Chương 8

Mạc nhắm mắt nghỉ ngơi. Anh thừa nhận rằng anh Tôi cảm thấy khao khát cái ôm của Nan. Mặc dù kể từ khi trở về, họ hầu như luôn âu yếm nhau nhưng Mac vẫn cảm thấy thiếu thốn, như muốn giữ lấy hơi ấm của Nan cho mình. càng nhiều càng tốt trước khi trở lại trường học

"Tôi chỉ cảm thấy Rằng Thái Lan và Mỹ thực sự rất xa nhau," Mac thản nhiên nói, khiến Nan vốn đang nhắm mắt lại mở mắt ra,trong khi nhìn xuống người yêu đang nằm trong vòng tay của mình.

"Phim gì cơ?" anh trêu chọc hỏi, khiến Mac phải ngước lên nhìn Nan rồi cau mày. Nan bật cười nhef nhẹ.
"Hả. Đúng là nó xa thật, thì sao?" Nan mỉm cười hỏi.

"Nếu bạn muốn nó được gần ,hãy hoàn thành việc học của mình," Nan nói, vì anh hiểu rõ Mac, vì bản thân anh cũng cảm thấy như vậy.

"Cậu không muốn tiếp tục học à?" Mac tò mò hỏi.

"Tôi nghĩ mình không phù hợp để đi học. Chỉ học để lấy chứng chỉ nghề và tôi hài lòng với nó." Nan trả lời không mấy quan tâm, vì anh ấy không có hứng thú với việc tiếp tục học.

"Hơn nữa, tôi không có ý định làm việc cho một công ty lớn. Hoặc làm việc cho cơ quan chính phủ ở đây? Làm công việc kinh doanh của bạn như thế này, giỏi như thế này, tôi sẽ tiếp tục phát huy những gì tôi giỏi. Mặc dù bằng cấp là sự đảm bảo cho kiến ​​thức nhưng đối với tôi thì không phải vậy." Nan trả lời như anh nghĩ.

"Vậy sao anh lại để tôi tiếp tục học?" Mac trêu chọc, hỏi ngược lại.
"Mac, nếu bây giờ anh thực sự nghiêm túc, bản thân anh đã có bằng Mathayom 6, và anh phải tiếp tục công việc kinh doanh của cha mình. Anh không thể kết thúc ở đây. Hơn nữa, nếu tiếp tục học theo phép chia sẽ giúp các em có thêm kiến ​​thức. Hãy quay lại và giúp đỡ bố con một cách hiệu quả. Mẹ không gửi con đi học chỉ để lấy bằng. Mẹ gửi con đi học để con có thêm kiến ​​thức." Nan trả lời.

"Nhưng mày vẫn có thể giúp bố làm việc," Mac hỏi.
"Tôi giúp việc trong nhà máy, đó là việc chân tay. Bạn hiểu không? Tôi không tham gia vào công việc hành chính. Liên lạc với khách hàng một chút.Ví dụ, máy móc trong nhà máy đó chỉ thực hiện việc hạch toán thu nhập và chi phí của chính bạn là một điều may mắn." Nan trả lời với vẻ thích thú. Mac đã suy nghĩ và đồng ý với người yêu.

"Nếu có cơ hội đi học thì hãy đi học. Ít nhất bằng cấp của bạn không chỉ là thứ để trang trí cho ngôi nhà của bạn. Nhưng bạn đã có được kiến ​​​​thức để quay lại và giúp đỡ cha mình ". Nan vừa nghĩ vừa nói.
"Đó là sự thật của bạn. Nhân tiện, tôi nghĩ hình ảnh bạn là một nhân viên chính phủ hay bạn là một giáo viên, chắc chắn sẽ có tin tức về việc bạn đá những học sinh nghịch ngợm mỗi ngày. Hoặc nếu bạn là một bác sĩ, bạn có thể sẽ đánh vào đầu bệnh nhân nếu họ không nói được hơn, TT," Mac trêu chọc nói. Người yêu của anh tiến lên cười nhẹ rồi đặt tay lên đầu Mac tỏ vẻ khó chịu. <

"Cho mắt nghỉ ngơi vậy là đủ rồi. Tiếp tục làm việc nhé. Đừng ngại," Nan nói rồi tiến tới kéo Mac ngồi dậy cùng mình.

"Ngày mai con sẽ không đến giúp bố nữa. Vì cậu sẽ đi cùng tôi phải không? Dù sao thì hãy hoàn thành công việc trong hôm nay."Nan nói với vẻ nghiêm túc. Mac trở lại bàn làm viêc của mình. Cậu đã làm những việc này để hỗ trợ bố trong công việc.
"Hôm nay con và Nan sẽ ngủ ở nhà của mình nhé." Mac Nói với bố của mình khi trở về cùng với Nan vào buổi chiều. bố của họ cũng về nhà lớn cùng với người tài xế.
"khi nào đến thì hãy báo trước nhé" Bố của mac nói trước khi ra về.Còn Nan lái xe đưa Mac đên gặp Sam và Dew ở cửa hàng thịt nướng.
"Anh có nghĩ mình có thể ăn được không?" Nan giả vờ hỏi.

"Tôi đã từng ăn tối với bạn trước đây. Tại sao tôi không thể ăn nó?"

Mac trả lời vì Nan thích đưa anh đi ăn nhà hàng. Anh thường ăn đồ ăn đường phố hoặc đồ ăn đơn giản, Nan mỉm cười hài lòng khi nghe Mac trả lời. Nan gọi cho Sam và biết rằng Sam và Dew đã đợi sẵn. Thế là anh dẫn Mac đi vào trong.

"Hian Nan, anh Mac, lối này," Three gọi, hai người Nan và Mac lập tức đi về phía họ.
T

"Các bạn ở đây  lâu chưa?" Mac hỏi Dew và Sam ngồi đó.

"Tôi cũng vừa mới đến. Tôi đang định đi múc ít đồ ăn tươi," Dew trả lời trước khi bốn người họ đi loanh quanh tìm kiếm những sản phẩm tươi sống để ngồi nướng cùng nhau và ăn theo. Mac đi theo sau Nan Sau đó giúp Nan lấy một cái đĩa và một cái thìa.

"Anh đang bắt đầu quen với việc này rồi," Nan trêu chọc.

"Chỉ cần nhặt bát đĩa lên và xếp chúng lại thôi," Mac cãi lại anh. Rồi đặt chúng lại bàn sau đó quay lại tìm Nan

"Đừng xúc cái này lên. Nó có tỏi đấy," Nan cảnh báo trước Mac. Mạc gật đầu với anh.

Họ giúp nhau múc đồ ăn muốn ăn rồi quay lại bàn. Khói bốc lên khiến mặt Mac hơi quay lại khi làn khói bay về phía anh.

"Lại đây ngồi đi. Ở đó, gió thổi khói về phía bạn."

Nam nói với giọng trầm trầm. Cùng với việc thay Mac ngồi vào chỗ của mình, trong khi Nun lại ngồi vào chỗ của Mac.

"Nhưng khói sẽ bay về phía bạn," Mac nói.

"Chỉ một lát nữa là nó sẽ không còn ở đó nữa," Nan trả lời như không quan tâm.

"Ồ, anh phải chăm sóc vợ mình nhé," giọng Sam trêu chọc, trước khi bị Nan dùng đũa đánh nhẹ vào đầu cậu .

"Này, đũa của bạn có bẩn không? Hãy đến đánh vào đầu tôi đi, Anh Dew, làm ơn đưa nó cho tôi. Tóc của Sam có bị ố không? Hian Nan đánh vào đầu Sam." Sam mắng Nan vì không nghiêm túc trước khi quay sang cầu xin người yêu xem cho mái tóc cho mình.

"Ồ, tôi khao khát chồng mình. Tôi còn chưa dùng đũa mà, Sam." Nan trêu tôi một chút. Mac chỉ cười nhẹ, trong khi Dew giúp Sam ngắm nhìn ba sợi tóc cho thỏa thích trước khi bắt đầu nướng đồ tươi để ăn.

"Ừm, này, bạn có biết ai có thể chăm sóc trẻ em không? Làm ơn cho tôi thứ gì đó mà bạn có thể tin tưởng được." Sam nói sau khi ngồi ăn một lúc.

"Tại sao?" Nan hỏi, khiến Sam hơi cau mày.
"Vậy tôi sẽ tìm một người trông trẻ để giúp chăm sóc con của Anh Nueng," Sam bối rối trả lời.

"Bình thường  không có người trông trẻ à?" Nan khẽ thở dài.

"Hiện tại anh Nueng đang gặp chút vấn đề, mẹ của Sam có thể giúp chăm sóc giúp anh ấy. Nhưng tôi không muốn mẹ mệt mỏi nên tôi sẽ tìm một bảo mẫu mới . Được bao ăn ở." Dew là người trả lời thay.
"Anh có thể nói thẳng thắn được, Anh Dew. Chuyện là như thế này Anh, vợP Nueng đang ngoại tình. Sau đó anh Nueng đã bắt được anh ta và đưa Nong Khanom vào nhà trước. Giữa lúc nộp đơn ly hôn, bà vú già đã từ chức. Sam có thể chăm sóc trong thời gian nghỉ học. Nhưng khi học kỳ bắt đầu, người sẽ mệt mỏi nhất là mẹ nên em muốn tìm một bảo mẫu đáng tin cậy để giúp chăm sóc đứa em Kanom của em," Sam thẳng thắn nói vì dù sao anh cũng rất tin tưởng cậu. Nan đang ở với Mac rồi.

"Vậy tôi sẽ tìm ai làm người trông trẻ đây? Hầu hết người dân của tôi đều hoang dã và muốn trông trẻ là điều không thể.!" Anh ấy nói thẳng vì anh ấy không thể tưởng tượng được người của mình là một người không thể chăm sóc con cái nếu phải đi sửa xe máy móc là đủ.

"Hãy để tôi nói cho bạn biết trước. Trong trường hợp anh ấy gặp ai đó mà anh ấy nghĩ có thể là Nếu bạn có thể chăm sóc trẻ em, hãy nói với tôi," Sam nói lại.

"Ồ, khi nào gặp anh ấy tôi sẽ kể cho anh." Nan trả lời rồi ngồi xuống ăn. Dew cũng nói chuyện với Mac về chuyện học tập.
"Tôi lại muốn ăn que cua," Mac nói với Nan. với một cái gật đầu về phía những thanh cua còn lại trong

1 mảnh

"Cua nhồi bột à?" Nan hỏi đùa.

"Muốn ăn thì tự mình múc đi," Nan bĩu môi đáp.

"Có rất nhiều người," Mac trầm giọng trả lời vì ngày càng có nhiều người bắt đầu bước vào cửa hàng.
"P Mac có thể ddi với Sam. Sam cũng đi lấy thêm đồ ăn nữa." Sam mời anh lên, Mac gật đầu nhận lời. Anh chỉ không dám đi múc đồ tươi. Chỉ có một người Tôi muốn Nan múc nó lên cho tôi. Sau đó Mac đứng dậy và đi cùng Sam

"Phi Mac ở đó, bạn có nhớ Hia Nan nhiều không?" Sam vừa hỏi vừa múc thêm đồ tươi.

"Chà...anh nhớ ," Mac thấp giọng trả lời vì cảm thấy hơi xấu hổ.
"Nếu là Sam chắc chắn sẽ nhớ rất nhiều.Em không thể xa anh Dew như thế được. Sam sẽ khóc đòi về nhà." Sam nói một cách hài hước. <

"Nhưng Mac và Hia nan đều tốt. Dù chúng ta có cách xa nhau Họ trông vẫn rất yêu nhau. Không giống như một đôi bạn từ ba năm cấp ba, bạn học lớp ba. Anh ấy yêu bạn trai từ hồi Mathayom 4 và ở nhà chúng tôi đã quen nhau rồi, nhưng sau khi tốt nghiệp Mathayom 6 thì anh ấy phải vào đại học. Ba người bạn của tôi đều là đàn ông. Còn bạn gái tôi thì phải đi du học 2 năm. cô gái du học ở thái lan Lúc đầu tưởng như chúng tôi đang đợi nhưng nửa năm đã trôi qua. Người phụ nữ đó có người mới nhưng cô ấy nói người mới chăm sóc cô ấy tốt hơn bạn của Sam, điên quá phải không anh Mac? Ba người bạn sẽ đến và tham gia cùng chúng tôi.Đúng là điên rồ  phải khôngP Mac? Làm sao người bạn của Sam có thể đến chăm sóc tôi? Họ sống xa nhau ở những nơi khác nhau trên thế giới. Thời thế không còn phù hợp nữa nhưng người bạn của Sam không hề lơ là, họ thường xuyên trò chuyện và gọi điện cho nhau nhưng cô gái lại quay lại hẹn hò cùng một nhóm bạn. Cứ như vậy đi. Tình yêu đích thực có lẽ sẽ mất đi sự gần gũi," Sam phàn nàn và tiếp tục câu chuyện. Nhưng nó khiến Mac phải khựng lại một chút.

"Này, P'Mac, đừng nghĩ về những gì Thứ Ba đã nói, hãy nói cho tôi biết, giống như P'Mac và Hia. Không thể nào lại như vậy được", Three nói. Nhận ra mình chắc chắn đã vô tình khiến Mac suy nghĩ quá nhiều, Mac khẽ mỉm cười.
"Không sao đâu, tôi không nghĩ nhiều về chuyện đó. Nhưng nếu bạn hỏi tôi có nghĩ về điều đó hay không thì đôi khi tôi cũng nghĩ về nó. Nhưng điều đó khiến tôi tin chắc rằng anh ấy không lừa dối tôi. Mặc dù một số Tôi thích trêu chọc bạn để làm bạn chán nản." Mac trả lời. <

"Còn Mac thì sao? Tôi sống như vậy nếu có người đến chăm sóc tôi, tôi sẽ làm hài lòng bạn hơn Hia Nan. Bạn sẽ lo lắng phải không? Đây là một câu hỏi trực tiếp." Ba hỏi vì tò mò.

T "Không có thời gian để bị rung động bởi bất cứ ai. Chỉ học và làm thêm thôi đã mệt rồi, hơn nữa Nan biết tôi ở đâu, Nan biết hết bạn bè của bạn rồi. Mỗi người ở đây đều giúp đỡ,luôn giúp báo cáo cho nó. Khi ai đó quan tâm đến tôi," Mac nói đùa. <

"Nó tốt như Hian Nan. Nó giống như việc chặn đối phương trước khi nó khiến P'Mac rung chuyển. Vô tình, P'Mac thậm chí có thể không biết rằng có người quan tâm vì anh ấy đã bị Hian Nan chặn lại"Sam nói rồi bật cười.
"Hai đứa định đứng đây tán tỉnh người khác lâu à?" Giọng Nan vang lên. Sẵn sàng bước vào Đứng sau Mac

"Anh đang tán tỉnh cái quái gì vậy? Anh đến lấy đồ ăn," Mac đáp lại. Không nghiêm trọng lắm Sam liếc nhìn Nan thì thấy Nan đang ôm Mac rồi  cho người thanh niên trẻ đứng gần Mac một cái nhìn đầy chết chóc.  Nhưng Nan đã can thiệp trước, khiến Three mỉm cười nhẹ vì đúng như những gì anh nói, Nan đã chặn những người quan tâm đến Mac. Trước khi Mac biết điều đó. Nan giơ tay nắm lấy eo Mac khiến chàng trai vội vàng  lùi bước khi biết Mac là người đã có chủ rồi.
"Anh có muốn gì nữa không? Tôi sẽ lấy tất cả ngay lập tức." Mac quay sang hỏi.

"Lấy thêm thịt đi," Nan trả lời rồi giúp Mac bưng. Một đĩa đồ tươi ngon mà Mac đã cắt trước đó.

"Vậy chúng ta vào bàn trước nhé." Sam quay lại bàn trước, trong khi Nan đứng bưng đĩa cho Mac.

"Đồ ngọt trông ngon quá," Mac nói.

"Tôi sẽ đến lấy nó sau. Trở lại bàn ăn trước đi."

Nan nói và Mac gật đầu đồng tình trước khi dẫn anh trở lại bàn khi anh đã có được thứ mình muốn.

"Mọi người thật chiếm hữu," Sam lại trêu chọc Nan, Mac nhìn Sam bối rối vì không biết chuyện gì đang xảy ra.

"Ở bàn có chỗ để ngồi nói chuyện. Cậu đang làm cái quái gì mà đứng đó nói chuyện vậy? Tôi sẽ tìm cho cậu một công việc cho gia sư." Nan giả vờ bước ra. Sam người lè lưỡi lúc đó. Về phần Dew và Mạc, họ ngồi với vẻ mặt ngơ ngác.
50%=========================================

"Việc này thì liên quan gì đến Gwa?" Dew bối rối hỏi.

"Hia, nếu cậu muốn có một cái thì hãy đi một mình. Đừng tìm cho PDew của Sam" Sam bám lấy cánh tay Dew và trêu chọc. Nan quay lại khiến Mac hơi nhướng mày nhìn mặt Nan. Nan sau đó nhẹ nhàng đặt tay lên đầu Mac. <

"Đừng phát điên theo anh ấy," Nan mỉm cười nói. Vì biết Ba nói đùa nên vừa rồi anh ấy chỉ giả vờ nhìn tôi như vậy thôi.

"Anh Nan," một giọng nói vang lên. Khiến bốn người họ quay lại và nhìn vào những chiếc ghế họ đang ngồi. Đó là một chiếc ghế dài bằng đá cẩm thạch. Vì vậy, cô gái gọi anh ta có thể ngồi xuống .
Nhiều người nhìn cô gái trẻ với ánh mắt thích thú. Bởi vì đối phương mặc áo cổ khoét sâu lộ rõ ​​bộ ngực căng tràn, bây giờ hắn đang ngồi áp vào đó. Lông mày của Mac nhíu lại với nhau đầy bối rối và không hài lòng.

"Anh nói gì thế?" Nan chào lại và bước đi. Nhưng người phụ nữ trẻ bám chặt lấy cánh tay anh. Nan cố gắng gỡ tay người phụ nữ ra nhưng người nàu không chịu buông ra.

" Tôi rất vui được gặp bạn ở đây. Mew không đến sân thi đấu, Nan lúc nào cũng bận rộn", người phụ nữ ngọt ngào nói.

"Ừm," Nan trả lời trong cổ họng. Rồi Nan quay lại nhìn Mac  Mad, người không nhìn Nan lúc này, chỉ lặng lẽ ngồi ăn với vẻ mặt điềm tĩnh. Chỉ có Sam người ngồi trước hồ. Vì không hài lòng thay Mac  nên quay lại với lông mày nhíu lại.

"P Nan có rảnh không . Mew muốn mời bạn đến bàn của Mew. Tôi muốn giới thiệu bạn với bạn bè của tôi. Một số bạn bè của Mew muốn nhìn thấy mặt chủ nhân của Sanam Luo nhưng không có cơ hội cướp lấy." Người phụ nữ nhẹ nhàng lay cánh tay anh,Nan nhẹ nhàng thở dài rồi gỡ tay người phụ nữ ra.

"P không thuận tiện đâu. Đó không nhất thiết phải là linh vật. Bạn phải thể hiện mình với người khác. Hơn nữa, giống như tôi, Tôi thực sự không thích nó." Nan nghiêm túc nói.
Nan quay lại nhìn Mac lần nữa, khiến cô gái trẻ khựng lại một chút, vì thực ra cô đã biết tin này. Người yêu là một người đàn ông. Nhưng họ đang đi du học, điều mà tôi chưa từng thấy trước đây. Và không biết rằng hôm nay bạn trai của Nan sẽ đến. Cô gái lập tức nhìn Mạc.

"Đây có phải là bạn gái của bạn không?" người phụ nữ hỏi. Mac im lặng nhìn khuôn mặt của người phụ nữ trước khi gật đầu đáp lại, nói thẳng ra, Mac có tính chiếm hữu. Nhưng nếu anh ta đi cắn một người phụ nữ thì đó sẽ là một điều bất lợi. Bắt nạt phụ nữ quá nhiều Mac cho rằng người xứng đáng Quản lý tình trạng này là vậy.

"Tôi không thể mượn anh Nan một lúc được sao?"

Thiếu nữ cười nhẹ nói.Ba người ngồi đó ngứa ngáy muốn tham gia nhưng Dew đã lén giơ tay cảnh cáo họ trước.

"Em có muốn đi không?" Mac hỏi và Nan nhún vai một chút.

"Tùy bạn," Nan trả lời với một nụ cười ở khóe miệng.

"Vậy thì hãy thoải mái đi," Mac trả lời người phụ nữ. Nó khiến khuôn mặt của Sam và Dew có chút ngơ ngác. Mac đó cho phép Nan đó cau mày ngạc nhiên.

"Bạn gái tôi đã cho phép. Vậy pNan sẽ đi với Mew." Người phụ nữ hài lòng nói, mặc dù cảm thấy rất lạ.
"Ngay cả khi được phép Nhưng có lẽ tôi sẽ không đi vì tôi đang có thời gian riêng. Tôi muốn ở lại với bạn gái của tôi. và người bạn cá nhân của tôi... Có được không?" Nanpu và cô gái trẻ đều có vẻ nghiêm túc. Điều này khiến cô gái trẻ khựng lại một chút vì cho rằng Nan sẽ tự mình đi. Hơn nữa, lời nói của Nan giống như đang trách mắng cô vì đã làm phiền thời gian riêng tư của Nan với người yêu.

"Nhưng..." Cô gái định phản đối.

"Ngay cả khi tôi cho phép và họ vẫn không đi, bạn vẫn có thể dễ dàng hiểu được chuyện gì đang xảy ra. Tại sao anh ấy không đi?" Mac lặng lẽ nói.

"Anh có quan tâm đến bạn gái mình không?" cô gái trẻ hỏi với vẻ không chịu thua. Ngay từ đầu gặp Nan ở sân đua cô đã quan tâm đến Nan, và khi biết Nan là chủ trường đua càng làm cô muốn có được Nan. Bởi đó cũng là mối quan tâm của các bạn nữ trẻ và nhiều thanh niên Nhưng kẹt ở đó, đã có người thật rồi.

"Nan không quan tâm đến tôi, nhưng anh ấy chỉ không muốn làm mất lòng tin của tôi.. điều đó có đúng không?" Mac hỏi Nan ở cuối câu. Nam mỉm cười hài lòng.

"Vậy và còn một điều nữa, Mew. Thật là thô lỗ. Được một lúc, Mew đột nhiên đến ngồi áp vào người Nan mà không kịp. Hãy xin phép bất cứ ai, mặc dù chúng tôi không thân nhau lắm." Nan cảm thấy tốt nhất nên cắt ngang trước khi Mac không muốn ăn gì khác. Vì thế ông đã đưa ra lời cảnh báo. Cô gái quay lại. Ngay lập tức khiến khuôn mặt cô gái tê dại.

"Vậy thì xin hãy thoải mái nhé," người phụ nữ nói.
Bị nói một cái tát nhẹ như bị phản bội nên cô lập tức đứng dậy quay lại nhóm bạn của mình, lắc đầu yếu ớt.

"Ôi Sam, ngứa miệng quá. Sao anh ta có thể quyến rũ như vậy? Có nhiều cô gái như vậy. Sam, tôi thấy tiếc cho P'Mac." Sam rên rỉ không quá lớn khi cô gái trẻ đã đứng dậy.

"Tại sao bạn lại cảm thấy tiếc cho Mac? Tôi thấy tiếc cho Hian Nan của bạn. Ôi ba, có rất nhiều phụ nữ tiếp cận tôi như thế này, Mac sẽ không thể chịu đựng được nữa và sẽ bận rộn." Dew trêu chọc, nhìn Nan. Nan nhìn vào mặt Mac. khi anh tiếp tục lặng lẽ ăn.
"Các bạn phải hiểu. Người nổi tiếng là như thế này," Nan trêu chọc.

"Ồn ào khó chịu quá," Mac nói với giọng hơi khó chịu. Thực ra, anh không vui lắm khi đi đâu đó với Nan, có rất nhiều người đến chào anh, đặc biệt là phụ nữ thích đến gần anh. họ quan tâm đến anh. Nghe vậy, anh nhìn vào mặt Mac và mỉm cười.

"Ăn đi, nhanh ăn đi để chúng ta về nhà." Nan không tiếp tục cuộc trò chuyện. câu chuyện của cô gái Thế là anh mời mọi người ngồi ăn. Mac không nói gì nữa cho đến khi họ ăn xong và trả tiền rồi đi về mỗi ngả.

"Không hài lòng?" Nan hỏi ngắn gọn khi lái xe đưa Mac về nhà. Mac đã im lặng suốt cả quãng đường.
"Ai?" Mac hỏi ngắn gọn. Tương tự như vậy

"Vậy, bạn không hài lòng với tôi à? Ngồi im đi." Nan nói với giọng bình thường. <

"Không, tôi chỉ đang đếm thôi. Kể từ khi tôi quay lại, có bao nhiêu người đã tiếp cận bạn? "Mac nói rồi lại tiếp tục im lặng. Bởi vì tôi đang đối phó với cảm xúc của chính mình. Anh ấy cố gắng hiểu vấn đề mà nhiều người biết về anh ấy. Vì đường đua đã được mở Không có gì lạ khi có rất nhiều người biết đến Nan, bởi hàng ngày có rất nhiều người đến sử dụng đường đua của Nan, không chỉ các tay đua mà cả những cổ động viên cũng đến.

"Tại sao lại đi đếm? Nó chưa được tính vì tao không quan tâm " Nan nói với vẻ thực sự không quan tâm.
"Kể cả người tên Mew vừa rồi Tôi vẫn không nhớ cô ấy chút nào. Nếu họ không nói tên. Có lẽ tôi không biết nữa. Anh ấy tên gì?" Nan nói, mắt anh thản nhiên nhìn con đường trước mặt vì nó không phải chuyện gì đáng để căng thẳng, mặc dù đôi khi anh ấy thích trêu chọc Mac. Nhưng anh ấy chưa bao giờ lừa dối? Bên ngoài cơ thể dù chỉ một lần

"Nếu bạn không nhớ anh ấy. Tại sao cậu không từ chối anh ấy ngay từ đầu? Tại sao cậu lại ném nó cho tôi?" Mac bối rối hỏi, không hề tức giận.

"Ồ, tôi muốn vợ tôi tham gia. Tôi đang theo đuổi nó. Có vẻ như một mình tôi không đủ sức. Chúng ta phải cùng nhau tham gia và giúp đỡ lẫn nhau. Nhưng bạn không chấp nhận điều đó chút nào. Bạn để cho tôi đi tùy ý." Nan cười nói.

"Tôi khó chịu với bạn. Chỉ cần đuổi một người phụ nữ, anh sẽ phải sử dụng loại sức mạnh ngu ngốc nào?" Mac nói, không thực sự nghiêm túc. Bây giờ anh đã bắt đầu cảm thấy tốt hơn một chút. Bản thân Nan cũng cười khe khẽ trong họng.

"Anh có một thói quen xấu lắm, anh biết không?" Nan quay lại nhìn mặt Mac một chút.

"Cậu mới biết à?" Nan hỏi lại, Mac lập tức nhăn mặt với Nan.
"Hừ, tại sao ngươi lại có tật xấu?" Nan hỏi, cố gắng lấy lòng hắn. Nhưng anh muốn biết. Bạn sẽ nói gì khác với anh ấy? Bởi vì tôi thích Mac thành thật về những gì thích hay không thích ở anh ấy. Hay bạn đang không hài lòng về điều gì? Bởi vì tôi không muốn ngồi  tự mình đoán tâm trạng của người yêu thường xuyên.

"Anh luôn thích trêu chọc tôi. Không nói nhiều về những thứ khác mà là về những người thích tiếp cận bạn. Bạn thích trêu chọc tôi và làm tôi ghen tị. Thích làm tôi khó chịu dù biết cách xử lý", Mac phàn nàn và anh thầm mỉm cười vì những gì Mac nói là đúng. Đôi khi, anh chỉ muốn giở trò để khiến người yêu ghen. không nghiêm trọng đến mức gây ra cãi nhau nhưng chỉ khiến Mac khoa chịu , dỗi .
"Tôi chỉ trêu thôi. Nhưng dù có trêu chọc cậu thì tôi cũng chưa bao giờ thực sự làm điều gì xấu phải không?" Nan hỏi lại.

"Nhưng nó thật khó chịu. Tôi nghĩ bạn đang trêu chọc tôi, nhưng tôi không thích điều đó, bạn có hiểu không? Nếu tôi trêu chọc bạn, bạn có thích không? trước khi giơ một tay lên. Nắm lấy đầu người yêu của mình và lắc qua lắc lại.

"Ồ, tôi sẽ không trêu chọc bạn về những chuyện như thế này nữa. Nhưng một vấn đề khác Tôi sẽ trêu chọc bạn như thường lệ. Bạn phải hiểu rằng, trêu chọc bạn là sở thích của tôi, hehe," Nan cười cuối cùng nói, khiến Mac không khỏi cười theo.

"Đồ tâm thần biến thái," Mac nói, không quá nghiêm túc.Tôi sẽ mời bạn nói chuyện khác. Bởi vì tôi nghĩ anh ấy đã nói về vấn đề này. Chúng tôi hiểu nhau. Chẳng mấy chốc anh đã trở về nhà mình.

"Đầu có mùi rất tệ," Mac phàn nàn. Tôi có thể ngửi thấy mùi khói trên tóc của chính mình.

"Đi tắm và gội đầu đi," Nan nói.

"Anh có ra sân đua không?" Mac hỏi khi nhớ ra.

"Tôi vẫn chưa chắc chắn, tôi sẽ đi tắm trước. Tôi không thể chịu được. Nó hôi và có mùi như khói", Nan vừa trả lời vừa vén áo lên đến gần để ngửi nó.

"Chúng ta cùng tắm đi," giọng Mac vang lên.Giọng nói của Mac vang lên khiến Nan lập tức ngước mắt lên nhìn người yêu. Tôi thấy Mac mím môi, hơi nheo mắt nhìn người yêu.

"Muốn không?" Nan trêu chọc hỏi.

"Ồ, tôi muốn... muốn cạo ria mép, cạo sạch tóc," Mac trả lời. Tôi cười trong cổ họng.

"Chà, cạo đi, cạo đi, nhưng tôi có thể cạo cho anh được không?" Nan nói, nhìn xuống phần giữa của Mac. Mạc lập tức nhặt chiếc khăn tắm ném thẳng vào mặt người tình.
"Mày dừng nghĩ về việc cạo lông tao nữa, đồ biến thái!" Mac hét lên với khuôn mặt đỏ bừng vì xấu hổ và lập tức bước vào phòng tắm. nan cũng cười theo sau.Nan cởi áo và quần ra. Chỉ còn lại quần đùi và Mac cũng không khác gì. Đúng là Mac biết. Tôi cảm thấy xấu hổ khi đi tắm cùng người yêu nhưng trước tiên tôi cố gắng giữ vẻ mặt bình tĩnh. Nếu không Nan sẽ trêu chọc anh ấy suốt thời gian tiếp theo cho coi.

Mục đích mời họ đi tắm chung là gì? Có chuyện muốn cạo râu cho anh ấy, rồi có chuyện muốn làm hài lòng người yêu. Tôi chỉ muốn có những khoảnh khắc ngọt ngào với bạn.Mac không nghĩ mình sẽ nói thẳng với Nan.

Mac đang chuẩn bị kem cạo râu và một lưỡi dao cạo. Ngay tại bồn rửa Nan bước đến sau lưng của Mac và ôm Mac thật lỏng lẻo, làn da của anh áp sát vào người yêu khiến cơ thể cả hai cảm thấy nóng bừng, Nan cúi xuống hôn nhẹ lên vai Mac khiến Mac nổi da gà.

"Ừm... cái này mùi thịt nướng... cái này mùi nước chấm." Nan hôn hai chỗ rồi giả vờ miêu tả mùi đó, khiến Mac cười nhẹ.

"Tôi đã nói với cậu là nó có mùi hôi. Tại sao cậu lại ngửi thấy nó?"

Mac nói. Nan nhìn khuôn mặt Mac qua tấm gương trước mặt. Khi nhìn thấy nụ cười của Mac, Nan cảm thấy thoải mái.

"Bây giờ anh có thể để buông tôi đi. Tôi sẽ cạo râu cho anh," Mac nói, ôm anh từ phía sau và thả tay anh ra. Sau đó anh chuyển sang bế Mac cho mình. Tôi lập tức đi lên để Mac ngồi vào quầy để rửa mặt vì nó có thể dễ dàng đỡ trọng lượng của Mac. Sau đó Nan di chuyển đến đứng giữa hai chân đang buông thõng của Mac.

"Cạo như thế này sẽ tiện hơn." Nannói.
"Ồ, đứng yên đi. Nếu dao cạo cắt vào da, bạn sẽ gặp rắc rối đấy", Mac cảnh báo. Trước khi anh ấy bôi kem cạo râu chỗ anh định cạo râu, đôi mắt của Nan luôn dán chặt vào khuôn mặt Mac. Nhưng cậu cố lờ đi ánh mắt đó, vì nó sẽ làm mất đi sự tập trung của anh. Ánh mắt ấy khiến Mac như muốn tan chảy khi Nan nhìn cậu với ánh mắt  như vậy. 
Tôi đi cạo râu, đừng cử động," Mac lặp lại. Trước khi anh từ từ Nhẹ nhàng cạo râu cho Nan.

"Thật ra thì có máy cạo râu điện. Tại sao bạn lại không Tại sao bạn không mua nó và sử dụng nó nhiều? Sử dụng nó như thế này, nó sẽ Nó có thể làm da bạn rát. Ồ, tôi quên mất. Dao cạo không thể cắt được." Mac cạo râu và trêu chọc. Ở lại đó quá. Nan giơ tay nắm tay Mac ra hiệu cho anh ngừng cạo râu.

"Được rồi, cậu đang muốn gây rắc rối cho tôi đấy," Nan trêu chọc. Mạc cười.

"Đã lâu rồi anh mới im lặng để tôi buông ra. Anh có thể buông ra để tôi tiếp tục cạo râu," Mac mỉm cười nói rồi  Nanđể Mac tiếp tục cạo râu cho mình một cách chăm chú cho đến khi mọi việc xong xuôi. Sau đó di chuyển xuống khỏi quầy để rửa sạch kem cạo râu trên mặt.

"Nhìn này, khuôn mặt của bạn đã trở nên trẻ hơn rất nhiều. Hãy để khuôn mặt của bạn già đi Cậu có thể ở lại," Mac lại trêu chọc, bật cười khi nhìn thấy khuôn mặt cạo râu sạch sẽ của Nan. Nan quay sang Mac. Bằng cách dựa vào quầy. Sau đó anh ta Ôm Mac cho đến khi cơ thể cậu áp sát vào cơ thể rắn chắc của mình, Mac liếc nhìn cơ bụng của Nun một chút. Anh thừa nhận rằng anh thích cơ thể của Nan rất nhiều.

"Anh có thích không?" Nan nhìn theo ánh mắt của Mac. Nhìn xuống cơ bụng của mình, anh hỏi rồi Sau đó, anh ta tóm lấy Mac và đặt anh ta lên bộ ngực vững chắc  của anh trước.

"Anh có thích ở đây không?" Nan hỏi, Mac mím môi trước khi gật đầu. Sau đó anh ta di chuyển bàn tay của Mac đến cách tay của anh ấy <

"Ngay à?" Nan hỏi lại và Mac gật đầu.

"Ngay tại đây à?" Nan hỏi ngắn gọn, Mac cắn môi. Xấu hổ nhưng vẫn gật đầu chấp nhận. Nam mỉm cười hài lòng.

"Nhưng tôi nghĩ..cậu thích chỗ này nhất," anh nói xong rồi đưa tay Mac xuống nơi anh chắc chắn rằng Mac sẽ rất thích nó. Mac đỏ bừng cả mặt khi tay cậu chạm vào chỗ đó
Chắc mọi người cũng biết chỗ đó là chỗ nàophiar không😆😆😆

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top