Chương 26

Ngày hôm sau Ohm đến đón 3 người bạn còn lại của Mac ra sân bay. Lên miền Bắc đi du lịch, khi đến đón Mac vẫn chưa tỉnh chỉ có Nan dậy tập thể dục nên bạn bè bảo sẽ mua đồ cho Mac. họ không muốn làm phiền giấc ngủ của Mac. cho đếnkhông lâu sau. Mạc lặng lẽ bước đi. Hãy đến gặp Nantại phòng tập .<

"Mấy người đó đi chưa?" Mac hỏi, ngáp dài và Nan quay lại nhìn.

"Mới đi không lâu," Nan đáp. Mac đến ngồi trên ghế, nhìn người yêu đang tập thể dục mà cảm thấy thích thú.
"Tối qua bạn ngủ cũng muộn. Sao tỉnh vội thế?" Mạc hỏi lại.

"Tôi quen rồi, còn bạn thì sao? Tôi không nghĩ bạn muốn đến tập thể dục. Bạn sẽ trở thành một con lợn." Anh ấy chỉ trêu chọc thôi. Mac nhìn xuống chính mình. Rồi cậu nhìn người yêu bằng đôi mắt đục ngầu.

"Bạn không cần phải nói chuyện để động viên tôi. Tôi biết mình không béo lắm. Chỉ cần tiếp tục tập luyện chăm chỉ và tôi sẽ tự tập thể dục", Mac lập luận. Nanmỉm cười một chút.
"Ồ, vậy hôm nay cậu có đi gặp bố không?" Nan hỏi, bởi vì đã mấy ngày rồi Mac không đến giúp bố làm việc, bố không biết lầMc nhập viện.

"Cứ đi đi, tôi vẫn phải đến bệnh viện tiêm thuốc theo hẹn," Mac nói và Nan gật đầu trước khi tập thể dục thêm một chút. và liên tục nói về những thứ khác với Mac, sau đó chuyển sang Phòng tắm và thay đồ
"Này, con ra ngoài đi chơi có vui không?" Bố Mac hỏi. Khi Nan và Mac bước vào văn phòng, Mac khẽ liếc nhìn Nan.

"Vui lắm bố ạ. Nan dẫn con đi tập buộc cua." Mạc thấy Nan không trả lời. Thế là cậu tự trả lời.

"Heh heh. Học làm điều gì đó mà bạn chưa từng làm trước đây là điều tốt. Còn các bạn, các bạn có quay lại không?", bố Mac hỏi.
"Vẫn chưa. Chúng tôi định tiếp tục đi lên phía bắc, nhưng tôi và Nan lười đi quá. Vì vậy tôi đã đến phụ giúp công việc của bố thì tốt hơn" Mac là người trả lời. trước khi ngồi xuống ghế sofa văn phòng của cha

"Lều ô tô đếm đâu rồi?" Bố Mac hỏi và Nan kể cho ba nghe diễn biến trước khi bố Mac nhận ra điều gì đó.

"Trong thời gian con đi vắng, Ten có đến thăm vài lần, nhưng bố đã nói với Tanlà con đang đưa bạn đi chơi," bố Mac lên tiếng, khiến Mac quay lại nhìn Nan.
"Con nghĩ họ bắt đầu quá nhiều rồi," Mac phàn nàn.

"Đủ rồi, chúng ta đi trước nhé. Nếu họ thực sự vượt quá giới hạn, bố sẽ đích thân đến nói chuyện với gia đình ông ấy. Nhưng nếu bố bạn thấy rằng ông ấy không thể làm gì được, Giờ thì tùy con thôi." Bố Mac hiểu ý nói, Nan mỉm cười nhẹ.

"Vâng" Nan trả lời trước khi bố Mac mời Nan đi xem phần nhà máy. Về phần Mac,cậu làm việc ở văn phòng.
Kook kook
Có tiếng gõ cửa văn phòng Mac. trước khi một nhân viên mở cửa

"Anh Mac, anh Ten đến rồi," nhân viên nói khiến Mac dừng lại một chút.

// Mũi tốt thật. Làm sao bạn biết chúng tôi đến văn phòng// Mac lẩm bẩm.

"Bạn có thể cho anh ấy vào," Mac trả lời trước khi nhanh chóng lấy điện thoại và gửi tin nhắn ngay cho Nan. Sau khi gửi xong, Ten bước vào.
"Xin chào, Mac. Tôi rất vui vì bạn đã quyết định đến," Ten nói, Mac khẽ cười toe toét. <

"Anh có chuyện gì không?" Mac hỏi. với giọng điệu bình thường

"Tôi chỉ ghé qua thăm thôi. Đã gặp bố của Mac. Nói rằng Mac đưa một người bạn đi du lịch. Bạn có khỏe không?"

Ten hỏi trước khi ngồi xuống chiếc ghế trước bàn làm việc. Mac một cách thân thiện Mac vẫn chưa mời anh nhưng Mac cũng chưa nói gì.
"Tốt, rất vui," Mac trả lời ngắn gọn.

"Anh không có gì cho tôi à?" Ten hỏi, Mac hơi cau mày. Cậu tự nghĩ tại sao cậu phải mua nó cho Ten.

"Tôi chỉ đùa thôi," Ten nói lại và Mac mỉm cười nhẹ.

"Hôm nay cậu đi đâu thế? Tôi đang định mời cậu đi ăn cùng." Ten mời Mac
"Tôi phải đi ăn cùng bố và Nan," Mac thành thật trả lời, khiến Ten khựng lại một chút.

"Người yêu của cậu cũng tới à?" Ten hỏi lại.

"Ừ, đi xem nhà máy với bố. Có lẽ nó sẽ đến sớm thôi."Mac mỉm cười đáp lại, trên mặt có chút khó chịu, không cho Mac nói thêm gì nữa, cửa phòng làm việc của Mac đã bị Nan mở ra. Sau khi Mac gửi tin nhắn xong, anh nhanh chóng bỏ đi.

"Có khách à?" Nan nói với giọng bình thường. trước khi bước tới và đứng cạnh trên ghế văn phòng của Mac và nhìn Ten với vẻ mặt khó chịu.

"Ừm, Ten chỉ ghé qua thăm thôi, còn bố thì sao?" Mac hỏi về bố của anh ấy.

" Bố đã quay lại văn phòng," Nan nói lại.
Ten nhìn mặt Nan với vê không hài lòng khi Nan đến cắt ngang như vậy.
"Có vẻ như bạn rất rảnh. Đó là lý do cậu đến thăm Mac?" Nan hỏi với giọng bình tĩnh.

"Tôi không rảnh lắm. Tôi đi ngang qua nên ghé qua. Thực ra cũng gần trưa rồi. Tôi muốn đi ăn. Cậu có thể ăn trưa cùng Mac và chú được không?" Ten không hề đề cập đến chuyện đó. Mac quay sang Nan.

"Được rồi, nhưng chúng tôi sẽ không đi đâu xa để ăn. Rất dễ tìm thấy đồ ăn ngay trước nhà máy này," Nan nói với nụ cười trên môi.
"Chúng ta phải nhanh chóng quay lại và tiếp tục làm việc. Ở xa có lẽ sẽ không tìm đồ ăn ở xa được." Mac vội vàng bổ sung, thay Nan

"Tùy Mac thôi." Nan thấy anh nói chuyện có vẻ vui vẻ, lập tức mỉm cười.

"Vậy chúng ta đi nói với bố nhé. Sẽ có khách đến ăn nữa." Nan xung phong. Mạc gật đầu. Trước khi anh bước ra khỏi phòng làm việc của người tình và đi thẳng đến phòng làm việc của bố Mac. Về phần Mac, anh đang ngồi trong văn phòng với Ten
"Bạn trai của Mac, sao anh ấy không nói chuyện với Mac tốt như vậy?" Ten lên tiếng. chỉ trích người yêu

"Hai người tôi nói chuyện bình thường như thế này. Trước mặt bố, hãy nói như thế này. Bố không nói gì cả," Mac đáp, mỉm cười nhẹ khi nhìn thấy.

"Thật ra, người bạn chủ khách sạn nơi tôi đưa Mac đi ăn vừa mở một nhà hàng mới. Không khí rất tốt. Nếu Mac muốn đến T, bạn có thể cho tôi biết tôi có thể đưa bạn đến đó. Nó ở cạnh sông."
"Ten cứ nói mãi làm Mac phải suy nghĩ Anop lập tức xuất hiện. Vì vậy trong lòng cậu cảm thấy buồn tẻ. Nhưng Mac chưa kịp nói thêm gì thì Nun và bố của Mac đã mở cửa.

"Chào chú. Tôi xin lỗi tôi đã không làm vậy. Chúng ta đi chào chú trước đã." Ten lập tức giơ tay chào bố Mac.

"Không sao đâu, tôi thấy rồi nói là đi ăn. Hãy đến ăn trưa với chúng tôi nhé?" Bố Mac hỏi.
"Vâng, xin hãy giúp đỡ," Ten trả lời ngay lập tức.

"Nhưng tôi sẽ không đến một nhà hàng sang trọng. Tôi đang ăn ở một nhà hàng bình thường," bố Mac nhắc lại.

"đừng bận tâm Dù sao thì tôi cũng có thể làm được," Ten trả lời mà không biết rằng đó là một cửa hàng bình thường mà bố Mac có. Hãy kể cho tôi nghe nó như thế nào.

"Được rồi, chúng ta đi thôi. Cũng gần trưa rồi, sẽ có rất nhiều người. Ăn xong chúng ta sẽ nhanh chóng quay lại cuộc họp. Bố đã hẹn người đứng đầu nhà máy đến họp." Chúng tôi cũng muốn đến dự cuộc họp, Mac," bố Mac nói và bước ra. Hãy để Ten biết rằng họ có việc phải làm trước mắt.

"Vâng, bố," Mac trả lời trước khi lấy đồ cá nhân và đứng dậy. Nan đưa tay về phía Mac, bị Mac nắm lấy ngay trước mặt khiến Ten có chút không hài lòng nhìn Nan .Mac thầm cười trước khi đi cùng anh. Ten đi dạo cùng bố Mac.
"A, chú không định lên xe à?" Ten hỏi khi nhìn thấy Nan Mac và bố của Mac đều Đi ngang qua bãi đậu xe <

"Ồ, không cần đâu. Cửa hàng ở ngay trước mặt này. Chỉ cần đi bộ một chút là sẽ tới đó," bố Mac nói.

" khrap" Ten trả lời, nhưng thầm mỉm cười một chút. Vì hôm nay nắng khá gắt. Ten liền đi theo Nan và Mac.
"Mac, nóng không?" Ten hỏi Mac.

"Trời nóng nhưng tôi đi bộ một chút cũng chịu được," Mac nói, Ten cười khô khan cho đến khi dừng lại trước một cửa hàng bán đồ ăn theo yêu cầu trong một căn nhà phố gần nhà máy. khiến Ten phải dừng lại ngay lập tức Vì anh nghĩ đó là một cửa hàng bình thường như bố Mac nói. Ít nhất thì đó đáng ra phải là một nhà hàng có máy lạnh, nhưng hóa ra lại là một nhà hàng nằm dưới một căn nhà phố với những chiếc bàn gỗ khắp nơi. Điều quan trọng là có người trong nhà máy. Thỉnh thoảng ra ngoài ngồi ăn nhé <
"À, ông Kitja, mời ngồi. M. Lau bàn cho ông. Kitja nữa. Ở đó có bao nhiêu người vậy?" McD hỏi.

"Bốn người," bố Mac trả lời trước khi dẫn họ vào trong. Các công nhân nhà máy giơ tay. Hãy tỏ lòng kính trọng với bố của Mac một cách thoải mái vì bố của Mac khá tốt với mọi người. Nan và Mac ngồi cạnh nhau nên Ten phải ngồi cạnh bố Mac.

"ăn ở đây a?" Ten hỏi lại bố Mac. để chắc chắn
"Vào quán ngồi đi, nếu không ăn ở đây, người bán hàng chắc chắn sẽ lấy dao cứa vào đầu anh," Nan giả vờ nói khiến anh giật mình quay lại nhìn người bán hàng đang thái thịt lợn giòn <

"Nhà hàng này rất ngon, cũng sạch sẽ. Họ có đồ ăn theo yêu cầu. Ten, nếu con muốn ăn gì thì có thể gọi," bố Mac nói thầm. có thể chấp nhận việc phải ngồi trong một nhà hàng. Làm theo yêu cầu như thế này Nó làm Mac nhớ đến bản thân mình trong quá khứ.
"Tôi có thể lấy gì cho bạn?" một nhân viên tên M bước tới và hỏi.

"Tôi muốn món cà ri xào thịt bò và trứng chiên. Thế còn cơm chiên của Mac thì sao?" Nan quay sang hỏi bố Mac.

"Hãy như nhau. Tôi đã muốn ăn từ hôm qua rồi." Bố Mac đáp lại một cách bình thường. Trước Nan, Mac và bố Mac Trong đó có M quay lại nhìn Ten.

"Lấy...lấy.." Ten không biết nên gọi món gì.

"Bạn có thể làm như Mac," Ten nói và M gật đầu.

"Nhưng Mac không có tỏi phải không?" M hỏi, vì nhớ ra Mac đã gật đầu đồng ý.

"Bốn Pepsi đá, M." Nan gọi một ly đồ uống. M nhận lời trước khi bước tới nói với người bán hàng và múc đá vào một chiếc ly inox có tay cầm. cùng với ống hút và đặt nó lên bàn Cùng với bốn chai Pepsi nhỏ, Ten kinh hãi nhìn ly nước. Nan và Mac quay lại nhìn nhau, thầm mỉm cười.

"Đi bộ một chút. Tôi ướt đẫm mồ hôi," Nan nói khi nhìn thấy mồ hôi lấm tấm trên chân tóc của Mac, Mac lấy ra một chiếc khăn tay trong túi và đưa cho Nan.

"Lau sạch cho tôi," Mac nói, Nan lập tức mỉm cười.
"Bố ơi bố có biết con của bố giỏi tán tỉnh lắm"Nan nói thẳng trước mặt ten.
50%

"Heh heh," bố Mac cười nhẹ vì biết Nan và Mac đang tìm thứ gì đó để trêu chọc Ten.

"Nghiêm túc mà nói, bạn định nói gì? Bạn nên quan tâm đến bố của mình." Ten ngắt lời. Nam mỉm cười nhẹ.

"Đó  là chuyện bình thường của hai chúng tôi mà. Bố cũng quen với điều đó rồi, phải không?" Mac là người lên tiếng, khiến ông có vẻ hơi sửng sốt. Về phần Nan,anh mỉm cười hài lòng.

"Tôi quen rồi," bố Mac trả lời. Làm cho Ten thấy rằng không thể nói bất cứ điều gì .
"Xin lỗi, tôi quên mất việc đó. Ở đây có người ngoài." Nan nói nhấn mạnh từ người ngoài, khiến Tencảm thấy không hài lòng. Nhưng anh không tỏ ra gì cả. Nan lấy khăn tay của Mac nhẹ nhàng lau mồ hôi cho Mac, dù Nan  biết Mac muốn trêu chọc Ten. Nhưng Mac cảm thấy hơi xấu hổ vì trong quán không chỉ có một chiếc bàn. Ngoài ra còn có nhân viên ở Nhà máy cũng ở đó.

"Đủ rồi," Mac nhẹ nhàng nói, Nan lấy khăn Lau mặt và đưa lại cho Mac.

"Đúng là bố tôi có gọi điện mời Bác đến dự. Hôm nay là sinh nhật mẹ tôi phải không?" Ten hỏi.
"đã gọi," bố Mac trả lời.

"Vậy con cũng muốn mời nữa, Mac. Đây là sự kiện thân thiện ở nhà, chỉ mời những người bạn thân thôi," Ten nói.

"Ừm, vâng, vậy con mời Nan đi cùng. Để Nan lái xe giúp bố. Tôi không quen lắm với đường phố. Băng Cốc  , để Nan đưa đi thì tốt hơn" Mac nói, Nan có vẻ hơi ngạc nhiên. Nhưng anh ấy đã mỉm cười với Mac.

"Chắc chắn rồi," Ten nói Nan, nheo mắt nhìn ten một chút nhưng không nói gì.  Bởi vì món ăn bạn gọi đã phục vụ. Ten nhìn đĩa cơm chiên của mình, đang do dự không biết có nên ăn hay không. Đúng lúc đó, điện thoại di động của anh reo lên. Thế là anh nhấc máy và trả lời điện thoại. và nói chuyện điện thoại một lúc <

"À..Được rồi, tôi sẽ đi nhanh, thế thôi,"Ten nói trước khi cúp điện thoại và quay sang bố Mac.

"Chú ơi, cháu xin phép rời đi trước. Cháu có tài liệu cần kiểm tra nhanh. tôi xin lỗi điều đó Tôi chưa ăn gì", Ten nói khi có cơ hội đi gấp Anh không muốn ăn nó bao nhiêu.

"À, được rồi. Lái xe cẩn thận nhé," bố Mac nói.

"Tôi sẽ quay lại ngay, Mac. Hẹn gặp lại bạn vào bữa tiệc sinh nhật tối nay" Ten nói rồi lập tức đứng dậy bước ra ngoài. không nói lời tạm biệt với Nan nhưng Nan không nghĩ Ten còn hứng thú với bất cứ điều gì nữa.

"Vậy là chúng ta thực sự đã đến dự tiệc sinh nhật của mẹ Ten phải không bố?" Mac hỏi ngay.

"Chà, tôi đã nhận  lời anh ấy," bố Mac trả lời.

"Nhưng thật kỳ lạ. Vì đã cho phép Nan đi cùng cậu, tôi cá là anh ấy nói sẽ tự mình đến đón tôi." Mac nói những gì cậu nghĩ.
"Anh ta đã há miệng  khi nhìn thấy lưỡi gà rồi. Chịu đi cùng chúng ta chắc vì chắc chắn anh ấy muốn tìm rắc rối để trêu chọc tôi." Nan lên tiếng vì nhìn thấy vẻ mặt của Ten khi anh ấy trả lời, giống như ai đó đã nghĩ đến. một kế hoạch.

"Nếu con đến nhà anh ấy thì cứ nhẹ nhàng nhé" bố Mac ngắt lời Nan.

"Cha, ngươi nói lời này, liền có nghĩa là bố không cấm. Nếu có thì làm sao bây giờ? Chỉ là nhẹ nhàng một chút thôi phải không?", Mac mỉm cười hỏi lại. đã biết.

"Khi nhìn thấy Ten. Tôi nghĩ về bản thân mình ngày xưa, tôi cũng giống như P Ten phải không? Mac hỏi bố của mình.

"Đúng," bố anh trả lời thành thật, bởi vì Mac chính xác là như vậy.

"Hãy đến và suy nghĩ về điều đó. Tôi thực sự cảm thấy khó chịu với chính mình trước đó", Mac phàn nàn.

"Heh heh, nếu con không gặp Nan. Có thể con vẫn như thế này. Tôi có thể nhìn thấy anh ấy ở đây, cảm ơn con." Bố Mac mỉm cười nói. Mac quay lại nhìn người yêu và ném cho anh ta một ánh mắt khó chịu, rồi Nan cười nhẹ trước khi vỗ tay vào mặt mình.

"Hãy giữ sự tôn trọng," anh giả vờ nói nên Mac đã đập  vào chân người yêu.
Trước khi ba người ngồi ăn cùng nhau, họ đã ăn xong món cơm rang mà họ đã gọi. Khi trở lại văn phòng Họ giải tán để đi làm. Hôm nay Nan đến giúp xem máy móc trong nhà máy Trong khi đó, Mac đang giúp đỡ. Cha của anh ấy ở một số phần Đến giờ tan sở, chúng tôi cùng nhau đi ăn tối ở nhà bố Mac rồi về nhà riêng. Thực ra là Nan đã mời bố Mac về sống cùng nhau tại nhà của anh ấy và sẽ xây một ngôi nhà khác cho anh ấy. Trong trường hợp bố của người yêu muốn sự riêng tư Nhưng bố của Mac muốn nghĩ tới chuyện đó trước.
"Hôm nay Ohm có ​​gọi cho cậu không?" Nan hỏi khi về đến nhà và lên phòng tắm và thay quần áo.

"Đã gọi, nhưng không nói chuyện lâu đâu," Mac trả lời và Nan gật đầu.

"Tôi đã xem về ngày sinh nhật của mẹ Ten. Hai chúng ta không cần phải đi đâu, con sẽ để bố đi một mình. Chúng tôi sẽ làm điều đó sớm. Tuyên bố có việc kinh doanh," Mac lên tiếng.

"Bạn có thể đi. Tôi thấy không có vấn đề gì cả. Tại sao ?bạn lại lo lắng Ten sẽ làm gì tôi hả?" Nan hỏi lại

"Nếu tôi nói theo bản chất cũ của Ten, tôi nghĩ rằng nhìn thấy Ten Anh ấy phải làm mọi thứ. khiến bạn mất mặt. "Mac nói , Nan mỉm cười một chút.
"Nếu là bạn trước đây Bạn sẽ làm điều đó phải không?"Nan hỏi lại, Mac gật đầu .

"Vậy anh thấy có gì thua kém anh chàng đó không?" Mac cũng lập tức lắc đầu.

"Nếu trong mắt bạn Tôi không có gì thua kém bạn. Tôi thấy không cần thiết phải quan tâm đến người khác chút nào vì những người đó không có ảnh hưởng gì đến cuộc sống của tôi. Tôi có nên quan tâm đến lời nói của anh ấy không? Một điều nữa: Tôi không ra ngoài xin tiền, tôi không quan tâm nếu anh ấy trêu chọc tôi hay nói gì với tôi, bạn không cần phải quan tâm đến điều đó vì chính bạn cũng biết. . tốt nhất Thế nào?" Nan nói, khiến Mac có chút mỉm cười hài lòng. Điều gì đó đã khiến Mac yêu Nan. Vì Nan luôn là bản thân của mình.

"Được rồi, thống nhất là chúng ta sẽ  đi cùng nhau ," Mac nói rồi gật đầu trước khi tách ra đi tắm và đi ngủ, đợi thời gian để đến trường đua vào buổi tối lần nữa.

"Chuyện đứa tre của Boy đi giao ma túy. Chuyện gì đang xảy ra vậy?" Mac hỏi khi nhớ ra.

"Ngày mai tôi sẽ lại nói chuyện với anh ta và gọi cho anh ta và cho anh ta một ý tưởng sơ bộ," Nan trả lời trong khi hai người họ đang nói chuyện. trong văn phòng Mac nhìn ra ngoài cửa sổ văn phòng thì thấy một nhóm đông người đang đứng, đang đi và đang ngồi.
"Thật đáng để làm một cửa hàng rượu bên cạnh. Đó là một đường đua phải không? Giống như có chỗ ngồi trên sân thượng vậy. Và bạn cũng có thể nhìn thấy cả sân đua nữa," Mac lơ đãng nói khi quét mắt ra ngoài. <

"Khi tôi nói tôi muốn mở chỗ thi đấu quyền anh Cậu bảo tôi nghỉ ngơi trước à?" Nan giả vờ hỏi lại.

"Đừng có dại mà đuổi theo tôi. Tôi chỉ đùa thôi, tôi thấy bạn đang điều hành một công việc kinh doanh bắt đầu có vẻ buồn tẻ và thịnh vượng nên tôi đề nghị chơi. "Mac trả lời. Thực ra lúc đầu cậu rất nghiêm túc. Nhưng khi nghĩ rằng nó sẽ tốn rất nhiều tiền, cậu đã thay đổi quyết định.
"Hãy để bạn học xong và quay lại trước. Sau đó chúng ta sẽ nói chuyện, để cậu quay lại giúp tôi làm việc," Nan trả lời, Mac ngay lập tức nhận lời, trong đầu đã vẽ ra một bức tranh rằng nếu anh ấy thực sự làm việc đó thì nó sẽ như thế nào. ?

"Tôi có thể đi xem xung quanh được không?" Mac hỏi, bởi vì anh ấy chắc chắn muốn đi dạo quanh sân và nhìn quanh sân vận động.

"Gọi Ai Tan đi cùng," Nan trả lời. Thực ra, anh ấy muốn ra ngoài đi dạo với Mac. Nhưng anh ấy đang bận nói chuyện với kỹ sư người sẽ đến và làm một chiếc lều ô tô cho anh ấy .

"Ừm," Mac trả lời trước khi bước ra ngoài và gọi. Tan cách văn phòng không xa
Nan thấy Tan đã đến gặp Mac thì gật đầu đáp lại cho phép  Sau đó Mạc mời Tân đi xem xung quanh. mà một số cấp dưới của anh ta Có người đi lại xung quanh và nhìn. sự ngăn nắp

"Hia Mac, bạn  muốn mở quán rượu ở sân vận động không?" Tan hỏi lại. Khi Mac hỏi ý kiến ​​của Tan. Sẽ tốt hơn nếu chúng ta xây dựng một cửa hàng rượu ở đây?

"Ừm, nhưng không sớm đâu. Đúng vậy, hãy đợi cho đến khi tôi tốt nghiệp trước đã," Mac trả lời.

Cũng tốt, nơi này khá xa cộng đồng, tiếng ồn lớn không làm phiền ai", Tan vừa nghĩ vừa nói.

"Nhưng còn tùy. Chưa chắc chắn cho đến khi tôi tốt nghiệp, có thể lúc đó tôi sẽ có ý tưởng khác. Bạn có thể làm việc khác," Mac mỉm cười đáp lại và nhìn xung quanh. Một số cô gái đã quay lại và mỉm cười với Mac. Vì một số người mới tới đây chưa biết Mac với Nan có quan hệ gì? Một số người thậm chí còn chưa biết. Chủ sở hữu mảnh ruộng là ai? Hầu hết mọi người đều quen thuộc với Với cấp dưới của Nan, điều đó thậm chí còn tồi tệ hơn. Gặp cấp dưới của Nan đi theo ai đó. Và với thái độ khiêm tốn hơn, có thể cho rằng ông chính là chủ sở hữu của sân.
"Xin lỗi," một người phụ nữ dũng cảm bước tới chỗ Mac.

"Khrap," Mac trả lời lại.

"Vậy... tôi muốn xin số của bạn có được không?"

Người phụ nữ trẻ nói trong khi nhìn cô một cách quyến rũ. Mac hơi khựng lại. Về phần Tan, anh mím môi, nhịn cười. Trước Mac nở một nụ cười yếu ớt. Đưa nó cho người phụ nữ trẻ.

"Nếu muốn gọi điện đặt chỗ ở trường đua thì tốt nhất nên gọi vào số chính ở đây. Về phần số điện thoại cá nhân của tôi, tôi thực sự không thể đưa cho bạn được." Mac thành thật trả lời. Vì đường đua của Nan sẽ có con số chính để đưa ra. Mọi người có thể gọi điện đặt chỗ trước tại trường đua.
"Tại sao?" Người phụ nữ lớn tiếng hỏi. nóng nảy

"Bạn trai của tôi khá khó chịu. Tôi xin lỗi."
Mạc nói thẳng, cô gái có vẻ thất vọng. Nhưng cô gái không chống cự. Sau đó lập tức đi về phía nhóm bạn.

"Hia Mac cũng rất quyến rũ. Nếu Hia Nan biết chắc chắn anh ấy sẽ ghen tị lắm", Tan trêu chọc.

"Nếu biết, có lẽ anh ấy sẽ cười nhiều hơn," Mac cố ý nói. Trước khi mời Tan đi xa hơn để nhìn xung quanh, khi bước lại, anh nhìn thấy một thiếu nữ. Người bước tới xin số của anh bị một người đàn ông tấn công Họ kéo tay ra và trông như sắp đánh nhau ở một góc sân. Khiến cậu phải đứng lại quan sát tình hình, bạn bè của cô gái dường như đang cố gắng ngăn cản nhưng chàng trai không chịu thua.  người đàn ông định tát một phụ nữ trẻ và cố gắng làm hại cô ấy <

"Chết tiệt," Mac chửi rủa trước khi lao vào trong. Cùng với đó là nhảy và đá người đàn ông cho đến khi anh ta vấp ngã. Bạn bè của cô gái ngay lập tức đến hỗ trợ bạn bè của mình.

"Này," Tan nhanh chóng chạy tới chỗ Mac. bởi vì anh ấy sợ người đàn ông đó sẽ làm gì với Mac
"Anh đang tọc mạch chuyện gì vậy? Đây là Chuyện vợ chồng!" Đối phương vừa đứng dậy liền tức giận chỉ vào Mạc.

"Tôi không quan tâm đó có phải là chuyện vợ chồng hay không, nhưng tôi quan tâm,  anh không thể làm tổn thương phụ nữ," Mac đáp lại anh.

"Nếu bạn không muốn bị tổn thương. Bạn đã bỏ chạy, thật xa. Đó là vợ tôi. Tôi sẽ tát và dẫm lên nó theo cách tôi muốn."Bên kia từ chối. Đang định lao về phía người phụ nữ đang đứng khóc nức nở thì Tan cũng chạy tới chặn lại.

"Anh dừng lại ngay đi. Và hãy ra khỏi đây ngay bây giờ. Trước khi tôi gọi người đến ném cậu ra ngoài ".
Tân hét lớn. Lúc này cấp dưới của Nan vội chạy tới. Chúng ta đã cùng nhau tham gia Mac <

"Khun Mac, có chuyện gì vậy?" Tone, cấp dưới của Nan, người còn lớn tuổi hơn Mac, hỏi vì đối phương cũng giống như người bảo vệ trên sân.

"đừng bận tâm Tôi muốn Anh Tone thu xếp để đưa anh chàng này đi. Xin hãy ra ngoài và bình tĩnh lại."
Mac nói với Tone. trước khi quay sang người phụ nữ trẻ Bây giờ Mac không phải lo lắng về việc có người lao vào tìm mình, vì cấp dưới của Nan đã ở gần đó,

"Tôi sẽ dẫn bạn của cô ngồi trước văn phòng trước," Mac nói, vì văn phòng đã ở ngay trước mặt anh. Văn phòng có chỗ ngồi dài. Bạn bè của người phụ nữ Nhanh lên và gật đầu. Thế thì ủng hộ bạn của họ đi theo Mac. Mac bước tới văn phòng và để các cô gái trẻ ngồi bên ngoài trước, trong khi anh vội vã đi vào lấy nước từ tủ lạnh bên trong.

"Chuyện gì đang xảy ra thế?" Nan hỏi ngay vì anh có thể nhìn thấy. Tôi thấy Mac dẫn một nhóm thiếu nữ ra ngồi ngoài.

"Một người đàn ông đã tấn công một phụ nữ, vì vậy tôi đã giúp họ và bắt họ ngồi xuống nghỉ ngơi. Tôi sẽ lấy cho anh ta một ít nước trước," Mac nói và Nan gật đầu. Nhưng anh đã đứng dậy và đi theo Mac Đi ra ngoài, Mac đưa cho cô gái một ít nước, cô gái ngượng ngùng cười đáp lại, Nan bước tới đứng cạnh Mac.

"Vậy cậu có bị sao  không?" Nan hỏi thêm, cũng nhìn Mac.

"Không có gì đâu. Tan và P'Ton đã đến trước. Tôi sẽ đưa người đó ra ngoài," Mac đáp, và anh mỉm cười gật đầu hài lòng vì người yêu đã giúp anh dọn dẹp đống bừa bộn trên sân.

"Cảm ơn rất nhiều Nếu các bạn không giúp tôi. Mọi chuyện sẽ rất tệ." " Cô gái trẻ đưa tay nắm lấy tay Mac có chút sững sờ. Về phần anh, anh đứng dậy và nheo mắt nhìn giữa Cô gái và Mac.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top