Chương 8: chặn đường



Giờ nghỉ trưa, tại thư viện trường

Linh đang kiểm tra lại sách trong thư viện một mình. Thư viện trường cũng khá nhiều sách nên ngày nào linh cũng phải kiểm lại.

Chợt Linh cảm thấy hơi ớn lạnh, cô nhìn xung quanh. Chẳng có ai, cô lại tiếp tục công việc.

Một lúc sau, lại có tiếng bước chân, càng lúc càng gần. Linh có cảm giác có ai đang tiến lại gần mình, tim cô đập loạn lên.

Bộp...bộp...(tiếng sách rơi xuống sàn)

Giật mình Linh quay lại. Cô như chết lặng khi thấy người sau lưng mình nãy giờ là Long. Linh nhìn Long ko chớp mắt, cô tự hỏi sao cậu lại ở đây.

Còn Long ko thèm để ý đến Linh, cậu vẫn gạt những cuốn sách trên kệ rơi xuống đất.

- Em làm... cái gì vậy?- Linh nói

Long vẫn gạt sách xuống

- Này thôi ngay... cô vừa xếp lại chúng đấy.

- Cô xếp chúng làm em ngứa mắt quá

- Em... dừng lai ngay- Linh đẩy Long ra khỏi kệ sách

Long cũng đâu phải dạng vừa, bị Linh đẩy ra cậu phản công lại liền. Cậu thẳng tay đẩy Linh vào tường. Bị đẩy khá mạnh bạo nên làm Linh đau điếng, cô nhăn mặt lại ko nói gì. Long lại gần Linh

- Cô làm em chướng mắt quá, tốt nhất cô nên đi thì hơn. Rời khỏi 10D đi.

- Cô sẽ ko đi đâu hết, cô sẽ là chủ nhiệm của lớp 10D- Linh mạnh miệng đáp trả

- Vậy sao, cô sẽ phải hối hận vì quyết định của mình đấy. Em sẽ khiến cô phải rời lớp này.

Nói xong, Long quay lưng rời khỏi thư viện. Thấy Long ra khỏi cửa, Linh mới thở phào ngồi phịch xuống. Mặt cô tái đi vì sợ

Long là đứa nói là làm. Ra về, cậu tụ họp bọn đàn em mình lại.

- Có phi vụ gì mới hả đại ca?- một thằng trong nhóm kêu lên

- Cứ đứng ở đây, tí nữa tụi bay sẽ biết

Đợi một hồi thì Linh đạp xe đạp về phía đó. Long vỗ vai tụi đàn em

- Ra chặn nhỏ đó lại cho tao, hăm dọa con nhỏ đó rời khỏi lớp 10D, mau lên

- Nhưng nó là con gái..., làm vậy hèn lắm - tụi đàn em chần chừ

- Tao kêu tụi bay dọa nó chứ có kêu tụi bay đánh nó đâu, ra đó đi, lẹ lên

Tụi đàn em vâng lời chạy ra chặn Linh lại.

Chợt thấy một đám người ra đứng giữa đường, Linh chột dạ. Cô cố đi chậm lại xem mấy người đó có né ra ko.

- Đứng lại- một tên chặn đầu xe

Rồi xong. Mặt Linh trắng bệch đi, chân bũn rũn. Thằng to con nhất đứng cạnh Linh nói

- Nghe nói ở lớp 10D cưng láo lắm hả?

- hơ???- Linh ngơ ngác

Điện thoại tên đó chợt kêu lên

- Alô, dạ đại ca.

- Tao quên nói, đó là chủ nhiệm lớp tao- đầu dây bên kia nói

Cúp máy tên kia tiếp tục công việc.

- Sao, có chịu rời lớp 10D ko, cô giáo?

- các...các cậu là... người của Long đúng ko. Nói với cậu ta, tôi sẽ... ko đi đâu hết.- Linh nói mà chân run lẩy bẩy

Điện thoại lại reo lên lần nữa

- Dạ...

- Đập xe nó cho tao

- Ơ nhưng... đại ca, con gái...

- kệ xác nó, đập cho tao, hung hăng lên, làm đi- Long lớn tiếng

Nghe lời đại ca, cả bọn tiến tới chỗ Linh với vẻ mặt hầm hầm. Linh sợ hãi, hét lên nhưng xui cho cô con hẻm này là hẻm nhỏ, ít người qua lại nên chẳng ai nghe thấy cả.

- Im- tên to con chỉ vào mặt Linh- thằng kia, kéo nó ra chỗ khác

Linh bị lôi đi về phía góc. Bọn kia đá chiếc xe đạp củ Linh xuống, đạp xuống túi bụi

- Mấy người làm cái trò gì vậy, dừng lạiii.....- Linh la thất thanh

- Đây là cái giá phải trả khi chọc giận đại ca tụi này

Cả bọn tiếp tục hành hạ cái xe tôi nghiệp. Nhìn cái xe của mình, Linh rớt nước mắt. Chợt, cô lục ba lô của mình, lấy ra một cái kiềm chích điện loại nhỏ

- Dừng... dừng lại ngay...ko đừng trách tôi.- Linh run run

Một thằng quay lại

- Ồn... Má ơi, nó... nó có kiềm điện tụi bay.

Cả đám quay lại, nhìn cái kiềm diện trên tay Linh,đứa nào đứa nấy mặt tái mét.

- Cưng...a lộn chị... chị bình tĩnh, đừng chích tụi em- đứa bự con lên tiếng

- Đi...đi đi, tránh xa tôi ra- Linh nói, mặt giàn dụa nước mắt

Sợ cái kiềm điện trên tay Linh, cả bọn luống cuống rời đi. Bỏ Linh ở đó với cái xe te tua.

Còn Linh thì ngồi phịch xuống khóc nức nở.

Giờ nghỉ trưa, tại thư viện trường

Linh đang kiểm tra lại sách trong thư viện một mình. Thư viện trường cũng khá nhiều sách nên ngày nào linh cũng phải kiểm lại.

Chợt Linh cảm thấy hơi ớn lạnh, cô nhìn xung quanh. Chẳng có ai, cô lại tiếp tục công việc.

Một lúc sau, lại có tiếng bước chân, càng lúc càng gần. Linh có cảm giác có ai đang tiến lại gần mình, tim cô đập loạn lên.

Bộp...bộp...(tiếng sách rơi xuống sàn)

Giật mình Linh quay lại. Cô như chết lặng khi thấy người sau lưng mình nãy giờ là Long. Linh nhìn Long ko chớp mắt, cô tự hỏi sao cậu lại ở đây.

Còn Long ko thèm để ý đến Linh, cậu vẫn gạt những cuốn sách trên kệ rơi xuống đất.

- Em làm... cái gì vậy?- Linh nói

Long vẫn gạt sách xuống

- Này thôi ngay... cô vừa xếp lại chúng đấy.

- Cô xếp chúng làm em ngứa mắt quá

- Em... dừng lai ngay- Linh đẩy Long ra khỏi kệ sách

Long cũng đâu phải dạng vừa, bị Linh đẩy ra cậu phản công lại liền. Cậu thẳng tay đẩy Linh vào tường. Bị đẩy khá mạnh bạo nên làm Linh đau điếng, cô nhăn mặt lại ko nói gì. Long lại gần Linh

- Cô làm em chướng mắt quá, tốt nhất cô nên đi thì hơn. Rời khỏi 10D đi.

- Cô sẽ ko đi đâu hết, cô sẽ là chủ nhiệm của lớp 10D- Linh mạnh miệng đáp trả

- Vậy sao, cô sẽ phải hối hận vì quyết định của mình đấy. Em sẽ khiến cô phải rời lớp này.

Nói xong, Long quay lưng rời khỏi thư viện. Thấy Long ra khỏi cửa, Linh mới thở phào ngồi phịch xuống. Mặt cô tái đi vì sợ

Long là đứa nói là làm. Ra về, cậu tụ họp bọn đàn em mình lại.

- Có phi vụ gì mới hả đại ca?- một thằng trong nhóm kêu lên

- Cứ đứng ở đây, tí nữa tụi bay sẽ biết

Đợi một hồi thì Linh đạp xe đạp về phía đó. Long vỗ vai tụi đàn em

- Ra chặn nhỏ đó lại cho tao, hăm dọa con nhỏ đó rời khỏi lớp 10D, mau lên

- Nhưng nó là con gái..., làm vậy hèn lắm - tụi đàn em chần chừ

- Tao kêu tụi bay dọa nó chứ có kêu tụi bay đánh nó đâu, ra đó đi, lẹ lên

Tụi đàn em vâng lời chạy ra chặn Linh lại.

Chợt thấy một đám người ra đứng giữa đường, Linh chột dạ. Cô cố đi chậm lại xem mấy người đó có né ra ko.

- Đứng lại- một tên chặn đầu xe

Rồi xong. Mặt Linh trắng bệch đi, chân bũn rũn. Thằng to con nhất đứng cạnh Linh nói

- Nghe nói ở lớp 10D cưng láo lắm hả?

- hơ???- Linh ngơ ngác

Điện thoại tên đó chợt kêu lên

- Alô, dạ đại ca.

- Tao quên nói, đó là chủ nhiệm lớp tao- đầu dây bên kia nói

Cúp máy tên kia tiếp tục công việc.

- Sao, có chịu rời lớp 10D ko, cô giáo?

- các...các cậu là... người của Long đúng ko. Nói với cậu ta, tôi sẽ... ko đi đâu hết.- Linh nói mà chân run lẩy bẩy

Điện thoại lại reo lên lần nữa

- Dạ...

- Đập xe nó cho tao

- Ơ nhưng... đại ca, con gái...

- kệ xác nó, đập cho tao, hung hăng lên, làm đi- Long lớn tiếng

Nghe lời đại ca, cả bọn tiến tới chỗ Linh với vẻ mặt hầm hầm. Linh sợ hãi, hét lên nhưng xui cho cô con hẻm này là hẻm nhỏ, ít người qua lại nên chẳng ai nghe thấy cả.

- Im- tên to con chỉ vào mặt Linh- thằng kia, kéo nó ra chỗ khác

Linh bị lôi đi về phía góc. Bọn kia đá chiếc xe đạp củ Linh xuống, đạp xuống túi bụi

- Mấy người làm cái trò gì vậy, dừng lạiii.....- Linh la thất thanh

- Đây là cái giá phải trả khi chọc giận đại ca tụi này

Cả bọn tiếp tục hành hạ cái xe tôi nghiệp. Nhìn cái xe của mình, Linh rớt nước mắt. Chợt, cô lục ba lô của mình, lấy ra một cái kiềm chích điện loại nhỏ

- Dừng... dừng lại ngay...ko đừng trách tôi.- Linh run run

Một thằng quay lại

- Ồn... Má ơi, nó... nó có kiềm điện tụi bay.

Cả đám quay lại, nhìn cái kiềm diện trên tay Linh,đứa nào đứa nấy mặt tái mét.

- Cưng...a lộn chị... chị bình tĩnh, đừng chích tụi em- đứa bự con lên tiếng

- Đi...đi đi, tránh xa tôi ra- Linh nói, mặt giàn dụa nước mắt

Sợ cái kiềm điện trên tay Linh, cả bọn luống cuống rời đi. Bỏ Linh ở đó với cái xe te tua.

Còn Linh thì ngồi phịch xuống khóc nức nở.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top