[LONGIFC][Trans][SNSD] The Girl Next Door [Chap 1 -> 8-1] YulSic TaeNy YoonHyun

Author: Liam

Translator: Cỳ và Lindsay

Original Link: http://soshified.com/forums/index.php/topi...-girl-next-door

Status: On-going

Permission:

QUOTE Hi there, first of all thank you for reading my fic and for liking it. When I read your message I was like "Wow! seriously?" I mean TGND is my first fic that I've wrote and I never thought someone would appreciate it and ask me to let them translate it into another language, AMAZING. Well how can I say no, of course I will allow you to translate it but of course please kindly put my name as the writer kekekeke~. Have a nice day :welcome:

And oh before I forget I might update it in long month since I'm pretty busy with my work, I think I would be able to update it by month.

THE GIRL NEXT DOOR

[Prologue]

Âm thanh của buổi đêm thật yên tĩnh, ngôi sao tỏa sáng như kim cương khắp cả bầu trởi, đây là thứ mà Yuri rất thích khi cô một mình trong phòng ngủ, cô ngồi cạnh khung cửa sổ và ngước lên bầu trời đầy sao chíếu sáng. Đó gần như đã là thói quen của cô, mỗi lần cô trở về nhà từ công việc đầy mệt mỏi khi điều hành một công ty lớn, cô luôn cảm thấy đầu óc thư giãn khi được nhìn ngắm những ngôi sao đó.

Yuri đang thích thú nhìn ngắm những ngôi sao thì đột nhiên ánh đèn của ngôi nhà đối diện bật lên, cô không quen khi thấy nhà bật đèn, vì ngôi nhà đã được bỏ trống một thời gian dài và đó là lý do tại sao cô giật mình, nhận ra rằng mình sẽ không còn được ngắm sao nữa khi có một người hàng xóm mới và nó sẽ làm cô phân tâm vào những lúc yên tĩnh này. Sẽ không thỏai mái ngắm những ngôi sao khi bạn biết ở hướng đối diện có ai đó đang nhìn bạn hoặc có thể nghĩ bạn làm những điều kì quặc.

Đột nhiên cô thấy một cô gái tóc vàng bước vào phòng, cô ấy có vẻ trông mệt mỏi và sẽ chẳng màng bước đến gần rèm cửa sổ trước khi cởi áo mình ra!

'' OMG '' Yuri bất ngờ thốt ra, cô tự động quay đầu lại, cô không muốn nhìn những gì cô không nên thấy. Nhưng đột nhiên ánh mắt cô quay trở lại hướng cô gái tóc vàng như mắt cô cũng có suy nghĩ riêng của mình.

Cô gái kết thúc việc mở nút áo và loại bỏ chiếc áo ra. Mắt Yuri mở to, cô cảm thấy tòan thân mình nóng rực, cô gái bắt đầu cởi bỏ quần jeans mình.Yuri nuốt nước bọt và bị đóng băng ngay tại chỗ, thứ duy nhất còn lại trên người cô ấy bây giờ là bộ đồ lót. Mặt khác Yuri đang tận hưởng cảnh đẹp trước mắt, cô gái có một làn da trắng mịn màng, một S-line hòan hảo, và một bộ đồ lót cực sexy hòan tòan phù hợp với mình. Yuri đưa mắt nhìn lên khuôn mặt cô gái, cô ấy có chíếc mũi cao xinh xắn, đôi mắt nâu và bờ môi ngọt ngào, khuôn mặt kiều diễm, thật là một người tuyệt đẹp.

Yuri nhìn chằm chằm cô gái từ đầu đến chân, cho đến khi mắt cô bắt gặp ánh mắt sắc nhọn.

'' AAHHHHHHHHH '' Cô gái phát ra tíếng cá heo chói tai khiến Yuri nhảy lên trong hỏang sợ.

'' YAH !!!! ĐỒ BIẾN THÁI !!!! ''

Yuri vấp ngã từ vị trí của mình và vô tình bị trượt một chân, té đập mặt xuống sàn.

'' Owwww '' Cô hàng xóm chắc chắn sẽ giết mình mất. Yuri nghĩ.

TBC

Chapter 1

Xin chào, tôi là Kwon Yuri, 22 tuổi. Tôi sống cùng đứa em kế Im Yoona và đứa em họ Choi Sooyoung. Sở dĩ tôi gọi em ấy là em kế vì chúng tôi cùng mẹ nhưng khác cha, cũng lẽ đó mà chúng tôi có họ khác nhau.

Câu chuyện diễn ra như thế nào à ? Well…

Chỉ là vào một đêm trăng sáng yên bình và kết quả của cuộc tình trong đêm…là tôi. Ba tôi muốn chịu trách nhiệm nhưng mẹ tôi từ chối đề nghị ấy, với bà hôn nhân không có tình yêu là một sai lầm lớn và bà cũng không muốn phạm phải một sai lầm nào nữa. Vâng! Và vì vậy tôi chính là một SAI LẦM. Ba tôi rất yêu mẹ tôi nhưng mẹ tôi thì lại yêu bạn của ba tôi cũng là ba của Yoona. Dù rằng ba tôi rất muốn lấy mẹ tôi, nhưng ông vẫn tôn trọng quyết định của bà. Khi tôi được 1 tuổi rưỡi mẹ tôi đã kết hôn cùng ba của Yoona.

Ba tôi sở hữu một trong những tập đoàn lớn mạnh nhất của Hàn Quốc, tập đoàn Kwon, và với tư cách là đứa con yêu quý duy nhất của người tình ông, tôi đã được đặt quyền thừa kế tập đoàn này. Ba tôi đã mất vì bệnh tim khi tôi chỉ mới 14 tuổi. Vì tôi còn nhỏ và ba tôi đã mất, mẹ tôi đưa tôi về sống cùng bà và gia đình, lúc đầu tôi từ chối và cố gắng trốn chạy nhưng bà vẫn kiên trì cho tôi thấy rằng bà quan tâm và yêu thương tôi cũng y như ba tôi vậy. Ba Yoona rất tốt và Yoona cũng vậy, tôi không tốn nhiều thời gian để trở nên gần gũi với họ, và nhận ra rằng tôi không cô đơn và mẹ tôi cũng yêu tôi. Tôi đã trở thành tổng giám đốc của tập đoàn Kwon khi mình 18 tuổi.

Kể từ lúc tôi đã đủ lớn để sống tự lập, tôi quyết định ở cùng với đứa em họ Sooyoung. Ba mẹ Sooyoung đều đang sống tại Nhật, nhưng Sooyoung vẫn muốn ở lại Hàn nên cô ấy đã ở đây. Khi ba của Yoona được đề nghị làm việc với tư cách là đạo diễn ở Hollywood, mẹ chúng tôi và ba em ấy đã quyết định sẽ sinh sống tại Mỹ, họ muốn tôi và Yoona cùng đi nhưng chúng tôi từ chối và họ đã để Yoona lại cho tôi trông nom. Và bây giờ tôi ở cùng với 2 tên shikshin. Cuộc sống của tôi, có thể nói tất cả mọi thứ đều gần như hoàn hảo…cho đến khi cô ấy bước vào.

Cô gái nhà cạnh bên.

Normal Pov

“Hey unnie dậy đi”, Yuri vẫn còn đang ngủ say trong lúc Yoona đánh thức cô.

“Hmmn..”, Yuri lầm bầm.

“Thôi nào unnie, dậy đi. Taeyeon unnie đang trong bếp làm bữa sáng cho chúng ta kìa.”

Yuri bị bắt buộc phải mở mắt, suy nghĩ của cô vơi dần đi. Tại sao Taeyeon lại ở đây vào lúc sáng sớm tinh sương thế này nhỉ? Yuri nhấc người khỏi giường và tiến về phòng vệ sinh.

“Tại sao cậu ấy lại ở đây vào sáng sớm thế này và cậu ấy còn làm cả bữa sáng cho chúng ta nữa chứ ?” Yuri nói sau khi trở ra từ phòng vệ sinh.

“Well…Em nhờ Taeyeon làm bữa sáng vì em đang rất đói và unnie thì đang ngủ, em không muốn đánh thức unnie” Yoona trả lời.

“Well, em vừa gọi unnie dậy đó thôi.” Yuri nhướng mày.

Yoona cười khúc khích, phải rồi cô vừa gọi unnie mình dậy. “Tại Taeyeon unnie nói unnie phải dậy sớm vì hai người phải ra sân bay đón Hyoyeon unnie nữa mà.”

“Ôi không !! Chị quên mất.” Yuri tự đánh mình. Cô quên mất họ đã hứa với Hyoyeon sẽ đón cô ấy khi đáp xuống từ Trung Quốc. Cô lập tức chạy trở vào phòng vệ sinh để tắm rửa sạch sẽ.

Taeyeon’s Pov

Wow cái tên Kkab Yul đó hứa sẽ dậy sớm để không phải trễ giờ nhưng bây giờ vẫn còn đang ngủ cơ đấy. Aish !! Và bây giờ thì tôi đang phải làm bữa sáng cho em cậu ta. Arghhh! Tôi đúng là đứa bạn tốt quá mà. Nhớ lại rằng tôi vẫn còn chưa được đi ngủ để chuẩn bị tinh thần làm DJ cho tối nay nữa.

“Wow. … mùi gì thế kia …. Hmnn…..ngon quá nhỉ.”. Sooyoung đột nhiên xuất hiện sau lưng và làm tôi giật cả mình.

“Yah shikshin ! Đừng làm vậy chứ hả ! Cậu làm tớ đứng tim đó.” Và bây giờ tôi cũng phải làm bữa sáng cho cả em họ cậu ấy luôn. * thở dài * mình tốt thiệt mà hả.

“Oh tớ xin lỗi lùn, vậy cậu làm gì ở đây vào giờ này thế ? Yuri thuê cậu làm đầu bếp cho chúng tớ à ?”

“ Không, Yuri không có thuê gì hết vả tớ cũng không khùng đến mức chấp nhận làm đầu bếp cho các cậu.” tất nhiên là còn lâu rồi. Trong nhà có đến 2 tên shikshin thì không thể nào có thời gian nghỉ ngơi cho người đầu bếp, 2 tên này chắc chắn cứ mỗi phút là đòi ăn một lần.

“Vậy sao cậu ở đây?”

“Tớ và chị họ của cậu đáng lẽ ra bây giờ phải ở sân bay để đón Hyoyeon rồi nhưng cái tên đó vẫn còn đang ngủ kìa.”

“Oh…vậy Hyo về rồi à,wow, tuyệt quá.”

“Unnie~ phần ăn của em xong chưa?” Yoona bất ngờ xuất hiện và nhõng nhẽo với ba cái trò aegyo đó.

“Oh….oh…em cũng vậy Unnie~~” Sooyoung đột nhiên nổi hứng bắt chước theo Yoona nhưng kết quả thật là khác hoàn toàn.

“Yah! Choi Sooyoung dừng ngay đi, nghe thật là ghê quá đi à!” Tôi liền đáp trả lại.

“Sao cậu dám nói vậy hả?! Tên lùn như cậu mà dám kêu aegyo của tớ ghê sao?”

* thở dài *

“Hey Yoona, Yuri đâu rồi?” Tôi lập tức đổi chủ đề; tôi không muốn tranh chấp, cải vã với Sooyoung, bởi vì cứ mỗi lần như vậy là tôi đều thua.

“Chị ấy sắp ra rồi. Chị ấy đang tắm đó mà.”

“Tốt nhất là cậu ấy nên nhanh lên, không thì –.”

“Không thì sao?” Yuri đột nhiên xuất hiện làm tôi im bặt.

“Không thì cậu sẽ chết.” Tôi trả lời lại.

“Oh, coi nào, Taengoo, đừng có quá khắc nghiệt như vậy với tớ chứ. Nhìn nè, tớ đã chuẩn bị đầy đủ và sẵn sàng để đi rồi.”

“Vậy thì đi. KHông còn nhiều thời gian đâu, chúng ta nên nhanh thôi.” Tôi tháo bỏ chiếc tạp dề đeo trước ngực và tóm lấy chùm chìa khóa xe.

“Ok… ok… Cậu thật là giống một bà cô già khó tính.”

“Hey Yoona, đồ ăn đã xong xuôi cả rồi. Hai đứa tự phục vụ mình đi.” Tôi nói, hướng mắt về phía hai tên shikshin trước khi tiến ra phía cánh cửa.

“Yay cám ơn unnie.”

“Lùn ơi, cậu là số một… À và nhớ bảo Hyoyeon ghé thăm bọn tớ nhé. Tớ nhớ đồ ăn của cậu ấy.”

Yuri’s Pov

May mà tôi không giành quá nhiều thời gian cho việc tắm gội, tôi gần như mệt lả cả người, hôm qua phải tham dự tất cả ba cuộc họp mặt cho công ty và ký kết cả đống xấp tài liệu. Thể xác lẫn tâm hồn đều mệt mỏi đến quên cả dậy sớm và quên cả Hyoyeon, may mà người bạn thân nhất của tôi luôn ở đây và giúp đỡ.

Đúng vậy, tôi rất may mắn khi có một người bạn tốt, thật ra là có đến sáu người cả thảy. Đầu tiên là Kim Tae Yeon, bạn thân của tôi và là leader của đám nhóc, chúng tôi quen biết nhau từ lúc cả hai đều còn nhỏ. Cha cậu ấy và cha tôi là đối tác làm ăn lâu năm, cha Taeyeon là Giám đốc điều hành của đài truyền hình lớn nhất tại Hàn Quốc, nơi Taeyeon hoạt động như một DJ vào ban đêm. Hyoyeon là chị họ của Taeyeon, được biết đến như một Dancing Queen, cô là một biên đạo múa, kỹ năng nhảy của Hyoyeon nổi tiếng khắp cả nước, cô là biên đạo múa yêu thích của các nghệ sĩ nổi tiếng tại Hàn Quốc, ngay cả nước ngoài còn thuê cô để sáng tạo ra một số động tác độc đáo cho các nhân vật nổi tiếng được biết đến trên toàn thế giới. Và tất nhiên là có cả hai tên shikshin yêu quý của tôi, Yoona và Sooyoung. Yoona là nữ diên viên nổi tiếng nhất trong nước, cũng là con gái của một đạo diên đã từng đoạt giải, Yoona không chỉ là một diễn viên bình thường như bao người khác. Sooyoung là kẻ tàn sát đồ ăn, chúng là tình yêu với em ấy, sỡ hữu nơi chế biến thực phẩm lớn nhất Seoul. Thỏ con của chúng ta, Lee Sunny một nhà thiết kế thời trang đầy hứa hẹn và là cô gái dễ thương nhất, và cuối cùng nhưng không kém phần quan trọng, Seo Juhyun, nhưng chúng tôi gọi là Seohyun, maknae ngây thơ của chúng ta, gia đình em ấy sở hữu nhà máy chế tạo đồ chơi và được biết đến với tập đoàn độc quyền sản xuất Keroro, thứ mà con bé rất mê.

“Hey Yuri, đó có phải bác Han không?” bỗng nhiên Taeyeon hỏi tôi, trên đường đi lấy xe.

Tôi nhìn theo hướng mà Taeyeon đang chỉ, “Đúng là bác ấy.”

“Tại sao họ lại dọn dẹp căn nhà đó? Họ định chuyển vào à?” Taeyeon hỏi lần nữa.

“Tớ không biết. Lại chào hỏi họ nào.”

“Buổi sáng tốt lành bác Han.” Tôi và Taeyeon cúi chào người phụ nữ trước mặt.

“Oh… chào buổi sáng.”

“Ahm… bác Han này, bác định sống ở đây một lần nữa à?” Tôi hỏi bác ấy.

“KHông Yuri à! Bác chỉ dọn dẹp nó vì cháu gái bác và bạn nó từ Mỹ về sẽ sống ở đây.

Chúng sẽ là hàng xóm mới của con.”

“Oh con biết rồi.”

“Bác mong là cháu sẽ quan tâm chúng, và làm bạn nữa.”

“Tất nhiên rồi bác Han. Cháu cũng sẽ giới thiệu họ với đám nhóc bọn cháu nữa.”

“Oh… cháu thật là tốt bụng Yuri à… Và đây là DJ ưa thích Taeyeon của bác mà, bác luôn lắng nghe chương trình của cháu.”

“Cám ơn bác rất nhiều vì đã ủng hộ.” Taeyeon cúi chào lịch sự với bác Han.

“Cháu xin phép bác Han, cháu nghĩ là mình và Taeyeon cần phải đi gấp, tụi cháu có việc quan trọng phải làm.” Tôi cúi chào bác Han. Đột nhiên nhớ ra là mình phải đi thật nhanh trước khi Hyoyeon sẽ giết chết chúng tôi nếu bắt cô ấy phải đợi quá lâu.

“Được rồi.”

“Chúc bác có một ngày thật tốt, mong là sẽ được gặp lại bác lần nữa trong các dịp khác.” Taeyeon vẫy chào với fan bà cô già của mình.

Chúng tôi leo lên chiếc BMW Z4 và phóng thẳng đến sân bay.

Tại sân bay

Normal Pov

Taeyeon và Yuri đã có mặt tại sân bay Incheon và nhanh chóng nhảy ra khỏi xe sau khi Taeyeon đã đậu nó. Hai người họ bước đi thật nhanh đến nổi Yuri không để ý hai người con gái trước mặt mình.

“HEY! Nhìn đường đi chứ.”

“Oh tôi xin lỗi.” Yuri lật tức cúi đầu xin lỗi.

“Bình tĩnh nào Jessie, cô ấy không cố ý đâm vào chúng ta đâu.”

Cô gái tóc vàng làm lơ những lời bạn mình vừa nói và tiến thẳng đến chiếc xe đang chờ bên ngoài, Yuri không có cơ hội để nhìn kĩ cô gái khi cô quay lưng lại với cô nhưng cô biết rằng đó là một cô gái dể thương.

“Tôi xin lỗi một lần nữa.” Yuri cúi đầu với người bạn của cô gái vừa rồi, người mà trao cho cô nụ cười với đôi mắt hình lưỡi liềm khó lòng nào cưỡng lại được.

“KHông sao đâu.”

“KWON YURI! Đừng có tán tỉnh cô gái đó nữa… chúng ta muộn mất rồi.” Taeyeon đột nhiên la lớn làm mọi người đều nhìn về phía cô.

“YAH! KIM TAE YEON! Yuri trao cho Taeyeon một ánh mắt chết người nhưng Taeyeon không thể thấy nó vì cô đã quay người lại với Yuri. Yuri cúi đầu xin lỗi lần thứ ba với cô gái trước khi đuổi theo Taeyeon.

Có phải cô ấy vừa gọi cô gái kia là Kim Taeyeon? Đó có phải là Kim Taeyeon mà mình đã mơ thầy từng đêm không? cô gái với đôi mắt cười nghĩ trong lúc nhìn về hướng đó lần cưới trước khi tiến về chiếc xe nơi cô gái tóc vàng đã vào ngồi.

TBC

Chapter II

Yuri’s Pov.

Cái tên lùn đó, tại sao lại dám làm tôi quê mặt trước mọi người dữ vậy nè? Bộ tôi trông giống đang tán tỉnh cô gái đó lắm sao, cậu ta nghĩ mình là một player chắc?! Sao tôi lúc nào cũng bị hiểu lầm vậy hả? * thở dài *.

“Yah Kim Taeyeon! Sao cậu lại làm thế hả ?”

“Làm cái gì ?” Taeyeon ngây thơ hỏi lại cứ như cậu ấy chẳng hiểu tôi đang hỏi cái gì vậy.

“Sao cậu lại nói tớ tán tỉnh cô gái đó, đã vậy còn la to lên cho cả bàn dân thiên hạ nghe nữa!” Tôi thật sự cảm thấy xấu hổ; tôi có thể nhận thấy má mình đỏ ửng cả lên nữa.

“Well, vậy chứ không phải cậu đang làm thế à?”

“Yah! Tớ chỉ đang xin lỗi họ vì đã vô tình đụng trúng họ thôi.”

“Oh well.” Taeyeon nhún vai lờ đi.

Aish cái tên lùn này. Trước khi tôi kịp nói thêm lời nào nữa với Taeyeon thì có ai đó đập vào đầu tôi.

“Cái quái-” Tôi liền quay lại tìm kẻ gian hiểm ác thì thấy Hyoyeon đang lườm liếc tôi và Taeyeon.

“Yah! Sao các cậu dám để tớ chờ lâu vậy hả?” Dancing Queen đang giận dữ cáu gắt kìa. Chúa ơi, trông cô ấy thật đáng sợ. Tôi đưa mắt nhìn Taeyeon thì thấy cậu ấy đang xoa xoa đầu, vậy là cậu ấy cũng bị đánh nữa sao?

“Well, muốn thì trách cậu ấy.” Taeyeon nói và chỉ vào tôi.

“Uhm..Ha..haha…” Tôi cười một cách lo sợ. “Well cậu thấy đó Hyo… Tớ ngủ hơi quá giờ, tớ xin lỗi.” Tôi nhẹ cúi đầu xuống để cậu ấy thấy là tôi thật sự cảm thấy có lỗi.

“Oh well…Tớ sẽ trị tội cậu sau.”

“Nói gì thế?”

“Buahahahahaha” Taeyeon cười gian tà.

“Đừng mừng vội như vậy cô em gái à, cậu cũng sẽ bị no đòn thôi.”

“Huh! Tại sao? N-Nhưng..” Taeyeon kêu lên phản đối trong khi đó đến lượt tôi cười cậu ta.

“Không nhưng nhị gì cả…Bây giờ thì Sunny đâu rồi?” Hyo hỏi khi tìm một người bạn lùn khác của chúng tôi.

“Oh yeah, suýt nữa quên mất. Sunny nói xin lỗi cậu, cấp trên của cậu ấy không cho phép cậu ấy nghỉ vì họ phải chào đón người sở hữu của công ty sẽ đến vào hôm nay.” Taeyeon nói, cậu ấy chưa nói tôi chuyện này nữa.

“Aish cái con bé Bunny này, cậu ấy nói sẽ cùng các cậu đến đón tớ.” Hyoyeon trề môi sau khi nghe Taeyeon nói.

“Không sao mà Hyo, tụi tớ cũng ở đây vậy và tớ chắc rằng cậu ấy cũng muốn gặp cậu mà. Với lại Yoona, Sooyoung và Seohyun cũng rất vui vì gặp lại cậu kìa, tụi tớ nhớ cậu lắm.” Tôi mỉm cười với cậu ấy và tặng cậu ấy cái ôm đầy tình cảm trong khi Taeyeon gật đầu đồng ý.

“Ok vậy…chúng ta đi bây giờ được chưa? Tớ thật sự buồn ngủ lắm rồi.” Taeyeon nói khi đang cầm lấy hành lý của Hyoyeon, tôi cũng buông Hyoyeon ra rồi đến giúp cậu ấy mang cái đống hành lý kia đi.

Tiffany’s Pov.

“Hey Fany-ah, cậu làm cái gì mà lâu vậy hả?” Ice Princess chán nản hỏi khi tôi vừa vào xe.

“Jessi cậu không nên bước ra ngoài như thế, không lịch sự chút nào.” Tôi thất vọng nhìn cậu ấy.

“Nghe này, tớ mệt lắm rồi, tớ không hề ngủ trên máy bay vì cái tên bên cạnh cứ ngáy miết và nó rất phiền phức.” Jessica giải thích, nhìn tôi đầy mệt mỏi. “rồi tự dưng có người ở đâu ra đụng phải tớ. Cậu nghĩ tớ nên làm gì? Cười với cô ta hả ?” Chấm dứt câu nói, cậu nhìn tôi cứ như muốn nói Tâm trạng tớ đang không tốt ! Vì vậy đừng nên làm phiền tớ nữa.

* Thở dài *…Tôi tốt hơn không nên khiến ice princess tức giận; cậu ấy rất đáng sợ mỗi khi như thế.. Thế nên tôi quyết định sẽ ngậm miệng lại. Xe bắt đầu chuyển bánh, đưa chúng tôi về nhà cô tôi nơi tôi và Jessica sẽ sống cùng nhau.

Yoona’s Pov.

Tôi bỏ đồ vào cặp rồi đến gương chỉnh trang lại người mình một chút trước khi ra khỏi phòng. Tôi nhìn vào đồng hồ xem giờ, còn đến 45 phút. Đến đón bạn từ thời bé tí Seohyun ở nhà em ấy trước khi đi học đã trở thành thói quen hằng ngày của tôi rồi. Tôi và Seohyun học cùng một trường đại học. Thật ra chúng tôi đã học cùng nhau từ trường trung học rồi phổ thông và bây giờ cả đại học nữa.Yeah tôi biết là chúng tôi không thể tách rời được mà; tôi nghĩ chúng tôi đã bị định mệnh dính chặt vào nhau rồi. Tôi biết em ấy từ hồi em ấy còn trong thai nhi mà, gia đình Seo là hàng xóm của nhà tôi trước khi tôi sống cùng chị và chị họ tôi. Tôi lớn hơn em ấy một tuổi. Tóm lại chúng tôi đã cùng nhau lớn lên.

“Unnie, em đi đây!” Tôi kêu to cho chị họ nghe, người mà vẫn đang ở trong bếp, và ăn!

“Ok…*nhai* cẩn thận nhé!” Chị ấy la lên lại.

Tôi chuẩn bị bước vào xe thì thấy hai cô gái đang đứng trước cửa nhà hàng xóm cạnh bên. Nhìn hai cô ấy thật xinh đẹp, một người thì có mái tóc đen dài bóng loáng với gương mặt ngây thơ và một cặp mắt dễ thương. Người còn lại thì tóc vàng dài với gương mặt chẳng chút sinh khí và một cặp xinh đẹp màu nâu có phần lạnh lùng.

Tôi không biết mình đã nhìn họ bao lâu rồi, nhất là cô gái tóc vàng đến mức không nhận ra chị họ người hiện đang ở trước mặt tôi vẫy tay để có được sự chú ý.

“Oh Yoona, em ổn chứ?”

“Huh?”

“Chuyện gì xảy ra với em vậy? Em đang nhìn cái gì thế?” Chị ấy hỏi khi nhìn theo hướng mắt tôi.

“Ai vậy?” Chị họ tôi hỏi.

“Em không biết.”

“Oh well, chị có cái này muốn nói với em.” Chị ấy nói.

“Gì thế unnie?” Tôi hỏi nhưng mắt vẫn dán chặt vào cô gái tóc vàng kia.

“Chị chỉ muốn cho em biết là-” Chị ấy định nói với tôi cái gì đó thì chúng tôi nghe ai đang gọi tên tôi. Chúng tôi nhìn về hướng phát ra giọng nói đó thì thấy bác Han đang vẫy tay với chúng tôi kêu lại.

“Chào buổi sáng bác Han!” Chúng tôi đồng thanh chào.

“Chào các cháu!”

“Bác đang làm gì ở đây thế bác Han, cháu tưởng bác thích sống tại Busan chứ.” Tôi hỏi bác ấy, khá tò mò về hai cô gái đang đứng bên cạnh bác.

“Ừ bác thích sống ở đó; bác chỉ ở đây để dọn dẹp nhà lại thôi. Cháu thấy đó, hai cô gái này sẽ là hàng xóm mới của các cháu, đây là Tiffany cháu gái của bác và cô gái này là bạn của nó Jessica, họ chỉ vừa từ Mỹ về thôi.” Bác Han nói, chỉ vào cô gái bác ấy đang giới thiệu. Cô gái tên Tiffany mỉm cười với chúng tôi, đôi mắt cô ấy trở thành hình lưỡi liềm rất xinh đẹp trong khi Jessica đưa cho chúng tôi nụ cười bẽn lẽn.

“Oh xin chào, em là Im Yoona.” Tôi nhẹ cúi đầu xuống và nở một nụ cười ấm áp. “Rất vui được làm quen cả hai chị, nếu có cần gì thì đừng ngại hỏi chúng em nhé.”

“Cảm ơn em.” Tiffany nói.

“Hi, tớ là Choi Sooyoung tụi tớ là chị em họ.”

“Hi, rất vui được làm quen mọi người, tớ mong chúng ta sẽ là bạn tốt.” Tiffany nói khi đưa cho chúng tôi ánh mắt chết người đó lần nữa.

“Wow, cậu có đôi mắt cười đẹp thật đó” Sooyoung đột nhiên thốt ra và nháy mắt với Tiffany làm cô ấy đỏ mặt. “Và bạn cậu cũng rấttttt xinh đẹp nữa nhưng tại sao cậu ấy im lặng thế, cậu ấy không nói được à ?”

“…..”

* Sự im lặng đầy ngượng ngùng….

Tôi liếc nhìn chị họ mình khi mắt chúng tôi gặp nhau.

“Gì?... chị nói gì sai hả ?” Sooyoung hỏi đầy tự nhiên.

“Aigoo…unnie~ chị thẳng thừng thật đó.” Tôi bối rối nói khi nhìn thấy phản ứng của Jessica, tôi thề tôi cảm thấy lạnh xương sống rồi đó. “Xin lỗi chị ấy thường như vậy lắm.”

“Ha ha ha… Aigoo~ Sooyoung cháu vẫn như trước nhỉ.” Bác Han cười sặc sụa. Sooyoung chỉ bối rối gãi đầu.

“Yoona cháu học hành thế nào rồi? Bác nghe đồn là cháu chuẩn bị đóng một bộ phim mới nào đó.” Bác Han hỏi làm tôi nhớ ra mình phải đi đón Seohyun nữa, tôi nhìn vào đồng hồ và nhận ra mình chỉ còn 21 phút.

“Ôi không, em trễ giờ mất. Xin lỗi, cháu phải đi ngay bây giờ.” Tôi cúi đầu chào họ trước khi tiến đến chiếc xe.

“Hey Yoona, chờ đã, chị có chuyện muốn nói với em-” Xe của Yoona đã chạy đi mất. “Chắc mình phải tự gọi cho con bé thôi.”

Normal Pov

“Chị ấy đâu rồi? Chúng ta trễ giờ mất.” Một cô gái cao đứng bên ngoài tòa dinh thự với một người đàn ông trung niên.

“Cô Seohyun, tôi nghĩ cô Yoona sẽ không đến đâu.” Ông ta nói.

“Không đâu quản gia Min, cháu chắc chị ấy sẽ đến mà, chắc có chuyện gì đó thôi.”

“Nhưng cháu sẽ trễ giờ đó. Để ta gọi tài xế đưa cháu đến trường.” Ngay khi ông quản gia đang gọi cho ai đó qua điện thoại của ông thì..

“Chị ấy kìa.” Cô gái cao hớn hở nhảy lên khi thấy chiếc xe hơi Porche 911 màu bạc trên đường, cô chắc chắn đó là xe của Yoona.

Chiếc xe dừng lại trước mặt họ và cô gái với đôi mắt ngây thơ bước ra, nở một nụ cười ấm áp với cô gái cao kia.

“Chị xin lỗi Hyunnie, em đã chờ chị lâu chưa?” Yoona hỏi với một cái trề môi dễ thương.

“Không unnie..em chỉ vừa mới ra khỏi nhà thôi.” Seohyun nói dối, mặt cô đỏ cả lên khi thấy cái trề môi đáng yêu đó.

“Leo lên xe đi nào, chúng ta phải đi ngay thôi.” Cô gái lớn hơn nói. “Chào buổi sáng quản gia Min, đừng lo cho Hyunnie, cháu sẽ chăm sóc em ấy tốt mà.” Yoona đưa một nụ cười trấn an cho người đàn ông đứng tuổi.

“Cảm ơn cô Yoona, xin hãy chăm sóc tiểu thư giùm tôi.” Người đàn ông cúi nhẹ đầu chào Yoona.

“Chào quản gia Min. Hẹn gặp bác sau khi tan học nhé.” Cô gái cao nói và nhảy vào xe.

Yoona nhấn vào bàn đạp rồi chạy đi.

P/s : part còn lại sẽ post vào 1 ngày gần đây, tam biệt mn, em ăn tiếp

Chap 2-2

Seohyun’s Pov.

Tôi không thể ngăn bản thân mình ngừng cười được, tim tôi đập rộn ràng, ở bên cạnh chị ấy khiến tôi luôn cảm thấy hoàn hảo. Yoona là tình yêu duy nhất của tôi, mặc dù chị ấy không biết tình cảm tôi dành cho chị ấy. Tôi vẫn rất vui vì chị ấy luôn bên cạnh tôi. Từ khi chúng tôi còn nhỏ chị ấy vẫn luôn bên cạnh và chăm sóc cho tôi. Tôi không thể tưởng tượng được cuộc sống của mình sẽ thế nào nếu thiếu chị ấy, chị ấy luôn mang đến những sắc màu cho cuộc sống tôi. Ngoài gia đình tôi ra, Yoona và năm unnies của tôi là những người yêu quý nhất trong tim tôi và mãi mãi không bao giờ tách rời được.

*Flashback*

“Seohyun, chờ chị ở đây okay, chị sẽ về ngay.” Cô bé với đôi mắt ngây thơ nói.

“Nhưng mà unnie đi đâu vậy ?” Cô bé với con thú bông Keroro trong tay hỏi.

“Chị muốn em gặp một vài người, nhưng họ ở trong nhà chúng ta. Chị hứa chị sẽ về ngay mà.” Cô bé với đôi mắt ngây thơ nói rồi bỏ đi.

Seohyun bị bỏ lại ở sân chơi, đang chơi đùa với Keroro của cô bé khi bất chợt một đám con trai tiến đến cô.

“Nhóc con làm gì chơi với con ếch xấu xí này vậy hả?” Một tên nhóc giựt lấy đồ chơi trong tay Seohyun.

“Không~ Trả lại Keroro cho tôi.” Seohyun nài nỉ với đôi mắt đẫm nước.

Tên nhóc đang cầm đồ chơi ném qua cho tên khác, nhưng trước khi tên đó kịp chụp lại thì có người khác đã bắt lấy. Một cô gái cao cầm lấy đồ chơi đó và đưa mắt lườm mấy tên nhóc.

“Hey lo việc của mày đi, con nhỏ cao kều kia.” Tên nhóc hét lên.

Cô gái cao kều chỉ cười đểu và năm cô gái khác tiến đến kế bên.

Seohyun liền nhận ra ba cô gái. Cô gái cao nhòng đang cầm con Keroro của cô bé là Sooyoung, chị họ của Yoona. Cô gái với cái làn da rám nắng kia là Yuri ,chị của Yoona và hiển nhiên người cuối cùng là Yoona.

“Yah, sao cậu dám gọi cô ấy là cao kều hả? Tôi mới là người duy nhất được gọi cô ấy như thế.” Một cô gái khá lùn với cái tai nhỏ trên đầu cô ấy hét lên.

“Thật là một tên nhóc hèn hạ mà! Chỉ biết bắt nạt một cô bé đang ở một mình.” Một cô gái lùn khác nói với nụ cười ngố đặc trưng.

“Yah, im hết đi. Mày đang nói tụi tao nhát gan chứ gì?” Tên nhóc quát lên với gương mặt đỏ gắt vì tức giận.

“Cậu ấy có nói cậu nhát gan đâu. Cậu là người tự nói đấy nhé.”

“Hyoyeon nói đúng đó. Cậu mới là người nói như thế.” Yuri khinh bỉ nói.

“Aish! ..mấy con nhỏ này.” Tên nhóc giận dữ hét lên.

Seohyun đang xem trận chiến võ mồm của hai nhóm suốt nãy giờ và giật mình khi nhận ra tay mình bị ai đó nắm lấy. Cô ngước lên và thấy Yoona đang cầm con Keroro của cô. Yoona đưa con Keroro cho cô và kéo cô vào một căn nhà chơi trống.

“Em ở lại đây nhé.” Yoona nói và hôn lên trán cô bé.

Seohyun chỉ gật đầu, cô bất ngờ vì hành động vừa rồi của Yoona. Yoona chạy về phía những cô gái khác và ngay sau đó cô nghe những tiếng la hét gào thét không phải từ những cô gái mà là cái bọn con trai kia.

Seohyun tò mò muốn biết chuyện gì đang xảy ra bên ngoài nên cô quyết định đi ra từ chỗ nấp. Khi cô bước ra, cô giật mình khi thấy đám nhóc đó chạy thục mạng còn mấy cô gái kia cười bò lăn bò càng.

“Hmmp…đúng là một bọn yếu đuối mà..” Yuri cười đểu nói.

Trong khi Sooyoung, Yoona và Taeyeon đang nằm lăn dưới đất ôm chặt lấy bụng mình vì họ chẳng thể dừng cười được, Hyoyeon thì đang duỗi tay mình ra cứ như cô vừa đánh xong một tên nào đó.

“Ahm…unnie chuyện gì vừa xảy ra vậy ?” Seohyun hỏi Yoona nhưng cũng chẳng được gì vì cô nhóc đang cười không ngừng nghỉ dưới đất.

“Ok, cả ba dừng lại coi.” Cô gái với băn đô hình tai thỏ đạp ba con người đang nằm dưới đất. Cả ba lập tức dừng cười và đứng lên nhưng trên mặt họ vẫn hiện rõ nụ cười toe toét.

“Em không sao chứ Seohyun?” Yoona hỏi cô gái nhỏ, đặt cả hai tay lên mặt cô bé. Đôi mắt cô thể hiện rất nhiều quan tâm dành cho cô gái.

“Em ổn mà unnie.” Khuôn mặt cô đỏ ửng như cà chua.

“Tốt.” Yoona cười, bỏ hai tay ra khỏi mặt của Seohyun. “Seohyun, chị muốn em gặp bạn của chị.”

Seohyun nhìn chăm chăm vào các cô gái và nở nụ cười. Các cô gái cũng mỉm cười đáp trả.

“Seohyun, em đã biết Yuri unnie rồi phải không? Chị của chị đó.” Yoona nói, chỉ vào Yuri trong khi Seohyun đang cười.

“Và chị họ của chị, Sooyoung unnie.”

“Vâng, em biết họ mà. Có lần em đã chơi cùng hai chị ấy, nhớ không?” Seohyun nói khi nhắc lại ngày hôm đó, cuộc gặp gỡ đầu tiên của họ là vào sinh nhật Yoona.

“Chị vui là em vẫn còn nhớ tụi chị Seohyun à.” Yuri nói, nở nụ cười sát thủ của mình làm cho cô gái nhỏ tuổi đó phải đỏ mặt một lần nữa.

“Chị muốn em gặp những người bạn thân khác nữa Seohyun à.” Yoona nói khi đẩy Seohyun lên phía trước, đối diện với ba người lùn.

“Đây là Taeyeon unnie, người lãnh đạo trẻ con của chúng ta.” Cô gái vẫy tay với một tư thế vô cùng ngố.

“Đây là Hyoyeon unnie, The Dancing Queen.” Cô gái lập tức phô trương những động tác nhảy mạnh mẽ của mình.

“Ahm… unnie, chị ấy không sao chứ?” Seohyun thì thầm với Yoona, cô bị sốc bởi những hành động tức thời của Hyoyeon.

“He he he… chị ấy lúc nào cũng vậy những lúc hạnh phúc hay vui vẻ tột độ đó mà” Yoona nháy mắt và lại làm cô bé đỏ mặt và tiếp tục giới thiệu mọi người xung quanh.

“Đây là Sunny unnie, nữ hoàng của trò aegyo.”

“Xin chào Seororo~” Sunny chào hỏi với giọng vô cùng dễ thương.

“Seororo?” Sooyoung và Yuri thốt lên.

“Đúng vậy, Seohyun cộng với Keroro.” Sunny giải thích trong khi chỉ vào con ếch trên tay Seohyun.

“Tớ nghĩ Seobaby nghe sẽ dễ thương hơn.” Taeyeon nói trong khi vuốt ve cái cằm kiểu như nếu mình có vài bộ râu đó mà.

“Tớ đồng ý với Taengoo, Seobaby rất hợp với cô bé vì cô bé trông rất dễ thương như đứa con nít vậy.” Hyoyeon high five với em họ của mình.

“Ahm em rất cảm kích với những cái tên các chị vừa nhắc đến, nhưng tại sao mấy chị lại làm như vậy?” Seohyun hỏi các cô gái với một ánh nhìn bối rối.

“Tại vì họ muốn em trở thành bạn đó Seohyun.” Yoona trao cho cô bé một nụ cười rộng.

“Các chị muốn em trở thành bạn à?”

“TẤT NHIÊN.” Cả đám đồng thanh.

“Thật chứ?”

“Từ khi em làm bạn với Yoona, thì tất nhiên em sẽ trở thành bạn của các chị, và là maknae của chúng ta.” Taeyeon nói.

“Sao vậy Seororo, em không muốn làm bạn với tụi chị à?”

“Không phải unnie~ Em muốn tất cả trở thành bạn với nhau mà.”

‘Well, vậy kể từ bây giờ em đã chính thức trở thành một phần của đám quậy tụi chị và tên biệt hiệu của em sẽ là Seobaby.” Taeyeon tự hào nói.

“Nhưng tớ muốn gọi em ấy là Seororo.” Sunny trề môi phản đối.

“Không sao mà unnie. Các chị gọi em sao cũng được.”

“Vậy chị có thể gọi em là Hyunnie~ không?” Yoona hỏi cô bé với vẻ ngượng ngùng.

Seohyun đỏ mặt, gật đầu đồng ý.

“Right now it’s Girl’s Generation.” Sooyoung đột nhiên hét lên.

“Cái gì?!” các cô gái nói, nhìn Sooyoung với vẻ bối rối khó hiểu.

“Các cậu biết tên nhóm mà. Nhóm chúng ta phải có cái tên chứ hả?” Sooyoung giải thích.

‘Tớ nghĩ nó nghe cũng được đấy chứ.” Taeyeon lập tức đồng ý.

Tất cả các cô gái đều gật đầu đồng ý.

“Right now it’s GIRL’S GENERATION.” Cả bảy người họ cùng hét lớn.

*End Flashback*

Seohyun cười khúc khích khi nhớ lại quá khứ, và các cô gặp các unnie của mình.

“Seohyun, sao em lại cười khúc khích vậy?” Yoona hỏi.

“Oh không có gì unnie, em chỉ nhớ lại một số chuyện thôi.”

“Nói đi chứ hả?”

“Chỉ là cái vụ sao em gặp các chị, và các chị đã xử lý bọn bắt nạt em như thế nào thôi.”

“Ahh… Nó vui mà. Cái bọn nhát cáy đó. Bọn nó chỉ biết bỏ chạy sau khi Yuri unnie làm vài động tác Yoga, họ nghĩ rằng cô ấy là một chuyên gia võ thuật.” Yoona nở nụ cười cá sấu đặc trưng của mình.

You better run, run, run…

“Unnie, điện thoại chị kìa.”

“Em trả lời nó được không Hyunnie~”

“Ok.”

“Yoboseyo… Em là Seohyun đây unnie… Tụi em đang trên đường đến đó, em sẽ nói với chị ấy.” Seohyun đặt chiếc điện thoại lại vào trong túi của Yoona.

“Ai vậy?” Yoona hỏi.

“Là Sooyoung unnie. Chị ấy bảo có thể tối nãy sẽ về nhà trễ bởi vì chị ấy có cuộc gặp đối tác để giới thiệu sản phẩm mới và chị ấy còn bảo… chị tốt nhất là đừng có đụng đến đống chips của chị ấy.” Seohyun hoàn thành câu nói và cười khúc khích trong khi Yoona chỉ trể môi.

Tiffany’s POV

“Jessie, cậu chắc là cậu không muốn đi cùng tớ chứ?” Tôi hỏi bạn thân của mình trong khi cô ấy chỉ soạn đồ ra khỏi đám hành lí.

“Yes… Tốt hơn là tớ nên ngủ ở đây. Tớ cần nạp lại năng lượng cho mình.” Ice princess trả lời tôi với cái giọng không còn có thể mệt mỏi hơn.

“Ok, tớ sẽ không quay lại nhà sớm đâu vì tớ sẽ phải gặp các nhân viên của mình nhưng đừng lo, cô tớ sẽ nấu cho cậu một ít gì đó trước khi rời khỏi đây và chắc cậu cũng đủ lớn để tự ở nhà một mình mà phải không?” Tôi nói trong khi kiểm tra vóc dáng mình trước gương.

“Cậu đang ám chỉ tớ không biết nấu ăn đó à?”

“………”

*Sica Effect*

“Oh… nhìn thời gian kì. Đi-phải đi-ngây bây giờ.” Tôi nói lắp trong khi cảm thấy nhiệt độ trong phòng bắt đầu giảm xuống thấy sợ.

Mình nên chạy trước khi bị đóng băng đến chết thôi. Tôi đi xuống lầu và thấy cô mình đang ngồi trong phòng khách.

“Cô à. Con phải đi đây. Cảm ơn vì mọi thứ nhé!” Tôi cúi thấp người để tỏ lòng biết ơn.

“Ah… Miyoung à, con không cần phải cảm ơn đâu. Cô đã hứa với ba con là sẽ chăm sóc con khi con ở Hàn Quốc mà.” Tôi nhăn mày sau khi nghe cô gọi tên Hàn Quốc của mình; tôi thật sự cảm thấy không thoải mái với tên tiếng Hàn của mình.

“Cám ơn cô, xin cô hãy giúp đỡ Jessica.”

“Ok đừng lo lắng quá. Cô sẽ để mắt tới mà. Và chúc con may mắn với ngày đầu tiên đi làm tại Hàn Quốc nhá. Đừng tự hành hạ mình quá đó.”

Tôi mỉm cười và vẫy chào tạm biệt. Tôi đang trên đường tiến đến chiếc xe của mình thì nhận thấy Sooyoung của ra khỏi nhà của cô ấy, mắt chúng tôi vô tình gặp nhau, cô ấy nở nụ cười thân thiện, và tôi cũng cười lại.

“Cậu đi đâu vậy?” Cậu ấy hỏi.

“Tớ đi làm.” Tôi trả lời.

“Nhanh vậy sao?... Nhưng cậu vừa mới tới mà. Cậu nên nghỉ ngơi đi chứ hả?”

“Yeah, tớ biết nhưng tớ phải gặp nhân viên của mình ngay bây giờ.”

“Wow, tớ cũng vậy; tớ cũng có một cuộc họp để tham dự.”

“Vậy là cả hai chúng ta đều là người bận rộn nhỉ? Well, tớ phải đi ngay bây giờ. Gặp lại cậu sau nhé Sooyoung.” Tôi nói với cô ấy trong khi bước vào xe.

“Yeah. Gặp lại sau.” Tôi nghe cậu ấy nói và cậu ấy cũng bước về xe của mình.

At Soshi Couture

Normal POV

Ai ai cũng đang bận rộn để chuẩn bị đón chào người sỡ hữu một trong những cửa hàng thời trang đáng tin cậy nhất Hàn Quốc. MỌi nhân viên đều được thông báo rằng người chủ sẽ đến đây vào ngày hôm nay và được triệu tập rằng phải chuẩn bị quà cho chuyến viến thăm ngày hôm nay được gặp người ấy ngoài đời.

“Cậu kia! Đừng có đặt cái đó ở chỗ này chứ?!” một phụ nữ ở độ tuổi giữa 30 hét lên khi cô chỉ đạo một người dàn ông đang cầm cái bình hoa để đặt nó ở phía bên kia cửa phòng đợi.

“Geez, bình tĩnh nào Narsha, những đường gân máu đang nổi khắp cổ chị kìa.” Một cô gái lùn lùn nói với Narsha trong khi cầm một ly nước nhỏ.

Narsha chụp lấy ly nước từ tay cô gái và uống nó, “Sao chị có thể bình tĩnh chứ… sếp chúng ta sắp đến và những người bất lực này đang phá hoại sự chuẩn bị của chúng ta… Chúa ơi chị đã hướng dẫn cho họ những gì cần làm và cuối cùng là họ không thể làm chúng tốt được nếu thiếu sự chỉ dẫn tận tình của chị.” Narsha kêu lên trong thất vọng.

“Tại sao phải hoảng loạn? Sếp của chúng là quái vậy à? Cô ấy sẽ ăn chúng thịt chúng ta nếu không hài lòng về cách chúng ta bày biện buổi chào đón à?”

“Sunny-ah, em biết những người thiết kế thời trang là những người thích sự hoàn hảo, họ có thể tia thấy dù là những lỗi nhỏ nhặt nhất và họ sẽ không hề hài lòng về nó.”

“Em thì không như vậy.”

“Chị biết rằng tại sao ai trong công ty này cũng yêu quý em nhưng chúng ta không biết rõ cô ấy, những gì chúng ta biết chỉ là tên cô ấy là Stephanie Hwang và cô ấy thừa hưởng cái công ty này sau khi mẹ cô ấy mất.”

“Xin lỗi,” Cô gái trẻ tiến đến bên họ, “Cô Hwang đã tới.”

“Ok.” Narsha vỗ tay để mọi người trong phòng chú ý, “Ok mọi người, cô ấy đã đến, tôi muốn mọi người phải chào đón cô ấy thật vui vẻ và làm ơn, hãy làm cho cuộc gặp gỡ này trở thành khó quên đối với cô ấy.”

“Narsha, đi thôi. Chúng ta nên đến đón cô ấy.” Sunny nói.

“Ok.”

Hai người đi theo cô gái trẻ sau lưng và bước vào một căn phòng khi họ thấy một cô gái đang ngồi trên ghế bành, trên người là một chiếc váy đen vừa vặn, tôn lên những đường cong tuyệt vời của cô. Cô gái mỉm cười và đứng dậy.

“Xin chào… Cô chắc là Narsha.” Cô gái nói và chìa bàn tay của mình ra.

Narsha bắt tay lại và giới thiệu mình, “Vâng! Tôi là Narsha, trưởng phòng của SoShi Couture, và đây là Lee Sunny, người thiết kế thời tranh chính cho công ty chúng ta.” Narsha nói, chỉ vào Sunny, người đang đứng ngay cạnh bên cô.

Cô gái cười và hướng bàn tay mình qua bên Sunny để tiếp tục một cái bắt tay khác và Sunny đã nhận nó.

“Tôi là Stephanie Hwang nhưng hãy gọi tôi là Tiffany.” Cô gái nói và cho thấy đôi mắt cười của mình làm cho Narsha và Sunny phải nhảy giật lên.

“Cô là sếp của chúng tôi?” Cả hai cùng đồng thanh.

“Đúng vậy… Sao các cô lại sốc như thế?” Tiffany bối rối hỏi.

“Cô quá trẻ.” Narsha kêu lên.

“Đúng vậy. Tôi cứ tưởng sếp của chúng tôi sẽ già như Narsha.” Sunny thốt lên.

“CÁI GÌ?!!! Em vừa mới nói chị già phải không Lee Sunkyu?”

“Yah! Đừng gọi em vậy chứ.”

Tiffany cười khúc khích khi thấy hai người họ như vậy, và cô đã biết ra rằng nhân viên của mình rất dễ thương.

“Oh. Xin lỗi về chuyện này.” Cả hai xin lỗi và cúi đầu trước Tiffany.

“Không sao mà. Hai người thật là hài hước, tôi đoán là tôi sẽ có những buổi làm việc cùng các bạn thật vui vẻ và thoải mái.”

Buổi tiệc chào đón cũng đã đến. Tiffany đã gặp hết tất cả các nhân viên của mình và đều được họ đón chào bằng những nụ cười thân thiện.

Tiffany biết rằng cô sẽ thích ứng nhanh chóng khi làm việc ở đây tại Hàn Quốc cùng với những người bạn mới của cô.

Hyoyeon’s House

Normal POV

“Ah… cuối cùng cũng về tới nhà.” Hyoyeon nói trong khi tự thả mình lên chiếc ghế bành tại phòng khách.

“Wow, Hyo, hành lí của cậu công nhận nặng ghê.” Yuri kêu lên giữa những hơi thở nặng nhọc. “Cậu nhét cái gì vào đây mà cả đống vậy nè?”

“Một ít quà cho mấy cậu chứ gì.”

“Thật chứ?” Yuri và Taeyeon cùng đồng thanh và sau đó là bắt đầu những màn nhảy điên khùng của mình.

“Các cậu đúng là một đám ngố… Hèn gì mà hai đứa chơi thân với nhau như vậy.”

“Vậy Hyo, cậu mang gì cho tớ vậy? Tớ có thể lấy nó ngay bây giờ không?” Taeyeon hỏi với một nụ cười to hết cỡ trên khuôn mặt.

“Tí nữa đi.”

“Cái gì? Tại sao?”

“Tớ sẽ đưa các cậu quà nếu có tất cả nguyên đám ở đây. Ok?”

“Nhưng tớ không thể chờ được nữa. Tớ phải về nhà. Và tớ cần phải ngu, cậu biết mà.” Taeyeon nói, trề môi với Hyo.

“Aish… Đừng có làm vậy… tớ sẽ không bị dụ dỗ vì cái đó đâu Taengoo. Đó đã là quyết định cuối cùng của tớ rồi.”

“Thôi đi… Hyo nói đúng đó. Chúng ta nên nhận quà khi tất cả ở cùng nhau. Cuối cùng gì thì chúng ta cũng đã làm đủ thứ để chuẩn bị cho Hyo một bữa tiệc chào đón sự trở lại mà.” Yuri nói với một cái nháy mắt.

“Được rồi, tớ bỏ cuộc… Nhưng các cậu biết đó, tớ cần phải ngủ ngay bây giờ, vậy nên Hyo, tớ nghĩ là tớ phải đi ngay thôi.”

“Tớ sẽ đi với cậu Taengoo.” Yuri nói.

“Cái gì?” Hyo kêu lên phản đối. “Các cậu sẽ rời khỏi ngay sao?”

“Chị họ yêu quý của em, cậu biết công việc của tớ mệt mỏi như thế nào mà, và cậu cũng nên nghỉ ngơi sau chuyến bay vừa rồi đi.”

“Taeyeon nói đúng đó Hyo, và hơn nữa tớ cũng phải hoàn thành mấy cái xấp giấy tờ cho công việc. Dẫn dắt một công ty, tập đoàn lớn như vậy không hề dễ gì đâu.”

“Được rồi. Hai cậu có thể đi. Nhưng tốt nhất là nên chuẩn bị cái party cho hoành tráng vào.”

“Tất nhiên là sẽ vậy rồi.” Cả hai nói với ngón cái chĩa lên trời.

Yuri và Taeyeon rời khỏi đó. Hyoyeon vẫn ngồi trên chiếc ghế bành, mắt thì hướng thẳng lên trần nhà trước khi cô quyết định bước vào phòng của mình. Khi cô bước vào phòng thì một bức ảnh treo trên tường làm cô chú ý, cô tóm lấy nó và nhìn chằm chằm vào người trong ảnh.

“Tớ nhớ cậu nhiều lắm… Hy vọng là cậu cũng nhớ tớ.” Một giọt nước mắt từ Hyo chảy dài trên khuôn mặt cô khi cô nằm xuống giường ôm chặt lấy khung ảnh.

TBC

Chapter 3

Normal POV

Yuri về nhà sau cuộc họp mệt mỏi và nhàm chán với các cổ đông của công ty mình. Cô bước thẳng vào phòng mình sau khi chắc chắn rằng Yoona đã ngủ trong phòng của em ấy, còn Sooyoung vẫn chưa về nhà, vẫn đang họp tại công ty. Cô đi tắm rửa sạch sẽ và thay một bồ đồ thoải mái hơn.

Âm thanh của buổi đêm thật yên tĩnh, ngôi sao tỏa sáng như kim cương khắp cả bầu trởi, đây là thứ mà Yuri rất thích khi cô một mình trong phòng ngủ, cô ngồi cạnh khung cửa sổ và ngước lên bầu trời đầy sao chíếu sáng. Đó gần như đã là thói quen của cô, mỗi lần cô trở về nhà từ công việc đầy mệt mỏi khi điều hành một công ty lớn, cô luôn cảm thấy đầu óc thư giãn khi được nhìn ngắm những ngôi sao đó.

Yuri đang thích thú nhìn ngắm những ngôi sao thì đột nhiên ánh đèn của ngôi nhà đối diện bật lên, cô không quen khi thấy nhà bật đèn, vì ngôi nhà đã được bỏ trống một thời gian dài và đó là lý do tại sao cô giật mình, nhận ra rằng mình sẽ không còn được ngắm sao nữa khi có một người hàng xóm mới và nó sẽ làm cô phân tâm vào những lúc yên tĩnh này. Sẽ không thỏai mái ngắm những ngôi sao khi bạn biết ở hướng đối diện có ai đó đang nhìn bạn hoặc có thể nghĩ bạn làm những điều kì quặc.

Đột nhiên cô thấy một cô gái tóc vàng bước vào phòng, cô ấy có vẻ trông mệt mỏi và sẽ chẳng màng bước đến gần rèm cửa sổ trước khi cởi áo mình ra!

''OMG'' Yuri bất ngờ thốt ra, cô tự động quay đầu lại, cô không muốn nhìn những gì cô không nên thấy. Nhưng đột nhiên ánh mắt cô quay trở lại hướng cô gái tóc vàng như mắt cô cũng cô suy nghĩ riêng của mình.

Cô gái kết thúc việc mở nút áo và loại bỏ chiếc áo ra. Mắt Yuri mở to, cô cảm thấy tòan thân mình nóng rực, cô gái bắt đầu cởi bỏ quần jeans mình.Yuri nuốt nước bọt và bị đóng băng ngay tại chỗ, thứ duy nhất còn lại trên người cô ấy bây giờ là bộ đồ lót. Mặt khác Yuri đang tận hưởng cảnh đẹp trước mắt, cô gái có một làn da trắng mịn màng, một S-line hòan hảo, và một bộ đồ lót cực sexy hòan tòan phù hợp với mình. Yuri đưa mắt nhìn lên khuôn mặt cô gái, cô ấy có chíếc mũi cao xinh xắn, đôi mắt nâu và bờ môi ngọt ngào, khuôn mặt kiều diễm, thật là một người tuyệt đẹp.

Yuri nhìn chằm chằm cô gái từ đầu đến chân, cho đến khi mắt cô bắt gặp ánh mắt sắc nhọn.

''AAHHHHHHHHH'' Cô gái phát ra tíếng cá heo chói tai khiến Yuri nhảy lên trong hỏang sợ.

''YAH !!!! ĐỒ BIẾN THÁI !!!!''

Yuri vấp ngã từ vị trí của mình và vô tình bị trượt một chân, té đập mặt xuống sàn.

''Owwww'' Cô hàng xóm chắc chắn sẽ giết mình mất. Yuri nghĩ.

Yuri lập tức nằm bò xuống sàn nhà, không muốn đứng dậy vì cô sợ là mình sẽ bắt gặp cô nàng kia một lần nữa. Cô tiến về phòng ngủ của mình trong khi bò la lết để ẩn chính mình. Bất chợt Yuri nhận ra có vài giọt máu nhỏ xuống từ mũi của mình và cô lập tức lấy vài tờ khăn giấy lau nó đi. Tim cô sao mà đập nhanh quá, cứ như thể là nó có thể nhảy ra khỏi lồng ngực cô bất cứ lúc nào.

Yuri cố gắng núp vào một góc nào đó và rình xem cô gái có còn đấy không, kể từ khi cô cho gắn những khung cửa sổ lớn, cô có thể dễ dàng quan sát mọi thứ bên nhà hàng xóm, và chợt nhận ra, đèn nhà bên ấy bây giờ đã tắt tịt. Cô nhẹ nhàng từng bước từng bước đi ra khỏi nhà tắm và bị bất ngờ bởi một giọng nói không còn gì có thể lớn hơn.

“MỌI NGƯỜI ƠI! TỚ VỀ RỒI NÀY!”

Lần thứ hai trong ngày Yuri nhảy cẫng lên vì sợ, tim cô đập một cách điên loạn, cô cảm thấy như mình sắp sửa ngất đi. Cô khó chịu vì người em họ mình la hét um xùm lên như thế, cô phóng nhanh như chớt ra khỏi phòng mình và bước xuống lầu chuẩn bị giết chết tên kia.

“YAH! CHOI SOOYOUNG! Tại sao cậu lại -?”

Yuri bị đóng băng sau khi nhìn thấy cô gái ấy đứng ngay sau lưng em họ mình, với đôi mắt mở to hết sức, trái tim cô lại đập loạng xạ như điên.

Yuri’s POV

Ơi trời ơi, mình sẽ chết mất thôi. Đôi mắt cô ấy nhìn chằm chằm vào tôi như có thể giết chết tôi bất cứ lúc nào.

“Oh hey Yul, cậu vẫn còn thức à? Hãy xem ai ở đây với chúng ta nào.” Tên shikshin đứng tránh sang một bên để lộ cô gái đứng phía sau.

“Tên cô ấy là Jessica Jung. Cô ấy là hàng xóm mới của chúng ta, cô ấy cần vài sự giúp đỡ từ lúc tớ mới về nhà sau những buổi họp căn thẳng. Vậy tại sao cậu không giúp cô ấy nhỉ?” Sooyoung nói.

“Huh?...T-tại sao… tại sao lại là tớ?” Tôi lắp bắp, cảm thấy như mình sẽ chết vào đêm nay mất thôi.

“Well, cậu là người duy nhất ở đây; tớ đoán là Yoona đang ngủ. Phải không?”

“…”

“Tớ sẽ coi như đó là PHẢI.” Sooyoung nói và quay người lại đối diện với Jessica, “Jessica, đây là Kwon Yuri, chị họ của tôi và là chị của Yoona. Đừng lo gì cả, Yuri là một người tốt, cậu ấy là một người thân thiện và rất hòa thuận.” Sooyoung nói trong khi Jessica chỉ gật đầu với những tuyên bố của cô và khoan đã, có phải Jessica vừa mới cười đểu không?

Jessica’s POV

Người tốt, thân thiện, hòa thuận ư? Huh! Cô ấy quên đề cập đến một chuyện rồi. Chị họ của cô hoàn toàn là một kẻ BIẾN THÁI… Hãy chờ đến khi tôi trả thù.

“Cô muốn được giúp đỡ việc gì?” Tên biến thái hỏi.

Cô ấy thật là có gan khi hỏi tôi câu ấy sau những gì cô ấy đã làm. Hay cô ấy đang cố làm ra vẻ như không có gì? Aish… Cô càng làm tôi tức hơn. Cô thật sự sắp chết rồi.

“Tôi muốn đi tham quan khu phố này.” Tôi trả lời cô ta trong khi tiến ra chiếc xe.

"Vào cái giờ muộn như thế này sao?” Tên biến thái hốt lên phản đối.

Tôi không trả lời cô ta, thay vào đó tôi bước vào xe của mình. Cô ấy có vẻ do dự trong việc lên xe cùng tôi. Vậy tôi có nên sử dụng sức mạnh của mình? Tôi bước ra khỏi xe và tặng miễn phí cho cô ấy ánh nhìn chết người nhất và nó có thể làm cô ấy đóng băng ngay tại chỗ.

“A-h..o-k-ay” Tên biến thái run rẩy và lập tức bước lên xe.

*Cười đểu. Vũ khí của tôi không bao giờ làm tôi thất vọng

Normal POV

Jessica lái xe trên con đường của Soshi Village. Con đường thật vắng vẻ; phải nói chính xác là chỉ có duy nhất xe của Jessica lượn vòng ở đó. Bây giờ đã qua nửa đêm nên mọi người chắc hẳn cũng đang chìm trong giấc ngủ say. Hai người trong chiếc xe cũng im lặng như đường phố bên ngoài. Một người thì đang run lên cầm cập trong sự sợ hãi không hề dám làm một hành động hay hé ra một lời nào trong khi người nọ thì đang lái xe và bốc khói trong cơn thịnh nộ đến nỗi không dám thốt lên những điều mình đang nghĩ. Jessica tự hạ hỏa chính mình.

“Cô có thỏa mãn với những điều mình vừa thấy không?”

Yuri nhăn mặt sau khi nghe thấy giọng nói đầy lạnh lùng từ Jessica. Cô chưa bao giờ dám nhìn thẳng vào cô gái ấy, cô thậm chí còn âm thầm nguyền rủa mình vì đã nhận lời đi cùng cô ấy và biết chắc rằng cô sẽ gặp rắc rối bởi những việc tồi tệ mình đã làm lúc nãy.

“Cô bị điếc à? Tôi đang hỏi cô đó?” Jessica nói, lớn giọng.

Yuri nuốt nước bọt và đây là lần đầu tiên cô quyết định đối mặt với Jessica, “Tôi xin lỗi, tôi không cố ý nhìn trộm cô.”

“Cô không cố ý! Cô đã nhìn chằm chằm vào tôi và tôi chắc chắn rằng cô đã quan sát kĩ và đủ lâu để tự nhận ra mình đang làm cái gì. ĐỒ KHỐN!” Jessica nói gần như là hét lên.

“Yah! Vậy cô phải biết mình có nhà hàng xóm bên cạnh và sau đó có thể cô sẽ đóng chặt cái rèm lại trước khi thay quần áo đó.” Yuri đáp trả, cô không thể chấp nhận được việc cô gái này vừa gọi mình là đồ khốn.

Jessica siết chặt hai tay vào tay lái của xe; cô bây giờ đã mất hết tự chủ. Jessica giẫm mạnh lên bàn đạp và phóng đi, lái xe điên cuồng vòng quanh SoShi Village.

Yuri nắm chặt dây đeo an toàn như thể mạng sống của cô bây giờ đều phụ thuộc vào nó, “YAH CÔ ĐANG LÀM GÌ VẬY HẢ ĐỒ TÂM THẦN?” Yuri hét to nhưng Jessica hoàn toàn lờ nó đi và vẫn tiếp tục công việc lái xe với tốc độ tuyệt vời của mình.

“L-L-ÀM- Ơ-ƠN D-DỪNG XE… Để tôi đi. Tôi không muốn chết.” Yuri hét lên giữa nhịp thở và nhịp tim đập như điên loạn của mình.

“Chỉ khi nào cô chấp nhận điều kiện của tôi.” Jessica nói với nụ cười nửa miệng đầy nham hiểm.

“Ok Đ-Đi-Điều k-kiện gì?” Yuri vẫn còn lắp bắp.

“Cô sẽ trở thành nô lệ của tôi.”

“CÁI GÌ? KHÔNG BAO GIỜ!”

“Ok, vậy thôi.” Jessica nói và bắt đầu lái xe nhanh hơn.

“Hey… cô đang làm gì vậy? Hey… cái cây kìa… Dừng lại… Ở đó có cái cây kìa. Yah… Ok Tôi sẽ làm nô lệ của cô… DỪNG XE LẠI ĐI.” Yuri lại hét lên lần nữa.

Jessica mỉm cười và nhấn phanh. May mà Yuri có thắt dây an toàn, nếu không thì mặt cô ấy sẽ ‘hôn’ lấy tấm kính phía trước xe.

“Cô sẽ trở thành nô lệ của tôi bắt đầu từ ngày mai.” Jessica nói với nụ cười chiến thắng.

Biệt thự lừa đảo

Yuri's Pov

Chân tôi vẫn còn run lẩy bẩy và tim thì đập điên cuồng. Cũng may là tôi không bị bệnh tim nếu không thì 2 tên shikshin kia đang làm tang lễ cho tôi rồi. Tôi chậm rãi mở cửa trước ra và mong là Sooyoung đang ngủ nhưng bất ngờ là cậu ấy vẫn còn đang thức để xem TV trong phòng khách và còn nhóp nhép cáI bánh khoai tây mà cậu ta thích nữa chứ.

“Hey Yul, Cậu với Jessica sao rồi ? Hai người vui vẻ chứ?” Cậu ấy nói mà không hề nhìn tôi.

“…..”

“Hey tớ đang hỏi cậu đó, đợi đã mặt cậu bị sao thế kia? Sao nhìn trắng bệch vậy? '' Cậu ấy nói và lần này thì có để ý đến tôi.

“Tụi tớ vừa coi một vài phim kinh dị.” Tôi bảo.

“Thiệt hả? Vậy~ cậu ôm cô ấy như thế này chứ gì.” Cậu ấy nói và ôm chặt lấy tôi trong khi mặt cậu ấy vùi vào trong cổ tôi.

“Yah buông ra coi.” Tôi nói và cố gắng đẩy cậu ta ra.

“Cậu chả vui gì cả. Đừng nói với tớ là cậu không làm như vậy, cậu biết cô ấy quyến rũ mà.” Cậu ấy nói trong khi buông tôi ra và bắt đầu ăn tiếp.

“Dừng lại đi đồ đen tối, chúng tớ chỉ xem phim và tớ cũng chỉ mới gặp cô ấy thì mắc gì phải làm thế cơ chứ." Tôi nói dối cậu ấy. Tôi không nói ra sự thật được, cậu ta rất nhiều chuyện và tôi không muốn ai biết chuyện đã xảy ra giữa tôi và Jessica.

“Ừ..sao cũng được." Cậu ta tròn mắt nhìn tôi.

Nhà bác Han

Jessica’s POV

Tôi hoàn toàn kinh ngạc trước bản thân mình, sau khi nhìn thấy gương mặt của Yuri tôi cảm thấy như mình vừa thuần hóa được con sư tử hoang dã nhất. Tôi bước vào trong nhà thì thấy Tiffany đang lắng nghe DJ yêu dấu của cậu ấy.

“Oh chào Jessi, cậu vừa đi đâu vậy?" Cậu ấy hỏi.

“Chỉ qua bên hàng xóm thôi nói chuyện linh tinh thế thôi, ở đây chán quá." Tôi bảo và tất nhiên là nói dối, mặc dù Tiffany là bạn thân nhất của tôi nhưng tôi cũng không muốn cậu ấy biết chuyện xảy ra giữa tôi và Yuri. Cậu ấy rất nhiệt tình với tôi nên tôi cũng không muốn kéo cậu ấy vào cái phiền phức này.

“Nhà của Sooyoung?”

“Ừ, và tớ cũng gặp chị họ cậu ấy nữa ,cô ấy tên Yuri cũng là chị của Yoona."

“Cô ấy cũng xinh đẹp như họ chứ? "

“ah er… có lẽ" Tôi nói. Well cô ta đẹp trai và quyến rũ nữa! khoan đã,gì cơ! Không cô ta là một tên biến thái !

“Có lẽ? Trả lời kiểu gì vậy? Nghĩa là cô ấy không đẹp à?" Cậu ấy ngần ngại nhìn tôi.

“Lại nghe Taeyeon nữa hả? ” Tôi nói và cố gắng đổi chủ đề. Tất nhiên là thành công, chẳng có người nào lấy được sự chú ý của Tiffany hơn cái tên DJ yêu dấu của cậu ta cả.

“ Ừ~ giọng cô ấy thật giống thiên thần, tớ tự hỏi cô ấy nhìn như thế nào nữa. Tớ chắc rằng gương mặt cũng xinh đẹp như giọng nói cô ấy thôi." Tiffany khẳng định đôi mắt ánh lên vẻ tự hào.

“Sau mỗi lần nghe cô ấy nói trên radio, cậu đều mơ thấy cô ấy.” Tôi nói.

“Yeah tớ biết, tớ luôn có giấc mơ là cô ấy sẽ ôm lấy tớ như không muốn rời xa tớ và tớ thích điều đó, tớ có cảm giác như mình được cô ấy bảo vệ." Tiffany cười khúc khích.

*Thở dài, tôi banh tròn mắt.* "Tiffany tại sao cậu không gặp cô ấy và giới thiệu mình với cô ấy, vì dù sao thì cậu cũng đang ở Hàn và có thể làm việc đó dễ dàng mà." Tôi nói.

Cậu ấy nhìn tôi như tôi vừa nói một điều tuyệt vời nhất vậy.

“Kyaaaaa~ Jessi cậu nói đúng thật, tớ nên làm thế." Tiffany hét toáng lên.

“Okay. Cậu làm gì thì làm.” Tôi nói và đi lên tầng trên. Khi vừa bước vào phòng, tôi khẽ liếc nhìn cửa sổ đối diện. Đèn tắt và màn thì cũng kéo lại rồi.

“Scared Kwon Yuri?” Tôi nhếch môi nói. Well chưa bao giờ tôi nghĩ rằng ở đây lại thú vị đến thế tất cả đều nhờ Kwon Yuri và có thể cô sẽ giúp tôi quên đi được quá khứ đau đớn kia.

TBC

P/s: Đã edit đầy đủ chap 3. Enjoy nhé!!!!

Chapter 4-1

Yuri’s POV

Đã gần hai ngày kể từ sự kiện gây đầy chấn thương về tinh thần cũng như thể xác diễn ra với tôi, kể từ khi tôi bắt đầu làm việc thật nhiều để tránh tiếp xúc với Jessica Jung. Mặc dù tôi đã thỏa thuận với cô ấy rằng sẽ trở thành nô lệ cho cô ấy nhưng tôi không thể tưởng tượng được thân thể tôi tiếp xúc gần với cô ta, lỡ như cô ấy lại làm điều điên cuồng một lần nữa, tôi không thể mạo hiểm được. Cho nên tôi đây, dậy thật sớm để cô hàng xóm không thể rình mò và bắt được tôi. Tôi nghe được từ Tiffany – bạn cô ấy – người mà tôi mới gặp bảo rằng Jessica là một sleepy head vậy nên cô ấy sẽ không thể thức dậy sớm được cho nên tôi nhân cơ hội này để thoát khỏi cô ấy. Để thức dậy sớm và rời khỏi nhà càng sớm càng tốt và về nhà càng trễ càng tốt.

Tôi ra khỏi nhà và kiểm tra xung quanh trước; trái và phải. OK không có ai cả. Tôi bước đi thật nhanh – nói vậy thôi chứ làm gì đi, thực ra từ khi tôi hơi uốn cong cái lưng mình và để mặt mình song song với mặt đất thì gần như là tôi đang bò để giúp thân thể mình núp và tránh bị nhìn thấy bởi kẻ thù của tôi. Tôi như tội phạm trong cái tư thế này, nếu có ai mà bắt gặp tôi trong cái trạng thái này thì họ có thể nghĩ rằng tôi là một tên trộm.

Tôi gần như đã bò tới được chiếc xe yêu quý của mình Ducati 848 trong khi tự nhiên một đôi chân xuất hiện trước mặt tôi và ngăn chặn tôi khỏi sự truy nã. Tôi nuốt nước bọt, mồ hôi của tôi bắt đầu xuất hiện và tim thì đập nhanh dữ dội.

“Unnie chị làm cái gì vậy?”

Tôi nhìn lên và phát hiện một thiên thần ngây thơ đứng trước mặt và nhìn tôi với vẻ khó hiểu

*Thở dài. Cảm ơn trời phật, chỉ là maknae của chúng tôi.

“Ah ha ha ha…. Chị chỉ kiểm tra đám cỏ thôi mà… Chẳng hạn như có bụi trên đó.” Tôi nói, cảm thấy ngu ngốc trước câu trả lời của mình.

Em ấy nhìn tôi với vẻ còn hoang mang hơn và tôi đứng dậy để lấy lại sự điềm tĩnh của mình.

“Seohyun-ah em làm gì ở ngoài này trong lúc sáng sớm vậy?” Tôi hỏi.

“À em định đưa cho Yoona unnie những cái note này kể từ khi chị ấy bắt đầu quay bộ phim mới, chị ấy đã bỏ lỡ rất nhiều tiết học. Em đã nhờ bạn cùng lớp với chị ấy ghi lại những tờ note này.”

“Wow, Yoong thật may mắn khi có em; em chăm sóc con bé thật là tốt. Các em nên trở thành một đôi thay vì chỉ là bạn.”

Seohyun đã đỏ mặt sau khi tôi nói, thật ra tôi đã biết là có cái gì đó giữa hai tụi nhỏ nhưng xem ra tụi nhỏ này vẫn chưa nhận ra tình cảm thật mà chúng giành cho nhau và tôi thì không muốn thúc giục điều đó, tốt hơn là chúng tự khám phá ra thì hơn.

“Ok nó còn trong phòng đó, nó còn ngủ và em chỉ cần đi–”

“YAH!...KWON YURI!!”

Tôi như đóng băng sau khi nghe giọng nói đó, không có nhầm lẩm gì nữa, chỉ duy nhất có một người sở hữu cái giọng thiên thần nhưng đầy lạnh lùng đó. Chính là cô ấy JESSICA JUNG.

“Cô nghĩ cô đang làm gì vậy hả?” cô ấy nói trong khi tiến tới phía tôi với đôi mắt lườm thẳng vào tôi.

“H-huh… Tôi-i đ-đã làm-m gì?” Trời ơi tôi ghét bản thân mình vì cái tội lắp bắp.

“Cô đã làm gì ư? Được thôi, tôi sẽ nói cho cô biết cô đã làm gì. Cô đã trốn tránh tôi hai ngày nay và bây giờ cô lại định trốn nữa!” Cô ấy nói với đầy sự giận dữ trên mặt.

“Ahmm, xin lỗi, em không muốn làm phiền hai người nhưng-” Seohyun nói trong khi nhìn Jessica và tôi. “Yuri unnie, chị thật là một tay chơi, cô ấy là một trong những fangirl bị chị dụ dỗ bởi những lời hứa mơ hồ đó hả?” Em ấy hoàn thành câu nói và để lại tôi với cái hàm của mình bị rơi xuống đất. Tôi không thể tin được; maknae của chúng tôi cũng nghĩ tôi là một tay chơi. Tại sao họ lại luôn hiểu lầm tôi như thế chứ?

“Xin lỗi nhưng tôi không phải là fan của cô ta và sẽ không bao giờ là một trong số họ.” Jessica nói.

“Maknae, sao em có thể nói chị là tay chơi chứ? Trời ơi, Taengoo đã đầu độc em rồi.” Tôi nói với hai cánh tay giơ lên trời trong tư thế đầu hàng.

“Vậy đó là ai vậy unnie?” Seohyun hỏi.

“Cô ấy là hàng xóm mới của chị. Cô ấy tên là Jessica Jung.”

“Chờ đã, chị vừa nói Jessica Jung à?” Seohyun hỏi với đôi mắt vô tư mở rộng.

“Ừ… sao vậy? Em biết cô ấy hả?” Tôi hỏi trong khi chỉ vào Jessica.

“Vâng, em biết cô ấy. Em là fan lớn của cô ấy.” Seohyun ngượng ngùng nói, “Cô ấy là nhà văn với các tác phẩm bán chạy nhất và em là một fan cuồng nhiệt của cô ấy.”

Đây là lần thứ hai hàm của tôi bị rớt xuống đất, Jessica Jung là một nhà văn thì điều đó chẳng làm tôi sốc đâu, cái điều làm tôi sốc đó là Seohyun chỉ đọc những quyển sách truyền cảm hứng vậy cho nên có nghĩa là Jessica viết ra những cuốn sách truyền cảm và nó rõ ràng chẳng hợp với cô ấy chút nào. Trong chính ánh hào quang của mình, tôi tin rằng cô ấy chẳng thể viết những cuốn sách bán chạy nhất. Tôi nghĩ cô ấy hợp với viết về làm sao để sống cuộc sống đầy khổ sở.

Tôi nhìn về phía Jessica và với sự ngạc nhiên của tôi, đây là lần đầu tiên tôi thấy cô ấy cười. Nó không hề là một nụ cười bình thường nhưng nụ cười chắc chắn làm bạn không thể thở nổi, cô ấy xinh đẹp đến nỗi làm tôi quên rằng cô ấy lạnh lùng và ác độc với tôi như thế nào.

“Thật chứ? Em đọc sách của chị à?” Jessica nói trong khi mỉm cười với Seohyun và Seohyun thì gật đầu.

“Ah.. er.. Jessica” Tôi nói, kêu gọi sự chú ý của cô ấy. “Cô là nhà văn, vậy cô viết những quyển sách truyền cảm hứng à?’ Tôi hỏi cô ấy, vẫn chưa tin rằng người như cô ấy có thể viết một cuốn như vậy.

“Yes, tôi là nhà văn nhưng tôi không viết những thứ như thế. Tôi viết tiểu thuyết lãng mạn.”

“Eh?” Bây giờ thì tôi hoang mang. KỂ từ khi nào Seohyun bắt đầu đọc những thứ lãng mạn chứ.

Tôi nhìn Seohyun và thấy rằng em ấy đang đỏ mặt. Bây giờ thì tôi hiểu rồi, tôi nghĩ maknae của chúng tôi đã trưởng thành và nhận ra sự tồn tại về cái gọi là thu hút của tình yêu.

“Vậy Seohyun-ah, phải chăng Yoong chính là lí do khiến em bắt đầu tìm đọc những tiểu thuyết lãng mạn này?” Tôi hỏi em ấy đầy vẻ trêu chọc. Và bây giờ thì em ấy đã ngượng đến chính cả mặt.

“Ah xin lỗi, nhưng em phải đưa những cái note này cho Yoona unnie.” Em ấy nói, tránh ánh nhìn của tôi. “Thật là vinh dự khi được gặp cô, cô Jessica.” Em ấy nói khi cúi chào Jessica.

“Làm ơn hãy gọi chị là unnie và cũng rất vui khi được gặp em Seohyun.” Jessica nói và trao cho Seohyun nụ cười tuyệt đẹp của mình.

“Ah okay Jessica unnie” em ấy nói và nhanh chóng chạy vào nhà của tôi, cố giấu khuôn mặt đỏ như gấc của mình.

Tôi mỉm cười khi nhìn Seohyun, em ấy thật dễ thương. Đột nhiên tôi cảm thấy một cái vỗ nhẹ lên vai và khi tôi quay lại thì thấy Jessica đang lườm tôi một lần nữa với hai tay khoanh trước ngực. Wow cô ấy thật là tâm thần; trong một giây phút nào đó tôi thấy cô ấy cười và cứ nghĩ rằng mình đã nhìn thấy một thiên thần nhưng bây giờ cô ấy lại đang liếc tôi như thể muốn giết chết tôi vậy.

“Cái gì?” Tôi hỏi rõ ràng.

“Cô bây giờ là nô lệ của tôi nhớ chứ và tôi đã thức dậy vô cùng sớm để bắt cô, vậy nên tôi vô cùng mệt và đói bụng. Tôi cần bữa sáng của mình ngay bây giờ. RIGHT N.O.W.” Cô nói trong một lần duy nhất và nhấn mạnh hai từ cuối vừa trượt ra khỏi miệng mình.

“Nhưng tôi có cuộc họp quan trọng hôm nay.”

“Yah! Đừng làm tôi bực mình Kwon Yuri; cô đã có một món nợ với tôi trong hai bữa qua.”

*Thở dài.* Tôi đoán là mình không thể trốn khỏi cô ấy được nữa. Đây là sự bắt đầu của việc sống dưới địa ngục với Jessica Jung.

Tôi đi theo chủ nhân của mình. Er-… công chúa thì hợp hơn, bước vào lâu đài của cô ấy. Cô ấy lập tức đẩy tôi vào phòng ăn sau khi tôi vừa bước chân vào tòa lâu đài và bắt đầu yêu cầu tôi nấu nướng và làm cho cô ấy một bữa sáng thật ngon miệng. Thật ra thì tôi chả gặp khó khăn gì trong việc nấu nướng cả; sự thật thì tôi lại giỏi trong khoảng đó, đó là lí do tôi có hai shikshin sống hạnh phúc với tôi vì tôi có khả năng trong nấu ăn.

Cô công chúa cho phép mình ngồi thoải mái trên bàn ăn và quan sát tôi nấu nướng từ đằng sau trong khi tôi thì bận bịu chuẩn bị bữa sáng cho cô ấy. Tôi nghe thấy tiếng cô ấy ngáp. CHắc hẳn là còn buồn ngủ đây mà.

“Sica, nếu cô còn buồn ngủ thì cô có thể quay trở lại giường cô mình và tiếp tục công việc ngủ của mình.”

“Tôi không muốn… và khoan đã, cô vừa gọi tôi là gì thế?”

“Sica.” Tôi trả lời mà không nhìn cô ấy.

“Ai cho cô có cái quyền gọi tôi như vậy?”

“Oh thôi nào, nó rất khó khăn cho tôi khi gọi cô bằng nguyên một cái tên. Nó quá dài và Sica rất dễ thương mà, nó hợp với cô vì cô rất dễ thương, đặc biệt là lúc cô cười.” Tôi quay lại vào trao cho cô ấy nụ cười quyến rũ nhất của mình.

Cô ấy đỏ mặt…khoan đã. Tôi đang ảo tưởng ư? Tôi đã thấy cô ấy đỏ mặt ư? Trời ơi, cô ấy dễ thương quá. Tôi không thể tin được.

Đột nhiên Tiffany xuất hiện tại phòng ăn; dựa trên biểu hiện của cô ấy thì cô ấy ngạc nhiên khi trông thấy tôi và Jessica.

“Oh my gosh Jessie. Cậu thức dậy trong cái giờ sớm thế này sao… Khoan đã, đây là ngày tận thế của trái đất à?” Tiffany thốt lên và tôi bật cười với lời tuyên bố của cô ấy. Làm cho cả hai chúng tôi nhận được cái lườm đầy lạnh giá từ Jessica.

Tiffany nhanh chóng chuyển sự chú ý sang phía tôi, “Oh Yuwre-ah, tại sao cậu lại ở đây… trong bếp nhà tớ?”

“Ahm… Tớ làm bữa sáng cho công chúa của tớ.” Tôi nói và chỉ vào Jessica mà không hề nhận ra điều tôi vừa nói đã làm Jessica đỏ mặt dữ dội còn Tiffany thì la lớn lên.

“OMG… Yuwre-ah cậu đang cố gắng quyến rũ Jessica đó hả?” Cô ấy hỏi đầy thích thú trong khi tôi thì sững sỡ không biết trả lời ra làm sao.

“Aish Tiffany, cậu ồn quá. Trở về phòng của mình đi.” Jessica nói và đẩy Tiffany ra khỏi phòng ăn.

Toàn bộ thời gian còn lại thật y như là địa ngục đối với tôi. Cô công chúa cứ yêu cầu tôi làm hết cái này đến cái khác, yêu cầu tôi những việc lặt vặt chẳng ra thể thống gì cả. Cô ấy còn bắt tôi sắp xếp những quyển sách của mình và chuyện đó thì chẳng dễ dàng gì. Cô ấy có cả hàng trăm quyển sách, và nó thì dày và nặng đến điên cuồng. Tôi phải sắp xếp nó theo tên tác giả và khối lượng của từng quyển. Khi cô ấy không hài lòng về cách sắp xếp của tôi, cô ấy sẽ nhất quyết bắt tôi xếp lại MỘT LẦN NỮA. Tôi không thể đi làm bởi vì tôi đã kiệt sức cũng chỉ vì những yêu cầu nhảm nhí của cô ấy.

Seohyun’s POV

Tôi rất bất ngờ trước điều Yuri unnie đã nói; chị ấy biết những cảm giác của tôi giành cho em chị ấy à? Tôi lộ liễu thế sao? Vậy sao Yoona chẳng bao giờ bận tâm đến?

Tôi nhẹ nhàng mở cánh cửa phòng Yoona và thấy rằng chị ấy vẫn còn ngủ khi tôi bước vào phòng. Đột nhiên chị ấy di chuyển chút xíu và đặt cánh tay phải của mình lên đùi của tôi. Tôi đóng băng, tay chị ấy chạm vào làn da trần của tôi khi tôi đang mặc một chiếc váy ngắn. Tôi không thể giải thích hết những cảm giác buồn cười này. Và tôi biết rằng mình rất thích nó. Sau đó chị ấy đột ngột mở mắt.

“Oh em xin lỗi. Em làm chị thức giấc à?” Tôi nói.

“Oh…. Không Hyunnie” Chị ấy nói trong khi duỗi thẳng hai tay mình. “Sao em lại ở đây sớm quá vậy?”

“Em mang cho chị những cái note. Em đã nhờ bạn cùng lớp viết những cái này kể từ khi chị không thể đến lớp được.” Tôi nói và trao cho chị ấy những tờ note.

“Wow, cám ơn em Hyunnie. Em là tuyệt nhất!” Chị ấy cười và trao cho tôi nụ cười đẹp nhất của mình. Tôi cảm thấy hai má mình nóng lên còn tim mình thì đập quá nhanh.

“Oh… nhân tiện, em đã gặp hàng xóm của chị.” Tôi nói, cố gắng lấy lại sự bình tĩnh.

“Oh thật chứ?”

“Vâng và chị có tin được rằng chị hàng xóm của chị là tác giả mà em thích nhất, Jessica Jung.”

“Wow thật không?” Chị ấy nói với vẻ đầy thích thú và điều đó khiến tôi bất ngờ.

“Vâng và chị ấy cũng rất đẹp và-”

“Chị biết rồi.”

“Huh?” Tôi bối rối ý của chị là gì khi nói vậy.

“Chị biết rồi. Jessica Jung là một nửa của chị.” Chị ấy nói và tôi bị sốc bởi phát biểu vừa rồi. Tôi cảm thấy như mình bị dao đâm vào người.

“Ý chị là gì unnie?” Tôi hỏi, cố làm ra vẻ bình thường.

“Em biết mà… Chị ấy là nhà văn, chị là diễn viên. Chị và Jessica là một sự kết hợp hoàn hảo. Chị biết vào lần đầu tiên chị gặp chị ấy. Chị biết rằng tụi chị là một sự kết hợp được tạo ra từ thiên đường.” Chị ấy nói với rất nhiều niềm vui trên khuôn mặt mình.

Và mỗi lời nói phát ra từ miệng của chị ấy như một nhát dao cứa tim tôi ra thành trăm mảnh.

Chị ấy ôm tôi, hôn tôi lên trán nhưng tôi không thể cảm thấy được gì nữa. Cảm giác hoàn toàn tê cóng. Cơ thể tôi, tâm hồn tôi, trái tim tôi đang chìm trong đau đớn.

At KimBC Radio Station

Taeyeon’s POV

Đã gần đến 10.00 p.m, kênh radio của tôi sẽ bắt đầu vào đúng 12.00 vào ban đêm nhưng tôi đến đây để nói chuyện với người bạn của mình DJ Kim Shinyoung. Tôi hỏi nhờ chị ấy có thể thay thế mình hôm nay bởi vì tôi phải xuất hiện trong buổi party mà tôi và Yuri sắp xếp giành cho Hyoyeon, nó là buổi tiệc chào mừng cô ấy và cả bọn nhóc sẽ có ở đó.

“Oh Taeyeon-ah, sao em lại ở đây?” Shinyoung hỏi.

“Em đến để nhắc chị về việc thay thế cho em vào tối hôm nay.” Tôi nói.

“Aish… Chị biết rồi mà. Em không cần phải nhắc chị đâu.”

“Cảm ơn unnie, em sẽ đền bù cho chị dịp khác.”

“Chỉ cần gửi lời chào của chị đến Hyoyeon và đừng quên mang đồ ăn đến cho chị ngày mai nhé.” Chị ấy nói.

“Arraso… Vậy em nghĩ là mình nên đi bây giờ và chị nhớ gửi lời xin lỗi của em đến thính giả nghe đài vì không thể ở bên họ tối nay được nhé.” Tôi nói.

“OK … ok. Giờ thì đi đi.” Chị ấy nói cùng lúc đẩy tôi ra ngoài.

Tôi đang ở hành lang thì đột nhiên có một cô gái tông vào người.

“OUCH” Tôi la lên khi mông của mình chạm xuống đất.

“Trời đất ơi, tôi xin lỗi.” Cô gái nói và tiến về phía tôi để giúp tôi đứng lên.

Tôi nhìn cô ấy và ngạc nhiên, cô ấy vô cùng xinh đẹp. Cô ấy cúi người trước tôi và cứ mãi nhắc lại việc cô ấy cảm thấy có lỗi thế nào.

“Không sao đâu mà.” Tôi nói và mỉm cười với cô ấy.

Cô ấy mỉm cười với tôi và trời ơi, đôi mắt cô ấy thật là đẹp, nó tạo thành một nụ cười hình lưỡi liềm. Nó thật sự rất hấp dẫn.

“MỘt lần nữa tôi thật sự xin lỗi, cô thấy đó, tôi đang vội… Tôi xin lỗi.” Cô ấy nói một lần nữa và tôi thật sự không biết cô ấy đã cúi người bao nhiêu lần rồi.

“Không sao mà. Không gây hại gì cả.” Tôi nói và cho cô ấy đi. Lưng của cô ấy đối diện với tôi trong lúc cô ấy đi ngang qua và đôi mắt của tôi tia ngay nơi đẹp nhất. Tôi thở hổn hển. Tôi đã không thể kiểm soát bản thân mình và thì thầm với chính mình.

“Wow nice butt”

“Cái gì?” Cô gái đột nhiên quay lại.

Omona cô ấy nghe thấy tôi à, Oh geez, cái cái nỗi ám ảnh ngu ngốc của mình.

“Oh I said nice butterfly” Tôi nói khi cầm chiếc điện thoại và cho cô ấy xem tấm ảnh của một con bướm trên màn hình.

“Ahh…” Đây là điều cô ấy có thể nói và cô ấy bước đi lần nữa.

Tôi tự đánh bản thân mình vì cái hành động ngu ngốc vừa rồi. Tôi tiếp tục đi bộ và tiến ra bãi đậu xe.

TBC

P/s: Sorry các cậu vì sự chậm trễ. Từ giờ sẽ không vậy nữa. Hớ hớ

Chapter 4-2

Tiffany's Pov

Tôi chắc là mình nghe đúng cô ta đã nói butt chứ chẳng phải butterfly. Dù rằng cô ta dễ thương và cũng dorky nữa....huh chờ đã, không...Tôi không nên thích cô ta, tôi nên tập trung vào cuộc gặp gỡ với Taeyeon, tôi đã luôn phải chờ cho đến tối nay lắm rồi. Cuối cùng tôi cũng sẽ gặp được Taeyeon yêu dấu của tôi. Tôi biết mình đến sớm nhưng tôi rất mừng rỡ khi gặp được cô ấy và tôi sẽ chờ nếu cô ấy chưa đến.

Tôi đến khu vực studio. Tôi nhìn thấy một cô gái đang cầm rất nhiều giấy tờ trong tay, có lẽ cô ấy là một trong những nhân viên.

“Xin lỗi cô.” Tôi nói và cúi nhẹ với cô ấy.. “DJ ban đêm đã đến chưa vậy?” Tôi hỏi cô ấy.

“Vâng, cô ấy đã trong đó.” Cô ta nói và chỉ vào người bên trong căn phòng mà tôi có thể nhìn được vì nó là bức tường kính.

Tôi nhìn về hướng cô ấy chỉ và tim bắt đầu đập mạnh hơn, giống như thế giới trong tôi xoay chuyển chậm hơn như một bộ phim....Khi tôi quay lại....Cái gì chứ- Tôi bị shock; Tôi không mong chờ vào những gì mình đã nhìn thấy, tim tôi hẫng đi. Tôi cứ nghĩ Taeyeon trông sẽ dễ thương và tuyệt vời nhưng cái con người trước mặt tôi giống như là......ngoài sự mong đợi, mặc dù cô ta trông ổn và vui tính nhưng tôi không mong chờ sẽ thấy như thế này. Tôi cảm giác như mình vừa bị tạt một xô nước vào mặt. Tôi thật sự rất thất vọng; Tôi không nghĩ Taeyeon là như vậy.

“Vậy ra đó là Kim Taeyeon?” Tôi thất vọng hỏi, vai tôi rụng rời cả đi.

“Oh không, đó là Kim Shinyoung.” Cô ấy khúc khích nói.

Tim tôi trở lại trạng thái bình thường và gương mặt tôi thì sáng rỡ hẳn lên sau khi bị lôi kéo vào bóng tối.

“Vậy chứ Kim Taeyeon đâu? Cô ấy chưa đến à?” Tôi hỏi lại.

“Cô ấy vừa ở đây một phút trước. Cô ấy sẽ không làm DJ đêm nay nên Kim Shinyoung sẽ thay thế.”

“Cái gì ?! Tại sao?”

“Tôi nghĩ cô ấy có việc quan trọng cần làm.” Cô ta nói và bỏ đi.

Tôi thất vọng vì không được gặp Taeyeon nhưng tôi cũng đồng thời rất vui vì cái người tôi nghĩ là Taeyeon không phải là cô. Có lẽ tôi sẽ gặp cô ấy một ngày nào đó vậy, tôi vẫn còn thời gian và tôi sẽ không bỏ cuộc. Tôi sẽ cố gắng hết sức để gặp cô ấy và khi đó xảy ra tôi sẽ làm tất cả để cô ấy thích tôi.

Hyoyeon’s House

Normal POV

Các cô gái tập trung ở nhà Hyoyeon cho một buổi party chào mừng mà Taeri là chủ xị, họ quyết định sẽ tổ chức ở nhà Hyoyeon. Tất cả đều đã có mặt chỉ trừ Yoona vẫn còn đang đóng cho một bộ phim mới và sẽ đến tham dự sau. Có rất nhiều thức ăn trên bàn, một vài chai champagne và thức uống nhẹ vì maknae không uống và một sàn nhảy mini.

“Wow TaeRi thật sự chuẩn bị cái này.” Sooyoung nói trong khi nhồi nhét tất cả thứ ăn cô ấy thấy vào miệng.

“Yah! Cái tên cao kều kia ,chia sẻ cho tụi tớ với chứ.” Sunny gắt lên khi đánh vào tay Sooyoung.

“Yah! Vẫn còn rất nhiều thức ăn trên bàn kìa.” Sooyoung trả treo lại trong khi nắm lấy cái tay vừa bị Sunny đánh vào. Còn Sunny thì dán chặt lưỡi mình trong đôi má cho thấy rằng cô đang giận dữ.

“Ok hai cậu dừng cãi nhau lại được chưa?” Hyoyeon nói và đứng giữa cả hai.

“Cậu ấy gây sự mà.” Sooyoung nói khi chỉ vào Sunny và cô ấy lườm liếc cô.

“Aish Dừng lại được rồi đó.” Hyoyeon nói.

Sunny đi ra ngoài khi cầm lấy ly champagne và đến chỗ Seohyun đang ngồi ở ghế xem Taeri nhảy. Yuri nhảy với đôi tay theo một điệu hiphop trông như một tên gangster trong khi Taeyeon cũng vậy nhưng lại theo một cách rất dorky.

“Hey maknae em vẫn ổn chứ ?” Sunny hỏi sau khi nhận ra biểu hiện chùng xuống trên gương mặt của maknae.

“Em vẫn ổn unnie, sao chị lại hỏi thế?”

“Em có vẻ đang trong tâm trạng không tốt hôm nay, có gì phiền lòng em à?”

“Không unnie.....có lẽ em chỉ mệt vì chuyện học thôi.” Seohyun nói.

“Chị hiểu rồi.”

Yuri trông thấy cả hai và đến chỗ hai cô gái đang ngồi trên ghế và gia nhập vào khi Taeyeon đi theo sau. Hyoyeon bước đến cầm theo một chai champagne và những cái ly và Sooyoung thì cầm một khay thức ăn.

“Hey Yuri, Yoona đâu rồi hả? Em ấy có đến hay không?” Hyoyeon hỏi trong khi bỏ xuống thứ mình cầm ra từ trên bàn.

“Em ấy đang trên đường đến.”

Bất chợt có người gõ cửa nhà Hyoyeon.

“Là Yoona đó.” Taeyeon nói và chạy ra mở cửa.

Đôi mắt Seohyun giật mạnh khi nhìn thấy người ở trước cửa và cô cúi xuống như không muốn bắt gặp ánh mắt cô ấy. Bên cạnh đó Yoona đang trưng ra nụ cười cá sấu và chạy đến bên Hyoyeon ôm lấy cô ấy.

“Hyoyeon unnie~ Em nhớ unnie quá à.” Yoona nói với giọng cực dễ thương. Hoho

“Oh chị cũng nhớ em quá à Yoong.” Hyoyeon nói rồi ôm chặt Yoona.

“Ok Yoong, ngồi đi và em cũng nên ăn ngay bây giờ trước khi tên Sooyoung giải quyết hết thức ăn đó.” Sunny nói.

Yoona nghe theo lời của Sunny và ngồi xuống cạnh Seohyun.

“Chào Seohyun, trong trường thế nào rồi?” Yoona hỏi và nở một nụ cười ấm áp với cô, không chú ý đến cảm nhận của maknae.

“Vẫn ổn.” Seohyun trả lời mà không nhìn Yoona.

“Oh xin lỗi maknae nếu chị không thể đưa em đến trường nữa. Em biết là lịch của chị rất kẹt.”

“Được rồi unnie, chị cũng không cần phải làm thế đâu.” Seohyun nói vẫn không nhìn vào Yoona. “Em có tài xế riêng sẽ đưa em đến trường.”

Yoona đang định nói gì đó nhưng Sooyoung cắt ngang cô ấy.

“Hey mọi người, thứ 5 tới này chúng ta sẽ bắt đầu dự án mới và tớ muốn tất cả các cậu đều ở đó.” Sooyoung nói.

“Mấy giờ?” Sunny hỏi.

“Oh buổi ra mắt sẽ bắt đầu lúc 8:00 p.m và được tổ chức ở tập đoàn Kwon.”

“Oh xin lỗi Sooyoung tớ không thể đến được, tớ còn chương trình radio nữa.” Taeyeon nói.

“Không tên lùn, cậu nên ở đó vì cậu sẽ là MC.” Sooyoung nói.

“Gì cơ ? Cậu chưa thông báo cho tớ việc đó.”

“Nhưng bây giờ thì tớ nói rồi đó.” Sooyoung nhe răng cười. “Bảo Shinyoung unnie thay cho cậu lần nữa đi và nói là tớ sẽ giao chị ấy một chiếc xe bánh nếu làm thay cậu.” Sooyoung nói với giọng cầu khẩn

“Được rồi tớ sẽ làm.”

“Yes cám ơn cậu nhé lùn, tớ biết mình có thể nhờ cậu mà.”

“Tớ có thể mời thêm vài người bạn không?” Sunny hỏi.

“Oh dĩ nhiên rồi lùn…..Cậu có thể dẫn theo bao nhiêu tùy ý.” Sooyoung trả lời và nháy mắt với Sunny.

Sunny vừa định tặng cho Sooyoung một ánh nhìn khó chịu sau khi cậu ta gọi cô là lùn nhưng cô bỗng dưng giật mình khi Sooyoung nháy mắt với cô. Tim cô đập nhanh và má thì nóng lên, cô nhanh chóng quay đi để giấu gương mặt đỏ bừng của mình.

Đêm hôm đó tràn ngập tiếng cười và nói chuyện vui đùa trong khi những người khác thì nhảy điên cuồng. Mặt khác Seohyun vẩn chưa thoát khỏi trái tim đau nhói của mình và bên cạnh Yoona còn làm điều đó tệ hơn nữa, vậy nên cô quyết định sẽ về nhà sớm, cô viện ra cớ rằng mình có bài kiểm tra vào ngày mai nên cần phải về nhà sớm. Yoona đề nghị đưa cô về nhưng cô từ chối và gọi tài xế đến đón cô.

“Chuyện gì xảy ra vậy, trông em ấy cỏ vẻ không vui ?” Sooyoung hỏi khi đang uống champagne.

“Có lẽ em ấy mệt hay là gì đó.” Hyoyeon trả lời.

“Hey Yoona em có biết chuyện gì đang xảy ra với Seohyun không?” Taeyeon hỏi.

“Em không biết unnie. Em đang bận đóng bộ phim mới nên không có thời gian quan sát em ấy. Sáng nay trông em ấy vẫn vui vẻ nhưng đột nhiên tối nay lại nhìn ảm đạm quá.” Yoona nói, cô cảm thấy có lỗi khi không bên cạnh Seohyun những ngày qua

“Chị biết, tâm trạng em ấy có vẻ không ổn. Chắc là có chuyện gì xảy ra trong trường rồi.” Sunny nói.

“Chắc là có những fanboys hay fangirls đang làm phiền em ấy như là gửi thư tình hay theo dõi em ấy đó.” Sooyoung nói và cười khúc khích.

“Yah họ tốt hơn nên dừng việc đó với maknae ngây thơ của chúng ta đi, họ nên biết là á hả em ấy vẫn chưa chuẩn bị cho bất cứ mối quan hệ nào cả. Tốt nhất là nên dừng làm phiền em ấy trước khi tớ đá vào những cái mặt xấu xí kia một trận.” Taeyeon nói khi giơ cái nắm tay lên trời.

“Aigoo~ Taengoo, Seohyun không phải là em bé nữa, em ấy đã là một người phụ nữ rồi xinh đẹp nữa. Tất nhiên nhiều người sẽ thích em ấy. Đừng có mà bảo thủ quá như vậy chứ hả.” Sunny nói và mỉm cười.

“Tớ cũng đồng ý với Sunny. Tớ nghĩ cậu đã quá bảo thủ với em ấy như một appa vậy. Seohyun nên gọi cậu là appa hơn là unnie đấy.” Hyoyeon cười và nhấm nháp một ngụm champagne.

“Aish… sao lại nói như vậy chứ hả, Yuri đâu rồi, tớ cần một ai đó bên cạnh mình.” Taeyeon rít lên, tìm người bạn dorky của cô.

“Chị ấy đang trong đó toilet đó unnie” Yoona trả lời.

“Oh Hyo, vì Yuri đang ở trong toilet, tớ có thể dùng C.R trong phòng cậu không? Tớ thật sự đang cần nó.” Sooyoung nói và đi thẳng vào phòng Hyoyeon trong khi ôm lấy bụng mình không chờ sự cho phép của Hyoyeon.

“Yah shikshin cậu ăn nhiều quá nên mới bị như vậy đó.” Sunny la lên và bật cười khi nhìn thấy gương mặt méo mó của Sooyoung.

Sooyoung lè lưỡi với Sunny rồi tiến thẳng vào phòng Hyoyeon. Cô chỉ vừa định nắm lấy khóa cửa thì bất chợt một bàn tay dừng việc làm của cô lại. Cô ngước lên thì thấy Hyoyeon đang kinh hoàng nhìn mình.

“Ah c-cái-gì vậy Sooyoung, tớ sẽ kiểm tra phòng trước.” Hyoyeon nói lắp bắp một chút.

“Cậu giấu cái gì hả Hyo?” Sooyoung nhìn cô nghi ngờ.

*Nuốt nghẹn* “ Không, tất nhiên là không. Chẳng có gì phải giấu cả.” Hyoyeon nói nghe có vẻ như đang biện hô.

“Vậy thì để tớ vào, tớ thề là nó sẽ ra sớm thôi.” Sooyoung nói và đẩy nhẹ Hyoyeon.

Cô thành công và đi vào phòng cô ấy. Hyoyeon đi theo sau và đến bàn của mình cầm lấy một khung ảnh và lập tức giấu dưới gối mình. Nhưng bất ngờ Sooyoung thấy và cố lấy lại khung ảnh ở dưới gối kia.”

“Cái gì đó, tại sao cậu lại giấu nó hả?” Sooyoung nói trong khi giật lấy cái gối và Hyoyeon đang cố gắng hết sức dừng cô ấy lại.

“Chả có gì cả, dùng toilet đi chứ.”

“Tớ muốn nhìn nó, bỏ ra coi.” Sooyoung nói và thành công trong việc quăng đi chiếc gối

*Há hốc miệng*

Mắt Sooyoung gần như rớt ra ngoài sau khi nhìn thấy người trong bức ảnh. Bức ảnh mà có Hyoyeon đang ôm một cô gái đầy yêu thương.

“Chờ đã…có phải là Nicole không?” Sooyoung nói khi chỉ vào bức ảnh. Hyoyeon chỉ gật đầu trong khi cúi xuống che giấu gương mặt mình khỏi Sooyoung.

“Các cậu là một đôi à?” Sooyoung hỏi.

“Không….Tớ mong là vậy.” Hyoyeon ngại ngùng thừa nhận.

“Cậu thích cô ấy à? Từ khi nào?”

“Từ lần đầu tiên tớ gặp cậu ấy nhưng cậu ấy không biết tình cảm của tớ dành cho cậu ấy. Và tớ biết cậu ấy cũng chẳng có cảm giác gì với tớ, cậu ấy chỉ đối xử với tớ như một người dạy nhảy, thế thôi.” Hyoyeon buồn bã nói.

“Khoan, tớ nên nói với mọi người.” Sooyoung cười đểu và đi ra ngoài quên mất cái bụng đang đau của mình.

“Đợi đã…không, cậu không được làm vậy.” Hyoyeon lập tức nắm lấy vai Sooyoung làm cho cô gái cao hơn té lên giường mình.

Sooyoung bất ngờ khi Hyoyeon kéo mình lại. Theo bản năng cô đã ôm lấy eo Hyoyeon làm cho cô gái kia cũng té lên trên cô.

“OUCH” Cả hai cùng kêu lên.

Cánh cửa bất chợt mở ra, để lộ ra Sunny đang bị sốc vì những gì nhìn thấy. Hyoyeon đang ở bên trên Sooyoung.

Tay Sooyoung đang vòng lấy eo của Hyoyeon và gương mặt của họ chỉ còn cách nhau vài inches.

“Oh T- tớ-xin lỗi. Tớ không có định cắt ngang hai cậu đâu.” Sunny nói và lập tức đóng cửa lại.

Cả hai ngạc nhiên và nhìn nhau bối rau. Rồi đột nhiên…

“YAH! BUÔNG TỚ RA.” Sooyoung la lên với âm phổi cao nhất.

“YAH! CẬU BUÔNG TỚ RA COI.” Hyoyeon đáp trả và lập tức đứng dậy.

“Aish nghiêm túc thì cô nhóc lùn đó đang nghĩ gì về chúng ta vậy.” Sooyoung nói khi chỉnh sửa lại áo mình.

“Tớ nghĩ cậu ấy nghĩ chúng ta đang làm chuyện đó.” Hyoyeon nói.

“Gì cơ! Eewww…không thể nào. Cậu không phải tuýp của tớ.”

“Cậu cũng chả phải tuýp của tớ đâu”

Cả hai nhìn nhau và bất chợt cười phá lên.

Sunny’s POV

Tôi nhận được tin nhắn từ Narsha báo rằng tôi nên đến văn phòng sớm vào ngày mai bởi vì chúng tôi có một cuộc họp quan trọng cần thảo luận. Tôi bước đến phòng của Hyoyeon để báo với cậu ấy rằng tôi sẽ ra về sớm. Tôi định gõ cửa thì tôi thấy tiếng hét từ bên trong. Tôi nghĩ rằng chuyện xấu gì đó đã xảy ra nên tôi lập tức mở cửa nhưng tôi đã bị sốc nặng sau khi thấy Hyoyeon nằm trên người Sooyoung, còn tay của Sooyoung thì ôm lấy eo của Hyoyeon và mặt của họ chỉ cách nhau vài inches. Tim tôi như ngừng đập và tôi cảm thấy như máu và tôi cảm thấy như máu của tôi là bị hút ra làm cho tôi nhợt nhạt đi.

“Oh T- tớ-xin lỗi. Tớ không có định cắt ngang hai cậu đâu.” Sunny nói và lập tức đóng cửa lại.

Tôi lập tức bước ra ngoài; Tôi không thể diễn tả nổi cảm giác của mình bây giờ. Tôi cảm thấy như mình muốn khóc nhưng tôi không thể giải thích tại sao tôi lại phải khóc. Tôi nắm lấy ví của mình trên bàn và vẫy chào với Taeyeon, Yuri và Yoona. Họ nói cái gì đó nhưng tôi không thể nghe được hoặc kiểu như là nó không còn nhập vào não bộ tôi được nữa

Tôi cảm thấy rất bối rối lúc này, tại sao tôi lại cảm thấy như vậy. Trái tim tôi đau nhói nhưng tôi không biết lí do, tại sao tôi lại cảm thấy tức giận, với ai? Tôi không thể tìm ra câu trả lời cho chính mình và điều đó làm đầu tôi choáng váng.

Tập đoàn Kwon (Buổi ra mắt sản phẩm của Sooyoung)

Normal POV

Tập đoàn Kwon là một trong những khách sạn lớn mạnh nhất tại Hàn Quốc của Yuri, nơi mà Sooyoung quyết định tổ chức buổi ra mắt sản phẩm mới của mình với một loại bánh khoai tây mới sẽ chắc chắn tạo một điểm nhấn mạnh trong cả thị trường.

Buổi ra mắt chỉ vừa bắt đầu, Taeyeon với tư cách là MC của chương trình, người đang đứng trên sân khấu và bắt đầu bằng một vài lời giới thiệu với những người quan trọng trong công ty của Sooyoung và Sooyoung tất nhiên đang đứng cùng với họ. Yuri, Yoona, Seohyun và Hyoyeon đang ở cùng một bàn tập trung lắng nghe. Sunny mặt khác chỉ vừa mới đến với ba người khác. Cô nhanh chóng nhìn thấy bạn mình và đi đến chỗ của họ và tham gia.

“Này mọi người, xin lỗi tụi tớ đến trễ.” Sunny nói và để những người theo cùng ngồi xuống với bạn mình. Cả bốn người đồng loạt nhìn vào Sunny.

Yuri mỉm cười nhưng lập tức tái nhợt cả đi sau khi nhận ra một trong những người đi cùng với Sunny.

Yoona thì ngạc nhiên nhưng cũng thích thú khi thấy cô gái tóc vàng bên cạnh Sunny.

Seohyun mỉm cười với Sunny và nhẹ cúi chào họ. Hyoyeon cũng vậy.

“Oh mọi người sẵn tiện, tớ muốn các cậu gặp bạn tớ.” Sunny nói và giới thiệu những người đi cùng với mình.

“Tụi em đã biết họ rồi.” Yoona nói với nụ cười cực rộng trên gương mặt.

“Thật à?”

“Ừ, tụi tớ đã biết những người chị em này rồi.” Tiffany nói trong khi Jessica thì im lặng nhưng mắt cô đang nhìn về Yuri.

“Đúng vậy, Tiffany unnie và Jessica unnie là hàng xóm mới của tụi em và tất nhiên tụi em cũng đã biết Narsha unnie.” Yoona nói.

“Wow thế giới này bé thật đấy.” Sunny thốt lên.

“Chào tớ là Kim Hyoyeon. Tớ nghĩ tụi mình chưa gặp nhau, ngoài Narsha.” Hyoyeon vẫy tay nói.

“Chào tớ là Tiffany Hwang và đây là bạn tớ Jessica Jung.” Tiffany nói và cười tít mắt, Jessica cũng vậy nhưng không có mắt cười.

“Xin chào em là Seohyun, em chưa gặp cô Tiffany nhưng em đã biết Jessica unnie và Narsha unnie” Seohyun nói và cười với Tiffany.

“Oh thật sao, vậy nếu em gọi Jessica unnie thì em cũng nên gọi chị là unnie chứ nhỉ, vậy được chứ?” Tiffany hỏi.

“Dĩ nhiên rồi unnie” Seohyun mỉm cười với Tiffany.

“Hey Yuri, em khỏe chứ? Có ổn không vậy? Trông em có vẻ hơi bị sốc.” Narsha hỏi.

“Huh…. Vâng, em ổn. Em chỉ sốc vì nhìn thấy người đẹp như chị thôi Narsha.” Yuri nói và cười với Narsha. Cố gắng bình bình trước mặt mọi người và tránh tiếp xúc ánh mắt với Jessica.

“Owww…. Yuri-ah em làm chị bối rối rồi đây này.” Narsha cười trước lời khen của Yuri. “Và trông em vẫn xinh đẹp mặc dù có vẻ hơi mệt mỏi, em nên dừng làm việc quá độ đi.”

Jessica’s POV

Thật đúng là một tên bay bướm, Kwon Yuri cô không những là tên biến thái mà còn ong bướm nữa chứ. Seohyun nói cô là tay chơi cũng không uổng. Nhưng tôi cũng nghĩ mình đã thật sự làm cô phải khổ sở rồi, cô ấy đêm nay trông nhợt nhạt quá sau khi tôi bảo cô ấy dọn sạch toàn bộ phòng mình. Hơn nữa tôi còn sai bảo những việc lặt vặt khác nữa, đôi lúc tôi cũng cảm thấy có lỗi khi nhìn thấy cô ấy đổ mồ hôi và thở hổn hển nhưng tôi vẫn không thể quên được những gì cô ta đã làm với tôi được.

Vì chúng tôi đang ở cùng một nơi và thêm nữa, Tiffany nghĩ là Yuri thích tôi, nếu tôi chơi một trò chơi nhỏ với cô ấy thì sao nhỉ. Chắc là sẽ thú vị lắm đây.

“Yuri-ah~ Em khát quá” Tôi nói với một giọng khá dễ thương.

Cô ta bất ngờ nhìn tôi sau khi nghe tôi nói thế, mặt cô ấy nhìn có vẻ hoảng hốt. Những người cùng bàn với chúng tôi cũng kinh ngạc và đưa ánh nhìn khó hiểu vào chúng tôi. Ngoại trừ Tiffany người đang trông rất vừa lòng.

“Jessica unnie nếu chị muốn em sẽ lấy nước cho chị nhé.” Yoona nói và đưa tôi nụ cười ngọt ngào nhất

Tôi hơi ngạc nhiên khi Yoona nói thế. Khoan đã, đừng nói Yuri đã nói lại tất cả và bây giờ Yoona đang cố gắng giúp chị em ấy nha.

“Không cám ơn em Yoona.” Tôi nói và cố gắng sao cho nghe ngọt ngào nhất để em ấy không bị tổn thương vì bị từ chối lời mời, dù sao thì em ấy cũng chẳng có việc gì phải làm thế cả.

Tôi nghĩ giọng ngọt ngào của tôi chẳng giúp được gì cả, gương mặt Yoona trông buồn bà và em ấy trề môi. Awww…dễ thương thật.

“Ok Yoona nếu như em muốn.” Tôi nói vì tôi cũng chẳng thể từ chối cái trề môi đáng yêu kia. “Chị muốn rượu đỏ.”

Sau đó em ấy đứng dậy với nụ cười cực rộng trên gương mặt và chạy đi. Ở ngay khóe mắt dường như tôi vừa thấy gương mặt Seohyun chùng xuống. Tôi tự hỏi tại sao.

Yuri’s POV

Cái quái – cô ấy đang làm gì vậy? Tôi thực sự đã bị mất cảm giác sau những gì Jessica đã làm. Cái giọng dễ thương đó là sao vậy, cô ấy đang có dự tính gì đây. Đột nhiên Yoona lại hành động ngọt ngào với Jessica, em tôi thích Jessica sao, vậy còn Seohyun thì thế nào?

Tôi nhìn cô ấy và cô ấy cười với tôi đầy ngọt ngào nhưng đôi mắt cô ấy lại nói lên điều hoàn toàn khác. Đôi mắt cô ấy nói lên rằng cô ấy đang chế giễu tôi

Ah cô muốn chơi phải không huh, ok tôi sẽ chơi cùng cô.

“Hey Sica baby, em trông thật lộng lẫy tối nay.” Tôi nói đầy quyến rũ với nụ cười rực rỡ mà biết bao nhiêu fangirls và fanboys sẵn sàng khóc thét vì nó.

Thành công rồi… Cô ấy đang đỏ mặt. Hahaha…… Bây giờ cô muốn chơi trò chọc ghẹo, ok tôi sẽ chơi với cô.

Hình như cô đã thực sự mất cảnh giác khi tôi gọi Sica baby với nụ cười sát thủ của tôi, cô ấy chưa đoán ra được. Tôi nhìn những người bạn của mình, những người đang sững sờ nhìn tôi với hàm của họ như muốn rớt xuống đất, và với ánh nhìn đầy bối rối, họ trông thật buồn cười. Tôi mỉm cười với họ và trao họ một cái nháy mắt. Tiffany đột nhiên kêu la làm mọi người xung quanh đổ dồn ánh mắt về bàn chúng tôi.

“Kyaaah~ Yuwre-ah cậu và Jessie là một đôi sao?” cô nói trong khi vỗ tay dữ dội.

Tôi trả lời cô ấy bằng nụ cười chết người của mình trong khi Jessica thì đang lườm tôi.

Hehehe… Tôi đã thắng.

“Oh my gosh you make the ice princess melt” Tiffany la lên.

“Yah Miyoung giọng của cậu lớn quá đấy, mọi người đang nhìn chúng ta kìa.” Jessica đáp trả với sự giận dữ bởi vì cô đã thua trong chính trò chơi của mình.

Normal POV

Việc giới thiệu toàn bộ các sản phẩm mới của Sooyoung đã kết thúc. Mọi người đang nói chuyện vui vẻ với nhau trong khi những người còn lại đến chúc mừng Sooyoung. Taeyeon và Sooyoung bước đến chỗ những người bạn của mình để chung vui.

“Hey các cậu…” Taeyeon và Sooyoung đồng thanh nói.

“Hey chúc mừng em họ và làm tốt lắm Taengo.” Yuri nói và tặng cho họ ngón cái giơ lên.

Cả hai ngồi xuống bên cạnh Yuri. Trong khi đám nhóc thì trao cho hai người họ nụ cười tự hào. Sooyoung nhận ra những người hàng xóm của mình và bất ngờ trong khi Taeyeon đang sốc sau khi cô thấy cô gái với phần ‘bottom’ dễ thương lần trước ngồi đối diện mình.

“Hey Tiffany, Jessica, hai cậu đã đến rồi.” Sooyoung nói và mỉm cười.

“Sunny mời chúng tớ đến, tớ không biết rằng cậu lại sở hữu một công ty lớn vậy đó Sooyoung” Tiffany nói nhưng ánh mắt của cô lại nhìn qua phía Taeyeon.

“Oh vậy là hai cậu đi cùng Sunny và Narsha.” Sooyoung nói và trao cho Narsha nụ cười.

“Hi Sooyoung, xin lỗi vì tụi chị đã đến trễ và không bắt kịp lời phát biểu của em. Tụi chị đến lúc gần như là phần kết của lời phát biểu rồi.” Narsha nói.

“Cái gì!... yah lùn sao cậu đến trễ vậy hả?” Sooyoung nói. Mình đã cố gắng rất nhiều trong lời phát biểu đó để gây ấn tượng với cậu.

“Yah đừng có kêu tớ như vậy trước mặt sếp của tớ chứ.” Sunny đáp trả.

“Sếp?” Cả đám nói đồng thanh ngoại trừ Sunny.

“Tiffany là sếp của tớ, cậu ấy sỡ hữu Soshi couture” Sunny nói.

“Oh wow thật chứ?… nhưng Sunny cậu chưa giới thiệu với tớ hai người bạn này.” Taeyeon nói chỉ vào Jessica và Tiffany, Taeyeon đã gặp Narsha được một vài lần

“Oh xin lỗi Taengo.” Sunny ngay lập tức chuyển sang nhìn vào hai cô gái. “Đây là sếp của tớ Tiffany Hwang và bạn của cậu ấy Jessica Jung, cả hai đều là hàng xóm của Yuri và 2 shikshin này đây.” Sunny nói khi hai cô gái nhẹ nhàng cúi chào với Taeyeon. “Và cô gái này là người bạn thân thiết của tớ Kim Taeyeon” Sunny kết thúc.

Tiffany và Jessica vô cùng kinh ngạc và quay đầu điên cuồng; họ nhìn nhau bằng đôi mắt mở rộng.

“Khoan đã, cô là Kim Taeyeon, the DJ?” Tiffany hỏi với đôi mắt lấp lánh, nhìn chăm chú Taeyeon.

“Đúng vậy, chính là tôi.” Taeyeon nói, lấy tay vỗ ngực đầy tự hào và trên mặt thì nở một nụ cười rất lớn. KHá giống một tên ngố.

Mắt của Tiffany trở thành đôi mắt cười đặc trưng và tim cô thì đập nhanh gấp mười lần. Đây là điều mà cô đã mong đợi rằng Taeyeon sẽ trông như vậy; dễ thương, dorky và có một khuôn mặt thiên thần mà sẽ tỏa sáng mỗi ngày của bạn.

TBC

Chapter 5

Normal POV

Một cô gái với mái tóc vàng đi dạo nhàn nhã trong các trung tâm mua sắm mặc một chiếc váy mini màu trắng phù hợp với cơ thể tuyệt đẹp của cô nhận được sự chú ý từ rất nhiều các chàng trai xung quanh, cô lượn giống như một nàng công chúa và nhắm đến từng cửa hàng mà có được sự chú ý của cô. Đằng sau cô gái tóc vàng là một cô gái rám nắng mang một loạt các túi mua sắm, vật lộn để có được một sự nắm giữ của các túi xách mà cô đang mang.

Mồ hôi có thể được nhìn thấy trên trán của Yuri, chân của cô đau bởi những bước đi không bao giờ kết thúc trong trung tâm mua sắm và cánh tay của cô đang sắp được kéo ra khỏi cơ thể của mình vì những cái túi nặng mà cô đang mang trong khi nàng công chúa như thể đang thưởng thức sự chú ý mà mình nhận được từ các chàng trai và đi lại vu vơ mà không hề chú ý đến Yuri, làm cho cô gái rám nắng tức giận.

“Hey công chúa! Có thể chúng ta nên nghỉ chút xíu, tôi thề là tay tôi đã mỏi nhừ rồi.” Yuri hét vào Jessica, người có vẻ không hề bận tâm đến sự bộc phát la toáng của cô.

“HEY TÔI ĐANG NÓI CHUYỆN VỚI CÔ ĐÓ!” Yuri hét lên và lần này thì Jessica đã quay lại để đối diện với cô.

“Một tên nô lệ không nên tỏ vẻ vô lễ như vậy đối với công chúa của mình.” Jessica nói với một nụ cười nửa miệng.

“Aish…. Nhìn cô kìa, cô đang rất thích thú phải không?” Yuri nói đề cập đến các chàng trai đang nhìn chằm chằm vào Jessica.

“Nhìn cô khốn khổ?... Đúng vậy, tôi đang rất vui.” Jessica trả lời lại, không hề biết gì về những thứ thật ra Yuri đang nhắc đến trong câu hỏi của mình.

“KHông! Ý tôi là những anh chàng đang nhìn cô đầy ham muốn kia.”

Jessica nhìn xung quanh và phát hiện thấy nhiều cặp mắt nhìn theo mình. Các chàng trai đang nhìn chằm chằm vào nụ cười rạng rỡ của cô và những người khác thậm chí còn nói ‘hi’ với cô, nhưng Jessica chỉ phớt lờ chúng.

“Sao?... Cô ghen à?” Jessica hỏi.

“Pfft…. Tại sao tôi lại phải ghen chứ? Nói cho cô biết, tôi có rất nhiều fanboys và fangirls những người ngày đêm điên cuồng quằn quại vì tôi đấy.” Yuri nói với nụ cười toe toét trên môi.

“Tôi không có ý đó.”

“Chứ sao?” Yuri hỏi hoang mang.

“Cô đang ghen tị với những kẻ đó hay tôi nên nói rằng cô đang giận họ, vì họ cứ nhìn chằm chằm vào tôi và cô không thích nó bởi vì cô chỉ muốn tôi thuộc về một mình cô.”

Hàm của Yuri rớt xuống mặt đất, mặt cô đỏ ửng. Cô đang sốc trước phát biểu của Jessica, cô không biết làm thế nào để phản ứng. Jessica đã đúng, Yuri đang điên lên vì những kẻ đang nhìn chằm chằm vào Jessica như thể cô ấy đang khỏa thân hoặc sao đó và nó làm cho Yuri hoang mang tại sao cô lại cảm thấy như vậy với cô ấy. Cô biết rằng Jessica rất lộng lẫy, cô đã thừa nhận với chính mình ngay lần đầu tiên mắt cô đặt trên cơ thể tuyệt đẹp của cô ấy nhưng cô sẽ không bao giờ thừa nhận rằng mình có tình cảm với cô gái này, cô gái này đáng sợ một cách điên cuồng, chi tiêu quá nhiều thời gian với cô sẽ rút ngắn tuổi thọ của bạn.

Đúng vậy Jessica Jung rất hấp dẫn nhưng tôi Kwon Yuri không có cảm tình với cô ấy trong THỜI GIAN NÀY.

“Hahahaha.... Tôi không biết là cô có thể nói đùa được đó Sica.” Yuri giả bộ cười để che giấu mình.

“Ý tôi là, nghiêm túc mà nói cái gì đã khiến cô nghĩ rằng tôi có thể cảm thấy như vậy, không hề, cô không phải mẫu người của tôi.”

“Oh thật chứ… để xem nhé.” Jessica nói và quay trở lại tiếp tục bước đi về phía một cửa hàng.

Yuri theo sau, nhưng dừng lại ngay sau khi cô nhận thấy cửa hàng mà Jessica đã đi vào. Đó là một cửa hàng Victoria Secret.

“Hey Sica, tôi sẽ đợi ở ngoài.”

“Không, cô vào với tôi.” Jessica nói và kéo Yuri vào bên trong cửa hàng.

Một phụ nữ bán hàng ngay lập tức xuất hiện trước mặt cả hai và hỗ trợ Jessica khi cô chọn những mặt hàng mình thích và hướng dẫn cô ấy đến một phòng phù hợp và Yuri luôn đi sát cạnh bên. Yuri mặt khác, đang cố gắng bình tĩnh chính mình. Khoảnh khắc cô bước vào cửa hàng cô không thể ngăn mình tưởng tượng rằng Jessica đang mặc đồ lót sexy diễn ra trong đầu. Cô hiện đang bối rối rất nhiều, cô không giống thế này trước đây và cô không bao giờ tưởng tượng những điều kiểu vậy với bất cứ ai.

“Kwon Yuri, ngươi không phải là tên biến thái nên hãy dừng tưởng tượng những thứ như vậy đi. Chỉ có duy nhất Taeyeon mới làm ba cái trò này vậy nên Taeyeon là tên biến thái còn ngươi thì không phải.” Yuri tự lẩm nhẩm với chính mình.

“Xin lỗi, nhưng bạn gái cô đang kiếm cô đấy.” Người phụ nữ bán hàng gọi ra làm cho Yuri thoát khỏi việc thì thầm với chính mình.

Cái gì!... Ý cô bạn gái là sao chứ? CÔ ấy không phải bạn gái tôi. Yuri nghĩ nhưng không thể thốt ra những suy nghĩ của mình sau khi người phụ nữ bán hàng nhẹ mở cửa của phòng thay đồ để lộ Jessica đang mặc đồ lót màu đen sexy phù hợp với cơ thể S Line giết người của mình.

“OMONA” Yuri đã bị sốc, cô ngay lập tức đóng cửa và liếc nhìn vào người bàn hàng làm cho bà ấy phải ngạc nhiên trước hành động của cô. Yuri cảm thấy tội lỗi sau khi nhìn thấy sự sợ hãi của người bàn hàng sau khi cô nhìn chằm chằm vào bà ấy. Người bàn hàng nghĩ rằng Jessica là bạn gái của Yuri và đó là lý do tại sao bà ấy theo bản năng để Yuri thấy Jessica trong tình trạng đó. Điều tốt Jessica đã không biết gì cả.

Oh my god… Mình sẽ mất rất nhiều máu vì điều này đây. Cơ thể cô ấy khiến mình chỉ muốn sống chết với nó và làn da mịn màng như sữa đó chỉ làm mình muốn vuốt ve ….. Oh geez, mình đang nghĩ cái quái gì vậy nè.

“Hey Yuri, vào đây đi. Tôi muốn cô có ý kiến với món đồ mà tôi muốn mua.” Jessica nói.

“Cái gì! CÔ điên hả?... Không đời nào.” Yuri sốc nói vì tại sao Jessica muốn cô thấy cô ấy trong tình trạng gần như 'naked' lần thứ hai.

Nhìn thấy cô lần đầu tiên gần như 'naked' là lý do tại sao tôi đang ở trong tình trạng khó khăn này và bây giờ cô lại muốn tôi thấy một lần nữa. Loại hình phạt nào cô sẽ ban cho tôi lần này .... Cắt đầu của tôi xuống ư? Không đời nào.

“Cô đang nghĩ gì vậy Kwon Yuri… cô không thể quay lại sao?” Jessica nói với một chút khó chịu.

Yuri từ từ quay lại và thấy Jessica ăn mặc đầy đủ với váy mini của mình, giữ đồ lót trong cả hai bàn tay của cô ấy.

“Vậy cô nghĩ cái nào được. Màu trắng hay màu đen?”

“Ahmm… đ-đen.” Yuri bị giật mình, mồ hồ bắn ra như mưa kể cả việc máy lạnh trong cửa hàng đang chạy với tốc độ tối đa.

“Okay, tôi sẽ lấy chiếc màu đen.” Jessica nói với người bán hàng và đưa cho bà ấy bộ đồ lót còn lại.

***

Sau khi mua sắm mệt mỏi, Jessica và Yuri đã quyết định dùng một vài món nhẹ.

“Sica, xin lỗi nhưng tôi cần phải đi toilet xíu.” Yuri nói và rời khỏi sau khi Jessica gật đầu.

Jessica đang ăn spaghetti khi một anh chàng đẹp trai với một cô gái đang bám vào cánh tay của anh ta tiếp cận cô.

“Hello Jessica, em khỏe chứ?” Anh chàng hỏi.

Jessica nhìn lên và bị sốc sau khi cô nhìn thấy anh chàng trước mặt mình. Đó là Donghae – vị hôn phu cũ của cô. Đôi mắt cô co giật và hy vọng rằng đôi mắt cô là một con dao để cô có thể đâm anh ta đến chết.

“Một mình?...hmmn… Có vẻ như em chưa quên được anh thì phải?” Donghae nói và cười đểu.

“Thật đáng tiếc khi nói nhưng Jessica à, anh đã quên hẳn nó rồi.” Donghae nói và nắm lấy cô gái đi cùng anh ta và hôn cô ấy trước mặt Jessica.

Jessica đang bốc khói trong sự giận dữ. Anh ta thật dũng cảm quá mà, sau những gì anh ta đã, vậy mà còn dám xuất hiện và làm những chuyện đó trước mặt mình.

“Vậy Jessica, Nathalie đây là bạn gái anh.” Donghae nói và Nathalie vẫy tay với cô.

“Chào.” Jessica nói ngắn gọn.

“Tại sao em lại về Hàn Quốc? Em đang cố gắng để quên một cái gì đó hay anh nên nói rằng em đang cố gắng để quên anh?” Donghae nói khi cười toe toét trước mặt cô.

“Anh là đồ khốn Donghae, tại sao tôi phải làm vậy chứ? Tôi ở đây vì một số lí do đặc biệt và nói cho anh biết, tôi đã quên hẳn anh rồi.” Jessica đáp trả và cố kiểm soát mình.

“Oh vậy sao? Nhưng em có vẻ buồn và cô đơn.” Donghae tiếp tục quấy rầy cô.

“Tôi không nghĩ Sica baby của mình buồn và cô đơn.”

Donghae và cô gái của anh ta đột nhiên quay trở lại trong khi Jessica di chuyển đầu mình để xem ai nói mặc dù cô đã nhận ra giọng nói này nhưng cô muốn chắc chắn nếu nó thực sự là cô ấy và quá chuẩn, chính là cô ấy, Yuri.

“Cô là ai?” Donghae hỏi cau mày.

“Kwon Seobang của tôi.” Thay vào đó Jessica lại trả lời.

“K-w-kwon gì?” Donghae hỏi với một chút khó chịu.

“Xin chào, tôi là Kwon Yuri, lí do đặc biệt của Jessica vì sao cô ấy lại ở Hàn Quốc.” Yuri nói, chìa tay trước mặt Donghae cho một cái bắt tay.

Donghae chỉ nhìn chằm chằm vào bàn tay của Yuri, nhưng rất ngạc nhiên khi Nathalie nắm lấy bàn tay của cô và cười khúc khích với Yuri.

“OMG, cuối cùng tôi cũng được gặp cô. Tôi đã nghe rất nhiều thứ từ bạn bè tôi, cô quả là một người vô cùng nổi tiếng. Tôi nghe nói cô sỡ hữu tập đoàn Kwon lừng danh và cô rất xinh – ”

“IM NGAY!” Donghae đột nhiên la hét vào Nathalie làm cô im lặng. Sau đó anh nắm lấy tay Nathalie mà vẫn còn giữ trên Yuri và kéo cô ấy ra khỏi.

Yuri và Jessica chỉ quan sát cả hai rời khỏi nhà hàng. Yuri sau đó ngồi trước mặt Jessica, nhìn trực tiếp vào mắt của Jessica yêu cầu một câu trả lời mặc dù Yuri đã có một ý tưởng, nhưng cô muốn làm cho chắc chắn.

“Anh ta là hôn phu cũ của tôi. Đó là lí do tại sao tôi cùng Tiffany trở về lại Hàn Quốc. Tôi muốn quên hẳn anh ta.” Jessica nói, cúi mặt xuống để che dấu những giọt nước mắt của mình.

Yuri đưa cho Jessica khăn tay của mình, “Sica đừng khóc, hắn ta không xứng đáng dù chỉ là một giọt nước mắt của cô.” Yuri cảm giác khó chịu khi nhìn thấy Jessica khóc, cô không biết tại sao trái tim cô đau đớn đúng lúc này nhưng cô cảm thấy tổn thương cho Jessica và cùng một lúc tức giận với chàng trai đã làm Jessica khóc.

Jessica lau nước mắt bằng cách sử dụng khăn tay của Yuri và nhìn lên. Cô trao cho Yuri một nụ cười ấm áp trân trọng vì đã giúp mình.

“Yuri, cảm ơn đã làm điều này vì tôi.”

“Không có gì, Tôi đang khá là tức giận khi tôi nghe anh ta chế giễu vào cô. Tôi không biết điều gì xảy ra giữa hai người nhưng tôi khá chắc chắn rằng, tất cả là lỗi của tên khốn đó.”

Jessica trao Yuri một nụ cười yếu ớt, Yuri mỉm cười trở lại. Yuri sau đó nắm lấy bàn tay của Jessica.

“Hey Sica baby, muốn đi xem phim không? Tôi trả.”

****

Kể từ khi Tiffany gặp Taeyeon trực tiếp, cô không thể ngừng suy nghĩ về cô ấy. Cô đã bị mê hoặc hoàn toàn và mơ về cô ấy hầu như mỗi đêm. Cô muốn nhìn thấy cô ấy một lần nữa và được gần gũi với cô ấy. Cô hứa với mình rằng khi cô gặp Taeyeon trực tiếp cô sẽ cố gắng hết sức để làm cho Taeyeon thích mình nhưng vào cái đêm tại bữa tiệc của Sooyoung, cô không thể nói ra nổi một từ với Taeyeon, cứ như là lưỡi cô đã bị dính chặt trong cổ họng. Tất cả những gì cô làm được chỉ là mỉm cười mỗi lần mắt họ chạm nhau.

*Thở dài. Chuyện gì đã xảy ra với ngươi đêm hôm đó vậy Tiffany? Cô ấy ở ngay trước mặt ngươi và ngươi chẳng thể làm được gì. Trời ơi ngươi thật là vô dụng. Tiffany tự nghĩ.

Tiffany bị bỏ lại một mình trong nhà, Jessica đã đi mua sắm với Yuri. Tiffany đã không đi cùng với Jessica, cô ấy không muốn làm hỏng buổi hẹn hò của Jessica mặc dù Jessica đã khẳng định rằng nó không phải là một buổi hẹn hò và, cô với Yuri đều không có mối quan hệ nào cả, cô vẫn không đi ngay cả khi Jessica và Yuri là cặp đôi hay không, cô muốn họ được ở bên cạnh nhau.

Cả hai trông rất xứng đôi đấy chứ. Tiffany cười toe toét với ý nghĩ của mình.

Đột nhiên chuông cửa reo lên, Tiffany bật dậy khỏi ghế bành và mở cửa.

Tiffany đang ngạc nhiên khi thấy người trước mặt mình. Cô nháy mắt chỉ để chắc chắn rằng cô không bị ảo tưởng.

“Chào Tippany………. Cô không sao chứ?” Taeyeon hỏi cô sau khi thấy cô nháy mắt một vài lần.

“Có cái gì đó trong mắt cô à?” Taeyeon hỏi lần nữa.

Tiffany người hiện đang sốc vẫn chưa thể trả lời Taeyeon.

Taeyeon rón rén nhón chân theo bản năng vì Tiffany cao hơn mình và thổi vào mắt Tiffany. Nghĩ rằng có thể có đất bị mắc kẹt trong mắt Tiffany là lý do tại sao cô ấy vẫn tiếp tục nhấp nháy mắt.

Tiffany cảm thấy má mình ửng đỏ và tim đập điên cuồng. Nhìn thấy khuôn mặt của Taeyeon rất gần với mình thật hấp dẫn, cô muốn kéo Taeyeon và hôn cô ấy say đắm nhất là khi cô ngửi thấy hơi thở của Taeyeon sau khi cô ấy đã thổi vào mắt cô.

“Rồi… Đỡ hơn chưa?” Taeyeon nói sau khi thổi vào mắt của Tiffany.

“Ah… y-yeah, c-cá-cám ơ-ơn.” Tiffany nói lắp trong khi nhìn xuống mặt đất cố gắng để che giấu khuôn mặt ửng đỏ của mình.

“Xin lỗi vì đã làm phiền cô nhưng thật ra cô có biết những người hàng xóm của mình ở đâu không. Tôi đã gõ cửa nhà họ rất lâu và chẳng thấy ai trả lời cả và một trong số họ cũng không trả lời điện thoại của tôi.”

“Tôi nghĩ chúng ta nên nói về việc đó ở trong nhà, xin mời vào.”

“Oh yeah tất nhiên rồi.” Taeyeon lật tức bước vào trong ngay sau khi được Tiffany mời vào.

Tiffany khẽ cảm ơn chúa trời vì cô đã kiểm soát được bản thân mình không còn bị lắp bắp nữa.

“Xin mời ngồi.” Tiffany nói và Taeyeon làm theo, tạo cho mình thoải mái trên chiếc ghế của Tiffany.

“Cô muốn uống gì không?” Tiffany nói.

“Ah không, cám ơn. Tôi sẽ không ở lại đây lâu đâu. Tôi chỉ muốn biết về hàng xóm của cô thôi.”

“Ah yeah phải rồi.” Tiffany nói nhớ tới lý do của Taeyeon, mặc dù cô có một chút thất vọng khi Taeyeon nói rằng cô ấy sẽ không ở lại lâu.

“Vậy cô có biết họ đang ở đâu không?” Taeyeon hỏi một lần nữa.

Tiffany ngồi lên ghế đối diện Taeyeon, “Yuri đi chơi với Jessica; tôi đoán là Yoona đang quay phim và Sooyoung cũng đi ra ngoài nhưng… tôi không biết cô ấy đi đâu.”

Cầu xin chúa trời phù hộ, hãy làm một cái gì đó giúp Taeyeon ở bên con lâu hơn một chút. Làm ơn… con cầu xin Người, nếu Người chấp thuận yêu cầu nhỏ bé này của con, con hứa sẽ không tiêu tiền vào những thứ không ra gì nữa, con sẽ đóng góp hết vào từ thiện. Ý nghĩ bí mật của Tiffany.

“Oh… ok” Taeyeon nói và đứng dậy, “Vậy cảm ơn Tippany, tôi đoán là bây giờ tôi phải đi rồi.”

“Oh… Không có gì.” Tiffany nói nhưng nghe giọng cô có vẻ buồn.

Tiffany đi theo Taeyeon ra cửa chính. Ngay sau lúc Tiffany mở cửa cho Taeyeon thì một cơn mưa nặng hạt đổ xuống từ bầu trời.

“Oh tệ thật… tôi không mang theo xe.” Taeyeon nói với giọng thất vọng.

Tiffany mặc khác lại đang ăn mừng với bí mật của mình. Cuối cùng Chúa đã chấp thuận mong ước của cô.

“Vậy nếu như cô muốn, cô có thể ở lại đây và chờ đến khi hết mưa.” Tiffany nói, mỉm cười với Taeyeon.

Taeyeon mỉm cười lại với Tiffany, “Cô chắc là cô không sao với việc đó chứ?” Taeyeon nói.

“Tất nhiên rồi… Tôi đang ở nhà một mình và nó khá là chán nên tôi cần một người bạn.”

****

Seohyun đang trong phòng của mình, đứng gần cửa sổ để nhìn ra bên ngoài. Mưa bên ngoài ngày càng nặng hạt hơn và xung quanh trở nên ảm đạm giống như những gì cô cảm thấy ngay bây giờ.

Buổi tối tại bữa tiệc của Sooyoung cô đã nhận ra rằng Yoona thật sự rất nghiêm túc trong việc thích Jessica và điều đó làm cô mất hết hy vọng. Cô không biết phải làm gì, cô nên bỏ cuộc và quên đi tình cảm của mình cho Yoona và quên đi mọi thứ hay là đấu tranh cho tình yêu của mình dành cho Yoona và cố gắng mạnh bạo hơn trong việc để Yoona có được sự chú ý đến mình. Đầu của Seohyun bắt đầu đau, cô đã nghĩ về việc này từ đêm diễn ra bữa tiệc.

“Mình nên làm gì đây?” Seohyun hỏi chính mình.

“Chị nghĩ em nên ăn một chút gì đó.” Một giọng nói đột nhiên phát ra sau lưng Seohyun.

Seohyun quay lại nhìn thấy Hyoyeon đang mỉm cười với cô và đang cầm một khay thức ăn.

“Unnie chị đang làm gì ở đây vậy?”

“Quản gia Min gọi cho chị. Ông nói em đã không ăn gì kể từ hôm bữa tiệc kết thúc và điều đó làm ông ấy lo lắng rất nhiều.” Hyoyeon nói và đặt khay thức ăn lên bàn trước khi bước đến bên cạnh Seohyun.

Seohyun nhìn xuống, cảm thấy tội lỗi vì đã làm cho ông già lo lắng. Kể từ khi cô còn nhỏ quản gia Min luôn bên cạnh cô, chăm sóc cô mỗi khi cha mẹ cô phải đi ra nước ngoài để kinh doanh. Ông giống như một người cha và đến ngay cả quản gia Min cũng biết được cảm xúc bí mật của cô dành cho Yoona, điều đó nói lên sự gần gũi giữa cô với quản gia của mình.

“Seohyun, có chuyện gì hả?’ Hyoyeon hỏi cô gái trẻ.

“Không có gì đâu Unnie, em chỉ không còn cảm thấy thèm ăn nữa thôi.” Seohyun nói, nhìn xuống đất, cô cảm thấy tội lỗi khi nói dối nhất là đối với những người thân thiết với cô.

“Tại vì Yoona phải không?”

Seohyun đột nhiên nhìn lên Hyoyeon với đôi mắt rộng mở, cô đã rất ngạc nhiên. Làm thế nào Hyoyeon biết, cô không nói cho ai trong nhóm của mình biết về tình cảm của cô dành cho Yoona bởi vì cô đã quá nhút nhát để nói.

“Chị không có mù đâu Maknae à. Chị biết em yêu Yoona hơn một người bạn. Chị có thể thấy cái cách em nhìn em ấy, cái cách mà em chăm sóc rất tốt với em ấy, cái cách em nói chuyện với em ấy cũng khác những lúc em trêu chọc những unnie của mình.”

Hyoyeon nói và mỉm cười với Seohyun, cho biết rằng cô rất hiểu chuyện đang xảy ra với cô gái trẻ.

Seohyun không thể cầm được nước mắt của mình nữa và chỉ khóc nức nở trên vai của Hyoyeon trong khi ôm chị mình.

Giải phóng tất cả các đau đớn trong nước mắt và tiếng khóc của mình. Hyoyeon ôm Seohyun và nhẹ nhàng vỗ lưng Seohyun.

”Không sao đâu maknae, khóc cho hết đi em.” Hyoyeon nói trong khi vỗ lưng Seohyun.

“Unnie … làm thế nào m-mà Yoona không thể nhận ra rằng em yêu chị ấy chứ… chị và Yuri unnie lại c-có t-th-thể nhận ra và thấu hiểu cảm xúc của em dành cho chị ấy mà không cần em phải nói ra.” Seohyun nói trong tiếng khóc.

“Bởi vì Yoona là một con người thờ ơ. Em ấy sẽ không nhận ra trừ phi em nói với em ấy.” Hyoyeon nói với Seohyun.

Seohyun gạt nước mắt mình đi và nhìn chằm chằm vào Hyoyeon.

“Vậy nên maknae à, nếu em muốn Yoona nhận ra tình cảm của mình dành cho em ấy thì.. em nên nói với em ấy đi.”

“Nhưng Unnie… Yoona thích Jessica unnie và em nghĩ mình không có cơ hội để đấu lại chị ấy.”

“Oh yeah, chị nghĩ Jessica rất là hấp dẫn đó. Em không có gì để đấu lại cả.”

“Unnie~” Seohyun than thở sau khi nghe những câu không hề động viên từ Hyoyeon.

“Hahahaha… chị chỉ đùa thôi mà Seohyun, chị chỉ muốn giúp em phấn chấn hơn thôi. Nhưng nghiêm túc mà nói Jessica là một đối thủ đáng gờm và nếu em muốn sự chú ý từ Yoona thì em nên vượt qua sự hấp dẫn của Jessica.” Hyoyeon nói sự thật.

“Vậy em đoán là… em nên từ bỏ tình cảm của mình dành cho Yoona.” Seohyun nói với hai vai buông thõng. Vượt qua sự hấp dẫn của Jessica là một điều quá khó khăn với cô.

“Không… em không được bỏ cuộc maknae.” Hyoyeon nói trong khi nắm lấy cả hai tay của Seohyun, “Chị sẽ giúp em dành lại Yoona của mình.”

“Nhưng bằng cách nào Unnie?”

“Em cần phải tích cực hơn Seohyun… giống như là quyến rũ em ấy.”

“CÁI GÌ?!.... Em không làm được đâu unnie.” Seohyun giật mình la hét kinh hoàng vào unnie của mình.

“Ok có thể không phải cái đó… em quá trong sáng để làm chuyện đó.” Hyoyeon dừng lại cho một sáng kiến tốt hơn, “Hmmmn….. aha! Sao em không làm em ấy ghen nhỉ?”

“Làm chị ấy ghen?... unnie em nghĩ rằng nó sẽ không có tác dụng đâu. Nó chỉ làm mọi việc khó khăn hơn với em để dành lại chị ấy thôi.”

“Không maknae, lắng nghe kế hoạch của chị này.” Hyoyeon nói nhỏ với Seohyun.

“Đầu tiên em cần phải tránh mặt Yoona; không được nghe điện thoại và em không nên gặp em ấy. Người ta nói sự thiếu vắng sẽ làm trái tim nói lên sự thật, vậy nên nếu Yoona không gặp em hay là nghe bất cứ chuyện gì về em thì em ấy chắc chắn sẽ nhớ em và nhận ra em ấy sẽ không là gì cả nếu thiếu vắng em.” Hyoyeon nói với nụ cười toe toét.

“Vậy thôi hả?” Seohyun hỏi.

“Không, còn nữa… để chị kết thúc đã maknae.”

“Tiếp theo đó em nên hẹn hò với người khác; hãy cho em ấy thấy em hạnh phúc với người này hơn là khi ở cạnh em ấy, điều đó sẽ làm em ấy ghen nhanh chóng. Sẽ sớm thôi khi Yoona nhận ra người kia chẳng là ai cả ngoại trừ em Seohyun. Đó là những gì em cần phải làm.” Hyoyeon nói và trao cho Seohyun ngón cái giơ lên trời.

“Em tưởng chị nói còn nữa.”

“Oh… hahaha.., chị mất hết ý tưởng rồi, và đó là những gì chị còn nghĩ ra được.”

Seohyun thở dài… Thỉnh thoảng Hyoyeon hành động như một tên ngốc. Và chị ấy họ Kim, hình như là nó lây lan theo gia đình những người cùng họ.

“Unnie nếu lỡ nó không thành công thì sao?” Seohyun hỏi lo lắng.

“Thì… ít nhất là em đã cố gắng. Em biết gì không maknae, sự thất bại tuyệt vời nhất là sự thất bại của cố gắng. Vậy nên em hãy thử đi để không thể hỏi bản thân trong tương lai; nếu như mình nói câu này hoặc là nếu như mình đã làm cái kia.”

Seohyun mỉm cười với Hyo và ôm chị của mình. Cô cảm thấy hạnh phúc khi có một unnie tuyệt vời như Hyo. Hyoyeon nói đúng, cô không nên bỏ cuộc với Yoona một cách dễ dàng, cô phải đấu tranh cho tình yêu của mình và cô sẵn sàng chấp nhận rủi ro nếu đó là điều duy nhất cô có thể làm để có được tình yêu của Yoona.

****

Một cô gái cao lớn nào đó đang ẩn trong bụi rậm, cố gắng để phù hợp với chiều cao của mình trong không gian nhỏ của cây này. Cô ngồi xổm và điều đó làm cô khó chịu trong vị trí của mình; làm cho cô bị đau lưng do uốn và cổ cô đang bắt đầu bị tê vì cúi xuống trong hơn một giờ qua.

Sooyoung đã theo sau cô gái dễ thương và thấp bé nào đó, và cô gái đó là Sunny. Sunny đã lảng tránh cô và nó làm cho Sooyoung lo lắng. Cô không biết tại sao nhưng cô cảm thấy tội lỗi khi suy nghĩ rằng có thể bởi vì hành vi trêu chọc quá đáng với Sunny, và làm cho cô gái thấp bé hoàn toàn tức giận với cô. Cô không muốn gây khó khăn cho Sunny khi mà trêu chọc cô ấy là điều duy nhất cô biết làm để có được sự chú ý từ Sunny tới mình.

Đột nhiên Sooyoung tia thấy Sunny bước vào tiệm café.

“Oh bé lùn của tớ… cậu đây rồi.” Sooyoung tự nói với mình.

“Chị đang nhìn ai vậy unnie?”

Đột nhiên có giọng nói đằng sau Sooyoung làm cô hét toáng lên.

“AHHHHH…..” Sooyoung hét lên trong ngạc nhiên nhưng ngay lập tức che miệng của mình với cả hai bàn tay. Cô sau đó đột nhiên nắm lấy cô gái với đôi mắt nai vàng ngơ ngác và kéo ẩn trong các bụi cây.

“Yoona em đang làm gì ở đây vậy? Chị tưởng em đang quay phim chứ.”

“Thì em đang quay phim mà.” Yoona nói và chỉ vào hướng mà đám đông quay phim của mình đang chuẩn bị những thứ họ cần để đóng phim.

“Còn chị, chị đang làm gì ở đây vậy unnie?” Yoona hỏi.

“Chị, chị đang đi theo Sunny… Ý chị là – ” Sooyoung ngay lập tức dừng lại sau khi cô nhận ra rằng mình vừa phơi bày bản thân ra với Yoona. Yoona mặt khác đã rất ngạc nhiên, đôi mắt và miệng của cô đang mở rộng, nhưng ngay lập tức thay đổi thành một nụ cười rất lớn và đôi mắt của cô đang trêu chọc Sooyoung.

Sooyoung đang đỏ mặt và lấy tay che hết cả khuôn mặt của mình. Cô đang xấu hổ điên cuồng.

“Vậy là chị họ của em để ý đến Sunny unnie~”

“Shssh… im lặng đi Yoona.” Sooyoung nói, người mà mặt mày ngày càng đỏ hơn và đỏ hơn.

Cô gái trẻ cười khi nhìn thấy người chị họ đỏ mặt, người sẽ không bao giờ tưởng tượng được rằng những người rất thẳng thừng như Sooyoung sẽ hành động như thế này.

“Ok vậy nhé, vì đây là giờ nghỉ giải lao của em, nên em sẽ ở đây với chị để rình rập Sunny unnie ~hehehe…” Yoona cười toe toét.

“Aish… chị đã bảo em im lặng một tí rồi mà Yoona.” Sooyoung lại rít lên.

Cả hai theo dõi Sunny bên trong tiệm cafe. Sunny đang nhâm nhi cốc cà phê khi có một cô gái quyến rũ tìm cách tiếp cận cô; Sunny sau đó đứng lên và ôm ấp vuốt ve cô gái. Sooyoung thấy thế liền cau mày và nguyền rủa một số câu, nhưng không nghe thấy.

“Cô gái đó là ai vậy unnie?”

“Chị không biết và chị không thích cô ta ôm ấp bé lùn của chị.” Mắt Sooyoung co giật còn khớp tay của cô thì nghe kêu răng rắc.

Cô gái duyên dáng người đang đeo kính râm bỏ Sunny khỏi cái ôm của họ và gỡ kính râm xuống. Sooyoung thở hổn hển, cô nhận ra cô gái. Đó là Hyomin, fangirl tối thượng của Sunny.

TBC

Chapter 6

Mưa vẫn tiếp tục đổ và Taeyeon đang bị mắc kẹt trong ngôi nhà của Tiffany, nhưng cô không để tâm điều đó, cô giống như bạn của Tiffany. Bằng cách nào đó Taeyeon cảm thấy hài lòng khi được gần gũi với Tiffany và cô không biết tại sao. Lần đầu tiên cô nhìn thấy Tiffany cô biết cô đã cảm thấy một cái gì đó đặc biệt dành cho các cô gái này nhưng cô chưa dám gọi tên cảm giác đó.

Có lẽ vì tính cách ngọt ngào của cô ấy. Taeyeon nghĩ.

Cả hai hiện đang ở trong phòng khách ngồi bên cạnh nhau xem một chương trình truyền hình Mỹ mà Taeyeon hầu như không hiểu bất cứ gì cả.

“Cô có muốn tôi chuyển kênh không?” Tiffany hỏi khi nhận ra Taeyeon có vẻ đang bị ‘lạc’ trong đó.

“Yeah… Xin lỗi nhưng engrish của tôi không được giỏi cho lắm.” Taeyeon thành thật nói và mỉm cười với Tiffany sau đó cô đáp trả nụ cười bằng eye smile đặc biệt của mình.

“Cô muốn coi chương trình gì?” Tiffany hỏi một lần nữa.

“Hmmn…. Có lẽ là một chương trình nấu ăn bằng tiếng Hàn chẳng hạn.” Taeyeon nói.

Tiffany cười và gật đầu, cô bắt đầu nhấn vào remote. Sau khi qua một vài kênh, Tiffany tìm thấy một chương trình nấu ăn và sau đó dường như Taeyeon rất thích theo dõi nó bởi vì cô gái bất ngờ tập trung sự chú ý của mình vào chương trình.

Tiffany mỉm cười khi nhìn thấy Taeyeon hết sức nghiêm trọng xem chương trình. Cô thấy cô ấy dễ thương ngay cả trong một tâm trạng nghiêm trọng. Cô ấy chỉ đơn giản là yêu tất cả mọi thứ về Taeyeon.

“Ahm Tippany” Taeyeon đột nhiên quay sang đối diện với Tiffany

“HẢ?!” Tiffany hét lên trong bất ngờ khi đột nhiên Taeyeon quay sang cô, nhận ra việc cô đang nhìm chằm chằm vào cô gái với dáng người thấp hơn.

Taeyeon bị giật mình khi đột nhiên Tiffany hét lên nhưng những gì cô ngạc nhiên nhất là sự thật rằng khuôn mặt của Tiffany đang chỉ còn một vài inch cách xa mặt của chính cô. Taeyeon như chết đuối trong mắt của Tiffany, dường như đó là một cục nam châm kéo cô gần hơn với cô ấy.

Mắt của Tiffany mở rộng sau khi cô nhận ra khoảng cách giữa mặt của Taeyeon và của cô, nhưng cô không bao giờ dám kéo cô ấy ra khi đang sẵn sàng rất nhiều để nhìn chằm chằm vào mắt của Taeyeon và chớp mắt với mỗi giây trôi qua.

Mặt Taeyeon đang từ từ tiến gần hơn với Tiffany. Tiffany vô tình nhắm mắt chờ đợi môi của Taeyeon chạm vào mình. Taeyeon nhắm mắt khi đôi môi của họ ---

Beep beep Bạn có tin nhắn…

Chuông điện thoại của Taeyeon làm cả hai nhận ra lại giác quan của mình. Tiffany ngay lập tức quay lưng lại trong khi Taeyeon ngay lập tức nắm lấy điện thoại của mình.

Khuôn mặt của Tiffany đỏ ửng điên cuồng, trái tim của cô có thể ngừng đập. Mình gần như hôn Taeyeon nhưng cái điện thoại ngu ngốc đó vừa phá hủy hầu hết nụ hôn đầu tiên của mình với Taeyeon. Tiffany nghĩ.

Tayeon mặt khác quay lưng lại với Tiffany. Âm thầm nguyền rủa những ai nhắn tin cho cô và làm gián đoạn thời điểm cô gần như hôn Tiffany.

Hey Taengoo xin lỗi phải báo cho cậu tin này nhưng tớ không thể đi với cậu được.

Tớ đang ở khu mua sắm lúc này cùng với cô công chúa chỉ huy của mình; tớ sẽ bù cho cậu lần sau nhé

Tin nhắn từ Yuri.

Hay lắm Kwon Yuri, cậu dám cho tớ leo cây và bây giờ thì lại phá hỏng việc tớ sắp hôn Tiffany. Kkab Yul cậu chết chắc rồi! Taeyeon nghĩ, vẫn còn khó chịu vì sự sao nhãng vừa mới xảy ra.

Cả hai cảm thấy lúng túng sau khi bị làm gián đoạn trong thời điểm gần như họ hôn nhau. Vẫn quay lưng lại với nhau. Taeyeon dũng cảm nhất, đầu tiên cô lên tiếng và quay sang đối mặt với Tiffany nhưng đôi mắt cô đang cố định trên sàn.

“Eherm…. Vậy… ahmm… Cậu thích coi chương trình nấu ăn à?” Taeyeon hỏi một câu vô cùng lạc đề, không biết nói gì khi Tiffany vẫn còn cảm thấy lúng túng.

“Ah…er… Tớ không thật sự coi nó bởi vì tớ không giỏi trong việc nấu nướng và tớ không có thích thú gì với nó cả.” Tiffany thành thật nói và quay sang đối diện với Taeyeon.

“À ra vậy… Tớ rất thích nấu ăn nhưng tớ không coi chương trình nấu ăn thường xuyên vì tớ khá là bận rộn.” Taeyeon nói và bây giờ là nhìn thẳng vào Tiffany.

“Oh…” Tiffany cau mày. OMG Lỡ như cậu ấy không thích những người không biết nấu ăn thì sao? oh no… mình phải làm gì đây.

“Sao cậu lại cau mày?” Taeyeon hỏi.

“Vậy…cậu có ghét những người không biết nấu ăn không?” Tiffany hỏi lại.

“Không. Sao vậy?”

Nghe vậy từ Taeyeon, mặt Tiffany sáng lên và cô mỉm cười nhẹ nhõm.

“Bởi vì tớ không thể nấu ăn và tớ sợ rằng cậu sẽ không thích tớ vì điều đó.” Tiffany nói, ngượng ngùng cúi xuống.

“Thật là ngốc…” Taeyeon cười khúc khích, “Tớ thích nấu nướng bởi vì tớ muốn nấu cho những người đặc biệt với tớ. Hơn nữa nấu nướng có thể giúp tớ thể hiện tình cảm của mình với họ. Khoan đã, cậu vừa mới – ” Taeyeon dừng lại để phân tích những gì Tiffany vừa nói.

“Cậu vừa bảo rằng cậu sợ tớ có thể sẽ không thích cậu bởi vì cậu không biết nấu ăn à?” Taeyeon hỏi với một nụ cười toe toét trên môi.

Tiffany bị bắt quả tang. Cô đã rất lo lắng vào lúc đó mà đã không nhận ra những gì mình vừa nói, cô vừa thể hiện tình cảm của mình đối với Taeyeon quá rõ ràng.

Tiffany nhìn xuống lòng bàn tay mình, cô không thể đối mặt với Taeyeon. Cô đang vô cùng xấu hổ, khuôn mặt của cô đang đỏ ửng. Cô không biết làm thế nào để đối mặt với cô ấy, cô mong sẽ có một cái lỗ thật lớn trên sàn nhà, nơi cô có thể chui xuống. Cô biết là cô đã quyết tâm sẽ thực hiện bất cứ điều gì để làm cho Taeyeon thích mình, nhưng sự thật là cô đã không có đủ can đảm để nói cho Taeyeon những gì cô thật sự cảm thấy dành cho cô ấy.

Mặc khác Taeyeon rất vui khi thấy Tiffany xấu hổ. Chết thật cô ấy dễ thương quá, thậm chí còn dễ thương hơn lần đầu tiên mình thấy cô ấy ... Mình đột nhiên muốn hôn cô ấy quá ... Geez Kim Taeyeon hãy kiềm chế bản thân mình.

“Tippany… cậu muốn tớ thích cậu à? Bởi vì nếu cậu muốn vậy… Cậu không cần phải hỏi nữa đâu vì tớ đã thích cậu ngay lần đầu tiên tớ đụng trúng cậu rồi.”

Tiffany nhìn lên bắt gặp đôi mắt chăm chú của Taeyeon đang nhìn chằm chằm vào mình.

“Thật chứ?...” Tiffany hỏi với đôi mắt long lanh.

Taeyeon đứng dậy từ chiếc ghế và quỳ xuống trước mặt của Tiffany. Taeyeon nắm tay Tiffany và đặt nó gần sát trái tim mình. Cô không biết mình đang làm gì cả, cô chỉ biết là mình đang làm theo những gì trái tim mách bảo.

“Cậu có thể nghe thấy trái tim mình nói gì không?” Taeyeon hỏi với giọng nghiêm túc.

Tiffany cắn môi dưới và gật đầu. Cô không thể tìm thấy một lời giải thích mình hạnh phúc thế nào vào lúc này. Cô không thể nói gì được nữa. Một giọt nước mắt của niềm vui rơi xuống. Đôi mắt của Tiffany cảnh báo Taeyeon.

“Chờ đã… Sao cậu lại khóc chứ?” Taeyeon hỏi lo lắng khi thấy Tiffany khóc.

“Tớ hạnh phúc quá thôi.” Tiffany cuối cùng cũng nói nên lời, “Tớ không biết rằng ngày này sẽ đến, cậu, trước mặt tớ và nói rằng cậu cũng cảm thấy những gì tớ cảm thấy cho cậu. Cậu không biết tớ đã ngưỡng mộ cậu thế nào đâu Taeyeon, tớ yêu cậu mà không hề được gặp cậu một lần, chỉ lắng nghe giọng nói của cậu thôi đã làm tim tớ trở nên điên loạn.” Tiffany nói với hai hàng nước mắt chảy dài xuống khuôn mặt xinh đẹp của cô.

“Vậy tớ đoán là, tớ phải chính thức hỏi cậu thôi.” Taeyeon nói, cười toe toét với Tiffany.

“Tippany cậu làm bạn gái tớ nhé?” Taeyeon hỏi.

Tiffany cắn môi dưới và gật đầu với Taeyeon. Cô không thể nói nên lời nữa rồi. CÔ đang vô cùng hạnh phúc vào lúc này, không có từ nào có thể diễn tả cảm xúc vui mừng của cô lúc này.

Taeyeon cười với Tiffany và hôn đi những giọt nước mắt của Tiffany. Cô không biết điều gì vừa xảy ra nhưng điều tiếp theo cô biết chắc là mình đang ở trước mặt cô gái đã khiến mình mất tập trung trong cả một tuần vừa qua. Lần đầu tiên cô tình cờ gặp Tiffany cô đã biết mình bị hấp dẫn bởi cô gái này nhưng cô chưa sẵn sàng để tiếp tục thêm một mối quan hệ lần nữa sau khi tình yêu đầu tiên của cô đã phá vỡ trái tim cô. Vì vậy cô nhún vai từ bỏ với ý nghĩ của việc tìm kiếm các cô gái người sở hữu nét dễ thương bên trong mà cô đã từng tìm kiếm và vận mệnh đã mở ra khi cô gặp Tiffany một lần nữa tại bữa tiệc của Sooyoung. Bây giờ cô đang ở trước mặt của cô gái người đã làm cho cô yêu một lần nữa và khiến cô quên đi việc mình đã từng sợ yêu đến thế nào vì nỗi đau mà tình yêu đầu tiên đã gây cho cô. Bây giờ cô đã thật sự sẵn sàng để yêu và được yêu một lần nữa, sẵn sàng mở rộng trái tim mình với Tiffany.

Tiffany nhắm mắt lại cảm nhận đôi môi của Taeyeon trên má mình, cô cảm thấy vôn điện chạy khắp cơ thể của mình. Sau đó Taeyeon hôn trên trán cô, sau đó xuống tới mũi và sau đó nhẹ nhàng chạm vào đôi môi của cô. Tiffany đáp trả nụ hôn, kéo cổ Taeyeon để cho nụ hôn sâu hơn.

********

“AHHHHHHH….”

Jessica hét lên giải phóng âm thanh cá heo siêu âm của mình khiến Yuri rùng mình trong đau đớn. Cả hai đang xem một bộ phim kinh dị sau khi Yuri mời Jessica xem phim với cô. Yuri chọn để xem một bộ phim kinh dị, trong khi Jessica lựa chọn để xem một bộ phim hài lãng mạn. Họ đã đồng ý xem cả hai, đầu tiên họ xem sự lựa chọn của Jessica là nơi mà Yuri vừa ngủ trong suốt thời gian xem phim khiến Jessica vô cùng khó chịu với Yuri, và bây giờ họ xem sự lựa chọn của Yuri.

Chúa ơi, mình thề là sau khi coi xong bộ phim này thì mình sẽ bị điếc mất thôi. Mình vô cùng hối hận khi đã rủ cô ấy đi xem phim cùng. Yuri nghĩ.

“Oh my god! Con quỷ xấu xí đó sẽ giết cô gái mất thôi!” Một trong những khán giả xem phim hét lên làm cho Jessica nắm chặt lấy vai Yuri và vùi đầu mình vào cổ của cô ấy.

Yuri bị đóng băng khi cảm thấy môi Jessica chạm vào cổ mình. Cô nuốt bọt khi cảm nhận cơ thể của mình đang nóng lên bởi sự gần gũi bất ngờ này. Cô ngay lập tức đan xen cả hai bàn tay mình lại để tránh bất kỳ hành động bất ngờ từ nó mà chắc chắn sẽ xúc phạm đến cô gái tóc vàng. Mồ hôi nhễ nhại đang hình thành trên trán của Yuri mặc dù trong rạp phim rất lạnh.

“AHHHHHHH”

Một tiếng hét lớn được nghe thấy trong rạp phim từ khán giả của bộ phim khi hét lên kinh hãi. Làm Jessica cảm thấy sợ hãi đến chết mặc dù cô không biết những gì vừa xảy ra kể từ khi cô vùi mặt vào cổ của Yuri. Ẩn mình như thể cô gái rám nắng là chiếc khiêng của mình đối với của quái vật trong phim.

“Yuri làm ơn~ chúng ta có thể về nhà không, tôi không thể coi tiếp được nữa đâu?” Jessica nói thì thầm vào tai Yuri.

Yuri bị tê liệt sau khi nghe giọng nói như thiên thần của Jessica. Đôi môi của cô hơi cọ vào tai của Yuri khiến Yuri đỏ mặt, điều tốt là trong đây tối hoặc nếu không Jessica cũng chứng kiến được việc cô đỏ mặt thế nào.

Yuri không do dự gật đầu và đứng lên như thể cô vừa bị thôi miên bởi cô gái tóc vàng trong khi Jessica nắm giữ thật chặt vào cánh tay của Yuri.

********

Cả hai cô gái ẩn trong bụi cây trước mặt tiệm cà phê. Cô gái mắt nai đang đấu tranh để giữ được cô gái cao dừng lại trong việc nỗ lực xông vào trong quán cà phê, trong khi cô gái cao hơn lại liên tục cố gắng thoát khỏi sự nắm giữ của cô gái trẻ, sẵn sàng đạp văng cửa tiệm cà phê.

“Unnie làm ơn hãy bình tĩnh. Đừng có tạo scandal ở đây.” Yoona cầu xin đến chị họ của mình khi vẫn còn giữ cô ấy. Điều tốt là cô mạnh, ngay cả trong cơ thể nhỏ nhắn này.

“Thả chị ra Yoona, chị thề là chị sẽ giết Hyomin vì tội dám ôm bé lùn của chị.” Sooyoung vẫn cố thoát ra khỏi sự nắm giữ của Yoona.

“Ok, vậy đó. Em mệt với chị rồi.” Yoona nói và đột nhiên bỏ tay ra khỏi Sooyoung và điều đó làm Sooyoung vấp ngã trước cửa kính kể từ khi cô vẫn còn sử dụng lực của mình đến buông sự nắm giữ của Yoona ra. Khuôn mặt Sooyoung đập mạnh vào cửa kính lớn và tạo ra một tiếng động to và làm cho mọi người bên trong lẫn bên ngoài tiệm café đều phải chú ý.

Sunny và Hyomin quay sang hướng có tiếng động phát ra và nhắm thấy Yoona đang đứng trước mặt Sooyoung và cố giúp cho cô gái cao lớn đứng dậy, trong khi Sooyoung đang ngồi xổm trên sàn nhà, cả hai bàn tay cô đang ôm chặt mũi của mình.

Sunny ngay lập tức đứng dậy khỏi chỗ ngồi và đi về hướng Sooyoung với Hyomin theo sau. Sunny nghe thấy Yoona vẫn xin lỗi không ngừng với Sooyoung khi Sooyoung lườm vào Yoona đưa cho cô gái trẻ hơn một ánh mắt giết người.

“Yoona, Sooyoung chuyện gì xảy ra vậy? Hai người làm gì ở đây vậy?” Sunny hỏi cả hai.

Sooyoung rùng mình khi nghe giọng nói của Sunny. Cô ngay lập tức đứng dậy và chạy đi. Cô sợ rằng Sunny sẽ nhìn thấy cô ấy trong trạng thái này; mũi bị chảy máu và khuôn mặt của cô đang đầm đìa mồ hôi.

“Yah! Choi Sooyoung cậu nghĩ là mình đang chạy đi đâu vậy hả?” Cô nghe thấy Sunny hét thật to nhưng cô vẫn chạy không ngừng. Để lại Sunny và Hyomin bối rối về hành động của cô trong khi Yoona không thể ngừng cười.

“Yah! Im choding, em đang cười cái gì vậy hả? Và em có thể giải thích lí do tại sao cả hai ở đây không?”

“Oh … hehehe…về phía em thì em đang ghi hình tại địa điểm này trong khi Sooyoung unnie thì đi theo hehehe… gần như là rình mò theo thỏ con của chị ấy.” Yoona nói, vẫn cười vì người chị họ thẳng thắn nhưng lại nhát gan của mình.

“Thỏ con nào? Sooyoung có thú nuôi là một con thỏ à?” Sunny hỏi trong bối rối.

Yoona chỉ cười nhiều hơn làm cho Sunny và Hyomin hoang mang hơn nữa. Sunny đập vai của Yoona để cô ngừng cười.

“Ouch!... unnie đau quá!” Yoona than thở trong khi xoa xoa vai của mình.

“Em có thể nói cho chị biết chuyện gì đang xảy ra không?” Sunny hỏi bực bội trước hành động trẻ con của Yoona.

“Tại sao chị không hỏi Sooyoung unnie ấy?” Yoona nói và cười khúc khích, “Unnie em phải đi đây, em phải trở lại công việc của mình.” Yoona nói và chạy nước rút hướng tới đoàn làm phim.

Sunny chỉ xem Yoona chạy đi và thở dài. Cô quay lại và đối mặt với Hyomin người bị chết lặng trong suốt thời gian rồi.

“Ah xin lỗi về chuyện đó Hyomin, hai người đó là bạn của tớ.” Sunny nói với cô gái đang bối rồi. Hyomin sau đó mỉm cười với Sunny.

“Không sao.” Hyomin nói, “Tớ đoán cô gái cao lớn đó là Sooyoung phải không?”

“Ừ.”

“À, tớ đoán cậu là chú thỏ Yoona nói đến mà Sooyoung đã rình theo sau.” Hyomin nói mỉm cười với Sunny.

“Cái gì!.... Cậu đang nói gì vậy Hyomin?” Sunny hỏi lúng túng.

“Cậu thấy đó Sunny khi chúng ta học cao học, cậu biết tớ thích cậu rất nhiều mà đúng không. Tớ luôn luôn đi theo cậu xung quanh giống như bám theo cậu vì tớ không thể thú nhận tình cảm của mình dành cho cậu trước nên tớ chỉ nhìn cậu từ xa và tớ nghĩ Sooyoung đang làm điều tương tự.”

“Đó là điều không thể Hyomin-ah, Sooyoung không thích tớ. Cậu ấy chỉ thích chọc ghọe và làm tớ điên lên thôi. Cậu ấy thích quấy rầy tớ. Vậy nên điều cậu đang nói là thứ không thể xảy ra được.”

“Đó là do cậu nghĩ thôi Sunny, Jiyeon cũng làm vậy với tớ đó. Em ấy luôn khiến tớ bực bội chỉ vì em ấy muốn được sự chú ý của tớ, mà lúc trước hoàn toàn thuộc về cậu. Dù sao thì em ấy cũng đã thành công và bây giờ chúng tớ đã thuộc về nhau.” Hyomin nói và mỉm cười, nhớ lại bạn gái mình đã phải cố gắng bao nhiêu để lấy được sự chú ý của mình.

“Cậu nghĩ Sooyoung thích tớ à?” Sunny hỏi vẫn còn nghi ngờ nhưng một phần của trái tim cô hy vọng là Hyomin đoán đúng. Đêm mà cô thấy Sooyoung và Hyoyeon với nhau trong phòng của Hyo làm cho cô nhận ra rằng mình có tình cảm với tên khổng lồ đó.

“Đúng vậy. 100% chắc chắn. Vậy sao cậu không thử đối mặt với cậu ấy và bắt cậu ấy thú nhận đi. Tớ chắc là cậu có thể làm được.” Hyomin nói và trao cho Sunny nụ cười động viên.

*****************

Sooyoung vừa về đến nhà, cô đã đi thẳng vào nhà bếp và lấy một số đồ ăn nhẹ và một túi đá để đắp vào chỗ sưng và chảy máu mũi. Cô lau sạch máu chảy ra từ mũi và bắt đầu nghiền nát đồng thức ăn trên bàn như thể nó là Hyomin, tưởng tượng cô sẽ ăn cô gái đó khi còn sống như thế nào, tách cơ thể của cô ấy ra bằng hàm răng giết người của mình cho đến khi không có gì là còn lại và tất cả của Sunny sẽ thuộc về cô.

Chỉ đến khi cô chuẩn bị đi lấy thức ăn khác từ tủ lạnh thì cô nghe một tiếng gõ cửa. Cô đóng cửa tủ lạnh lại và đi ra cửa để mở nó. Chỉ lúc Sooyoung mở cửa cho người bên ngoài ngay lập tức đã đi vào nhà mà không xin phép nếu cô ấy có được phép để vào không.

Sooyoung đứng bất động trước cửa không di chuyển dù chỉ là một cử động nhỏ. Bất ngờ khi thấy Sunny đứng trước mặt mình và đột nhiên bước vào nhà cô mà không nói một lời nào.

“Hey tên khổng lồ kia, cậu có thể đóng cửa và lại đây được không?” Sunny nói và đang ngồi trên sofa.

Sooyoung quay lại đối mặt với Sunny sau khi cô đóng cửa lại và chớp mắt vài lần.

Làm thế nào mà cậu ấy có thể đến đây ngay lập tức vậy? Cậu ấy nhanh quá. Sooyoung nghĩ.

“Tại sao cậu lại chạy khỏi tớ như vậy hả và tại sao ƠI TRỜI ƠI – ” Sunny thở hổn hển khi nhìn thấy Sooyoung hơi sưng mũi. Cô ngay lập tức nắm lấy cổ tay Sooyoung và bắt cô ấy ngồi trên đi văng trong khi cô tìm bộ y tế đặt tại nhà bếp. Sau khi tìm thấy bộ y tế cô trở lại với Sooyoung.

Sau đó, cô ngồi bên cạnh Sooyoung và bắt đầu xức các loại thuốc lên cô ấy. Cô bắt đầu xức thuốc mỡ vào mũi của Sooyoung để giảm sưng và kiểm tra xem mũi của cô gái cao lớn có bị gãy không và may mắn là không.

Sooyoung nuốt nước bọt khi nhìn thấy khuôn mặt của Sunny sát với mình, thấy khuôn mặt xinh đẹp của cô ấy với cái nhìn đầy quan tâm không giúp cô kiểm soát bản thân mình. Không có bất kỳ do dự nào Sooyoung nắm lấy đầu của Sunny và ép đôi môi mình lên cô ấy.

Sunny đã rất ngạc nhiên khi cảm thấy môi Sooyoung trên mình, cô đã cố gắng để đẩy cô gái kia ra nhưng thay vào đó tay cô lại tiến đến má Sooyoung và vuốt ve nó. Cô đáp trả nụ hôn Sooyoung đã trao cho mình.

Nụ hôn trở nên say đắm và cả hai đều hôn nhau với niềm thích thú rất nhiều. Sooyoung cẩn thận đẩy Sunny nằm xuống đi văng trong khi cô nằm đè lên trên cô gái thấp bé. Sunny khẽ rên khi cảm thấy bàn tay kia của Sooyoung vuốt ve đôi chân của mình trong khi hôn cổ cô. Sunny đắm chiềm trong nó.

Sooyoung nhéo má Sunny với hai bàn tay của mình và làm cho cô gái nhìn vào cô. Sunny âu yếm nhìn chằm chằm vào mắt của Sooyoung và Sooyoung đã làm điều tương tự. Cô cần phải xác nhận tình cảm thật của Sooyoung dành cho mình trước khi trao hết thân mình cho cô ấy.

“Hãy nói cho tớ sự thật Sooyoung, cậu thực sự cảm thấy những gì đối với tớ? Và mối quan hệ của cậu với Hyo là gì?” Sunny yêu cầu, mặc dù cô tự tin là Sooyoung thích mình nhưng cô vẫn muốn nghe cô ấy nói ba từ đó và cô muốn biết về mối quan hệ mà Sooyoung và Hyoyeon có.

“Sunny-ah… tớ và Hyoyeon chỉ là bạn thân thôi, cậu biết điều đó mà.” Sooyoung nói, sau đó ngồi thẳng dậy và kéo Sunny ngồi cạnh mình.

Lần này mình phải thú nhận tình cảm với cậu ấy thôi. Mình đã không còn sợ nữa. Mình chắc chắn rằng cậu ấy cũng cảm thấy giống những gì mình cảm thấy với cậu ấy. Sooyoung nghĩ.

“Sunny-ah Hyoyeon thích người khác không phải tớ. TỚ có thể đảm bảo điều đó.” Sooyoung nói nhìn âu yếm vào đôi mắt của Sunny. Sau đó nắm lấy tay cô ấy và hôn lên đó.

“Sunny-ah có thể tớ không lãng mạn được như Yuri, hay dễ thương như Taeyeon, hay xinh đẹp như Yoona, hay quan tâm như cô gái HYOMIN đó! Nhưng có một điều tớ chắc chắn là tớ hơn hẳn họ… Tớ là người duy nhất có thể yêu cậu bằng cả trái tim này và bảo vệ cậu bằng cả cuộc đời tớ. Lee Soongyu cậu vừa làm trái tim tớ nhảy ra ngoài rồi.” Sooyoung nói chứa chan tình yêu trong đôi mắt dành cho Sunny.

Sunny cười khúc khích khi nghe lời thú nhận ngọt ngào của Sooyoung đặc biệt là phần cô đề cập đến tên của Hyomin, Sooyoung nhấn mạnh nó với một giọng bực mình. Cô bắt đầu vuốt ve âu yếm khuôn mặt cô gái.

“Sooyoungie của tớ… Tớ chưa bao giờ nghĩ cậu có thể lãng mạn đến vậy. Nhưng nếu kể từ giờ cậu không nói ba từ đặc biệt đó thì tớ cũng sẽ chẳng trả lời cậu đâu.” Sunny nói.

“Huh? Từ đặc biệt gì?”

Sunny trợn mắt, Sooyoung thỉnh thoảng rất thờ ơ.

“Khoan đã… Tại sao Hyomin lại ở đó với cậu? Hai người HẸN HÒ à?” Sooyoung thốt lên nhăn nhó.

“Không phải vậy. Hơn nữa cậu ấy sắp kết hôn mà.”

“Cái gì? Thật chứ?” Sooyoung hỏi sốc với sự tiết lộ bất ngờ.

“Ừ, cậu ấy là lí do tại sao tụi tớ lại gặp nhau ở tiệm café để bàn bạc về đám cưới của cậu ấy bởi vì cậu ấy nhờ tớ thiết kế áo cưới.”

“Ahhh…..” Sooyoung đột nhiên la lên như thể bắt được con cá lớn với nụ cười toe toét, “Sunny-ah tớ cứ tưởng cậu đang hẹn hò với fangirls đáng sợ của cậu chứ. Tớ mừng khi biết được cô ấy không còn thích cậu nữa.”

“Yah! Sooyoung tớ vẫn chờ ba từ đặc biệt đó nha.” Sunny thốt lên.

Cô kéo nhẹ eo Sunny đến gần mình hơn và di chuyển mặt mình đến gần cô ấy để hai trán họ chạm vào nhau.

“Tớ Choi Sooyoung truly, madly, deeply and hungry cầu xin cậu hãy yêu tớ. Tớ Yêu Cậu bé lùn của tớ.” Sooyoung thú nhận với Sunny đang cười khúc khích.

“Tớ cũng yêu cậu Sooyoungie~ Nhưng đừng gọi tớ là lùn nữa. Tớ thật sự không thích nó đâu.” Sunny nói và trề môi.

“Awww… cậu dễ thương đến nỗi tớ chỉ muốn cắn cậu một miếng thôi.” Sooyoung nói và nhéo má Sunny.

“Yah!” Sunny hét lên và đập vào bàn tay mà Sooyoung đã nhéo má cô.

Sooyoung bật cười và hôn vào má Sunny, “Xin lỗi thỏ yêu của tớ.”

Sunny cười khúc khích khi nghe thấy biệt danh mới được đặt từ bạn gái mình.

“Oh cậu thích tớ gọi cậu là vậy phải không, ok vậy bây giờ cậu là Sunny-bun của tớ. Thỏ con dễ thương nhất trong tất cả và tất cả mọi thứ của cậu đều thuộc vể tớ.” Sooyoung nói và đột nhiên nâng Sunny lên theo kiểu cô dâu.

“Ahhhhh…” Sunny la lên sau khi Sooyoung đột nhiên nhấc cô lên. Lập tức cô vòng tay mình quanh cổ Sooyoung.

“Chúng ta chưa xong việc của mình đâu.” Sooyoung nói cười toe toét với Sunny. Sau đó cô bước về phía cầu thang và tiến lên phòng của mình.

Nhận thấy động cơ của Sooyoung, cô mỉm cười đầy khêu gợi với Sooyoung và thì thầm vào tai cô ấy.

“Tớ không phiền nếu chúng ta tiếp tục nó đâu.”

TBC

HAPPY BIRTHDAY TO YOU. HAPPY BIRTHDAY TO YOU. IM CHODING - IM YOONA. SARANGHAE

Hôm nay - tức ngày 1/6 - là sinh nhật Lindsay - tức Translator thứ hai của chúng ta. Mặc dù cô ấy không xuất hiện nhiều nhưng... THôi thì chúng ta chúc mừng sinh nhật cho người cảm động xíu nhé!!! HAPPY BIRTHDAY LINDSAY! I LOVE YOU SO MUCH

Chapter 7

Đã được một tuần kể từ khi cặp đôi TaeNy và SooSun đã công bố mối quan hệ của họ với bạn bè mình và tất cả mọi người đã rất ngạc nhiên bởi những tin tức bất ngờ khiến họ sốc và kinh ngạc cho cả hai cặp đôi. Cả nhóm đi ra ngoài tiệm cà phê yêu thích của mình sau khi họ nhận được một tin nhắn từ Sooyoung nói họ đến tập hợp tại tiệm cà phê Soshi vì cô có một điều quan trọng để nói với họ. Taeyeon lấy cơ hội này để nói với bạn bè của mình về cô và Tiffany kể từ khi toàn bộ nhóm đang có mặt, nó là thời gian tốt nhất để nói với họ về việc cô có một mối quan hệ với Tiffany. Tiffany mặc khác đồng ý khi Taeyeon gọi cô để đến tiệm cà phê nói trên và nói với cô về việc chính thức thông báo cho bạn bè của mình về họ và kể từ khi cô đã không nói với Jessica về mối quan hệ của cô với Taeyeon, cô quyết định đưa Jessica đi cùng với cô để cô gái tóc vàng cũng sẽ được thông báo, một mũi tên trúng hai con chim là vậy đó.

Flashback

Sooyoung và Sunny là người đầu tiên đã đến địa điểm nói trên. Sunny đã choáng váng khi nhận được tin nhắn từ người yêu nói rằng cô ấy sẽ đón cô tại văn phòng và rằng cô ấy đã quyết định nói với bạn bè mình về mối quan hệ của họ ngay ngày hôm nay vì cô ấy không thể chờ đợi quá lâu và chỉ muốn hét lên cho thế giới biết rằng trái tim cô ấy chỉ thuộc về Sunny. Nghe những lời ngọt ngào từ Sooyoung làm cho trái tim Sunny xao xuyến và cô ngay lập tức đồng ý.

Seohyun đã đến quán cà phê sớm từ trường của cô, cô gái trẻ nhìn thấy unnies của mình và đi thẳng đến cả hai và chào họ. Một vài phút sau khi có ba chị em xuất hiện với Hyoyeon gia nhập chung cả ba.

“Hey mọi người, chuyện gì vậy?” Hyoyeon chào sau khi ngồi bên cạnh Sunny. Hai chị em theo qua ngồi cả hai bên của Seohyun người đang ngồi đối diện SooSun cặp đôi.

“Taeyeon đâu? Và chuyện quan trọng cậu muốn nói với tụi tớ là gì ấy nhỉ?” Yuri hỏi.

“Hãy chờ đến khi tên lùn đó xuất hiện đã ok, vậy nên ngồi đó và thư giãn đi.” Sooyoung trả lời lạnh lùng.

“Hi Hyunnie~” Yoona vẫy tay mình với Seohyun người ngồi giữa cô và Yuri. Cô gái trẻ chỉ nở một nụ cười nhút nhát của mình làm cho Yoona nhăn mặt. Cô đang định nói điều gì đó với Seohyun, nhưng giữ lại khi đột nhiên tiếng nói của Sunny ngăn lại.

“Hey Taengoo, ở đây nè.” Sunny gọi lớn với Taeyeon khi cô phát hiện cô ấy đi cùng với hai cô gái theo phía sau, vẫy tay cô ấy để có được sự chú ý của Taeyeon.

“Chào mọi người.”

“Hey.”

“Chào unnie.”

“Oh Taengoo cậu dẫn theo cả Tiffany và Jessica ư? Tớ không biết các cậu thân nhau đến vậy đó.” Sunny nói mỉm cười.

“Ah yeah đúng rồi.” Tayeon nói và gia nhập với bạn bè của mình. Kéo ghế ngồi cho Jessica và Tiffany. Tiffany và Taeyeon ngồi cạnh nhau.

Thật không may cho Yuri người đang một lần nữa bị sốc khi thấy Jessica ở cùng một nơi, bị làm phiền khi cô gái tóc vàng lấy chỗ ngồi bên cạnh khiến cô lo lắng, cô gái rám nắng vẫn chưa phục hồi khỏi những tình cảm không biết mà cô đã gặp phải kể từ ngày bộ phim của họ. Trong khi Yoona đã rạng rỡ trong niềm vui khi nhìn thấy Jessica nhưng bắt đầu nhăn nhó khi cô gái tóc vàng ngồi bên cạnh chị gái của mình, cô cảm thấy ghen tị về phía chị cô. Ngược lại Seohyun chứng kiến phản ứng của Yoona và không thể kìm hãm để cảm thấy bị tổn thương khi nhìn thấy biểu hiện ghen tuông của Yoona.

“Eherm…. Vậy tất cả mọi người đã có mặt ở đây. Đã đến lúc cho thông báo của tớ.” Sooyoung nói, nắm lấy sự chú ý của mọi người sau khi bồi bàn đã phục vụ món yêu cầu của họ trong khi Sunny người đang ngồi bên cạnh cảm thấy lo lắng.

“Ok… Tớ biết điều này hiện quá bất ngờ nhưng tớ chỉ muốn các cậu biết ngay khi có thể bởi trái tim của tớ không thể giữ nổi niềm hạnh phúc mà tớ cảm thấy bên trong và tớ chỉ có cảm giác này để hét lên cho thế giới biết tớ hạnh phúc như thế nào nhưng trước đó tất nhiên tớ muốn các cậu biết trước...” Sooyoung nói, tất cả các cặp mắt dồn về phía cô chăm chú lắng nghe, họ chưa bao giờ nhìn thấy Sooyoung lại nghiêm trọng và chân thành như thế này và điều đó khiến họ sững sờ. Sunny mặc khác không thể ngăn nổi mình để mỉm cười khi nghe những lời ngọt ngào mà được phát ra từ người yêu của mình.

“… Tớ và Sunny đang yêu nhau. Tớ tự hào khi nói rằng Choi Sooyoung đã thuộc về Lee Sunny.” Sooyoung nói với nụ cười đầy tự hào trụ trên khuôn mặt cô, tay cô nắm lấy tay Sunny người mà đang đỏ mặt điên cuồng.

Yuri, Seohyun, Taeyeon và Hyoyeon đang bị sốc và không thể ngăn hàm của họ rớt xuống đất khi Sooyoung đã thông báo rằng Sunny hiện ở đây là bạn gái kể từ khi cả nhóm biết rằng cả hai không thể ngừng cãi nhau, ngoại trừ Yoona người ít ngạc nhiên nhất kể từ khi cô đã biết về cảm giác của chị họ mình dành cho người con gái thấp hơn nhưng cô vẫn ngạc nhiên cho sự phát triển nhanh chóng của mối quan hệ mà chị họ của cô có với Sunny. Trong khi Tiffany và Jessica chỉ chúc mừng cặp đôi mới kể từ khi họ không có bất kỳ ý tưởng làm thế nào cả hai tiếp xúc với nhau trước đây. Cặp đôi SooSun đỏ mặt sau khi bạn bè của họ thoát ra khỏi sự bàng hoàng của mình và nhận được những lời chúc mừng từ các cô gái.

“Geez Cái cách cậu chọc phá Sunny để thu hút sự chú ý của cậu ấy thật quá là nhàm chán.” Yuri cười khúc khích khi lắc bàn tay em họ mình.

“Wow shikshin mà cũng biết yêu nữa sao. Tớ tưởng cậu chỉ yêu thức ăn thôi chứ. hahahaha” Hyoyeon thêm vào với tràng cười lớn.

“Thật là nhanh, vài ngày trước em mới phát hiện ra Sooyoung unnie yêu thầm Sunny unnie và bây giờ thì họ đã trở thành chính thức rồi.” Yoona thốt lên.

“Em rất mừng cho hai unnie, em mong cả hai sẽ luôn yêu nhau và mãi mãi bên cạnh nhau.” Maknae thêm vào với nụ cười hy vọng.

Nhưng trước khi các chấn động giảm dần Taeyeon đứng lên và vỗ tay để có được quan tâm của bạn bè mình, mà lại rất hiệu quả và bây giờ bạn bè của cô đang nhìn chằm chằm vào cô.

“Tớ cũng có một thông báo cần tuyên bố.” Taeyeon nói trước khi liếc nhìn cô gái đang bồn chồn siết chặt những ngón tay một cách hồi hộp.

Taeyeon sau đó đi về phía Tiffany đang ngồi bên cạnh Jessica và nhẹ nhàng nắm tay của Tiffany và hướng dẫn cô đứng lên trước mặt tất cả mọi người đang nhìn họ đầy khó hiểu.

“Các cậu…” Taeyeon bắt đầu khi nhìn vào bạn bè của mình chăm chú trong khi Tiffany đang đỏ mặt dữ dội cố gắng để che giấu khuôn mặt đỏ ửng của mình khi quyết định sẽ cúi đầu để tránh giao tiếp bằng mắt với bất kỳ người nào trước mặt của họ.

“Tippany và tớ cũng là một cặp rồi.” Taeyeon buột miệng nói và một lần nữa hàm của mọi người rớt xuống mặt đất, đôi mắt của họ trở nên to lớn và bây giờ bao gồm cả cặp đôi SooSun.

“Ehem… vậy các cậu Tippany là bạn gái của tớ nên các cậu tốt nhất là phải đối xử với cậu ấy đàng hoàng không thì sẽ nhận lấy hậu quả trừng phạt từ tớ đấy.” Taeyeon nói tự hào.

Ngược lại Tiffany đang nhảy lên trong niềm vui bên trong, cô cảm thấy hàng trăm con bướm trong bụng mình. Taeyeon chỉ giới thiệu với bạn bè của cô ấy cô là bạn gái làm cô tự hào và đồng thời cảm thấy hạnh phúc.

“Yah! Hwang Miyoung sao cậu dám giữ bí mật này với tớ hả. Tớ nghĩ tớ là bạn thân của cậu chứ. Tớ chẳng bao giờ biết rằng cậu đang hẹn hò.” Jessica bắt bẻ rõ ràng ở cái gọi là bạn thân của cô. Gây sửng sốt tất cả mọi người trong phòng, đột nhiên nhiệt độ trong phòng giảm xuống làm mọi người run rẫy.

Wow… thật đáng sợ nhưng cô ấy vẫn thật là nóng bỏng. Yuri nghĩ.

Thậm chí khi chị ấy giận dữ chị ấy vẫn trông rất tuyệt vời. Suy nghĩ của Yoona.

Làm thế nào mà Jessica unnie vẫn trông rất quyến rũ khi chị ấy bóc khói trong giận chứ. Mình quá khác xa so với sự sexy của chị ấy. Seohyun nghĩ.

“Không Jessie, tớ không giữ bí mật nào với cậu cả, tớ thề đấy.” Tiffany kháng cự cho chính mình, lắc đầu dữ dội.

“Yah vậy cậu giải thích chuyện nào sao huh?”

“Th-thậ-t r-ra…er” Tiffany nói lắp, có một vấn đề về làm thế nào để giải thích cho bạn thân của cô rằng cô đang lập kế hoạch để nói với cô gái tóc vàng về cô và Taeyeon nhưng cảm thấy xấu hổ vì cô trở thành bạn gái của Taeyeon mà không hề hẹn hò. Tình yêu của cô dành cho Taeyeon quá mạnh mẽ và khi Taeyeon hỏi cô trở thành bạn gái cô ấy, cô đã không do dự và ngay lập tức đồng ý .

“Sao… tớ đang chờ đó Stephanie Hwang” Jessica nói khi khoanh tay trước ngực và nhướng mày.

“Ah.. erm.. xin lỗi Jessica.” Taeyeon lo lắng cho biết thu hút sự chú ý của Jessica. Cô gái tóc vàng nhìn lên Taeyeon thẳng vào mắt làm cho Taeyeon cảm thấy lo lắng thêm.

“Ah… S-su-sự t-th-tha-thật là… nó toàn bộ là lỗi của của tớ, tớ đã yêu cầu Tippany giữ kín nó với cậu ... vì tớ muốn cậu nghe thấy nó từ tớ. Cậu thấy đấy Jessica, Tiffany tớ và trở thành chính thức mà không hề hẹn hò giống như Sooyoung và Sunny. Khi tớ thú nhận, cậu ấy ngay lập tức đồng ý nhưng tớ muốn đảm bảo với cậu rằng tớ sẽ chăm sóc tốt bạn thân của cậu và làm cho cậu ấy cảm thấy tớ rất yêu cậu ấy ngay khi nó có nghĩa tớ phải chứng minh cho cậu ấy ngay cả khi chúng tớ đã bên nhau.” Taeyeon nuốt nước bọt sau bài phát biểu nói lắp của mình. Cô biết những gì Tiffany đang cảm thấy nên cô đã cứu bạn gái mình, cô đã làm việc nói chuyện. Cô cũng cảm thấy tội lỗi vì cô đã không làm cho lời thú nhận của mình một chút lãng mạn hoặc thậm chí hẹn hò Tiffany trước khi họ trở thành chính thức

“Oh”… …”Ahhh..” những người trong phòng cùng một lúc kêu lên.

“Vậy là giống tụi tớ rồi… Tình yêu còn hơn cả không khí.” Sooyoung hót líu lo.

“Wow Tớ nghĩ đó là một xu hướng mới hiện nay. Thú nhận tình cảm của mình và sau đó chính thức trở thành một cặp đôi mà không hề hẹn hò ... Wow, tớ nghĩ đó là khá hay đó. Em nghĩ gì maknae?” Hyoyeon kêu lên, trao cho Seohyun ánh mắt đầy ngụ ý.

“Ah..ye-yeah chắc vậy.” Seohyun lo lắng trả lời khi nhận được dấu hiệu Hyoyeon đã trao cho mình.

“Tớ mừng cho cậu đó, cuối cùng cũng tiến thêm bước nữa rồi.” Yuri nói, vỗ vào vai người bạn dorky của mình.

“Oh My God Tiffany không phải cậu đã quyến rũ Taeyeon để có cậu ấy chỉ bằng cái nháy mắt đó hả?” Jessica tinh nghịch trêu ghẹo bạn mình bằng tiếng anh.

“Yah Jung Sooyeon, sao cậu dám, tất nhiên là không rồi!” Tiffany đáp trả bằng tiếng anh.

“Jeez bình tĩnh Tiffany. Cậu phòng thủ dữ vậy.” Jessica cười khúc khích khi thấy mặt bạn mình đỏ ửng cả lên.

Mặc dù phần còn lại không hiểu những gì hai cô gái người Mỹ vừa nói chuyện chỉ bắt kịp vài từ có âm thanh quen thuộc với họ, phần còn lại phá lên cười. Taeyeon đứng đằng sau bạn gái của mình và quấn tay quanh eo của Tiffany cho một cái ôm từ đằng sau, cằm cô dựa trên vai của cô gái cao hơn.

“Thấy chưa. TỚ đã nói với cậu mọi thứ sẽ ổn thôi mà.” Taeyeon thì thầm vào tai của Tiffany làm cô mỉm cười.

“Cậu trông thật đáng yêu khi lắc đầu, nhìn cậu giống cây nấm lắm đó.” Taeyeon cười khúc khích khi thấy bạn gái mình dễ thương thế nào trong lúc phản kháng với Jessica.

“Bây giờ thì tớ biết tớ sẽ gọi cậu là gì rồi.”

“Là gì?” Tiffany quay lại để đối mặt với bạn gái mình.

“Nấm.” Taeyeon cười toe toét, trong khi Tiffany chỉ mỉm cười vì sự dorky của người yêu mình.

“Okay cả hai dừng những hành động đáng yêu dễ thương đó lại và ngồi xuống đi. Tớ đói rồi.” Sooyoung kêu lên.

“Geez… một khi đã là shikshin thì suốt đời mãi là shikshin.” Taeyeon đáp trả, đảo mắt, và giúp Tiffany ngồi xuống.

“Yah tên lùn kia… bunny-ah~ nhìn kia. Cậu ấy ác với tớ quá.” Sooyoung trề môi trong khi Sunny chỉ cười khúc khích trước sự dễ thương của người yêu mình.

“KHông sao đâu Sooyoungie~ vì tớ yêu cậu, tớ không quan tâm nếu cậu có là shikshin hay không.”

“Yah hãy ngừng những hành động đầy sến súa ấy lại đi.” Yuri nhăn nhó, thấy bạn của mình hành động như thể cô không biết nhưng nó khiến cô khó chịu.

“Cậu chỉ giỏi ghen tị thôi Yul….hahahaha.” Taeyeon le lưỡi trêu.

“Tại sao tớ phải ghen tị chứ?”

“Yeah cậu chỉ đang ghen tị thôi, quá rõ rồi.” Sooyoung nói và high five với Taeyeon.

“KHông hề.”

“Hahahaha… yeah cứ chối đi Kkab Yul.” Hyoyeon tham gia vào việc trêu chọc.

“Yah Kim choding im đi.”

“Em cũng nghĩ chị đang ghen đó unnie.” Yoona cũng trêu chị mình.

“Yah Yoona!”

Phần còn lại chỉ cười vào phản ứng của Yuri và tiếp tục trêu chọc cô. Tiffany nhìn thấy những nụ cười trêu chọc không thể ngừng lại để thì thầm với bạn của cô.

“Hey Jessi khi nào thì cậu mới đồng ý với Yuri.”

“Huh what?” Jessica bất ngờ với câu hỏi đột nhiên của Tiffany.

“Oh thôi nào Jessi, Yuri đã cố gắng thuyết phục cậu đấy. Cậu ấy đã làm những thứ cậu yêu cầu, cậu không thấy à… cô gái cao lớn ấy đã thích cậu rồi. Tớ thấy cậu ấy là người duy nhất sẽ chữa lành vết thương cho trái tim cậu nên hãy giữ cậu ấy lại đi. Tớ biết cậu quá rõ rồi Jessie à, tớ biết cậu cũng cảm thấy gì đó với cậu ấy mà.” Tiffany thì thầm một lần nữa và làm cho cô gái tóc vàng câm nín.

“Và nếu hai cậu chưa sẵn sàng để nói với mọi người về cả hai thì không sao đâu. TỚ sẽ không nói cho ai biết cả.” Tiffany nói và nháy mắt.

“Nghe nè, nó không như cậu nghĩ đâu.” Jessica cố gắng để giải thích cho bạn của mình về sự thật giữa cô và Yuri. Nhưng cô gái ảo tưởng đó chỉ trợn mắt và nhìn đi chỗ khác.

Present Time

Sau khi tất cả mọi tiết lộ bất ngờ đã trở lại bình thường ... trừ Seohyun cô cảm thấy ghen tị về phía các unnie khi họ tìm được nửa kia cho mình và cô rõ ràng có thể thấy họ yêu nhau biết bao nhiêu trong khi cô, cô chỉ né tránh tình yêu của đời mình. Đã được 11 ngày 4 giờ và 23 phút chính xác kể từ khi cô bắt đầu tránh né Yoona. Khi Yoona nhắn tin, cô sẽ không nhắn lại hoặc nếu Yoona gọi, cô sẽ không trả lời hoặc nếu trả lời nó, cô chỉ nói chuyện với cô ấy trong vài phút, nếu cô ấy đề nghị đến thăm cô hay yêu cầu cô ra ngoài đi dạo, cô cũng đưa ra những lý do khác nhau chỉ để tránh né đến sau này. Seohyun cảm thấy tội lỗi về cách cô đối xử với Yoona nhưng cô không còn sự lựa chọn khác, cô đã làm điều này vì cô thực sự muốn Yoona thừa nhận tình cảm của mình dành cho cô.

Như Hyoyeon unnie đã nói, “Sự thiếu vắng sẽ làm trái tim nói lên sự thật” Vì vậy, nếu đây là cách duy nhất nhận được sự chú ý của chị Yoona thì em sẽ làm điều này mà không một chút do dự, ngay cả nó giết chết em bởi vì em nhớ chị rất nhiều rồi. Seohyun nghĩ khi bất giác chơi với cây bút của mình. Bây giờ cô đang ở trong thư viện trường Đại học đọc một số sách để giảm sự buồn chán cô cảm thấy nhưng thậm chí công việc giết thời gian yêu thích của cô vẫn không giúp đỡ cô dừng suy nghĩ vẫn vơ xung quanh. Từ những suy nghĩ hiện tại cô không biết gì về xung quanh mình và không nhận thấy có người đã ngồi bên cạnh.

Người đó đột nhiên thì thầm vào tai cô gái trẻ khi nhận thấy sự lãng quên sự tồn tại của mình, làm cho Seohyun nhảy lên hoảng sợ khi cảm giác một hơi ấm cù lét vào tai của mình.

“Eek…” Seohyun thốt lên, nhận được dấu hiện ‘ssshhh’ từ những người sinh viên trong thư viện.

Người bên cạnh Seohyun bỗng cười khúc khích khi nhận thấy Seohyun đỏ mặt. Cô thấy nó trông rất đáng yêu.

“Y-Yoona unnie” Seohyun thở gấp khi nhìn thấy thủ phạm bên cạnh mình.

“Em khỏe không Seobaby?”

“Em khỏe unnie. Chị đang làm gì ở đây? KHông phải chị đang quay phim sao?” Trái tim Seohyun như muốn nhảy ra ngoài khi thấy người mình nhớ đang ở trước mặt mình.

“Chị rất vui khi nói với em rằng bộ phim đó đã dừng lại và bây giờ chị đã được tự do. Chị muốn đi ăn mừng nên chị ở đây để đón em; chị muốn đi chơi với em và kể cho em nghe về những dự định sắp tới để làm Jessica unnie thích chị.” Yoona nói và nháy mắt. KHông biết những cảm nhận của cô gái trẻ khi tên của Jessica được phát ra.

“Em xin lỗi unnie nhưng em –” Seohyun cảm thấy bị tổn thương khi nghe những gì Yoona nói và ngay lập tức từ chối lời mời của Yoona nhưng cô đã bị cắt.

“Thôi đi Seohyun đừng nói với chị là em bận bởi vì chị chỉ thấy em ngồi đó suy nghĩ vẫn vơ và không làm gì cả.” Yoona thốt ra cau mày với cô gái trẻ hơn. Seohyun nhìn ra xa để tránh ánh mắt của Yoona.

“Hyunnie~ chị làm gì để em buồn à? GIống như em đang tránh chị vậy”

“……..”

“Seohyun trả lời chị đi, chị đã làm gì à?”

“……”

“Oh coi nào maknae~”

“KHông có gì đâu unnie.”

“Chị không tin em, chị biết đã có chuyện gì xảy ra và em không nói với chị.”

“Em đã nói không có gì rồi, chị đừng có hỏi gì nữa được không?” Seohyun nói hơi lạnh lùng.

Yoona ngạc nhiên không bao giờ trong suốt cuộc đời của cô có thể nghe Seohyun nói chuyện với mình như vậy và với giọng điệu như vậy.

“Oh thật chứ? Vậy sao em có vẻ buồn vậy hả? Chị biết em quá rõ rồi Seohyun, vậy nên nói ra đi.” Yoona đáp trả với một chút khó chịu.

Seohyun nhìn trực tiếp vào mắt của Yoona, mắt của cô hiện đang sáng lấp lánh với những giọt nước mắt đã sẵn sàng để rơi, mắt của cô cho thấy nỗi buồn. Yoona đã bị sốc khi thấy Seohyun như thế này, cô đã bối rối lúc nhìn thấy đôi mắt của cô gái trẻ chứa đầy đau đớn.

“Chị đừng có dám mà nói rằng chị biết em quá rõ…” Lần này Seohyun đã không thể cầm được nước mắt và cho phép nó chảy xuống má cô.

“…nếu chị thực sự hiểu em rõ như vậy thì làm sao chị không nhận thấy tình cảm của em đối với chị? Tại sao chị có thể mù quáng mà không thấy rằng em đang yêu người bạn từ thời thơ ấu của mình vô cùng, tại sao chị không thể cảm thấy nhịp đập trái tim của em chỉ dành cho riêng chị.”

Các sinh viên bên trong thư viện bất ngờ khi nghe những lời nói của Seohyun. Seohyun bỏ qua lời thì thầm xung quanh và cô chờ đợi phản ứng của Yoona nhưng thể xác của cô gái lớn tuổi vẫn không nhúc nhích và chỉ nhìn chằm chằm ngây người vào cô. Thấy không có phản ứng từ Yoona, Seohyun cảm thấy bị từ chối, cô không thể chịu nỗi đau nhói bên trong . Cô lấy các thứ và chạy ra khỏi thư viện, khóc lớn.

Yoona còn lại ở đây xuất phát từ vị trí này cố gắng để xử lý tất cả những gì cô nghe từ Seohyun. Sau khi nhận ra những gì vừa xảy ra, Yoona đã ngạc nhiên khi thấy Seohyun bỏ chạy khỏi của cô. Cô lập tức chạy theo cô gái trẻ như một người mất hồn.

Seohyun’s POV

Tôi cảm thấy cả thế giới của mình vừa sụp đổ xuống, tình yêu đích thực duy nhất và chỉ có một kể từ khi tôi là một đứa trẻ vừa từ chối tình cảm của tôi dành cho chị ấy. Chị ấy vẫn không nói một lời nào, nhưng phản ứng của chị ấy đã nói lên tất cả. Tôi không biết những gì vừa nhập vào mình mà tôi đã buột miệng nói ra những cảm xúc của mình cho chị ấy. Có lẽ vì tình cảm của chị ấy dành cho Jessica unnie và nói với tôi rằng chị đang có kế hoạch về việc dành lấy Jessica làm trái tim của tôi thắt lại, làm cho hơi thở của của tôi đứt quãng. Nó thật đau đớn khi nghe những lời nói của chị, tôi không thể chịu được nữa và tôi vừa bùng nổ như thế. Những cảm xúc chôn dấu trong tim dành cho chị ấy của tôi vừa bước ra khỏi nơi ẩn nấp của mình và để lại cho tôi một trái tim tan vỡ.

Và tôi ở đây chạy đi khỏi chị như thể tôi có thể thoát khỏi thực tế khắc nghiệt rằng chị vừa coi thường tình cảm của tôi đối với chị. Tôi cảm thấy vô cùng yếu đuối ngay lúc này, tôi đang kiệt sức vì chạy và khóc, điều đó làm tôi có một thời gian khó thở. Đầu gối của tôi là quá yếu và tôi không thể chạy nhiều hơn nữa, cho phép bản thân mình khụy xuống mặt đất. Đầu gối của tôi chạm vào mặt đường lạnh và tôi thầm khóc nức nở, muốn ai đó sẽ đến bên an ủi và trao tôi sự ấm áp.

“Cậu không sao chứ?”

Bỗng nhiên một giọng nói giật mình làm tôi nhìn lên và thấy một cặp mắt màu nâu nhìn vào mình đầy lo lắng. Tôi nhìn ra chỗ khác khi nhìn thấy ánh mắt thương hại từ khuôn mặt anh ta làm tôi cảm thấy mình thật thảm hại.

Tôi cảm thấy anh ta đi về phía mình và thấy anh quỳ trước mặt mình đưa ra cho tôi chiếc khăn tay của anh.

“Cậu có đôi mắt rất đẹp và những người từng làm đôi mắt này của bạn rơi nước mắt chỉ là một kẻ ngốc. Vì vậy, hãy ngừng khóc đi vì nó làm tôi khó chịu để xem ai đó đang khóc đặc biệt một thiên thần như cậu.” Anh ta nói trong khi mỉm cười vào tôi. Tôi không hiểu nhưng lần này tôi cần một ai đó bên cạnh của tôi và điều này vừa xảy ra với người lạ đứng trước mặt tôi nói cho tôi những lời nhẹ nhàng và bằng cách nào đó anh đã có thể dịu lại cơn đau tôi cảm thấy bên trong.

Tôi nhận lấy khăn tay và lau sạch nước mắt mình đi.

“Cảm ơn…”

“Yonghwa, Jung Yonghwa…. Và không có gì.” Anh nói và mỉm cười với tôi.

“Cảm ơn Yonghwa shii” Tôi nói và mỉm cười lại.

Yoona’s POV

Tôi cảm thấy đau nhói trong lồng ngực của mình, thấy Seohyun trong đau đớn vì tôi làm tôi cảm thấy có tội và bằng cách nào đó tôi cảm thấy một cái gì đó nhiều hơn nữa .... Sau tất cả những năm đó tôi đã không hiểu rằng em ấy yêu tôi nhiều hơn một người bạn. Tôi đã nghĩ rằng tất cả những sự ngọt ngào và sự tử tế em ấy đối với tôi chỉ là cách em ấy nói với tôi rằng tôi là unnie yêu thích của em ấy trong số tất cả chúng tôi. Thành thật mà nói khi chúng tôi còn bé, tôi cũng có những cảm xúc đặc biệt cho em ấy nhưng tôi gạt ra vì lúc đó tôi còn quá nhỏ để hiểu nó là gì. Tôi đã phải lòng em ấy, nhưng tôi đã không nói cho ai vì tôi sợ rằng em không thích tôi yêu em ấy kể từ khi chúng ta đối xử với nhau như chị em như thế và tôi sợ mất đi tình bạn của chúng tôi. Cho đến khi chúng tôi lớn lên và tôi đã quên tất cả tình cảm với em, nhưng sau khi nghe em ấy thú nhận những cảm xúc thật của mình đối với tôi, một cái gì đó bên trong tôi nói với tôi rằng tôi cần phải nói cho Seohyun về cảm xúc đặc biệt của tôi cho em trước đây, nhưng tôi không biết, tôi khá là bối rối lúc này. Tất cả tôi hiểu chỉ là tôi đang lo lắng cho Seohyun và tôi muốn tìm em ấy xin lỗi vì đã làm tổn thương em ấy, vì đã không biết gì về tình cảm của em ấy. Và không muốn nhìn thấy em ấy khóc, nó như giết chết tôi.

Tôi chạy xung quanh trường đại học nhưng tôi không thể tìm thấy em, tôi tiếp tục gọi điện thoại cho em nhưng em không trả lời cuộc gọi của tôi.

“Seohyun-ah em đâu rồi… quay về đi.” Tôi thì thầm với chính mình khi những giọt nước mắt bắt đầu lăn dài trên má.

Hyoyeon’s Dance Studio

Hyoyeon’s POV

Tôi đang lau mồ hôi chảy xuống cổ mình sau khi thực hành những điệu nhảy khắc nghiệt với học viên của tôi khi tôi nghe thấy một âm thanh lặng lẽ khóc nức nở. tôi cảm thấy run rẫy xuống cột sống của tôi, khi nghe rằng tiếng khóc nức nở mờ nhạt được dọa từ các địa ngục từ khi tôi đang tích cực rằng tôi là người duy nhất còn lại và các học viên đã rời khỏi một phút trước đây. Ngay cả khi tôi đang run rẩy tôi lần theo nơi nguồn gốc có tiếng khóc nức nở, tò mò người đó là ai hoặc nó là gì.

Đi theo tiếng khóc nức nở mờ nhạt, tôi thấy mình đang đứng trong hành lang, ở góc mắt của tôi, tôi bắt gặp một nhân vật ngồi trong góc. Gương mặt cô ấy bị vùi giữa đầu gối, vai di chuyển lên và xuống cho thấy rằng người này sở hữu tiếng khóc nức nở mờ nhạt mà tôi nghe. Tôi đi về phía cô ấy.

“Cô không sao chứ?” Tôi hỏi, người đó ngẩn đầu lên và với sự bất ngờ của tôi, cô ấy là Nicole.

Tôi rất bất ngờ khi thấy cô ấy; đã được một tuần kể từ khi tôi gặp cô ấy lần cuối. Cô ấy không đến tập luyện cùng chúng tôi và tôi biết cô ấy không tham gia cùng chúng tôi từ lâu rồi. Vậy nên tại sao cô ấy lại ở đây và khóc?

“Nicole?... chuyện gì vậy?” Tôi hỏi một lần nữa, nhìn thấy cô ấy trong trạng thái này thật là đau đớn. Điều cuối cùng tôi muốn thấy là việc cô ấy khóc, tôi không muốn nhìn thấy cô ấy trong một khuôn mặt buồn. Tôi đã từng luôn luôn thấy Nicole mỉm cười và vui vẻ. Đó là lý do tại sao khi tôi quyết định thú nhận với cô ấy nhưng đã bị gián đoạn khi tôi nghe một số học viên nói rằng Nicole đã có một ai đó và người đó là lý do vì sao cô ấy hạnh phúc, tôi đã rút lui ra ngoài và vô cùng cố gắng để tránh né cô ấy và khiến bản thân mình bận rộn với công việc, cố gắng để quên cô ấy.

Tôi yêu cô ấy rất nhiều mà ngay cả đau khổ, tôi sẵn sàng cho đi vì hạnh phúc của cô ấy. Bất cứ ai mà mà làm cho Nicole hạnh phúc như vậy thật may mắn khi có cô ấy.

Tôi ngồi xuống bên cạnh và vỗ lưng cô ấy để giúp cô ấy cảm thấy thoải mái hơn.

“Nicole, có chuyện gì vậy? Sao em lại khóc? Em kể với chị cũng được mà”

“Chị thì làm gì quan tâm chứ? Chị đã tránh mặt em lâu rồi mà bây giờ lại tỏ vẻ quan tâm đến em” Nicole thốt lên, giọng nói em ấy chứa đầy đau khổ và nó làm tôi thật xót xa. Tôi thấy thật có lỗi với em ấy nhưng tôi chẳng biết phải làm gì cả, tôi sợ rằng mình sẽ cướp đi Nicole từ tay người có thể đem lại hạnh phúc cho em ấy rồi khiến em ấy buồn và giận tôi. Tôi quá yêu em ấy, đến mức sợ rằng mình sẽ làm điều có thể gây tổn thương cho cả hai.

“Chị xin lỗi...” Tôi chỉ có thể nói vậy rồi cúi gằm mặt xuống đất.

“Tại sao chị lại tránh mặt em? Chị không thích em à?” Nicole khóc lớn hơn.

Tôi thật shock khi nghe điều đó, tôi chẳng hiểu em ấy nói vậy là có ý gì nhưng nhìn thấy em ấy khóc nhiều hơn tôi như chết lặng đi. Tôi chẳng nói lời nào mà chỉ ôm Nicole thật chặt.

“Đừng nói vậy... em không biết chị yêu em đến mức nào đâu.” Tôi nói. Sau câu nói đó tôi càng ôm em ấy chặt hơn, cố níu kéo những giây phút hạnh phúc này vì tôi biết rồi đây Nicole sẽ rời xa tôi.

Tim tôi như vỡ tung ra thành trăm mảnh khi em ấy cố thoát khỏi cái ôm thật chặt này. Thật lạnh lẽo khi em ấy buông tôi ra, tôi cúi mặt xuống để che đi những giọt nước mắt đang tuôn rơi...... sau đó... tôi có cảm giác một bàn tay chạm vào cằm mình và nâng nó lên. Và trong vô thức, tôi nhìn thật sâu và đôi mắt tuyệt đẹp của Nicole

“Chị không biết em mong được nghe câu đó đã lâu lắm rồi đâu.”

Hả? Cái gì? Mình có nghe nhầm không vậy...

Tôi chớp mắt vài lần để xem mình có bị ảo giác không, nhưng không. Nicole đang ở trước mặt tôi với đôi mắt thật đẹp đã khiến tôi phải lòng em ấy, gượng mặt em ấy thật hạnh phúc và nét đau thương tôi thấy vài phút trước đã biến mất.

“Lúc nhìn thấy chị nhảy thật điêu luyện trên T.V thì em đã yêu chị mất rồi. Vì thế em đã đăng ký làm trainee của chị chỉ để được ở gần chị; em muốn được chị yêu quý. Những lúc có chị ở bên, em thật hạnh phúc và không thể thôi kể với các trainee khác rằng mình rất thích được ở bên một người... và người đó là chị, em rất lạc quan là chị cũng thích em. Nhưng rồi chị lại bỏ đi Trung Quốc, em thấy thật hụt hẫng vì nhớ chị vô cùng, em cố gọi nhưng chị lại không bắt máy, em có cảm giác chị đang tránh mặt mình và em rất đau khổ, vì em yêu chị thật nhiều. Khi nghĩ rằng mình đang hiểu lầm, em đã đến đây để cô quên chị đi. Nhưng em không thể... em đã quá yêu chị”

Tôi nhìn Nicole với tất cả niềm vui sướng khi nghe em ấy nói vậy. Vì quá nghẹn ngào mà tôi chẳng thể tìm được ngôn từ nào để đáp lại tình cảm của em ấy. Và tôi đã chọn cách khác để thể hiện mình khao khát tình yêu của em ấy đến mức nào.

Tôi áp môi mình lên môi của Nicole và giữ cổ của em ấy để làm nụ hôn sâu hơn. Tôi biết mình làm em ấy giật mình và cứng đơ cả người lại nhưng em ấy cũng liền thả lỏng và đáp lại nụ hôn của tôi. Càng lúc nụ hôn ấy càng trở nên nồng nàn và hoang dại. Tôi nghe Nicole rên khi tôi hôn cổ của em ấy, tay tôi luồn vào dưới chiếc áo và chạm nhẹ vào vùng bụng khỏe khắn của em ấy. Đôi tay của em ấy định kéo áo tôi lên nhưng tôi đã ngăn lại.

“Đến chỗ của chị đi.” Tôi nói trong hơi thở gấp gáp vì vẫn còn mê man vì hoạt động nỏng bỏng vừa rồi.

Nicole hôn tôi thật nhanh rồi gật đầu. Tôi kéo em ấy dậy rồi rời khỏi phòng tập nhảy về căn hộ của tôi.

Tối nay ngắm nhìn những ngôi sao đang chiếu sáng trên bầu trời, tôi biết mình sẽ không còn cô đơn nữa vì kể từ lúc này, hai con tim sẽ cùng chung một nhịp đập.

TBC

Chapter 8-1

Yuri’s POV

Tôi đang chạy vòng quanh công viên Soshi để tập thể dục vào buổi sáng thì phát hiện một dáng người rất quen đang ngổi trên ghế đá cách tôi vài feet. Tôi không thể tự ngừng bản thân ngưỡng mộ vẻ tuyệt đẹp của cô ấy khí gió đan vào mái tóc vàng, thầm khâm phục vẻ đẹp óng ánh của từng sợi tóc dưới những tia nắng mặt trời. Cả khuôn mặt cô như bừng sáng dưới ánh nắng ban mai, thầm tôn lên vẻ đẹp hoàn mĩ không chút tì vết của cô, cùng với làn da trắng với chiếc váy mùa hè trên gối, đễ lộ đôi chân hoàn hảo như bằng sứ của cô ấy, khiến không ai trong công viên có thể không ngoái nhìn. Vẻ đẹp tuyệt trần của cô ấy như thôi miên hàng ngàn sinh linh mỗi khi lướt qua cô ấy vậy.

Trước ngay khi bản thân nhận ra, tôi đã, trong vô thức, bước tới gần cô gái tóc vàng ấy, người mà tôi đáng ra phải tránh mặt vì cô ấy đã đối xử với tôi khá khắt nghiệt. Nhưng chẳng biết mắc phải chứng gì mà tôi không thể ngăn bản thân đi về phía cô ấy trong khi lí trí mách bảo với tôi rằng hãy tránh khỏi cô gái, mặc dù vậy, tôi vẫn tiếp tục tiến về phía cô gái. Nhưng trước khi tiến dược tới vị trí được nhắm trước, một anh chàng quen thuộc đột nhiên xuất hiện trước mặt cô ấy khiến tôi dừng bước.

Tôi nhanh chóng nấp mình ngay sau cái cây, cách 2 người họ vài mét, tránh bị họ phát hiện sự có mặt của tôi, vểnh tai lên để nghe xem họ đang nói về chuyện gì, mặc dù biết nghe lén là không tốt nhưng tôi không kìm được bản thân mình. Tôi uốn biết vì sao gã đó lại ở đây lần nữa hay là họ đã có mối quan hệ tốt đẹp hơn rồi. Tôi ko muốn xen vào việc của người khác, đặc biệt là khi tôi không liên quan đến nó. Thế nên tôi không xen vào và tống khứ tên khốn đã làm phiền chúng tôi vài tuần trước, vì vậy tôi sốt ruột nghe ngóng cuộc đối thoại của họ.

“Anh đang làm cái gì ở đây vậy?” Tôi nghe Jessica nói một cách lạnh lùng, làm tôi lạnh sống lưng. Nếu tôi là người nhận được câu hỏi đó, chắc tôi đã són ra quần.

“Đây là nơi công cộng Jessica, mọi người đều có quyền đi dạo quanh đây mà.” Tên khốn trả lời với một nụ cười ngu ngốc trên mặt .

“Vậy thì đi đi và để tôi yên. Anh không cần phải đến gần tôi làm gì, không thấy cái công viên này rất lớn hả? Tìm nơi nào đó để tôi khỏi phải nhìn thấy cái bản mặt của anh đi .”Jessica độp lại.

Yah, Sica đúng đấy, tại sao mi lại phải tới gần cô ấy trong khi còn nhiều nơi khác trong công viên để dạo chơi hử.

“OK, em đã đúng… Sự thật là, anh thật sự đi theo em. Anh đã cố hết sức để tìm ra nơi em sống, anh rất muốn được gặp em.”

“Cái gì!?... anh đừng hòng đùa giỡn với tình cảm của tôi nữa, Donghae.”

“Jessica nghe anh đã…, anh xin lỗi nếu anh đã làm tổn thương em. Anh vẫn còn yêu em và anh muốn chúng ta trở lại như xưa.” tên khốn nói và ngồi xuống cạnh Jessica nhưng trước khi hắn chạm được đến chiếc ghế, Jessica đã đứng phắt dậy và bước đi.

“Jessica, chờ đã!” hắn nói trong khi nắm lấy cổ tay Jessica, ngăn cô ấy bỏ đi.

“Buông tôi ra Donghae!” Jessica hét lên tức tối trong khi cố thoát khỏi Donghae.

“Anh biết là em vẫn yêu anh Jessica, nên tại sao phải né tránh?” Donghae nói và kéo cô lại gần, vòng tay còn lại ôm eo cô một cách sở hữu khi Jessica cố đẩy hắn ra trong tuyệt vọng.

“YAH! Thả cô ấy ra!” Tôi la lên khi tiến đến gần họ. Tôi có thể thấy sự ngạc nhiên của Donghae khi trông thấy tôi và nhân cơ hội đó tung nắm đấm thẳng vào mặt hắn khiến hắn loang choạng lùi lại.

Tôi không biết tại sao nhưng ngay bây giờ tôi rất muốn đấm vào bản mặt ngu ngốc ấy của Donghae. Tôi cảm thấy máu trong người nóng lên vì tức giận. Donghae cố giữ bình tĩnh nhưng thất bại mội cách đáng thương. Hắn vẫn còn choáng sau cú đấm vừa rồi của tôi khi máu rỉ ra từ mũi hắn.

Tôi bình tĩnh và xoay người lại thấy Jessica đang kinh ngạc nhìn mình. Tôi nắm tay cô ấy, đan tay tôi vào và nhìn về phía Donghae đang trừng mắt nhìn tôi, tôi trừng mắt nhìn lại.

“Nghe đây tên đốn mạt! Tránh xa Sica Baby ra nếu ko muốn lãnh thêm vài phát này đấy!” Vừa nói tôi vừa nắm chặt tay lại.

Tôi bước khỏi nơi đó với Jessica, vẫn đang nắm tay cô ấy, bỏ mặc tên khốn đang chảy máu mũi lại và vài người chứng kiến sự việc.

Với nhiều cảm xúc lẫn lộn, tôi ko để ý rằng bàn tay phải mà tôi dùng để đấm hắn đang tê dần đi và tôi đã làm nó bị thương theo đúng nghĩa đen.

Jessica’s POV

Tôi rất bực khi đột nhiên nhìn thấy cái bản mặt mà tôi sợ nhất ngay trước mắt mình, làm hỏng hết cả khoảng thời gian bình yên một mình trong công viên. Tôi tới công viên để sắp xếp lại tình cảm của tôi trước một người đã làm tôi rối bời vài tuần nay nhưng thay vào đó khoảng thời gian yên bình ấy lại bị gián đoạn bởi tên ác quỷ.

Donghae đang đứng trước mặt tôi với nụ cười ranh mãnh trên gương mặt làm tôi giận điên lên.

“Anh làm gì ở đây vậy?” Tôi nói với giọng ẩn chứa sự tức giận rất rõ ràng.

“Đâu là nơi công cộng Jessica, ai cũng có quyền đi dạo quanh đây mà.” Hắn nói, khi tôi đảo mắt.

“Vậy thì đi đi và để tôi yên. Anh không cần phải đến gần tôi làm gì, không thấy cái công viên này rất lớn hả? Tìm nơi nào đó để tôi khỏi phải nhìn thấy cái bản mặt của anh đi.” Tôi độp lại

“OK, em đã đúng… Sự thật là, anh thật sự đi theo em. Anh đã cố hết sức để tìm ra nơi em sống, anh rất muốn được gặp em.”

Cái quái gì, tên khốn này lại cố tọc mạch lần nữa đây mà.

“Cái gì!?... anh đừng hòng đùa giỡn với tình cảm của tôi nữa, Donghae!”

“Jessica nghe anh đã…, anh xin lỗi nếu anh đã làm tổn thương em. Anh vẫn còn yêu em và anh muốn chúng ta trở lại như xưa.” Tên khốn nói và ngồi xuống cạnh tôi nhưng trước khi hắn chạm được chiếc ghế, tôi đứng phắt dậy và bước đi.

“Jessica, chờ đã!” hắn nói trong khi nắm lấy cổ taytôi , ngăn tôi bỏ đi.

“Buông tôi ra Donghae!” tôi hét lên tức tối trong khi cố thoát khỏi cái nắm của Donghae.

“Anh biết là em vẫn yêu anh Jessica, nên tại sao phải né tránh?” Donghae nói và kéo tôi lại gần, vòng tay còn lại ôm eo tôi một cách sở hữu khi tôi cố đẩy hắn ra trong tuyệt vọng.

Điều buồn cười là tôi ko còn cảm thấy những cảm giác nhồn nhột thường có mỗi khi cơ thể chúng tôi tiếp xúc thay vào đó là cảm giác kinh tởm và buồn nôn.

“YAH! Thả cô ấy ra!”

Tôi rất bất ngờ khi nghe giọng nói khàn nhưng gợi cảm đang làm phiền tôi vài tuần lễ gần đây. Tôi xoay người lại và trông thấy một Yuri đang nổi giận xăm xăm bước về phía chúng tôi và trước khi tôi kịp thốt ra lời nào thì tôi đã nhìn thấy nắm đấm của cô ấy bay thẳng ngay vào mặt Donghae khiến hắn loạng choạng bước lùi lại. May mắn thay tôi có thể thoát khỏi Donghae khi hắn suýt ngã sau khi nhận cú đấm, không bị sẩy chân cùng hắn.

Tôi có thể thấy Yuri thở nặng nhọc, cho thấy cô ấy đang tức giận đến dường nào, cô ấy hít sâu và quay sang hướng tôi. Yuri nhìn thẳng vào tôi và trong sự ngạc nhiên của chính mình, cô nắm lấy tay tôi và đan tay tôi vào tay cô ấy. Tim tôi loạn nhịp bởi sự tiếp xúc đột ngột này.

“Nghe đây tên đốn mạt! Tránh xa Sica baby của ta ra nếu ko muyốn lãnh thêm vài phát này đấy!”

Nghe những từ ấy từ chính miệng Yuri khiến tôi đỏ mặt và làm tim tôi đập một cách thất thường, đặc biệt là khi cô ấy nói” Sica baby của ta”. Tôi không rõ vì sao nhưng tôi cảm thấy rất an toàn khi được nắm lấy bàn tay Yuri, cảm giác hai bàn tay của chúng tôi đan vừa khít vào nhau thật dễ chịu.

Cô ấy nắm tay tôi bước khỏi nơi đó và tôi đi theo sau vì chúng tôi vẫn tay trong tay. Tôi không thể cưỡng lại, nở một nụ cười khi nhìn thấy tay chúng tôi vẫn đan vào với nhau. Và rồi tôi nhìn thấy bàn tay còn lại của Yuri…

“Ôi chúa ơi! Yuri, tay của cậu!” Tôi kêu lên và nắm ngay lấy bàn tay phải đang sưng tấy của cô ấy. Yuri lưỡng lự và tôi có thể nhận thấy rõ rằng cô ấy nhăn mặt vì đau nhưng không nói lời nào.

“Nào, nhanh lên… Đến nhà tôi và băng bó bàn tay này.” Tôi nói khi nhẹ nhàng vuốt bàn tay bị thương và kéo Yuri đi.

*********

Yoona’s POV

Tôi về nhà trong tình trạng mệt lử vì chạy khắp trường, cố tìm cho được Seohyun nhưng hoàn toàn thất bại. Tôi không tài nào tìm thấy em ấy, dù đã nhiều lần thử gọi điện thoại nhưng em ấy vẫn không bắt máy cho đến khi tôi không còn nghe tiếng chuông nữa mà chỉ nghe thấy tiếng trả lời tự động ngụ ý có thể điện thoại em ấy hết pin hay có nghĩa là Seohyun cố ý tắt điện thoại để tránh mặt tôi, vì vậy mà tôi không thể liên lạc được với em ấy. Tôi thậm chí còn đến nhà em ấy, rồi lại chỉ được chào đón bởi Quản gia Han nói với tôi Seohyun chưa về đến nhà, rằng em ấy goi về cho ông vài phút trước và báo rằng đi chơi với một người bạn và sẽ về trễ..Mặc dù vui vì Seohyun vẫn ổn, tôi vẫn không thể không cảm thấy lo lắng và nhất là, cảm thấy tội lỗi.

“Hey Yoong, có chuyện gì thế?” Tôi nghe Sooyoung unnie nói nhưng tôi không có tâm trạng để trả lời. Tôi chỉ gật và đi thẳng lên lầu về phòng mình.

Tôi thả mình lên giường, mặc cho nước mắt chảy dài trên má tôi, một lần nũa…

Đáng ra tôi phải hiểu rõ tình cảm của em ấy dành cho tôi, nhưng, thay vào đó tôi luôn tỏ ra thờ ơ với em ấy, đối xử với em ấy như một dongsaeng, thờ ơ với tình cảm đó mà tôi không biết rằng mình đã làm tổn thương Seohyun mất rồi. Giờ tôi cảm thấy bối rối, không rõ về cảm xúc của tôi dành cho cô gái kia và cảm xúc của tối đối với người hàng xóm mới, tôi biết rõ là tôi yêu Seohyun hơn cả một người bạn, nhưng tôi cũng rất hoang mang rằng tôi xem em ấy như là một người em gái hay là người yêu. Thật ra có vài lần tôi bắt gặp bản thân mình nhìn ngắm và ngưỡng mộ vẻ đẹp của em ấy, cảm thấy như bị lạc mất mỗi khi nhìn thẳng vào đôi mắt ngây thơ ấy, tự hòi đôi môi gợi cảm ấy mềm mại đến nhường nào, và mùi hương của em ấy mê đắm đến mức nào khi nó lan tỏa khắp các giác quan của tôi, nhưng tôi hoàn toàn phủ nhận những cảm xúc ấy.

Tại sao?

Vì tôi sợ, sợ rằng em ấy không cảm thấy như tôi và sẽ từ chối nó. Sợ sẽ mất em, tình bạn vun đắp nhiều năm. Tôi không muốn em ấy bỏ tôi đi và làm mất đi tình bạn giữa hai chúng tôi, nên tôi quyết định chôn chặt những cảm xúc dành cho em ấy trong lòng, tôi đã làm thế …hay…tôi nghĩ vậy…

Sau khi nghe em ấy tỏ tình với tôi, đầu óc tôi trở nên rối bời, trái tim tôi cảm thấy ngây ngất. Tôi lúng túng, tôi nghĩ rằng mình đã thành công trong việc đánh mất cảm xúc dành cho em ấy, nhưng, tại sao trong lòng tôi lại cảm thấy thế này, bởi vì cảm giác tội lỗi hay bởi những cảm xúc dành cho em ấy trước đến giờ vẫn chưa lúc nào thuyên giảm. Vậy còn những cảm xúc dành cho cô gái nhà kế bên ‘Jessica Jung’, đó phải chăng chỉ là sự si mê trong chốc lát, và sự thật là trái tim tôi chỉ loạn nhịp cho riêng người bạn thời thơ ấu ‘Seohyun’

Tôi cứ suy đi nghĩ lại mãi cho đến khi trí não tôi tạm ngừng hoạt động và cơn buồn ngủ từ từ xâm chiếm lấy mình….

**********

Yuri’s POV

Chúng tôi đến nhà Jessica và cô ấy để tôi ngồi trên sô fa trong phòng khách trong khi cô ấy hồi hả đi lấy dụng cụ sơ cứu . Không lâu sau, cô ấy quay trở lại, tay cầm 1 chiếc hộp trắng, đặt nó lên trên bàn và kiểm tra xem tay tôi có gãy hay không, may mắn là không.

Cô thoa kem lên khắp bàn tay sưng tấy của tôi và băng nó bằng gạc. Được chứng kiến một khía cạnh khác của cô ấy làm tôi hết sức ngạc nhiên; cô ấy chu đáo đến độ khiến tôi ngỡ cô gái này là một thiên thần được gửi từ thiên đường xuống đề chăm sóc tôi vậy. Tôi không thể ngừng ngưỡng mộ vẻ đẹp tuyệt trần của cô.

Oh, ước gì mình được nhéo đôi má hồng ấy, đắm chìm trong đôi mắt ấy vĩnh viễn và đôi môi gợi cảm ấy…oh…mình ước sao mình có thể hô-…OMO…Mình đang nghĩ cái quái gì thế này??

Tôi tự ngăn mình khỏi thế giới mộng mơ của bản thân và chộp lấy bàn tay tôi khi cô ấy đang nắm nó. Khuôn mặt tôi bắt đầu nóng lên.

“YAH! Cậu đang làm gì thế hả? Tôi vẫn đang chăm sóc vết thương của cậu mà.” Cô ấy hét to.

OMO đáng sợ quá…

“Yah Yuri, cậu ổn chứ, sao mặt cậu đỏ thế kia?”

“Cái gì!… Đừng nói là cô ấy vừa thấy mình đỏ mặt chứ…OMG xấu hổ quá~

Tôi nhanh chóng quay lưng lại với cô ấy, cố giấu đi gương mặt đỏ như gấc mặc dù cô ấy đã thấy tôi đỏ mặt.

Chết tiệt Yul à. Mày vừa tự làm mình xấu hổ đấy.

“Yuri ah~ sao cậu lại cố giấu gương mặt đỏ như gấc ấy khỏi tớ vậy?” Jessica nói bằng giọng ngọt ngào chưa từng thấy và cười khúc khích. Làm tim tôi đập điên cuồng.

“H-hả?..t..tại…c..Cậu đang nói gì thế hả?” Tôi lắp bắp, vẫn ko nhìn thẳng vào cô ấy.

Tại sao cô ấy lại làm mình cảm thấy thế này?

“Sao cậu lại không nhìn tớ hả?” Tôi có thể cảm thấy hơi thở nóng ấm của cô ấy trên má mình, làm hàng ngàn nôn điện áp chạy khắp người tôi, làm tôi tê cứng.

*nuốt* OMO… s..sao cô ấy lại gần mình quá vậy.

“Hey Yuri~ nhìn tớ này”

Ôi trời ơi, cô ấy không chỉ làm mình tê liệt…Cô ấy còn thôi miên mình bằng giọng nói ngọt lịm đó nữa chứ.

Tôi vô thức quay lại nhìn cô ấy, đối mặt với cô ấy. Gương mặt của cả hai chúng tôi chỉ còn cách nhau vài inch. Cô gái mỉm cười và nựng má tôi.

“Cậu dễ thương quá Yuri ah~… và cảm ơn đã cứu tớ.” Cô ấy nói và nghiêng người gần tôi hơn.

Trước khi tôi kịp nhận ra, tôi cảm thấy một cảm giác ấm và mềm mại trên má mình… Jessica Jung, cô gái nhà bên, Ice princess…vừa HÔN TÔI.

Tim tôi hú hét trong sung sướng và cô ấy vừa làm mặt tôi thậm chí còn đỏ hơn trước đó nữa. Tôi nghĩ tôi sẽ ngất mất nếu tôi cứ tiếp tục nhìn chằm vào cô ấy như tên ngốc vừa trúng phải tiếng sét ái tình. Tôi cảm thấy hình như mình đang cười toe toét.

OMG cô gái này vừa làm Yuri vĩ đại hành động như tên ngố và làm mất cả vẻ tuyệt vời từ trước đến giờ của mình. Cô ấy vừa phá hỏng hình tượng điềm tĩnh của mình…OMG…ko còn gì để chối bỏ. Mình Kwon Yuri đã CHÍNH THỨC yêu Jessica Jung mất rồi!!

*************

Sooyoung’s POV

Tôi đang rất hạnh phúc khi Chat với Bunny yêu dấu của mình bằng laptop. Hiện giờ cô ấy đang bận bù đầu với mấy bộ âu phục Soshi trong khi tôi chỉ đơn giản là đang ngồi ở nhà. Tất nhiên Choi Sooyoung tôi đây có công việc của mình, vì tôi là sếp nên không cần phải đi làm nhiều đến vậy. Đừng hiểu lầm nhé, ý tôi là tôi không phải người lười nhác gì đâu và trên hết tôi cũng không phải là một người nghiện làm việc như Yuri, chỉ là tôi không phải đi tới tận nơi làm viêc vì mới có thể làm chủ công việc của mình thông qua chiếc laptop yêu dấu. Ngoài ra, tôi có những nhân viên rất tận tụy và chăm chỉ cơ mà. Họ rất mến tôi vì tôi luôn đối xử tử tế với họ và luôn có những ưu đãi về lương bổng và thăng chức.

SunnyBun: Sooyoungie~ tớ buồn ngủ quá…. T_T

Sooyoungie: Đừng lo lắng Bunny-ah tớ sẽ làm gối cho cậu!

SunnyBun: Awwww~ Sooyoungie của tớ dễ thương quá~~

Sooyoungie: Tất nhiên tớ rất dễ thương….Cậu muốn tớ qua đón cậu về không?

SunnyBun: Thật không?

Sooyoungie: Tất nhiên~ cậu là bạn gái của tớ mà: đáng ra tớ phải chăm sóc và đảm bảo an toàn cho cậu mới đúng.

SunnyBun: Aww~ Tớ yêu cậu Shikshin ah, đón tớ lúc 8h nhé.

Sooyoungie: OK~ Tớ cũng yêu cậu Bunny ah!

SunnyBun: Sooyong ah, tớ phải đi ngay rồi, Narsha cần mình giúp. Kiss<3

Sooyoungie: Ok doki ^^ Gặp cậu sau!

Tôi cảm thấy choáng mỗi khi cô ấy nói với tôi rằng cô ấy yêu tôi, nó luôn làm trái tim tôi bừng sáng. Tôi đang cười toe toét như đứa ngốc khi Yoona về tới nhà: em ấy trông có vẻ mệt mỏi như thể vừa bị tấn công bởi đám fan cuồng, điều này làm tôi thấy lo.

“Hey Yoong, có chuyện gì vậy?” Tôi chào nhưng em ấy lại lờ tôi đi và chỉ gật đầu một cách gượng gạo. Sau đấy đi thẳng lên lầu và về phòng.

Có chuyện gì xảy ra với em ấy vậy kìa?

Tôi sắp đi theo em ấy lên lầu thì bắt gặp một tin nhắn hiện lên trên màn hình laptop.

“Từ Hyorangie” tôi đọc thầm. Ai là Hyorangie?

Hyorangie: Khỏe ko shikshin?

Sooyoungie: Ai vại?

Hyorangie: Cái quái…! Sooyoung!

Sooyoungie: YAH! CẬU LÀ AI MÀ LỚN TIẾNG VỚI TÔI HẢ!

Hyorangie: Opps! Xin lỗi nhé, tớ quên là đã đổi nick ^^~ Là tớ, Kim Choding bạn cậu~

Sooyoungie: YAH Hyoyeon Cái Quái gì thế… chuyện gì xảy ra với nick của cậu vậy? Hyorangie là gì?

Hyorangie: LOL~ thật ra…Nicole gọi tớ là Hyorangie nên tớ quyệt định dùng nó làm tên nick ^^

Sooyoungie: CÁI GÌ? NICOLE? Chờ đã, Cậu đã thổ lộ với cậu ấy hả??

Hyorangie: hehehe~ phải, mới đây thôi.

Sooyoungie: WOW… Thật hả? lúc nào vậy?

Hyorangie: một tiếng trước…Và cậu ấy đã đồng ý ^^

Sooyoungie: CÁI GÌ! Nhanh thật đấy, cậu thậm chí còn chưa hẹn hò với cậu ấy mà phải không?

Hyorangie: YAH! Cậu và Sunny cũng chưa từng hẹn hò trước đó mà.

Sooyoungie: hehehehehe…Tớ nghĩ khuynh hướng hiện nay là thế, có được người mình hằng mơ tới mà không cần hẹn hò hahahaha…

Hyorangie: Tớ biết mà hahahahaha…

Sooyoungie: Cậu đã làm điều đó như thế nào? Chuyên gì đã xảy ra?

Hyorangie: Hmm, tớ sẽ kể với cậu sau, ngay bây giờ tớ khá là bận.

Sooyoungie: CÁI GÌ! Yah choding, đừng để tớ phải chờ chứ!

Hyorangie: hehehehe xin lỗi nhá shikshin nhưng cậu biết đấy, bây giờ Nicole đang ở nhà tớ và cậu biết đấy~

Sooyoungie: Ahhh… ok tớ không cần biết thêm nữa. Buổi tối vui vẻ.

Hyoyeon log out và một nụ cười nở trên môi tôi. Tôi hạnh phúc cho người bạn của mình. Cuối cùng cô ấy cũng tìm được tình yêu cho bản thân. Tôi kiểm tra đồng hồ và nhận ra sắp đến 8h. Tôi lấy chìa khóa và tiến ra cửa trước. Tôi sắp sữa vặn nắm cửa thì cánh cửa đột ngột mở ra khiến tôi ngạc nhiên.

Đứng trước mặt tôi là một Yuri đang cười toe tóe, tôi thề là miệng cậu ấy đang rộng đến cả mang tai, trông cứ như một tên ngố vậy. Nụ cười của cậu ấy gần như là bản sao nụ cười cá sấu của Yoona. Cậu ấy bước vào nhà với nụ cười lạ lùng ấy và nhìn vào tôi.

“Hôm nay không phải là một ngày đẹp trời sao Sooyoung?” cậu ấy vừa nói vừa cười rạng rỡ, tôi thề rằng nếu cậu ấy cứ tiếp tục cười như vậy thì mặt cậu ấy chắc chắn sẽ chịu nhiều đau đớn thôi.

“Yuri, cậu không sao chứ? Cậu trông có vẻ hơi bất bình thường đó biết không?”

“Tớ ổn mà. Tớ vừa có một ngày tuyệt vời nhất trong cuộc đời mình.”

“Huh?... cậu đã bỏ lỡ toàn bộ mọi thứ của ngày hôm nay đó biết không? Cậu bỏ cuộc họp quan trọng của mình để đi bộ tập thể dục vào buổi sáng và trở về nhà vào lúc mặt trời sắp mọc để sang ngày mới. Cậu đã đi bộ suốt từ sáng đến giờ trong công viên Soshi hả!”

“Không~ Trái tim tớ vừa tìm thấy chủ nhân của nó sau một thời gian dài ơi là dài tìm kiếm.” cậu ấy nói với đôi mắt mơ mộng và nụ cười ngố đặc trưng, tôi thề rằng cậu ấy vừa xoay ngắt 180 độ từ một tên player lạnh lùng và tinh tế thành một kẻ ngốc, bị mắc kẹt vào một thứ tình yêu vô vọng.

Tôi muốn thẩm vấn cậu ấy nhưng lại không muốn để thỏ con của mình phải chờ lâu cho nên tôi đã quyết định bỏ mặc người chị họ đáng sợ.

“Ok… sao cũng được Yul. Tớ phải đi thôi. Sunny đang chờ tớ.”

“Ok~ vui vẻ nhé~” cậu ấy nói và điều đó khiến tôi dựng cả tóc gáy.

“Oh nhân tiện Yul à, tớ nghĩ có chuyện gì đó không ổn với Yoona, sao cậu không vào phòng em ấy và coi thử đi.” Tôi nói, và điều đó khiến mặt cậu ấy bỗng dưng trở nên lo lắng và nghiêm túc.

Cuối cùng cậu ta cũng trở lại bình thường.

“Cái gì! Chuyện gì xảy ra với em ấy?” cậu ấy nghiêm trọng hỏi.

“Tớ không biết. Em ấy về nhà với tâm trạng tồi tệ.”

“Ok, tớ sẽ lên lầu và kiểm tra xem sao.”

Yuri lập tức bước lên lầu; tôi đóng cửa lại và hướng ra xe của mình.

TBC

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: