Chap 10.1

Cuối cùng thì ngày thi cũng đã đến. Sau cả một tuần dài lê thê gồm 7 ngày, tức 168 giờ, tự 10080 phút, bằng 604800 giây, các sao luyện tập với đủ các chiêu thức bá đạo, cùng những cái tên khó đỡ.

12 chòm sao của chúng ta làm bài thi lí thuyết khá tốt. Gần như xong nó là chẳng có ai lo lắng cả. Và hôm nay, là ngày rất ư là quan trọn: Ngày đi nhận đối thủ của mình.
"Sụt sịt!!" - Song Ngư sụt sịt mũi, cứ mỗi lần hồi hộp là cô lại chảy nước mũi.
"Lo quá à, không biết tớ đấu với ai nữa đây??" - Cự Giải lo lắng ra mặt. Suốt quãng đường từ KTX đến phòng thể chất, cô cứ bồn chồn không yên.
"Cứ bình tĩnh là ok hết ý mà!!" - Bạch Dương, ngược lại với Cự Giải, cô nàng có vẻ rất tự tin. Cô còn vỗ cho Giải một cú đau điếng.

"Ê, cẩn thận chút xíu đi!! Sức mạnh của cậu đủ để đè bẹp cậu ấy đấy!!" - Song Tử nhăn nhở cười. Tên này dẫu là trong tình huống nào, hắn cũng nhăn nhở được. Rồi sẽ có ngày hắn chết nhăn răng.

"Cậu nói cứ như tôi là dã thú vậy hả??" - Bạch Dương chống nạnh tức hằm hằm.
"Chả đúng!!!!!" - Song Tử lè lưỡi lêu lêu cô nàng, rồi co giò lên chạy trước khi bị ăn đập.
Cừu con dồ hết cả người lên, máu nóng sối lên sùng sục. Cô rút giày ra, đuổi theo Song Tử:
"ĐỨNG LẠI NGAY, TÊN MẤT NẾT KIAAAAA!!!!!!!!"

Nhìn Song Tử với Bạch Dương mà Cự Giải không nhịn được cười. Hai má lúm đồng tiền của cô khẽ đỏ ửng lên.
"Aizzz, giờ lại đến Bạch Dương với Song Tử đấy. Cái cặp Nhân Mã với Sư Tử vừa hết xong thì..." - Xử Nữ thở dài chán nản. Cô lắc đầu nguầy nguậy.
"Thế cũng vui mà!!!" - Thiên Bình cười tươi roi rói. Lại thêm một cô nàng tự tin nữa.
"Căng thẳng quá mau già lắm Xử à!!"
"Vui tùy lúc..." - Xử đáp một câu cụt lủn, rồi đi thẳng, bỏ lại Bình nhi phía sau. Không phải cô ghét bỏ gì Thiên Bình, chỉ là cám thấy khó đối mặt...

Cô lại buông một tiếng thở dài não nề lần nữa.

BỤP

"Ối, xin lỗi!!!" - Xử Nữ đâm phải một người. Cô choáng váng bởi cú đâm đó, do thân hình của cái gã cô đụng phải thật quá lớn.
"Ớ, Ma Kết..." - Cô ú ớ gọi tên người cô vừa đâm phải.
Ma Kết liếc nhìn Xử Nữ, nhưng anh chỉ im lặng, bước thẳng đi. Cô thích tránh mặt anh mà. Cả tuần vừa rồi, cô không thèm cho anh cơ hội nói chuyện. Được thôi, anh cũng sẽ không đụng vào cô cho tới khi cô yêu cầu.

Xử Nữ nghệt mặt trước hành động đó. Trái tim cô tự dưng đau nhói, khóe mắt đỏ hoe. Không phải chứ?? Anh vừa lơ cô đi phải không?? Chợt nhớ lại hành xử của cô cả tuần nay. Cô tránh mặt anh như thể anh mắc bệnh truyền nhiễm. Hèn gì, giờ anh bơ cô.

"Mày phải vui lên đi chứ Xử Nữ, mày đã đạt được mục đích rồi mà!!" - Cô thầm nhủ, đưa tay quệt nước mắt trước khi nó rơi xuống.
"Bà già cau có, đang chắn đường tôi nè!!" - Một giọng nam trầm phát ra sau lưng cô.
"Đường rộng, sao không đi ra chỗ khác?!!" - Cô bực tức quay lại quát. Hóa ra cái tên đáng ghét đấy chính là Bảo Bình.
"Tôi sẽ đi chỗ khác, nếu như cô không dẫm vào chiếc chìa khóa phòng của tôi!!" - Anh hất mặt lên.

Xử Nữ nhìn xuống chân. Quả thật là cô đang giẫm lên chiếc chìa khóa của cậu ta thật. Xử cúi xuống, nhặt nó lên, rồi quăng mạnh cho Bảo Bình.
"Chiếc chìa khóa quý giá của cậu đó!!"
Bảo đỡ lấy chìa khóa, nhìn Xử đúng ba giây, rồi nói:
"Không hẳn là quý giá, nhưng mất nó phiền lắm!!"
"Xong rồi thì phắn đi đi!!!!" - Xử nghiến răng. Sao cô lại đụng đúng tên chết tiệt này chứ nhở??!!

"Đang phắn...Tôi đâu dư thời gian đứng đây..." - Bảo Bình đút chìa khóa vào túi, đi lướt qua mặt Xử Nữ. "Cô phiền phức thật đấy!"
"Cái gì??" - Xử tức điên lên. Tên đó lấy quyền gì mà nói cô phiền phức.
"Không đúng sao??"
"Cái quái gì chứ?? Tôi chẳng hiểu cậu muốn nói gì!!"
"Thứ duy nhất cô quan tâm là bản thân cô thôi. Cô chỉ muốn mình là người tốt trong mắt mọi người. Không phải nó vớ vẩn lắm sao??"

Xử Nữ như chết đứng trước câu nói của Bảo Bình. Anh chỉnh lại cổ áo, rồi quay đầu bước thẳng.
.
.
.

Hội trường chật ních một biển người. Tất cả mọi người đều đổ xô vào chen chỗ, không ai nhường ai.

Sau một hồi đấu vật mãi, như kiểu chen nhau mua pizza giảm giá, lớp S cũng đến được chỗ ngồi.

Để tránh dài dòng rườm rà, mất thời gian, các thầy cô đã nhanh chóng cho các học sinh lần lượt lên chọn cặp thi đấu của mình luôn, để tạo cho học sinh có nhiều thời gian nghỉ ngơi.

Sau đây là các cặp đấu của 12 chòm sao:
Bạch Dương - Kim Ngưu
Song Tử - Cự Thiên (Một học sinh lớp A)
Cự Giải - Hạ Khương (Cũng học sinh lớp A)
Ma Kết - Thiên Yết
Nhân Mã - Sư Tử
Thiên Bình - An An (Học sinh lớp
Bảo Bình - Vũ Phong (Học sinh lớp Z)
Song Ngư - Xử Nữ

Sau buổi phân cặp, các học sinh trở về KTX. Mỗi người một phòng, không ai nói chuyện với ai. Họ phải làm quen dần với điều này, học ở Học viện Phép thuật này, thì luôn phải cạnh tranh nhau. Đặc biệt là khi các kì thi đến.

-----------------

70 AM: Tất cả các học sinh năm nhất tập trung tại khán đài mà họ đã đã từng kiểm tra phân loại khi mới vào trường. Có tầm bốn khán đài như vậy, mỗi khán đài kiểm tra 50 học sinh, tức sẽ có 25 cặp đấu.

12 chòm sao được xếp chung vào khán đài A. Họ tránh nói chuyện với nhau, mỗi người chỉ lẳng lặng tách ra một chỗ.

Cô Xà Phu (một nhân vật lâu lắm mới được nhắc đến) đọc to những quy định thi đấu:
"1) Được phép sử dụng vũ khí (bao gồm các loại dụng cụ, trừ bùa ngải), nhưng không được tấn công vào những vùng gây tổn thương nghiêm trọng.
2) Khi thí sinh đang thi đấu, các thí sinh khác không được phép can thiệp. Ai vi phạm, bị truất quyền thi. Lớp S thì bị giáng xuống học lớp thường.
3) Nếu thí sinh bị ngã ra khỏi sàn đấu, coi như bị loại."

Cô đọc xong hai điều khoản, quay ra nhìn học sinh một lượt, rồi nói lớn: "Các em đã rõ chưa??"
"RÕ!!!" - Tất cả đều đồng thanh đáp lại.
Cặp thi đấu đầu tiên: Bạch Dương - Kim Ngưu.

Bạch Dương khá tự tin bước lên khán đài. Cuối cùng thì ngày cô mong chờ cũng đã tới: Ngày được đấu với Kim Ngưu. Cô chờ ngày này lâu lắm rồi (thực ra được một tuần là kịch). Nếu cô thắng Kim Ngưu, tức là buộc toàn bộ mọi người phải công nhận cô đủ khả năng ở lại lớp Special.

Kim Ngưu thì chẳng có biểu lộ gì nhiều. Anh chỉ đi lên khán đài, không nói không rằng. Khuôn mặt chỉ đăm chiêu suy nghĩ.

"HAI ĐẤU THỦ CHUẨN BỊ VÀO VỊ TRÍ!!!" - Tiếng cô Xà Phu hô lên chắc nịch.
"Hehe, tôi đợi ngày này lâu lắm rồi!!!" - Bạch Dương bóp chặt hai tay vào nhau, khiêu khích Kim Ngưu.

Nhìn biểu cảm của Bạch, Ngưu chẳng nói gì, chỉ mỉm cười một cái thật nhẹ nhàng. Nụ cười đó làm bất giác làm Cừu ta đỏ mặt. Cô tự dưng cảm thấy run run, ý chí chiến đấu bay gần phân nửa.

"Ôi không, cậu ta chắc chắn đang làm mình mất hết ý chí chiến đấu chỉ vì nụ cười chết người của cậu ta. Không được!!! Phải tỉnh táo!!!" - Bạch Dương thầm nghĩ vậy, vả một cái thật mạnh vào mặt mình. Cái tát đau đến nỗi má cô sưng đỏ hết cả lên.
"Híc, lỡ tay tát hơi mạnh rồi!!!" - Tiểu Bạch xoa xoa cái má đang bỏng rát của mình.
"BẮT ĐẦU!!"

Hiệu lệnh vừa dứt, Bạch Dương xông lên. Kim Ngưu cũng không để mất giây nào, anh vung tay, từng tảng đá lớn được nhấc lên khỏi mặt đất.
Mặt đất rung chuyển dữ dội. Đám học sinh lao nhao hết cả lên. Những tảng đá ban nãy vỡ nứt ra, biết thành những cái chông nhọn hoắt, lao về phía Bạch Dương.

XOẸT XOẸT XOẸT
CRẮC
BÙM

Những cái chông đá nát vụt, rơi lộp bộp trên mặt đất. Khói tỏa mịt mù. Đằng sau màn khói ấy là Bạch Dương, và trên tay cô là...
"Bộ vuốt tộc Sói!!!" - Ma Kết ngạc nhiên.
"Bộ vuốt tộc Sói???" - Mọi người còn ngỡ ngàng, không hiểu Ma Kết vừa nói gì.
"Hehe, phải!! Bộ vuốt này là báu vật gia truyền của dòng họ Bạch. Chỉ có tôi là người duy nhất được thừa kế nó!!" - Bạch Dương cười gằn.
"Bộ vuốt đấy là sao??" - Thiên Bình còn ngỡ ngàng. "Nó mạnh lắm à, Ma Kết??"

"Ba chiếc vuốt đấy được lấy từ hàm răng của ba con sói đứng đầu bộ tộc. Mỗi con sói biểu trưng cho một sức mạnh riêng. Nó có thể chém nát mọi vật thể. Sau khi bị giết, chúng để lại sức mạnh cùng một lời nguyền rủa trên một chiếc nanh. Không phải ai cũng có thể đeo được cái bộ vuốt đó đâu. Phần lớn đều bị chết vì bị nguyền rủa." - Kết ca giải thích.
"Èo..." - Nhân Mã lè lưỡi. Cô có nghe Bạch Dương nói đến điều này một vài lần, nhưng sau đó cô cũng quên phéng đi.

Mọi người đều kinh ngạc trước vũ khí của Bạch Dương. Tất cả lại đổ dồn sự chú ý vào trận đấu. Bầu không khí trở nên căng thẳng.
Nhưng điều đó chẳng hề bận tâm tới Kim Ngưu. Anh đấm mạnh tay xuống đất. Mặt đất rung chuyển dữ dội, rồi nứt toác ra. Từ những khe nứt, một loạt cát phóng về phía Bạch Dương.

Để né đòn, cô bật cao, vung một cú đá kinh hồn đến để trả lễ. Cú đá nhanh, mạnh. Nó tạo cho mọi người cảm giác cú đá đó nặng nghìn cân. Nếu dính đòn này, chắc chắn Ngưu sẽ không thể gượng dậy.

BỐP

Chỉ trong chớp nhoáng không đầy một khắc, mọi người chỉ thấy bóng một cô gái bị đánh văng ra xa.
Bạch Dương nằm sõng soài trên đất. Cú đánh vừa rồi quá bất ngờ, khiến cô không kịp trở tay. May mà chưa ngã ra khỏi sàn đấu.

Còn về phía Kim Ngưu, anh không nhúc nhích nửa bước. Trước mặt anh là một cột đá. Hóa ra lúc Bạch Dương chuẩn bị đá trúng anh, Ngưu đã kịp sử dụng phép thuật, kéo cột đá từ dưới lòng đất lên, hất văng cô ra.

May mà vết thương không đau lắm, tiểu Bạch bật dậy luôn.
"Quá nhanh..." - Đám học sinh xung quanh xì xào.
"Cô ta kinh thật!! Bị đánh vậy mà vẫn dậy được..." - Một học sinh khác nói.
"Thế này chưa thấm gì đâu..." - Bạch Dương đưa tay chùi vết máu trên miệng. Cú ngã ban nãy làm môi cô bị rách.

"Shit, sức mạnh của cậu ta có thể tấn công từ xa, còn mình thì phải đánh áp sát...Kiểu này mình dễ thua trước khi đến gần được cậu ta!!" - Cô thầm nghĩ. Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng cô hiểu đây là lí do vì sao họ nói anh là học sinh mạnh nhất. Ngay từ khi mới vào, anh đã có thể sử dụng sức mạnh một cách nhuần nhuyễn, còn cô thì...

Muốn thắng thì chỉ có một cách duy nhất! Nhưng cô lại chưa thạo phép này, chỉ còn một nước làm liều.
Nếu đây là cách duy nhất thì...
Nghĩ vậy, Bạch Dương rút mạnh ba chiếc răng nanh ra khỏi bộ vuốt, rồi quăng cái bao đi. Mọi người đều ngạc nhiên, tròn mắt.
"Cậu ấy định làm gì vậy??" - Song Ngư ngớ người ra.
"Sao lại rút nanh ra khỏi bộ vuốt..." - Song Tử cau mày khó hiểu.

ROẸT ROẸT

"Hả? Giờ lại xé áo??" - Thiên Yết cũng không khỏi ngạc nhiên.
Bạch Dương xé rách hai tay áo của cô ra, rồi quấn quanh hai bàn tay.
"Làm thế nào thì tôi mới đấm cậu được!!" - Cô cười khiêu khích Kim Ngưu.
Dường như anh chẳng bận tâm đến lời khiêu khích đó. Hay thậm chí là thái độ của tất cả học sinh xung quanh. Suốt từ đầu buổi thi đấu tới giờ, anh cứ như vậy. Đôi mắt màu vàng cam mờ đục...như thể không có gì tồn tại trong đấy...giống như anh không thấy gì hết...
Những tảng đá to bay lơ lửng lên sau lưng Kim Ngưu, chúng đơi lệnh anh.
Lúc đó, cả khán đài lặng im. Thời gian như ngừng trôi.

Anh phẩy tay một cái. Những hòn đá lao đi vun vút, như xé toạc không khí.
Bạch Dương không hề chùn bước trước trận địa đá đó. Cô tung ra những cú đấm mạnh mẽ, đập nát từng tảng đá một.

Cừu ta ném mạnh một cái nanh về phía Kim Ngưu. Nhưng anh may mắn né được. Nó sượt qua, để lại một vết xước dài trên khuôn mặt điển trai.
Lại một cái nanh nữa được ném ra. Suýt trúng!
Bạch Dương nhảy lên một tảng đá lớn đang bay, tạo đà làm một cú bật lên cao tít tận trần nhà.

Từ trên, cô phi mạnh cái nanh cuối cùng xuống. Nó găm xuyên qua giày anh, giữa hai khe ngón chân (Cái này là găm chuẩn, hay là ăn may đây??@@")
Nhanh như cắt, cô rút trên mái tóc của mình một cái cặp tăm. Trong một khắc, cái cặp tóc đó phóng to ra như gậy như ý của Tôn Ngộ Không.

BỐP

Kim Ngưu không kịp trở tay. Anh bị đánh văng ra khỏi sàn thi đấu, va mình vào bức tường.
Còn Bạch Dương thì mất đà, ngã từ trên trần nhà xuống.

RẦM

Hai con người ngã cùng một lúc. Khoảnh khắc cả hai, một bên chạm đất, một bên chạm tường, nói chung là va chạm, tạo nên một tiếng nổ long trời lở đất. Khói bụi mịt mù, còn kéo theo cả mấy mảnh bê tong nhỏ văng vào không khí.

Cả bức tường chỗ Kim Ngưu đâm sụp đổ. Còn Bạch Dương ngã thì tạo thành một vết lõm to đùng trên sàn đấu. Cả hai cùng ngất trên cành quất.

Các giáo viên cùng mười sao còn lại vội vàng chạy đến khiêng hai con người này ra khỏi đống đổ nát, đưa đến phòng y tế cấp cứu (Không cho Giải chữa thương vì cô còn phải thi đấu).

Kết quả trận đấu, do Kim Ngưu ngã khỏi sàn đấu, đáng lẽ bị xử thua, nhưng vì Bạch Dương cũng bất tỉnh tại cùng một thời điểm, nên các vị giám khảo của chúng ta đang không biết phải chấm sao cho phải. Rốt cục, họ đành phải lui lại, khi khác thảo luận tiếp.
Còn về phần các thí sinh thì...họ được nghỉ cho tới ngày mai, để nhà trường tu bổ lại khán đài thi đấu. Hai tên ôn con trời đánh kia phá nát hơn nửa cái phòng thi rồi...=="

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: