chương 16
Giờ ra chơi
Nói là làm, suốt giờ ra chơi Linh đi tìm cô Lan để nói chuyện. Thấy Lan đang ngồi thu lu một góc trong phòng giáo viên, Linh đi đến liền. Thấy Linh, cô Lan muốn lơ mà lơ ko được. Linh ngồi xuống cạnh Lan, cười
- Chào cô
- Chào- Lan cười gượng
- Tôi biết cô có chuyện gì đó với lớp của tôi, cô cứ nói, tôi sẽ giải quyết
Thấy Linh tinh ý và thẳng thắn quá, Lan cũng chẳng muốn giấu nữa. Lan nhìn Linh, mắt đỏ lên tỏ vẻ uất ức
- Cô đã nói vậy thì tôi ko giấu nữa, chuyện là...
Chuyện xảy ra ba ngày trước, vào tiết toán
Lan đang giảng bài toán cho lớp 10D. 10D ngoan hơn trước nên cô giảng bài ai cũng chăm chú nghe, nhưng hiểu hay ko thì có trời mới biết. Nhờ vậy tâm trạng Lan vui hẳn.
Chợt Lan thấy Nam ngủ gục, cô đi xuống khều khều
- Dậy đi
Thấy Nam vẫn lì lợm ko chịu dậy, cô bắt đầu bực mình. Cô nhéo mạnh tai Nam. Bị nhéo đau quá Nam gào lên
- Cô làm cái trò gì vậy?
Nghe Nam nói vậy, Lan trợn tròn mắt
- Em dám nói vậy với tôi đó hả?
Nam liếc Lan
- Mắc gì cô nhéo tai em, biết đau ko hả
- Cậu nhìn tôi như vậy đó hả, ngủ trong lớp tôi đánh thức cậu vậy còn muốn gì nữa.
- Ai cho cô nhéo tai em, đến ba mẹ em còn chưa dám làm vậy nữa
Lan tức giận đập mạnh thước xuống bàn
- Ba mẹ cậu dạy cậu ko được thì để tôi dạy, đâu ra cái kiểu học trò hỗn láo vậy
Nam cũng ko chịu thua, Lan càng dữ lên cậu càng phản kháng kịch liệt
- Cóc cần, tôi ko cần cô dạy, lượn đi cho nước nó trong giùm cái
Nói xong, Nam ngoan cố nằm xuống. Ko chấp nhận để học trò nói mình như vậy, Lan mất bình tĩnh lấy thước đánh vào vai Nam.
- M* k***, cô thôi đi ko, sao thích kiếm chuyện với tôi thế hả
- Em... tôi sẽ mời phụ huynh em lên nói chuyện
Nam đập mạnh xuống bàn
- cô thử xem, tôi thách cô đấy, chưa muốn chết thì im đi, thằng này ko có vừa đâu.
Nghe vậy, Lan cũng đã sợ muốn đổ mồ hôi rồi vì cô thừa biết học sinh trường RED toàn những đứa xuất thân từ những gia đình có máu mặt. Những đứa học giỏi thì còn đỡ chứ những đứa như lớp 10D là phải coi chừng.
Ko nói nữa, Lan sợ hãi lên bảng tiếp tục giảng bài. Thấy bộ dạng sợ hãi của Lan, Nam đắc chí cười khẩy
- Chửi tôi xong rồi đó hả,vậy mà cũng đòi làm giáo viên lớp này, ko biết lượng sức mình.
Bị xúc phạm như vậy trước bao nhiêu học sinh, Lan tự ái ghê gớm. Lan là giáo viên trẻ nên ko chống chịu nổi với những hoàn cảnh này. Từ hôm đó Lan luôn kiếm cớ để ko lên lớp 10D dạy
Nghe xong nỗi lòng của Lan, Linh cũng thông cảm. Chuyện này cũng xảy ra giữa cô với Long mà. Nhưng Linh may mắn hơn Lan vì giờ cô cảm hóa được Long rồi.
- Cô đừng lo mà, hôm sau cô cứ đi dạy lại bình thường đi
- nhưng... tôi- Lan ngập ngừng
- Cô cứ đi dạy lại, chuyện này cứ để tôi giải quyết.
- Ừ...nhờ cô
Lớp 10D
- Nam, cô Linh nói ra về ở lại gặp cô- Cường nói với Nam
Biết cô muốn gặp mình Nam ko khỏi lo sợ, chắc cô biết chuyện giữa cậu và cô Lan hôm bữa rồi. Thấy Nam im lặng, Cường vỗ vai Nam
- Chắc cô biết chuyện rồi, mày nói chuyện cho khéo với cô ko là bị hạ hạnh kiểm đó
- Nhưng tao ko biết giải thích sao hết, hay giờ mày xuống nói với cô chiều tao mắc học thêm rồi
Cường lắc đầu
- Xui cho mày rồi, cô có nói là cô đã gọi điện về nhà mày rồi, mẹ mày nói mày ko có bận gì hết nên cứ thong thả
Nghe xong mà Nam xém té ghế
Mặt khác, ở chỗ Long, cái iphone 5 của cậu reo lên, có tin nhắn, Long mở lên xem
Nội dung như sau: Long phải ko cô Linh nè, ra về em có rảnh ko, cô có chuyện muốn nhờ em
Long : tôi ko rảnh, tự đi mà làm ( thật phũ phàng)
Linh : này, em đã hứa là ko chống đối cô nữa mà
Long : tôi đâu có hứa là sẽ nghe lời cô
Linh : em bị phạt ( nói hoài Long ko chịu nghe, Linh quyết đánh nhanh rút gọn)
Long: tại sao???
Linh : em bị phạt vì tội đi học trễ. Ngoan ngoãn chấp hành, ko cô mời phụ huynh đó, vậy đi nha
Long đành ngoan ngoãn chấp hành
4h15', ra về
Phòng tranh Nam và nhất là Long lẻn về trước, Linh đã tâm lí đứng canh từ trước. thấy Nam và Long ra, Linh kêu hai đứa lại
- hai em xuống thư viện với cô nhé
Đến thư viện, Linh chỉ vào mấy cái thùng đựng sách
- hai đứa phụ cô xếp sách vào kệ nha
Linh lùa Long ra chỗ khác thì thầm
- em ra kia xếp sách, để cô nói chuyện với Nam chút
- cô hay quá ha, vậy khác nào bóc lột sức lao động của học sinh hả- Long lườm Linh
- thôi, em đang bị phạt đó, làm đi ha
Xong, Linh quay sang Nam. Thấy cậu đang ngoan ngoãn xếp sách, chẳng có chút gì tỏ ra là chống đối, khác xa so với Long. Nhìn Nam lúc này như chú mèo con vậy, ai mà ngờ cậu lại dám nói những lời xấc xược như vậy với thầy cô
Linh lại gần Nam
- Nam, cô biết chuyện của em với cô Lan rồi. Cô thấy em ko giống người có thể nói như vậy với thầy cô, em đã hỗn với cô Lan phải ko?
- Dạ...phải- Nam cúi đầu lí nhí
- nói cô biết sao em lại nói như vậy với cô ấy?
- Lúc đó em ko cố ý, tại em mới ngủ dậy mà cô Lan còn nhéo tai em, đau quá nên em lỡ lời
- chỉ vậy thôi???
- Dạ...với lại cô ấy to tiếng với em, nói ba mẹ ko dạy được em nên em tức quá chửi cô ấy mấy câu, em ko cố ý- Nam cúi đầu xuống
Linh nghe xong khẽ lắc đầu
- Vậy là em thích người khác nhẹ nhàng với em phải ko, em hơi nóng tính rồi đấy, mốt ráng kiềm chế lại. Cô Lan vậy là còn hiền đó, gặp người khác là em bị hạ hạnh kiểm hay có khi đuổi học một tuần rồi đó
- Dạ, em xin lỗi
Rồi Linh đưa điện thoại của mình cho Nam
- Người em cần xin lỗi là cô Lan, này cô bấm số rồi đó, nói chuyện với cổ đi
Nam cầm lấy điện thoại của Linh nói chuyện với cô Lan. Thấy Nam chịu xin lỗi Lan, Linh cũng thở phào nhẹ nhõm, cô đứng đó nhìn theo.
- Ừm...- Long gằng giọng- Xong rồi thì làm đi chứ, để tôi làm một mình vậy mà coi được hả
- Ờ xin lỗi cô quên- Linh cười
Ngày hôm sau, Lan đã đi dạy lại
Chương 17: I like you( một "chuyện tình" éo le)(p1)
Một tuần sau khi thi học kì xong
Thi xong rồi tâm trạng ai chẳng nhẹ nhàng hẳn.
Cường đang thư thái đạp xe băng băng trên đường để đến trường. Đang hóng khí trời thì bỗng... đói bụng, đành ghé đại một quán bán cơm ven đường
- cho con hộp cơm sườn- Cường nói với cô chủ quán
- chờ chút nha con
Cường đứng chờ hộp cơm
Rầm...rầm...rầm, mặt đất rung động
Động đất chăng, Cường nghĩ thầm ngó xung quanh.
Ko có gì thay đổi, ko phài động đất. vậy tiếng vừa nãy là tiếng gì
- Cơm của con nè- Chủ quán đưa hộp cơm cho Cường
- Dạ, con cảm ơn- Cường lẽ phép cầm lấy hộp cơm
Cường lên xe, tiếp tục đến trường
Gần đến trường thì BẶC, tụt xích xe. Cường bực mình xuống xe, chống xe ngoài cổng trường, Cường ngồi bệt xuống gắn lại xích xe
Rầm...rầm...rầm, lại là tiếng vừa nãy, kèm theo những rung động ở mặt đất
Cường cảm thấy sự rung chuyển càng ngày càng mạnh liền quay sang. Ko có ai. Cường đứng dậy ngó xung quanh thì bỗng thấy...một gốc cây. Nhưng sau gốc cây ấy có người, khá mủm mỉm nên cái cây ko che được hết.
- Này, trốn gì đấy?- Cường la lên
Người đó giật thót nhưng vẫn ko chịu ra
- Sao lại trốn, ra đây xem nào( nói cứ như quen thân rồi vậy)
Người đó bước ra. Là một đứa con gái, chiều cao khiêm tốn, thân hình tựa...cái lu, nhưng da trắng trông khá dễ thương. Cô bé mặc đồng phục cấp hai, chắc tầm lớp tam hay chín gì đấy
- Em... tiếng vừa nãy là của em đó hả?- Cường nhìn cô bé đó chằm chằm
Ko nói năng gì cô bé đó chạy xồng xộc trước mặt Cường, chìa ra một lá thư màu hồng
- EM THÍCH ANH!!!!!!!!!- cô bé đó hét lên
Cường đứng hình tại chỗ.
Bao nhiêu cặp mắt hướng về phía Cường và cô bé, hết xoi mói lại cười cợt. thấy Cường ko nói gì mà cứ đứng trơ ra, cô bé đâm ra ngại. Cô bé cứ dúi lá thư vào tay Cường rồi chạy đi mất hút. Cường nhìn lá thư trên tay mình mà ko khỏi bàng hoàng, cậu đứng ngơ ra đó
Và từ đằng xa xa kia, có một người đã đứng và chứng kiến toàn bộ câu chuyện. là đứa bạn thân nhất của Cường, Phong đó.
- Má ơi, Cường" đập choai" nhà ta được tỏ tình giữa bàn dân thiên hạ, thiệt là đáng ngưỡng mộ mà, há há- Phong châm chọc
Tưởng chừng Cường sẽ nổi điên lên đập Phong một trận vì dám nói như vậy nhưng ko, hồn cậu nhóc còn chưa về thân xác thì sao còn tâm trí "xử" Phong. Cường bần thần nhét lá thư vào túi quần rồi lặng lẽ dắt xe vào trường
- Trời, thằng này được tỏ tình xong bộ khùng luôn rồi hả ta- Phong lẩm bấm
Giờ chào cờ
- Cả lớp xuống chào cờ mau lên- Linh lên hối lớp
Cả lớp xuống hết chỉ còn Cường là ngồi thừ người ra. Thấy thế Linh lại gần Cường
- Cường
Cường vẫn trơ ra, ko phản ứng
Chát, Linh vỗ mạnh tay trước mặt Cường
- Ơ...hả...gì???- Cường đã hoàn hồn lại
- Gì cái gì, cô kêu em nãy giờ ko nghe à, xuống chào cờ đi
- Dạ- Cường thất thểu đi xuống
Thấy ai cũng ra ngoài rồi, Linh cũng ra ngoài theo.
Chợt Linh dẫm phải cái gì đó, cô nhìn xuống. Ra là một lá thư màu hống đang nằm dưới chân Linh. Ko phải có ý xâm phạm đời tư đâu nhưng theo bản năng con người Linh đã mở bức thư ra và đọc nó tỉnh queo(Nội dung bức thư sẽ hé lộ ở chap sau)
Cùng lúc đó ở dưới sân
- Chết tao rồi- Cường la toáng lên
- Gí vậy mày???- Phong ngạc nhiên
- Lá thư...lá thư...rơi đâu mất tiêu rồi
- Thư gì?...à lá thư con nhỏ kia đưa mày đó hả
- Trời ơi, chết rồi...ai mà đọc được chắc...tao đào lỗ chết quá. Tao đi tìm nó đây
Phong vội cản Cường lại
- thằng Long nó ở cuối hàng đấy, muốn đi đâu bước qua "xác" nó rồi tính
- Mày làm gì ghê vậy, với lại tao là lớp trưởng chức cao hơn nó tao có quyền
- Ờ có lý, vậy mày đi đi- Phong tỏ vẻ đồng tình
Vậy là Cường đi lên lớp trong oanh liệt. nhưng đúng theo lời Phong nói, Long chứng thực đang ngồi ở cuối hàng. Từ khi nhận chức lớp phó kỉ luật đến nay Long làm rất tốt nhiệm vụ, tinh thần trách nhiệm cũng tiến bộ hơn( về việc nghỉ học và đi trễ đấy).
Cường càng lúc càng tiến tới chỗ Long mà lòng đầy lo sợ
- Đi đâu vậy???- Long ngước lên nhìn
- Tao...tao đi ra đây chút xíu
- Ko được- Long nói, giọng chắc nịch
- Mắc gì ko được?- Cường trợn mắt
- Mày là lớp trưởng, ko được đi đâu hết
Cường hết biết nói gì
Một hồi sau Linh lật đật xuống sân
- Cường lại đây cô bảo- Linh vẫy Cường
Vâng lời, Cường chạy lại chỗ Linh. Linh nhìn Cường áy náy
- À...ờ...
- Có chuyện gì ko cô???- Cường sốt ruột
- Là...- Linh chìa lá thư ra trước mặt Cường
Nhìn lá thư trên tay Linh mà Cường " hồn bay phách lạc", cứng đơ người tại chỗ như pho tượng. Và cả vẻ mặt áy náy của Linh, Cường cũng đủ biết cô đọc nó rồi( vậy mới biết lá thư gửi cho Cường)
- Cô xin lỗi cô lỡ đọc thư của em rồi- Linh bình tĩnh
Vì còn sốc nên môi Cường cứng đờ ko nói được gì. Thấy Cường im lặng, ko phản ứng gì Linh nói tiếp
- Cô hiểu mà, em về chỗ ngồi đi- Linh vỗ vai Cường
Nhìn về phía Cường mà mắt Linh long lanh lên khó tả
5
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top