Chương 6 :Chia cách
Ba tháng sau khi một chuyện lắng xuống ,Em sẽ đưa Huyên Huyên sang Ytaly , nơi đó an toàn hơn Bắc Kinh , đó là nguyện vọng của chị .- Mặc Phong tựa người trên ghế dài, áo sơ mi gucci trắng mở ba nút lộ vòm ngực rắn chắc . Tuy chỉ mới 16 nhưng sức hút đã không tưởng . Hai tay đan vào nhau , mắt hướng về Lưu Chính đang quay lưng về phía cậu . Ông lặng người trước hoàng hôn ,ánh chiều tà hắt lên người ông trải một cái bóng dài trên nền thảm màu rượu vang đỏ .
Thấy ông không phản đối , cậu nói tiếp :
-Vào ngày sinh nhật của chúng hàng năm , em sẽ cho chúng gặp nhau . Mọi tin tức về Hiên Hiên sẽ được phong tỏa , Angle và Devil sẽ không tìm được con bé .
Không khí trong căn phòng chùn xuống , mọi thứ đều yên tĩnh , chỉ nghe tiếng mưa vỗ trên khung kính.
Mưa , đã ba ngày rồi.
Phòng của Hiên Hiên và Vũ Vũ nằm trên tầng 3 của biệt viện , ban công hướng ra khu vườn nối với sân sau bằng con đường sỏi đi qua dãy nhà của gia nhân và hai hàng cây cao ven đường. Men theo lối đó đi dần ra là hồ sen nằm giữa sân . Mép của hồ sen được lát đá hoa cương chồng lên vài tảng đã nhẳn lớn để trang trí , tuy là hồ sen nhưng rất sạch sẽ , nước trong vắt , cá vàng bơi lượn dưới tản lá. Có một cái đình nhỏ âm xuống nửa hồ. Phần âm xuống bằng kính chịu lực bên trên có một băng ghế gỗ uốn theo áp sát đình,trên lót nệm nhung đỏ cao cấp . Ở giữa treo chuông gió bằng thủy tinh các hạt mài dũa nhiều cạnh lấp lánh to nhỏ khác nhau , cuối là viên pha lê, trong mỗi viên ghép hai từ A và J là tên tiếng Anh của Nhược Hiên và Hàn Vũ - Alice và Jonathan.
Màn cửa mỏng màu xanh lơ mát mẻ tung bay trong gió , hai thiên thần nhỏ ngồi trong đình. Hàn Vũ cầm một cuốn sách dày trong chồng sách kia mà cậu vừa lấy từ thư phòng của cha ,đã hai tháng từ ngày mẹ mất ,nỗi đau dần nguôi ngoa nhưng cậu biết Hiên Hiên thì không quên được . Chi dù cô bé có tỏ ra mạnh mẽ nhưng mỗi đêm cô vẫn bật dậy vì ác mộng và lặng lẽ khóc thút thít ngoài vườn . Mặc cho rét buốt , gió xì xào trong đêm yên tĩnh thì cô vẫn lặng yên ngồi trong đình. Cậu biết chị không muốn mình biết nên chỉ đi theo sau cô bé và bế về khi ngủ thiếp đi. Từ những hôm đó tình cảm của cậu dành cho Hiên Hiên đã bắt đầu quá giới hạn tình chị em từ lúc nào mà cậu không hề hay biết .
Hiên Hiên ngồi dựa vào gối tựa , đầu khẽ nghiêng sang một bên , tay mân mê gấp những con hạt giấy đủ màu sắc . Vũ Vũ gối đầu lên đùi Hiên Hiên , đã chìm vào giấc ngủ từ lúc nào rồi , chỉ có bên cạnh Nhược Hiên cậu mới có thể thoải mái như thế. Bỗng, mày cậu nhíu chặt lại , mồ hôi túa ra ướt đẫm. Hiên Hiên khẽ vuốt hàng chân mày của cậu , miệng ngân nga :
- wo de baobei baobei
Bảo bối, bảo bối của chị
gei ni yidian tiantian
Cho em chút ngọt ngào
rang ni jinye dou hao mian
Để tối nay em có thể ngủ thật ngon
wo de xiaogui xiaogui
Quỷ nhỏ, quỷ nhỏ của chị
dou dou ni de meiyan
Trêu chọc từng nét trên gương mặt em
rang ni xihuan zhe shijie
Để cho em yêu thích thế giới này
A la la la la la wo de baobei
A la la la la la bảo bối của chị
juan de shihou you ge ren pei
Những lúc mệt mỏi luôn có em bên cạnh
ai ya ya ya ya ya wo de baobei
ai ya ya ya ya ya bảo bối của chị
yao ni zhidao ni zui mei
Muốn em biết rằng em xinh đẹp nhất trên đời này
rang ni jinye dou hao mian
Để đêm nay em ngủ thật ngon
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top