Love Sick
CHAP 1:
“Cháy….cháy”-giọng người dân hoảng hốt
Ngọn lửa phừng sáng cả một góc khu xóm,đứa trẻ đang khóc òa trong sự sợ hãi.Nó đưa mắt đảo nhìn xung quanh mọi thứ trong căn nhà đang bị lửa thiêu cháy,ba mẹ nó đâu rồi???Bổng một bàn tay ôm rồi quăng nó ra ngoài.Trong sự bàng hoàng nó nhìn lại,dường như bàn tay đó đã mắc kẹt trong mớ lửa kia.Bà ôm chặt nó vào lòng,nước mắt giàn giụa.Nó thấy ba mẹ nó vẫn còn trong đó đang thở khó nhọc và đang nhìn nó.
-Khôngggggggggggggggggggg!
Tôi la lên bàng hoàng,thì ra chỉ là mơ thôi sao,những giọt mồ hôi vội vã lăn từ trán nó xuống.Tung chăn ngồi dậy,đầu tôi choáng váng vì cơn ác mộng vừa rồi.Uể oái bước xuống nhà vệ sinh,tôi đánh răng một cách chậm rãi nhưng ôi không tôi đã quên mất hôm nay là ngày tôi phải đi đến trường.Như một tên lửa tôi làm vệ sinh cá nhân rồi thay đồng phục nhanh chóng rồi chạy như bay xuống nhà.Ngó nghiêng xung quanh chẳng thấy bà đâu,chắc bà đi làm sớm rồi. Nhìn lại đồng hồ cũng còn sớm nên tôi cứ chậm rãi đi bộ trên con đường,trời khí hậu mát mẻ cây cối cũng đã thức dậy sau màn đêm đen,tôi tự hỏi không biết đám học trò kì này sẽ giở trò mới gì nữa để đuổi mìh khỏi trường đây.Do nghèo và được có học bổng nên tôi mới vào được trường này dưới sự ganh ghét của học sinh trong trường,may mắn sao tôi tìm được một người bạn một người hiểu được tình cảnh của tôi như thế nào.Tôi thầm cảm ơn ông trời đã ban tặng mìh một người bạn trong khi ai trong trường cũng ghét tôi.
“Ào…..ào”
-Nước cống thơm ko Minah???
-Bốc mùi quá đi mất!
Lại là cái trò này,sao bọn nó không làm gì mà rảnh rỗi chọc mình nhỉ!Những lúc này mình chỉ có thể tự nhủ rằng “đừng nóng giận,ko khéo bọn nó lại thỏa mãn được trò đùa ấy”.Phù!Bước tiếp và bỏ ngoài tai lời châm chọc của những học sinh khác,chắc bọn nó tức lắm khi chọc tức tôi mà tôi cứ bình tĩnh như thế.Mày làm tốt lắm Minah!Cứ như thế mà phát huy.Tự nhủ với lòng tôi thay ngay bộ đồ thể dục rồi vào lớp học.
-Cậu lại bị tụi nó phá nữa à???-Boram vừa nhìn chăm chú nhìn vào điện thoại vừa hỏi
-Ừ!Cậu xem gì mà có vẻ chăm chú thế???
-À!MV mới của Exo.Ôi!Đẹp trai cực í,hìh tượng những anh sói đã ăn mòn trái tim tớ rồi
Ọe…Lại là mấy boyband yêu thích của cô nàng rồi,tất nhiên là tôi chẳng thể nào có thời gian đến quan tâm tới mấy điều này rồi vì thời gian rảnh rổi tôi phải đi làm thêm để phụ giúp bà bươn chải sống qua ngày,hâm mộ thì cũng có hái ra tiền đâu, lúc nào tôi cũng nói với mình thế khi thấy những fan cuồng hay fan hâm mộ mấy nhóm nhạc.
Tan học tôi chạy như bay về nhà,đang đi thì bỗng nhớ thì đang là mùa dưa lê ngon lắm.Móc trong túi ra còn mấy nghìn won tôi tới cửa hàng mua vài quả.Đang tung tăng về thì tôi thấy ở đâu một chiếc xe tuyệt đẹp đậu trước cổng nhà mình,lấy làm lạ vì nhà tôi làm gì có quen ai mà lại giàu như thế này chứ.Tức tốc chạy vào nhà thì tôi thấy bà đang ngồi nói chuyện với một chị nào đó xinh đẹp lắm,thấy tôi chị ấy cười rồi ra hiệu cho tôi ngồi xuống.Nhưng kì lạ sao trên tay chị ấy lại cầm mấy bản thiết kế quần áo của mình nhỉ,chả hiểu gì nhưng tôi cũng ngồi xuống,giờ ngồi gần mới nhận ra là chị ấy không những đẹp mà còn rất đẹp cơ,làn da trắng tôn lên đôi môi đỏ đẹp cứ như là mĩ nhân ấy.Bỗng chị ấy chìa tay đưa mấy bản thiết kế của tôi ra
-Chị đã theo dõi em từ lâu rồi.Xin chào em chị là Jung Hana,là quản lý các stylist của công ty SM
-Ơ……SM là cty nào ạ???
Chị ấy trố mắt nhìn tôi ra vẻ ngạc nhiên rồi tự nhiên phì cười
-Em có muốn làm lương cao không???
-Dạ……có-Tôi trả lời ấp úng
-Ôk…chị thấy em là một người rất có tài năng,chị sẽ cho em vào làm stylist của một nhóm nhạc.Tuổi em hơi nhỏ nên sẽ vào làm dạng như trainnee thôi,nếu được thì sẽ làm luôn và lương cao hơn.Do nhóm này đang lo cho việc comeback nên rất bận và cần stylist.Em cũng sẽ phụ việc cho cả anh manager của nhóm luôn nhé.
-Vậy chừng nào bắt đầu hả chị???
-Ngày mai,hãy sắp xếp hành lí đi.Em sẽ dọn qua KTX và ở chung với bọn họ.Bà em chị sẽ chăm sóc!
-Cái gì?????Ở chung á
-Ừm!!!Không sao đâu,tin chị đi!Thôi giờ chị phải về.Con chào bà con về ạ
Bà tiễn chị ấy ra cửa rồi quay vào,tôi thì cứ đứng ngớ ngẩn vì điều chị ấy vừa nói,mìh phải dọn qua ở chung với nhóm gì đó sao.Còn bà thì sao chứ,à chị ấy bảo sẽ lo cho bà,nhưng nghe nói là lương cao lắm nếu làm được cũng đỡ phần nào cho bà,mình sẽ làm bà già rồi không thể nào dựa vào bà mãi được.Tôi đi tắm rồi leo lên giường,ngày mai là ngày nhận việc tôi phải thật tỉnh táo mới được
Kéo lê va ly tới trước KTX ,tôi trình xuất giấy tờ cho người bảo vệ,bác ấy đồng ý rồi tôi đi vào trong.Bên trong quang cảnh thật khác,cây cối xanh tươi mát mẻ được tỉa tót kĩ càng,hít thật sâu không khí trong lành,tôi gõ cửa KTX nhưng không ai ra mở cửa chợt nhớ là chị Hana bảo là họ đang lo cho việc comeback gì đó nên tôi mở khóa vào luôn.Căn phòng khách hiện ra thật sạch sẽ và ngăn nắp.Chẹp!Còn sạch hơn cả phòng mình cơ,có 2 phòng nhưng có một căn phòng ghi là Stylist room,chắc là phòng của mình tôi kéo vali vào để trong phòng rồi đi tham quan.Vào phòng thứ nhất thì thấy cũng sạch đẹp chẳng khác gì phòng khách nhưng eo ôi phòng này rộng quá đi mất,đếm nhẩm ra là có 12 chiếc giường
-Áaaaaaaaaaaaaaaa!
Tôi la lên hoảng sợ vì thấy một chiếc………….. “sịp” nam nằm chễm chệ trên giường,không biết ai mà vô duyên quăng cái thứ ấy chổ này nữa,cái phòng đang sạch đẹp vậy mà.Tôi quyết định không tham quan nữa vì bây giờ tim tôi đang đập thình thịch và đỏ mặt và hơn nữa biết rằng đây là một nhóm nhạc nam chứ không phải là nữ.Càng nghĩ càng run tôi ngồi phịch xuống chiếc ghế sôfa,không dám làm gì hết ngoài việc ngồi đợi chủ nhân căn phòng này về.
Ngồi một lúc lâu thì tôi cảm thấy buồn ngủ ghê gớm,nghĩ là chắc họ về trễ lắm nên mình cứ đánh một giấc xem sao.Nói rồi tôi nằm xuống chiếc ghế êm ái,ở đây đầy đủ tiện nghi hơn nhà tôi nhiều và rồi cơn buồn ngủ ấp tới.
Trong cơn mê man,tôi lại thấy..mẹ tôi đang nhìn nó gương mặt xanh xao,lửa rất nhiều, mọi thứ xung quanh mẹ tôi bùng cháy tôi muốn chạy tới nhưng ngọn lửa đã cản tôi lại,nước mắt ứa ra.Trong vô thức tôi vùng mình dậy và ôm cchầm lấy…một ai đó???
-Mẹ ơi!Đừng bỏ con mà huhu!
Bỗng có một vòng tay cũng ôm nó lại rồi vỗ vỗ vào tôi
-Nè!Sao khóc dữ vậy bé con???
Nghe thấy giọng nam tôi đẩy người đối diện rồi la lớn lên làm anh ta hoảng hốt té đập đầu vào trong cạnh ghế.
-A…..anh là ai???
-Đây là nhà anh ^^
Một nụ cười chợt hé lên sau đôi môi đỏ và nhỏ kia,tôi như bị thôi miên bởi nụ cười ấy,nhìn anh ta cứ như một thiên thần ấy
-Làm gì nhìn anh chầm chầm thế,chắc bé con là stylist mới đến đúng không???
-Ơ….à ưm vâng
-À!Giờ mấy thành viên khác đang bận việc rồi,anh hơi mệt nên về sớm.Mà nè anh có làm gì đâu mà nhìn em giống ở thế phòng thủ thế.Anh tên là Luhan!
-…………
Thấy tôi cứ ôm cái gối anh ấy cười khì,nhưng thấy anh ấy nói vậy tôi liền buông cái gối ra,vẻ mặt bối rối.Trời ơi hồi đó giờ mình có như thế này bao giờ đâu chứ,sao lại xao động trước nụ cười của con trai chứ,mìh điên rồi.
Thấy tôi cứ vò đầu bứt tóc,anh ấy lại cười lại gần xoa đầu tôi rồi bảo
-Anh mới tập về đói quá.Em biết nấu ăn không???
-Vâng…biết ạ
-Cần anh phụ không???^^
-Sao cũng được ạ
Chẹp tự dưng lại lễ phép gớm,cơ mà sao mỗi lần anh ấy nhìn mình là tim mình lại đập thình thịch nhỉ???Ôi không!Quên đi quên đi.Mày vào đây là để làm việc đó Minah à!
Tôi lén nhìn sang chỗ anh ấy,thì ra là đang rửa rau quả sao nhìn cứ như thiên thần ấy nhỉ,chiếc mũi cao thanh tú gương mặt nhỏ nhắn môi nhỏ và đỏ mọng nhìn như quả dâu ấy.Bắt gặp ánh mắt “biến thái” của tôi đang nhìn thì anh ấy lại cười mỉm
-Không còn đồ ăn nhiều lắm hay làm kimpap nha???
-Dạ,sao cũng được ạ!Em còn biết làm bánh đấy!
-Woa,thế à.Vậy làm bánh ngọt đi anh thích bánh lắm
Nhìn mắt anh ấy rạng rỡ lên nhìn như con nít thật dễ thương quá,mới gặp nhau mà đã thân thiết thế rồi cũng giúp mình quên đi sự ngại ngùng ban đầu,nhưng người này giống anh tôi quá nên có một cảm giác thân thuộc giống như có sẵn trong lòng tôi lâu rồi.Trong lúc đó chính bản thân Luhan cũng nghĩ rằng “con bé thật hồn nhiên,mình sẽ giúp đỡ cô bé đáng yêu này”.
-Em nhìn anh giống mèo con không???
Anh ấy quay sang thì tôi bật cười to lên vì bột đang dính lên mặt anh ấy
-Haha,mắc cười quá!
-Chết em nè dám cười anh hả ^^
Nói rồi anh ấy quẹt bột lên mặt tôi,thế là 2 chúng tôi cứ mãi nghịch bột cả người 2 đứa đều lấm lem,vừa nghịch vừa làm bánh thế này vui quá.Cuối cùng thì cái bánh mà 2 đứa cố gắng làm cũng “đau khổ” chui vào lò nướng.
Trong lúc đang chờ bánh thì tôi và anh ấy cứ thay phiên nhau cười vì cái mặt của hai đứa:
-Lại đây anh lau mặt cho
-Ơ…..dạ thôi!Em tự lau được rồi
-Không sao đâu
Tự nhiên không biết sao lúc ấy tôi lại can đảm bước tới chỗ anh ấy nữa,đứng gần còn run hơn cả khi nhìn từ xa cơ.Tôi nhắm nghiền mắt lại,bổng cánh cửa phòng mở ra làm tôi và cả anh ấy giật mình
-Han à???
-Tiểu Lộc nhà ta đâu rồi???
Mọi người bước vào thì đều bất ngờ vì thấy cái cảnh tôi và Luhan đang đứng đối diện đã vậy tay anh ấy còn đang ở trên mặt tôi nữa nhìn cứ như chuẩn bị hôn nhau ấy.
-Á à…Thì ra là!!!
-Sehun à!Vào xem người yêu cậu ngoại tình nè
Tôi liền đẩy anh ấy ra vẻ mặt ngượng ngùng,anh ấy lại cười.
-Sao mấy cậu về sớm thế???^^
-Không về sớm thì sao thấy được cảnh này chứ haha
-Thôi mấy cậu giới thiệu về mìh cho bé con biết đi,em ấy sẽ là stylist của bọn mình đấy
-À!Bọn tớ nghe chị Hana nói rồi!Trẻ tuổi tài năng lắm ^^.
Bỗng mn xếp thành một hàng dài cứ như trang trọng lắm ấy,rồi hô to lên làm tôi giật cả mình
-Xin chào em,we are one!Bọn anh là Exo chào mừng em đến với gia đình bọn anh!
Sau đó mọi người lần lượt giới thiệu tên mình một cách rất thân thiện,ai cũng dễ thương và đáng yêu hết,sau đó tôi cũng giới thiệu về bản thân mình.
-Bọn anh mua đồ ăn cho em nè Luhan may là mua 2 phần nên em với bé cùng ăn đi.
-Dạ!
Tôi và anh Luhan cùng ngồi ăn với vẻ tự nhiên,mọi người cùng nhau chơi đùa tới tối rồi bắt đầu đi ngủ,bây giờ là giờ giới nghiêm tôi được nhận nhiệm vụ là đi xem mọi người đã ngủ chưa vì không ai được thức quá khuya để đảm bảo sức khỏe.Vào phòng thì thấy mọi người đã ngủ rất say,nhưng nhìn giống trẻ con quá ai cũng ôm gấu bông ngủ hết,cảnh tượng đập vào mắt tôi là anh Luhan đang ôm gấu bông ngủ ngon lành,dễ thương thật!Tôi lại gần kéo chăn cho anh ấy rồi nhẹ nhàng đóng cửa lại.Vậy là tôi có thêm những người bạn nữa rồi,đặc biệt là anh Luhan.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top