Chương 49

Sau khi treo máy Mac, Nan trả lời tin nhắn bạn bè khoong thể đến,  sau đó đứng dậy quay lại với bạn bè trước nhà <

Kotj

Lực ôm từ phía sau khiến Nan hơi nao núng. trước khi quay lại nhìn về hướng Và khi anh biết đó là ai Anh lập tức nhíu mày lại. trước khi kéo cánh tay đang Ôm mình thật chặt cùng với việc quay lại nhìn Với vẻ mặt căng thẳng, chàng trai trẻ bị rũ bỏ vẫn đứng đó và mỉm cười ngọt ngào.
"Anh định làm gì?" Nan hỏi bằng giọng bình tĩnh. cậu bé di chuyển Bước tới chỗ nh. Bàn tay  giơ lên ​​đặt trên ngực anh, mềm mại và rắn chắc, nhìn anh bằng ánh mắt quyến rũ.

<

"Bạn gái P Nan không sống với anh như thế này,  anh có cô đơn. ?" Deer hỏi với giọng cầu xin.

"Khuôn mặt của tôi có vẻ cô đơn đến vậy phải không?" Nan hỏi với giọng bình tĩnh, đối phương không biết rằng Nan đang có tâm trạng không tốt.

"Có vẻ cô đơn. Nếu bạn cô đơn, tôi có thể giúp bạn vơi bớt nỗi cô đơn. Tôi đảm bảo rằng bạn trai của bạn sẽ không biết. Điều này là chắc chắn," Deer nói với một tiếng thở dài. Từ từ từ vùng ngực khỏe mạnh xuống vùng bụng.

<

"Hả, còn Yak thì sao?" Nan giả vờ hỏi lại. Người thanh niên khẽ mỉm cười.

"P'Yak là người đề nghị tôi đến giúp anh  bớt cô đơn. Anh ấy cũng nói rằng nếu muốn thử mô hình 3P thì anh ấy sẽ không phản đối", Deer lên tiếng. làm Nan co giật Một nụ cười nhẹ ở khóe miệng. Một nụ cười nhẹ ở khóe miệng. Bởi vì hắn không hề nghĩ sai về Deer, thực ra chàng trai trẻ này mạnh mẽ như hắn nghĩ, thực ra hắn cũng đang âm thầm khó chịu với bạn mình. điều đó đã cho Dear một cơ hội Đuổi anh ta ra khỏi con đường như thế này

"Tên khốn yak đó lại dám làm điều này nữa?" Giọng nói căng thẳng của Fong vang lên. Bởi vì anh đang định đi vệ sinh thì nghe được lời đề nghị của Dear.

"Anh ta biết anh đã có vợ rồi. Chết tiệt, tên khốn này phải đối mặt với anh." Fong tức giận nói trước khi quay người bỏ đi.Nan quay sang Deer một lần nữa và đặt ngón trỏ lên trán Deer để khiến anh tránh xa mình.

"Xin lỗi vì đã chọc ngón tay của bạn. Tôi chỉ không muốn chạm vào đồ của Dirty. Cảm ơn bạn đã muốn giúp tôi giải tỏa nỗi cô đơn, nhưng đối với tôi, tôi quan tâm đến  ..." Nan vừa nói vừa nhìn Dear Hu. Duỗi chân trước khi giơ tay có xăm tên Mac lên đó.. Với tất cả năm ngón tay mở rộng

"Có lẽ sẽ không tốt bằng việc dùng đôi bàn tay này để tự giúp mình," anh nói rồi lập tức bỏ đi và bỏ lại Deer ở lại. Bởi vì bây giờ anh ấy  phải ra ngoài và gặp bạn bè. Và vẫn chưa đến lúc.

Đến cửa trước Tiếng reo hò, reo hò của bạn bè dường như giờ đây đã trở nên to hơn. Tất cả đều giúp nhau ngăn Fong đấm Yak lần nữa vì Fong đã tung một cú đấm và Yak không đáp lại. Bây giờ Yak giơ mu bàn tay lên. Tự lau miệng

<

"Mẹ kiếp, có chuyện gì thế? Cậu đang quan tâm đến ây Nan đó à?" Jak hét lên, không biết lý do. Nhiều người liên tiếp bị sốc.

"Đừng lo, cứ bình tĩnh, tôi nhờ bạn thêm một cú đấm nữa," Nan vừa nói vừa mỉm cười bước đến chỗ nhóm bạn. Bản thân yak cũng nở nụ cười trên môi khi đoán được điều gì đó. Đúng là có lúc anh thấy khó chịu với gã khổng lồ trong vấn đề này, nhưng anh cũng biết bản chất của họ. Những người khổng lồ cũng giống như Nan Sự khó chịu là đầy đủ. Và Nan thích gây rối với bạn bè. như Paml

"Chuyện gì đã xảy ra vậy?" Chaka tò mò hỏi. Bởi chính anh cũng là người vào cuộc để ngăn cản bạn bè của mình.
"Hỏi anh ta," Fong nói to, nhìn Yak với vẻ không hài lòng. mà người Yak sẽ đến để làm Gia đình bạn bè bị chia rẽ.

<

"Tôi chỉ muốn kiểm tra trái tim của anh chàng Nan. rằng nó nghiêm túc về Có phải vợ anh ấy không? Chỉ vậy thôi," Yak nói

"Hãy kiểm tra trái tim bạn bằng cách để đứa trẻ  giúp bạn giải tỏa nỗi cô đơn. Tên khốn đó. Bạn đang nghĩ cái quái gì vậy? Bạn không thấy tên khốn đó yêu vợ mình đến mức nào sao?" Fong lại hét lên. Khiến bạn bè của bạn quay lại nhìn Yak
Ồ, chúng ta ở rất xa. Tôi nghĩ nó muốn. Giải phóng nó thì thế nào? Nhưng với thái độ này thì chắc cậu không có hứng thú với lời đề nghị đâu." Yak trả lời với giọng khó chịu, thêm bong bóng vào, cuối cùng quay lại nói đùa.

<

"Ha ha, tôi đã nói với anh rồi, anh ấy yêu vợ đến chết mà. Tôi không tin, tôi đã được anh ấy huấn luyện rồi," Palm cười nói.

"Ngay khi cậu ngồi uống rượu, hãy bình tĩnh lại trước đã, Fong. Cảm ơn bạn rất nhiều vì đã tức giận thay cho tôi. Tôi sẽ lo việc đó." Nan nói vỗ nhẹ vài vai Fong.
"Heh, tôi tức giận như thể bạn là vợ của tên khốn đó," Yak trêu chọc Fong. Fong định tiến về phía Yak một lần nữa, nhưng bạn bè của anh ấy đã giữ anh ấy lại. Thật đấy, nếu hai người họ đấm nhau, Dù sao thì Fong cũng không thể chiến đấu với Yak. Bởi vì người khổng lồ lớn hơn và cũng là một võ sĩ nhưng ai cũng biết Yak này chưa bao giờ đáp lại Fong một lần. Chúng tôi đã cãi nhau từ ngày còn đi học.

<

"Vợ cái quoái gì. Làm sao có thể  tin tưởng được? Ôi trời, tôi là người thân tốt của bạn vì tôi tưởng bạn sẽ không làm điều gì như trước nhưng bạn vẫn làm", Fong tức giận nói. Bởi vì anh và người khổng lồ từng có mâu thuẫn khi còn đi học.
"Anh có thể im miệng trước được không, người khổng lồ?" Chakat yếu ớt nói. Có vẻ như anh ấy đang bỏ cuộc

<

"Tôi đi hút điếu thuốc. Bạn có muốn đi cùng tôi không?" Nan nói với yak. Với cái gật đầu về phía khu vườn cạnh nhà, yak gật đầu chấp nhận.

"Tôi muốn đưa đứa trẻ về trước đã," yak nói trước khi đi tới chỗ Deer, trò chuyện một chút rồi gọi taxi đến đón Deer. Sau khi tiễn deer vêg, Yak quay về Nan. Sau đó chúng tôi cùng nhau bước Đi đến khu vườn bên cạnh. Nan rút điếu thuốc đưa vào miệng, Yak châm lửa cho anh. đó là một lời xin lỗi trong Cả hai phong cách của họ

<

"Bạn biết, phải không? Bạn nói gì, tôi không quan tâm đến con bạn?" Tôi hỏi.

"Ừm," Yak trả lời và châm một điếu thuốc.

"Bạn chỉ muốn thu hút sự chú ý của Fong?" Nan cố ý hỏi. Yak cười
"Bạn thật ngu ngốc muốn được chú ý thay vì tỏ ra như vậy. thúc đẩy để làm cho nó Tôi lại ghét bạn nữa. Mặc dù chúng tôi rất hợp nhau," Nan nhẹ nhàng nói vì hai người bạn này có một câu chuyện sâu sắc đằng sau nhau.

"Tôi đúng là một kẻ ngốc như bạn đã nói," Yak nói, nhìn vào hồ cá koi trước mặt.

"May mà vợ tôi không có ở đây. Mẹ kiếp, tôi không biết mình đang làm gì nữa", Nan phàn nàn lại.
"Ồ, tôi xin lỗi, nhưng vợ anh rất thú vị. Tôi đoán nếu bạn đồng ý nhận con tôi Tôi cũng muốn đổi lấy vợ của anh," Yak mỉm cười nói trước khi bị Nan đá. Anh ta loạng choạng sang phía bên kia, nhưng người khổng lồ không hề tức giận. Thay vào đó anh lại bật cười.

<

Nan nói lại: "Trước tiên hãy lo việc của mình trước khi gây rắc rối cho gia đình tôi"

"Ừ," Yak  trả lời. Tổng quát hơn một chút trước khi quay lại tụ tập với bạn bè và tiếp tục giao lưu cùng nhau Bằng cách giữ ghế Fongvà Yak xa nhau.

.....

("Bạn của bạn đang làm phiền tôi") Mac nói, khó chịu. Sau khi Nan gọi điện trước khi đi ngủ và kể thẳng sự việc, Mac khá khó chịu với người bạn tên Yak của Nan. Nhưng khi Nan  tìm ra lý do từ đó Vì vậy, cậu đã giảm bớt sự khó chịu của mình phần nào, nhưng  vẫn khó chịu.

"Đó chỉ là một trò đùa thôi. Đừng giận anh ấy," Nan mỉm cười nói. Lúc này anh đã cởi áo nằm trên giường và chuẩn bị đi ngủ.

("Bạn mày, ngoài ra còn có ai như thế này không? Ngoài ây Palm và người ten Yak đó")mac hỏi
"Không còn nữa," Nan trả lời với một nụ cười nhẹ khi nhìn thấy vẻ bĩu môi trên khuôn mặt người yêu mình.

<

("Vậy có ai ở lại ngôi nhà này không?") Mac hỏi khi nhớ ra.

"Có Jak, Fong, Giant và Keith," Nan trả lời và Mac gật đầu.

("Vậy thì bạn đi ngủ đi. Sáng mai phải chuẩn bị.") Mac lên tiếng.
("Ừm, vậy tôi sẽ gọi cho bạn nhé.") Nan nói, và khi chúng tôi đã nói lời tạm biệt Sau đó Nan cúp máy và đi ngủ để dành sức cho buổi lễ tạo công đức trọn vẹn...
Mặc dù anh ấy đã thức quá nửa đêm nhưng vẫn thức dậy vào lúc 5 giờ sáng để chuẩn bị cho sự kiện, bao gồm cả bạn bè và cấp dưới của anh ấy. Mọi người đều giúp đỡ anh ấy từng người một, không có bất kỳ dấu hiệu nào của việc do kè nhau. Khi đồ đạc trong nhà đã chuẩn bị xong, mọi người đều giúp đỡ khiêng đồ đạc ra lều xe. Bây giờ về phía Day và những người thân lớn tuổi của Nan. Họ đã dần dần đến. Chiếc bàn Trung Quốc nơi tổ chức tiệc hoàng gia và những người đến sự kiện đã đến để chuẩn bị Nan vẫn không nghĩ về nó. Gọi ngay cho Mac Vì họ bận nên anh để ông bà và chú ngồi đợi. Trong phòng làm việc với bố Mac, Nan chụp những bức ảnh mà bạn bè, anh chị em đến giúp đỡ công việc và gửi về Mac trực tuyến và nói rằng anh ấy sẽ gọi lại sau một lát. Mac, người đang chờ đợi, đã đồng ý.

"Mọi thứ đã sẵn sàng chưa?" Day bước vào và hỏi Nan.

"Vâng, thưa hia, không có gì cả. Chỉ đợi sư đến thôi," Nan trả lời và nhìn quanh.

"Cảm ơn ngài rất nhiều, Hia. Người đến giúp tôi làm việc, Nan mỉm cười nói với Day đang đứng cạnh.

"Một chút," Day trả lời.

<

"Nan, cậu gọi Mac chưa?" It bước vào và hỏi  Nan  sau khi đưa nước cho người lớn đang đợi bên trong. Phần văn phòng đến.

"Chưa, lát nữa tôi sẽ gọi. Nhưng cậu, ngồi nghỉ một chút đi, cánh tay của cậu vẫn còn được đỡ phải không?" Nan nói, bởi vì bản thân It vừa mới xuất viện không lâu sau khi bị bắn.
"Tôi là Người sắt," it mỉm cười đáp lại. Day nhìn khuôn mặt  của người yêu. Nan cười lớn. Không lâu sau, nhà sư từ nơi anh ta liên lạc đã đến. Mọi người đến ngồi vào chỗ của mình để lắng nghe lời cầu nguyện. Nan gọi ngay cho Mạc.

<

("Sư có ở đây không?" Mạc vội vàng hỏi khi nhận được tiếng gọi của Nan.

"Dạ, chúng ta cùng đến nghe Phật nói," là câu trả lời. Anh lấy chiếc giá đỡ di động đặt cạnh chỗ mình đang ngồi và quay màn hình về phía nhà sư để trông như chính Mac đang ngồi nghe.. Và khi thời cơ đến. Anh bắt đầu cầu nguyện. Vì lợi ích tốt lành theo niềm tin của Người Thái khi mở doanh nghiệp Mọi người đều bình tĩnh. lắng nghe nhà sư Bản thân Mac cũng đang chăm chú lắng nghe vị tu sĩ trong phòng. bản thân bạn cũng vậy Cho đến lời cầu nguyện đầu tiên Và tôi phải ăn trưa trước đã. Hãy dẫn đầu sau.

<

"Bạn có nghe các nhà sư tụng kinh trong thời gian thực không?" một nhà sư hỏi. Khi bạn nhìn thấy một chiếc điện thoại di động được định vị và có Một thanh niên khác cũng có mặt trên màn ảnh. Nhiều người nghe thấy điều này mỉm cười một chút, trong đó có Nan. Mac cũng nghe thấy.

<

"Ừ, người yêu tôi mới đi du học. không thể về lập công mở quán nên phải dùng video call như thế này." Nan lịch sự đáp lại, hòa thượng mỉm cười.

"Charoen Phon Na Yom Xa nhà, xa thành phố. Tôi hơi nhớ nhà," vị sư già nói.
("Dạ.") Mac trả lời lại vì anh biết rằng nhà sư đang nói chuyện với mình. Sau đó họ bắt đầu cúng dường thức ăn và đưa cho nhà sư thứ gì đó để thưởng thức trước. Nan nhấc điện thoại di động lên. Hãy đến gặp bố của Mac. Để Mac nói chuyện với bố trước, còn bố Mac đi xem vài thứ khác sau đó đưa điện thoại di động cho ông bà. Nan cũng nói chuyện với Mac cho đến khi ăn xong. sẽ bước vào cúng dường dưỡng chất, rót nước nhận phước lành

<

("Nan, bạn làm thế nào?") Mac hỏi Nan.

"Đi lấy chai nước đi. Sau đó hãy lấy một ly," Nan nói, đồng thời tư vấn cho Mac phải làm gì và rót nước vào gì trong khi tụng kinh. Và Mac đã làm được những gì Nun đã dạy cho đến lúc nhà sư quay về. Nun nhìn Mac trên điện thoại và thấy Mac đang đi bộ. Ra khỏi nhà, đổ nước vào ly có sỏi rồi đổ dưới gốc cây. Bên cạnh Mạc, trời đã về đêm.

<

("Hàng xóm mà nhìn thấy sẽ bối rối. Tại sao bạn lại đến tưới cây vào ban đêm? Ngoài ra, chỉ cần tưới nước vào ly thôi." Mac nói với vẻ thích thú và Nan cười theo.
50% 
("Bây giờ bạn định làm gì?" Mac hỏi sau khi bước vào nhà.

<

"Tôi sẽ chỉ cho những người đến giúp việc ăn thôi. Sau đó tôi sẽ thu dọn đồ đạc và về nhà vào buổi tối, chúng ta sẽ tổ chức một buổi lễ khác ở nhà với các trưởng lão.") Nan trả lời.

("Có mệt không?" Mac hỏi vì lập công. Lần này muốn nuôi tu sĩ, phải chuẩn bị rất nhiều thứ.
"Ít thôi, nhưng có rất nhiều người giúp đỡ. Như vậy nhẹ nhàng hơn một chút." Nan thành thật trả lời. Vì Nan có những người bạn cùng thế hệ và đàn em đến giúp đỡ lẫn nhau.

<

("Tôi cũng nên ở đó để giúp bạn.") Mac nói một cách tiếc nuối.

"Được đi học lại là tốt rồi. Mọi chuyện sẽ qua nhanh thôi," Nan trả lời, và Mac mỉm cười nhẹ.

("Và có ai ở đây?" Mac hỏi. Vì thấy có người lướt qua trên điện thoại.
"Rất nhiều người, Dew và Sam. Anh Nueng và đứa trẻ tên An đang ở đây," Nan nói trước khi nhìn thấy ohm đang hiện lên trên của máy Mac.

<

("Song thì sao?") Om hỏi về song.

Nan trả lời: " không đến nhưng anh ý đã gọi điện để chúc mừng bạn.

("Nó đã đi đâu rồi? Tại sao bạn không đến sự kiện?" Ohm hỏi thêm.
"Nếu bạn hỏi như vậy, bạn có thể liên lạc với anh ấy không?" Nan cười hỏi.

<

("Ồ, nếu không phải tôi có việc phải nói với giáo viên thì tôi sẽ đáp máy bay về nói chuyện .") Om lại phàn nàn.

"Bình tĩnh đi, anh ấy đi làm ở ngoài Phuket nên không đến được," Nan đáp Ohm thở dài .
("Anh có thể tiếp tục nói chuyện với Mac.") Om nói khi thấy anh đang cắt ngang cuộc trò chuyện với hai người bạn trước khi Om bỏ đi.

<

("Kể từ khi trở về Lúc nào nó cũng có vẻ căng thẳng.") Mac nói với Nan sau khi Om đi khỏi.

"Mọi chuyện sẽ sớm thuyên giảm thôi," Nan trả lời vì anh nghĩ rằng Đó là câu chuyện của hai người. Có lẽ anh ấy không thể can thiệp quá nhiều.

"Nào, tôi sẽ đưa cậu đi chào những người khác," Nan nói.Trước khi giơ điện thoại lên để gặp lại bạn bè, anh chị em và những người lớn tuổi, Mac đã nói chuyện và chào hỏi những người mà anh biết và thân thiết một thời gian.

"Con đã ăn gì chưa?" Bố Mac hỏi.

"Tôi đã ăn sáng rồi," Nan trả lời.

("Anh có thể đi ăn trước. Gần trưa rồi , cậu  dậy từ sáng mà?") Mac nói
"Ừm, được thôi. Cậu cũng ngủ đi. Ở đó chắc đã muộn lắm rồi. Khi nào dậy tôi sẽ gọi lại cho cậu." Nan nói lại trước khi Nan nói lời tạm biệt với Mac. của Mac và của bà Nan thêm một chút nữa thì Mac cúp máy. Nan bước tới và ngồi cùng bàn với Day.

"Mời mọi người ăn một chút." Nan đưa một cái bát và một đống thức ăn. Anh ta cầm lấy và múc một ít đồ ăn vừa nói chuyện với mọi người cho đến khi xong việc, những người lớn tuổi và họ hàng mới rời đi. đi con đường riêng của chúng tôi Sau khi tặng quà cho mn, chỉ còn lại một nhóm thanh niên.

"Có ai ở lại buổi tối không?" Nan hỏi bạn tôi sau khi trở về nhà. Trước khi kết luận rằng Những người duy nhất còn lại là Keith, Chakat và Kob. Về phần Jak, Fong, Yak, Palm và những người khác, họ phải giải tán trước. Thế nên Nan đã cảm ơn bạn mình. Lần này anh ấy đến để giúp đỡ công việc và bạn bè của anh ấy đã giải tán. Về phần anh, anh quay lại chuẩn bị. Một nơi để ăn mừng một buổi tối khác.

...
Thời gian trôi qua Mac đã trở lại Thái Lan. một lần nữa trong ngày đầu năm mới cậu vẫn sống với Nan như thường lệ vào ngày đầu năm. Mac đã xem đồ của Keith rồi. Mac chỉ mới đến Thái Lan vài ngày sau Tết và phải bay về học vào phút cuối vì còn vài tháng nữa. Mac sắp tốt nghiệp.

Về phần Nan, sau khi Mac bay trở lại trường học để xem phần cuối cùng, anh ấy ngay lập tức bắt đầu cho người đến và điều chỉnh cách anh ấy sẽ xây nhà cho bố Mac vào ngày đầu năm rằng anh sẽ xây một ngôi nhà cho bố của Mac. Đó là một món quà năm mới và sẽ cho phép bạn di chuyển đến gần sau khi Mac tốt nghiệp.

("Bây giờ bạn đang làm gì?") Mac hỏi.

Anh gọi video và nói chuyện như thường lệ.

<

Nan trả lời: "Ngày mai các kỹ thuật viên sẽ đến và bắt đầu xây dựng. Vật liệu và thiết bị thi công đã đến và chuẩn bị sẵn sàng.

("Bố nghĩ sao?") Mac hỏi và mỉm cười. Mặc dù việc xây nhà lần này là do Nan quyết định và phần lớn số tiền là tiền Nan kiếm được nhưng Mac vẫn thầm khá tự hào.
"Bố  đã đến hôm qua. Tôi thấy bố vừa đi vừa cười," Nan đáp, nghĩ đến bố của người yêu hôm qua đã đến dạo bộ và nhìn đường. mà Nan chắc chắn là bố của Mac Khá hài lòng với vị trí xây dựng lần này. Mặc dù việc xây dựng vẫn chưa bắt đầu. Tuy nhiên, về mặt chính thức. Mac mỉm cười khi nghe điều này.

("Ồ, bạn ơi, tôi đã nói chuyện với bố tôi. Bạn và bố bạn không cần phải đến vào ngày tốt nghiệp, nếu bạn không nhận thì họ sẽ gửi về Thái Lan. Bạn sẽ không phải trả tiền vé máy bay hay xây nhà ". Mac trả lời vì muốn giảm chi phí cho người yêu.
"Không để bố và tôi đi cũng không sao, nhưng chẳng phải tốt hơn là  nên ở lại đón lễ tốt nghiệp cùng bạn bè sao? Đó là một cách để nói lời tạm biệt vì dù sao cũng không mất nhiều thời gian", Nan trả lời. tốt nghiệp. của Mỹ khác với Thái Lan.

("Tôi nghĩ vậy..um. Thực ra, ồ, ohm mời tôi nhận lời. Trước đây cũng vậy Vậy nên hãy ở lại với Oh và sau đó Chúng ta hãy quay lại Thái Lan.") Mac lên tiếng.

"Ừm, tôi đã chờ đợi bạn rất lâu rồi. Tại sao bạn không thể đợi thêm một chút nữa?" Nan nói với một nụ cười.
("Và cái lều thế nào?") Mac hỏi về việc kinh doanh lều ô tô nơi quyền sở hữu đã được chuyển giao cho Mac. Và Nan là người chăm sóc nó ngay bây giờ.

<

"Được, lát nữa tôi sẽ đến lều xe, buổi chiều tôi sẽ bán đấu giá thêm một số xe nữa, nếu có được gì thì thôi! Tôi sẽ nói cho anh biết," Nan nói, vì anh ấy sẽ luôn báo cáo với Mac khi làm bất cứ việc gì liên quan đến lều ô tô, và hàng tháng anh ấy sẽ gửi kết quả của tháng đó và gửi cho Mac qua email. bán và nhận được thu nhập và chi phí là gì?
("Ừm, vậy là nhân viên không gặp vấn đề gì phải không?") Mac tiếp tục hỏi.

<

"Không, nếu ai có vấn đề gì tôi sẽ tự giải quyết, đừng lo," Nan trả lời, Mac gật đầu nhẹ nhõm. Vì biết Nan đã xử lý tốt nên hai người nói chuyện một lúc rồi cúp máy. bởi vì anh ấy sẽ bước vào Lên lều ô tô

"Xin chào khun Nan," một nhân viên bán hàng nam nói. chào khi anh ấy nhìn thấy Nan đi về phía phòng làm việc
"Bụng anh thế nào rồi, anh Khải?" Nan chào nam nhân viên. Những người già trở về một cách thân thiện. Mà đối phương hơn anh ta. Dù Nan nói chuyện thân thiện với nhân viên nhưng đến lúc phải nghiêm túc. Mọi người đều khá chu đáo. Bởi vì nna đã từng thấy quan điểm  đó trước đây.

"Hãy cẩn thận với bất cứ thứ gì bạn ăn," Nan trả lời trước khi bước vào khu vực văn phòng.

<

"Xin chào, xin chào khun Nan," giọng nam thư ký vang lên  điện vào văn phòng khi nhìn thấy Nan bước vào.

"Xin chào," Nan trả lời trước khi nhìn xung quanh. Vì anh không thấy một nữ nhân viên nào khác phải ở lại. Trong căn phòng này cũng vậy

"Mọi chuyện đã tốt hơn rồi. Hôm qua tôi suýt bò ra khỏi nhà vệ sinh", nhân viên tên Kai trả lời vì hôm qua anh ấy phải nghỉ làm đột ngột vì tiêu chảy nên nan cũng không nói gì. Bởi vì bên kia sẽ dẫn đầu Giấy chứng nhận y tế cũng được nộp.
"Khun  teng đi đâu vậy?" Nan hỏi với giọng điệu bình thường. Hai nhân viên còn lại nhìn nhau.

<

"Ờ,  vẫn chưa đến làm việc. Tôi gọi cho anh nhưng không có ai bắt máy", nữ nhân viên trả lời, Nan nhướn mày ngay lúc đó, người mà anh vừa hỏi. Thở hổn hển, anh mở cửa. Trước khi có một khuôn mặt Tôi đã bị sốc khi nhìn thấy điều đó. Sau đó lập tức cúi đầu chào hắn.

"Khun Nan, tôi xin lỗi. Tôi đến làm muộn", một phụ nữ trẻ tên Teng nói với giọng khó thở.Nan giơ đồng hồ đeo tay lên. Tôi thấy bây giờ đã gần 11 giờ.

<

"Chúng ta hãy đến nói chuyện với tôi ở văn phòng. Trước tiên hãy ngồi xuống và thư giãn đã," Nan trả lời. Anh không có ý mắng cô gái trẻ trước mặt người khác vì anh muốn hỏi lý do lần này đến muộn. Sau đó anh lập tức bước vào phòng làm việc của mình. Nơi làm việc của Nan là một căn phòng kính, nhưng có rèm che tầm nhìn. Nan ngồi đợi một lúc thì Taeng gõ cửa rồi mở cửa  phòng với vẻ mặt u ám.

"Ngồi trước đi," Nan nói trước khi Taeng ngồi xuống. Sau đó liền giơ tay chào hắn.

<

"Tôi cũng xin lỗi Khun Nan. Tôi đi làm muộn nên.." Taeng định tìm lời giải thích nhưng sau đó đôi mắt tinh tường của anh đã nhìn thấy một vết bầm trên xương gò má của Taeng. Lúc đầu, anh không để ý đến nó. Teang chạy vào văn phòng, tóc bết lại.

"Mặt P bị sao vậy?" Nan hỏi với giọng nghiêm túc. Điều này khiến Taeng giật mình và ngay lập tức giơ tay chạm vào chỗ đó.
"Chà..tôi va vào cửa," Taeng trả lời, hơi cúi đầu. không dám nhìn vào mắt anh ấy. Bởi vì mỗi nhân viên Tất cả họ đều đồng ý rằng Nan là người rất giỏi trong việc phát hiện những người khả nghi, bất kể họ là ai, dù họ đang căng thẳng, buồn, vui hay đang có điều gì băn khoăn. Bạn đã rơi vào câu chuyện nào? Nan sẽ hỏi ngay khi thấy có gì đó không ổn.

<

"Tôi sẽ cho P một câu trả lời khác, p Taeng. Mọi người sẽ bước vào nhau. Cánh cửa cứng đến nỗi làm anh đau à?" Nan hỏi trước khi nhìn lại cơ thể trước mặt.
"Xin hãy cởi áo khoác ra," Nan nói lại vì Taeng đang mặc một chiếc áo len dài tay. Người phụ nữ mím môi một chút trước khi nhượng bộ và cởi áo khoác ngoài ra. Nan lập tức cau mày. Bởi vì trên cánh tay của Teang có vết bầm tím. Có vài vết xước <

"Chuyện gì đã xảy ra vậy? Hãy nói cho tôi biết. Bạn làm việc với tôi. Nếu có gì tôi có thể giúp được, tôi sẽ giúp bạn." Nan nói với giọng nghiêm túc. Trước khi Taeng rưng rưng nước mắt và bắt đầu kể cho Nan nghe về những sự việc đã xảy ra, cô đã nghe hết mọi chuyện trong khi khóc nức nở. Nghe vậy, khuôn mặt Nan căng thẳng. Chưa kịp gọi Tân và 4 thuộc hạ đến gặp.Ngay sau đó hai người đã đến nơi và vào văn phòng tìm Nan. Nó khiến các nhân viên khác bị sốc trước những gì cấp dưới của Nan đang làm ở đây <

"Có chuyện gì vậy thưa ngài?" Tần hỏi ngay.

"Đợi đã các bạn? Đưa P'Teang đến nhà cô ấy và giúp cô ấy thực hiện những việc cần thiết. Nếu có ai chặn , bạn có thể dẫm lên họ." Nan nói với giọng bình tĩnh.

"Đợi đã, Khun Nan. Tại sao bạn muốn tôi quay lại và thu thập đồ đạc của mình?" Teang hỏi
"Tôi sẽ để P đưa đứa trẻ chuyển đến nhà tôi. Bạn có thể đưa con bạn đến đó, tôi có thể đảm bảo với bạn rằng nó an toàn. Sẽ không ai làm gì bạn được, đó là điều chắc chắn. Tôi đã cho phép mang nó đi làm thú cưng mà," Nan đáp lại, Taeng hơi mím môi, do dự.

"Bạn có thể cảm thấy như tôi đang trói bạn lại và đấm bạn. Nhưng tôi muốn bạn suy nghĩ kỹ xem liệu bạn có chịu đựng được hay không. Vậy tiếp tục như vậy? Và nếu một ngày con trai tôi bị tổn thương? Tệ quá. Bạn định làm gì đây? Mới đầu tiên là tốt hơn. Theo như tôi đã nói với bạn Tôi cũng không khác. với những bà mẹ đơn thân nói chung Có chồng mà coi như không có", Nan lại nói lại. Cấp dưới của Nan cũng nghe và gật đầu.
"Khun Nan, cậu không nghĩ là tôi đang nói dối sao?" Taeng hỏi lại.

<

"Rồi tôi nghĩ Bạn có thể nói dối một người như tôi không? "Nan hỏi lại, hơi đỏ mặt vì cô biết rất rõ điều đó. Tôi chắc chắn không thể nói dối.

"Và nếu bạn đi và ở lại? Anh Mac, anh không phiền chứ?" Taeng hỏi, sợ Mac hiểu lầm. Nếu điều đó cho phép cô ấy được chăm sóc. Dù không sống chung một nhà nhưng Nan vẫn chưa trả lời bất cứ điều gì. Anh nhấc điện thoại di động lên và gọi cho Mac .
"Cái gì?") Mac trả lời điện thoại. Thế là anh kể câu chuyện về Teang bảo Mạc nghe. Cùng với việc nói với chính mình những gì Quyết định cho người  yêu của mình biết .

<

Vì Taeng sống với chồng nghiện ma túy, không đi làm, luôn thích hành hạ cô, cô không biết chạy đi đâu vì họ hàng ở tỉnh khác không gần nhau. ở nhà chồng, mẹ chồng không thích cô nên cô luôn kiên nhẫn cho đến khi có thai và mới sinh con được 8 tháng. May mà đánh luôn mà không bị sẩy thai.

Còn sự việc khiến cô đi làm muộn là Khi Taeng đang chuẩn bị đưa con đi nhà hàng xóm Một người bạn thân đã giúp thuê người trông trẻ khi cô đến làm việc vì mẹ chồng không giúp đỡ và con cô bắt đầu khóc. Điều này khiến chồng cô đang ngủ say đã đứng dậy la hét, giả vờ đánh con. Nhưng Taeng đã chặn nó lại. Thế là có xô đẩy và tát. Đánh nhau xảy ra. Khi Taeng kịp đưa mình và con ra khỏi nhà thì đã quá muộn nên Taeng vội vàng bế con đi rồi vội vã đi làm.

("Bạn nhờ Tân đưa anh ấy đến bệnh viện, xin giấy chứng nhận của bác sĩ về vết thương trên cơ thể p ấy, rồi đi viết nhật ký hàng ngày. Trước tiên hãy đặt nó sang một bên rồi đưa anh ấy vào nhà. Dù thế nào đi nữa") Mac trả lời bằng giọng nghiêm túc, mọi người đều có thể nghe thấy vì anh đã bật loa lên. Taeng lại khóc khi nhận ra lòng tốt của Nan và Mac đối với mình và con cái <.

"Cảm ơn khun Mac. Cảm ơn Khun Nan. Tôi hứa sẽ không làm phiền bạn lâu. Tôi cần thời gian để ổn định lại, ." Taeng nói với giọng nức nở, giơ tay bày tỏ lòng kính trọng với Nan. Nan sau đó bảo Tan đưa Taeng và cấp dưới của anh ta đến xử lý ngay. Về phần nan, anh không thể đi cùng vì hôm đó anh phải đấu giá một chiếc ô tô.
"Bạn ổn chứ? Tôi đã đưa ra quyết định này," Nan hỏi lại người yêu vẫn đang gọi điện.

("Biết rằng bạn không nhìn nhầm người, và đã đưa ra quyết định đúng đắn Điều gì có thể giúp đỡ người khác? Nếu không vượt quá giới hanh của tôi, xin hãy giúp đỡ. Hơn nữa, tôi thấy có tội nghiên với con của p ấy.") Mac nói, khiến Nan mỉm cười vui vẻ.

+++

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top