Chương 43

"Khi nào anh ấy sẽ đến?" Mac hỏi người yêu sau khi anh và Nan đưa bố Mac đi. Ăn tối cho đến khi xong việc. Sau đó tiến bố về nhà xong xuôi. Sau đó Nan đưa Mac thẳng về nhà. Chờ Sam với Dew

"Khoảng 8 giờ tối, bạn có muốn gặp bạn ở sân không? Tao cũng có thể trông sân đua luôn" Nan đề nghị, Mac gật đầu trước khi lấy điện thoại di động của Nan bấm số Sam và hẹn gặp nhau ở văn phòng. Bên trong đường đua

"Mày đã hẹn để Hia mày đi cùng phải không? Vậy còn It có đi cùng không?"Mac hỏi đến Day và It vì Day gọi đến tìm Nan vào buổi tối của ngày.
"Ngày mai Hia sẽ đến.nBởi vì hiện tại anh ấy đang ở Chonburi.Chúng ta đi đến cửa hàng thôi," Nan trả lời và Mac gật đầu. Và kh đến văn phòng, hãy nhờ người chuẩn bị. Một ít đồ ăn nhẹ và một ít đá, vì Dew đã nói sẽ mang rượu đến. Mac ngồi nghịch điện thoại và đợi bạn mình một lát.

Cả Dew và Sam đều đến.

"Có chuyện gì thế?" Dew chào, bước tới ôm Mac. như một lời chào Vì hai người chưa hề gặp nhau trong một thời gian rất dài.
"Tiếp tục từ từ, gần quá là xong rồi đí," Mac mỉm cười đáp trước khi tách ra khỏi nhau.

"Anh không định ôm tôi à?" Sam giả vờ hỏi.

"Không," Mac trêu lại, Sam hơi mím môi trước khi lao tới ôm Mac và trêu chọc, ôm cậu thật chặt.

"Này, này, tôi sẽ ôm cậu cho đến khi xương cậu gãy vụn," Sam trêu chọc nói.

Bẹp

"Ôi Hian Nan, sao P lại đánh vào đầu Sam?" Sam hét lên. Khi anh ta đập con rắn của mình vào đầu Sam, nó không mạnh nhưng Sam có chút đau.

"Cậu đang chơi cái gì như một đứa trẻ vậy?" Nan nói với vẻ không nghiêm túc lắm.

"Chết tiệt, nếu P chiếm hữu với Mac thì cứ nói cho tôi biết đi," Sam lè lưỡi. Thật khó chịu. Dêw chỉ biết mỉm cười dẫn ba người ngồi trên sofa, đặt rượu lên bàn rồi pha ngay rượu rồi ngồi uống cùng nhau.

"Anh nói ở đâu có thông tin cập nhật về Anh Nueng?" Nan hỏi khi nhận ra. Sam mỉm cười nhẹ rồi quay lại nhìn vào mặt Dew. trước khi quay sang Nan lần nữa

"Anh có nhớ đứa trẻ mà anh gửi đến làm người trông trẻ cho Nong Khanom không?" Sam bắt đầu. Bắt Mac ngồi nghe. với ý định

"Vậy à?" Mac nói và Sam gật đầu.

"Tại sao? Có chuyện gì à?" Mac lo lắng hỏi.
"Ừ," Sam mỉm cười đáp lại, nhưng Mac cau mày. Còn Nan thì ngồi im lặng lắng nghe.

"Là vợ của hia Nueng. Và nó đã là con ngựa để Nong cõng rồi, Kee Kee," Sam nói với một nụ cười nhẹ, khiến Mac suýt sặc nước mà cậu đang uống. Nan nhướng mày hơi ngạc nhiên vì trước đó Nan chưa từng biết.  Nueng trở nên quan tâm đến những người đàn ông khác

"Có đúng không, Sam? Vậy chuyện gì đã xảy ra? Tại sao hai người đó lại gây ấn tượng với nhau?" Mac tò mò hỏi.
"Tôi không biết họ yêu nhau từ khi nào. Một lần khác, anh Nueng dẫn An đến nói với dì rằng anh yêu An và muốn An trở thành một thành viên trong gia đình", Sam kể.

"Hả, gia đình này định hẹn hò với cả ba người đàn ông à?" Nan thản nhiên nói. làm ba người  lập tức quay lại nhìn anh.

"Ý cậu là gì?" Sam hỏi, bối rối.
"Ồ, tôi nói Anh Nueng đang hẹn hò với một người đàn ông như anh." Nan giả vờ ám chỉ từ sam. là tên của ba đi Cả ba vẫn nhíu mày bối rối.

"Bố, mẹ bnj không nói gì phải không?" Nan trêu chọc, đổi chủ đề.

" không nói gì cả. Bố và Mẹ thực sự thích An rất dễ thương. Tính cách cũng tốt," Sm trả lời và Nan gật đầu đồng tình.

"Nếu An vui thì tốt," Mac nói?Mặc dù có hơi sốc một chút nhưng sau đó.Họ tiếp tục ngồi nói chuyện khác cho đến khi thời gian trôi qua, cho đến tận đêm khuya.

Tru...Trụ..Trụ

Điện thoại của Nan reo lên. Một máy Mac gần đó đã nhặt nó lên. Cậu nhìn thì thấy đó là số của Wai. Thế là cụ gửi nó cho người yêu của mình.

"Wai đang gọi cho bạn," Mac nói và anh trả lời ngay lập tức.
"Ừm, có chuyện gì vậy?" Nan chào. trước khi sắc mặt anh căng thẳng khiến Mac nhìn anh đầy nghi ngờ.

"Thật sao? Còn có ai nữa không?" Nan quay lại hỏi.

"Được rồi, tôi sẽ tự gọi cho Hua," Nan nói lại và cúp máy.

"Có chuyện gì vậy?" Mac hỏi ngay, tò mò. Bởi vì giọng của Nan không hay lắm.
"Cửa hàng Here Day ở Chonburi bị phóng hỏa," Nan trả lời khiến cả Mac, Dew và Sam đều bị sốc không nói được gì thêm. Anh nhanh chóng gọi cho Day.

<

"Này, Hia Day , Wai vừa gọi điện để báo cho tôi biết. Rằng cửa hàng của Hia đã bị đốt cháy," Nan nói ngay. Khi Day trả lời điện thoại

"Không sao đâu, Hia. Tôi sẽ mời Mac đi cung. Bạn có muốn cấp dưới của tôi giúp đỡ việc gì không? Tôi sẽ đưa họ đến đó." Nan hỏi lại khi Day trả lời lại.

"Vâng, thưa Hia. Có thể tôi sẽ đến muộn," Nan nói lại và họ nói chuyện thêm một lát nữa trước khi cúp máy.
"thế nào rồi?" Mac tò mò hỏi.

<

"Ngày mai chúng ta phải đến Chonburi. Có thể phải ở lại Ở đó nhiều đêm, cậu có sao không?" Nan hỏi Mac trước, Mac gật đầu. Bởi vì anh ta phải Nó đã bị mắc kẹt rồi.

"Vậy thì tất cả hãy ngồi uống rượu trước đã. Tôi muốn đi nói chuyện với họ trước đã," Nan nói đến cấp dưới của mình rồi vội vàng đứng dậy bước ra khỏi văn phòng.
"Mac, tôi hỏi bạn điều này, bạn đã bao giờ cảm thấy bị tổn thương chưa? Khi Nun, rất xem trọng Hia Day." Dew tò mò hỏi. Mac đứng yên một chút. trước khi lắc đầu

"Không, tôi hiểu điều đó. Dayman có công với Nan chứ không chỉ hành động của anh ấy. Nhưng đó là sự may mắn về mặt tinh thần nên tôi mới có thể tồn tại đến ngày hôm nay. Hơn nữa, làm sao tôi có thể cảm thấy tiếc cho người đã khiến tôi gặp được Nan, dù thuở ban đầu chúng tôi gặp nhau không tốt đẹp". Mac nói với một nụ cười nhẹ.
"Được rồi, tôi sợ cậu sẽ cảm thấy bị tổn thương. Sau đó sẽ bắt đầu tranh cãi với nhau." Dew lo lắng nói.

"Không sao đâu," Mac trả lời rồi tiếp tục uống rượu. Một lúc sau, anh quay lại và kể cho Mac lịch trình chuyến đi ngày mai, anh phải về chuẩn bị quần áo và đồ dùng để ngủ lại.

"Vậy hai người chuẩn bị đi. Tôi cũng sẽ đưa Sam về. Muộn rồi." Dew nói vì không muốn Sam ngủ quá muộn.
"Tôi sẽ gọi lại cho bạn khi tôi về đến nhà," Dew nói và Nan gật đầu  Trước Nan và Mac Bước ra ngoài tiễn Dew vàSam lên xe. Và rồi cả hai người họ Đi thẳng về nhà chuẩn bị đồ đạc.

"Cửa hàng có bị hư hại nhiều không?" Mac hỏi. Sau khi chuẩn bị quần áo và cho vào túi và đi ngủ cùng nhau

"không biết Nhưng ngày mai có thể bạn sẽ thấy có bao nhiêu," Nan nói.
"Ừm, ngủ đi, mai anh sẽ dậy sớm," Mac nói nhưng Nan đột nhiên lăn qua, cưỡi lên Mac, ôm chặt lấy cậu.

<

"Chuyện gì vậy?" Mac bối rối hỏi.

"Tôi muốn làm điều đó," Nan bướng bỉnh nói. Trước đó không có thái độ nào cả. Làm cho Mac dừng lại. Hơi hoang mang một chút

"Đợi một chút, cậu không thấy căng thẳng về cửa hàng của anh trai mình sao? Hiện tại bạn đang có cảm xúc gì?" Macphản đối.
"Tôi lo lắng cho cửa hàng của Hia, nhưng tôi không căng thẳng đến thế vì tôi biết Hia có thể giải quyết được. Tôi chỉ là chỗ dựa cho Hia mà thôi," Nan trả lời với giọng điệu thản nhiên.

"Nhưng hiện tại, người bên cạnh tao là mày. Tao phải tập trung vào việc  của mày  trước phải không?" Nan nói lại.

"Nhưng ngày mai tôi phải đi du lịch," Mac kiếm cớ.

"Mày có thể vừa ngủ trên xe suốt chặng đường," Nan đáp với nụ cười nhẹ trên môi, rồi không đợi Mac nói thêm điều gì đó. Anh cúi xuống để kết thúc bằng một nụ hôn và Mac cũng biết rằng mình không thể cản người yêu được.
-----

"Hãy làm mặt dễ nhìn chút nhé," Nan trêu chọc người yêu. Khi đang  đi bộ ra ô tô vì họ sẽ đến cửa hàng của Day ở tỉnh Chonburi Mac chớp mắt nhìn người yêu .

"Tao khó chịu. Làm cách nào để khiến tao cười được?" Mac đáp lại, và Nan cười trong cổ họng. Vì Nan hiểu rõ vì sao người yêu  ném nó vào anh ấy như thế này Là vì ​​tối qua Nan đã hống hách với Mac khiến Mac đau nhức. và rất buồn ngủ.

"Bình tĩnh, tao đã chuẩn bị sẵn gối chăn cho mày để lên xe. Hãy để mày ngủ một giấc thật lâu cho đến khi tới Chonburi," Nan nói và quay lại làm hài lòng. Mac chỉ có thể lẩm bẩm. Sau đó tất cả đều lên xe.

<

Khi lên xe, Mac đã chỉnh ghế để tìm góc ngủ thoải mái nhất. với gối và chăn mà Nan đã chuẩn bị sẵn sàng. Bản thân Nan cũng không có ý định làm phiền Mac nữa. Nan lái xe chở  đồ và thuộc hạ đi .Cho đến khi đến cửa hàng của Day ở Chonburi

Nan bước xuống chào Day cùng với Mac trước khi hỏi thăm Mason ( it), người yêu của Day. Và Đưa Mac đi tìm chỗ ngủ. Mac liền đi theo It. Bởi vì cậu ấy rất buồn ngủ, thực tế là Mac phải ngủ trong phòng làm việc của anh ấy, nơi không có lửa, và ngay khi nằm xuống, Mac đã ngủ rất nhanh.

Về phía Nan Anh chuẩn bị lều, chỗ ngủ, chuẩn bị đồ dùng nhà bếp rồi bày ở sân cạnh cửa hàng của Day. trở thành một chiếc giường Anh và Mac Và cấp dưới của Nan có lều. Cá nhân của Nan, Chiếc lềuanh mang theo sẽ được lều lớn Có thể chia thành hai phòng, một phòng ngủ và một phòng khách nhỏ.
MNan không nói với Mac rằng anh sẽ đưa Mac về ngủ ở đây. Và anh muốn biết liệu người yêu anh nếu biết phải ngủ trong lều Mac sẽ nói gì.
Nan sắp xếp đặt một tấm futon bên trong. Lều gọn gàng. cùng với kết nối nguồn điện từ cửa hàng của Day lắp một chiếc quạt hơi nước vào trong lều của mình

Nan đã giúp đỡ công việc của Day một thời gian. Mạc đã tỉnh dậy. Sau đó Nan đưa Mac ngồi ăn hộp cơm trưa mà anh đã gọi.

"Lều của ai đây?" Mạc hỏi Nan khi đang ngồi ăn cùng Nan vì gia đình It đến xem nhà hàng.

"Một cái lều cho hai chúng ta ngủ," Nan trả lời.
"Ngủ trong lều?" Mac sửng sốt hỏi.

"Đúng, hãy coi chúng tôi như việc dựng trại," Nan trả lời với một tiếng cười khàn khàn.

"Anh có nghĩ là anh có thể ngủ được không?" Nan giả vờ hỏi.

"Nếu tôi không thể ngủ được thì tôi có phải ngủ không? Nếu không thì mày định ngủ ở đâu?" Mac nói với giọng cáu kỉnh. Lúc đầu anh nghĩ nó sẽ thuê một khách sạn khác để ngủ.

"Có muốn tôi mở phòng khách sạn để ngủ không? Nan hỏi lại

"Tôi biết bạn sẽ hỏi tôi điều đó," Mac nói, nhận thức rõ ràng. Nan mỉm cười và cười một chút.

"Nào, cho dù đó là một cái lều. Nhưng bên trong hoàn toàn thoải mái," Nan lên tiếng, và Mac miễn cưỡng gật đầu khi  ăn no cậu sẽ đi vào khảo sát Hãy nhìn vào lều. Có Nan theo sau.

Bịp

Nan đẩy Mac xuống tấm nệm mà Nan đã trải ra. Nó không quá dày cũng không quá mỏng. Mac cảm thấy có thể ngủ rất ngon.
"Bạn có muốn biết không? Tại sao tôi lại dựng lều để ngủ?" Nan hỏi.

"Anh sẽ tiết kiệm được tiền khách sạn," Mac đoán, môi nhếch lên một nụ cười nhẹ.

"Đó là một phần, nhưng điều quan trọng là..." Nan ngừng nói và cúi xuống bên tai Mac.

//Anh muốn thử làm tình với em trong lều, chắc sẽ thú vị lắm đây//

50&&&&

Đột nhiên!

Mac bực tức vỗ vào lưng Nan, Nan < bật cười. Khi có thể trêu chọc người yêu của mình

"Anh thật là phiền toái," Mac khẽ rên rỉ.

"Vậy tôi có thể giúp gì cho bạn không?" Mac hỏi, nhìn cửa hàng của Day đã bốc cháy.

"Có lẽ hiện tại không có," Nan trả lời vì anh chưa thảo luận chi tiết với Day về những gì  cần làm.
"Vậy thì ăn xong đi. Tôi muốn quay lại ngủ." Mac nói và gật đầu. Vì biết người yêu đang rất mệt nên khi Mạc ăn xong, Nan bế Mạc vào lều.

"Anh cũng ngủ ngon nhé," Mac nói khi nằm xuống. Nan nằm xuống tấm futon không khí mà mình đã chuẩn bị. hoàn thành Khóe môi nhếch lên một nụ cười nhẹ. Anh bật quạt hơi nước cho Mac. Rồi anh nằm xuống cạnh Mac.

"Ồ, bạn không đi ra ngoài à?" Mac hỏi.
"Tôi sẽ  ra ngoài sau,  ngủ với anh trước," Nan nói với mac. Anh nằm nghiêng và dùng tay quay về phía Mac. Ngẩng đầu lên nhìn mặt người yêu.

"Cái gì?" Mac hỏi khi thấy Nan đang nhìn mình.

"Đến hôn tôi đi," Nan nói thẳng, khiến mặt Mac nóng bừng.

"Chết tiệt, tại sao phải hỏi?" Mac hét lên Một chút vì ngại ngùng Thực ra, Nan có thể hôn cậu luôn.

<

"Ồ, chỉ trong trường hợp cậu không đồng ý thôi. Hay là cậu chưa sẵn sàng?" Nan đáp lại. Mac trợn mắt khó chịu.

"Nói như thể anh sẽ không hôn tôi như vậy. Nếu tôi nói tôi chưa sẵn sàng," Mac cố ý nói. Nan cười khe khẽ trong họng vì thích trêu chọc người yêu như thế này.
"Vậy  có muốn tôi hôn bạn không?" Nan giả vờ hỏi lại. Mac nhìn mặt Nan một lúc. Trước khi bàn tay của Mac Đi đến phía sau cổ của Nan. Sau đó đẩy nó về phía mình Và Mac là người đầu tiên ngẩng đầu lên hôn anh. Điều này khiến Nan ban đầu phải dừng lại một chút trước khi đưa chiếc lưỡi nóng bỏng của mình vào và quét nó lên. Vị ngọt trong miệng ấm áp của người yêu ngay lập tức. Đầu lưỡi đan vào nhau qua lại, họ mút, cong đầu lưỡi rồi cắn vào môi Mac một cách trêu chọc, phát ra những tiếng hôn và tiếng rên rỉ trong cổ họng. Nan chuyển sang ngồi trên chân Mạc.

Một chút, để nụ hôn được trọn vẹn, tôi hôn Mac thật nồng nàn, như một người chưa bao giờ thấy đủ. Cho đến khi Mac phải đẩy ngực của Nan ra.
"Đủ rồi, tôi phải đi ngủ đây," Mac nói với nụ cười nhẹ trên môi. Nan mỉm cười nhẹ trước khi hôn môi Mac lặp lại. Nhẹ nhàng rồi anh cúi xuống hôn lên má Mac.

"Được rồi, đi ngủ đi, tôi ra ngoài xem họ có gì không. Tôi có thể giúp gì không?" Nan nói, Mac gật đầu. Sau đó nhanh chóng nằm xuống quay lưng về phía anh ấy. Không phải vì m khó chịu hay gì cả, chỉ là xấu hổ thôi. Chúng tôi đã ở bên nhau được hai năm rồi. Nhưng Mac vẫn tiếp tục xấu hổ . Nan đứng dậy rời khỏi lều, để Mac ngủ trong đó mà không ai được  can thiệp? Và chính Mac cũng đã ngủ quên.
Sau đó, Mac tỉnh dậy vì Nan đã đánh thức cậu. Mua hải sản về nấu tối nay vì sẽ có nhiều người tụ tập ở đây. Cả ở Mac đã biết và chưa biết Mọi người đều là bạn tốt của Day. Bản thân Mac có thể hơi căng thẳng trước mặt người khác, kể cả Day và Itarick, những người đã từng làm điều xấu trong quá khứ. Nhưng Nó không ấn tượng và thậm chí còn mời Mac đến nói chuyện. và đưa anh ấy đến nói chuyện Những người khác cũng vậy

//Bạn có muốn gì nữa không?// Nan hỏi Mac bằng giọng trầm trong khi cùng mọi người ăn uống. Hôm nay có rất nhiều người đến.
//Không còn nữa, tôi no rồi// Mac trả lời trước khi
nhìn mọi người Nan dõi theo ánh mắt của Mac.

"Là cái gì?" Nan tò mò hỏi.

"Không, chỉ nghĩ xem mình thật may mắn khi được ở đây thôi," Mac nói, mỉm cười nhẹ nhàng.

"Tôi biết hầu hết mọi người ở đây không có ai tốt 100% nhưng mọi người đều chân thành với nhau.
Hãy nhìn cách cửa hàng của bạn bị thiêu rụi lần này. Có rất nhiều người muốn giúp đỡ. Không chỉ có anh l, tôi nghĩ nếu anh có vấn đề gì, những người này cũng sẵn sàng giúp đỡ anh." Mac vừa nói vừa nghĩ.

"Khi tôi chưa gặp bạn. Nếu không tính Dê thì hầu hết bạn bè của bạn chỉ là bạn ăn uống. Họ chỉ đeo mặt nạ và đến với nhau vì lợi ích mà thôi. Bao gồm cả tôi." " Mac nói thẳng, biết rõ điều đó trong quá khứ. Mình thực sự là loại người như vậy.

"Khi tôi tới đây Là một phần của nhóm người này, tôi chấp nhận rằng tôi rất vui ," Mac nói lại khiến Nan mỉm cười hài lòng. Anh đưa tay lên nhẹ nhàng lắc đầu người yêu.

<

"Thật sự là vì anh cũng có lương tâm trong sáng, nếu không anh đã không thay đổi bản thân đến mức này," Nan nói, khen ngợi từ tận đáy lòng. Mạc mỉm cười.

Đến tận đêm khuya, mọi người mới giải tán đi nghỉ ngơi. Trải rộng ra Một phần để mắt tới khu vực xung quanh, Nan đưa Mac đi tắm rửa thay quần áo rồi trở lại lều.
"May là thời tiết không nóng," Mac vừa nói vừa ngã người xuống tấm futon trong lều trong khi Nan đang đóng lều. Nó có một loại ánh sáng. Các biểu đồ cũng được treo lên để chiếu sáng bên trong lều <.

"Nó giống như việc dựng lều và đi du lịch bên ngoài.
' Nan nói với vẻ thích thú.

"Tôi không nghĩ bạn sẽ mang theo nhiều đồ như vậy. Tôi tưởng bạn đang chuyển nhà," Mac trêu lại. Trước khi làm bộ mặt suy nghĩ Có thể làm được điều gì đó.

"Ồ, tôi có một câu chuyện muốn kể. Hôm nay cậu có nói chuyện với Brick không? Anh ta muốn tôi chạy trốn khỏi bạn để đi thật xa. Bởi vì nó khó chịu vì bạn thích trêu chọc tôi," Mac nói, thích thú, mặc dù lúc đó anh rất xấu hổ trước Mason. Nhưng trong trái tim Mac Anh đã có câu trả lời cho riêng mình rồi.

"Ồ, anh chàng It đó, cậu đang tìm phiền phức à?" Anh ta nói, không nghiêm túc, giống như đang cười.

"Vậy bạn nghĩ thế nào? Muốn chạy trốn à?" Nan hỏi, Mac mỉm cười.
"Giả sử rằng nếu tôi thực sự bỏ chạy Bạn sẽ đi theo tôi chứ?" Mac hỏi.

<

"Không," Nan trả lời ngay lập tức, khiến Mac cau mày khi nghe thấy điều này.

"Bởi vì tôi biết Bạn không thể chạy trốn khỏi tôi." Nan nói với giọng nghiêm túc. Mac nhìn khuôn mặt đó vì  muốn biết người yêu tôi sẽ nói gì tiếp theo.

"Hơn nữa, bạn biết rất rõ rằng Hai chúng ta đã xa nhau. Quá đủ Tại sao chúng ta lại tìm kiếm một lối thoát khác? Nếu có điều gì không hài lòng với nhau, hãy nói chuyện với nhau và nói thật với nhau tại sao phải bỏ chạy? Đó không chỉ là tra tấn.? Không chỉ có sự đau khổ, bạn cũng sẽ phải chịu đựng nhiều như vậy phải không? Đó chính xác là những gì Mac nghĩ. Tương tự như vậy, khi Itch nói điều gì đó như muốn trêu chọc anh ấy. Bằng cách để Mac trốn thoát. Trong lòng Mac cũng có câu trả lời: Những ngày này anh và Nan đã xa nhau đủ lâu rồi.

"Heh heh, bạn có thể cười. Vừa rồi cậu cau mày." Nan dùng ngón tay chọc chọc vào lông mày của Mac. Mac khó chịu đánh vào tay Nan.

"Đừng nghe lời anh chàng cục gạch đó quá. Anh ta bị ảo tưởng rồi. Hãy để anh ta quậy phá vois một mình  Hia là đủ rồi," Nan nói lại, Mac cười trong cổ họng.
Tôi sẽ kiện anh ta," Mac trả lời và Nan mỉm cười.

"Có vẻ như hôm nay tôi đã ngủ rất nhiều.Tôi không ngủ được," Mac nói thẳng khiến Nin lập tức quay người lại và đè lên Mac.

"Ban không thể ngủ được hả. Hãy đến để biến ước mơ của tôi thành hiện thực đi," Nan nói, và Mac trông có vẻ bối rối.

"Giấc mơ của bạn là gì?" Mac hỏi.

"Đó là giấc mơ tôi từng mơ, giấc mơ đó tôi không dám mơ , đó là giấc nơ nà người bình thường không dám mơ." Nan noid nhưng Mac làm vẻ bối rối
"Đây là cái gì vậy? Bạn không biết bạn đang nói về cái gì à?" Mac hỏi. Nan có vẻ hơi khó chịu.

"Hãy quên rằng bạn không biết về xu hướng ở Thái Lan," Nan nói, cảm thấy khó chịu.

"Ồ, nói một cách đơn giản thì giấc mơ của tôi giống như hôm trước tôi đã nói với anh rằng tôi muốn đụ anh trong lều," Nan nói thẳng thừng, mặt Mac nóng bừng.

"Anh là.. whoa." Mac không còn lời nào để nói về người yêu đang nằm trên người Mac lúc này. Nan đứng thẳng lên. Cởi chiếc áo phông  đang mặc ra khỏi người. Rồi anh nắm lấy tay Mac và xoa lên cơ bụng sáu múi của mình.

"Tôi muốn tập thể dục," Nan lại nói, trái tim Mac rung động khi nhìn thấy dáng người mạnh mẽ của người yêu mình.

"Tối qua anh đã tập luyện rất tốt," Mac phản đối trước khi Nan nắm lấy tay Mac và chạm vào nó. giữa cơ thể anh ấy Bên dưới chiếc quần vải mềm giờ đã to ra. Làm Mac căng thẳng. chính tay bạn ngay lập tức

"Chỉ một hiệp thôi," Nan mặc cả.Mac hơi mím môi. Cuối cùng cậu cũng nhượng bộ và gật đầu. Sau đó Nan bắt đầu hành động theo những giấc mơ mà anh không dám mơ. Và giấc mơ đã thành hiện thực ngay lập tức..
Nan và Mac ở lại cửa hàng của Day cho đến khi cửa hàng được sửa chữa. Trở lại mở bình thường Và rồi Day xử lý Kẻ đốt và biển thủ tiền trong cửa hàng đã bị đưa đến cảnh sát. Nan và Mac có cơ hội trở về nhà riêng của mình, Wai quay lại cùng họ vì Kob sẽ tiếp tục nhiệm vụ của mình từ Wai.

"Mac, chúng ta có nên gọi ai đó đến phỏng vấn xin việc không?" Nan hỏi một ngày sau khi trở về nhà.

"Tốt rồi. Tôi muốn lựa chọn cẩn thận trước khi đi. Hãy du lịch đến Ayutthaya cùng It," Mac trả lời vì It mời họ cùng đi du lịch Ayutthaya. Nan đề nghị đi tàu.

"Vậy cậu chọn ai?" Nan hỏi, Mac bước tới lấy hồ sơ xin việc và sổ tay rồi mở lại vì có cả đơn đăng ký trực tuyến. Trước khi hai người giúp chọn nhau và gọi điện thông báo 2 ngày tới sẽ đến phỏng vấn xin việc, họ phải vào văn phòng lều xe. Do hoàn thành Chỉ còn lại việc tạo công đức thôi.
Hôm nay chúng ta hãy đến gặp bố ở nhà máy nhé. Đã lâu rồi con không đến giúp bố," Mac nói và Nan gật đầu. Bởi vì anh đã đưa Mac đến cửa hàng của Day được gần một tháng.

<

"Ồ, tôi cũng sẽ đi xin lỗi anh ấy. điều đó khiến bạn lạc lối Tôi không đến giúp anh ấy làm việc," Nan trả lời trước khi hai người đi đến văn phòng.

"Xin chào, bạn đang gặp ai vậy?" Một giọng nói từ một nhân viên chào hỏi. Khiến Mac và Nan phải dừng chân. Nhìn quanh, khuôn mặt của nhân viên này chẳng quen chút nào
"Ồ, tôi," Mac định trả lời. phù hợp thì Dao- Thư ký của bố Mac bước tới.

<

"Ồ, anh Mạc về rồi à?" Dao thân thiện chào hỏi. Mạc và Nan giơ tay chào. Cô gái cao cấp ngay lập tức

"Bố có ở đó không?" Mac hỏi.

"Ông ấy ở trong văn phòng. Vừa đi kiểm tra nhà máy về," Dao mỉm cười đáp lại trước khi nói Trước khi quay lại nhìn một nữ nhân viên khác đang đứng với vẻ mặt bối rối.

"Ồ, tôi đây là anh Mạc và anh Nan. con trai của chủ tịch" Dao nói về việc đưa ra lời khuyên cho nhân viên mới

"Ồ, xin chào, tôi xin lỗi. Tôi thực sự không biết," người phụ nữ vội vàng nói. Mac mỉm cười hiểu ý một chút.

"Không sao đâu Nan, chúng ta đi gặp bố đi," Mac nói với Nan trước khi bước vào văn phòng của cha mình, với ánh mắt nhìn theo của cô gái.
"Này, chúng ta hãy đến Chonburi. Tôi không thấy món quà lưu niệm nào cả", bố Mac trêu chọc khi con trai bước vào văn phòng.

"Con đã Mua nó. Nó ở trong xe," Mac trả lời.

"Bố, con xin lỗi. Vì đã kéo Mac đi cùng nên anh ấy không đến giúp đỡ công việc của bố," bố Mac xua tay.

"Đừng xin lỗi. Tại sao lại xin lỗi? Cậu đã quay lại rồi à?Nếu bạn muốn đi du lịch, hãy đi. Trong thời gian này, hãy đi du lịch trọn vẹn nhé. Khi tốt nghiệp, sẽ quay lại làm việc toàn thời gian. ", bố Mac nói với vẻ thấu hiểu. Vì điều này mà con trai ông đã thay đổi chính mình. Nó đã diễn ra một cách rất tốt đẹp.

<

"Tốt, bố. Vài ngày nữa con sẽ đến Ayutthaya." Mac mỉm cười nói, bố cũng cười theo.

"Ồ,  mua cho bố một ít kẹo bông roti," bố Mac trả lời, khiến Mac và Nan bật cười.

"Ồ, tôi ở đây cũng tốt. Xin hãy vào nhà máy với bố. Bố sẽ cho con xem chiếc máy móc vừa được nhập về," bố Mac nói khi nhớ ra. Nam gật đầu ngay.

<

"Vậy con đợi ở đây nhé," Mac đáp trước khi bố đưa Nan ra ngoài nhà máy. Mac nhận ra mình có quà cho Dao và những người khác nên đi qua xe để lấy quà lưu niệm.

"Tôi,  giúp m xách cái này được không?" Cô gái trẻ vội vàng đi về phía Mac khi thấy Mac đang mang rất nhiều đồ.
"Không có gì đâu" Mac trả lời lại trước khi đi tim Dao
100

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top