tiểu Tiền em có buông ra hay không."

"Trong khi những đứa trẻ khác đều đọc sách ở trên giường, vì nó ấm áp hơn."

"Còn em một mình ngồi lẻ loi ở trong phòng đọc sách." Tiểu Khổng tiểu bằng hữu vừa nói vừa cấp Tiền Tiền tiểu bằng hữu cái chăn.

"Vậy nên chị liền đem em kéo đến trên giường để em sưởi ấm."

Tiền Tiền tiểu bằng hữu sau khi nghe được nguyên do, liền lâp tức đem một trăm chuyện xưa về ngựa con qua một bên, phóng tới ôm lấyTiểu Khổng nói nhỏ.

"Chúng ta đây không xem trọng Tôn Nhuế, chúng ta cùng nhau ngủ để sưởi ấm đi Tiểu Khổng ~"

03. Vân Vũ

Dư Chấn tiểu bằng hữu từ nhỏ chính là một người vui vẻ, cho nên khi mùa đông tiến đến, cũng vẫn cứ là một bộ vui vui vẻ vẻ bộ dáng, bởi vậy cô cũng không có chuẩn bị tốt quần áo cho mùa đông.

Vừa tới nhà trẻ Chấn Chấn tiểu bằng hữu liền mặc một kiện quần áo đơn bạc, nhưng cô không thèm để ý chút nào đến cái này, bởi vì sự chú ý của cô là tuyết rơi bên ngoài.

Đông đảo tiểu bằng hữu sau khi tan học liền thấy được một cái tiểu bằng hữu đang chạy nhanh ở trên nền tuyết, tốc độ có thể so với Khổng Tiếu Ngâm tiểu hài tử, nhìn kĩ mới phát hiện đó là Dư Chấn tiểu bằng hữu.

Nghĩ trong chốc lát kêu cô trở về khả năng là không thể, trước liền lựa chọn cùng Dư Chấn tiểu bằng hữu chơi một chút.

Tới giữa trưa, khi tiểu Dư Chấn trở lại trên giường cả người đều là lạnh băng.

"Vân tỷ, em lạnh....." Tiểu hài tử co ro thành một khối, bởi vì sợ hãi sẽ lạnh đến đối phương liền không dám bế lên.

Đông đảo tiểu bằng hữu nhìn người trước mắt này tình nguyện lạnh thành khối băng cũng không muốn Dư Chấn tiểu bằng hữu lạnh cóng, dứt khoát đem cô trực tiếp ôm vào trong lòng ngực mình.

"Không có việc gì, Vân tỷ tới sưởi ấm em."

04. Lạc Chương

Khi Tako tiểu bằng hữu đang thoải mái ngủ ở trên giường, thì một cái lạnh như băng tiểu bằng hữu đem nàng đột ngột vì lạnh mà tỉnh.

Tako tiểu bằng hữu mở to mắt nhìn xem là ai đánh thức giấc mơ được ăn món ngon của mình, đôi mắt ngắm nhìn phát hiện cư nhiên là Lạc Lạc tiểu bằng hữu.

"Ai nha, Lạc Lạc em làm cái gì ~"

Từ Tử Hiên tiểu bằng hữu cùng Tako tiểu bằng hữu ở trên giường mắt to trừng mắt nhỏ, cuối cùng vẫn là Lạc Lạc tiểu bằng hữu đánh vỡ cục diện trầm mặc này.

"Tako em lạnh ~"

"Em muốn chị ôm một cái." Nói xong, Lạc Lạc tiểu bằng hữu liền hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn TaTa tiểu bằng hữu.

Không đành lòng làm tiểu Lạc khổ sở tiểu Ta vẫn là vẫn là hiên ngang lẫm liệt đem cô ôm trong lòng ngực của mình.

"Đến đây đi Lạc Lạc, Tako nhất định sẽ làm em ấm áp hơn!"

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top