Lựa chọn sinh tử
Lựa chọn sinh tử
Tại địa phương của tôi đã phát sinh tình huống hai cá nhân đưa ra hai sự lựa chọn khác nhau và dẫn đến vận mệnh khác nhau. Một trường hợp là của một lão niên ở độ tuổi 80, người mà giờ đây cảm thấy dường như trẻ ra mỗi ngày, và một trường hợp khác đã xảy ra với một người đàn ông trung tuổi người đã qua đời vì bệnh tật.
Lão niên được đề cập ở trên là anh trai của người bạn vong niên của tôi. Ông ấy năm nay 81 tuổi, không biết chữ và sống ở vùng nông thôn hẻo lánh. Ba năm trước, ông đã được chẩn đoán là bị ung thư phổi giai đoạn cuối. Bác sĩ nói không thể chữa trị được nữa, ông đã bị bệnh viện trả về và gia đình được thông báo rằng, sẽ là kỳ tích nếu như ông sống sót thêm được một năm nữa và đề nghị gia đình nên đáp ứng mọi yêu cầu của ông nếu có thể. Vào thời điểm đó ông lão đã không ăn uống được gì nữa và rất khó thở. Bạn tôi đề nghị anh trai niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo”. Ông lão lắng nghe và lặp lại một cách chân thành. Cả gia đình sau đó cũng niệm theo. Một tuần sau, kỳ tích đã xuất hiện, tôi nhận được điện thoại của bạn tôi và được biết rằng ông lão kia đã hồi phục. Ông đã có thể ngồi dậy và ăn uống đã có cảm giác ngon miệng. Một tháng sau, ông đã có thể đạp xe đạp và quán xuyến được cả công việc nhà và công việc làm ăn ở bên ngoài. Giờ đây ông đã có thể làm hầu hết mọi việc, và ông tiếp tục chân thành niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo!” Mọi người trong thôn đều biết câu chuyện của ông.
Trường hợp còn lại là một nam đồng nghiệp của tôi. Anh ấy 48 tuổi, đã từng là Giám đốc điều hành trong một công ty nước ngoài. Anh ấy rất đẹp trai, tự tin và từng là một người rất khoẻ mạnh. Hàng năm anh đều đi kiểm tra sức khỏe định kỳ do công ty tổ chức, mọi việc diễn ra bình thường cho đến cuối năm 2011. Anh bị sốt nhẹ kéo dài và uống thuốc cũng không khỏi và trong dịp Tết, anh đã đặc biệt đến bệnh viện Quảng Châu để làm một số xét nghiệm và được chẩn đoán là bị ung thư gan giai đoạn cuối. Các bác sĩ đề nghị anh nên ghép gan ngay để có thể kéo dài cuộc sống của anh thêm chục năm nữa.
Tôi muốn mời anh trai của bạn tôi tới nhà và để ông lão chia sẻ kinh nghiệm lựa chọn giữa sinh và tử của ông với bạn tôi. Nhưng anh bạn đồng nghiệp của tôi từ chối và nói rằng “anh ấy chỉ tin vào khoa học”.
Sau dịp Tết, chúng tôi được thông báo rằng ca ghép gan đã thành công. Mọi người tự hỏi là làm thế nào mà anh ta lại có thể tìm được một lá gan phù hợp chỉ trong vòng chưa đầy hai tuần lễ. Tôi thường sử dụng chương trình đột phá phong tỏa mạng Internet của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) để đọc các tin tức bên ngoài Trung Quốc. Tôi biết đến những cáo buộc mổ cướp nội tạng và nghĩ rằng lá gan của anh ấy có thể đã được mổ cướp từ một học viên Pháp Luân Công bị cầm tù. Đồng nghiệp của tôi nói rằng vào ngày mà anh được ghép gan thì cũng có chừng khoảng năm hay sáu ca ghép tạng cũng được thực hiện tại cùng một chỗ. Khi tôi hỏi anh về người hiến tặng, anh không muốn nói và kể rằng anh đã ký kết một thỏa thuận bí mật với bệnh viện. Mặc dù điều đó có vẻ không được bình thường, nhưng anh ấy đã nhanh chóng hồi phục và chúng tôi quyết định giữ im lặng.
Sau cuộc phẫu thuật, anh về nhà nghỉ ngơi, đã tăng được vài cân và thường ra công viên tập thể dục. Theo như các chuyên gia tư vấn mà anh ấy gặp, thì những người ghép gan có thể sống thêm được hơn chục năm. Vì vậy anh ấy rất tự tin. Trong khi đó, một đồng nghiệp của tôi đã cố gắng đưa tặng anh ấy một đĩa DVD Thần Vận, nhưng anh từ chối và nói: “Tôi sẽ không xem hoặc đọc bất cứ thứ gì có nội dung liên quan đến Pháp Luân Công.”
Vào ngày 05 tháng 12, tôi được thông báo rằng tình trạng sức khỏe của anh ấy đã trở nên nguy kịch. Anh được chuyển từ bệnh viện Quảng Châu về bệnh viện địa phương chúng tôi. Nhìn anh hoàn toàn khác xa so với sáu tháng trước đây, anh chỉ còn da bọc xương và phải đeo một mặt nạ thở oxy. Nhìn anh trông rất khủng khiếp và hoàn toàn tuyệt vọng. Một đồng nghiệp đề nghị: “Anh nên tìm hiểu Pháp Luân Công. Hãy quên ĐCSTQ đi. Giữ mạng sống mới là điều quan trọng nhất.” Ngay cả đến lúc đó, anh ấy vẫn tiếp tục nói rằng mình chỉ tin vào khoa học. Anh qua đời sau đó ba ngày tại bệnh viện.
Suy nghĩ về nguyên nhân sâu xa của bi kịch này, tôi thấy rằng anh ấy đã bị đầu độc bởi chủ nghĩa vô thần của ĐCSTQ.
Từ hai câu chuyện có thật nêu trên, tôi hi vọng mọi người có thể trân quý bản thân, trân quý sinh mệnh, tĩnh tâm nghĩ xem rốt cuộc Pháp Luân Công là gì, có phải giống như những tuyên truyền giả dối của ĐCSTQ hay không?
Hai vị hiệu trưởng, hai kết cục khác nhau
Cổ nhân Trung Quốc có câu “Thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo.” Một số người tại Trung Quốc không thể phân biệt tốt xấu bởi vì họ bị bộ phận tuyên truyền của Đảng Cộng sản Trung Quốc lừa dối và tẩy não hơn 60 năm qua.
Do không biết sự thật, họ tham gia theo cách bị động hoặc chủ động vào cuộc đàn áp phi pháp các học viên Pháp Luân Công và cuối cùng nhận nghiệp báo. Một bộ phận những người khác thì lắng nghe học viên Pháp Luân Công giảng chân tướng. Họ đối xử tốt với các học viên Pháp Luân Công và kết quả là họ mang đến thiện duyên cho chính bản thân mình. Dưới đây là các ví dụ của hai vị hiệu trưởng từ miền Nam, những người có hai kết cục trái ngược nhau.
Vị hiệu trưởng thứ nhất
Tạ Gia Thành là Hiệu trưởng Trường dạy nghề quận Hữu Giang (trước đây gọi là Trường cấp 3 thành phố Bách Sắc), thành phố Bách Sắc, tỉnh Quảng Tây.
Vào tối ngày 02 tháng 08 năm 2004, ông Tạ đưa các sĩ quan cảnh sát Hoàng Chí Phong, Hoàng Nghị, Hoàng Triệu Cường, Hoàng Hán Quyền, Dương Nghị, Lô Mẫn Trì và Đàm Bân từ Đồn cảnh sát quận Hữu Giang thuộc Sở cảnh sát Bách Sắc đến nhà ông Hà Trí, một giáo viên ở Trường cấp 3 thành phố Bách Sắc và là học viên Pháp Luân Công. Ông Tạ gõ cửa và ông Hà ra mở cửa. Sau đó cảnh sát xông vào và lục soát nhà của ông Hà. Họ bắt ông ấy một cách trái phép và tòa án quận Hữu Giang kết án ông 08 năm tù. Ông Hà Trí sau đó bị tra tấn đến chết trong nhà tù Lê Đường tỉnh Quảng Tây vào ngày 08 tháng 04 năm 2009.
Ngay sau khi ông Hà Trí bị kết án, Hiệu trưởng Tạ mắc bệnh ung thư phổi. Một số người nói với ông ta rằng hiện ông ta đang chịu quả báo vì những gì đã làm. Họ nói với ông ấy sự thật về Pháp Luân Công và ông ấy vô cùng hối hận. Mặc dù sức khỏe yếu, ông ấy đã đi một đoạn đường dài bằng xe buýt và đến thăm ông Hà trong tù. Ông Tạ khóc khi nhìn thấy người đồng nghiệp của mình đang bị bức hại trong tù những ông không thể làm gì được.
Vài tháng sau, sức khỏe của ông Tạ ngày càng xấu đi và ông ấy không thể ngồi dậy. Những người bạn của ông là học viên Pháp Luân Công bảo ông hãy niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân -Thiện – Nhẫn hảo” nhằm giảm bớt đau đớn. Ông ấy nói rằng ông cảm thấy rất hối tiếc và có tội, và rằng ông không xứng đáng với những câu này. Ông ấy tiếp tục nói với chính mình “Tại sao lão Giang (ám chỉ Giang Trạch Dân) lại phát động cuộc đàn áp Pháp Luân Công?”
Một số người kể cho ông những trải nghiệm cá nhân của mình về việc họ hồi phục các bệnh hiểm nghèo sau khi tu luyện Pháp Luân Công. Họ đề nghị ông hãy thử xem sao. Họ nói với ông ấy rằng Pháp Luân Công là Đại Pháp tu luyện của Phật gia với các nguyên lý cốt lõi là Chân – Thiện – Nhẫn và có các kết quả tuyệt vời trong chữa bệnh và giữ cân bằng. Ông ấy rất sợ ĐCSTQ và cũng cảm thấy rất có lỗi về trường hợp ông Hà. Ông không chọn Pháp Luân Công mặc dù biết trong tâm mình rằng Pháp Luân Công là tốt. Ông qua đời không lâu sau đó.
Vị hiệu trưởng thứ hai
Lý Minh (biệt danh nhằm bảo đảm an toàn của ông) cũng là một hiệu trưởng ở phía Nam Trung Quốc. Trong trường của ông có một vài học viên Pháp Luân Công. Ông biết họ tốt và cảm động vì lòng tốt và các tiêu chuẩn đạo đức cao của họ. Khi những nhân viên từ Phòng 610 và Sở An ninh công cộng đến trường, ông đã báo cho các học viên biết và che giấu họ an toàn. Khi các học viên bị bắt, ông giúp các thành viên gia đình họ giải cứu những học viên này. Khi các học viên bị đối xử bất công về tài chính, ông đến gặp cấp trên của mình và cố gắng giúp đỡ họ.
Trưởng Phòng 610 địa phương và Bí thư Đảng của Ủy ban chính trị và pháp luật triệu tập ông Lý và nói: “Có quá nhiều học viên Pháp Luân Công ở trường của ông. Tại sao ông không báo cáo họ? Ông vẫn muốn làm hiệu trưởng chứ?” Ông cố giải thích, nói: “Các học viên Pháp Luân Công trong trường chúng tôi rất tốt và hoàn thành tốt công việc. Mỗi một người trong số họ là một giáo viên chuẩn mực. Sự hoạt động của trường phụ thuộc vào họ. Các ông bảo tôi phải làm gì?”
Trên đường về nhà, ông Lý luôn nghĩ: “Nếu họ không để mình làm hiệu trưởng, thì mình sẽ ra đi. Mình sẽ không bao giờ bức hại những học viên đó. Mình sẽ không làm bất cứ việc gì trái với lương tâm.” Không bao lâu sau ông Lý bị cách chức hiệu trưởng ở trường, song ông được đề bạt vào trưởng bộ phận và cũng rất thành công trong hoạt động kinh doanh.
Ông ấy cảm thấy rằng phải có lý do cho vận mệnh tốt của mình và hỏi một học viên về điều đó. Người học viên nói: “Ông có biết câu ‘Thiện hữu thiện báo’ không? Ông đối xử tốt với các học viên Pháp Luân Công và bảo vệ họ. Đó là hành động tốt và ông được thiện báo.”
Kẻ ác bất nhân – ngọn lửa có mắt
Sự việc này xảy ra vào ngày 09 tháng 3 năm 2013 tại một ngôi làng ở tỉnh Hà Bắc. Ngày hôm đó trời đẹp và không có gió. Dân làng dậy sớm như thường lệ và bắt đầu một ngày bận rộn của họ.
Có một con đường đất nhỏ nằm ở phía Bắc của ngôi làng. Phía Nam con đường là nhà dân, và phía Bắc là những cánh đồng ngô. Các ruộng ngô đã được thu hoạch hết và chỉ còn sót lại một vài thân cây trên cánh đồng.
Đột nhiên, một đám khói đen xuất phát ở khu vực này, gió xuất hiện và ngọn lửa bắt đầu bùng lên. Khi gió bắt đầu thổi mạnh hơn, ngọn lửa bùng lên dữ dội và lan sang phía Nam. Lửa lan đến con đường đất và bắt đầu tiến về phía nhà dân.
Gió bắt đầu thổi mạnh hơn với những tiếng rít liên hồi đáng sợ, và ngọn lửa bùng lên càng lúc càng cao. Bất thình lình, một vệt lửa dài lan sang phía bên kia đường. Nó trông giống như một con rồng lửa. Nó bay qua mái nhà và đáp xuống một cái sân, nơi hàng chục con cừu đang bị nhốt trong chuồng. Đàn cừu đã nhanh chóng chìm vào biển lửa và tất cả đều bị thiêu cháy.
Việc chăn cừu kiếm tiền nuôi gia đình là chuyện không có gì đáng để nói. Tuy nhiên, hai năm trước đó, người chủ của đàn cừu này đã được chế độ trả tiền để tháo các băng rôn giảng chân tướng của các học viên Pháp Luân Công xuống. Ông ta dùng dao để cậy các biểu ngữ ra. Những tấm băng rôn mà các học viên dán là để giúp mọi người biết được sự thật về cuộc đàn áp Pháp Luân Công của Đảng Cộng Sản Trung Quốc (ĐCSTQ).
Các băng rôn ghi thông điệp “Pháp Luân Đại Pháp hảo”, “Chân – Thiện – Nhẫn hảo” và “Thoái ĐCSTQ bảo bình an vì Trời diệt Trung cộng”.
Mặc dù các học viên luôn giảng rõ chân tướng về Pháp Luân Công cho người chủ của đàn cừu và đề nghị ông ta không nên làm điều xấu, ông ta đã không nghe theo. Tệ hơn nữa, ông ta còn bất kính với Đại Pháp bằng việc cạo chữ trên các tờ dán giảng chân tướng.
Một người lớn lên trong cùng một ngôi làng và có cùng tổ tiên gốc gác [với những người dân làng] nên vui mừng khi thấy bà con dân làng của mình ngày càng trở nên khỏe mạnh, kiên cường và tốt bụng sau khi tu luyện Pháp Luân Công. Tuy nhiên, người chủ của đàn cừu đã bỏ qua điều này và tin vào những lời bịa đặt dối trá của ĐCSTQ. Chỉ vì khoản tiền mua chuộc, ông ta đã đối xử với các học viên như những kẻ thù.
Bất chấp sự tàn nhẫn cố ý của ông ta, nhiều người dân làng bao gồm cả các học viên đã vội vã chạy đến giúp. Họ dập lửa và đưa những con cừu chết ra khỏi chuồng.
Khi có người đột nhiên hô lớn: “Bên trong ngôi nhà cũng đang cháy kìa!”, mọi người cũng nhanh chóng chạy tới và dập tắt đám cháy.
Ngọn lửa cuối cùng đã được dập tắt. Tuy nhiên, hàng chục con cừu của người đàn ông này đã chết hoặc bị tàn tật và chuồng cừu thì bị thiêu rụi.
Dân làng tụ tập lại và bắt đầu bàn tán về sự việc kỳ lạ này. Có người nói: “Có hơn 20 địa điểm bị hỏa hoạn trong làng. Nhưng nơi này là thiệt hại nặng nề nhất.”
Những người khác nói rằng vụ hỏa hoạn này thực sự kỳ lạ vì nó dường như có mắt, các học viên Pháp Luân Công hoặc những người đã thoái ĐCSTQ đều không bị thiệt hại gì.
Người chủ của đàn cừu này có hai người hàng xóm ở ngay sát hai bên nhà của mình. Cả hai người hàng xóm này đều tu luyện Pháp Luân Công và nhà của họ không hề bị bén lửa.
Vạn sự vạn vật đều có linh. Khi một người tàn nhẫn và độc ác làm hại người khác, quả báo cho những hành động xấu xa đó có thể đến với anh ta bất cứ lúc nào.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top