chương 28+29
Chương 28: mời phụ huynh
Tiếng hò hét ầm ĩ vang lên, người thì ngày càng đông
- Thằng chó mày làm cái gì vậy hả???- Dương gào ầm lên
- Mày là cái gì mà dám xúc phạm người khác. Cẩn thận cái miệng của mày đó
Duy Anh chỉ đấm Dương một cái để cảnh cáo thôi xong rồi quay lưng bỏ đi
Bốp, một cái ghế nhựa bay thẳng vào đầu Duy Anh khiến cậu đau điếng ôm đầu. Người ném nó là Tú. Đám con gái xung quanh la ó rần rần
- Ồn ào quá, tụi bay tránh xa ra, bị đánh oan ráng mà chịu
Vì đều là dân học võ nên tụi thẳng Dương ra tay khá nhanh. Dù Duy Anh cũng võ nghệ đầy mình nhưng một chọi ba là có hơi quá sức, vừa cho Toàn một đấm là bị Dương đá ngay vào bụng. Đau váng cả đầu, Duy Anh ngồi quỵ xuống rơi vào thế yếu.
Bốp, Tú nhận một đấm vào bụng nhưng người ko phải Duy Anh. Duy ngước đầu lên
- Đánh nhau mà ko rủ tao- Long đỡ Duy Anh đứng dậy
- Hay ho gì mà rủ- Một giọng nói ồm ồm vang lên
Đám đông vừa nghe thấy giọng nói đó vội tản ra ngay. Cả bọn đang đánh nhau cũng mặt tái đi. Là thầy hiệu trưởng
Có ai đó đã đến nhờ thầy cô ngăn chặn vụ đánh lộn lại, ko may lại để thầy hiệu trưởng biết được.
- Năm người các cậu lên phòng giám thị ngay
Trường RED luôn đi theo khuôn khổ, tẩy chai cái thói hư tật xấu nên việc đánh nhau là một tội nặng. Nghe tin, Linh cũng bán sống bán chết chạy lên phòng giám thị.
- Cả năm em, làm bản kiểm điểm, mai mời phụ huynh lên gặp tôi- Thầy hiệu trưởng nói
Cả bọn im phăng phắc, im lặng tức là vâng lời
- Thầy ơi- Duy Anh lên tiếng- thầy có thể ra hình phạt luôn được ko
Ai cũng bất ngờ hướng mắt về phía Duy Anh, thầy hiệu trưởng nhìn Duy Anh
- Ý em là sao???
- Em ko mời phụ huynh lên được nên thầy cứ phạt em luôn đi ạ
- Một là bị đuổi học với mời phụ huynh chọn một cái đi. Ko nói nhiều, giờ ra khỏi phòng về lớp viết bảng kiểm điểm cho tôi- Thầy hiệu trưởng nói lớn
Vậy là đường ai nấy đi. Linh cùng hai cậu học trò ra khỏi phòng. Duy Anh quay sang nhìn Linh
- Bọn em lên thư viện viết bản kiểm điểm được ko cô
- Ừ - Linh lộ rõ sự thất vọng ra mặt
Tại thư viện
Ko khí im lặng bao trùm cả thư viện
- Cô buồn tụi em lắm phải ko?- Duy Anh phá vỡ bẩu ko khí im lặng
- Ừ- Quá thất vọng nên Linh nói dối được
Ko gian lại rơi vào im lặng
- Tôi viết xong rồi, cô nộp dùm đi- Long đưa bản kiểm điểm cho Linh
Linh cầm bản kiểm điểm, ko nói gì
- Em cũng xong rồi
- Duy Anh này, em tính ko mời phụ huynh lên thật sao?- Linh lên tiếng
Mặt Duy Anh xụ xuống
- Dạ
- đánh nhau là tội nặng, em nên thuyết phục ba mẹ lên nói đỡ ko là bị đuổi học đấy
- Chắc ko được đâu cô
Nói xong Duy Anh quay lưng bỏ đi
- Duy Anh- Linh gọi
- Thôi đi, đừng có xía vào chuyện người khác- Long nói rồi cũng quay lưng bỏ đi
Nhìn theo Linh chỉ biết lầm bầm
- Làm như ko liên quan đến tôi vậy
...ngày hôm sau...
Theo lời thầy hiệu trưởng hôm qua, phụ huynh của Tú, Toàn, Dương đã đến còn Duy Anh và Long thì ba mẹ vẫn chưa thấy đâu.
Vài phút sau trước cổng trường xuất hiện một chiếc xe hơi đời mới đang đi vào. Tất cả mọi người đều tò mò nhìn ra ko biết đó là phụ huynh của em nào. Bước ra từ trong xe là một người phụ nữ ăn mặc rất sang trọng, trang điểm có hơi đậm nhưng trông bà khá đẹp. Người phụ nữ từ tiến tới phòng giám thị.
- Chào chị- thầy hiệu trưởng lịch sự chìa tay ra
- Chào thẩy- Người phụ nữ ấy cười
- Chị là phụ huynh của em nào ấy nhỉ?
- Trịnh Long
Thầy hiệu trưởng quay sang Duy Anh
- Em ko mời phụ huynh lên thật sao?
- Dạ...
- Tôi đến cho cả Duy Anh
Duy Anh chưa kịp nói hết người phụ nữ kia chen vào
- Vậy phụ huynh em ấy có chuyện gì sao?- Thầy hiệu trưởng nhìn người phụ nữ ấy ái ngại
- Xin thầy đừng hỏi quá nhiều
Giọng điệu lạnh lùng của người phụ nữ kia khiến thầy hiệu trưởng im bặt. Từ đây có thể khẳng dịnh đây dích thị là mẹ của Long
Sau gần một tiếng chất vấn mọi việc đã đâu vào đấy. Phụ huynh cũng ra về, chủ nhiệm cũng lên lớp tiếp tục dạy. Duy Anh và Long cùng nhau ra tiễn người pụ nữ kia. Để ý thấy vẻ mặt có chút thất thần của Duy Anh khi nhìn người phụ nữ kia, Linh thấy có chút gì đó kì kì nên lén đi theo
Ra đến nhà xe
- Mẹ...- Duy Anh nói, giọng có chút run
Vì ko gian rất yên tĩnh nên Linh nghe thấy
- Mẹ sao???- Linh bất ngờ, khẽ nói
Chát, người phụ nữ đó tát thẳng vào mặt Duy Anh ko chút do dự, ko những vậy bà ta còn tính vung tay định tát Duy Anh một phát nữa. Nhưng dù biết vậy, Duy Anh vẫn ko né, cậu vẫn đứng im nhận cái tát thứ hai. Mẹ Long hình như đã mất bình tĩnh, bà vung tay tát Duy Anh
- Đủ rồi, mẹ tính tát nó đến khi nào. Đây là trường học, giữ ý tứ chút đi
Long nhanh tay nắm lấy tay của mẹ mình, ngăn bà lại. Bà ta cũng cố bình tĩnh lại, chỉnh tóc tai rồi quay sang nhìn Duy Anh bằng đôi mắt dữ tợn
- Nghe cho rõ đây, tao ko phải mẹ mày, đồ con hoang
Chương 29: mái ấm
Sau khi chứng kiến cảnh tượng hãi hùng vừa rồi, Linh thực sự chẳng thốt lên nổi lời nào nữa, cứng họng toàn tập. Mẹ Long cũng lên xe và đi về. Duy Anh chỉ đứng im đó, đầu gục xuống, lặng im như bức tượng
- Kệ bà ấy đi, lên lớp học thôi mày- Long vỗ vai Duy Anh
Nghe lời Long, Duy Anh tiu ngỉu đi lên lớp. Linh đang trốn ở gần đó cũng nhanh chóng chuồn lẹ.
Cả ngày hôm đó tâm trạng Linh xuống dốc kinh khủng, cô cứ bị ám ảnh bởi câu nói của mẹ Long. Linh ko thể tin mình đã được chứng kiến một cảnh tượng như trong phim như vậy. Vừa hay lại vừa thấy kì.
Ra về
Do xe hỏng nên Linh phải đi bộ về nhà. Suốt quãng đường đi Linh luôn cảm thấy hình như có ai đó đang theo mình. Quay lại nhìn thì chẳng thấy ai cả, chắc chỉ là ảo giác nên Linh tiếp tục đi
Đến nhà, Linh đang lục tìm chìa khóa mở cửa
- Cô ơi
Nghe thấy giọng quen quen, Linh quay người lại. Là Duy Anh, vậy là cô ko bị ảo giác. Người đi theo cô từ nãy giờ là Duy Anh. Linh trố mắt nhìn Duy Anh nhưng nhanh chóng trùng xuống khi nhìn thấy vẻ mặt buồn rầu của Duy Anh
- Em đi theo cô từ nãy giờ sao?
Duy Anh khẽ gật đầu
- Cô cho em ở nhờ được ko?
Sau khi xem cảnh tượng kia xong, Linh càng thương Duy Anh nhiều hơn. Vì vậy cô rộng lượng đồng ý.
- Em ngồi đi, cứ tự nhiên như ở nhà- Linh cười nhẹ
Duy Anh cũng cười lại một cách miễn cưỡng
- Cô...thấy chuyện hồi sáng rồi phải ko?
Lúc mà Linh loạng choạng chạy đi tìm chỗ trốn thì Duy Anh lúc đó cũng tình cờ phát hiện ra. Lí do đơn giản là vì khu vực đó quá trống vắng, ko có gì che chắn cả
Nghe Duy Anh bất ngờ nói vậy, Linh cảm thấy như bị đấm một phát. Tim cô đập loạn xạ nhưng vẫn phải cố tỏ ra bình tĩnh
- Chuyện gì?- Linh giả vờ ngây ngô
Duy Anh thở ra một cách nặng nề rồi lại giương mắt nhìn
- Em kể cô nghe một câu chuyện này, cô ngồi xuống đi
Linh ngồi xuống cạnh Duy Anh
Câu truyện Duy Anh kể là truyện về tuổi thơ của cậu nhưng khi kể cho Linh nghe thì như nói về nhân vật khác
Năm Duy Anh được 5 tuổi cậu được bác của mình đưa đến nhà của ba Long. Mẹ Duy Anh là nhân tình của ba Long và chuyện có Duy Anh là ngoài ý muốn. Duy Anh thì từ khi sinh ra ko được biết mặt mẹ mình lần nào vì khi sinh Duy Anh bà đã rũ bỏ đưa cậu cho chị gái mình nuôi. Có vẻ nuôi Duy Anh là hơi quá sức nên bác của cậu đã đưa cậu đến nhà người cha ko chính thức của cậu
- Cái quái gì đây???- Giọng mẹ Long
Toàn bộ người trong nhà kể cả những người giúp việc đều tập trung ngoài sân, chỉ có ba Long là chưa ra.
- Xin bà hãy nhận nó, thằng bé là con của chồng bà đấy- bác của Duy Anh khẽ cúi đầu
- Cái gì? Bà nói cái gì???
Mẹ của Long từ trước đến giờ ko hề hay biết chuyện ba Long ngoại tình . Giờ nghe một người phụ nữ lạ mặt tự dưng đem một đứa nhóc đến và nói đây là con của chồng bà, bà như rơi từ chín tầng mây xuống. Bà ko thể tin đây là sự thật, bà gào lên
- Bịa đặt, bằng chứng đâu. Thằng nhãi kia ko thể...chồng tôi ko thể...
- Là thật, ko phải bịa đặt đâu
Đến giờ ba Long mới từ trong nhà bước ra. Mẹ Long muốn ngất đi khi nghe câu nói vừa rồi của ba Long. Ông nói với giọng thật đanh thép và ko chút nao núng. Ko khí xung quanh cực kì im ắng và nặng nề
- Lại đây với ta- Ba Long vẫy Duy Anh
Duy Anh ngây thơ đi tới
- Tránh xa ông ấy ra
Mẹ Long lao tới đẩy Duy Anh té xuống đất rồi túm lấy cổ áo của ba Long
- Anh nói đi...nó là con anh sao
- Phải- Ba Long vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh
- Cái gì- Mẹ Long hét lên- Sao anh lại dám ngoại tình rồi có con như vậy. Anh còn có lương tâm ko hả, anh có nghĩ đến tôi ko, còn con trai anh nữa
- Đây là chuyện ngoài ý muốn
Chát, mẹ Long tát thẳng vào mặt ba Long
- Ngoài ý muốn, sao anh có thể nói một cách bình tĩnh như thế. Anh ko để ý đến cảm giác của tôi sao, tôi là vợ anh đấy
Ba Long đột ngột nắm chặt vai mẹ Long lay mạnh
- Nghe cho rõ đây, cô chỉ là vợ tôi trên danh nghĩa còn tình cảm chúng ta chẳng là gì của nhau hết
Có thể nói hôn nhân giữa ba mẹ Long chỉ mang tính thương mại chứ họ ko hề có tình cảm gì với nhau. Chuyện ba Long ngoại tình cũng là chuyện dễ hiểu
- Long lại đây chào em trai mới của con đi
Lần gặp mặt đầu tiên của Long và Duy Anh như vậy đấy
Quãng thời gian tiếp theo ở trong căn nhà đó đối với Duy Anh thực sự ko vui vẻ gì. Duy Anh có ba chống lưng nên mẹ Long chẳng thể làm gì Duy Anh được, nhưng Duy Anh phải chịu sự ghẻ lạnh của bà. Ở trong căn nhà đó Duy Anh như người vô hình, ko ai thèm để ý hay nhìn Duy Anh dù chỉ là một lần. Long và Duy Anh cùng tuổi nhau nhưng hai đứa chưa chơi chung với nhau lần nào. Có lần hai đứa chạm mặt nhau vì ở chung nhà nên việc này ko thể tránh khỏi. Long còn rất nhỏ nên ko hiểu về chuyện của ba mẹ mình nên ko ghét Duy Anh, nhưng Long bị nhồi nhét vào đầu những điều ko hay khá nhiều nên cũng bắt đầu có ác cảm với Duy Anh. Lúc đó hai đứa chỉ nhìn nhau, Duy Anh mới mở lời chào một tiếng là đã bị Long quăng cái tượng trang trí vào đầu, chảy máu. Từ đó Duy Anh ko đến gần Long nữa.
...còn tiếp...
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top