48.
Sejin đã rời đi từ lâu, ở đây chỉ còn lại bốn người.
Thì trong đó, đã có hai người có thái độ cực kỳ không thiện cảm, thậm chí cái luồng không khí đó đã bắt đầu lan toả ra xung quanh.
Seokjin cảm nhận được điều đó, anh khẽ nhíu mày.
Và cũng thật ngạc nhiên.
Bởi vì người đối diện rất giống Park Kyung Joo. Khẽ đánh mắt sang phía Ahn Hye, dường như cô cũng đang có thái độ gì đó, nhưng rất mờ nhạt.
Ít nhất là so sánh với Yoongi.
Taehyung cũng cảm nhận được điều đó, nhưng chỉ là không hiểu nó ở đâu ra nên cậu coi như không có gì: "Anh Joohyuk, quay xong rồi ạ?"
Y cười nói: "Ừ, quay đặc tả nên nhanh thôi." Rồi đánh mắt qua ba người còn lại: "Hai người chắc hẳn là thành viên cùng nhóm với Taehyung, xin chào."
Yoongi nhíu mày, khuôn mặt sắt lại. Chỉ có Seokjin phản ứng với lời chào hỏi của Joohyuk, nhưng đó đã là chuyện của vài giây sau.
Đứng bên cạnh, Park Ahn Hye ho hai tiếng: "Chúng ta nên đến chỗ đạo diễn và biên kịch để chào hỏi."
"Ừ, cũng đúng." Seokjin gật đầu với cô, rồi vỗ vai Yoongi: "Đi thôi."
Anh cúi đầu, chớp chớp mắt rồi ngẩng lên nhìn Seokjin: "Vâng."
Seokjin, Yoongi và Ahn Hye đi qua mặt Joohyuk, còn Taehyung chào y rồi mới đuổi theo ba người họ.
Yoon Joohyuk đứng đó vài giây, rồi quay người theo hướng mà họ vừa rời đi: "Đã lâu không gặp,"
Bước chân Yoongi dừng lại.
"Anh họ."
Seokjin ngạc nhiên, ngay lập tức quay sang nhìn người em.
Và anh có phần kinh hãi.
Ánh mắt Yoongi tối sầm, có lẽ còn tệ hơn khi anh biết được Yoon Joohyuk ở đây.
Khi cảm xúc nặng nề chuẩn bị dâng lên cực điểm và có bộc phát ngay trong tức khắc, một bàn tay nhỏ nhắn nắm lấy cánh tay anh.
Ánh mắt của Park Ahn Hye như nhìn thấu, như lột trần, lại có chút gì đó cảnh cáo và ngăn cản, khiến anh không thể nhìn đi nơi khác mà phải nhìn vào đôi đồng tử sâu hoắm đó.
Thật kỳ lạ làm sao khi anh có thể đọc được ánh mắt đó dễ đến như vậy.
Trao lại một ánh mắt an tâm, Yoongi quay người, đối diện với Yoon Joohyuk: "Tôi không phải anh họ của anh, anh và mẹ anh đã sớm bị gạch tên khỏi gia phả rồi. Đừng tỏ ra thân thiết như vậy khi chúng ta chẳng là gì của nhau, tôi không dám thân thiết với đại diễn viên Yoon Joohyuk đâu."
"Nhưng trẻ con thì luôn vô tội, em cũng chỉ là một đứa trẻ thôi mà." Y mỉm cười, điềm đạm nói, trái ngược hẳn với Yoongi.
Anh nheo mắt: "Đúng, trẻ con vô tội, người lớn có tội, và anh là minh chứng cho tội lỗi đó. Có tội hay không có tội đối với tôi cũng chẳng khác gì nhau. Anh muốn bản thân được trắng án, vậy tìm đến mẹ của anh đi."
Nói xong, Yoongi quay lại nắm cổ tay Ahn Hye, bỏ lại một Seokjin cùng một Taehyung ngơ ngẩn không hiểu chuyện gì vừa xảy ra.
Nhưng Seokjin cũng nhanh chóng giật giật tà áo, rồi kéo Taehyung rời đi.
"Anh Joohyuk, lát nữa gặp anh sau nhé ạ." Taehyung nói với, rồi chạy nhanh vài bước để đi bên cạnh Seokjin.
Yoon Joohyuk đứng ngẩn người, rồi lại bật cười.
Park Ahn Hye, bắt thóp được cô rồi nhé.
Phía xa, Kim Jijung nhìn về bên này, bỗng chốc liền chú ý đến người con trai đội mũ lưỡi trai màu đen đang kéo Ahn Hye đi.
Và cũng vì trên khuôn mặt chỉ có độc nhất chiếc mũ lưỡi trai, Jijung thấy được cả xương quai hàm góc cạnh. Anh ta có lẽ không cao cho lắm, nhưng cũng phải trên một mét bảy mươi.
Và anh ta đang dùng tay kéo Ahn Hye đi.
Jijung bỗng chốc cảm thấy hai người họ thật hợp đôi.
Kim Jijung tất nhiên biết 'anh ta' là ai.
Min Yoongi.
Yoongi tinh mắt thấy một chiếc cửa đơn, liền kéo cô đi qua đó, khuất sau bức tường rồi dừng lại.
Anh lấy tay đặt lên trán, còn Ahn Hye ở đằng sau thở mạnh từng cơn một, hai tay chống lên đầu gối và khuỵu xuống.
Yoongi quay lại: "Cũng không phải hoạt động gì mạnh mà?"
Cô ngẩng đầu lên trừng mắt với anh: "Tự dưng ban nãy anh nắm tay, à không, cổ tay em làm gì? Ở đó có không biết bao nhiêu người đấy!"
"Tiện tay." Yoongi nói, "Nhưng thật sự luôn, em yếu đến mức đó cơ à?"
"Tất nhiên là không rồi." Cô đáp lại, đứng thẳng người dậy và vuốt tóc.
Lý do cô thở nhanh chỉ đơn giản bởi vì tim đang đập rất nhanh.
Còn nguyên nhân của việc tim đập nhanh, có lẽ là vì từ lúc Yoongi và Joohyuk đối đầu cô đã không hít thở mạnh, rồi lại bị kéo đi mà như chạy thế này.
Cô đảo mắt: "Lần sau mà tiện tay thì anh đút tay vào túi áo đi. Đang bao nhiêu con người ở ngoài kia đấy, cho dù có bịt miệng lại thì cũng sẽ bị tuồn thông tin ra ngoài bằng cách này hay cách khác thôi."
"Giận quá mất khôn." Yoongi trả lời, giọng điệu cũng hoà hoãn hơn: "Hai người kia đâu rồi nhỉ?"
"Đằng sau anh đấy." Taehyung đáp lại từ xa. Yoongi và Ahn Hye quay lại liền thấy hai người còn lại đang thong thả bước tới.
"Xem ra buổi tham quan hôm nay bị phá hỏng rồi." Seokjin tiếc rẻ.
"Cũng không hẳn đâu," Ahn Hye trả lời: "Cảnh vừa rồi là cảnh cuối cùng ở ngoài trời, nếu hai người không bận trong vòng hai tiếng nữa thì ở lại đi, cảnh trong nhà tiếp theo là của Taehyung với nữ chính. Chúng ta có thể đi dạo một lát ngoài này rồi vào trong kia sau cũng được, với cả ban nãy hình như không có ai để ý đến bên này." Rồi cô liếc sang Taehyung: "Không phải cậu nên đi chuẩn bị sao?"
"Một lát nữa." Cậu nói, "Nhựng chuyện vừa rồi là như thế nào?"
Seokjin đẩy vai Taehyung.
"Trước hết đi tìm chỗ ngồi đi, nơi này không phù hợp đâu," Ahn Hye ngừng lại, quay sang Yoongi: "Nếu anh sẵn sàng kể chuyện."
"Tò mò vừa phải thôi." Anh nheo mắt nhìn Taehyung, nhưng Seokjin biết, nó không nghiêm túc với ánh mắt đó.
Mọi chuyện cũng đã như thế này rồi, Yoongi có muốn giấu cũng chẳng để làm gì, mà kể cả có giấu thì họ cũng sẽ xâu chuỗi được toàn bộ câu chuyện mà thôi.
Dòng họ Min tới thời điểm hiện tại có ba chi: Chi của ông nội Yoongi, chi của ông ngoại Joohyuk và một người bà cô không chồng hiện đang sống ở nước ngoài.
Ông nội của Yoongi và ông ngoại của Joohyuk đều là những người có tiếng nói trong giới chính trị và bất kỳ ai biết đến đều ca ngợi, thì thế hệ tiếp theo - bố Yoongi và mẹ Joohyuk, mọi chuyện đã thay đổi hoàn toàn.
Trong khi bố Yoongi tiếp quản sự nghiệp của ông nội và cũng trở thành một người quan trọng của giới chính trị, mẹ của Joohyuk lại là một người chẳng ra gì, và còn để lại hậu quả là y.
Đúng ra y phải theo họ mẹ - họ Min, nhưng gia đình họ sau khi xử lý xong, cũng không nhận con và nhận cháu nữa, thế nên y mới họ Yoon, và đến bây giờ gia đình họ vẫn chưa tìm được ai là cha đẻ. Có điều họ có một vài đầu mối thông tin, và tất cả đều nói rằng người kia là giám đốc của một công ty giải trí. Điều này cũng dễ hiểu khi mẹ y từng mơ tưởng trở thành một ca sĩ nổi tiếng.
Con hư tại mẹ, kết quả là Yoon Joohyuk cũng mặt trâng mày tráo y như vậy, thậm chí còn có phần hơn. Từ bé đến lớn, người duy nhất làm phiền cuộc sống của Yoongi chính là tên này.
Thậm chí, bà ta còn cho rằng, việc mình làm là chẳng có hề hấn gì. Nhưng để che giấu vụ này đi, ông ngoại y và cả ông nội anh đều phải tốn rất nhiều công sức.
Nghe xong, Seokjin và Park Ahn Hye có phần bình tĩnh nhưng cũng còn vài phần ngạc nhiên, còn biểu cảm trên khuôn mặt Taehyung lại vô cùng đặc sắc.
"Hoá ra mấy tình tiết gay cấn trên phim cũng có ở ngoài đời thực." Cậu cảm thán.
Seokjin sửa lại: "Là nhờ ngoài đời nên mới có mấy tình tiết gay cấn trong phim."
"Gia đình nào cũng có phim truyền hình thôi." Park Ahn Hye nhàn nhạt trả lời, rồi đứng dậy: "Đi ra ngoài đi, chắc là set quay dựng xong hết rồi đấy."
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top