Chương 19: Chống GTO và ly khai cách mạng màu
Ba năm sau khi cuộc chiến thế giới kết thúc, Đông Bắc bắt đầu phục hồi và tái thiết. Các nhà máy sản xuất vũ khí, robot tái định hướng để sản xuất vật liệu xây dựng tiên tiến, thiết bị phục vụ đời sống ngầm, và các hệ thống hỗ trợ sự sống. Hệ thống nông nghiệp thẳng đứng dưới lòng đất và các trang trại tự động sẽ được ưu tiên mở rộng để đảm bảo nguồn lương thực ổn định, giảm phụ thuộc vào bề mặt. Kinh tế của Đông Bắc dựa mạnh vào các ngành công nghiệp kỹ thuật số, khai thác và chế biến tài nguyên và vật liệu mới để phục vụ việc xây dựng và duy trì các siêu đô thị ngầm. Khu vực bề mặt sẽ được sử dụng chủ yếu cho việc khai thác tài nguyên thiên nhiên (khoáng sản, năng lượng) và các hoạt động quân sự còn sót lại hoặc các dự án đặc biệt. Chỉ một phần nhỏ dân cư hoặc các cá nhân có "điểm trung thành" cao mới được phép sống hoặc làm việc trên bề mặt, thường là trong các khu vực được bảo vệ nghiêm ngặt hoặc các cơ sở phục vụ mục đích quốc gia. Đông Bắc đối mặt với một môi trường bề mặt bị tàn phá nặng nề bởi chiến tranh (bụi phóng xạ, ô nhiễm hóa học/sinh học, tàn phá cảnh quan). Việc xử lý và phục hồi môi trường là một nhiệm vụ khổng lồ kéo dài hàng thế kỷ nhưng sẽ được ưu tiên theo lợi ích. Thương mại sẽ chủ yếu diễn ra trong nội bộ phe STA, với các tuyến đường vận chuyển ngầm hoặc được bảo vệ nghiêm ngặt. Chiến thắng sẽ được tuyên bố là bằng chứng tối thượng cho sự "thần thánh" và "vĩ đại" của Đông Bắc. Các nghi lễ, lễ hội thờ phụng tổ chức với quy mô lớn chưa từng có, củng cố lòng sùng kính mù quáng. Những gia đình có người thân hy sinh sẽ được tôn vinh và người sống sót trở về từ chiến trường (quân nhân và dân thường tham gia vào các nhiệm vụ nguy hiểm) ở mức độ cao nhất, được cấp các quyền lợi đặc biệt và trở thành biểu tượng của lòng trung thành. Mặc dù khuyến khích sinh sản để có lực lượng, nhưng việc kiểm soát dân số theo "chủng tộc" và "chất lượng" sẽ được thực hiện chặt chẽ để duy trì sự "thuần khiết" của dân tộc "thượng đẳng". Giáo dục tiếp tục là công cụ mạnh mẽ nhất để định hình tư tưởng của các thế hệ tương lai, đảm bảo lòng trung thành tuyệt đối và không có chỗ cho sự nghi vấn. Thay vì điều trị các vấn đề tâm lý như PTSD, nhà nước sẽ khuyến khích việc "bình thường hóa" những tổn thương. Người thể hiện dấu hiệu "yếu đuối" sẽ bị coi là thiếu lòng trung thành hoặc không xứng đáng. Nhà nước tuyên bố một "kỷ nguyên vàng" mới sau chiến thắng, tập trung vào việc xây dựng và phát triển, làm lu mờ những ký ức đau khổ của chiến tranh.
Đông Bắc đã thành lập một chính phủ bù nhìn tên là Cộng hòa Đại bàng (Eagle Republic - ER) ở miền Tây nước Mỹ (cũ). Phản ứng của dân chúng ở miền Tây nước Mỹ cũ trước chính phủ bù nhìn của Đông Bắc là sự pha trộn giữa tuyệt vọng, sợ hãi, phục tùng và sự thích nghi tàn khốc để sinh tồn. Kháng chiến sẽ là một ngọn lửa leo lắt và bị dập tắt tàn nhẫn, vì nỗi đau chiến tranh kéo dài đã làm cạn kiệt ý chí của phần lớn dân chúng, và cơ chế kiểm soát của Đông Bắc quá hiệu quả và tàn bạo để bất kỳ sự phản kháng nào có thể phát triển. Và để ngăn dân chúng toàn quốc có bất kỳ hành vi phản kháng nào các chính sách đặc biệt được ra đời. Chủ nghĩa toàn trị thần quyền quốc gia hình thành. Vì không phải ai cũng tự nguyện nên Đông Bắc áp dụng các cách sau:
Người tự nguyện: Đây là tầng lớp ưu tú thực sự của xã hội Đông Bắc. Họ không chỉ được cung cấp "những thứ tốt nhất" về vật chất (từ nơi ở, thực phẩm, dịch vụ y tế) mà còn được hưởng địa vị xã hội cao, được tôn vinh công khai. Quan trọng hơn, gia đình của họ được đảm bảo quyền lợi cao cấp, tạo ra một di sản vinh quang cho sự hy sinh. Điều này biến lòng trung thành và hy sinh thành một khoản đầu tư sinh lời cho bản thân và dòng tộc.
Người hai mang (nửa trung thành, nửa chống đối): Đây là những cá nhân vẫn còn lưỡng lự hoặc chưa hoàn toàn cam kết. Cung cấp cho họ "những thứ tốt nhất bằng một nửa người tự nguyện và chất lượng hơi kém" không phải là một sự nhân nhượng mà là một biện pháp tâm lý. Nó cho họ thấy những gì họ đang bỏ lỡ, tạo động lực để họ "cải thiện" lòng trung thành và cố gắng vươn lên. Đồng thời, nó cũng là lời cảnh báo về hậu quả nếu họ tiếp tục dao động.
Người chống đối: "Không được hưởng gì hết và sẽ bị bóc lột, đàn áp không nhân quyền, vô nhân tính, vô đạo đức và làm trò tiêu khiển mua vui." Đây là tầng lớp thấp nhất, bị tước bỏ mọi quyền lợi và nhân phẩm. Biến họ thành "trò tiêu khiển mua vui" trước công chúng không chỉ là hình phạt mà còn là lời răn đe khủng khiếp, một màn trình diễn bạo lực được công khai để củng cố quyền lực nhà nước và nỗi sợ hãi trong dân chúng gửi đến một thông điệp rõ ràng: Số phận của những kẻ chống đối còn tệ hơn cái chết, đó là sự mất đi hoàn toàn nhân tính.
Hệ thống điểm thưởng tố cáo và động lực tham gia bạo lực (chính sách cộng điểm) biến lòng trung thành thành một cuộc đua giành quyền lợi và khuyến khích sự nghi ngờ lẫn nhau trong xã hội.
Tố cáo hành vi chống đối (+1%): Tạo ra một môi trường nơi mọi người liên tục cảnh giác với nhau. Tích lũy 100% để "lên cấp" biến hành vi tố cáo thành một con đường thăng tiến xã hội, thúc đẩy lòng tham và sự bất tín.
Hỗ trợ quân đội (+5%-10%): Khuyến khích người dân tham gia trực tiếp vào các hành vi bạo lực của nhà nước (thanh trừng, chiến tranh). Hỗ trợ quân đội không chỉ tăng cường sức mạnh quân sự mà còn làm mờ ranh giới giữa dân thường và quân nhân, biến dân thường thành một phần của cỗ máy bạo lực nhà nước. "Mafia và lính đánh thuê cũng được tính là quân đội" cho thấy nhà nước sẵn sàng sử dụng mọi lực lượng phi chính thống để thực hiện mục đích của mình, miễn là có kiểm soát.
Đấu tố, tố cáo đúng (+45%, sai bị trừ 56%): Đây là một công cụ cực kỳ tàn bạo và hiệu quả tạo động lực cực lớn để tố cáo và đấu tố bất chấp rủi ro.
Áp lực sống còn: Việc "trừ 56%" nếu sai không chỉ là mất điểm mà còn đẩy người tố cáo vào tình thế nguy hiểm có thể bị nghi ngờ là "hai mang" hoặc "chống đối" nếu không cẩn thận. Điều này biến việc tố cáo thành một trò chơi sinh tồn, buộc mọi người phải thực sự tin vào những gì mình tố cáo, hoặc trở nên cực kỳ xảo quyệt.
Phân cực xã hội: Chia rẽ xã hội thành những người "có điểm" và những người "không có điểm", tạo ra một cuộc cạnh tranh tàn khốc để leo lên bậc thang xã hội.
Tự do súng đạn và quyền "tự xử kẻ phản bội" (kiểm soát bằng sợ hãi và bạo lực công khai). Hình thức cực đoan nhất, tạo ra một xã hội nơi nỗi sợ hãi là công cụ kiểm soát chính.
Tự xử kẻ phản bội: Cho phép dân thường tự xử kẻ phản bội và thưởng điểm (+50%) là một cách để nhà nước thuê ngoài việc thanh lọc và đàn áp nội bộ. Mỗi cá nhân thành một phần của bộ máy thực thi công lý (theo cách của nhà nước).
Hệ thống xác minh và rủi ro cao: Yêu cầu "đầu của kẻ đó phải được đem đến nơi nhận và phải được xác minh là kẻ phản bội thật" tạo ra một quy trình khủng khiếp nhưng có kiểm soát. Tuy nhiên, rủi ro "bị đẩy xuống tầng lớp E và F cùng cả dòng tộc bị tru di" nếu sai là cực kỳ cao. Người dân phải cân nhắc kỹ lưỡng, nhưng cũng tạo ra áp lực tâm lý khủng khiếp: bạn phải chắc chắn rằng kẻ đó là phản bội, nếu không cả dòng tộc bạn sẽ bị tiêu diệt.
Thanh lọc kép: Nó vừa thanh lọc kẻ phản bội, vừa vô tình thanh lọc những kẻ không đủ thông minh hoặc không đủ tàn nhẫn để sống sót trong xã hội đó.
Tăng cường sự sợ hãi: Mọi cá nhân không chỉ sợ nhà nước mà còn sợ chính hàng xóm, bạn bè của mình có thể bất ngờ 'tự xử' mình nếu bị nghi ngờ tạo ra một xã hội đầy hoang tưởng và bất tín, nơi mọi người phải liên tục chứng minh lòng trung thành của mình bằng hành động.
Khuyến khích tố cáo (phản ứng): Để tránh bị người khác tố cáo hoặc "tự xử", một số người có thể chủ động trước để "tự bảo vệ" và chứng minh lòng trung thành.
Thanh lọc nội bộ tự động: Cơ chế này tự động loại bỏ những người không thực sự trung thành hoặc không thích nghi được với môi trường bạo lực.
Tạo ra hỗn loạn có kiểm soát: Bằng cách thiết lập quy trình xác minh chặt chẽ, nhà nước biến sự hỗn loạn của bạo lực dân sự thành một công cụ hiệu quả để kiểm soát, đàn áp, và duy trì quyền lực.
Sở hữu súng đạn là một đặc quyền, không phải quyền tự do vô điều kiện, và nó đi kèm với sự giám sát toàn diện. Mỗi ngày, công dân phải mang súng và toàn bộ số đạn dược đến các Cơ quan Đạn dược Quốc gia (một mạng lưới các điểm kiểm tra công cộng hoặc trạm kiểm soát di động). Tại đây, các chuyên viên sẽ kiểm tra số lượng đạn phát ra so với số lượng đạn còn lại. Đây là một quy trình bắt buộc, không thể trốn tránh.
Phân tầng xã hội SSS, SS, S, A, B, C, D, E, F (mỗi tầng lớp có thêm một dấu cộng tối đa là 3 tùy người): Hệ thống này cho thấy mức độ kiểm soát xã hội cực đoan. Mỗi tầng lớp có các quyền lợi và sự đối xử khác biệt, tạo ra áp lực liên tục để giữ vững hoặc leo lên các tầng lớp cao hơn.
Phân phối đạn theo cấp độ tầng lớp:
Tầng lớp SSS, SS, S: Được phát số lượng đạn dồi dào nhất, chất lượng tốt nhất, phù hợp với vai trò là những người bảo vệ và thực thi quyền lực của chính phủ.
Tầng lớp A, B, C: Số lượng đạn hạn chế hơn, chỉ đủ dùng cho các mục đích đã được quy định (tự vệ, săn bắn có kiểm soát, xử kẻ phản bội).
Tầng lớp D, E, F: Số lượng đạn cực kỳ ít ỏi, chủ yếu mang tính biểu tượng hoặc chỉ được cấp phép trong những trường hợp đặc biệt và có giám sát chặt chẽ.
Hệ thống AI giám sát và ghi nhớ: Khi công dân bắn kẻ phản bội và mang đầu đến để xác minh, săn bắn hợp pháp hoặc sử dụng súng để tự vệ chính đáng, hành động này phải được ghi lại bởi hệ thống AI tại các điểm check công cộng (có thể là các ki-ốt tự động, trạm kiểm soát có camera thậm chí là các drone giám sát được triển khai) để đảm bảo tính hợp pháp của việc sử dụng đạn và cập nhật số lượng đạn đã dùng.
Hệ thống AI "tâm lý": Nếu phát hiện đạn thiếu bất thường (số lượng đạn đã dùng không khớp với các hành vi đã được ghi nhận), công dân đó sẽ bị triệu tập ngay lập tức. Một chuyên gia tâm lý (được đào tạo đặc biệt để nhận diện sự không trung thực và dấu hiệu "phản quốc") sẽ sử dụng AI phân tích giọng nói, biểu cảm khuôn mặt, và dữ liệu sinh trắc học để "khám xét" tâm lý người đó. AI sẽ phân tích các biểu cảm vi mô, nhịp tim, độ giãn nở đồng tử, và các chỉ số thần kinh để phát hiện bất kỳ sự căng thẳng, dối trá, hoặc "ý định lệch lạc" nào.
Điều tra mọi bất thường: Bất kỳ "điều bất thường" nào được AI phát hiện (như sự thay đổi đột ngột trong hành vi, dấu hiệu lo lắng không rõ nguyên nhân, hoặc sự chênh lệch nhỏ nhất trong câu chuyện) đều sẽ dẫn đến một cuộc điều tra toàn diện và tàn nhẫn, có thể liên quan đến cả dòng tộc và các mối quan hệ xã hội của cá nhân đó.
Người Mỹ không chịu khuất phục trước một thế lực tàn bạo cường quyền như Đông Bắc. Vì thế họ lập ra Tổ chức Thần Sấm (GTO). Chúng tàn ác và liều lĩnh, thực hiện những hành động khủng bố, ám sát và bắt cóc trên diện rộng, gieo rắc nỗi kinh hoàng và bất an. Năm 2143 chính phủ Đông Bắc tuyên chiến với GTO. GTO không chỉ hoạt động trong nước mà còn có sự hỗ trợ ngầm từ các thế lực bên ngoài, khiến cuộc chiến trở nên phức tạp và khó lường hơn. Đông Bắc đã phải triển khai những đội quân tinh nhuệ nhất cùng các lực lượng đặc nhiệm và công nghệ hiện đại để đối phó. Cuộc chiến không chỉ là cuộc đối đầu quân sự mà còn là một cuộc chiến về ý chí và sự kiên trì. GTO bị đánh bật lùi và tạm thời ngưng việc chiến đấu vào năm 2150 tiến hành ẩn náu tránh sự truy quét.
Năm 2155 làn sóng bất ổn dấy lên ở tỉnh Vxa, một vùng đất quan trọng nằm ở khu vực Bắc Âu, khi một cuộc cách mạng màu với ý đồ ly khai bắt đầu nhen nhóm. Những kẻ còn sót lại của GTO, sau khi thoát khỏi các cuộc truy quét hậu thế chiến, âm thầm hoạt động trở lại. Chúng len lỏi vào các cộng đồng địa phương, nhắm đến những người dân ít hiểu biết, dễ bị ảnh hưởng, để gieo rắc tư tưởng ly khai và chống phá chính phủ Đông Bắc. Những lời tuyên truyền xảo trá, các luận điệu kích động và hứa hẹn về "tự do" cùng "tương lai xán lạn" không ngừng lan truyền, từng bước lôi kéo người dân tỉnh Vxa vào âm mưu ly khai đầy nguy hiểm. Chính phủ Đông Bắc không hề lơ là trước tình hình. Thay vì sử dụng bạo lực như những cuộc chiến trước, quân đội Đông Bắc lần này chuyển sang chiến lược khác. Các loại vũ khí phi sát thương được huy động tối đa, không chỉ nhằm dập tắt cuộc bạo loạn mà còn bảo vệ tính mạng của người dân, tránh thương vong không cần thiết. Quân đội Đông Bắc triển khai những công nghệ tiên tiến nhất để trấn áp và vô hiệu hóa những phần tử quá khích mà không gây tổn hại đến tính mạng. Các lực lượng đặc nhiệm còn sử dụng các phương tiện trinh sát hiện đại, theo dõi từng kẻ cầm đầu và các thành viên của GTO, đảm bảo không một tên nào có thể trốn thoát. Trong khi đó, chính phủ cũng triển khai các chiến dịch giáo dục và tuyên truyền rộng rãi để đưa thông tin chân thực đến người dân, phá vỡ các luận điệu lừa dối của những kẻ ly khai. Trong 2 năm cách mạng màu đã được dập tắt với những tàn dư GTO bị tiêu diệt bằng vũ lực. Cuộc cách mạng màu ly khai ở Vxa đã thất bại hoàn toàn.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top