Chương17

"Để tôi lái xe của tôi đi đón cùng. Tôi sẽ đón Jeff và em trai anh ấy. Để Anh ấy đến ngồi trên xe của tôi", Ohm nói vào buổi sáng muộn của ngày mới. Bởi vì Nan phải đón bạn của Mac ở sân bay.

"Chỉ cần lấy một trong những chiếc xe tải của tôi. Chỉ cần ngồi trong một chiếc xe. Họ sẽ buộc tội tôi có tiêu chuẩn kép." Nan nói với giọng bình tĩnh.

"Hãy làm như anh ấy nói với bạn," Mac nói, và người còn lại, Ohm, gật đầu đồng ý. Vì vậy, Nan bước tới và bảo mọi người chuẩn bị lên xe VIP. Chiếc xe này đã được bán đấu giá. Tình trạng còn rất tốt, chưa chạy dưới 30.000km.
" Mày chắc chắn chứ rằng Nan ok với việc Jeff đến cùng?" Ohm thì thầm hỏi Mac để chắc chắn.
"Anh ý ổn. Tao nghĩ là Nan sẽ không quan tâm đến Jeff đâu trừ khi Jeff gợi chuyện trước" Mac lên tiếng và Om gật đầu. Và sau đó Nan  quay lại và chuẩn bị lên xe.

"Đêm qua thật khó khăn phải không? Sao cậu lại đi như người kiệt sức vậy?" Om trêu chọc. Khi thấy Mac bước đi lúng túng, Mac lập tức quay sang trừng mắt nhìn bạn mình.

"Hãy nghĩ đến một điều xấu xa khác. Hôm qua anh ấy bắt tôi chạy trên đường đua và chân tôi đau quá," Mac nói lại với bạn mình, và Nan vừa cười  tối qua, sau khi Nan xoa bóp xong cho Mac. Anh để Mac nghỉ ngơi. Còn Nan, anh đi trông coi trường đua và quay lại vào khoảng 2h sáng.
"Đến mức cậu phải luyện tập nó à?" Om hỏi.

"Ồ, hãy tập thể dục đi. Sẽ nhận được sức mạnh của sự chờ đợi" Nan nói trước khi bị Mac đấm vào vai. khó chịu và cũng để xua tan sự xấu hổ vì Biết Nan muốn nói gì, Nan mỉm cười nhẹ trước khi ôm cổ Mac mời anh lên xe mà cấp dưới của Nan tên Nu đã lái sẵn. Nan để Ohm ở lại lo công việc ở nhà .Nan Mac Ohm lên ngồi ba ghế cạnh nhau rồi lập tức  ra thẳng sân bay.

Khi đến sân bay Nu đỗ xe và đợi ở bãi đậu xe, còn Nan Mac Ohm đi tìm quán cà phê và ngồi đợi <

"Mấy giờ máy bay hạ cánh?" Nan hỏi khi ngồi trên ghế. Quán cà phê đã sẵn sàng. Mac nhìn đồng hồ đeo tay.

"Khoảng nửa giờ. Tôi không biết liệu nó có đến với họ không. Bạn muốn đi ngủ hay bạn đói trước?" Mac nói.

"Nếu bạn đói, hãy ghé qua để ăn. Nhưng nếu bạn muốn ngủ thì đợi về nhà đã" Nan trả lời lại.
"Mày không còn việc gì nữa phải làm đúng không?" Ohm hỏi nhưng Nan lắc đầu.
"Không, cùng lắm là tôi chỉ kiểm tra những chiếc xe được bán đấu giá thôi. Ồ, còn nhà thầu dựng lều xe thì ông bà nội tôi đã giới thiệu cho tôi rồi", Nan nói, vì Om đã giới thiệu chính họ hàng của mình.

"Ồ, không sao đâu," Om đáp lại. Mac nhìn Nan mỉm cười, khiến Nan nhướng mày nhìn người yêu.

"Cái gì?" Nan hỏi lại.

"Tôi không nghĩ rằng bạn sẽ đồng ý nhận nhà thầu mà bà và bà Ông nội của bạn đã đề nghị điều đó," Mac nói với một nụ cười. Mặc dù Nan đã tha thứ cho gia đình ông bà nhưng  hiếm khi làm phiền hay nhờ giúp đỡ. Bao nhiêu từ hướng đó? Đôi khi ông bà cho Nan một thứ gì đó nhưng Nan không thực sự nhận.

"Uea mang cho tôi lịch sử công việc của nhà thầu này. Tôi nhấn OK và tôi hiểu rồi," Nan trả lời với giọng điệu bình thường. Nhưng Mac thầm cười có chút trêu chọc, nhưng Mac rất vui vì Nan đã có chút giao lưu với người thân.
"Vậy khi nào cậu định bắt đầu xây dựng?" Om hỏi.

"Tháng này tôi định điều chỉnh lại đường đi trước. Cần xây dựng cái gì và ở đâu?" Nan trả lời.

"Ừm, nếu tôi có thể giúp được gì thì cứ nói với tôi nhé," Om nói và Nan gật đầu. Sau đó ba người ngồi nói chuyện về ô tô. Câu chuyện này cứ lặp đi lặp lại.
" cười cái gì? bạn có vấn đề gì vậy Ohm? Bạn bị điên à?" Mac hỏi Ohm khi Ohm bước ra khỏi phòng  Wc sau khi tách ra để đi vệ sinh một lúc trước.

"Tôi đang tâm trạng tốt. Bạn không thể cười được à?" Ohm hỏi. Mac nhìn Ohm bối rối nhưng không hỏi thêm gì vì đã đến lúc bạn bè của Mac đến. Ở lối ra của Hành khách nhập cảnh vào nước này Âm thanh thông báo chuyến bay đã hạ cánh. Mac ngồi dậy. Nan đứng khoác tay lên vai của Mac .Mac và Ohm cũng ngước nhìn bạn mình cho đến khi một lúc trôi qua.
"Anh đây rồi, đằng kia," Mac nói khi nhìn thấy bạn mình. Chính anh ấy đang đẩy xe chở hành lý ra ngoài. Frank là, người đầu tiên thấy Mac, vội vàng giơ tay chào. Nan ngước lên và thấy Jeff đang đi cùng một đứa trẻ tóc vàng. Một khuôn mặt dễ thương Nhưng Nan không quan tâm, thay vào đó anh để Mac đi và ôm bạn mình.

"Này Nan, cảm ơn vì đã cho chúng tôi ở lại."

Jonathan lên tiếng. Trước khi bước tới bắt tay và chào hỏi Nan gật đầu chấp nhận. Sau đó anh bắt tay đối phương. Những người khác cũng bước tới chào anh, trong đó có Jeff, nhưng vẻ mặt đối phương vẫn rất bình tĩnh. Nan cũng không quan tâm gì nữa.
"Đây có phải là em trai của bạn không, Jeff?" Mac hỏi,  Cậu bé tóc vàng mỉm cười ngọt ngào.

"Đúng, đây là con của dì chúng tôi. Tôi đang trong kỳ nghỉ học nên đã mời bạn đi cùng. Tên tôi là Jerry, tên bạn tôi là Mac, còn đây là.."Jeffy đang định giới thiệu thêm về Nan. Nhưng một cậu bé tên Jerry Bước đến đứng trước mặt Nan và mỉm cười đưa tay ra.

"Xin chào, tôi là Jerry," cậu bé nói, khiến những người bạn của Mac nhìn Mac ngay lập tức. Mac nhìn Jerry bằng ánh mắt bình thản.

"Nan," Nan trả lời ngắn gọn trước khi bước tới và ôm cổ Mac giống như trước. Để chàng trai trẻ đứng đưa tay ở đó.
"Bạn có nghĩ mình đang thô lỗ với em của tôi không?" Jeffy hỏi. Nam chớp mắt. Nhìn mặt Jeffy mà cười nhẹ.

"Ta không có nói ta có lễ phép, ngươi còn chưa quen sao?" Nan hỏi ngược lại.

"Ồ, các cậu muốn ngủ hay đói? Vậy tôi đưa các cậu đến đúng chỗ nhé." Ohm hỏi để thay đổi bầu không khí

"Tôi muốn ngủ một chút," Danny là người đầu tiên trả lời Nan gật đầu. trước khi lấy điện thoại di động ra Gọi cấp dưới của minh. Vui lòng mang xe đến đón tại Lối ra.
"Tôi đi đợi xe phía trước," Nan nói với giọng bình tĩnh rồi ôm cổ Mac đi thẳng về phía trước, còn Jerry đi cùng Jeffy.

//Jeff Nan cho phép các bạn làm phiền nhà anh ấy./ Dù sao thì hãy tôn trọng chủ nhà nhé.
Om hđã cảnh báo bạn mình với ý định tốt.

// Tôi sẽ không làm gì cả. Đó là điều tương tự. Đặt câu hỏi với tôi và em tôi//Jeffy nói với Om

// Chuyện đó cũng không liên quan gì tới cậu. Chỉ cần đừng gây rắc rối là được. // Om nhắc lại lần nữa. Jeffy gật đầu. Trước khi Om đến nói chuyện với Frank.
"Ôi Nan Mac, bạn đang làm gì vậy?" một giọng nói vang lên. Nan và Mac quay lại nhìn. thấy rằng đó là Song anh trai của Sam

"Đến đón một người bạn, còn cậu thì sao?" Cả hai quay lại nhìn những người bạn của Mac trước khi vẻ mặt họ trở nên u ám.

"Tôi đến đây để tiễn một người bạn. Tôi chuẩn bị đi. Hẹn gặp lại." Song nói rồi nhanh chóng bước đi. Mac bối rối nhìn anh, nhưng không nghĩ gì cả. Tất cả đều đứng dậy. Nan đứng trước cổng ra một lúc thì xe  đến đón. Sau khi xếp hành lý lên xe xong, Nan lập tức lên chỗ ngồi. Bằng cách đó Nan và Mac vẫn ngồi như cũ.
Om định bước lên ngồi cạnh anh thì bị Jerry kéo kéo vạt áo anh.trước

"Tôi bị say tàu xe. Tôi có thể ngồi đây được không?" Jerry hỏi ngay.

Nan nói: "Nếu say rượu, hãy ngồi phía trước cạnh tài xế. với một cái gật đầu về phía chiếc ghế phía trước. bên cạnh cấp dưới của mình Jerry hơi cau mày.

"Hãy nhanh chóng quyết định đi, không thể đỗ lâu được," Nan lớn tiếng nói.

"Jerry, lại đây ngồi đi," giọng của Jeff gọi em trai nên Jerry đồng ý bước tới ngồi cạnh anh trai mình.
Bạn không thể tự giúp mình. Sau đó Om bước lên và ngồi ở chỗ cũ.

Người cuối cùng trước khi đóng cửa Tôi quay lại nhìn mặt Mac thấy Mac đang nhìn mình chằm chằm.

//Thằng nhóc đó chắc chắn thích cậu// Mac thì thầm với Nan bằng tiếng Thái.

//Thật sao?// Nan hỏi lại, khóe miệng Mac khẽ mỉm cười.

// Tôi thấy tiếc cho đứa trẻ đó. Không biết  sẽ gặp phải loại sức mạnh nào của bạn.// Mac nói với nụ cười thích thú,  Nansau đó ghé sát vào tai người yêu. Chóp mũi cao, rúc sát vào đôi tai mềm mại của Mac, khiến Mac Nổi da gà

//Bạn có hơi ghen tị không?// Nan giả vờ hỏi lại.

//Thì cũng hơi ghen . Nhưng sau khi thấy mayf không chơi với họ, tốt hơn hết là tao đừng ghen tị nữa. Và cũng đừng nghĩ đến việc trêu chọc tao bằng cách làm taoghen tị. bạn hiểu mà, phải không? // Mac ngắt lời anh, anh cười nhẹ. Nan biết rằng nen trêu Mac trong câu chuyện nào và vào thời điểm nào?

//Bây giờ  đã giỏi rồi// Nan nói trước khi hôn lên đầu Mac .

"Này, các cậu đang nói về cái gì vậy? Các bạn có thể nói tiếng Anh được không? Tôi cũng có thể nói được tiếng Anh..

"Này, các cậu đang nói về cái gì vậy? Bạn có thể nói tiếng Anh để tôi có thể chọn xem các bạn có đang tán tỉnh nhau hay không? "Jonathan ngồi ở ghế sau của (Nan và Mac) trêu chọc. Khiến Mac quay lại mắng bạn bè. Ngay lập tức và không nghiêm túc Vì biết bạn bè trêu chọc mình nên bạn bè cũng cười đáp lại. Phải mất một lúc. Đã đến nhà Nan. Mọi người đều đã quen thuộc với nhau. Bởi vì tất cả họ đều đã ở đây trước đây, ngoại trừ Jerry, người mới đến đây lần đầu.

"Mac, cậu đưa bạn cậu đi xem phòng ngủ đi. Ngủ như tôi đã nói. Tôi sẽ đi xem xe trong gara sớm. Hãy để bạn cậu ngủ và nghỉ ngơi trước. Buổi tối thức dậy đi ăn," Nan nói, Mạc gật đầu đồng ý.
"Nào, tôi sẽ đưa bạn về phòng," Mac quay sang bạn mình trước khi dẫn Jeffy và Jerry đến phòng khách. Phòng ngủ ở tầng dưới

"Tôi đến để làm bạn khó chịu phải không?" Jeff hỏi. Mạc lắc đầu.

"Không nếu bạn ở đây với tư cách là một người bạn," Mac trả lời nhẹ nhàng.

"Anh ấy thật ác ý với tôi. Tôi vẫn đến gặp anh ấy," Jerry nói trước mặt Mac, khiến Mac nhìn chằm chằm vào chàng trai trẻ với ánh mắt bình tĩnh.

"Ừm, tôi xin lỗi thay Jerry. Bạn đưa họ về phòng đi, tôi và em trai tôi cần ngủ một chút. "Jeffy nói: "Nào." Mac gật đầu. trước khi bước đi mà không để ý chàng trai trẻ? Mac nghĩ Jeffy sẽ nói với anh trai mình. Hãy nghe những câu chuyện mà bạn chắc chắn thích anh ấy <

"Anh có muốn anh ấy ngủ trong căn hộ của tôi không?" Ohm hỏi.

Mac mỉm cười nói: "Tôi không còn là kẻ bắt nạt như trước nữa. "trước khi đưa 3 người bạn khác lên tầng 2 ngủ phòng khác Về phần Ohm, anh ngủ tại căn hộ của anh trai mình.

"Chúng tôi đã đưa Jeffy và Jerry đến đây như thế này. Cậu ổn chứ Mac?" Danny hỏi khi bước vào phòng.
"Được." Mạc đáp.

Jonathan nói: "Khi chúng tôi ở trên máy bay, đứa trẻ đó có vẻ tốt bụng và dễ thương, nhưng không ngờ lại làm phiền Nan," Jonathan nói, vì anh ấy cũng có thể nhìn thấy điều tương tự. Rằng Jerry quan tâm đến Nan, Mac mỉm cười nhẹ.

"Đừng lo lắng cho tôi. Tốt hơn hết là bạn nên lo lắng về đứa trẻ đó," Mac nói và cười khúc khích.

50%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%

"Các bạn đã đi một chuyến bay dài rồi. Chắc các bạn đã mệt rồi. Các bạn có thể ngủ trưa trước. Buổi tối tôi sẽ đánh thức các bạn và đi ăn tối. Hãy nghỉ ngơi ngày hôm nay. Chúng ta sẽ bàn về việc ngày mai chúng ta sẽ đi đâu," Mac nói, biết rằng bạn bè của anh có lẽ đang bị say máy bay. Bạn của Mac đã trả lời. Trước khi Mac và Om cho bạn bè đi ngủ <

"Đầu tiên cậu định đi đâu? Hay bạn chỉ định nằm chờ họ tỉnh dậy?" Mac hỏi.

"Tốt hơn là tôi nên ra ngoài làm vài việc vặt một lát. Sau đó tôi sẽ tìm Mua thức ăn cho họ nữa. Để tôi không phải làm phiền cậu thì nhiều quá," Ohm nói Mac gật đầu đồng tình trước khi bước tới đưa Ohm ra xe. Sau đó Mac đi bộ đến gặp Nan ở gara

"Om đi đâu thế?" Nan hỏi khi thấy xe của Ohm lao đi.

"Anh ấy ra ngoài làm việc vặt. Anh ấy sẽ đến vào buổi tối và tôi cũng sẽ mua một ít thức ăn cho họ." Mac trả lời như Ohm đã nói với cậu.

"Đây có phải là chiếc xe được bán đấu giá không?" Mac vừa hỏi vừa đi vòng quanh nhìn rất nhiều chiếc xe đậu trong gara. chờ bán

"Ừm, trước tiên kiểm tra điều kiện, chuẩn bị đi. Ồ, tôi ra ngoài nhìn Guj một chút, cậu có muốn đi cùng tôi không?" Nan hỏi, Mac liền gật đầu.

"Vậy tôi sẽ để những người này chăm sóc bạn bè của bạn trước, nhưng tôi nghĩ bạn bè của bạn có lẽ đã ngủ hết rồi," Nan nói trước khi đi rửa tay. Rồi đưa Mac ra xe rồi < chở nhau đến nơi sẽ dựng lều cho ô tô. Không mất nhiều thời gian để đến nơi, gần với đường đua tiếp theo, chỉ muộn hơn một chút. Nan đã hẹn người đến chỉnh sàn.

"Mày muốn đợi trong xe hay muốn xuống luôn?" Nan hỏi người yêu khi đã đỗ xe xong.

"Tốt hơn nên xuống với mày ," Mac trả lời, sau đó xuống xe cùng Nan đi chào người mà anh đã chỉ định và đưa họ đi xem xét khu vực xem cần điều chỉnh ở đâu, Mac đi theo. . với rất nhiều khó khăn Bởi vì điều đó là không êm ái và thoải mái. Nan quay lại nhìn người yêu thì thấy cậu toát mồ hôi.

"Mày có muốn đợi trong xe trước không? Mày sẽ ngất xỉu sớm thôi, Nan nói khi nhìn thấy vẻ mặt của Mac.

"Được thôi," Mac trả lời trêu chọc. Vì anh không quen Thời tiết nóng thế nào? Đi lại cũng khó khăn, Mạc lấy chìa khóa xe rồi đi bộ về ngồi bật điều hòa trong xe chờ đợi. Mac ngồi trên điện thoại di động cùng với việc nhìn đi nhìn lại Cho đến khi Mạc nhìn thấy một cô gái trẻ bước tới đưa nước cho Nan. và làm Mac nhíu mày bối rối vì người kia dường như đang cố gắng tiếp xúc cơ thể của Nan. Mạc lập tức gọi điện cho Nan. Cậu thấy Nan đang nhìn xe trước khi bấm nút trả lời điện thoại.
("Cái gì?" Nan hỏi. Mac cắn môi một chút.

"Khi nào bạn nói xong?" Mac hỏi.

("Chờ một chút, có chuyện gì thế?") Nan hỏi thêm.

"Tôi đói, nhưng không sao, tôi có thể đợi. Trước tiên hãy nói chuyện công việc xong đã." Mạc thực ra muốn hỏi cô gái đó là ai, nhưng lại không muốn mở cửa cho Nan trêu chọc.

("10 phút nữa") Nan trả lời. Ngay khi Mac chấp nhận, Nan cúp máy và quay sang tiếp tục nói chuyện với người kia. Mac ngồi nhìn Nan không chớp mắt. Cho đến khi anh quay lại xe với một phụ nữ trẻ đi theo.

"Thật đáng tiếc. ai đã không ở lại Tôi muốn mời bạn đi uống cà phê." Giọng một người phụ nữ trẻ vang vào xe Thế là Mac hạ cửa sổ xuống.

"Mày chuẩn bị xong chưa? Tao đói." Mac lớn tiếng khiến Nan phải trả lời, khiến Nan quay lại cười nhẹ!

"Tôi xin thứ lỗi trước, bạn gái tôi sắp khóc rồi," Nan nói với người phụ nữ đang cười. Điều này khiến cô gái hơi dừng lại khi nghe thấy điều này.

"Ừ, bạn gái của anh à?" cô gái hỏi để trấn an. Khi Nan gật đầu, anh đã chấp nhận. Người phụ nữ cười khô khan rồi bước đi, lùi lại để Nan mở cửa xe.

"Con gái của người thầu," Nan thản nhiên nói.

"Tại sao bạn lại nói với tôi?" Mac hỏi với giọng điệu bình thường. Nó giống như bạn không muốn biết bất cứ điều gì. Nan cười nhẹ trong cổ họng.

"Trông cậu có vẻ muốn biết thế này. Nếu tôi không nói cho cậu biết, bạn sẽ khó chịu," Nan trả lời, Mac mím môi một chút khi mà người yêu của mình biết. Thật ra,Nan biết từ Mac đã gọi cho anh ấy rồi. "Chúng ta hãy đi lấy một cái gì đó để ăn và sau đó mua một số thức ăn để mang về cho họ. Nhưng trước khi chúng ta mua nhiều hơn một chút, "Mac đề nghị thay đổi chủ đề. Nan mỉm cười một cách đầy ẩn ý.
" Vậy thì hãy ghé qua để mua đồ uống với bạn. Tôi nghĩ rằng tối nay bạn bè của bạn sẽ muốn uống ", Nan nói và đi mua đồ ăn thức uống trước khi đưa họ trở về nhà sau đó để cấp dưới của mình đến giúp mang đồ uống đi chuẩn bị.
"Nan, tôi biết Jeff đôi khi thích chơi đùa. Cuộc chiến thần kinh và Vì vậy, có lẽ sẽ không làm bất cứ điều gì quyết liệt.Đúng không?" Mac hỏi để chắc chắn.

"Xin hãy cho tôi định nghĩa về bạo lực," Nan hỏi.với giọng điệu bình thường

"Ừ, tổn hại về thể xác như thế đấy," Mac trả lời.

Nan hơi nhếch khóe miệng.

"Điều đó phụ thuộc vào nó. Nó định làm gì với tôi? Tôi không phải một đứa nhỏ không muốn trả thù người làm phiền mình, tôi là người bốc đồng, dã man nhưng bạn nên biết rõ hơn." Nan trả lời.

"Cho em hỏi, nếu Jeff thực sự có ý định gây sự với em và anh, em có bảo vệ anh ấy không?" Nan hỏi lại người yêu.

"Nếu nó đi quá xa Tôi sẽ không bảo vệ anh ấy, tôi luôn dành cho anh ấy tình bạn. Nếu anh ấy muốn chia tay với mình thì mình phải để anh ấy đi thôi." Mac trả lời như anh nghĩ khiến Nan mỉm cười hài lòng. Mac đó không hề nhắm mắt. Quá nhiều cho bạn bè Nan và Mac nằm cùng nhau nói chuyện một lúc, Nan mời Mac đến tập thể dục một lúc, mặc dù Mac có chút miễn cưỡng. Nhưng dù sao thì cậu cũng bị kéo đi.

"Tôi sẽ chỉ chạy đường đua thôi," Mac nhanh chóng gợi ý. "Ồ, trong một giờ, xen kẽ giữa đi bộ và chạy," Nan cau mày trả lời. Nhưng anh ấy đã đồng ý chạy trên máy chạy bộ.Mac bĩu môi. Nhưng anh ấy đã đồng ý chạy trên máy chạy bộ điện trong khi Nan chạy trên một chiếc máy khác bên cạnh.

"Ngay tại đây. Cả hai vợ chồng đều khỏe mạnh." Lời chào của Ohm nghe to hơn. cùng với việc đi về phía hai người

"Sao cậu không tập thể dục một chút?" Nan mời.

"Bây giờ thì tốt hơn rồi," Ohm trả lời rồi đi đến Sofa trong phòng tập thể dục Nan cởi áo đi ra quầy bar trong khi Ohm cũng ngồi nói chuyện với Mac đang đi trên máy chạy bộ.

"Ồ, cậu đang tập thể dục à?" Giọng nói của chàng trai tóc vàng vang lên. Mac và Ohm quay lại nhìn thì thấy. đó là Jerry em trai của Jeffy

"Bạn tỉnh rồi à? Còn Jeff thì sao?" Ohm hỏi lại.

"Đang vào phòng tắm.Tí nữa sẽ theo sau." Người kia trả lời < rồi lập tức đi về phía Nan đang nâng tạ. Nan nhìn quanh một chút cũng không để ý.

"Bạn có một thân hình rất đẹp. Tôi thích những người đàn ông có thân hình như thế này nhất."
Chàng trai trẻ lên tiếng. Mac ngay lập tức quay lại nhìn Nan, vì giọng nói của chàng trai nghe như muốn truyền đạt cảm xúc của chính mình.

"Vậy còn tôi, tôi không thích những người có thân hình nhỏ bé như vậy. Bao nhiêu vậy?", Nan trả lời. Điều này khiến cậu bé chợt khựng lại, trong khi Mac và Ohm chỉ cười cười nhẹ.

"Và cậu thích kiểu gì?" Om hỏi lại.

"Tôi thích một thân hình đầy đặn như Mac," Nan nói thẳng. Khiến mặt Mac nóng bừng.

Mac đáp lại: "Khi bạn nói điều gì đó, hãy nghĩ đến việc bọn trẻ đang lắng nghe. Thực sự khó chịu với Jerry.

"Tôi không còn là một đứa trẻ nữa," Jerry đáp lại.

"Ý tôi là một đứa trẻ sớm phát triển," Mac nói bằng tiếng Thái, khiến cậu bé có vẻ bối rối.

"Ngươi đang nói cái gì? Ta không nghe được." Jerry lập tức hỏi.

"Mạc nói ...Thật sự, không còn là trẻ con nữa," Ohm trả lời, không khớp với những gì Mac nói. Mac cười nhẹ trong cổ họng. Jerry nhìn Mac với vẻ hoài nghi, không biết Mac có thực sự nói những gì Ohm nói hay không. Nhưng không hỏi gì cả nên Jerry tiếp tục đến gần Nan.

"Tôi cũng thực sự muốn tập thể dục. Bạn có thể dạy cho tôi học được không? Jerry ngọt ngào hỏi. Nan nhìn vào mặt Jerry rồi gật đầu đồng ý <

"Đi thay quần áo đi. Cậu có mang theo giày thể thao không?" Nan hỏi lại. đi thay quần áo, Nan nhìn Mac, thấy Mac cũng đang nhìn mình.

"Trẻ em yêu quý sức khỏe của mình. Tôi cần được đào tạo giúp đỡ," Nan nói.

"Tôi bắt đầu cảm thấy tiếc cho đứa trẻ đó," Mac nói, vì anh chắc chắn rằng Nan không có ý định dạy Jerry bất kỳ bài học hay nào.

Không lâu quá Jerry vào cùng Jeff

"Anh có chắc không, Jerry? để tập thể dục à?" Jeff hỏi.
"Tập thể dục,"

"Chắc chắn rồi," Jerry trả lời, mỉm cười. Trước khi đi thẳng vào tìm Nan, còn Mac thì đi đứng xếp hàng gần ghế sofa nơi Ohm đang ngồi. Jeff thấy vậy cũng đến ngồi nói chuyện với Ohm.

"Tôi đã sẵn sàng," Jerry nói. Nan nhìn chàng trai trẻ, "Tôi đã sẵn sàng từ đầu đến chân. Đôi giày mà chàng trai đi là giày vải của thương hiệu nổi tiếng. Mặc nó chỉ vì thời trang. Không thích hợp lắm để đến Tập thể dục bao nhiêu? Nhưng Nan không nói gì cả.

"Trước tiên hãy giãn cơ một chút," Nan nói và hướng dẫn Jerry một số động tác để làm theo. Chàng trai trẻ dễ dàng làm theo.
Còn có lén liếc mắt nhìn Mac. Với một nụ cười nhẹ trên môi, Mac chậm rãi lắc đầu.

//Rõ ràng là đang tìm rắc rối cho mình//Mac lẩm bẩm một mình. Sau khi tập giãn cơ xong, trước tiên anh ta cho chàng trai trẻ chạy trên máy chạy bộ trong 20 phút để làm nóng cơ thể.

"Các bạn không đến chạy cùng nhau à?" Chàng trai hỏi. "Tôi đã bỏ chạy." "Tôi đã bỏ chạy," Nan trả lời, bước tới chỗ Mac đang ngồi. Sau đó đi bộ đi tìm trên ghế dài Nói xong Nan đi đến ngồi cạnh mac. Chàng trai trẻ quay lại. trông khó chịu Ở đó, Nan không đứng nhìn gần mà đi loanh quanh tìm Mac. Nan hỏi Ohm địa điểm muốn dẫn mọi người đi, không để ý nhiều đến chàng trai cho đến khi chàng trai nói xong. chạy vội xuống chỗ Nan.

"Ồ, tôi đã chạy được 20 phút," chàng trai nói rồi quay lại và Nan gật đầu. Sau đó anh đứng dậy và đi đến một trong những cây cột. Nó giống như một chiếc găng tay quấn quanh nó. Và có một sợi dây co giãn được gắn vào nó <

"Hãy thử một loại bài tập khác. Đến đứng đây," anh ta vừa nói vừa đẩy chàng trai đứng dựa vào cột. Sau đó, anh ta buộc sợi dây quanh eo chàng trai, có bộ giảm xóc trên bụng chàng trai mỉm cười rạng rỡ. như thế này vì Nanphải giữ sợi dây cho bạn. Cậu bé ngước mặt lên nhìn Mac đang quan sát.

"Tôi sẽ ném bóng cho bạn bắt. Bạn phải chạy lên phía trước, luân phiên trái phải để bắt bóng và chuyền lại cho tôi."Nan nói với vẻ nghiêm túc
"Được rồi, chàng thanh niên trả lời ngay vì nghe xong tưởng chừng như mình sẽ phải ở bên anh ấy luôn chứ không đi với Mac nữa.

"Chúng ta hãy thử xem," Nan nói và ném quả bóng cho Jerry ở bên phải. Cậu bé lao tới để bắt lấy sợi dây. Sợi dây thắt lưng giống như một sợi dây ngà bị căng ra. Nó kéo cơ thể Chàng trai trẻ đi về phía sau. cho đến khi cậu bé ngã sấp xuống ngồi xuống sàn đi

"Ồ!" cậu bé kêu lên.Nan đứng giơ hông lên và nhìn anh bằng ánh mắt kiên định.

"Nó đang kéo," Jerry nói.

"Ừ, nó kéo nên cậu phải dùng sức đứng dậy và thử lại," Nan nói với giọng gay gắt hơn. Mac đang xem thì thầm cười.

cười khúc khích

//Ta đã nói rồi, rõ ràng là ngươi đang tự chuốc lấy rắc rối// Mac tự nhủ.

"Tôi không thể đứng dậy được," chàng trai nói với giọng cầu xin.

"Tôi không thể chịu đựng được, tôi sẽ bỏ cuộc," chàng trai trẻ mím môi một chút và cuối cùng đồng ý tự mình đứng dậy.

"Nào, thử lại đi," Nan nói rồi ném quả bóng cho chàng trai trẻ. Cậu vội chạy tới đỡ và ném lại cho Nan. Anh cũng phải cố gắng lắm mới không bị ngã vì sợi dây đang kéo anh về phía sau khiến mặt chàng trai đỏ bừng vì kiệt sức. Sau khi chuyền bóng qua lại chưa đầy 20 lần, chàng trai trẻ đã phải cố gắng hết sức để không bị ngã.

"Ha hazz, tôi không thể chịu đựng được nữa." Jerry xua tay và yêu cầu dừng lại ngay lập tức.

< "Bạn có thể giúp tôi bế tôi được không? Tôi thực sự không thể chịu đựng được," chàng trai trẻ lại cầu xin.

Đội đã thua." Đó là tất cả những gì anh ấy nói. trước khi đi về phía Mac mà không chú ý đến chàng trai trẻ nữa

"Mọi người đều quan tâm lẫn nhau. Mac, đi tắm thôi," Nan nói với Jeffy. Trước khi mời Mac lên phòng tắm, Mac khẽ mỉm cười. và ngay lập tức đứng dậy đi theo anh ta

"Này, bạn định bỏ tôi như thế này à?" Jerry gọi. Nhưng tôi không quan tâm. Cho đến khi Jeffy phải là người hỗ trợ bảo cau ngồi xuống nghỉ ngơi.
"Thật tốt khi có được bảo hiểm nhân thọ hoặc bảo hiểm y tế." Om nói đùa

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top